Dịch giả: rolland
Luận tu vi, Lý Phù Trần thua hai người.
Luận cảnh giới công pháp, Lý Phù Trần cũng không bằng hai người.
Nhưng luận lực lượng và phòng ngự của thân thể, Lý Phù Trần vượt qua hai người rất nhiều.
Toàn bộ Ngoại Tông, ngoại trừ Lý Phù Trần ra, cũng chỉ có một đệ tử Ngoại Tông tu luyện Xích Cấp Chiến Thân đến cảnh giới viên mãn.
Ầm!
Phương Liệt Hải cùng Cao Trường Thiên trong nháy mắt va chạm, kình khí cuồng bạo giống như sấm chớp, nổ vang trên mặt hồ.
– Kinh Đào Hãi Lãng!
Đồng dạng là Kinh Đào Kiếm Pháp, Phương Liệt Hải thi triển ra, so với Niếp Minh lợi hại gấp mấy lần.
Kiếm thế chỉ về, bọt nước lả tả trên mặt hồ bay theo, kém theo kiếm kình, hoá thành sóng nước cuồng bạo trùng kích Cao Trường Thiên.
– Vân Hải Bôn Đằng!
Lưu Vân Kiếm Pháp của Cao Trường Thiên cùng Kinh Đào Kiếm Pháp rất giống nhau, một là sóng nước cuồng bạo, một là biển mây lao nhanh.
Kiếm pháp của Cao Trường Thiên tinh diệu không thua gì Phương Liệt Hải.
Một kiếm chém ra, bọt nước cũng bị hấp dẫn tới, tăng phúc uy thế của kiếm pháp.
Ầm ầm ầm…
Hai đại thiên kiêu đánh nhau một trận, vô cùng kịch liệt, có thể so với Võ giả Quy Nguyên cảnh tầm thường cấp thấp.
– Hai người các ngươi có chừng mực đi! Coi tông quy của Thương Lan Tông là “thùng rỗng kêu to” sao?
Rốt cuộc, động tĩnh trên hồ nước đưa tới một vị Trưởng Lão Ngoại Tông.
Vị Trưởng Lão Ngoại Tông giống như lợi kiếm, phá không chạy tới, vung tay lên, kình khí mạnh mẽ tách ra hai người.
– Trưởng lão.
Phương Liệt Hải cùng Cao Trường Thiên cung kính nói.
– Tất cả giải tán đi! Tập trung một chỗ còn ra cái gì.
Trưởng Lão Ngoại Tông không có ý định nghiêm phạt hai người, ở Thương Lan Tông, cũng cổ vũ đệ tử chiến đấu với nhau, nhưng không quá mức là được.
Trận đại chiến oanh liệt cứ như vậy tạm dừng, nhưng mọi người biết, chuyện này còn chưa kết thúc, chỉ chờ một ngày nào đó mà phát sinh.
Trong nháy mắt, Lý Phù Trần đi tới Thương Lan Tông đã chín tháng.
Ngoại Tông của Thương Lan Tông có một tòa Thí Luyện Tháp ba tầng.
Theo tông quy, đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, sau khi tiến nhập Thương Lan Tông hết một năm, nếu không xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, thì bị thủ tiêu thân phận đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, rơi xuống đệ tử Ngoại Tông Nhị đẳng.
Mà trong vòng một năm nếu xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, mặc kệ trước kia có thân phận gì, đều thăng làm đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng.
Ngoại trừ tông quy, Thí Luyện Tháp cũng nơi quyết định bài danh của đệ tử Ngoại Tông.
Xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, chứng tỏ ngươi đã có thực lực trước năm ngàn.
Xông qua Thí Luyện Tháp tầng hai, chứng tỏ ngươi có thực lực trước năm trăm.
Xông qua Thí Luyện Tháp tầng ba, chứng tỏ ngươi có thực lực trước một trăm.
Mà thời gian thông qua Thí Luyện Tháp, có thể xác định bài danh cụ thể.
Ví dụ như tất cả mọi người đều thông qua Thí Luyện Tháp tầng ba, ngươi so với người khác chậm thì bài danh của ngươi phải thấp hơn.
Đây là lý do, bài danh hơn kém mười tên, thực lực không kém nhau bao nhiêu.
