Ào ào!
Bọt sóng tung tóe, một con Bảo ngư nửa thước có màu sắc sặc sỡ rẽ nước nhảy lên, dưới ánh mặt trời, ngũ quang mười màu, giống như một con Bảo ngư được chạm bằng ngọc thạch.
- Bảo ngư cấp một thật lớn.
Những đệ tử Ngoại Tông cùng Điếu Ngư Đài với Lý Phù Trần kinh hô, bọn họ tới Thương Lan Tông nhiều năm, nhưng chưa từng nhìn thấy một con Bảo ngư cấp một dài nửa thước nào.
Phải biết rằng Bảo ngư cấp một mỗi cân một trăm điểm cống hiến, da thịt của Bảo ngư rắn chắc, dài nửa thước ít nhất cũng có hơn bốn năm mươi cân.
Cũng chính là bốn năm ngàn điểm cống hiến.
Lý Phù Trần đối với chuyện này cũng không cảm giác gì, lúc trước hắn câu được hai con Bảo ngư cấp hai.
Bảo ngư cấp hai mỗi cân một ngàn điểm, bốn năm cân thì bằng con Bảo ngư cấp một này rồi.
Trong nháy mắt, nửa tháng trôi qua.
Lý Phù Trần đi câu cá tại Thương Lan Hồ đã ba tháng.
Trong ba tháng, Lý Phù Trần câu được sáu mươi chín con Bảo ngư phổ thông, mười lăm con Bảo ngư cấp một, ba con Bảo ngư cấp hai.
Đến lúc trở về.
Lý Phù Trần đối với thu hoạch lần này hết sức hài lòng.
Tìm được Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch tại Khanh Thương Sơn là vận khí, nhưng câu cá ở Thương Lan Hồ là dựa vào bản lĩnh.
Không lợi dụng tốt bản lĩnh của mình, thì uổng công là đệ tử của Thương Lan Tông.
- Biểu ca, chính là hắn, theo ta biết, hắn ở Thương Lan Hồ cùng khu mỏ, tổng cộng được ít nhất mấy vạn điểm cống hiến.
Thiếu niên cao lớn chỉ vào Lý Phù Trần, nói với thiếu niên kiên nghị bên cạnh.
Lý Phù Trần liếc mắt liền nhận ra thiếu niên cao lớn. Ba tháng trước, trước khi hắn hành hung Chu Hoài Long cùng La Trung Thiên, còn đánh một đám đệ tử Ngoại Tông khác, trong đó người cầm đầu chính là thiếu niên cao lớn này, hình như gọi là Tôn Hữu Báo.
- Ngươi chính là Lý Phù Trần.
Thiếu niên kiên nghị quan sát Lý Phù Trần, nhíu mày.
Lý Phù Trần nhàn nhạt nói:
- Trước lúc ta phát giận, khuyên các ngươi nên cút đi.
Người nào cũng coi hắn là dê béo, hắn chịu đủ rồi.
Hắn không sợ phiền phức, nhưng không có nghĩa là hắn dùng nhiều thời gian để ứng phó phiền phức.
- Há, đây là lần đầu tiên có người nói với Vương Hổ ta như vậy.
Tuy Vương Hổ thấy Lý Phù Trần không dễ chọc, giống như mạnh hơn Tôn Hữu Báo tả lại.
Nhưng dù sao hắn cũng là năm trăm cường của đệ tử Ngoại Tông, cho dù bài danh chót nhất, cũng không phải người như Chu Hoài Long và La Trung Thiên có thể so sánh.
- Bớt nói nhảm, ra tay đi!
Lý Phù Trần lười nói nhiều với đối phương.
- Biểu ca, hãy giáo huấn hắn thật tốt.
Tôn Hữu Báo hung tợn trừng mắt Lý Phù Trần.
