[ Trẻ em che mắt lại!]
Hôm nay là sinh nhật 19 tuổi của cô,cô muốn mình sẽ có 1 đêm sinh nhật đáng nhớ bên anh.Từ sáng sớm cô đã tất bật chuẩn bị mọi thứ,đây là sinh nhật đầu tiên cô tổ chức và có người dự cùng cô,và đó ko ai khác ngoài chồng cô.
- Hôm nay anh về sớm nhé!
- Sao thế?
Cô giận dỗi nhìn hắn,làm hắn bật cười:
- Anh biết rồi! Hôm nay sẽ cho em một bất ngờ.
Hắn hôn lên trán cô rồi lái xe đi làm.
Ngay lúc hắn vừa đi,có một người đem một phong thư tới nhà hắn nhờ cô kí nhận.Cô nghĩ là hồ sơ của hắn nên để trên bàn mà chẳng buồn mở ra xem, chỉ háo hức chuẩn bị cho bữa tối
đáng nhớ này…
---------------------------------------
Công ty- phòng tổng giám đốc:
- Tiểu Lý, chuyện tôi nhờ cậu làm tới đâu rồi?
Tiểu Lý đưa cho hắn một xấp hình và 1 tờ giấy có ghi địa chỉ nơi Khả Vy đang ở.
- Làm tốt lắm! – Hắn nở nụ cười tàn nhẫn khi nhìn vào mấy tấm ảnh và 1 giấy xét nghiệm của
bệnh viện. “ Cô muốn đấu với tôi thì phải lường trước hậu quả có ngày sự thật phơi bày chứ?”
---------------------------------------
Sau khi xử lí xong công việc,hắn vội vã về nhà để mừng sinh nhật của vợ yêu.Hắn về đến nhà,căn nhà chìm trong một ánh sáng nhàn nhạt mờ ảo với tiếng nhạc du dương phát ra từ đầu đĩa…Vợ hắn mặc một chiếc đầm màu lam mềm mại,mái tóc buông dài nửa che nửa hở làm hắn nhìn đến ngẩn ngơ.
- Anh đã về!
Hắn như si ngốc nhìn cô,ko dám chớp mắt.Cô đứng trước mặt hắn,nhẹ nhàng kéo hắn vào bàn với những món ăn thật ngon do chính tay cô làm.Dưới ánh đèn cầy mờ ảo,gương mặt cô cứ tựa như thiên thần làm anh đắm say ngắm nhìn…
- Hôm nay em đẹp lắm!
Cô mỉm cười nâng ly rượu lên.Vị rượu cay nồng càng khiến người ta như mê hoặc trong thế giới mộng ảo trước mặt…Họ cùng nhau ăn,cùng ngắm nhìn nhau say đắm..Đột nhiên hắn bước lại chỗ cô,đưa bàn tay thon dài ra:
- Anh có thể cùng em nhảy một bản ko?
Cô vui vẻ đứng lên,hắn kéo cô ôm vào lòng,đung đưa theo tiếng nhạc.Được 1 lúc hắn dừng lại,lấy trong túi ra một chiếc hộp tặng cô.Đó là một sợi dây chuyền được thiết kế tinh xảo,cô cảm động nhìn hắn,khoé mắt cay cay.
- Anh đeo cho em nhé!
Hắn cầm sợi dây chuyền đeo lên chiếc cổ thanh tú của cô,ko cầm lòng được hôn lên đó một cái.Cô quay lại nhìn hắn,ánh mắt ngập tràn yêu thương.Cô nhón chân,nhẹ nhàng hôn lên môi hắn 1 nụ hôn ngọt ngào,hắn cũng đáp lại,chậm rãi mà ngấu nghiến đôi môi mềm mại của cô,càng lúc càng say dù ko phải do rượu.
Hắn buông cô ra,nhìn say đắm vào gương mặt cô,giọng khàn đi:
- Anh…muốn em!
Cô chẳng nói gì,chỉ mỉm cười rồi trốn vào ngực hắn.Hắn cười khúc khích rồi bế cô lên,chậm rãi đi về phòng..
Trong ánh đèn ngủ dịu ngọt,hắn đặt cô lên chiếc giường lớn,nhìn chăm chú vào từng cử động của cô,như sợ cô biến mất..
