"Đại Kịch Độc Thuật" thoáng cái dung nhập vào trong cơ thể của Phương Hàn, nó lập tức bắt đầu vận chuyển, Phương Hàn cũng cảm giác được ngàn vạn độc vật tựa hồ cũng bị mình hàng phục. Nhỏ như con rết, con bò cạp, tới những loại độc vật thái cổ dị thú to lớn như Thái cổ Độc Long, Phượng Hoàng độc, cửu thiên Độc Cưu...
Trong nháy mắt hàng tỉ loại kịch độc tụ tập trong thân thể, sau đó dung nhập vào huyết nhục, khi thúc dục Đại Kịch Độc Thuật đánh ra một chưởng, độc khí tràn ngập, lập tức không gian cũng bị ăn mòn.
Thậm chí ngay cả thế giới trong Hoàng Tuyền Đồ cũng bị ăn mòn một chút.
Phương Hàn vội vàng thu lại. Hắn rất thích thú với uy lực của Đại Kịch Độc Thuật, loại nay có uy lực ăn mòn, cũng chỉ có Thiên Phi Ô Ma mới có thể tu luyện thành.
Nếu không phải liên thai nhân quả kích phát hư ảnh Thế Gian Tự Tại Vương Phật trong linh phù, cũng đừng hòng hàng phục được Kịch Độc Ma Vương.
Hư ảnh Thế Gian Tự Tại Vương Phật còn có rất nhiều công năng, nếu như lúc tu luyện xuất ra linh phù bảo vệ mình, chẳng những vạn tà bất xâm, hơn nữa tu luyện có thể nhận được khôn cùng dũng khí, lòng tin, trí tuệ cùng lực lượng, khiến cho tu vi tăng mạnh, đột phá bình cảnh.
Phương Hàn dung nhập linh phù Thế Gian Tự Tại Vương Phật vào trong thân thể, đạo linh phù này lập tức khống chế Đại Kịch Độc Thuật, lại càng phát ra diệu dụng.
Hiện tại Đại Kịch Độc Thuật thành một loại thần thông trong ba nghìn đại đạo của Phương Hàn, có uy lực lớn nhất, thậm chí còn siêu việt hơn cả Tiểu Túc Mệnh Thuật.
"Sư tỷ, tỷ lại tặng Đại Kịch Độc Thuật cho ta...."
"Đừng nói nữa, hiện tại ngươi đang đối mặt với cửa ải khó khăn nhất, chính là sự trừng phạt của rất nhiều Thái thượng trưởng lão Vũ Hóa Môn. Thực lực càng cường hãn càng tốt, chờ ta thu lấy Bạo Lôi Chi Thành trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục, chúng ta có thể liên thủ giết chết A Hoàn Long Hoàng, Nghiêu Ly Thần Tử, cướp lấy mãnh vỡ không gian pháp tắc của bọn chúng, đó mới chính thức là cơ hội để chúng ta đột phá pháp tắc không gian." Phương Thanh Tuyết nói.
"Đúng vậy, ta cũng có ý nghĩ này,hừm, lại chiếm được một kiện tphdk cà sa Bản Nguyên. Đúng rồi sư tỷ, hiện tại tỷ không có binh khí, ta tặng cho tỷ Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm."
Phương Hàn vung tay lên, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm liền rơi vào trong tay Phương Thanh Tuyết: "Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, hiện tại ngươi có nguyện ý để Thanh Tuyết sư tỷ sử dụng không?"
"Nguyện ý, nguyện ý. Có thể được Điện Mẫu Thiên Quân coi trọng, ta cầu còn không được. Còn nữa, nếu như Điện Mẫu Thiên Quân chiếm được trưởng lão, hy vọng có thể để ta vào trong đó tu dưỡng, như vậy lực lượng của ta sẽ càng tăng nhanh hơn."
Khí linh của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm nói.
"Ngươi cũng biết ta là Điện Mẫu Thiên Quân chuyển thế?" Phương Thanh Tuyết kỳ quái hỏi.
