Võng tượng khoa học kỹ thuật ra mắt phần mềm bản giám thị hệ thống mới, ở trên thị trường nhấc lên một trận triều dâng, công ty con Đài Loan tự mình khai phá sản phẩm mới, chẳng những thành tích tiêu thụ xông lên đỉnh núi, ngay cả tổng công ty ở Mĩ cùng các công ty con khu vực khác cũng ào ào yêu cầu quyền đại lý tiêu thụ, tin chiến thắng liên tiếp báo về, Dương Bảo La mừng rỡ cười toét miệng.
“Aaron, thế nào không mang lão bà cùng nhau đến?”
Tiệc ăn mừng tổ chức ở hội hữu nghị cao cấp của Đài Loan, Dương Bảo La vỗ vỗ vai Trương Chi Tỉ.
“Cô ấy mang thai, thực dễ dàng nôn oẹ không thoải mái, không có tiện đến trường hợp này.”
“Hảo tiểu tử, mạnh như vậy a!” Dương Bảo La hướng hắn trên vai đánh một chùy.“Sản phẩm này là do ngươi cùng phòng khai thác cùng dốc sức , thật đúng là hoàn toàn xứng đáng, chẳng những đem dự án phần mềm bộ giám thị hệ thống dẫn dắt thành công như vậy, trong nhà chuyện đầu cũng thực cố gắng a! Ha ha, không hổ là ái tướng của ta! Bất quá –”
Dương Bảo La ánh mắt nhìn hướng bóng hình xinh đẹp phía xa.“Một khảo nghiệm khác tới rồi!”
Trương Chi Tỉ theo ánh mắt Paul nhìn lại, là Đàm Lị.
Cô một thân âu phục trắng bó sát người, giữa lưng có đính lên một đóa kiều diễm hồng tường vi. Cô cười mỉm hướng bên này đi tới, ánh mắt thủy chung nhìn Trương Chi Tỉ không tha.
Đêm đó thất bại không tính cái gì, Đàm Lị cô có là có dũng khí cùng quyết tâm.
“Hi!Paul,Aaron.”
“Đại mỹ nhân, đã lâu không thấy a!” Dương Bảo La nhớ tới cái gì, lớn tiếng hô:“A, ta thuận tiện tuyên thị một chút một sự kiện!”
Hắn lôi kéo Đàm Lị đứng lên Tiểu Vũ đài, cười hì hì giới thiệu.“Vị này là Đàm Lị,Lily, là nhân viên cấp cao phòng marketing của tổng công ty nước Mĩ, đã điều nhiệm về làm quản lí phòng marketing công ty con ở Đài Loan, ngày mai chính thức đi làm, chúng ta hoan nghênh Đàm Lị gia nhập!” Nói xong hắn dùng lực vỗ tay, mấy người còn lại cũng nhiệt liệt vỗ tay theo.
Chỉ có một người bất động như núi, chính là Trương Chi Tỉ. Hắn hai tay ôm ngực, híp mắt, lạnh lùng nhìn Đàm Lị.
Đàm Lị lộ ra ánh mắt đắc ý, hung hăng đáp lễ hắn.
Giới thiệu xong sau, Dương Bảo La cùng Đàm Lị đi trở về bên cạnh Trương Chi Tỉ.
“A, Liêu đổng đến đây, ta đi trước chào một tiếng, các ngươi chậm rãi tán gẫu a!”
Thanh quan không xử được việc nhà, hắn Dương Bảo La không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ gặp phải vấn đề riêng tư, cái này tìm lý do nhanh rời đi mới được.
“Chúc mừng anh,Aaron, vô luận đến nơi nào, anh đều giống nhau biểu hiện kiệt xuất, thật lợi hại!” Đàm Lị dựa vào càng gần, kiều mỵ đối với Trương Chi Tỉ cười.“Ngày mai lệnh nhân sự sẽ chính thức công bố, về sau,em được cùng anh làm chung. Em đã chuyển nhà mới……” Cô không hề kiêng kị hướng bên tai hắn thổi khí.“Ngày mai em làm thêm một chìa khóa cửa cho anh.”
“William đâu?” Hắn nhướng mày, nhấp một ngụm champagne.“Hắn dễ dàng như vậy khiến cho ngươi trở về?”Anh thì sao? Khi nào thì mới ly hôn?”
“Tôi có nói muốn ly hôn sao?” Trương Chi Tỉ ngửa đầu uống hết nửa ly rượu còn lại, mặt không chút biểu cảm nhìn phía trước.“Đàm Lị, nếu cô hồi Đài Loan là vì công tác, tôi đương nhiên phi thường hoan nghênh, nhưng nếu là vì tôi kia thật xin lỗi, nhất định cho cô thất vọng rồi.”
“Vì sao? Em có thể chờ a!” Cô cầm lấy cánh tay Trương Chi Tỉ.“Chỉ cần anh cho em cơ hội, vô luận chờ bao lâu, em đều nguyện ý, đợi đến anh khẳng một lần nữa chấp nhận em mới thôi!” Cô chính là lớn mật như vậy trực tiếp.
“Vẫn là câu nói kia, tôi sẽ làm cô thất vọng rồi.” Trương Chi Tỉ vẫn như cũ mặt không chút biểu cảm. Hắn kéo tay cô ra, sửa sang lại áo khoác tây trang có chút nếp nhăn, một chữ một chữ thong thả nói:“Đàm Lị, chuyện quá khứ đã không thể lại quay đầu, cô không cần chờ tôi, không có kết quả.”
Đàm Lị phảng phất bị trọng kích, khuôn mặt đẹp tỉ mỉ trang điểm nháy mắt suy sụp xuống dưới, khó có thể tin trừng mắt Trương Chi Tỉ.“Là vì nàng dâu lý tưởng của ba anh sao ? Anh luôn hy sinh em, ở nước Mĩ khi là như thế này, bây giờ còn là như thế này, anh rốt cuộc có hay không có yêu em?”
Nói xong, Đàm Lị nổi giận đùng đùng chạy ra.
Cùng hắn bên nhau năm năm, lại dễ dàng bị William bắt cóc, hiện tại lại quay đầu tìm đến hắn, này lại xem như cái gì yêu?
Trương Chi Tỉ thở dài, cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay. Hắn nên về nhà, Chu Dĩnh Thanh ở nhà chờ hắn.
Cách một ngày, Trương Chi Tỉ vừa vào văn phòng, Trần thư ký lập tức đón trước cửa.
“Trưởng phòng, phân công văn này là Đàm quản lý vừa nhận chức tự mình đưa tới,cô ấy muốn tôi nhắc nhở trưởng phòng, mời trưởng phòng mau chóng xử lý.”
Đàm Lị sáng sớm liền thần bí hề hề đưa tới phần hồ sơ này, Trần thư ký nói cái gì cũng không dám quên.
Hắn mở ra công văn, bên trong cái gì cũng không có, chỉ có một phong thư màu hồng. Mở ra đóng kín, lấy ra một tấm thiệp, mặt trên còn dán tờ giấy nhỏ –
Đôn hóa nam lộ nhị đoạn lục làm tam nhất 0 hào lầu 11 phòng 3, em sẽ đợi anh.( hỉu chít liền, thông củm nha)
Trương Chi Tỉ mày rậm nhíu chặt, trầm tư hồi lâu, đem tấm thiệp để lại vào phong thư, để vào công văn.
“Trần thư ký.” Hắn đi đến cửa văn phòng, đem công văn giao cho cô.“Giúp tôi đưa cho Đàm quản lý, nói tôi đã xem qua.”
Trần thư ký lập tức tiếp nhận, chạy chậm bước thay lão bản làm việc.
Không đến 10 phút,một bóng dáng kiều mị đi vào văn phòng Trương Chi Tỉ, Trần thư ký chỉ có thể thở hồng hộc chạy theo ở phía sau.
“Aaron, anh làm sao có thể như vậy!” Đàm Lị nổi giận đùng đùng, húc đầu liền mắng.
Trương Chi Tỉ đem cửa đóng lại.“Tôi đã nói qua,Lily, chúng ta không có khả năng cùng nhau.”
“William không cần em, ngay cả anh cũng không cần em!” Cô nguyên bản đầy cõi lòng hy vọng, cho rằng đưa lên chìa khóa phòng ở, Trương Chi Tỉ sẽ hồi tâm chuyển ý, ai biết hắn thế nhưng còn nguyên lui về đến!
“Tôi và cô, mặc kệ đi qua cùng nhau bao lâu, đều đã là trôi qua.” Hắn hít sâu một hơi.“Lily, tôi, kết, hôn,.”