Và cũng là nguyên nhân, thực lực giữa trước một trăm cùng ngoài một trăm chênh lệch nhau rất lớn.
Lý Phù Trần sợ mình quên xông Thí Luyện Tháp, nên sớm chuẩn bị xông qua, nhìn xem thực lực của mình bài danh bao nhiêu.
Thí Luyện Tháp được đặt sâu trong Ngoại Tông, có rất nhiều đệ tử Ngoại Tông xếp hàng ở đây.
– Từng người một, trước tiên gõ Thí Luyện Chung, nếu Thí Luyện Chung không vang, thì không cần xông Thí Luyện Tháp.
Bên ngoài Thí Luyện Tháp cao mấy chục trượng, mấy Chấp Sự Ngoại Tông cùng một nhóm đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông đang duy trì trật tự.
– Nhường đường, ta tới trước.
Một tên đệ tử Ngoại Tông đẩy mọi người ra, cướp lấy vị trí thứ nhất.
Đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông đang duy trì trật tự coi như không thấy chuyện này, loại chuyện này, bọn họ đã thấy nhiều.
Đang!
Tên đệ tử Ngoại Tông này có thực lực rất mạnh, tùy tiện một quyền gõ Thí Luyện Chung vang dội.
– Được rồi, ngươi có thể đi vào!
Chấp Sự Ngoại Tông phất tay nói.
Qua hơn mười hô hấp, ánh sáng của Thí Luyện Tháp tầng một tắt đi, chứng tỏ người này đã xông qua Thí Luyện Tháp tầng một.
Qua một khắc đồng hồ, ánh sáng Thí Luyện Tháp tầng hai cũng tắt.
– Ghi lại, thời gian là bốn mươi tám khắc độ.
Một tên Chấp Sự Ngoại Tông đối với một tên đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông đang đăng ký thời gian nói.
“Bốn mươi tám khắc độ sao?”
Trước khi tới đây, Lý Phù Trần biết, Thí Luyện Tháp dùng đồng hồ nước để tính thời gian, một canh giờ chia làm ba trăm sáu mươi khắc độ, bốn mươi lăm khắc độ là một khắc đồng hồ, bốn mươi tám khắc độ nhiều hơn một khắc đồng hồ một chút.
– Xui, lại không thông qua Thí Luyện Tháp tầng ba.
Rất nhanh, tên đệ tử Ngoại Tông này đi ra, vẻ mặt khó chịu.
– Lưu Đại Thành, thành tích của ngươi là Thí Luyện Tháp tầng hai, thời gian cùa ngươi là bốn mươi tám khắc độ, bài danh hai trăm mười.
Tên đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông vừa nói chuyện vừa đem một mộc bài khắc ba chữ Lưu Đại Thành treo lên vách đá.
Vách đá rất lớn, phía trên treo đầy mộc bài, tổng cộng năm trăm tấm.
Trên mỗi mộc bài đều có tên, mà trên một vài mộc bài phía sau còn có ghi thời gian.
– Tuy hai trăm nghe không tốt, nhưng so với lần trước cao hơn mười người.
Vẻ mặt của Lưu Đại Thành cuối cùng tốt hơn một chút.
– Được rồi, kế tiếp.
Chấp Sự Ngoại Tông phất tay một cái, để cho Lưu Đại Thành rời đi.
Từng đệ tử Ngoại Tông xông qua Thí Luyện Tháp, có vài người ngay cả Thí Luyện Chung đều không gõ vang được, phần lớn xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, có thể xông qua tầng hai, không có mấy người.
Lý Phù Trần đi tới trước vách đá, ngẩng đầu nhìn một chút.
Bài danh đệ nhất tên là Vũ Văn Thiên, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là mười lăm khắc độ, tên thứ hai là Thượng Quan Hồng, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là hai mươi mốt khắc độ…
Thứ mười là Cao Trường Thiên, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là ba mươi khắc độ, thứ mười hai là Phương Liệt Hải, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là ba mươi khắc độ…
Bài danh ba trăm sáu mươi sáu, Quan Tuyết, Thí Luyện Tháp tầng hai, thời gian là sáu mươi khắc độ.
“Thú vị, nhưng bài danh ở Thí Luyện Tháp này, cũng không quá chính xác.”
Lý Phù Trần hứng thú rất nhiều.
