Cuối tháng hai người khá là bận rộn tuy có sự chuẩn bị của dì Trần rồi nhưng một số việc vẫn phải có mặt. Uyển Ngưng sau khi thử vô số bộ váy cưới đã không còn sức lực, cô ngồi phịch xuống ghế sofa quay sang nhìn Phong An Huy đang thử vest
Cảm nhận thấy được ánh mắt của cô, anh quay sang mỉm cười rồi nói gì đó với nhân viên sau đó mới đi về phía
Uyển Ngưng. Anh đứng nhìn ở trên cao ngắm cô một lượt rồi hơi cúi xuống vuốt má Uyển Ngưng: " em mệt rồi à?
- "ừm..hơi mệt! "
Uyển Noãn đang lựa chọn váy cùng với dì Trần quay sang thấy hai người đang tình tứ với nhau liền nói: " còn rất nhiều bộ váy cần phải thử ấy chị! "
Phong An Huy quay lại nhìn hai người họ rồi quay sang nhìn xem có ai đang chú ý đến bên này không sau đó cúi xuống hôn trộm lên môi cô: " tiếp tục thôi!"
Lễ đính hôn được tổ chức ở bãi biển với sự tham gia của gia đình hai bên và một số người bạn của cô dâu chú rể.
Bầu không khí ở bãi biển hôm nay rất vui vẻ náo nhiệt, dì Trần nhìn qua nhìn lại không thấy bóng dáng của con trai đâu liền bảo Giang Ngộ đi tìm còn bản thân tiếp tục đi tiếp khách
Chú rể mặc vest trắng lịch sự từ xa đi đến, dì Trần trông thấy liền thúc giục: " mau lên! Sắp đến giờ rồi! "
Phong An Huy mỉm cười không nói gì nhanh chóng đi đến chỗ dì. Trong lòng không khỏi hồi hộp và sốt ruột, cuối cùng thì anh cũng đã có thể chính thức đưa cô về nhà rồi
Khi hoàng hôn dần buông xuống là lúc buổi lễ bắt đầu , cô dâu từng bước đi vào sảnh tiệc. Phong An Huy liền đi xuống cách hai phần ba bục cao, khi thấy cô đến bên mình liền nhẹ nhàng đưa tay ra
Uyển Ngưng thấy vậy liền khoác lấy tay anh rồi cùng anh đi đến nơi bục cao có bác Phong đang đứng
Mẹ Khương nhìn con rể đẹp trai tuấn tú trong lòng không khỏi buồn nhưng cuối cùng bà đã gạt bỏ hết tất cả mọi
thứ thay vào đó là niềm vui.Vui khi được thấy con gái mình đã lấy được chồng
Thấy con gái và con rể trao nhẫn cho nhau, mẹ Khương quay đi lén lau nước mắt của mình che giấu đi sự xúc động của mình.Ông Khương thấy vậy liền vỗ vỗ vào lưng an ủi vợ của mình. Uyển Noãn đứng thấy mẹ mình lén lau nước mắt liền rời chỗ với bạn trai đi đến ôm mẹ mình như muốn an ủi bà
Nhìn chiếc nhẫn đeo ở ngón áp út, Uyển Ngưng ngẩng đầu lên mỉm cười với anh đầy hạnh phúc.Lễ đính hôn của hai người tổ chức đơn giản, không cầu kì và cũng không có quá nhiều khách mời. Cô dâu chú rể nhận được rất nhiều lời chúc phúc của mọi người
- " Con dâu! đây là quà của mẹ! Chúc hai con hạnh phúc "
Uyển Ngưng nhận lấy hộp quà của mẹ chồng, cô nở nụ cười ngọt ngào : " con cảm ơn mẹ! "
Phong An Huy giúp Uyển Ngưng cầm lấy món quà của mẹ, chú Phong mỉm cười đưa tay xoa đầu cô: "chúc con hạnh phúc! "
- "con cảm ơn ba!"