“Kia lại như thế nào? Em cùng William còn không phải kết hôn ? Kết quả đâu? Trước khi kết hôn, hắn luôn miệng nói yêu em, sau khi kết hôn, hắn ba ngày hai đầu ở quán bar lêu lổng, có hay không đem em trở thành một hồi sự? Kết hôn rốt cuộc có cái gì ý nghĩa?” Đàm Lị nang :“Em không doanh, em muốn cùng anh bắt đầu lại! Đừng nghĩ đuổi đi em, vô luận bao lâu em đều chờ anh!” Cô quả thực giống một đứa trẻ, nhất phái hồn nhiên, dám ầm ỹ muốn đường ăn dường như.( giống giống con nít đòi kẹo đó mà :D )
“Đàm Lị, đời sống hôn nhân vốn chính là khảo nghiệm con người, đừng nóng vội trách tội William, cô có hay không quay đầu ngẫm lại, chính mình quả thật có nghiêm túc gìn giữ hôn nhân của cô sao?”
“Em –”
“Hai bối cảnh cuộc sống bất đồng cùng cá tính mỗi người, đụng chạm là không tránh được, ngẫm lại nguyên nhân lựa chọn của hắn lúc trước, ngẫm lại hắn đối với cô tốt thế nào, bao dung khuyết điểm đối phương, như vậy mới có thể thật dài thật lâu. Hôn nhân chính là đem một viên đá chưa mài dũa,qua quá trình mài dũa kiên trì mới trở thành một viên ngọc quý.”
“Anh thực phiền ai! Không cần giảng này đó đạo lý lớn, em không hiểu!”
“Cô nghe hiểu được, chính là không muốn đối mặt mà thôi.”
“Hiện tại là như thế nào?Khoe với em cuộc sống hôn nhân tốt đẹp của anh?”
“Tôi có vấn đề của tôi, nhưng là tôi nguyện ý thành thực đối mặt.” Hắn cười cười nói:“Cô về nước Mỹ đi thôi!”
“Anh!”
Lời nói của hắn làm cho Đàm Lị xót xa muốn khóc, che mặt xoay người đi.
Ở trong Trương Chi Tỉ ôn nhu chiếu cố, Chu Dĩnh Thanh vui vẻ mang thai thứ sáu tháng.
Vượt qua thời kì đầu mang thai nôn oẹ tra tấn, hiện tại thân thể của cô rất tốt, chẳng những khẩu vị tốt, tâm tình cũng khoái trá.
Trương Chi Tỉ luôn về nhà cùng Chu Dĩnh Thanh ăn bữa tối, có khi thật sự bận, cũng vẫn cứ trước bồi Chu Dĩnh Thanh ăn qua bữa tối, lại chạy về công ty tiếp tục công tác.
Hôm nay sáng sớm, hắn chuẩn bị xuất môn, Chu Dĩnh Thanh cũng theo trong phòng ngủ đi ra, một thân màu trắng kiểu dáng quần áo thủy thủ dành cho phụ nữa có thai, nhìn thấy rõ hình dáng cái bụng tròn, thoạt nhìn nhẹ nhàng khoan khoái vừa đáng yêu.
“Em muốn đi ra ngoài?” Hắn kinh ngạc hỏi.
“Ân, hôm nay phải làm kiểm tra phụ sản” Cô cúi xuống mang giày, thực không xong, không chỉ quần áo thường ngày mặc không vừa, ngay cả giày cũng khó đi vào.
“Thế nào không có nghe em nói?”
“Em nghĩ anh công tác bận như vậy, em chính mình đi khám được rồi.”Mấy lần đi kiểm tra phụ sản trước , Trương Chi Tỉ đều bởi vì công tác mà không thể tham dự, lần này cô cũng dự tính chính mình đi.
“Anh cùng em đi.” Đã lỡ mất nhiều rồi, lần này hắn quyết tâm kiên trì.“Lần sau đừng như vậy, cục cưng anh cũng có phần, ân?”
Chu Dĩnh Thanh chậm rãi ngẩng đầu lên, phấn nộn trên mặt mỉm cười.“Ân, cùng đi đi!”
“Đến, chúng ta vừa muốn cùng cục cưng gặp mặt.”
Bác sĩ siêu âm trên bụng để hở ra củaChu Dĩnh Thanh.“Ân, thể trọng cùng chiều cao đều thực tiêu chuẩn, cục cưng thực khỏe mạnh nha!” Bác sĩ chỉ vào màn hình giải thích.“Nơi này là lỗ tai, cục cưng đã hội nhận thanh âm, cho nên cha mẹ nên thường cùng cục cưng nói chuyện, gia tăng sự linh hoạt cho bé .”
Bác sĩ buông dụng cụ siêu âm xuống , một bên gõ bàn phím ghi lại, một bên tiếp tục nói:“Mang thai đối với người mẹ mà nói, có thể nói là một thời kì hỗn loạn, làm ba ba nhất định phải nhiều thông cảm, tốt nhất có thể thường xuyên bồi nguồi mẹ nói chuyện phiếm tản bộ, tận lực ổn định tâm tình, cũng phải chú ý đến nhất cử nhất động của họ , có vấn đề lập tức đến bệnh viện.”Có vấn đề gì không?”
Trương Chi Tỉ lắc đầu, ngực mênh mông mãnh liệt, cả đầu tất cả đều là vừa mới trên màn hình không hào phóng, còn có tiếng tim đập rất cảm động. Nguyên lai tiểu sinh mệnh là chuyện kỳ diệu như vậy, hắn giống người ngốc,vừa muốn cười vừa muốn khóc.
Chu Dĩnh Thanh còn ngồi ở trên giường khám bệnh, hắn xoay người nhặt lên giày, muốn thay cô mang vào, một bên y tá lập tức nhắc nhở.“Trương phu nhân giày quá nhỏ, còn phải dự tính một lần bị phù chân, giày phải mua một lần nữa nha!”
“Ân.” Trương Chi Tỉ gật gật đầu, trầm thấp thanh âm ở bên tai Chu Dĩnh Thanh.“Như thế này phải đi mua giày mới.”
Kết quả, Trương Chi Tỉ thế nhưng nghỉ một ngày phép, mang theo Chu Dĩnh Thanh đi mua đồ dùng, tuyệt không ngại phiền. Cô cảm thấy chính mình như là nữ nhân trong trong tình yêu mãnh liệt, trở thành nữ vương được hầu hạ chiếu cố.
Trừ bỏ mua giày mới, Trương Chi Tỉ còn bồi cô mua vài bộ quần áo bầu. Chu Dĩnh Thanh mặc vào có một vẻ khác, hắn nhìn, tâm khảm ấm áp nóng nóng, chân thật cảm nhận được vợ chồng cùng nghênh đón tiểu sinh mệnh vui sướng.
Rồi sau đó, đi qua một cửa hàng chuyên doanh bánh donuts, Chu Dĩnh Thanh chống khuỳu tay nhìn thủy tinh trong quầy các món điểm tâm ngọt mê người, không nhịn được dừng lại bước chân.
“Muốn ăn sao? Mua một cái đi.”
“Chỉ có thể một cái sao? Mạt trà? Sôcôla? Dâu tây? Đậu đỏ…… Làm sao bây giờ, từng cái thoạt nhìn đều rất ngon, nên chọn cái nào mới ngon……”
“Muốn ăn cái gì, em liền cứ việc mua đi!” Trương Chi Tỉ cười nói:“Mỗi một loại em cắn một ngụm hơn nửa là tốt rồi, còn lại anh phụ trách ăn luôn, buổi tốianh cùng em tản bộ nhiều hơn hai vòng, như vậy hẳn là không thành vấn đề ?”
“Nhưng là anh không thích đồ ngọt, không phải sao?”
“Có biện pháp nào đâu, có thể cho em vui vẻ là tốt rồi. Đi thôi, đi xếp hàng.”
Nam nhân này là làm sao vậy? Còn chưa có ăn đến bánh donuts, Chu Dĩnh Thanh đã cảm thấy cả người giống như ngâm mình ở trong mật đường.
Hảo ngọt, hảo ngọt……
Ba giờ chiều, Trương Chi Tỉ vừa kết thúc một cái hội nghị chat webcam, hắn ấn xoa hai bên nguyệt thái dương, có chút mệt mỏi.
Điện thoại nội bộ vang lên, Trần thư ký thông báo hắn:“Trưởng phòng, có một vị tiên sinh William Smith đang chờ.”
Hắn giơ lên khóe miệng.“Hảo,nối dây vào phòng tôi.”
“Hello! Ân…… Hảo, như thế này gặp.”
Trương Chi Tỉ đi ra văn phòng, nói rõ Trần thư ký.“Tôi đi ra ngoài tiếp một người, rất nhanh sẽ trở lại.”
Là cái gì đại nhân vật gì mà trưởng phòng tự mình tiếp đón? Trần thư ký nhìn hắn bóng lưng cao lớn bí mật đoán.
Trương Chi Tỉ một bước vào đại sảnh khách sạn, một cái nam nhân tóc vàng lập tức đứng dậy, giơ tay nhấc chân trong lúc đó, tràn ngập một cỗ hơi thở quý tộc, hai nam nhân khí lực cao lớn bắt tay hàn huyên, khiến cho không ít chú ý.
“Hi,William!”
