Vĩnh Hằng Chi Tâm

Q.1 - Chương 104 - Nhổ Tận Gốc

/145


Ha ha, được một kiện bảo khí, cũng không tệ... Lệnh bài này...

Trần Vũ nghiên cứu thanh trường kiếm màu đen một chút, sau đó lại cẩn thận quan sát khối lệnh bài bằng xương kia.

“Vù... Vù...”

Lúc này, từ phía xa có một nam một nữ bay tới.

- Đó là Cốt Ma Cung!

Một thanh âm nữ tử quen thuộc truyền đến.

Quan sát kỹ thì đó là một thiếu nữ kiều mị động lòng người.

- Đồng sư tỷ.

Trần Vũ có chút bất ngờ.

Tại sao Đồng Ngọc Linh lại đột nhiên chạy tới trang viên của mình?

Bên cạnh nàng còn có một trung niên Luyện Tạng kỳ cường tráng. Người này khí tức hùng hậu, hẳn là thành viên thế hệ trước trong tông môn, tu vi đã đạt tới Luyện Tạng hậu kỳ.

- Trần sư đệ quên rồi sao?

Đồng Ngọc Linh cười nói:

- Lúc trước ta đã nhận một nhiệm vụ điều tra môn đồ tay chân của Cốt Ma Cung thẩm thấu vào thế tục ở khu vực phụ cận.

Sau khi đến gần, Trần Vũ mới chợt phát hiện Đồng Ngọc Linh đã đột phá đến Luyện Tạng trung kỳ.

Không chỉ vậy, da thịt Đồng Ngọc Linh cũng trở nên trắng mịn hồng hào, phong thái quyến rũ mỹ lệ càng thêm hấp dẫn sự chú ý của người khác.

Thì ra, khu vực nhiệm vụ của Đồng Ngọc Linh vốn là ở Bắc Vân sáu quận, bao gồm thành Vũ Dương và thành Phong Dương,...

Gần đây, tiểu đội làm nhiệm vụ của bọn họ điều tra được một nhóm tay chân của Cốt Ma Cung đang thẩm thấu vào thế tục, vì vậy mới một đường đuổi theo đến tận đây.

Thế lực tay chân này cực kỳ thần bí khó tìm.

Hôm nay trùng hợp là đám tay chân này có động tĩnh, nhân số khá nhiều, cuối cùng bị đám người Đồng Ngọc Linh theo dõi được tung tích.

- Chẳng qua không ngờ lại tìm đến chỗ “kim ốc tàng kiều” của Trần sư đệ.

Đồng Ngọc Linh trêu ghẹo.

- Kim ốc tàng kiều? Nếu như có vài vị kiều nữ như Đồng sư tỷ thì ta cũng sẽ không cự tuyệt đâu.

Trần Vũ cười ha ha một tiếng, cũng trêu chọc lại, không hề chịu thua kém.

- Ngươi...

Đồng Ngọc Linh trừng mắt nhìn hắn một cái, gương mặt thanh tú trong đêm thoáng ửng hồng.

- Người này là ngươi giết?

Trung niên cường tráng đi theo Đồng Ngọc Linh nhìn chằm chằm thi thể thanh niên mũi ưng, sắc mặt trở nên nghiêm túc.

Nhất là lỗ máu trước ngực của thanh niên mũi ưng, thoạt nhìn giống như bị đầu ngón tay đâm xuyên nhưng nhìn kỹ lại thì có chút không giống.

Tuy nhiên cũng có thể xác định được một điều: trên người người này không có vết thương gì khác, xung quanh cũng không có dấu vết đánh nhau, hẳn là bị đánh chết mà không có chút phản kháng nào.

- Việc này rất bình thường, Trần sư đệ đã sớm có thực lực vượt qua Luyện Tạng kỳ từ lâu rồi.

Đồng Ngọc Linh cũng không ngạc nhiên.

- Người này hẳn chỉ là lâu la của Cốt Ma Cung, bị ta mai phục ở đây nên mới dễ dàng tập kích giết chết.

Trần Vũ nhún vai.

- Không đúng! Ta có tư liệu về người này. Hắn là một trong những lãnh tụ đám tay chân của Cốt Ma Cung tại khu vực “Bắc Vân sáu quận”, đại khái có thể đứng vào top năm.

Trung niên cường tráng bỗng nhiên cầm một quyển sách ra lật xem.

Hắn lật tới một trang nào đó, bên trên vẽ chân dung giống thanh niên mũi ưng đến bảy phần.