"Ta biết một chút, ta cũng là viễn cổ đạo khí, do Hỗn Độn thiên quân luyện chế. Cho nên biết một số chuyện liên quan tới Điện Mẫu Thiên Quân. Ngài chính là người đứng đầu trong số những thiên quân lĩnh ngộ vận mệnh." Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm nói: "Nhưng mà tiểu nhân chỉ là một kiện thượng phẩm đạo khí bình thường, không biết ân oán sâu xa của thiên quân đại nhân. Thế nhưng nghe đồn Lôi Bạo Chi Thành là một kiện tuyệt phẩm đạo khí do chính tay ngài luyện chế. Cho nên lần này thu Lôi Bạo Chi Thành chẳng qua là ngài tìm lại đồ của mình mà thôi, hẳn là không có chút nguy hiểm gì."
"Tốt lắm, cảm ơn lời nói may mắn của ngươi." Phương Thanh Tuyết cười nói.
"Cà sa Bản Nguyên này có lực phòng thủ rất mạnh. Nhưng mà tặng cho sư tỷ lại tựa hồ như không thích hợp." Phương Hàn cầm tấm cà sa Bản Nguyện đang run rẩy trong lòng bàn tay, tiếc rẻ nói: "Ta cũng không thích hợp mặc áo cà sa Phật môn, đợi sau này ban cho người thích hợp vậy."
"Cà sa Bản Nguyện này thật sự là khó lường. Chính là vũ mao của Minh Vương Khổng Tước tại Phật giới kết thành, trong đó có ẩn chứa rất nhiều trân bảo, được Phật môn gia trì các loại chú ngữ, nếu như tế luyện áo cà sa này, dung nhập trận pháp, chú ngữ, bí chú vào trong đó có thể trở thành đại đức Phật môn."
Trong lúc mọi người nghị luận, ở chỗ sâu trong Hoàng Tuyền Đồ đột nhiên truyền tới một tiếng trường khiếu, tinh quang bắn ra.
Nguyên lại Phong Dao Quang rốt cục cũng đột phá bình cảnh, tu luyện thành Bất Tử Chi Thân.
Trên đỉnh đầu của nàng xuất hiện một cái gương, cái gương này được khảm trong hư không, tựa hồ như một cái gương sáng treo thật cao trên một thế giới khác, có thể thấy rõ vạn vật Chư Thiên, khi bị cái gương này chiếu tới, không có vật gì có thể giấu diếm được. Kể cả nhân tâm cũng bị nhìn thấu.
Hình ảnh hiện ra trong cái gương này là bóng dáng của một vị nữ tử lúc ẩn lúc hiện, khuôn mặt, hình thể của nữ tử này mơ hồ, thế nhưng duy chỉ có đôi mắt lại lập lòe sinh quang, đôi mắt này như thế nào? Xinh đẹp tuyệt trần, nhưng mà lại mang theo một cỗ uy nghiêm khôn cùng, ở sâu trong con mắt ẩn chứa cảm tình phong phú, mang theo triết lý rất sâu xa. Còn có khí tức tiên tri nữa.
Không sai, chính là khí tức tiên tri.
Tiên tri tựa như thánh nhân, thánh giả. Có thể dự đoán được các loại biến hóa trong tương lai, nắm giữ hết thảy hiểu biết của Tiên Thiên chi mệnh.
Đây là khí linh của Thiên Hoàng Kính. Ẩn chứa khí tức quỷ bí khó lường.
"Phương Hàn, lần này nếu không có Trường Sinh Quả của ngươi, ta thật sự không có cách nào đột phá Bất Tử Chi Thân. Đích xác là cảnh giới rất thần kỳ, hiện tại khí linh của Thiên Hoàng Kính cũng thức tỉnh một chút rồi. Thiên đạo vận chuyển càng thêm linh diệu." Phong Dao Quang bay tới, giọng nói tràn đầy vẻ vui mừng.
"Chúc mừng sư tỷ, Bất Tử Chi Thân đại thành, chúng ta càng có hi vọng lấy được Bạo Lôi Chi Thành."
Phen này tu luyện tổn hao khoảng chừng hơn nửa năm thời gian, thế nhưng ở bên ngoài cũng chỉ qua hơn nửa canh giờ, Hoàng Tuyền Đồ trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục điên cuồng phóng đi, càng về sau thời không vặn vẹo càng lợi hại, Lôi đình chi khí cũng càng nồng đậm hơn, bên ngoài lôi đình chấn động ngay cả ở trong Hoàng Tuyền Đồ cũng nghe được thanh âm đì đùng, mà ngay cả Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cũng cảm thấy khiếp sợ.