Đây là chồng trước của Đàm Lị — không, phải nói làchồng hiện thời mới đúng. Tuy rằng Đàm Lị đem giấy thỏa thuận li hôn quăng cho William, bất quá hắn cũng không đồng ý.
Trương Chi Tỉ nhếch môi cười.“Đi thôi,Lily ở công ty.”
“Cô ấy khỏe không? Cô ấy biết tôi đến đây sao? Cô ấy còn tức giận sao?” William vừa thấy hắn liền hỏi không ngừng.
“Cô ấy luôn luôn chờ anh,William.” Cho tới bây giờ chưa thấy qua William lo lắng như vậy, quả thật là một vật khắc một vật.
Trương Chi Tỉ nhịn cười.“Yên tâm đi, không ai so với anh thích hợp Lily.”
———– ding4u.com———— ding4u.com———–
Trở lại văn phòng, Trương Chi Tỉ vừa vào cửa liền nói rõ.“Trần thư ký, mời Đàm quản lý đến gặp ta một chuyến.”
“Oa ~~” Nguyên bản cho rằng Trương trưởng phòng đã đủ đẹp trai không ai bằng, không thể tưởng được vị nam tử ngoại quốc bên cạnh này càng tràn ngập mị lực, Trần thư ký giấu không được mặt đỏ tim đập. Người này rốt cuộc là ai?
10 phút sau, Đàm Lị giày cao gót thanh khách khách khách từ xa đến gần truyền đến.
Cô luôn giữ nụ cười, mái tóc uốn lọn to, cằm kiêu ngạo mà giơ lên.
Trương Chi Tỉ quả nhiên vẫn là không quên được cô, năm năm cảm tình, đương nhiên vẫn là tương đối có đủ cân lượng. Cô liếc Trần thư ký một cái, đắc ý thẳng đẩy ra cửa phòng Trương Chi Tỉ –
“Nha, sweetheart!” William một phen ôm lấy cô. Cái cô gái này cũng không biết sao lại thế này, không hiểu sao muốn điều đến công ty con Đài Loan, trước khi đi để lại cho hắn giấy thỏa thuận li hôn, liền gói đồ chạy về Đài Loan.
“William? Tránh ra, tránh ra!” Cô đẩy ra hắn.“Anh tới làm cái gì? Là đặc biệt đến thảo luận thỏa thuận li hôn sao? Loại sự tình này giao cho luật sư là được rồi!”
“Tiểu sweetheart của anh!” William không buông tay, ôm càng chặt.“Này hết thảy đều là anh sai, em tha thứ anh, được không? Anh thề sẽ không bao giờ cùng nữ nhân khác nói chuyện nữa! Thực sự thực sự!” Hắn thật tình giơ lên tay phải.
“Làm trò! Đàn ông các người chính là như vậy, quỷ ích kỷ, thầm nghĩ chính mình khoái hoạt, ô ~~” Đàm Lị mắng mắng, thế nhưng khóc lên.
“Nha, tiểu sweetheart, đừng khóc, anh sẽ không bao giờ như vậy nữa, mấy ngày nay anh rất nhớ em, thực sự rất nhớ em, theo anh về nước Mỹ được không?”
“Mới là lạ! Anh suốt ngày ở bên ngoài cùng nữ nhân lêu lổng, đem tôi một người ở lại trong nhà, anh căn bản không yêu tôi!” Đàm Lị vẫn là khóc, một bên khóc một bên chùy đánh William.
“Em luôn lớn tiếng mắng anh, cho nên anh mới…… Nha, tiểu sweetheart của anh, anh thề anh sẽ không bao giờ như vậy nữa, tin tưởng anh, được không?” William gắt gao ôm Đàm Lị, lại thân lại hôn, liều mạng dỗ Đàm Lị.
“Đó là bởi vì người ta còn không thói quen đời sống hôn nhân thôi! Ô ô…… Anh cũng không thông cảm tôi, liền chính mình chạy đi tìm nữ nhân!” Cô cho rằng William không thèm để ý cô, như vậy hôn nhân quá khó khăn, vì thế chạy về Đài Loan.
“Anh chỉ là ở quán bar uống chút rượu, cùng các cô ấy tâm sự mà thôi, đừng nóng giận a, sweetheart, cùng anh trở về, được không? Anh thực sự rất yêu em!” William buông cô ra, lôi kéó cái áo của mình.“Em xem, thời gian này em không ở bên người anh, anh đằng đẵng gầy đi rất nhiều.”
“Ân, ngay cả nếp nhăn đều có!” Đàm Lị nhìn cẩn thận William, nam nhân này quả thực tiều tụy không ít.
“Nơi này còn có thật nhiều tóc bạc, không có em, anh ngày rất khổ sở a!” William đáng thương hề hề xin khoan dung. Đàm Lị đã bắt đầu mềm lòng, không thừa thắng xông lên sao được?
Đàm Lị rốt cục nín khóc mỉm cười.“Được rồi, nhìn anh như vậy đáng thương,em lại cho anh một cơ hội nữa, anh nếu dám xằng bậy nữa,em nhất định rời đi!”
William cười a miệng, ôm lấy Đàm Lị chậc chậc hôn môi.“Nha, tiểu sweetheart của anh, em rốt cục tha thứ anh, nha nha!”
Đàm Lị đỏ bừng mặt, hờn dỗi la hét: “ phóng chuyển xuống dưới a, chán ghét ~~j“Khụ khụ, hai vị muốn hay không đổi địa phương khác, mới hảo hảo, chậm rãi tán gẫu?” Trương Chi Tỉ rốt cục không nhìn nổi nữa, không nhịn được ra tiếng.
“Trương Chi Tỉ! Anh thực quá đáng nha!” Đàm Lị đột nhiên ý thức được cái gì.“Di, William làm sao có thể chạy tới tìm anh?”
“Là tôi muốn hắn đến.” Trương Chi Tỉ dựa cạnh tường, thoải mái mà cười.“Đừng quên chúng ta đều là ở cùng một công ty a, hắn đương nhiên biết cô ở Đài Loan, nhưng chỉ có không dám tới tìm cô.”
“Đúng vậy, sweetheart, hoàn hảo có Aaron, bằng không anh chỉ có thể ở nước Mĩ ngây ngốc nhớ em, chờ em.” William ôm Đàm Lị, vô cùng thân thiết dùng cằm vuốt ve gương mặt cô.
“Hừ, tính anh lợi hại!” Đàm Lị quật cường bĩu môi.“Ta đây muốn cùng William về nước Mỹ, anh đừng hối hận nha!”
“Chúc hai vị hạnh phúc!” Trương Chi Tỉ lanh lảnh cười to. Hắn tin tưởng không ai so với uy khang càng thích hợp Đàm Lị.
Hữu tình nhân sẽ thành thân thuộc, hắn tuyệt không hối hận.
“Đi thôi, chúng ta đi ăn bữa tối dưới nến, sau đó……” William cố ý mê đắm nói:“Sau đó theo anh trở về khách sạn, ha ha,anh muốn cho em cả đêm kêu cứu mạng ~~”
“Chán ghét! Đợi chút, Honey, người ta muốn đi trước một chỗ.” Đàm Lị nũng nịu nói xong.
“Kia có cái gì vấn đề, sweetheart,anh cùng em đi!”
“Người ta muốn đi……” Cô dán tại bên tai William líu ríu.
“Em xác định?”
Nửa tiếng sau, hai người đứng ở trước cửa lớn nhàTrương Chi Tỉ .
“Sweetheart, em xác định muốn chính mình đi lên? Như vậy được không?”
“Người ta chính là muốn xem xem cô ấy là cái dạng nữ nhân gì, có anh ở đó không tiện nói chuyện thôi! Honey, anh ngoan ngoãn ở chỗ này chờ, em rất nhanh sẽ xuống!”
“Được rồi, kia đi nhanh về nhanh, đừng cho anh chờ lâu nha!” William nháy mắt mấy cái, không tha cười.
“Trương phu nhân, xin hỏi muốn cho Đàm tiểu thư lên lầu sao?” Không lâu, quản lý viên thông báo có khách.
Đàm Lị sao? Cô tìm đến Trương Chi Tỉ sao? Trước chính là gọi điện thoại, hiện tại muốn vào nhà ?
“Ân, phiền toáianh” Chu Dĩnh Thanh thanh âm hơi hơi lộ ra run rẩy. Nên đến rốt cục cũng tới.
Cô luyện tập hít sâu, khẩn trương đứng ở cửa trước chờ. Cửa thang máy mở ra trong nháy mắt kia, Chu Dĩnh Thanh tâm hung hăng co rúm.
Đàm Lị cao thon dài, màu da khỏe mạnh lóe sáng bóng, môi nở nang, răng trắng noãn, cười rộ lên quả thực muốn câu nam nhân tâm.
Nhìn lại, chính mình khuôn mặt tái nhợt, tóc buộc đuôi ngựa, thân hình mập mạp cồng kềnh, quả thực là cái không hơn không kém hoàng mặt bà.
