Người ta thường ví mối tình đầu của người con gái trong sáng như một viên ngọc được mài giũa nhưng một khi cuộc tình đó phai nhạt thì sẽ chỉ còn lại là một viên ngọc bị vấy bẩn. Điều đó quả thật không sai! Do lớp bụi thời gian nên hình ảnh của Mạnh Quân trong trái tim Tường Vy có gì đó đã mờ đi chút ít. Thực chất chính con người Tường Vy cũng đang muốn như vậy. Giờ đây cô bắt buộc phải gạt anh vào quá khứ để bắt đầu một cuộc sống mới. Không thể mãi vì một người con trai mà tự đánh mất trái tim của một cô gái đang bước vào cánh cửa lập nghiệp được. Cô cần phải sống thật tốt, để anh ở nửa vòng Trái Đất có thể thấy được Tường Vy ở nơi này vẫn luôn là một cô gái xinh đẹp và mạnh mẽ. Không có anh Tường Vy vẫn sẽ là chính mình: năng động, hoạt bát, một cô gái mang đầy những nét hồn nhiên mà ai nhìn vào cũng có thể thấy cô đang thật hạnh phúc.
“Đúng vậy, Tường Vy à, mày phải thật mạnh mẽ lên, anh ta giờ đây chỉ là quá khứ mà thôi. Hạng người như anh ta không xứng để cho mày phải nhớ nhung khổ sở như vậy. Mày vì anh ta mà hi sinh nhiều như thế thật không đáng, không đáng chút nào…”
Gạt bỏ những suy nghĩ về anh, Tường Vy quyết định gọi về nhà thông báo cho cha mẹ nhe tin mừng. Cô biết là họ sẽ cảm thấy rất hạnh phúc khi đứa con gái thân yêu của mình đang từng bước thực hiện được mơ.
Tít…Tít…” Alo..”
“Mẹ à, con đây...”
“Ừ, Vy đấy hả con! Gọi điện cho mẹ có chuyện gì không?”
“Cứ phải có chuyện gì thì con mới có thế gọi điện cho mẹ à. Chỉ là con cảm thấy nhớ mẹ thôi..”
“Sư bố nhà cô, lại giở trò nịnh hót gì rồi…Định mua quần áo hay giầy dép đây..”
“Ấy, sao mama cứ hiểu lầm con thế. Con chỉ nói thật thôi mà..Hì..Hì…Thực ra con có tin vui cho mẹ đây, đảm bảo mẹ nghe song sẽ cảm thấy cực kì tự hào..”
“Con sắp dẫn bạn trai về nhà à hay là mới cưa cẩm được anh chàng nào.”
“Con mới là sinh viên năm cuối mà mẹ. Không phải con có bạn trai mà là con được nhận thực tập vào tập đoàn Thế Phong rồi, mẹ thấy con gái diệu của mẹ có giỏi không?”
“Tập đoàn Thế Phong…là tập đoàn gì thế?”
“Mẹ này…mẹ chẳng chịu tìm hiểu đời sống gì cả. Đấy là tập đoàn về tài chính rất nổi tiếng…Thôi nói chung mẹ chỉ cần hiểu là con gái yêu của mẹ sẽ đi làm và kiếm được nhiều về cho mẹ xem…hahaa”
“Trời đất, tưởng chuyện gì to tác lắm. Cô đi làm thì được cái thân cô chứ tôi được gì. Mà làm gì thì làm cũng phải vừa vừa thôi, sức khỏe đã yếu rồi mà còn bệnh ra đấy thì ai lo.”
“Mẹ thiệt là…Con không có sao, rất rất là khỏe mạnh. Thế nên là mama cứ yên tâm, con đâu còn là đứa trẻ nữa, con biết phải làm thế nào mà.”
“Thì mẹ cũng có bảo gì đâu…Làm việc kiếm tiền được thì tốt nhưng cái gì cũng phải vừa vừa thôi. Con gái con đứa cứ kiếm ông chồng giàu rồi sống sung sướng là tốt nhất.”
“Haizz…Nhưng mà con chẳng thích thì làm gì được. Mà đàn ông tốt bây giờ gần như tuyệt chủng rồi mẹ ạ, kiếm được một anh chàng vừa đẹp trai, vừa giàu có, vừa tốt với mình thì ngang mò kim đáy bể cũng nên..”
“Ghê không, tiêu chuẩn của cô cũng vừa thôi, người như thế thì kiếm đâu ra, hạ thấp tiêu chuẩn xuống… hahaaa… cứ lấy đại quân nhân như bố cô là tốt nhất…”
“Mẹ biết là con ghét quân nhân mà còn nói làm gì. Cứ nhắc đến là con thấy ghét rồi hốn chi bảo con yêu. Nếu thế thì con FA cho nó lành…”
“Tùy con, mẹ chỉ nói ví dụ thôi…À mà quên mất, mẹ đang đun dở nồi canh, có gì tối nói sau nha…”
“Vâng…Con chào mẹ…”
“Ừ… Chúc con gái diệu của mẹ đi làm thật tốt…”
“Vâng…Con yêu mẹ”
Cúp điện thoại, Tường Vy thầm mỉm cười. Cô thấy thật hạnh phúc khi có một người mẹ tuyệt vời và hiểu mình như vậy. Mặc dù không nói ra những cô biết bố mẹ yêu thương rất nhiều. Còn gì vui vẻ hơn khi được sống trong một gia đình tốt, có công việc tốt và những người bạn, người thân yêu quý.