Phong An Lạc cùng một người đàn ông đi đến chỗ của bốn người, trên tay anh ta đang bế một đứa nhỏ.Nhìn xuống thấy hai người đang nắm tay nhau trông rất giống một gia đình nhỏ ba người: " chúc anh chị hạnh phúc !! "
- " Ba Mẹ! Anh ! Chị dâu! chúc mừng hai anh chị " Người kia mỉm cười cầm lấy món quà từ người phía sau tặng cho hai người.Dì Trần tiến đến: " Uyển Ngưng! Đây là Bắc Diên "
Người bên cạnh Lạc Lạc liền mỉm cười bất tay với Phong An Huy tươi cười nói: "em có món quà nhỏ dành tặng cho hai anh chi! "
Người phục vụ theo sau liền đưa món quà cho Bắc Diên , anh ta nhận lấy rồi đem đến tặng cho hai người.Phong
An Huy quan sát người đàn ông này một lượt đánh giá tổng quan một hồi khi bị Uyển Ngưng huych vào tay thì mới giật mình, anh lập tức mỉm cười rồi nhận món quà
Mọi người đứng nói chuyện vui vẻ với nhau, người đến tham dự buổi tiệc cũng không ngừng chúc phúc cho hai người
Ở một góc nọ, có hai người đang đứng từ xa nhìn về phía này.Người đàn ông lớn tuổi nhìn về phía Uyển Ngưng không kìm được mà xúc động, người theo sau liền đưa khăn cho ông lão: " chủ tịch..."
" con bé đã lớn rõ..." Ông lão nghẹn giọng, cầm lấy khăn lau đi những giọt nước mắt hạnh phúc của mình. Người bên cạnh đang tính lên tiếng thì Phong An Huy đột nhiên nhìn về phía hai người, ánh mắt lượt qua bọn họ rồi cúi xuống nói gì đó với Uyển Ngưng"...chủ tịch! Đến giờ ngài phải lên máy bay rồi ạ! " Người thư kí bên cạnh không ngừng nhắc nhở, người đàn ông kia nhìn cô thêm vài cái rồi xoay người rời đi một cách lặng lẽBuổi tiệc kết thúc vào lúc hơn nửa đêm, Uyển Ngưng ngồi dựa vào ghế co người trên sofa vừa ngắm trăng vừa thưởng thức hoa quả
Phong An Huy đẩy cửa đi ra ngoài ban công đến chỗ cô rồi cúi xuống hồn lên má : " Thơm thế...vợ anh rất thơm!
Em có chuyện gì mà ngồi thẫn thờ ở đây thế? "
Uyển Ngưng lắc đầu cầm lấy ly rượu lên đưa cho anh rồi cầm ly của mình nhẹ nhàng cụng ly: " em đang nghĩ xem nên quản lý anh như thế nào!! "
Phong An Huy nghe xong liền mỉm cười nhập một ngụm rồi nháy mắt: " thân thể và mọi thứ của anh! Em hãy quản lí tất cả!! "
Cảm nhận thấy được ánh mắt của cô, anh quay sang mỉm cười rồi nói gì đó với nhân viên sau đó mới đi về phía
Uyển Ngưng. Anh đứng nhìn ở trên cao ngắm cô một lượt rồi hơi cúi xuống vuốt má Uyển Ngưng: " em mệt rồi à?
- "ừm..hơi mệt! "
Uyển Noãn đang lựa chọn váy cùng với dì Trần quay sang thấy hai người đang tình tứ với nhau liền nói: " còn rất nhiều bộ váy cần phải thử ấy chị! "
Phong An Huy quay lại nhìn hai người họ rồi quay sang nhìn xem có ai đang chú ý đến bên này không sau đó cúi xuống hôn trộm lên môi cô: " tiếp tục thôi!"
Lễ đính hôn được tổ chức ở bãi biển với sự tham gia của gia đình hai bên và một số người bạn của cô dâu chú rể.