- Người này cực kỳ giảo hoạt cẩn thận, lúc trước có một vị chấp pháp giả Luyện Tạng hậu kỳ của bổn môn giao thủ cùng hắn, kết quả để hắn thong dong đào tẩu được.

Trung niên cường tráng nhìn Trần Vũ một cách thâm ý.

- Vị này là lĩnh đội của chúng ta, Bùi sư huynh.

Đồng Ngọc Linh giới thiệu.

- Thì ra ngươi là Trần Vũ kia.

Bùi sư huynh vậy mà nhận ra Trần Vũ, thần sắc có chút thất lạc, thở dài nói:

- Ta có một hảo huynh đệ trong bổn môn, đã chết lúc tham gia chiến dịch Bắc Sơn Linh Viên.

Trần Vũ lộ ra một tia đồng cảm, chiến dịch này thật sự quá khốc liệt.

Dưới Hóa Khí cảnh, chỉ có Trần Vũ và Đoàn Kiêu Long là có thể chém giết ra được trùng vây.

Bùi sư huynh nhanh chóng thu liễm tâm tình, kiểm tra đồ vật còn sót lại trên người thanh niên mũi ưng, trọng điểm là một quyển sách trong đó.

Trên sách dùng bút pháp đặc thù, ghi lại một vài tin tức cơ mật.

- Ta thu chiến lợi phẩm, còn đầu của hắn thì giao cho nhị vị.

Trần Vũ mỉm cười. Hắn cũng giao lệnh bài Cốt Ma Cung cho hai người Đồng Ngọc Linh.

Hai người từ chối một lúc, cuối cùng vẫn nhận.

Trần Vũ làm vậy là cũng có dụng ý nhất định, suy cho cùng thì đám người Bùi sư huynh chuyên môn phụ trách đối phó đám tay chân của Cốt Ma Cung, nhiệm vụ càng hung hiểm hơn.

Bọn họ nhân thủ nhiều, trong phạm vi hợp lý có thể chăm sóc được cho Trần gia.

Ngay lúc này, Phương Hạo Phi cũng dẫn theo nam tử áo tơi đã không rõ sống chết chạy tới bên này.

- Bùi sư huynh?

- Phương sư đệ, tại sao ngươi cũng ở đây?

Phương Hạo Phi và Bùi sư huynh tương đối quen thuộc, như vậy lại càng dễ nói chuyện hơn.

- Không có biện pháp.

Phương Hạo Phi bĩu môi, nói:

- Vốn dĩ chúng ta nhận nhiệm vụ “Yến Gia Bảo”, ai bảo hắn là lĩnh đội, lâm thời lưu lại ở đây mấy ngày.

Lĩnh đội?

Bùi sư huynh lập tức lộ vẻ kinh ngạc, Đồng Ngọc Linh cũng có chút ngạc nhiên.

Suy cho cùng thì Phương Hạo Phi cũng là nhân vật số một số hai trong đám đệ tử nội môn, chỉ kém đệ tử chân truyền một bước mà thôi.

- Tên này còn chưa chết.

Phương Hạo Phi một cước đạp tỉnh nam tử áo tơi, đối phương sắc mặt tái nhợt, tay chân đều bị đánh gãy.

- Thẩm vấn giao lại cho Bùi sư huynh vậy.

Đồng Ngọc Linh cười nói.

Nửa canh giờ sau.

Bùi sư huynh từ trong một gian phòng chứa củi đi ra, lẩm bẩm nói:

- Dựa theo tin tức trên sách và lời khai báo của tên này, phụ cận thành Tương Dương vừa mới thành lập cứ điểm mới.

Nghe vậy, Trần Vũ và Phương Hạo Phi đều giật mình. Bởi vì thành Tương Dương tương đối gần Vân Nhạc môn.

Ngày hôm sau.

Đám người Bùi sư huynh lĩnh đội cộng với Trần Vũ và Phương Hạo Phi trợ giúp phối hợp tác chiến, đã hoàn toàn nhổ tận gốc một cứ điểm môn đồ nanh vuốt của Cốt Ma Cung.

Chỉ có điều, trong này cũng chỉ còn sót lại một ít lâu la, mạnh nhất là một tên Luyện Tạng sơ kỳ.

Theo tra khảo biết được, tên thanh niên mũi ưng chính là lãnh tụ của cứ điểm này.

Sau khi nhổ bỏ khối u ác tính này, Trần Vũ mới thở phào một hơi. Làm xong chuyến này, sau khi hắn rời đi, cũng có thể yên tâm về việc thế tục ở thành Tương Dương.