Thượng phẩm đạo khí ở trong đây cũng sẽ bị chấn động nát bấy.
May mắn Hoàng Tuyền Đồ là tuyệt phẩm đạo khí, hơn nữa lại không phải là tuyệt phẩm đạo khí bình thường, còn được lôi phạt của Tiên giới gột rửa qua, cho nên vẫn bình yên vô sự trong lôi đạo hỗn loạn này. Chẳng qua khi phi tốc lại tiêu hao Thuần Dương chi lực nhiều hơn bình thường. Cũng may hiện tại Phương Hàn còn nhiều Thuần Dương đan, hơn bảy mươi tỉ viên, nếu không thật sự sẽ không duy trì được mất.
"Xuống phía dưới ba nghìn dặm nữa, sau đó rẻ phải tám nghìn dặm, dựa theo Cửu Cung chi pháp bay theo vòng tròn chín vòng, lấy Bát Quái Chu Thiên làm chuẩn." Đột nhiên lúc này Phong Dao Quang lên tiếng định hướng để Phương Hàn phi hành.
Phương Hàn khu động Hoàng Tuyền Đồ phi hành, tuy tạm thời không bị bạo lôi ăn mòn, thế nhưng lại bị lôi đình làm cho mất phương hướng, giống như ruồi bọ bị mất đầu bay tán loạn vậy.
Phương Thanh Tuyết nhíu mày, tựa hồ như cảm ứng được cái gì đó.
Mà Phong Dao Quang dùng khí linh Thiên Hoàng Kính dự đoán được con đường chính xác, thông tới chỗ sâu nhất trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục, nơi có chứa Lôi Bạo Chi Thành mà phi hành.
Dựa theo lời Phong Dao Quang mà phi hành, Phương Hàn qua lại như con thoi qua rất nhiều không gian song song, đường đi quanh co khúc khuỷu không biết xoay tròn qua bao lâu, đột nhiên trước mặt bỗng quang đãng, lôi bạo cư nhiên biến mất, trong ánh mắt của hắn xuất hiện một tòa thành cự đại.
Tòa thành trì này đều được xây dựng bởi những viên đá cổ lão trên có khắc hoa văn lôi đình, tựa hồ như liền thành một thể, loại đá hoa văn lôi đình này rất thần bí, mênh mông tựa hồ như không tồn tại trên thế gian này.
"Tiên Linh Lôi Thạch, loại đá này chỉ có ở Tiên giới. Xem ra tòa Lôi Bạo Chi Thành này quả thật được luyện ra từ Tiên giới, bởi vì Tiên linh lôi thạch chỉ có ở Tiên giới." Phong Dao Quang cả kinh nói.
Tòa thành cự đại này được diễn sinh ra từ trong hư không, cũng không biết rộng bao nhiêu, một nửa ẩn trong hư không, một nửa lộ ra, dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra được, mỗi lần tòa thành nảy rung lên cũng không biết có bao nhiêu lôi đình lập lòe phát ra, mỗi một đạo lôi đình đủ có thể xé rách thiên địa, làm hải dương bốc hơi, trong đó còn có điện quang thô to tới ức dặm, có thể trực tiếp xé rách một khối tinh cầu nhỏ.
Tòa thành này còn hào hùng hơn nhiều so với Vũ Hóa thiên cung, Tu Di Kim Sơn của Quần Tinh Môn, Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái cũng biết đây là kiện pháp bảo nổi bật trong những tuyệt phẩm đạo khí, chỉ sợ còn khủng bố hơn Ngũ Hành chi địa, Huyền Minh Đấu Mỗ Tinh Cầu. Không khác nhiều so với Hỗn Loạn Nguyên Thai.
Thành trì khổng lồ như vậy, Phương Hàn cũng không biết làm như thế nào mới có thể thu.