Cô cố gắng lộ ra vẻ tươi cười.“Đàm tiểu thư, mời vào.”
“Nơi này thực không sai thôi!” Đàm Lị vào nhà, híp mắt hừ hừ cười. Trong phòng bài trí thực thanh lịch, Trương Chi Tỉ khi nào thì trở nên như vậy có thưởng thức? Cô sờ đông sờ tây đụng đụng vào, bên này nhìn một cái bên kia nhìn xem.
Chu Dĩnh Thanh vẫn là tận lực bảo trì mỉm cười.“Đàm tiểu thư có chuyện gì sao? Chi Tỉ khả năng trễ một ít mới có thể trở về, muốn hay không tôi gọi điện thoại cho anh ấy?”
“Không cần a, tôi chỉ đến chào hỏi chút.” Vừa mới nói với hắn tạm biệt mà. Đàm Lị sang sảng cười.
Chào hỏi ý tứ là…… Thị uy? Chu Dĩnh Thanh mang sang nước quả, ly thủy tinh man mát lành lạnh, một đường lãnh đến lòng của cô.
“Chi Tỉ biết cô hiện tại ở Đài Loan sao?”
“ Anh ấy đương nhiên biết a!” Đàm Lị trừng lớn mắt.“Tôi xin điều đến công ty con Đài Loan, ở cùng một nơi công tác, mỗi ngày đều sẽ gặp mặt.” Cô kinh ngạc hỏi:“Di, chẳng lẽ anh ấy không nói cho cô?”
“Anh ấy……” Trong khoảng thời gian này, hắn chưa bao giờ nói đến Đàm Lị.
Một cỗ nhàn nhạt mùi hương đồ ăn phiêu tiến phòng khách, Đàm Lị không nhịn được hỏi:“Hương vị gì vậy? Rất thơm.”
“Tôi đang nấu canh thịt bò nạm, Chi Tỉ thích uống canh này.”
“Làm sao có thể?” Đàm Lị kinh hô.“Thời điểm chúng ta ở nước Mĩ, hắn cũng không ăn đồ ăn Trung Quốc, cũng không uống canh nóng, thế nào hiện tại thay đổi……”
Chu Dĩnh Thanh cười nhẹ, không có trả lời. Vô luận cô mang sang cái gì xanh xao, mặc kệ ăn được không, có thích hay không, Trương Chi Tỉ chưa từng có soi mói quá.
Hắn thật là nam nhân rất tốt, thực ấm áp, thực săn sóc.
Đàm Lị âm thầm đánh giá Chu Dĩnh Thanh, da của cô trắng như tuyết, tóc dài tùy ý buộc thành đuôi ngựa, thân mình mượt mà bụng không tính nhỏ, nguyên lai phụ nữ có thai cũng có thể tốt như vậy.
Từ lúc cô vào cửa, Chu Dĩnh Thanh trên mặt thủy chung lộ vẻ mỉm cười, không nói nhiều lắm, nhưng là thản nhiên hào phóng.
Bộ dáng dịu dàng khả ái như vậy, cùng Trương Chi Tỉ hướng nội,trầm ổn cũng thật xứng đôi khó trách Trương Chi Tỉ không muốn trở lại bên người cô. Hắn nhất định yêu thảm thôi? Bất quá ngẫm lại cũng thật khổ sở, cô cùng Trương Chi Tỉ kia năm năm, rốt cuộc tính cái gì?
“Cô thực thương anh ấy đi?” Đàm Lị nghiêng đầu cười.“Anh ấy thực buồn…… Cùng anh ấy cùng nhau có tốt như vậy sao?”
“Côkhông phải cũng thương anh ấy sao?” Chu Dĩnh Thanh tận lực bài trừ mỉm cười.“Tôi nhớ, cô còn nói vì anh ấy ly hôn –”
“Ai, này thôi…… Chính cô hỏi anh ấy đi.” Vì hắn ly hôn có ích lợi gì? Tâm lại không ở trên người cô! Đàm Lị giả bộ xem đồng hồ.
“Trời đã tối rồi, tôi phải đi, lần sau gặp đi!”
“Ân. Kia……” Cô đứng ở cửa thang máy, dùng cuối cùng một tia khí lực, bài trừ tươi cười.“Mời đi thong thả.”
Đàm Lị vui vẻ vẫy vẫy tay, cửa thang máy rốt cục đóng lại.
Chu Dĩnh Thanh lảo đảo đi trở về phòng khách, ngực đau sắp không thở nổi. Đã đến thời gian chuẩn bị bữa tối , cô đi vào phòng bếp, bắt đầu thu xếp bữa tối.
Truyền phát tin cả ngày kênh âm nhạc, lúc này một vị nữ ca sĩ Hongkong đang hát, tràn ngập bi thương không khí làn điệu, dễ dàng gặp phải nước mắt cô:
Anh không yêu tôi thời điểm dắt tay rất quạnh quẽ thời điểm ôm không đủ tới gần .Anh không yêu tôi, thời điểm nói chuyện không tiếp thu thực trầm mặc, thời điểm lại rất dụng tâm .Tôi biết anh không yêu tôi ,ánh mắt anh nói ra tâm của anh
Tôi nhìn thấu tâm của anh còn có lưu lại bóng lưng người khác
Trí nhớ của anh lại quên không sạch sẽ
Tôi nhìn thấy tâm của anh đều là hình ảnh của anh và cô ấy
Anh không yêu tôi.
Cứ việc như thế anh lấy đi tâm của tôi
[ từ: Dương lập đức / khúc: Trần tiểu hà ]
(lời bài hát có gì sai sót bỏ qua cho mình nha…. Search mãi không ra )
Nguyên lai bọn họ đã sớm cùng nhau. Trong khoảng thời gian này Chi Tỉ đối cô hảo, chính là bởi vì áy náy hoặc là muốn bù lại cái gì sao?
Đáy lòng cô chua xót phát đau, vô luận là tín nhiệm hoặc ghen tị, còn không phải bảo vệ không được hôn nhân chính mình?
Mắt 腈 腈 của cô dần dần mông lung, đau lòng thất vọng khóc, từng giọt từng giọt rơi vào nồi nước đang nấu, hóa thành gia vị chua xót.
Bữa này cơm, bảo cô như thế nào ăn vô?
Không biết khóc bao lâu, trong bụng cục cưng bỗng nhiên nhiên đá nhẹ. Cô vỗ nhẹ cái bụng, thử trấn an tiểu gây sự.
“Baby ngoan, không cần lộn xộn, ngoan ngoãn nha!”
Cục cưng không nghe lời, một chút, hai hạ, bên này đá bên kia đá, Chu Dĩnh Thanh kinh ngạc. Bác sĩ nói qua, khi mang thai quá lợi hại phải chú ý, khả năng hội sinh non.
Cô nhẹ vỗ về bụng, thử luyện tập hít sâu, dịu đi cảm xúc chính mình, nhưng là vô dụng, cô rõ ràng cảm giác bụng chỗ sâu đang ở co rút lại.
Không được! Này nhất định có vấn đề! Chu Dĩnh Thanh nâng bụng, nắm lên ví tiền cùng chìa khóa, vội vàng đi ra ngoài.
Cô khó khăn xoay người muốn mang giày, tay nhỏ bé lại thẳng tắp phát run.
Lúc này, đại môn bỗng nhiên mở.“Emi muốn đi ra ngoài?” Là Trương Chi Tỉ.
Nghe được thanh âm quen thuộc, Chu Dĩnh Thanh dường như ăn thuốc an thần, cô thở phì phò, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, vẫn như cũ nước mắt loang lổ.
“Làm sao vậy?”
“Em không thoải mái, baby động thật là lợi hại!” Cô cầm giày mang, rốt cục không nhịn được khóc ra.
“Anh đến!” Trương Chi Tỉ thay cô mang giày vào.“Chúng ta lập tức đi bệnh viện!” Hắn bước đi như bay, hoả tốc chạy đi ấn thang máy, một đường gắt gao kề bên cô, thẳng đến lên xe.
Hắn khuynh thân thay cô cài dây an toàn.“Không có việc gì, đừng sợ, đừng sợ.” Ngoài miệng an ủi Chu Dĩnh Thanh, trong lòng kỳ thực cũng khẩn trương, hắn ở xa trận trung mãnh ấn loa, nắm chặt tay lái thấm mồ hôi.
Bỗng nhiên dường như nhớ tới cái gì, hắn thân thủ xoa Chu Dĩnh Thanh bụng.“Baby ngoan, không thể bắt nạt mẹ, lại không ngoan, ba ba sẽ tức giận!” Của hắn thanh âm trầm thấp nhu hòa.“Baby a, ngươi còn nhỏ, còn không được chạy ra, muốn ngoan ngoãn đãi ở trong bụng mẹ, ngoan nha……”
Hắn dỗ khuyên, yên ổn tâm Chu Dĩnh Thanh kinh hách, nói cũng kỳ quái, tiểu tử kia không lại tác quái, an an ổn ổn tránh ở trong bụng mẹ.