Vương Hổ mỉm cười, ánh mắt dần lăng liệt, cùng lúc đó, một cổ khí tức mạnh mẽ từ trên người hắn phát ra, dùng mắt thường có thể thấy được hai tay của Vương Hổ bị một tầng khí tức màu xanh bọc lại, làm người khác cảm thấy trầm trọng.
Trường Thanh Công, một trong những công pháp nhập môn của Thương Lan Tông.
Tu luyện công pháp này, không chỉ sức khôi phục kinh người, mà lực đạo còn trầm trọng.
Giao thủ với người tu luyện Trường Thanh Công, nếu không thể đánh bại đối phương trong thời gian ngắn, lúc sau liền nguy hiểm.
- Trọng Mộc Quyền!
Vương Hổ vừa lên đã xuất ra mười phần thực lực, một cái quyền pháp Hoàng cấp Cao giai Trọng Mộc Quyền đánh về phía Lý Phù Trần, kình khí gào thét.
Nhưng đáng tiếc.
Hết thảy đều phí công.
Khi tu luyện Xích Hỏa Quyết tới tầng thứ tám, thực lực của Lý Phù Trần hầu như tăng gấp đôi.
Tay phải nhẹ nhàng đưa tới, giống như bắt lấy nắm đấm của một đứa bé vậy, sau đó, quyền trái của Lý Phù Trần nện vào mặt của Vương Hổ.
Ầm!
Máu tươi rơi vãi.
Trước mắt Vương Hổ liền lờ mờ, kim tinh loạn mạo, cái gì cũng không thấy.
Lý Phù Trần không có dừng tay, lại đánh một quyền vào mặt của Vương Hổ, sau đó một cước đá hắn văng ra mười thước, ngất đi.
Từng bước đi tới trước người Tôn Hữu Báo, Lý Phù Trần nói:
- Lần sau lại trêu chọc ta, ta sẽ cho ngươi trả giá gấp mười lần.
Nói xong, một quyền đánh vào bụng đối phương, đem dịch trong dạ dày đều nôn ra.
- Tự giải quyết cho tốt.
Lý Phù Trần đeo giỏ cá rời đi.
Nhìn bóng lưng của Lý Phù Trần rời đi, Tôn Hữu Báo tràn đầy sợ hãi.
Quá kinh khủng!
Đây còn là người sao?
Biểu ca của hắn dù sao cũng là năm trăm cường của đệ tử Ngoại Tông, dĩ nhiên bị nghiền ép như vậy, một chút phản khán cũng không có.
Thương Lan Tông, Nhiệm Vụ Đại Điện.
Trưởng lão nhiệm vụ cảm giác hơn nửa năm qua giật mình rất nhiều, tất cả đều trên người Lý Phù Trần.
Thu hoạch lần này của Lý Phù Trần, đã đạt tới năm vạn năm ngàn điểm cống hiến.
Đây là một con số vô cùng khổng lồ, cho dù là Trưởng Lão Ngoại Tông, cũng phải mấy năm mới góp đủ, còn đối phương chỉ tốn mấy tháng.
Bình phục tâm tình của mình, Trưởng lão nhiệm vụ bắt đầu đố kị Lý Phù Trần, nếu hắn có nhiều điểm cống hiến như vậy, đủ làm cho thực lực nâng cao một bước.
Đáng tiếc không có nếu a.
Gộp với ba vạn sáu ngàn tám trăm điểm cống hiến lúc trước, điểm cống hiến của Lý Phù Trần đã tới chín vạn một ngàn tám trăm.
Sau khi đổi ba trăm viên Thối Thể Đan, còn dư lại một vạn sáu ngàn tám trăm điểm cống hiến.
Công pháp luyện thể, không phải cho người luyện a, yêu cầu tài nguyên quá nhiều.
Lý Phù Trần hoài nghi, nếu ở Lý gia, lấy tài phú của Lý gia, cung cấp hắn tu luyện Xích Cấp Chiến Thân đến viên mãn, đều phải thương gân động cốt.