"Chúng ta tiến vào trong tòa thành này, tìm khí linh của Bạo Lôi Chi Thành, sau đó để Thanh Tuyết sư tỷ hàng phục nó, như vậy sẽ có thể để Lôi Bạo Chi Thành này thu nhỏ lại rồi nhét vào trong túi." Phong Dao Quang suy nghĩ một chút rồi nói.
Phương Hàn lập tức đem Hoàng Tuyền Đồ ra, tiến vào trong Bạo Lôi Chi Thành, Hoàng Tuyền Đồ hóa thành đạo hoàng quang bao trùm lấy bản thân hắn.
Ở bên trong Bạo Lôi Chi Thành cũng không có tí lôi đình nào, mặc dù bên ngoài lại có thể chấn vỡ các loại tinh cầu nhỏ. Bên trong là một không gian gió êm sóng lặng, khắp nơi đều là mê cung sâu tối, cũng không có bóng dáng con người gì. Càng không có khí tức của bất kỳ sinh linh nào tồn tại, chỉ là một tòa thành trống không tĩnh lặng.
"Đi! Chúng ta tới chỗ sâu trong Bạo Lôi Chi Thành, ta cảm thấy ở bên trong đang diễn ra một trận chiến dị thường khủng bố."
Ánh mắt của Phong Dao Quang lóe lên, sau khi ba động một hồi, cuối cùng nàng mở miệng nói.
"Ta thật sự có cảm giác quen thuộc với Bạo Lôi Chi Thành này." Phương Thanh Tuyết vuốt ve mặt đất, dùng một loại ngữ khí xa xăm mà tang thương nói: "Ta tựa hồ như có cảm giác huyết nhục tương liên với hoa văn trên bề mặt kiện pháp bảo này. Phong Dao Quang, ngươi nói không sai, kiện tuyệt phẩm đạo khí này có lẽ đúng là do ta luyện chế ra thật."
Phương Thanh Tuyết dùng ngón tay vẽ vẽ trên mặt đất, mang theo rất nhiều quang hoa tia lửa, toàn thân có một loại cảm giác thoải mái không nói nên lời.
"Ta cũng cảm nhận được khí tức của Nhân Hoàng Bút, xem ra Nhân Hoàng Bút, Thiên Phi Ô Ma đang ở trong Bạo Lôi Chi Thành này, ta đã cảm nhận được điều đó." Phương Hàn lại thi triển bóng đen tích pháp, một đạo bóng đen lập tức xông vào chỗ sâu trong tòa thành này.
Thân thể Phương Hàn khẽ động gắt gao bám theo.
Trong nháy mắt thiểm điện xuyên vân, đám người Phương Hàn xuyên qua tầng tầng lớp lớp cung điện, đến chỗ sâu trong Bạo Lôi Chi Thành. Đột nhiên lúc này phía trước xuất hiện pháp lực ba động như thủy triều, tại phía trên một mảnh hải dương dày đặc, ba vị Thái Cổ đại năng đang mãnh liệt tranh đấu.
Tại hải dương, một mảnh nước mênh mông cuồn cuộn, có điểm giống như Thuần Dương đại hải, nhưng mà ở đây không phải là Cửu Dương Thánh Thủy, mà là thủy lôi. Lôi Đình hòa tan thành nước biển thành một mảnh hải dương mênh mông này.
Lực lượng của những đạo lôi đình biến thành nước này càng thêm bành trướng, còn cô đọng gấp trăm ngàn lần so với bên ngoài, mỗi một tia lôi thủy đều ẩn chứa lực lượng có thể hủy diệt một dãy núi, giết chết Vạn cổ cự đầu. Cho dù Phương Hàn cũng cảm giác được nếu như mình rơi vào trong hải dương thủy lôi này cũng sẽ không thể thoát ra được.
Mà giờ khắc này phía trên hải dương này xuất hiện ba vị thái cổ đại năng tranh đấu khiến phong vân biến sắc, thủy lôi bùng lên ngút trời.
Trong ba vị thái cổ đại năng này cư nhiên xuất hiện Nhân Hoàng Bút! Còn có một nhân ảnh nữa, là một nữ tử, mái tóc trắng toát dài khoảng chừng ba nghìn trượng.