Hốc mắt cô lại tụ đầy nước mắt. Nguyên lai tiểu tử kia nghe hắn mà nói…
“Aaron, thế nào không mang lão bà cùng nhau đến?”
Tiệc ăn mừng tổ chức ở hội hữu nghị cao cấp của Đài Loan, Dương Bảo La vỗ vỗ vai Trương Chi Tỉ.
“Cô ấy mang thai, thực dễ dàng nôn oẹ không thoải mái, không có tiện đến trường hợp này.”
“Hảo tiểu tử, mạnh như vậy a!” Dương Bảo La hướng hắn trên vai đánh một chùy.“Sản phẩm này là do ngươi cùng phòng khai thác cùng dốc sức , thật đúng là hoàn toàn xứng đáng, chẳng những đem dự án phần mềm bộ giám thị hệ thống dẫn dắt thành công như vậy, trong nhà chuyện đầu cũng thực cố gắng a! Ha ha, không hổ là ái tướng của ta! Bất quá –”
Dương Bảo La ánh mắt nhìn hướng bóng hình xinh đẹp phía xa.“Một khảo nghiệm khác tới rồi!”
Trương Chi Tỉ theo ánh mắt Paul nhìn lại, là Đàm Lị.
Cô một thân âu phục trắng bó sát người, giữa lưng có đính lên một đóa kiều diễm hồng tường vi. Cô cười mỉm hướng bên này đi tới, ánh mắt thủy chung nhìn Trương Chi Tỉ không tha.
Đêm đó thất bại không tính cái gì, Đàm Lị cô có là có dũng khí cùng quyết tâm.
“Hi!Paul,Aaron.”
“Đại mỹ nhân, đã lâu không thấy a!” Dương Bảo La nhớ tới cái gì, lớn tiếng hô:“A, ta thuận tiện tuyên thị một chút một sự kiện!”
Hắn lôi kéo Đàm Lị đứng lên Tiểu Vũ đài, cười hì hì giới thiệu.“Vị này là Đàm Lị,Lily, là nhân viên cấp cao phòng marketing của tổng công ty nước Mĩ, đã điều nhiệm về làm quản lí phòng marketing công ty con ở Đài Loan, ngày mai chính thức đi làm, chúng ta hoan nghênh Đàm Lị gia nhập!” Nói xong hắn dùng lực vỗ tay, mấy người còn lại cũng nhiệt liệt vỗ tay theo.
Chỉ có một người bất động như núi, chính là Trương Chi Tỉ. Hắn hai tay ôm ngực, híp mắt, lạnh lùng nhìn Đàm Lị.
Đàm Lị lộ ra ánh mắt đắc ý, hung hăng đáp lễ hắn.
Giới thiệu xong sau, Dương Bảo La cùng Đàm Lị đi trở về bên cạnh Trương Chi Tỉ.
“A, Liêu đổng đến đây, ta đi trước chào một tiếng, các ngươi chậm rãi tán gẫu a!”
Thanh quan không xử được việc nhà, hắn Dương Bảo La không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ gặp phải vấn đề riêng tư, cái này tìm lý do nhanh rời đi mới được.
“Chúc mừng anh,Aaron, vô luận đến nơi nào, anh đều giống nhau biểu hiện kiệt xuất, thật lợi hại!” Đàm Lị dựa vào càng gần, kiều mỵ đối với Trương Chi Tỉ cười.“Ngày mai lệnh nhân sự sẽ chính thức công bố, về sau,em được cùng anh làm chung. Em đã chuyển nhà mới……” Cô không hề kiêng kị hướng bên tai hắn thổi khí.“Ngày mai em làm thêm một chìa khóa cửa cho anh.”
“William đâu?” Hắn nhướng mày, nhấp một ngụm champagne.“Hắn dễ dàng như vậy khiến cho ngươi trở về?”Anh thì sao? Khi nào thì mới ly hôn?”
“Tôi có nói muốn ly hôn sao?” Trương Chi Tỉ ngửa đầu uống hết nửa ly rượu còn lại, mặt không chút biểu cảm nhìn phía trước.“Đàm Lị, nếu cô hồi Đài Loan là vì công tác, tôi đương nhiên phi thường hoan nghênh, nhưng nếu là vì tôi kia thật xin lỗi, nhất định cho cô thất vọng rồi.”
“Vì sao? Em có thể chờ a!” Cô cầm lấy cánh tay Trương Chi Tỉ.“Chỉ cần anh cho em cơ hội, vô luận chờ bao lâu, em đều nguyện ý, đợi đến anh khẳng một lần nữa chấp nhận em mới thôi!” Cô chính là lớn mật như vậy trực tiếp.
“Vẫn là câu nói kia, tôi sẽ làm cô thất vọng rồi.” Trương Chi Tỉ vẫn như cũ mặt không chút biểu cảm. Hắn kéo tay cô ra, sửa sang lại áo khoác tây trang có chút nếp nhăn, một chữ một chữ thong thả nói:“Đàm Lị, chuyện quá khứ đã không thể lại quay đầu, cô không cần chờ tôi, không có kết quả.”
Đàm Lị phảng phất bị trọng kích, khuôn mặt đẹp tỉ mỉ trang điểm nháy mắt suy sụp xuống dưới, khó có thể tin trừng mắt Trương Chi Tỉ.“Là vì nàng dâu lý tưởng của ba anh sao ? Anh luôn hy sinh em, ở nước Mĩ khi là như thế này, bây giờ còn là như thế này, anh rốt cuộc có hay không có yêu em?”
Nói xong, Đàm Lị nổi giận đùng đùng chạy ra.
Cùng hắn bên nhau năm năm, lại dễ dàng bị William bắt cóc, hiện tại lại quay đầu tìm đến hắn, này lại xem như cái gì yêu?
Trương Chi Tỉ thở dài, cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay. Hắn nên về nhà, Chu Dĩnh Thanh ở nhà chờ hắn.
Cách một ngày, Trương Chi Tỉ vừa vào văn phòng, Trần thư ký lập tức đón trước cửa.
“Trưởng phòng, phân công văn này là Đàm quản lý vừa nhận chức tự mình đưa tới,cô ấy muốn tôi nhắc nhở trưởng phòng, mời trưởng phòng mau chóng xử lý.”
Đàm Lị sáng sớm liền thần bí hề hề đưa tới phần hồ sơ này, Trần thư ký nói cái gì cũng không dám quên.
Hắn mở ra công văn, bên trong cái gì cũng không có, chỉ có một phong thư màu hồng. Mở ra đóng kín, lấy ra một tấm thiệp, mặt trên còn dán tờ giấy nhỏ –
Đôn hóa nam lộ nhị đoạn lục làm tam nhất 0 hào lầu 11 phòng 3, em sẽ đợi anh.( hỉu chít liền, thông củm nha)
Trương Chi Tỉ mày rậm nhíu chặt, trầm tư hồi lâu, đem tấm thiệp để lại vào phong thư, để vào công văn.
“Trần thư ký.” Hắn đi đến cửa văn phòng, đem công văn giao cho cô.“Giúp tôi đưa cho Đàm quản lý, nói tôi đã xem qua.”
Trần thư ký lập tức tiếp nhận, chạy chậm bước thay lão bản làm việc.
Không đến 10 phút,một bóng dáng kiều mị đi vào văn phòng Trương Chi Tỉ, Trần thư ký chỉ có thể thở hồng hộc chạy theo ở phía sau.
“Aaron, anh làm sao có thể như vậy!” Đàm Lị nổi giận đùng đùng, húc đầu liền mắng.
Trương Chi Tỉ đem cửa đóng lại.“Tôi đã nói qua,Lily, chúng ta không có khả năng cùng nhau.”
“William không cần em, ngay cả anh cũng không cần em!” Cô nguyên bản đầy cõi lòng hy vọng, cho rằng đưa lên chìa khóa phòng ở, Trương Chi Tỉ sẽ hồi tâm chuyển ý, ai biết hắn thế nhưng còn nguyên lui về đến!
“Tôi và cô, mặc kệ đi qua cùng nhau bao lâu, đều đã là trôi qua.” Hắn hít sâu một hơi.“Lily, tôi, kết, hôn,.”
“Kia lại như thế nào? Em cùng William còn không phải kết hôn ? Kết quả đâu? Trước khi kết hôn, hắn luôn miệng nói yêu em, sau khi kết hôn, hắn ba ngày hai đầu ở quán bar lêu lổng, có hay không đem em trở thành một hồi sự? Kết hôn rốt cuộc có cái gì ý nghĩa?” Đàm Lị nang :“Em không doanh, em muốn cùng anh bắt đầu lại! Đừng nghĩ đuổi đi em, vô luận bao lâu em đều chờ anh!” Cô quả thực giống một đứa trẻ, nhất phái hồn nhiên, dám ầm ỹ muốn đường ăn dường như.( giống giống con nít đòi kẹo đó mà :D )
“Đàm Lị, đời sống hôn nhân vốn chính là khảo nghiệm con người, đừng nóng vội trách tội William, cô có hay không quay đầu ngẫm lại, chính mình quả thật có nghiêm túc gìn giữ hôn nhân của cô sao?”
