Vợ chồng có thời hạn

Chương 8 - Chương 2.6

/24


“Đến rồi sao?”. Tôn Gia Nhạc nhỏ giọng nói một tiếng, lập tức bật dậy: “Đến đâu rồi?”.

“Đến studio rồi”. Quan Chính Bình nhặt lên chiếc trâm cài tóc mới vì động tác của cô mà rơi xuống, đưa tới cạnh tay cô.

Tôn Gia Nhạc nhận lấy trâm cài tóc, xoa nhẹ đôi mắt vẫn còn nhập nhèm: “Cho tôi cái này làm gì?”.

Quan Chính Bình nhíu mày, phát hiện vẻ mặt cô mờ mịt, hiển nhiên là vẫn còn chưa tỉnh táo, bộ dạng ngốc nghếch rất đáng yêu.

“Anh, đây là trâm cài tóc của tôi”. Cô bừng tỉnh đại ngộ(bỗng nhiên hiểu ra) nói, đầu óc bắt đầu rõ ràng: “Cảm ơn”.

Tôn Gia Nhạc dùng tay vuốt mái tóc dài, đơn giản quấn lên liền lần nữa khôi phục hình tượng nhẹ nhàng khoan khoái của cô.

Quan Chính Bình lập tức xác định được mình thích bộ dáng cô thả tóc hơn một chút.

“Tôi được rồi”. Tôn Gia Nhạc cười cười với anh, ngẩng đầu nhìn phía ngoài cửa sổ: “Trời anh, Hà Hữu Nhân vừa về nước đã lập tức tới đây trình diện, có cần phải khoa trương như thế không? Chúng ta có yêu nhau đến chết đi sống lại vậy à?”.

Quan Chính Bình nhìn theo tầm mắt của cô liền thấy một người đàn ông thân hình gầy yếu, mặc áo trắng, quần jean xanh nhạt đang đứng trước cửa studio.

“Đó là Hà Hữu Nhân?”. Quan Chính Bình hỏi.

“Đúng vậy, là một thanh niên văn nghệ không màng nhân gian khói lửa, tôi hoài nghi anh ta bây giờ đang đóng vai một nhân vật vì tình mà khổ, nếu không tôi cũng không thể hiểu anh ta cứ cố chấp đối với tôi như vậy là tại sao?”. Tôn Gia Nhạc thở dài, chuẩn bị xuống xe.

“Đợi chút”. Quan Chính Bình giữ lấy bờ vai cô, nghiêng người nhìn vào mắt cô: “Chúng ta muốn diễn vai người yêu khó tránh khỏi sẽ có chút tiếp xúc cơ thể, cô có thể chấp nhận chứ?”.

Tôn Gia Nhạc nhìn con mắt màu đen gần trong gang tấc của anh, ngửi thấy mùi hương thanh thoát từ áo sơ mi của anh, trái tim liền thình thịch đập: “Chỉ cần không có thoáng chốc liền vượt cấp quá nhiều thì đương nhiên có thể”.(ý chị í là đừng có có hành đọng thân mật quá mức là được)

Quan Chính Bình nhìn thấy cô ngừng thở, khoé môi cong lên, đột nhiên nghiêng thân về phía trước.

Cái này, Tôn Gia Nhạc thở hốc vì kinh ngạc, miệng chợt khép chặt lại.

“Cái này…”. Anh mắt anh dừng lại trên môi cô, vừa cười vừa nói: “Với tôi mà nói, vẫn là quá nhiều”.

“Vậy anh muốn làm sao?”. Tôn Gia Nhạc nuốt một ngụm nước miếng, phát hiện lông mi của anh rất dài mà trái tim cô cũng đập nhanh chết người.

“Tôi muốn cùng cô xuống xe”.

Tôn Gia Nhạc chớp mắt, còn chưa lấy lại tinh thần thì Quan Chính Bình đã xuống xe vòng qua bên cạnh thay cô mở cửa.

Chân cô vừa mới chạm đất thì Quan Chính Bình đã lập tức ôm lấy vai cô, kéo cô đến bên cạnh anh.