Mà một hư ảnh cuối cùng là một vị tiểu cô nương, mặc một kiện trường bào hoa văn lôi đình. Lôi đình chi khí cạnh tiểu cô nương này liên tục chấn động, phối hợp chặt chẽ với hải dương lôi thủy, rất hiển nhiên nàng là khí linh của Bạo Lôi Chi Thành.
Trong nháy mắt hàng tỉ loại kịch độc tụ tập trong thân thể, sau đó dung nhập vào huyết nhục, khi thúc dục Đại Kịch Độc Thuật đánh ra một chưởng, độc khí tràn ngập, lập tức không gian cũng bị ăn mòn.
Thậm chí ngay cả thế giới trong Hoàng Tuyền Đồ cũng bị ăn mòn một chút.
Phương Hàn vội vàng thu lại. Hắn rất thích thú với uy lực của Đại Kịch Độc Thuật, loại nay có uy lực ăn mòn, cũng chỉ có Thiên Phi Ô Ma mới có thể tu luyện thành.
Nếu không phải liên thai nhân quả kích phát hư ảnh Thế Gian Tự Tại Vương Phật trong linh phù, cũng đừng hòng hàng phục được Kịch Độc Ma Vương.
Hư ảnh Thế Gian Tự Tại Vương Phật còn có rất nhiều công năng, nếu như lúc tu luyện xuất ra linh phù bảo vệ mình, chẳng những vạn tà bất xâm, hơn nữa tu luyện có thể nhận được khôn cùng dũng khí, lòng tin, trí tuệ cùng lực lượng, khiến cho tu vi tăng mạnh, đột phá bình cảnh.
Phương Hàn dung nhập linh phù Thế Gian Tự Tại Vương Phật vào trong thân thể, đạo linh phù này lập tức khống chế Đại Kịch Độc Thuật, lại càng phát ra diệu dụng.
Hiện tại Đại Kịch Độc Thuật thành một loại thần thông trong ba nghìn đại đạo của Phương Hàn, có uy lực lớn nhất, thậm chí còn siêu việt hơn cả Tiểu Túc Mệnh Thuật.
"Sư tỷ, tỷ lại tặng Đại Kịch Độc Thuật cho ta...."
"Đừng nói nữa, hiện tại ngươi đang đối mặt với cửa ải khó khăn nhất, chính là sự trừng phạt của rất nhiều Thái thượng trưởng lão Vũ Hóa Môn. Thực lực càng cường hãn càng tốt, chờ ta thu lấy Bạo Lôi Chi Thành trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục, chúng ta có thể liên thủ giết chết A Hoàn Long Hoàng, Nghiêu Ly Thần Tử, cướp lấy mãnh vỡ không gian pháp tắc của bọn chúng, đó mới chính thức là cơ hội để chúng ta đột phá pháp tắc không gian." Phương Thanh Tuyết nói.
"Đúng vậy, ta cũng có ý nghĩ này,hừm, lại chiếm được một kiện tphdk cà sa Bản Nguyên. Đúng rồi sư tỷ, hiện tại tỷ không có binh khí, ta tặng cho tỷ Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm."
Phương Hàn vung tay lên, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm liền rơi vào trong tay Phương Thanh Tuyết: "Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, hiện tại ngươi có nguyện ý để Thanh Tuyết sư tỷ sử dụng không?"
"Nguyện ý, nguyện ý. Có thể được Điện Mẫu Thiên Quân coi trọng, ta cầu còn không được. Còn nữa, nếu như Điện Mẫu Thiên Quân chiếm được trưởng lão, hy vọng có thể để ta vào trong đó tu dưỡng, như vậy lực lượng của ta sẽ càng tăng nhanh hơn."
Khí linh của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm nói.
"Ngươi cũng biết ta là Điện Mẫu Thiên Quân chuyển thế?" Phương Thanh Tuyết kỳ quái hỏi.
"Ta biết một chút, ta cũng là viễn cổ đạo khí, do Hỗn Độn thiên quân luyện chế. Cho nên biết một số chuyện liên quan tới Điện Mẫu Thiên Quân. Ngài chính là người đứng đầu trong số những thiên quân lĩnh ngộ vận mệnh." Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm nói: "Nhưng mà tiểu nhân chỉ là một kiện thượng phẩm đạo khí bình thường, không biết ân oán sâu xa của thiên quân đại nhân. Thế nhưng nghe đồn Lôi Bạo Chi Thành là một kiện tuyệt phẩm đạo khí do chính tay ngài luyện chế. Cho nên lần này thu Lôi Bạo Chi Thành chẳng qua là ngài tìm lại đồ của mình mà thôi, hẳn là không có chút nguy hiểm gì."