Dù sao một viên Thối Thể Đan cũng có giá năm trăm kim tệ.
Cho tới bây giờ, hơn ba trăm viên Thối Thể Đan, hắn tổng cộng đổi hơn năm trăm viên Thối Thể Đan, chính là hai mươi lăm vạn kim tệ.
Hắn không vội về viện tu luyện Xích Cấp Chiến Thân, mà đi tới Võ Học Đại Điện lần nữa, chuẩn bị đổi một môn kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai.
- Tam Phân Kiếm Thuật.
- Loạn Phi Phong Kiếm Pháp!
- Xà Nhãn Kiếm Thuật!
- Cuồng Phong Khoái Kiếm!
- Huyết Ẩm Kiếm Pháp!
- Tích Thủy Kiếm Quyết!
- Kim Xà Kiếm Pháp!
- Truy Hồn Đoạt Mệnh Kiếm!
- Phi Long Kiếm Pháp!
- Phi Hoa Trục Điệp Kiếm Pháp!
- Ma Vân Kiếm Pháp!
- Xích Hỏa Kiếm Pháp!
- Kinh Đào Kiếm Pháp!
- Lưu Vân Kiếm Pháp!
Lý Phù Trần nhìn mỗi bản bí tịch kiếm pháp một lần, sau cùng lựa chọn Xích Hỏa Kiếm Pháp.
Xích Hỏa Kiếm Pháp là nguyên bộ kiếm pháp của Xích Hỏa Quyết, nếu dùng đơn độc chỉ là trung đẳng, nhưng khi phối hợp với Xích Hỏa Quyết, có thể phát ra mười hai thành uy lực.
Lý Phù Trần chỉ tốn một nghìn ba trăm điểm cống hiến để đổi Xích Hỏa Kiếm Pháp, còn dư lại một vạn năm ngàn năm trăm điểm cống hiến, Lý Phù Trần dự tính tạm thời để đó.
Trở lại sân viện, Lý Phù Trần bắt đầu bế quan.
Xích Cấp Chiến Thân tầng thứ nhất cần dùng côn đánh thân thể, tầng thứ hai cần ngâm trong nước sôi, tầng thứ ba thì không cần quá trình này, chỉ cần phối hợp với Thối Thể Đan tu luyện là được.
Nhìn qua thì dễ dàng như cũng không nhẹ nhàng.
Pháp môn vận hành khí huyết tầng thứ ba rất đặc biệt, mỗi lần vận hành khí huyết, huyết nhục, cốt cách giống như bị kim đâm, kiến cắn, loại đau nhức này, không thể diễn tả bằng ngôn từ.
Lý Phù Trần cắn chặt răng, kiên trì tu luyện.
Theo từng viên Thối Thể Đan tiêu hao, Lý Phù Trần cảm giác da thịt, cốt cách của mình càng ngày càng chặt chẽ, ngón tay búng một cái, kình phong nhọn như mũi tên, dễ dàng đánh nát chén trà cách xa vài thước.
Nhưng trạm kiểm soát của tầng thứ ba cũng không ít.
Có lúc đang tu luyện, bụng của Lý Phù Trần phồng lên, như mang thai sáu tháng.
Có lúc con mắt đột nhiên tối sầm như bị mù.
Có lúc bên tai ù ù giống như thiên lôi cuồn cuồn.
Lý Phù Trần biết, đây là vì mình tu luyện công pháp luyện thể quá nhanh.
Thân thể cần quá trình thích ứng, không có quá trình này, thân thể có lúc không khống chế được.
Giải quyết vấn đề này rất đơn giản.
Đó là thích ứng nhanh hơn.
Phương pháp để thích ứng nhanh hơn chính là thay đổi pháp môn vận hành khí huyết, làm cho pháp môn vận hành khí huyết thích hợp hơn với mình.