“Gia Nhạc, anh ta là ai?”.

Một giây sau, Hà Hữu Nhân thở hổn hển tức giận chạy tới trước mặt cô.

Quan Chính Bình khẽ đẩy Tôn Gia Nhạc ra sau lưng, dùng ánh mắt bễ nghễ từ trên cao nhìn xuống cái tên không có việc gì làm chỉ biết dây dưa người khác.

“Anh là ai?”. Quan Chính Bình mặt không chút biểu tình nhìn Hà Hữu Nhân.

“Tôi…tôi là bạn trai cô ấy”. Hà Hữu Nhân lớn tiếng nói.

“Đấy là anh tự mình nghĩ thế, làm gì có chuyện này”. Tôn Gia Nhạc từ phía sau Quan Chính Bình thò đầu ra, lắc đầu nói.

“Tôi mới là bạn trai Gia Nhạc”. Quan Chính Bình nói.

“Không thể nào! Anh luôn đi theo em mỗi ngày, hoàn toàn chưa từng thấy em cùng người khác qua lại. Làm sao anh vừa mới ra nước ngoài một tuần thì em đã có bạn trai?”. Hà Hữu Nhân mặt đỏ tía tai vọt lên trước một bước, muốn đến bên cạnh Tôn Gia Nhạc.

“Anh muốn làm gì?”. Quan Chính Bình duỗi cánh tay ra ngăn ở trước mặt anh ta.

“Tránh ra!”. Hà Hữu Nhân giơ tay muốn đẩy tay Quan Chính Bình ra.

Cổ tay Quan Chính Bình chuyển một cái liền nắm chặt cổ tay Hà Hữu Nhân, xác định anh ta không thể giãy dụa anh mới lạnh lùng nói: “Anh chưa từng thấy tôi bởi vì thời gian tôi tới đây cùng anh không trùng nhau, tôi có công việc, sự nghiệp luôn bận rộn, mà cô ấy lại vừa khéo rất thích người có mục tiêu có chí hướng là tôi. Chùng tôi quen nhau nhờ công việc cho nên gặp nhau lúc làm việc, loại sự việc này đối với anh có thể thật lạ lẫm”.

Oa! Nói thật lợi hại! Tôn Gia Nhạc mở to mắt, thiếu chút nữa thì không có dũng khí nhìn Hà Hữu Nhân.

“Nhà tôi rất giàu, hoàn toàn không cần tôi làm việc”. Hà Hữu Nhân ưỡn thẳng người, vốn anh ta cũng cao 1m 70cm thế nhưng vẫn thấp hơn người ta một khoảng lớn.

“Chỉ có đàn ông không chín chắn mới cho rằng đi làm chỉ vì kiếm tiền, đàn ông chân chính phải có khả năng gánh vác sự nghiệp của mình, nếu không cả đời đều chỉ là con nít còn hôi sữa”. Khoé môi Quan Chính Bình mỉa mai bĩu một cái, nhìn từ đầu tới chân anh ta một lần: “Tuy anh không ngại làm con nít ranh nhưng cô ấy hiển nhiên là thích đàn ông phấn đấu vì sự nghiệp là tôi hơn”.

Quan Chính Bình thả tay Hà Hữu Nhân ra, đẩy anh ta về phía sau.

Tôn Gia Nhạc nhìn đến trợn mắt há mồm, cô không biết anh nói chuyện có thể sắc nhọn như dao vậy, thật khiến cô muốn lấy máy ghi âm lại để làm nguồn cảm hứng cho việc viết kịch bản sau này.

Quan Chính Bình cúi đầu nhìn cô, thấy vẻ mặt rung động thật sâu của của cô, anh cúi đầu hôn nhẹ lên tóc cô, sau đó nói nhỏ bên tai cô: “Diễn xuất của cô rất kém cỏi”.

Lúc này Tôn Gia Nhạc mới nhớ bọn họ đang đóng vai người yêu, là bạn gái sao có thể không biết bạn trai nói chuyện sẽ là cái dạng đức hạnh gì, vì vậy vội vàng khôi phục bộ dáng tập mãi thành thói quen.