"Tốt lắm, cảm ơn lời nói may mắn của ngươi." Phương Thanh Tuyết cười nói.
"Cà sa Bản Nguyên này có lực phòng thủ rất mạnh. Nhưng mà tặng cho sư tỷ lại tựa hồ như không thích hợp." Phương Hàn cầm tấm cà sa Bản Nguyện đang run rẩy trong lòng bàn tay, tiếc rẻ nói: "Ta cũng không thích hợp mặc áo cà sa Phật môn, đợi sau này ban cho người thích hợp vậy."
"Cà sa Bản Nguyện này thật sự là khó lường. Chính là vũ mao của Minh Vương Khổng Tước tại Phật giới kết thành, trong đó có ẩn chứa rất nhiều trân bảo, được Phật môn gia trì các loại chú ngữ, nếu như tế luyện áo cà sa này, dung nhập trận pháp, chú ngữ, bí chú vào trong đó có thể trở thành đại đức Phật môn."
Trong lúc mọi người nghị luận, ở chỗ sâu trong Hoàng Tuyền Đồ đột nhiên truyền tới một tiếng trường khiếu, tinh quang bắn ra.
Nguyên lại Phong Dao Quang rốt cục cũng đột phá bình cảnh, tu luyện thành Bất Tử Chi Thân.
Trên đỉnh đầu của nàng xuất hiện một cái gương, cái gương này được khảm trong hư không, tựa hồ như một cái gương sáng treo thật cao trên một thế giới khác, có thể thấy rõ vạn vật Chư Thiên, khi bị cái gương này chiếu tới, không có vật gì có thể giấu diếm được. Kể cả nhân tâm cũng bị nhìn thấu.
Hình ảnh hiện ra trong cái gương này là bóng dáng của một vị nữ tử lúc ẩn lúc hiện, khuôn mặt, hình thể của nữ tử này mơ hồ, thế nhưng duy chỉ có đôi mắt lại lập lòe sinh quang, đôi mắt này như thế nào? Xinh đẹp tuyệt trần, nhưng mà lại mang theo một cỗ uy nghiêm khôn cùng, ở sâu trong con mắt ẩn chứa cảm tình phong phú, mang theo triết lý rất sâu xa. Còn có khí tức tiên tri nữa.
Không sai, chính là khí tức tiên tri.
Tiên tri tựa như thánh nhân, thánh giả. Có thể dự đoán được các loại biến hóa trong tương lai, nắm giữ hết thảy hiểu biết của Tiên Thiên chi mệnh.
Đây là khí linh của Thiên Hoàng Kính. Ẩn chứa khí tức quỷ bí khó lường.
"Phương Hàn, lần này nếu không có Trường Sinh Quả của ngươi, ta thật sự không có cách nào đột phá Bất Tử Chi Thân. Đích xác là cảnh giới rất thần kỳ, hiện tại khí linh của Thiên Hoàng Kính cũng thức tỉnh một chút rồi. Thiên đạo vận chuyển càng thêm linh diệu." Phong Dao Quang bay tới, giọng nói tràn đầy vẻ vui mừng.
"Chúc mừng sư tỷ, Bất Tử Chi Thân đại thành, chúng ta càng có hi vọng lấy được Bạo Lôi Chi Thành."
Phen này tu luyện tổn hao khoảng chừng hơn nửa năm thời gian, thế nhưng ở bên ngoài cũng chỉ qua hơn nửa canh giờ, Hoàng Tuyền Đồ trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục điên cuồng phóng đi, càng về sau thời không vặn vẹo càng lợi hại, Lôi đình chi khí cũng càng nồng đậm hơn, bên ngoài lôi đình chấn động ngay cả ở trong Hoàng Tuyền Đồ cũng nghe được thanh âm đì đùng, mà ngay cả Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cũng cảm thấy khiếp sợ.