Bên cạnh đó, Bùi sư huynh còn tra ra được một tin tức: Vương gia của thành Tương Dương lại có cấu kết với Cốt Ma Cung, mặc dù còn chưa hoàn toàn đầu nhập.

Tin tức như vậy vào thời điểm nhạy cảm này, đối với Vương gia mà nói, tất nhiên là đại họa lâm đầu.

Kết quả, trong một đêm, Vương gia thành Tương Dương đã bị xóa tên khỏi thế tục.

Tốc độ giải quyết nhanh đến mức ngay cả Mục gia, Trần gia của thành Tương Dương cũng không phản ứng kịp.

Sau khi Trần Vũ biết được tin tức này, cũng hít vào một ngụm khí lạnh.

Bây giờ, ba tông giao phong với Cốt Ma Cung, vốn dĩ áp lực đã cực lớn, liên tục bại lui, sĩ khí xuống thấp.

Dưới tình huống nghẹn khuất như vậy, tất nhiên sẽ không chút lưu tình với đám nội gián hậu phương.

Trải qua chiến dịch này, các gia tộc ở các quận thành xung quanh đều cảm thấy bất an, không dám khinh suất giao thiệp với Cốt Ma Cung.

Vương gia diệt tộc chính là một tấm gương.

Trong chiến dịch này, đám người Bùi sư huynh, Đồng Ngọc Linh hiển nhiên đã lập công, nhất là tiêu diệt được một cứ điểm của Cốt Ma Cung.

Trần Vũ và Phương Hạo Phi cũng được tiện thể ghi công, lần lượt được khen thưởng 5000 và 3000 điểm cống hiến.

Trong trang viên ngoại ô.

Trần Vũ, Phương Hạo Phi, Mục Tuyết Tình đều tập trung cùng một chỗ.

Mục Tuyết Tình đã xử lý xong chuyện trong tộc, chuẩn bị ngày mai cùng Trần Vũ đi đến Yến Gia Bảo.

- Thực ra, nanh vuốt của Cốt Ma Cung cũng đã thầm ám chỉ uy hiếp Mục gia chúng ta. Lần này, cảm tạ Vũ ca trở về, trợ giúp nhổ bỏ cứ điểm Cốt Ma Cung ở đây.

Mục Tuyết Tình có chút do dự, sau đó biểu đạt biết ơn với Trần Vũ.

Thì ra, Mục Tuyết Tình tranh giành vị trí lĩnh đội là vì muốn trở về thành Tương Dương, trợ giúp gia tộc xử lý một ít chuyện phiền toái trong tộc.

Cùng trong ngày hôm đó, trong trang viên của Trần Vũ, có vài vị khách nhân đến tìm.

- Sở thành chủ, mời vào bên trong...

Gia chủ Trần Thiên Uy và Trần phụ Trần mẫu khách khí tiếp đãi một trung niên mập mạp.

- Sở Phong Vân.

Trần Vũ từ trong sương phòng rất xa đã nhận ra lão hồ ly này.

Trần Vũ tất nhiên biết rõ Sở Phong Vân đến đây có ý đồ gì.

Hai ngày trước, Trần Vũ cường thế biểu đạt ý nguyện giải trừ hôn ước với gia tộc, ắt hẳn đã kinh động đến Sở Phong Vân.

- Bái kiến Sở bá phụ.

Trần Vũ đi ra khỏi sương phòng, chút lễ tiết này vẫn phải chu toàn.

Trên danh nghĩa, lão hồ ly này vẫn là nhạc phụ tương lai của hắn.

- Ánh mắt của Sở mỗ quả nhiên không nhầm, chỉ vài tháng không gặp, Trần hiền chất ở trong tông môn đã xuôi gió xuôi nước, thậm chí tại giới tông môn Sở quốc cũng có chút danh tiếng.

Sở Phong Vân quan sát Trần Vũ, không nhịn được cảm khái.

Bản thân hắn tư chất tu hành cực kỳ bình thường, chẳng qua về mặt nhìn người rất ít khi nhầm.

Sau khi tiêu diệt Hồng Hồ Tam Sát, hắn đã nhìn ra được Trần Vũ bất phàm.

Nếu không phải vậy thì lúc trước hắn đã không tự hạ thân phận, muốn gả Sở Uyển Ngọc cho một con cháu trong một tiểu gia tộc, thậm chí ngay cả thiếu chủ cũng không phải.

- Sở bá phụ nói quá rồi, lần này trở về cũng là vì chuyện hôn ước kia...

Trần Vũ không nói nhảm, lập tức đi vào chủ đề.