“Anh còn có chuyện gì muốn nói sao? Nếu như không, vậy về sau anh không nên lại xuất hiện quấy nhiễu cô ấy. Nếu như không phải vì hôm nay tôi mới biết chuyện này thì tôi đã sớm báo cảnh sát để họ xử lí…”.

“Này,anh không cần thiết phải ác như thế”. Tôn Gia Nhạc ôm lấy cánh tay Quan Chính Bình, cảm thấy anh có chút “gay gắt”.

“Anh biết là em có cảm tình với anh mà”. Hà Hữu Nhân mừng rỡ vội vàng muốn bắt lấy cánh tay Tôn Gia Nhạc.

Quan Chính Bình trừng mắt nhìn anh ta, anh ta lập tức liền dấu bàn tay ra sau lưng.

“Điều Gia Nhạc lo lắng là, thứ nhất, tinh thần anh không ổn định; hai, anh không thể chấp nhận việc bị từ chối, cô ấy sợ anh tự tử hoặc là đâm chúng tôi một dao, chúng tôi chẳng phải sẽ chịu tội?”. Quan Chính Bình nhéo má cô, nói: “Đúng không? Bé con”.

Khoé miệng Tôn Gia Nhạc co giật hai cái, không quen bị cho thành con nít mà đối xử.

“Đúng vậy, anh thật là lợi hại, ngay cả em đang suy nghĩ gì cũng biết, tâm đầu ý hợp là như thế này sao?”. Tôn Gia Nhạc vừa nói vừa xoa xoa cánh tay nổi da gà, cô diễn cũng quá sến rồi.

“Em sao phải tổn thương anh như vậy?”. Khuôn mặt Hà Hữu Nhân thống khổ vặn vẹo, không chịu được mà lui về sau mấy bước.

“Tôi không thương hại anh, cũng không tổn thương anh, là do anh cố chấp. Anh nên đi tìm ước mơ của đời mình chứ không phải là mượn việc yêu không được liền đau khổ để chứng minh cảm giác tồn tại của anh”. Cô nhẹ nhàng nói.

“Mệnh quá tốt”. Quan Chính Bình hừ lạnh một tiếng.

“Tại sao là anh ta mà không phải anh? Em thích người có công việc, anh sẽ đi làm. Em thích dạng người gì anh đều có thể cố gắng”. Giọng Hà Hữu Nhân run rẩy nói.

“Yêu thích là việc không có lý tính nhất trên đời này, nếu có thể chọn thì tôi cũng không chọn cái người mà tôi ngưỡng cổ nhìn cũng đủ mệt chết này”. Tôn Gia Nhạc vỗ mạnh lên lưng Quan Chính Bình, đáp lại việc anh gọi cô là “bé con” lúc nãy.

“Khụ!”. Quan Chính Bình bị đánh đến sặc, mãnh liệt ho khan.

“Anh yêu, em mạnh tay quá sao?”. Vẻ mặt cô quan tâm vuốt lưng anh hỏi.

“Không sao, anh đáng đánh, ai bảo anh không chú ý tâm tình của bé con đây?”. Quan Chính Bình cười cười với cô: “Yên tâm, anh tuỳ lúc đều có thể điều chỉnh độ cao của em”.

Tôn Gia Nhạc còn chưa kịp hiểu ý của anh thì cả người đã bị anh ôm lấy bế bổng lên.

Cô phát hiện cô đang bốn mắt nhìn nhau với Quan Chính Bình, môi hai người cách nhau chưa đến 3cm, hoàn toàn có thể cảm nhận được hô hấp của nhau.

Đáng chết, ánh mắt anh như có điện vậy, lông mi dày đến mức khiến cho phụ nữ ghen ghét, nhìn thấy hình ảnh cô trong mắt đen của anh, lỗ tai của cô liền nóng lên. Đáng sợ hơn là cô có thể cảm giác được thân thể rắn chắc lại ấm áp của anh đang dán chặt lấy mình, cảm giác như mình đang bay lơ lửng.

/24

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status