Thượng phẩm đạo khí ở trong đây cũng sẽ bị chấn động nát bấy.
May mắn Hoàng Tuyền Đồ là tuyệt phẩm đạo khí, hơn nữa lại không phải là tuyệt phẩm đạo khí bình thường, còn được lôi phạt của Tiên giới gột rửa qua, cho nên vẫn bình yên vô sự trong lôi đạo hỗn loạn này. Chẳng qua khi phi tốc lại tiêu hao Thuần Dương chi lực nhiều hơn bình thường. Cũng may hiện tại Phương Hàn còn nhiều Thuần Dương đan, hơn bảy mươi tỉ viên, nếu không thật sự sẽ không duy trì được mất.
"Xuống phía dưới ba nghìn dặm nữa, sau đó rẻ phải tám nghìn dặm, dựa theo Cửu Cung chi pháp bay theo vòng tròn chín vòng, lấy Bát Quái Chu Thiên làm chuẩn." Đột nhiên lúc này Phong Dao Quang lên tiếng định hướng để Phương Hàn phi hành.
Phương Hàn khu động Hoàng Tuyền Đồ phi hành, tuy tạm thời không bị bạo lôi ăn mòn, thế nhưng lại bị lôi đình làm cho mất phương hướng, giống như ruồi bọ bị mất đầu bay tán loạn vậy.
Phương Thanh Tuyết nhíu mày, tựa hồ như cảm ứng được cái gì đó.
Mà Phong Dao Quang dùng khí linh Thiên Hoàng Kính dự đoán được con đường chính xác, thông tới chỗ sâu nhất trong Cuồng Lôi Tuyệt Ngục, nơi có chứa Lôi Bạo Chi Thành mà phi hành.
Dựa theo lời Phong Dao Quang mà phi hành, Phương Hàn qua lại như con thoi qua rất nhiều không gian song song, đường đi quanh co khúc khuỷu không biết xoay tròn qua bao lâu, đột nhiên trước mặt bỗng quang đãng, lôi bạo cư nhiên biến mất, trong ánh mắt của hắn xuất hiện một tòa thành cự đại.
Tòa thành trì này đều được xây dựng bởi những viên đá cổ lão trên có khắc hoa văn lôi đình, tựa hồ như liền thành một thể, loại đá hoa văn lôi đình này rất thần bí, mênh mông tựa hồ như không tồn tại trên thế gian này.
"Tiên Linh Lôi Thạch, loại đá này chỉ có ở Tiên giới. Xem ra tòa Lôi Bạo Chi Thành này quả thật được luyện ra từ Tiên giới, bởi vì Tiên linh lôi thạch chỉ có ở Tiên giới." Phong Dao Quang cả kinh nói.
Tòa thành cự đại này được diễn sinh ra từ trong hư không, cũng không biết rộng bao nhiêu, một nửa ẩn trong hư không, một nửa lộ ra, dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra được, mỗi lần tòa thành nảy rung lên cũng không biết có bao nhiêu lôi đình lập lòe phát ra, mỗi một đạo lôi đình đủ có thể xé rách thiên địa, làm hải dương bốc hơi, trong đó còn có điện quang thô to tới ức dặm, có thể trực tiếp xé rách một khối tinh cầu nhỏ.
Tòa thành này còn hào hùng hơn nhiều so với Vũ Hóa thiên cung, Tu Di Kim Sơn của Quần Tinh Môn, Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái cũng biết đây là kiện pháp bảo nổi bật trong những tuyệt phẩm đạo khí, chỉ sợ còn khủng bố hơn Ngũ Hành chi địa, Huyền Minh Đấu Mỗ Tinh Cầu. Không khác nhiều so với Hỗn Loạn Nguyên Thai.
Thành trì khổng lồ như vậy, Phương Hàn cũng không biết làm như thế nào mới có thể thu.
"Chúng ta tiến vào trong tòa thành này, tìm khí linh của Bạo Lôi Chi Thành, sau đó để Thanh Tuyết sư tỷ hàng phục nó, như vậy sẽ có thể để Lôi Bạo Chi Thành này thu nhỏ lại rồi nhét vào trong túi." Phong Dao Quang suy nghĩ một chút rồi nói.