Hiện nay hắn là đệ tử của tông môn, cao đồ của trưởng lão, tất nhiên không cần quá để tâm đến một ít quy tắc trong thế tục.

- Haizz...

Sở Phong Vân cũng không tức giận, than thở một tiếng, nói:

- Là nữ nhi của ta không đủ phúc phận, không xứng với nhân kiệt như Trần hiền chất.

Trần Vũ trợn mắt. Trong lòng thầm nghĩ: “Là do con gái ngươi xem trọng đệ tử chân truyền Dịch Vân Phi - con trai của nhất tông chi chủ thì có.”

- Sở thành chủ, nếu con gái ngươi và Dịch Vân Phi đã có duyên tiền định, sao không tác thành cho bọn họ. Con trai của Thủy Nguyệt tông chủ là đệ tử chân truyền, liên hôn với đối tượng như vậy, cớ gì không làm?

Trần Vũ khó hiểu hỏi.

Có rể hiền như vậy không muốn, tại sao cứ một mực tìm một đệ tử ngoại môn như Trần Vũ?

- Ngươi cho rằng Sở mỗ mắt mù, có con rể là đệ tử chân truyền không muốn, lại muốn gả con gái cho một đệ tử ngoại môn?

Sở Phong Vân cười một tiếng cay đắng.

Nghe vậy, mấy người Trần Vũ đều cảm thấy ngoài ý muốn. Xem ra, trong này quả thật có ẩn tình gì đó.

- Thứ nhất, nhân phẩm của Dịch Vân Phi này, ta đã thăm dò qua, hắn không chỉ từng đùa giỡn một thiếu nữ, nổi tiếng bội tình bạc nghĩa. Một khi đắc thủ, chắc chắn sẽ vứt bỏ.

Trên mặt Sở Phong Vân tràn ngập sầu lo.

Là vấn đề nhân phẩm?

Trần Vũ không khỏi bĩu môi, đây chẳng qua là mượn cớ mà thôi.

Đại tộc liên hôn, hi sinh một cá nhân cũng chẳng đáng là gì, chẳng lẽ còn phải xem nhân phẩm ngươi thế nào?

- Đương nhiên, trọng yếu hơn là vấn đề thứ hai. Theo tin tức ta tìm hiểu và phân tích được, Thủy Nguyệt phái nhiều năm trước có gốc rễ là tà tông. Nếu mượn thể chất Thượng Cổ đặc thù như “Huyền Âm Mị Thể” của Uyển Ngọc làm lô đỉnh (*), có thể trợ giúp Dịch Vân Phi dễ dàng đột phá bình cảnh Hóa Khí cảnh.

Sau khi nói xong, Sở Phong Vân không nhịn được thở một hơi dài chua chát.

Làm lô đỉnh?

Trần Vũ rùng mình, đây là thủ đoạn tà tu. Đến lúc đó, Dịch Vân Phi có thể thuận lợi “hóa rồng”, còn Sở Uyển Ngọc thì chắc chắn sẽ bị hủy, trở thành “lô đỉnh” phế liệu chân chính.

Trần Vũ không hề hoài nghi việc Sở Phong Vân vạch trần ẩn tình.

Bằng không, Sở gia cũng không ngu xuẩn bỏ qua rể hiền là đệ tử chân truyền, miễn cưỡng gả cho Trần Vũ - một đệ tử ngoại môn bình thường lúc ấy.

- Hừ!

Trần Vũ suy tư một chút, đột nhiên cười lạnh, nói:

- Thì ra là vậy, các ngươi đánh chủ ý thật tốt, gả nữ nhi cho ta, liền có thể tránh được phiêu lưu này. Nhưng các ngươi có biết, nếu đổi lại là một đệ tử bình thường khác, e rằng đã sớm chết thảm trong tay Dịch Vân Phi hay không?

Lần đầu tiên vô tình gặp được Dịch Vân Phi, nếu không phải có đám người đồng tông ở đấy, đối phương đã sớm hạ độc thủ với Trần Vũ rồi.

Lần thứ hai, trong cuộc chiến tranh đoạt vẫn thạch, Dịch Vân Phi cùng vị tông chủ là mẹ của gã cũng nhằm vào tai họa ngầm của Trần Vũ, muốn kích thích lệ khí trong cơ thể Trần Vũ, khiến hắn tẩu hỏa nhập ma.

Đổi lại là đệ tử bình thường, e rằng bị chơi chết không biết bao nhiêu lần rồi.

***

(*) Lô đỉnh: thuật song tu của ma đạo, người bị dùng làm lô đỉnh thường chết hoặc bị phế.

/145

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status