- Uống chút rượu nữa nhé!- Hắn đi lại chiếc tủ kính đựng rượu trong phòng,rót ra 1 thứ màu vàng nhạt.Hắn đưa cho cô,cô uống 1 chút đã ngà ngà say..Cái vị đắng chát của rượu làm cô bay bay,cô biết lúc này ko còn tỉnh táo nữa nhưng vẫn có chút sợ sệt,đôi tay bé nhỏ bất giác run rẩy…
Hắn thấp giọng thì thào bên tai cô:
- Đừng sợ! Anh hứa sẽ yêu thương em….
Hắn nắm chặt bàn tay cô như muốn xoá đi sự lo lắng, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, khuôn mặt cô, môi cô….
Chiếc áo cô mặc ko biết lúc nào đã nằm chổng chơ dứơi đất,những thứ khác cũng nối tiếp theo sau..Bàn tay hắn như có lửa,chạm vào đâu sẽ khiến nơi ấy nóng lên…bất giác cô rên rỉ,chìm đắm trong cái loại cảm xúc ngọt ngào mới lạ này…
- Bảo Linh…anh yêu em!- Hắn thì thào bên tai cô,hơi nóng phả vào tai làm cô rùng mình.
Cô không nghe lầm, hắn nói hắn yêu cô.Cô vui đến rơi luôn nước mắt,ôm siết hắn thật chặt.
- Nhật Định, em cũng yêu anh!
Hắn kinh ngạc nhìn cô rồi lại nhẹ nhàng hôn lên môi cô.Chưa bao giờ hắn thấy hạnh phúc như
lúc này,hắn chỉ muốn ôm cô mãi như vậy…Nhưng “tình yêu” của hắn ko cho phép,hắn đợi quá lâu để khiến cô thành vợ hắn.Hắn lại nhìn cô,ánh mắt rực lửa…
Hắn thở dài nhìn cô:
- Chịu đau chút nhé…
Cô gật đầu. Hắn khá lo lắng nhìn cô,tự nhiên hắn thấy nản.Hắn ko nở làm cô đau…
- Hay là…chúng ta thôi đi!- Hắn e dè nói.
Cô khó hiểu nhiền hắn: - Sao thế?
Hắn lại thở dài,định đứng lên thì bị cô kéo lại :
- Không sao mà!
Hắn lại hôn cô..hôn thật sâu thật dài…
Hôm nay là sinh nhật 19 tuổi của cô,cô muốn mình sẽ có 1 đêm sinh nhật đáng nhớ bên anh.Từ sáng sớm cô đã tất bật chuẩn bị mọi thứ,đây là sinh nhật đầu tiên cô tổ chức và có người dự cùng cô,và đó ko ai khác ngoài chồng cô.
- Hôm nay anh về sớm nhé!
- Sao thế?
Cô giận dỗi nhìn hắn,làm hắn bật cười:
- Anh biết rồi! Hôm nay sẽ cho em một bất ngờ.
Hắn hôn lên trán cô rồi lái xe đi làm.
Ngay lúc hắn vừa đi,có một người đem một phong thư tới nhà hắn nhờ cô kí nhận.Cô nghĩ là hồ sơ của hắn nên để trên bàn mà chẳng buồn mở ra xem, chỉ háo hức chuẩn bị cho bữa tối
đáng nhớ này…
---------------------------------------
Công ty- phòng tổng giám đốc:
- Tiểu Lý, chuyện tôi nhờ cậu làm tới đâu rồi?
Tiểu Lý đưa cho hắn một xấp hình và 1 tờ giấy có ghi địa chỉ nơi Khả Vy đang ở.
- Làm tốt lắm! – Hắn nở nụ cười tàn nhẫn khi nhìn vào mấy tấm ảnh và 1 giấy xét nghiệm của
bệnh viện. “ Cô muốn đấu với tôi thì phải lường trước hậu quả có ngày sự thật phơi bày chứ?”
---------------------------------------
Sau khi xử lí xong công việc,hắn vội vã về nhà để mừng sinh nhật của vợ yêu.Hắn về đến nhà,căn nhà chìm trong một ánh sáng nhàn nhạt mờ ảo với tiếng nhạc du dương phát ra từ đầu đĩa…Vợ hắn mặc một chiếc đầm màu lam mềm mại,mái tóc buông dài nửa che nửa hở làm hắn nhìn đến ngẩn ngơ.
- Anh đã về!