“Em –”
“Hai bối cảnh cuộc sống bất đồng cùng cá tính mỗi người, đụng chạm là không tránh được, ngẫm lại nguyên nhân lựa chọn của hắn lúc trước, ngẫm lại hắn đối với cô tốt thế nào, bao dung khuyết điểm đối phương, như vậy mới có thể thật dài thật lâu. Hôn nhân chính là đem một viên đá chưa mài dũa,qua quá trình mài dũa kiên trì mới trở thành một viên ngọc quý.”
“Anh thực phiền ai! Không cần giảng này đó đạo lý lớn, em không hiểu!”
“Cô nghe hiểu được, chính là không muốn đối mặt mà thôi.”
“Hiện tại là như thế nào?Khoe với em cuộc sống hôn nhân tốt đẹp của anh?”
“Tôi có vấn đề của tôi, nhưng là tôi nguyện ý thành thực đối mặt.” Hắn cười cười nói:“Cô về nước Mỹ đi thôi!”
“Anh!”
Lời nói của hắn làm cho Đàm Lị xót xa muốn khóc, che mặt xoay người đi.
Ở trong Trương Chi Tỉ ôn nhu chiếu cố, Chu Dĩnh Thanh vui vẻ mang thai thứ sáu tháng.
Vượt qua thời kì đầu mang thai nôn oẹ tra tấn, hiện tại thân thể của cô rất tốt, chẳng những khẩu vị tốt, tâm tình cũng khoái trá.
Trương Chi Tỉ luôn về nhà cùng Chu Dĩnh Thanh ăn bữa tối, có khi thật sự bận, cũng vẫn cứ trước bồi Chu Dĩnh Thanh ăn qua bữa tối, lại chạy về công ty tiếp tục công tác.
Hôm nay sáng sớm, hắn chuẩn bị xuất môn, Chu Dĩnh Thanh cũng theo trong phòng ngủ đi ra, một thân màu trắng kiểu dáng quần áo thủy thủ dành cho phụ nữa có thai, nhìn thấy rõ hình dáng cái bụng tròn, thoạt nhìn nhẹ nhàng khoan khoái vừa đáng yêu.
“Em muốn đi ra ngoài?” Hắn kinh ngạc hỏi.
“Ân, hôm nay phải làm kiểm tra phụ sản” Cô cúi xuống mang giày, thực không xong, không chỉ quần áo thường ngày mặc không vừa, ngay cả giày cũng khó đi vào.
“Thế nào không có nghe em nói?”
“Em nghĩ anh công tác bận như vậy, em chính mình đi khám được rồi.”Mấy lần đi kiểm tra phụ sản trước , Trương Chi Tỉ đều bởi vì công tác mà không thể tham dự, lần này cô cũng dự tính chính mình đi.
“Anh cùng em đi.” Đã lỡ mất nhiều rồi, lần này hắn quyết tâm kiên trì.“Lần sau đừng như vậy, cục cưng anh cũng có phần, ân?”
Chu Dĩnh Thanh chậm rãi ngẩng đầu lên, phấn nộn trên mặt mỉm cười.“Ân, cùng đi đi!”
“Đến, chúng ta vừa muốn cùng cục cưng gặp mặt.”
Bác sĩ siêu âm trên bụng để hở ra củaChu Dĩnh Thanh.“Ân, thể trọng cùng chiều cao đều thực tiêu chuẩn, cục cưng thực khỏe mạnh nha!” Bác sĩ chỉ vào màn hình giải thích.“Nơi này là lỗ tai, cục cưng đã hội nhận thanh âm, cho nên cha mẹ nên thường cùng cục cưng nói chuyện, gia tăng sự linh hoạt cho bé .”
Bác sĩ buông dụng cụ siêu âm xuống , một bên gõ bàn phím ghi lại, một bên tiếp tục nói:“Mang thai đối với người mẹ mà nói, có thể nói là một thời kì hỗn loạn, làm ba ba nhất định phải nhiều thông cảm, tốt nhất có thể thường xuyên bồi nguồi mẹ nói chuyện phiếm tản bộ, tận lực ổn định tâm tình, cũng phải chú ý đến nhất cử nhất động của họ , có vấn đề lập tức đến bệnh viện.”Có vấn đề gì không?”
Trương Chi Tỉ lắc đầu, ngực mênh mông mãnh liệt, cả đầu tất cả đều là vừa mới trên màn hình không hào phóng, còn có tiếng tim đập rất cảm động. Nguyên lai tiểu sinh mệnh là chuyện kỳ diệu như vậy, hắn giống người ngốc,vừa muốn cười vừa muốn khóc.
Chu Dĩnh Thanh còn ngồi ở trên giường khám bệnh, hắn xoay người nhặt lên giày, muốn thay cô mang vào, một bên y tá lập tức nhắc nhở.“Trương phu nhân giày quá nhỏ, còn phải dự tính một lần bị phù chân, giày phải mua một lần nữa nha!”
“Ân.” Trương Chi Tỉ gật gật đầu, trầm thấp thanh âm ở bên tai Chu Dĩnh Thanh.“Như thế này phải đi mua giày mới.”
Kết quả, Trương Chi Tỉ thế nhưng nghỉ một ngày phép, mang theo Chu Dĩnh Thanh đi mua đồ dùng, tuyệt không ngại phiền. Cô cảm thấy chính mình như là nữ nhân trong trong tình yêu mãnh liệt, trở thành nữ vương được hầu hạ chiếu cố.
Trừ bỏ mua giày mới, Trương Chi Tỉ còn bồi cô mua vài bộ quần áo bầu. Chu Dĩnh Thanh mặc vào có một vẻ khác, hắn nhìn, tâm khảm ấm áp nóng nóng, chân thật cảm nhận được vợ chồng cùng nghênh đón tiểu sinh mệnh vui sướng.
Rồi sau đó, đi qua một cửa hàng chuyên doanh bánh donuts, Chu Dĩnh Thanh chống khuỳu tay nhìn thủy tinh trong quầy các món điểm tâm ngọt mê người, không nhịn được dừng lại bước chân.
“Muốn ăn sao? Mua một cái đi.”
“Chỉ có thể một cái sao? Mạt trà? Sôcôla? Dâu tây? Đậu đỏ…… Làm sao bây giờ, từng cái thoạt nhìn đều rất ngon, nên chọn cái nào mới ngon……”
“Muốn ăn cái gì, em liền cứ việc mua đi!” Trương Chi Tỉ cười nói:“Mỗi một loại em cắn một ngụm hơn nửa là tốt rồi, còn lại anh phụ trách ăn luôn, buổi tốianh cùng em tản bộ nhiều hơn hai vòng, như vậy hẳn là không thành vấn đề ?”
“Nhưng là anh không thích đồ ngọt, không phải sao?”
“Có biện pháp nào đâu, có thể cho em vui vẻ là tốt rồi. Đi thôi, đi xếp hàng.”
Nam nhân này là làm sao vậy? Còn chưa có ăn đến bánh donuts, Chu Dĩnh Thanh đã cảm thấy cả người giống như ngâm mình ở trong mật đường.
Hảo ngọt, hảo ngọt……
Ba giờ chiều, Trương Chi Tỉ vừa kết thúc một cái hội nghị chat webcam, hắn ấn xoa hai bên nguyệt thái dương, có chút mệt mỏi.
Điện thoại nội bộ vang lên, Trần thư ký thông báo hắn:“Trưởng phòng, có một vị tiên sinh William Smith đang chờ.”
Hắn giơ lên khóe miệng.“Hảo,nối dây vào phòng tôi.”
“Hello! Ân…… Hảo, như thế này gặp.”
Trương Chi Tỉ đi ra văn phòng, nói rõ Trần thư ký.“Tôi đi ra ngoài tiếp một người, rất nhanh sẽ trở lại.”
Là cái gì đại nhân vật gì mà trưởng phòng tự mình tiếp đón? Trần thư ký nhìn hắn bóng lưng cao lớn bí mật đoán.
Trương Chi Tỉ một bước vào đại sảnh khách sạn, một cái nam nhân tóc vàng lập tức đứng dậy, giơ tay nhấc chân trong lúc đó, tràn ngập một cỗ hơi thở quý tộc, hai nam nhân khí lực cao lớn bắt tay hàn huyên, khiến cho không ít chú ý.
“Hi,William!”
Đây là chồng trước của Đàm Lị — không, phải nói làchồng hiện thời mới đúng. Tuy rằng Đàm Lị đem giấy thỏa thuận li hôn quăng cho William, bất quá hắn cũng không đồng ý.