Phương Hàn lập tức đem Hoàng Tuyền Đồ ra, tiến vào trong Bạo Lôi Chi Thành, Hoàng Tuyền Đồ hóa thành đạo hoàng quang bao trùm lấy bản thân hắn.
Ở bên trong Bạo Lôi Chi Thành cũng không có tí lôi đình nào, mặc dù bên ngoài lại có thể chấn vỡ các loại tinh cầu nhỏ. Bên trong là một không gian gió êm sóng lặng, khắp nơi đều là mê cung sâu tối, cũng không có bóng dáng con người gì. Càng không có khí tức của bất kỳ sinh linh nào tồn tại, chỉ là một tòa thành trống không tĩnh lặng.
"Đi! Chúng ta tới chỗ sâu trong Bạo Lôi Chi Thành, ta cảm thấy ở bên trong đang diễn ra một trận chiến dị thường khủng bố."
Ánh mắt của Phong Dao Quang lóe lên, sau khi ba động một hồi, cuối cùng nàng mở miệng nói.
"Ta thật sự có cảm giác quen thuộc với Bạo Lôi Chi Thành này." Phương Thanh Tuyết vuốt ve mặt đất, dùng một loại ngữ khí xa xăm mà tang thương nói: "Ta tựa hồ như có cảm giác huyết nhục tương liên với hoa văn trên bề mặt kiện pháp bảo này. Phong Dao Quang, ngươi nói không sai, kiện tuyệt phẩm đạo khí này có lẽ đúng là do ta luyện chế ra thật."
Phương Thanh Tuyết dùng ngón tay vẽ vẽ trên mặt đất, mang theo rất nhiều quang hoa tia lửa, toàn thân có một loại cảm giác thoải mái không nói nên lời.
"Ta cũng cảm nhận được khí tức của Nhân Hoàng Bút, xem ra Nhân Hoàng Bút, Thiên Phi Ô Ma đang ở trong Bạo Lôi Chi Thành này, ta đã cảm nhận được điều đó." Phương Hàn lại thi triển bóng đen tích pháp, một đạo bóng đen lập tức xông vào chỗ sâu trong tòa thành này.
Thân thể Phương Hàn khẽ động gắt gao bám theo.
Trong nháy mắt thiểm điện xuyên vân, đám người Phương Hàn xuyên qua tầng tầng lớp lớp cung điện, đến chỗ sâu trong Bạo Lôi Chi Thành. Đột nhiên lúc này phía trước xuất hiện pháp lực ba động như thủy triều, tại phía trên một mảnh hải dương dày đặc, ba vị Thái Cổ đại năng đang mãnh liệt tranh đấu.
Tại hải dương, một mảnh nước mênh mông cuồn cuộn, có điểm giống như Thuần Dương đại hải, nhưng mà ở đây không phải là Cửu Dương Thánh Thủy, mà là thủy lôi. Lôi Đình hòa tan thành nước biển thành một mảnh hải dương mênh mông này.
Lực lượng của những đạo lôi đình biến thành nước này càng thêm bành trướng, còn cô đọng gấp trăm ngàn lần so với bên ngoài, mỗi một tia lôi thủy đều ẩn chứa lực lượng có thể hủy diệt một dãy núi, giết chết Vạn cổ cự đầu. Cho dù Phương Hàn cũng cảm giác được nếu như mình rơi vào trong hải dương thủy lôi này cũng sẽ không thể thoát ra được.
Mà giờ khắc này phía trên hải dương này xuất hiện ba vị thái cổ đại năng tranh đấu khiến phong vân biến sắc, thủy lôi bùng lên ngút trời.
Trong ba vị thái cổ đại năng này cư nhiên xuất hiện Nhân Hoàng Bút! Còn có một nhân ảnh nữa, là một nữ tử, mái tóc trắng toát dài khoảng chừng ba nghìn trượng.
Mà một hư ảnh cuối cùng là một vị tiểu cô nương, mặc một kiện trường bào hoa văn lôi đình. Lôi đình chi khí cạnh tiểu cô nương này liên tục chấn động, phối hợp chặt chẽ với hải dương lôi thủy, rất hiển nhiên nàng là khí linh của Bạo Lôi Chi Thành.
/1566
|