Bọt sóng tung tóe, một con Bảo ngư nửa thước có màu sắc sặc sỡ rẽ nước nhảy lên, dưới ánh mặt trời, ngũ quang mười màu, giống như một con Bảo ngư được chạm bằng ngọc thạch.
- Bảo ngư cấp một thật lớn.
Những đệ tử Ngoại Tông cùng Điếu Ngư Đài với Lý Phù Trần kinh hô, bọn họ tới Thương Lan Tông nhiều năm, nhưng chưa từng nhìn thấy một con Bảo ngư cấp một dài nửa thước nào.
Phải biết rằng Bảo ngư cấp một mỗi cân một trăm điểm cống hiến, da thịt của Bảo ngư rắn chắc, dài nửa thước ít nhất cũng có hơn bốn năm mươi cân.
Cũng chính là bốn năm ngàn điểm cống hiến.
Lý Phù Trần đối với chuyện này cũng không cảm giác gì, lúc trước hắn câu được hai con Bảo ngư cấp hai.
Bảo ngư cấp hai mỗi cân một ngàn điểm, bốn năm cân thì bằng con Bảo ngư cấp một này rồi.
Trong nháy mắt, nửa tháng trôi qua.
Lý Phù Trần đi câu cá tại Thương Lan Hồ đã ba tháng.
Trong ba tháng, Lý Phù Trần câu được sáu mươi chín con Bảo ngư phổ thông, mười lăm con Bảo ngư cấp một, ba con Bảo ngư cấp hai.
Đến lúc trở về.
Lý Phù Trần đối với thu hoạch lần này hết sức hài lòng.
Tìm được Tuyết Ngân Thiết Khoáng Thạch tại Khanh Thương Sơn là vận khí, nhưng câu cá ở Thương Lan Hồ là dựa vào bản lĩnh.
Không lợi dụng tốt bản lĩnh của mình, thì uổng công là đệ tử của Thương Lan Tông.
- Biểu ca, chính là hắn, theo ta biết, hắn ở Thương Lan Hồ cùng khu mỏ, tổng cộng được ít nhất mấy vạn điểm cống hiến.
Thiếu niên cao lớn chỉ vào Lý Phù Trần, nói với thiếu niên kiên nghị bên cạnh.
Lý Phù Trần liếc mắt liền nhận ra thiếu niên cao lớn. Ba tháng trước, trước khi hắn hành hung Chu Hoài Long cùng La Trung Thiên, còn đánh một đám đệ tử Ngoại Tông khác, trong đó người cầm đầu chính là thiếu niên cao lớn này, hình như gọi là Tôn Hữu Báo.
- Ngươi chính là Lý Phù Trần.
Thiếu niên kiên nghị quan sát Lý Phù Trần, nhíu mày.
Lý Phù Trần nhàn nhạt nói:
- Trước lúc ta phát giận, khuyên các ngươi nên cút đi.
Người nào cũng coi hắn là dê béo, hắn chịu đủ rồi.
Hắn không sợ phiền phức, nhưng không có nghĩa là hắn dùng nhiều thời gian để ứng phó phiền phức.
- Há, đây là lần đầu tiên có người nói với Vương Hổ ta như vậy.
Tuy Vương Hổ thấy Lý Phù Trần không dễ chọc, giống như mạnh hơn Tôn Hữu Báo tả lại.
Nhưng dù sao hắn cũng là năm trăm cường của đệ tử Ngoại Tông, cho dù bài danh chót nhất, cũng không phải người như Chu Hoài Long và La Trung Thiên có thể so sánh.
- Bớt nói nhảm, ra tay đi!
Lý Phù Trần lười nói nhiều với đối phương.
- Biểu ca, hãy giáo huấn hắn thật tốt.
Tôn Hữu Báo hung tợn trừng mắt Lý Phù Trần.