Tường Vy một mình vừa đi dạo trên phố vừa nói chuyện với mẹ mà không hay biết có một người con trai đã nghe thây hầu hết cuộc nói chuyện của hai người. Anh ta mỉm cười một cách thật tự nhiên, khác xa với vẻ bề ngoài lạnh lùng của mình:
“Cô bé này thật thú vị!”
Trong phút chốc, hai con người xa lạ, đi về hai phía khác nhau, không biết gì về nhau, ai cũng đều chở về nơi của mình mà không hề biết rằng, một ngày không xa, sẽ có những gì xảy ra với cuộc sống vốn bình yêu của mình.
“Đúng vậy, Tường Vy à, mày phải thật mạnh mẽ lên, anh ta giờ đây chỉ là quá khứ mà thôi. Hạng người như anh ta không xứng để cho mày phải nhớ nhung khổ sở như vậy. Mày vì anh ta mà hi sinh nhiều như thế thật không đáng, không đáng chút nào…”
Gạt bỏ những suy nghĩ về anh, Tường Vy quyết định gọi về nhà thông báo cho cha mẹ nhe tin mừng. Cô biết là họ sẽ cảm thấy rất hạnh phúc khi đứa con gái thân yêu của mình đang từng bước thực hiện được mơ.
Tít…Tít…” Alo..”
“Mẹ à, con đây...”
“Ừ, Vy đấy hả con! Gọi điện cho mẹ có chuyện gì không?”
“Cứ phải có chuyện gì thì con mới có thế gọi điện cho mẹ à. Chỉ là con cảm thấy nhớ mẹ thôi..”
“Sư bố nhà cô, lại giở trò nịnh hót gì rồi…Định mua quần áo hay giầy dép đây..”
“Ấy, sao mama cứ hiểu lầm con thế. Con chỉ nói thật thôi mà..Hì..Hì…Thực ra con có tin vui cho mẹ đây, đảm bảo mẹ nghe song sẽ cảm thấy cực kì tự hào..”
“Con sắp dẫn bạn trai về nhà à hay là mới cưa cẩm được anh chàng nào.”
“Con mới là sinh viên năm cuối mà mẹ. Không phải con có bạn trai mà là con được nhận thực tập vào tập đoàn Thế Phong rồi, mẹ thấy con gái diệu của mẹ có giỏi không?”
“Tập đoàn Thế Phong…là tập đoàn gì thế?”
“Mẹ này…mẹ chẳng chịu tìm hiểu đời sống gì cả. Đấy là tập đoàn về tài chính rất nổi tiếng…Thôi nói chung mẹ chỉ cần hiểu là con gái yêu của mẹ sẽ đi làm và kiếm được nhiều về cho mẹ xem…hahaa”
“Trời đất, tưởng chuyện gì to tác lắm. Cô đi làm thì được cái thân cô chứ tôi được gì. Mà làm gì thì làm cũng phải vừa vừa thôi, sức khỏe đã yếu rồi mà còn bệnh ra đấy thì ai lo.”
“Mẹ thiệt là…Con không có sao, rất rất là khỏe mạnh. Thế nên là mama cứ yên tâm, con đâu còn là đứa trẻ nữa, con biết phải làm thế nào mà.”
“Thì mẹ cũng có bảo gì đâu…Làm việc kiếm tiền được thì tốt nhưng cái gì cũng phải vừa vừa thôi. Con gái con đứa cứ kiếm ông chồng giàu rồi sống sung sướng là tốt nhất.”
“Haizz…Nhưng mà con chẳng thích thì làm gì được. Mà đàn ông tốt bây giờ gần như tuyệt chủng rồi mẹ ạ, kiếm được một anh chàng vừa đẹp trai, vừa giàu có, vừa tốt với mình thì ngang mò kim đáy bể cũng nên..”
“Ghê không, tiêu chuẩn của cô cũng vừa thôi, người như thế thì kiếm đâu ra, hạ thấp tiêu chuẩn xuống… hahaaa… cứ lấy đại quân nhân như bố cô là tốt nhất…”
“Mẹ biết là con ghét quân nhân mà còn nói làm gì. Cứ nhắc đến là con thấy ghét rồi hốn chi bảo con yêu. Nếu thế thì con FA cho nó lành…”
“Tùy con, mẹ chỉ nói ví dụ thôi…À mà quên mất, mẹ đang đun dở nồi canh, có gì tối nói sau nha…”
“Vâng…Con chào mẹ…”
“Ừ… Chúc con gái diệu của mẹ đi làm thật tốt…”
“Vâng…Con yêu mẹ”
Cúp điện thoại, Tường Vy thầm mỉm cười. Cô thấy thật hạnh phúc khi có một người mẹ tuyệt vời và hiểu mình như vậy. Mặc dù không nói ra những cô biết bố mẹ yêu thương rất nhiều. Còn gì vui vẻ hơn khi được sống trong một gia đình tốt, có công việc tốt và những người bạn, người thân yêu quý.
Tường Vy một mình vừa đi dạo trên phố vừa nói chuyện với mẹ mà không hay biết có một người con trai đã nghe thây hầu hết cuộc nói chuyện của hai người. Anh ta mỉm cười một cách thật tự nhiên, khác xa với vẻ bề ngoài lạnh lùng của mình:
“Cô bé này thật thú vị!”
Trong phút chốc, hai con người xa lạ, đi về hai phía khác nhau, không biết gì về nhau, ai cũng đều chở về nơi của mình mà không hề biết rằng, một ngày không xa, sẽ có những gì xảy ra với cuộc sống vốn bình yêu của mình.
/7
|