Hắn như si ngốc nhìn cô,ko dám chớp mắt.Cô đứng trước mặt hắn,nhẹ nhàng kéo hắn vào bàn với những món ăn thật ngon do chính tay cô làm.Dưới ánh đèn cầy mờ ảo,gương mặt cô cứ tựa như thiên thần làm anh đắm say ngắm nhìn…
- Hôm nay em đẹp lắm!
Cô mỉm cười nâng ly rượu lên.Vị rượu cay nồng càng khiến người ta như mê hoặc trong thế giới mộng ảo trước mặt…Họ cùng nhau ăn,cùng ngắm nhìn nhau say đắm..Đột nhiên hắn bước lại chỗ cô,đưa bàn tay thon dài ra:
- Anh có thể cùng em nhảy một bản ko?
Cô vui vẻ đứng lên,hắn kéo cô ôm vào lòng,đung đưa theo tiếng nhạc.Được 1 lúc hắn dừng lại,lấy trong túi ra một chiếc hộp tặng cô.Đó là một sợi dây chuyền được thiết kế tinh xảo,cô cảm động nhìn hắn,khoé mắt cay cay.
- Anh đeo cho em nhé!
Hắn cầm sợi dây chuyền đeo lên chiếc cổ thanh tú của cô,ko cầm lòng được hôn lên đó một cái.Cô quay lại nhìn hắn,ánh mắt ngập tràn yêu thương.Cô nhón chân,nhẹ nhàng hôn lên môi hắn 1 nụ hôn ngọt ngào,hắn cũng đáp lại,chậm rãi mà ngấu nghiến đôi môi mềm mại của cô,càng lúc càng say dù ko phải do rượu.
Hắn buông cô ra,nhìn say đắm vào gương mặt cô,giọng khàn đi:
- Anh…muốn em!
Cô chẳng nói gì,chỉ mỉm cười rồi trốn vào ngực hắn.Hắn cười khúc khích rồi bế cô lên,chậm rãi đi về phòng..
Trong ánh đèn ngủ dịu ngọt,hắn đặt cô lên chiếc giường lớn,nhìn chăm chú vào từng cử động của cô,như sợ cô biến mất..
- Uống chút rượu nữa nhé!- Hắn đi lại chiếc tủ kính đựng rượu trong phòng,rót ra 1 thứ màu vàng nhạt.Hắn đưa cho cô,cô uống 1 chút đã ngà ngà say..Cái vị đắng chát của rượu làm cô bay bay,cô biết lúc này ko còn tỉnh táo nữa nhưng vẫn có chút sợ sệt,đôi tay bé nhỏ bất giác run rẩy…
Hắn thấp giọng thì thào bên tai cô:
- Đừng sợ! Anh hứa sẽ yêu thương em….
Hắn nắm chặt bàn tay cô như muốn xoá đi sự lo lắng, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, khuôn mặt cô, môi cô….
Chiếc áo cô mặc ko biết lúc nào đã nằm chổng chơ dứơi đất,những thứ khác cũng nối tiếp theo sau..Bàn tay hắn như có lửa,chạm vào đâu sẽ khiến nơi ấy nóng lên…bất giác cô rên rỉ,chìm đắm trong cái loại cảm xúc ngọt ngào mới lạ này…
- Bảo Linh…anh yêu em!- Hắn thì thào bên tai cô,hơi nóng phả vào tai làm cô rùng mình.
Cô không nghe lầm, hắn nói hắn yêu cô.Cô vui đến rơi luôn nước mắt,ôm siết hắn thật chặt.
- Nhật Định, em cũng yêu anh!
Hắn kinh ngạc nhìn cô rồi lại nhẹ nhàng hôn lên môi cô.Chưa bao giờ hắn thấy hạnh phúc như
lúc này,hắn chỉ muốn ôm cô mãi như vậy…Nhưng “tình yêu” của hắn ko cho phép,hắn đợi quá lâu để khiến cô thành vợ hắn.Hắn lại nhìn cô,ánh mắt rực lửa…
Hắn thở dài nhìn cô:
- Chịu đau chút nhé…
Cô gật đầu. Hắn khá lo lắng nhìn cô,tự nhiên hắn thấy nản.Hắn ko nở làm cô đau…
- Hay là…chúng ta thôi đi!- Hắn e dè nói.
Cô khó hiểu nhiền hắn: - Sao thế?
Hắn lại thở dài,định đứng lên thì bị cô kéo lại :
- Không sao mà!
Hắn lại hôn cô..hôn thật sâu thật dài…
/11
|