Vương Hổ mỉm cười, ánh mắt dần lăng liệt, cùng lúc đó, một cổ khí tức mạnh mẽ từ trên người hắn phát ra, dùng mắt thường có thể thấy được hai tay của Vương Hổ bị một tầng khí tức màu xanh bọc lại, làm người khác cảm thấy trầm trọng.
Trường Thanh Công, một trong những công pháp nhập môn của Thương Lan Tông.
Tu luyện công pháp này, không chỉ sức khôi phục kinh người, mà lực đạo còn trầm trọng.
Giao thủ với người tu luyện Trường Thanh Công, nếu không thể đánh bại đối phương trong thời gian ngắn, lúc sau liền nguy hiểm.
- Trọng Mộc Quyền!
Vương Hổ vừa lên đã xuất ra mười phần thực lực, một cái quyền pháp Hoàng cấp Cao giai Trọng Mộc Quyền đánh về phía Lý Phù Trần, kình khí gào thét.
Nhưng đáng tiếc.
Hết thảy đều phí công.
Khi tu luyện Xích Hỏa Quyết tới tầng thứ tám, thực lực của Lý Phù Trần hầu như tăng gấp đôi.
Tay phải nhẹ nhàng đưa tới, giống như bắt lấy nắm đấm của một đứa bé vậy, sau đó, quyền trái của Lý Phù Trần nện vào mặt của Vương Hổ.
Ầm!
Máu tươi rơi vãi.
Trước mắt Vương Hổ liền lờ mờ, kim tinh loạn mạo, cái gì cũng không thấy.
Lý Phù Trần không có dừng tay, lại đánh một quyền vào mặt của Vương Hổ, sau đó một cước đá hắn văng ra mười thước, ngất đi.
Từng bước đi tới trước người Tôn Hữu Báo, Lý Phù Trần nói:
- Lần sau lại trêu chọc ta, ta sẽ cho ngươi trả giá gấp mười lần.
Nói xong, một quyền đánh vào bụng đối phương, đem dịch trong dạ dày đều nôn ra.
- Tự giải quyết cho tốt.
Lý Phù Trần đeo giỏ cá rời đi.
Nhìn bóng lưng của Lý Phù Trần rời đi, Tôn Hữu Báo tràn đầy sợ hãi.
Quá kinh khủng!
Đây còn là người sao?
Biểu ca của hắn dù sao cũng là năm trăm cường của đệ tử Ngoại Tông, dĩ nhiên bị nghiền ép như vậy, một chút phản khán cũng không có.
Thương Lan Tông, Nhiệm Vụ Đại Điện.
Trưởng lão nhiệm vụ cảm giác hơn nửa năm qua giật mình rất nhiều, tất cả đều trên người Lý Phù Trần.
Thu hoạch lần này của Lý Phù Trần, đã đạt tới năm vạn năm ngàn điểm cống hiến.
Đây là một con số vô cùng khổng lồ, cho dù là Trưởng Lão Ngoại Tông, cũng phải mấy năm mới góp đủ, còn đối phương chỉ tốn mấy tháng.
Bình phục tâm tình của mình, Trưởng lão nhiệm vụ bắt đầu đố kị Lý Phù Trần, nếu hắn có nhiều điểm cống hiến như vậy, đủ làm cho thực lực nâng cao một bước.
Đáng tiếc không có nếu a.
Gộp với ba vạn sáu ngàn tám trăm điểm cống hiến lúc trước, điểm cống hiến của Lý Phù Trần đã tới chín vạn một ngàn tám trăm.
Sau khi đổi ba trăm viên Thối Thể Đan, còn dư lại một vạn sáu ngàn tám trăm điểm cống hiến.
Công pháp luyện thể, không phải cho người luyện a, yêu cầu tài nguyên quá nhiều.
Lý Phù Trần hoài nghi, nếu ở Lý gia, lấy tài phú của Lý gia, cung cấp hắn tu luyện Xích Cấp Chiến Thân đến viên mãn, đều phải thương gân động cốt.