Có người, am hiểu tốc chiến tốc thắng, có người lại am hiểu đánh ổn định.
Có người công kích mạnh, có người phòng ngự mạnh.
Có người sức bật mạnh, có người hậu kình mạnh.
Bài danh thực lực chân chính rất phức tạp, không một đấu một là không thể.
Bài danh của Thí Luyện Tháp chỉ là một tham khảo, hơn nữa cũng không phải tham khảo chính xác.
Độ không ổn định rất lớn.
Vù!
Ngay khi Lý Phù Trần đang quan sát vách đá, ánh sáng của Thí Luyện Tháp tầng ba đột nhiên tắt đi.
– Có người thông qua Thí Luyện Tháp tầng ba, thật lợi hại.
Đám người lập tức sôi sục.
Người đến nơi này, cơ bản đều có thực lực trước năm ngàn, đối với bọn họ mà nói, trước năm trăm đều là nhân vật làm mưa làm gió, trước một trăm đều là nhân vật làm mưa làm gió trong nhân vật làm mưa làm gió.
Tương lai của mỗi người đều có thành tựu không nhỏ.
– Thời gian là năm mươi bốn khắc độ, bài danh năm mươi chín, không tệ.
Chấp Sự Ngoại Tông cười híp mắt nói với người kia.
Sau nửa canh giờ, đến lượt Lý Phù Trần.
Đang!
Lý Phù Trần tuỳ tiện gõ vang Thí Luyện Chung.
Vì đây là lần đầu tiên Lý Phù Trần xông Thí Luyện Tháp, không có mộc bài thân phận, Chấp Sự Ngoại Tông thầm vận chuyển Chân khí, khắc tên của Lý Phù Trần trên một tấm mộc bài.
– Vào đi!
Chấp Sự Ngoại Tông không có bao nhiêu kỳ vọng vào Lý Phù Trần, loại lần đầu tiên xông Thí Luyện Tháp này, có thể xông qua tầng một đã là không tệ, rất ít người có thể xông qua tầng hai.
Lý Phù Trần nhẹ thở ra một hơi, tiến vào Thí Luyện Tháp tầng một.
Luận tu vi, Lý Phù Trần thua hai người.
Luận cảnh giới công pháp, Lý Phù Trần cũng không bằng hai người.
Nhưng luận lực lượng và phòng ngự của thân thể, Lý Phù Trần vượt qua hai người rất nhiều.
Toàn bộ Ngoại Tông, ngoại trừ Lý Phù Trần ra, cũng chỉ có một đệ tử Ngoại Tông tu luyện Xích Cấp Chiến Thân đến cảnh giới viên mãn.
Ầm!
Phương Liệt Hải cùng Cao Trường Thiên trong nháy mắt va chạm, kình khí cuồng bạo giống như sấm chớp, nổ vang trên mặt hồ.
– Kinh Đào Hãi Lãng!
Đồng dạng là Kinh Đào Kiếm Pháp, Phương Liệt Hải thi triển ra, so với Niếp Minh lợi hại gấp mấy lần.
Kiếm thế chỉ về, bọt nước lả tả trên mặt hồ bay theo, kém theo kiếm kình, hoá thành sóng nước cuồng bạo trùng kích Cao Trường Thiên.
– Vân Hải Bôn Đằng!
Lưu Vân Kiếm Pháp của Cao Trường Thiên cùng Kinh Đào Kiếm Pháp rất giống nhau, một là sóng nước cuồng bạo, một là biển mây lao nhanh.
Kiếm pháp của Cao Trường Thiên tinh diệu không thua gì Phương Liệt Hải.
Một kiếm chém ra, bọt nước cũng bị hấp dẫn tới, tăng phúc uy thế của kiếm pháp.
Ầm ầm ầm…
Hai đại thiên kiêu đánh nhau một trận, vô cùng kịch liệt, có thể so với Võ giả Quy Nguyên cảnh tầm thường cấp thấp.
– Hai người các ngươi có chừng mực đi! Coi tông quy của Thương Lan Tông là “thùng rỗng kêu to” sao?
Rốt cuộc, động tĩnh trên hồ nước đưa tới một vị Trưởng Lão Ngoại Tông.
Vị Trưởng Lão Ngoại Tông giống như lợi kiếm, phá không chạy tới, vung tay lên, kình khí mạnh mẽ tách ra hai người.