Trương Chi Tỉ nhếch môi cười.“Đi thôi,Lily ở công ty.”
“Cô ấy khỏe không? Cô ấy biết tôi đến đây sao? Cô ấy còn tức giận sao?” William vừa thấy hắn liền hỏi không ngừng.
“Cô ấy luôn luôn chờ anh,William.” Cho tới bây giờ chưa thấy qua William lo lắng như vậy, quả thật là một vật khắc một vật.
Trương Chi Tỉ nhịn cười.“Yên tâm đi, không ai so với anh thích hợp Lily.”
———– ding4u.com———— ding4u.com———–
Trở lại văn phòng, Trương Chi Tỉ vừa vào cửa liền nói rõ.“Trần thư ký, mời Đàm quản lý đến gặp ta một chuyến.”
“Oa ~~” Nguyên bản cho rằng Trương trưởng phòng đã đủ đẹp trai không ai bằng, không thể tưởng được vị nam tử ngoại quốc bên cạnh này càng tràn ngập mị lực, Trần thư ký giấu không được mặt đỏ tim đập. Người này rốt cuộc là ai?
10 phút sau, Đàm Lị giày cao gót thanh khách khách khách từ xa đến gần truyền đến.
Cô luôn giữ nụ cười, mái tóc uốn lọn to, cằm kiêu ngạo mà giơ lên.
Trương Chi Tỉ quả nhiên vẫn là không quên được cô, năm năm cảm tình, đương nhiên vẫn là tương đối có đủ cân lượng. Cô liếc Trần thư ký một cái, đắc ý thẳng đẩy ra cửa phòng Trương Chi Tỉ –
“Nha, sweetheart!” William một phen ôm lấy cô. Cái cô gái này cũng không biết sao lại thế này, không hiểu sao muốn điều đến công ty con Đài Loan, trước khi đi để lại cho hắn giấy thỏa thuận li hôn, liền gói đồ chạy về Đài Loan.
“William? Tránh ra, tránh ra!” Cô đẩy ra hắn.“Anh tới làm cái gì? Là đặc biệt đến thảo luận thỏa thuận li hôn sao? Loại sự tình này giao cho luật sư là được rồi!”
“Tiểu sweetheart của anh!” William không buông tay, ôm càng chặt.“Này hết thảy đều là anh sai, em tha thứ anh, được không? Anh thề sẽ không bao giờ cùng nữ nhân khác nói chuyện nữa! Thực sự thực sự!” Hắn thật tình giơ lên tay phải.
“Làm trò! Đàn ông các người chính là như vậy, quỷ ích kỷ, thầm nghĩ chính mình khoái hoạt, ô ~~” Đàm Lị mắng mắng, thế nhưng khóc lên.
“Nha, tiểu sweetheart, đừng khóc, anh sẽ không bao giờ như vậy nữa, mấy ngày nay anh rất nhớ em, thực sự rất nhớ em, theo anh về nước Mỹ được không?”
“Mới là lạ! Anh suốt ngày ở bên ngoài cùng nữ nhân lêu lổng, đem tôi một người ở lại trong nhà, anh căn bản không yêu tôi!” Đàm Lị vẫn là khóc, một bên khóc một bên chùy đánh William.
“Em luôn lớn tiếng mắng anh, cho nên anh mới…… Nha, tiểu sweetheart của anh, anh thề anh sẽ không bao giờ như vậy nữa, tin tưởng anh, được không?” William gắt gao ôm Đàm Lị, lại thân lại hôn, liều mạng dỗ Đàm Lị.
“Đó là bởi vì người ta còn không thói quen đời sống hôn nhân thôi! Ô ô…… Anh cũng không thông cảm tôi, liền chính mình chạy đi tìm nữ nhân!” Cô cho rằng William không thèm để ý cô, như vậy hôn nhân quá khó khăn, vì thế chạy về Đài Loan.
“Anh chỉ là ở quán bar uống chút rượu, cùng các cô ấy tâm sự mà thôi, đừng nóng giận a, sweetheart, cùng anh trở về, được không? Anh thực sự rất yêu em!” William buông cô ra, lôi kéó cái áo của mình.“Em xem, thời gian này em không ở bên người anh, anh đằng đẵng gầy đi rất nhiều.”
“Ân, ngay cả nếp nhăn đều có!” Đàm Lị nhìn cẩn thận William, nam nhân này quả thực tiều tụy không ít.
“Nơi này còn có thật nhiều tóc bạc, không có em, anh ngày rất khổ sở a!” William đáng thương hề hề xin khoan dung. Đàm Lị đã bắt đầu mềm lòng, không thừa thắng xông lên sao được?
Đàm Lị rốt cục nín khóc mỉm cười.“Được rồi, nhìn anh như vậy đáng thương,em lại cho anh một cơ hội nữa, anh nếu dám xằng bậy nữa,em nhất định rời đi!”
William cười a miệng, ôm lấy Đàm Lị chậc chậc hôn môi.“Nha, tiểu sweetheart của anh, em rốt cục tha thứ anh, nha nha!”
Đàm Lị đỏ bừng mặt, hờn dỗi la hét: “ phóng chuyển xuống dưới a, chán ghét ~~j“Khụ khụ, hai vị muốn hay không đổi địa phương khác, mới hảo hảo, chậm rãi tán gẫu?” Trương Chi Tỉ rốt cục không nhìn nổi nữa, không nhịn được ra tiếng.
“Trương Chi Tỉ! Anh thực quá đáng nha!” Đàm Lị đột nhiên ý thức được cái gì.“Di, William làm sao có thể chạy tới tìm anh?”
“Là tôi muốn hắn đến.” Trương Chi Tỉ dựa cạnh tường, thoải mái mà cười.“Đừng quên chúng ta đều là ở cùng một công ty a, hắn đương nhiên biết cô ở Đài Loan, nhưng chỉ có không dám tới tìm cô.”
“Đúng vậy, sweetheart, hoàn hảo có Aaron, bằng không anh chỉ có thể ở nước Mĩ ngây ngốc nhớ em, chờ em.” William ôm Đàm Lị, vô cùng thân thiết dùng cằm vuốt ve gương mặt cô.
“Hừ, tính anh lợi hại!” Đàm Lị quật cường bĩu môi.“Ta đây muốn cùng William về nước Mỹ, anh đừng hối hận nha!”
“Chúc hai vị hạnh phúc!” Trương Chi Tỉ lanh lảnh cười to. Hắn tin tưởng không ai so với uy khang càng thích hợp Đàm Lị.
Hữu tình nhân sẽ thành thân thuộc, hắn tuyệt không hối hận.
“Đi thôi, chúng ta đi ăn bữa tối dưới nến, sau đó……” William cố ý mê đắm nói:“Sau đó theo anh trở về khách sạn, ha ha,anh muốn cho em cả đêm kêu cứu mạng ~~”
“Chán ghét! Đợi chút, Honey, người ta muốn đi trước một chỗ.” Đàm Lị nũng nịu nói xong.
“Kia có cái gì vấn đề, sweetheart,anh cùng em đi!”
“Người ta muốn đi……” Cô dán tại bên tai William líu ríu.
“Em xác định?”
Nửa tiếng sau, hai người đứng ở trước cửa lớn nhàTrương Chi Tỉ .
“Sweetheart, em xác định muốn chính mình đi lên? Như vậy được không?”
“Người ta chính là muốn xem xem cô ấy là cái dạng nữ nhân gì, có anh ở đó không tiện nói chuyện thôi! Honey, anh ngoan ngoãn ở chỗ này chờ, em rất nhanh sẽ xuống!”
“Được rồi, kia đi nhanh về nhanh, đừng cho anh chờ lâu nha!” William nháy mắt mấy cái, không tha cười.
“Trương phu nhân, xin hỏi muốn cho Đàm tiểu thư lên lầu sao?” Không lâu, quản lý viên thông báo có khách.
Đàm Lị sao? Cô tìm đến Trương Chi Tỉ sao? Trước chính là gọi điện thoại, hiện tại muốn vào nhà ?
“Ân, phiền toáianh” Chu Dĩnh Thanh thanh âm hơi hơi lộ ra run rẩy. Nên đến rốt cục cũng tới.
Cô luyện tập hít sâu, khẩn trương đứng ở cửa trước chờ. Cửa thang máy mở ra trong nháy mắt kia, Chu Dĩnh Thanh tâm hung hăng co rúm.
Đàm Lị cao thon dài, màu da khỏe mạnh lóe sáng bóng, môi nở nang, răng trắng noãn, cười rộ lên quả thực muốn câu nam nhân tâm.
Nhìn lại, chính mình khuôn mặt tái nhợt, tóc buộc đuôi ngựa, thân hình mập mạp cồng kềnh, quả thực là cái không hơn không kém hoàng mặt bà.
Cô cố gắng lộ ra vẻ tươi cười.“Đàm tiểu thư, mời vào.”