Dù sao một viên Thối Thể Đan cũng có giá năm trăm kim tệ.
Cho tới bây giờ, hơn ba trăm viên Thối Thể Đan, hắn tổng cộng đổi hơn năm trăm viên Thối Thể Đan, chính là hai mươi lăm vạn kim tệ.
Hắn không vội về viện tu luyện Xích Cấp Chiến Thân, mà đi tới Võ Học Đại Điện lần nữa, chuẩn bị đổi một môn kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai.
- Tam Phân Kiếm Thuật.
- Loạn Phi Phong Kiếm Pháp!
- Xà Nhãn Kiếm Thuật!
- Cuồng Phong Khoái Kiếm!
- Huyết Ẩm Kiếm Pháp!
- Tích Thủy Kiếm Quyết!
- Kim Xà Kiếm Pháp!
- Truy Hồn Đoạt Mệnh Kiếm!
- Phi Long Kiếm Pháp!
- Phi Hoa Trục Điệp Kiếm Pháp!
- Ma Vân Kiếm Pháp!
- Xích Hỏa Kiếm Pháp!
- Kinh Đào Kiếm Pháp!
- Lưu Vân Kiếm Pháp!
Lý Phù Trần nhìn mỗi bản bí tịch kiếm pháp một lần, sau cùng lựa chọn Xích Hỏa Kiếm Pháp.
Xích Hỏa Kiếm Pháp là nguyên bộ kiếm pháp của Xích Hỏa Quyết, nếu dùng đơn độc chỉ là trung đẳng, nhưng khi phối hợp với Xích Hỏa Quyết, có thể phát ra mười hai thành uy lực.
Lý Phù Trần chỉ tốn một nghìn ba trăm điểm cống hiến để đổi Xích Hỏa Kiếm Pháp, còn dư lại một vạn năm ngàn năm trăm điểm cống hiến, Lý Phù Trần dự tính tạm thời để đó.
Trở lại sân viện, Lý Phù Trần bắt đầu bế quan.
Xích Cấp Chiến Thân tầng thứ nhất cần dùng côn đánh thân thể, tầng thứ hai cần ngâm trong nước sôi, tầng thứ ba thì không cần quá trình này, chỉ cần phối hợp với Thối Thể Đan tu luyện là được.
Nhìn qua thì dễ dàng như cũng không nhẹ nhàng.
Pháp môn vận hành khí huyết tầng thứ ba rất đặc biệt, mỗi lần vận hành khí huyết, huyết nhục, cốt cách giống như bị kim đâm, kiến cắn, loại đau nhức này, không thể diễn tả bằng ngôn từ.
Lý Phù Trần cắn chặt răng, kiên trì tu luyện.
Theo từng viên Thối Thể Đan tiêu hao, Lý Phù Trần cảm giác da thịt, cốt cách của mình càng ngày càng chặt chẽ, ngón tay búng một cái, kình phong nhọn như mũi tên, dễ dàng đánh nát chén trà cách xa vài thước.
Nhưng trạm kiểm soát của tầng thứ ba cũng không ít.
Có lúc đang tu luyện, bụng của Lý Phù Trần phồng lên, như mang thai sáu tháng.
Có lúc con mắt đột nhiên tối sầm như bị mù.
Có lúc bên tai ù ù giống như thiên lôi cuồn cuồn.
Lý Phù Trần biết, đây là vì mình tu luyện công pháp luyện thể quá nhanh.
Thân thể cần quá trình thích ứng, không có quá trình này, thân thể có lúc không khống chế được.
Giải quyết vấn đề này rất đơn giản.
Đó là thích ứng nhanh hơn.
Phương pháp để thích ứng nhanh hơn chính là thay đổi pháp môn vận hành khí huyết, làm cho pháp môn vận hành khí huyết thích hợp hơn với mình.
/225
|