– Trưởng lão.
Phương Liệt Hải cùng Cao Trường Thiên cung kính nói.
– Tất cả giải tán đi! Tập trung một chỗ còn ra cái gì.
Trưởng Lão Ngoại Tông không có ý định nghiêm phạt hai người, ở Thương Lan Tông, cũng cổ vũ đệ tử chiến đấu với nhau, nhưng không quá mức là được.
Trận đại chiến oanh liệt cứ như vậy tạm dừng, nhưng mọi người biết, chuyện này còn chưa kết thúc, chỉ chờ một ngày nào đó mà phát sinh.
Trong nháy mắt, Lý Phù Trần đi tới Thương Lan Tông đã chín tháng.
Ngoại Tông của Thương Lan Tông có một tòa Thí Luyện Tháp ba tầng.
Theo tông quy, đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, sau khi tiến nhập Thương Lan Tông hết một năm, nếu không xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, thì bị thủ tiêu thân phận đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng, rơi xuống đệ tử Ngoại Tông Nhị đẳng.
Mà trong vòng một năm nếu xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, mặc kệ trước kia có thân phận gì, đều thăng làm đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng.
Ngoại trừ tông quy, Thí Luyện Tháp cũng nơi quyết định bài danh của đệ tử Ngoại Tông.
Xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, chứng tỏ ngươi đã có thực lực trước năm ngàn.
Xông qua Thí Luyện Tháp tầng hai, chứng tỏ ngươi có thực lực trước năm trăm.
Xông qua Thí Luyện Tháp tầng ba, chứng tỏ ngươi có thực lực trước một trăm.
Mà thời gian thông qua Thí Luyện Tháp, có thể xác định bài danh cụ thể.
Ví dụ như tất cả mọi người đều thông qua Thí Luyện Tháp tầng ba, ngươi so với người khác chậm thì bài danh của ngươi phải thấp hơn.
Đây là lý do, bài danh hơn kém mười tên, thực lực không kém nhau bao nhiêu.
Và cũng là nguyên nhân, thực lực giữa trước một trăm cùng ngoài một trăm chênh lệch nhau rất lớn.
Lý Phù Trần sợ mình quên xông Thí Luyện Tháp, nên sớm chuẩn bị xông qua, nhìn xem thực lực của mình bài danh bao nhiêu.
Thí Luyện Tháp được đặt sâu trong Ngoại Tông, có rất nhiều đệ tử Ngoại Tông xếp hàng ở đây.
– Từng người một, trước tiên gõ Thí Luyện Chung, nếu Thí Luyện Chung không vang, thì không cần xông Thí Luyện Tháp.
Bên ngoài Thí Luyện Tháp cao mấy chục trượng, mấy Chấp Sự Ngoại Tông cùng một nhóm đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông đang duy trì trật tự.
– Nhường đường, ta tới trước.
Một tên đệ tử Ngoại Tông đẩy mọi người ra, cướp lấy vị trí thứ nhất.
Đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông đang duy trì trật tự coi như không thấy chuyện này, loại chuyện này, bọn họ đã thấy nhiều.
Đang!
Tên đệ tử Ngoại Tông này có thực lực rất mạnh, tùy tiện một quyền gõ Thí Luyện Chung vang dội.
– Được rồi, ngươi có thể đi vào!
Chấp Sự Ngoại Tông phất tay nói.
Qua hơn mười hô hấp, ánh sáng của Thí Luyện Tháp tầng một tắt đi, chứng tỏ người này đã xông qua Thí Luyện Tháp tầng một.
Qua một khắc đồng hồ, ánh sáng Thí Luyện Tháp tầng hai cũng tắt.
– Ghi lại, thời gian là bốn mươi tám khắc độ.
Một tên Chấp Sự Ngoại Tông đối với một tên đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông đang đăng ký thời gian nói.
“Bốn mươi tám khắc độ sao?”
Trước khi tới đây, Lý Phù Trần biết, Thí Luyện Tháp dùng đồng hồ nước để tính thời gian, một canh giờ chia làm ba trăm sáu mươi khắc độ, bốn mươi lăm khắc độ là một khắc đồng hồ, bốn mươi tám khắc độ nhiều hơn một khắc đồng hồ một chút.
