Buổi tối tại nhà hàng Cumbia đứng thứ 2 hai thế giới tại Nhật. Quan khách đông nghịch, toàn là những người sang trọng, quý phái. Một chiếc xe Reventon đậu ngay tại lối đi vào nhà hàng làm lôi cuốn ánh mắt của các quan khách. Từ cửa xe, bước xuống một chàng thanh niên cao lớn, lịch lãm. Khuôn mặt tuấn tú với ngũ quan tinh tế. Mài ngài, mắt phượng, chiếc muỗi thẳng và đôi môi đỏ mỏng làm xứng lên khí chất của con người. Quả là một mỹ nam hiếm thấy, quan khách ai ai cũng trầm trồ khen ngợi.
“ Và đây, nhân vật chính trong bữa tiệc của chúng ta, thiếu gia Vương Thất Bảo!!!”- người MC của chương trình kinh hô. Hắn chậm rãi bước vào, mỗi bước đi phong độ đến mê người làm bao cô gái chết mê chết mệt. Hắn không thèm đoái hoài tới vẽ mặt thèm thường của các tiểu thư mà chỉ đi về phía ghế ngồi của mình.
“ Bữa tiệc còn 30 phút nữa bắt đầu sao?”- Hắn hỏi.
“ Vâng, thưa cậu chủ!”- quản gia nhà họ Vương đáp.
Hắn quay sang lấy chiếc điện thoại rồi gọi cho một thằng bạn.
“ Hôm nay sinh nhật anh mày, có quà gì cho tao không”- hắn cười hỏi.
“ Tụi tao nhớ mà, bởi vậy, hôm nay tới bar đi, tao sẽ chọn cho mày mấy em, bảo đảm chân dài tới nách..”- thằng bạn adua nịnh nọt bảo hắn.
“ OK, nhưng đảm bảo không mắc bệnh lạ nha mậy”- nó lên tiếng nhấc nhở.
“ Mày yên tâm, tao với thằng Nam “ sàng lọc” dữ lắm”- thằng bạn hắn ra vẽ đãm bảo.
“ Được rồi, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, 11 giờ gặp”- nói xong, hắn cúp máy, ngồi chơi Flappy Bird, trông hắn chơi dường như rất nghiêm túc nha.
Cũng vào giờ khắc đó, một người đang trái ngược với vẽ ung dung của hắn.
“ NỘI ƠI CỨU CON !!!!!!!”- nó kêu đau khổ nhìn thấy hai người cầm kéo dao cọ đang đi tới trước mắt nó.
“ Và đây, nhân vật chính trong bữa tiệc của chúng ta, thiếu gia Vương Thất Bảo!!!”- người MC của chương trình kinh hô. Hắn chậm rãi bước vào, mỗi bước đi phong độ đến mê người làm bao cô gái chết mê chết mệt. Hắn không thèm đoái hoài tới vẽ mặt thèm thường của các tiểu thư mà chỉ đi về phía ghế ngồi của mình.
“ Bữa tiệc còn 30 phút nữa bắt đầu sao?”- Hắn hỏi.
“ Vâng, thưa cậu chủ!”- quản gia nhà họ Vương đáp.
Hắn quay sang lấy chiếc điện thoại rồi gọi cho một thằng bạn.
“ Hôm nay sinh nhật anh mày, có quà gì cho tao không”- hắn cười hỏi.
“ Tụi tao nhớ mà, bởi vậy, hôm nay tới bar đi, tao sẽ chọn cho mày mấy em, bảo đảm chân dài tới nách..”- thằng bạn adua nịnh nọt bảo hắn.
“ OK, nhưng đảm bảo không mắc bệnh lạ nha mậy”- nó lên tiếng nhấc nhở.
“ Mày yên tâm, tao với thằng Nam “ sàng lọc” dữ lắm”- thằng bạn hắn ra vẽ đãm bảo.
“ Được rồi, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, 11 giờ gặp”- nói xong, hắn cúp máy, ngồi chơi Flappy Bird, trông hắn chơi dường như rất nghiêm túc nha.
Cũng vào giờ khắc đó, một người đang trái ngược với vẽ ung dung của hắn.
“ NỘI ƠI CỨU CON !!!!!!!”- nó kêu đau khổ nhìn thấy hai người cầm kéo dao cọ đang đi tới trước mắt nó.
/27
|