“Nơi này thực không sai thôi!” Đàm Lị vào nhà, híp mắt hừ hừ cười. Trong phòng bài trí thực thanh lịch, Trương Chi Tỉ khi nào thì trở nên như vậy có thưởng thức? Cô sờ đông sờ tây đụng đụng vào, bên này nhìn một cái bên kia nhìn xem.
Chu Dĩnh Thanh vẫn là tận lực bảo trì mỉm cười.“Đàm tiểu thư có chuyện gì sao? Chi Tỉ khả năng trễ một ít mới có thể trở về, muốn hay không tôi gọi điện thoại cho anh ấy?”
“Không cần a, tôi chỉ đến chào hỏi chút.” Vừa mới nói với hắn tạm biệt mà. Đàm Lị sang sảng cười.
Chào hỏi ý tứ là…… Thị uy? Chu Dĩnh Thanh mang sang nước quả, ly thủy tinh man mát lành lạnh, một đường lãnh đến lòng của cô.
“Chi Tỉ biết cô hiện tại ở Đài Loan sao?”
“ Anh ấy đương nhiên biết a!” Đàm Lị trừng lớn mắt.“Tôi xin điều đến công ty con Đài Loan, ở cùng một nơi công tác, mỗi ngày đều sẽ gặp mặt.” Cô kinh ngạc hỏi:“Di, chẳng lẽ anh ấy không nói cho cô?”
“Anh ấy……” Trong khoảng thời gian này, hắn chưa bao giờ nói đến Đàm Lị.
Một cỗ nhàn nhạt mùi hương đồ ăn phiêu tiến phòng khách, Đàm Lị không nhịn được hỏi:“Hương vị gì vậy? Rất thơm.”
“Tôi đang nấu canh thịt bò nạm, Chi Tỉ thích uống canh này.”
“Làm sao có thể?” Đàm Lị kinh hô.“Thời điểm chúng ta ở nước Mĩ, hắn cũng không ăn đồ ăn Trung Quốc, cũng không uống canh nóng, thế nào hiện tại thay đổi……”
Chu Dĩnh Thanh cười nhẹ, không có trả lời. Vô luận cô mang sang cái gì xanh xao, mặc kệ ăn được không, có thích hay không, Trương Chi Tỉ chưa từng có soi mói quá.
Hắn thật là nam nhân rất tốt, thực ấm áp, thực săn sóc.
Đàm Lị âm thầm đánh giá Chu Dĩnh Thanh, da của cô trắng như tuyết, tóc dài tùy ý buộc thành đuôi ngựa, thân mình mượt mà bụng không tính nhỏ, nguyên lai phụ nữ có thai cũng có thể tốt như vậy.
Từ lúc cô vào cửa, Chu Dĩnh Thanh trên mặt thủy chung lộ vẻ mỉm cười, không nói nhiều lắm, nhưng là thản nhiên hào phóng.
Bộ dáng dịu dàng khả ái như vậy, cùng Trương Chi Tỉ hướng nội,trầm ổn cũng thật xứng đôi khó trách Trương Chi Tỉ không muốn trở lại bên người cô. Hắn nhất định yêu thảm thôi? Bất quá ngẫm lại cũng thật khổ sở, cô cùng Trương Chi Tỉ kia năm năm, rốt cuộc tính cái gì?
“Cô thực thương anh ấy đi?” Đàm Lị nghiêng đầu cười.“Anh ấy thực buồn…… Cùng anh ấy cùng nhau có tốt như vậy sao?”
“Côkhông phải cũng thương anh ấy sao?” Chu Dĩnh Thanh tận lực bài trừ mỉm cười.“Tôi nhớ, cô còn nói vì anh ấy ly hôn –”
“Ai, này thôi…… Chính cô hỏi anh ấy đi.” Vì hắn ly hôn có ích lợi gì? Tâm lại không ở trên người cô! Đàm Lị giả bộ xem đồng hồ.
“Trời đã tối rồi, tôi phải đi, lần sau gặp đi!”
“Ân. Kia……” Cô đứng ở cửa thang máy, dùng cuối cùng một tia khí lực, bài trừ tươi cười.“Mời đi thong thả.”
Đàm Lị vui vẻ vẫy vẫy tay, cửa thang máy rốt cục đóng lại.
Chu Dĩnh Thanh lảo đảo đi trở về phòng khách, ngực đau sắp không thở nổi. Đã đến thời gian chuẩn bị bữa tối , cô đi vào phòng bếp, bắt đầu thu xếp bữa tối.
Truyền phát tin cả ngày kênh âm nhạc, lúc này một vị nữ ca sĩ Hongkong đang hát, tràn ngập bi thương không khí làn điệu, dễ dàng gặp phải nước mắt cô:
Anh không yêu tôi thời điểm dắt tay rất quạnh quẽ thời điểm ôm không đủ tới gần .Anh không yêu tôi, thời điểm nói chuyện không tiếp thu thực trầm mặc, thời điểm lại rất dụng tâm .Tôi biết anh không yêu tôi ,ánh mắt anh nói ra tâm của anh
Tôi nhìn thấu tâm của anh còn có lưu lại bóng lưng người khác
Trí nhớ của anh lại quên không sạch sẽ
Tôi nhìn thấy tâm của anh đều là hình ảnh của anh và cô ấy
Anh không yêu tôi.
Cứ việc như thế anh lấy đi tâm của tôi
[ từ: Dương lập đức / khúc: Trần tiểu hà ]
(lời bài hát có gì sai sót bỏ qua cho mình nha…. Search mãi không ra )
Nguyên lai bọn họ đã sớm cùng nhau. Trong khoảng thời gian này Chi Tỉ đối cô hảo, chính là bởi vì áy náy hoặc là muốn bù lại cái gì sao?
Đáy lòng cô chua xót phát đau, vô luận là tín nhiệm hoặc ghen tị, còn không phải bảo vệ không được hôn nhân chính mình?
Mắt 腈 腈 của cô dần dần mông lung, đau lòng thất vọng khóc, từng giọt từng giọt rơi vào nồi nước đang nấu, hóa thành gia vị chua xót.
Bữa này cơm, bảo cô như thế nào ăn vô?
Không biết khóc bao lâu, trong bụng cục cưng bỗng nhiên nhiên đá nhẹ. Cô vỗ nhẹ cái bụng, thử trấn an tiểu gây sự.
“Baby ngoan, không cần lộn xộn, ngoan ngoãn nha!”
Cục cưng không nghe lời, một chút, hai hạ, bên này đá bên kia đá, Chu Dĩnh Thanh kinh ngạc. Bác sĩ nói qua, khi mang thai quá lợi hại phải chú ý, khả năng hội sinh non.
Cô nhẹ vỗ về bụng, thử luyện tập hít sâu, dịu đi cảm xúc chính mình, nhưng là vô dụng, cô rõ ràng cảm giác bụng chỗ sâu đang ở co rút lại.
Không được! Này nhất định có vấn đề! Chu Dĩnh Thanh nâng bụng, nắm lên ví tiền cùng chìa khóa, vội vàng đi ra ngoài.
Cô khó khăn xoay người muốn mang giày, tay nhỏ bé lại thẳng tắp phát run.
Lúc này, đại môn bỗng nhiên mở.“Emi muốn đi ra ngoài?” Là Trương Chi Tỉ.
Nghe được thanh âm quen thuộc, Chu Dĩnh Thanh dường như ăn thuốc an thần, cô thở phì phò, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, vẫn như cũ nước mắt loang lổ.
“Làm sao vậy?”
“Em không thoải mái, baby động thật là lợi hại!” Cô cầm giày mang, rốt cục không nhịn được khóc ra.
“Anh đến!” Trương Chi Tỉ thay cô mang giày vào.“Chúng ta lập tức đi bệnh viện!” Hắn bước đi như bay, hoả tốc chạy đi ấn thang máy, một đường gắt gao kề bên cô, thẳng đến lên xe.
Hắn khuynh thân thay cô cài dây an toàn.“Không có việc gì, đừng sợ, đừng sợ.” Ngoài miệng an ủi Chu Dĩnh Thanh, trong lòng kỳ thực cũng khẩn trương, hắn ở xa trận trung mãnh ấn loa, nắm chặt tay lái thấm mồ hôi.
Bỗng nhiên dường như nhớ tới cái gì, hắn thân thủ xoa Chu Dĩnh Thanh bụng.“Baby ngoan, không thể bắt nạt mẹ, lại không ngoan, ba ba sẽ tức giận!” Của hắn thanh âm trầm thấp nhu hòa.“Baby a, ngươi còn nhỏ, còn không được chạy ra, muốn ngoan ngoãn đãi ở trong bụng mẹ, ngoan nha……”
Hắn dỗ khuyên, yên ổn tâm Chu Dĩnh Thanh kinh hách, nói cũng kỳ quái, tiểu tử kia không lại tác quái, an an ổn ổn tránh ở trong bụng mẹ.
Hốc mắt cô lại tụ đầy nước mắt. Nguyên lai tiểu tử kia nghe hắn mà nói…
/9
|