Bầu không khí ở bãi biển hôm nay rất vui vẻ náo nhiệt, dì Trần nhìn qua nhìn lại không thấy bóng dáng của con trai đâu liền bảo Giang Ngộ đi tìm còn bản thân tiếp tục đi tiếp khách
Chú rể mặc vest trắng lịch sự từ xa đi đến, dì Trần trông thấy liền thúc giục: " mau lên! Sắp đến giờ rồi! "
Phong An Huy mỉm cười không nói gì nhanh chóng đi đến chỗ dì. Trong lòng không khỏi hồi hộp và sốt ruột, cuối cùng thì anh cũng đã có thể chính thức đưa cô về nhà rồi
Khi hoàng hôn dần buông xuống là lúc buổi lễ bắt đầu , cô dâu từng bước đi vào sảnh tiệc. Phong An Huy liền đi xuống cách hai phần ba bục cao, khi thấy cô đến bên mình liền nhẹ nhàng đưa tay ra
Uyển Ngưng thấy vậy liền khoác lấy tay anh rồi cùng anh đi đến nơi bục cao có bác Phong đang đứng
Mẹ Khương nhìn con rể đẹp trai tuấn tú trong lòng không khỏi buồn nhưng cuối cùng bà đã gạt bỏ hết tất cả mọi
thứ thay vào đó là niềm vui.Vui khi được thấy con gái mình đã lấy được chồng
Thấy con gái và con rể trao nhẫn cho nhau, mẹ Khương quay đi lén lau nước mắt của mình che giấu đi sự xúc động của mình.Ông Khương thấy vậy liền vỗ vỗ vào lưng an ủi vợ của mình. Uyển Noãn đứng thấy mẹ mình lén lau nước mắt liền rời chỗ với bạn trai đi đến ôm mẹ mình như muốn an ủi bà
Nhìn chiếc nhẫn đeo ở ngón áp út, Uyển Ngưng ngẩng đầu lên mỉm cười với anh đầy hạnh phúc.Lễ đính hôn của hai người tổ chức đơn giản, không cầu kì và cũng không có quá nhiều khách mời. Cô dâu chú rể nhận được rất nhiều lời chúc phúc của mọi người
- " Con dâu! đây là quà của mẹ! Chúc hai con hạnh phúc "
Uyển Ngưng nhận lấy hộp quà của mẹ chồng, cô nở nụ cười ngọt ngào : " con cảm ơn mẹ! "
Phong An Huy giúp Uyển Ngưng cầm lấy món quà của mẹ, chú Phong mỉm cười đưa tay xoa đầu cô: "chúc con hạnh phúc! "
- "con cảm ơn ba!"
Phong An Lạc cùng một người đàn ông đi đến chỗ của bốn người, trên tay anh ta đang bế một đứa nhỏ.Nhìn xuống thấy hai người đang nắm tay nhau trông rất giống một gia đình nhỏ ba người: " chúc anh chị hạnh phúc !! "
- " Ba Mẹ! Anh ! Chị dâu! chúc mừng hai anh chị " Người kia mỉm cười cầm lấy món quà từ người phía sau tặng cho hai người.Dì Trần tiến đến: " Uyển Ngưng! Đây là Bắc Diên "
Người bên cạnh Lạc Lạc liền mỉm cười bất tay với Phong An Huy tươi cười nói: "em có món quà nhỏ dành tặng cho hai anh chi! "
Người phục vụ theo sau liền đưa món quà cho Bắc Diên , anh ta nhận lấy rồi đem đến tặng cho hai người.Phong
An Huy quan sát người đàn ông này một lượt đánh giá tổng quan một hồi khi bị Uyển Ngưng huych vào tay thì mới giật mình, anh lập tức mỉm cười rồi nhận món quà
Mọi người đứng nói chuyện vui vẻ với nhau, người đến tham dự buổi tiệc cũng không ngừng chúc phúc cho hai người
Ở một góc nọ, có hai người đang đứng từ xa nhìn về phía này.Người đàn ông lớn tuổi nhìn về phía Uyển Ngưng không kìm được mà xúc động, người theo sau liền đưa khăn cho ông lão: " chủ tịch..."
" con bé đã lớn rõ..." Ông lão nghẹn giọng, cầm lấy khăn lau đi những giọt nước mắt hạnh phúc của mình. Người bên cạnh đang tính lên tiếng thì Phong An Huy đột nhiên nhìn về phía hai người, ánh mắt lượt qua bọn họ rồi cúi xuống nói gì đó với Uyển Ngưng"...chủ tịch! Đến giờ ngài phải lên máy bay rồi ạ! " Người thư kí bên cạnh không ngừng nhắc nhở, người đàn ông kia nhìn cô thêm vài cái rồi xoay người rời đi một cách lặng lẽBuổi tiệc kết thúc vào lúc hơn nửa đêm, Uyển Ngưng ngồi dựa vào ghế co người trên sofa vừa ngắm trăng vừa thưởng thức hoa quả
Phong An Huy đẩy cửa đi ra ngoài ban công đến chỗ cô rồi cúi xuống hồn lên má : " Thơm thế...vợ anh rất thơm!
Em có chuyện gì mà ngồi thẫn thờ ở đây thế? "
Uyển Ngưng lắc đầu cầm lấy ly rượu lên đưa cho anh rồi cầm ly của mình nhẹ nhàng cụng ly: " em đang nghĩ xem nên quản lý anh như thế nào!! "
Phong An Huy nghe xong liền mỉm cười nhập một ngụm rồi nháy mắt: " thân thể và mọi thứ của anh! Em hãy quản lí tất cả!! "
/133
|