– Xui, lại không thông qua Thí Luyện Tháp tầng ba.
Rất nhanh, tên đệ tử Ngoại Tông này đi ra, vẻ mặt khó chịu.
– Lưu Đại Thành, thành tích của ngươi là Thí Luyện Tháp tầng hai, thời gian cùa ngươi là bốn mươi tám khắc độ, bài danh hai trăm mười.
Tên đệ tử Chấp Sự Ngoại Tông vừa nói chuyện vừa đem một mộc bài khắc ba chữ Lưu Đại Thành treo lên vách đá.
Vách đá rất lớn, phía trên treo đầy mộc bài, tổng cộng năm trăm tấm.
Trên mỗi mộc bài đều có tên, mà trên một vài mộc bài phía sau còn có ghi thời gian.
– Tuy hai trăm nghe không tốt, nhưng so với lần trước cao hơn mười người.
Vẻ mặt của Lưu Đại Thành cuối cùng tốt hơn một chút.
– Được rồi, kế tiếp.
Chấp Sự Ngoại Tông phất tay một cái, để cho Lưu Đại Thành rời đi.
Từng đệ tử Ngoại Tông xông qua Thí Luyện Tháp, có vài người ngay cả Thí Luyện Chung đều không gõ vang được, phần lớn xông qua Thí Luyện Tháp tầng một, có thể xông qua tầng hai, không có mấy người.
Lý Phù Trần đi tới trước vách đá, ngẩng đầu nhìn một chút.
Bài danh đệ nhất tên là Vũ Văn Thiên, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là mười lăm khắc độ, tên thứ hai là Thượng Quan Hồng, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là hai mươi mốt khắc độ…
Thứ mười là Cao Trường Thiên, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là ba mươi khắc độ, thứ mười hai là Phương Liệt Hải, Thí Luyện Tháp tầng ba, thời gian là ba mươi khắc độ…
Bài danh ba trăm sáu mươi sáu, Quan Tuyết, Thí Luyện Tháp tầng hai, thời gian là sáu mươi khắc độ.
“Thú vị, nhưng bài danh ở Thí Luyện Tháp này, cũng không quá chính xác.”
Lý Phù Trần hứng thú rất nhiều.
Có người, am hiểu tốc chiến tốc thắng, có người lại am hiểu đánh ổn định.
Có người công kích mạnh, có người phòng ngự mạnh.
Có người sức bật mạnh, có người hậu kình mạnh.
Bài danh thực lực chân chính rất phức tạp, không một đấu một là không thể.
Bài danh của Thí Luyện Tháp chỉ là một tham khảo, hơn nữa cũng không phải tham khảo chính xác.
Độ không ổn định rất lớn.
Vù!
Ngay khi Lý Phù Trần đang quan sát vách đá, ánh sáng của Thí Luyện Tháp tầng ba đột nhiên tắt đi.
– Có người thông qua Thí Luyện Tháp tầng ba, thật lợi hại.
Đám người lập tức sôi sục.
Người đến nơi này, cơ bản đều có thực lực trước năm ngàn, đối với bọn họ mà nói, trước năm trăm đều là nhân vật làm mưa làm gió, trước một trăm đều là nhân vật làm mưa làm gió trong nhân vật làm mưa làm gió.
Tương lai của mỗi người đều có thành tựu không nhỏ.
– Thời gian là năm mươi bốn khắc độ, bài danh năm mươi chín, không tệ.
Chấp Sự Ngoại Tông cười híp mắt nói với người kia.
Sau nửa canh giờ, đến lượt Lý Phù Trần.
Đang!
Lý Phù Trần tuỳ tiện gõ vang Thí Luyện Chung.
Vì đây là lần đầu tiên Lý Phù Trần xông Thí Luyện Tháp, không có mộc bài thân phận, Chấp Sự Ngoại Tông thầm vận chuyển Chân khí, khắc tên của Lý Phù Trần trên một tấm mộc bài.
– Vào đi!
Chấp Sự Ngoại Tông không có bao nhiêu kỳ vọng vào Lý Phù Trần, loại lần đầu tiên xông Thí Luyện Tháp này, có thể xông qua tầng một đã là không tệ, rất ít người có thể xông qua tầng hai.
Lý Phù Trần nhẹ thở ra một hơi, tiến vào Thí Luyện Tháp tầng một.
/225
|