Vô Cùng Sủng Vợ: Bà Xã Lính Đặc Chủng Của Tôi

Chương 1.1 Cứu được mỹ nhân

/1674


Chương 1.1 Cứu được mỹ nhân

Về khuya, trời lạnh như băng.

Một con phố ở phía đông Hoài Thành hiu quạnh vắng vẻ, đây không phải là khu phố thương mại, trên phố không có một bóng người, chỉ có một cửa hàng tiện lợi 24 giờ còn để đèn, hòa vào ánh đèn vàng nhạt ở cửa hàng bên ngoài, bầu không khí ảm đạm và hiu quạnh như làn nước mùa thu.

Một bóng người mập mạp đột nhiên xuất hiện bên đường, vội vàng lao vào cửa hàng vắng vẻ.

Đó là một cô gái hơi mập, khuôn mặt dài có phần dễ mến, vừa bước vào cửa hàng, cô gái đã cởi chiếc mũ len màu hồng trên đầu xuống và nói với thu ngân đứng trước quầy: "Mộc Sinh, xin lỗi cô, tiệm bên kia có việc nên tôi đến muộn.”

Cô gái cười nịnh nọt, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ khinh thường, giống như đang qua loa lấy lệ.

Một cô gái tên là Mộc Sinh đang đứng ở quầy thu ngân cao khoảng một mét sáu, dáng người rất chuẩn, mặc một chiếc áo len cổ lọ màu trắng, áo khoác cardigan màu xám, chiếc quần jean bó được bó sát đôi chân thon dài thẳng tắp, vì đội chiếc mũ nhân viên màu đỏ nên không nhìn rõ gương mặt của cô.

Cho đến khi nghe được lời nói của cô gái kia, cô mới ngẩng đầu lên cười, khuôn mặt thanh tú lộ ra, chỉ là giữa đầu lông mày có vài phần khí khái hào hùng, khiến người ta cảm thấy có chút đẹp trai.

"Không sao."

Vừa dứt lời, Mộc Sinh cởi mũ của nhân viên ra, mỉm cười với Triệu Oánh đến thay ca, sau đó dứt khoát rời đi.

“Tạm biệt, Triệu Oánh.” Mộc Sinh vẫy tay với Triệu Oánh.

Triệu Oánh cầm lấy chiếc mũ, giả vờ nhiệt tình chào tạm biệt Mộc Sinh, sau khi Mộc Sinh rời khỏi cửa hàng tiện lợi, sự khinh thường trong mắt cô ta hiện lên rất rõ ràng, cô ta ném chiếc mũ vào quầy thu ngân.

Mộc Sinh rời khỏi cửa hàng tiện lợi, cô xoa xoa lòng bàn tay, thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ cười nhàn nhạt.

Cô đương nhiên nhìn ra thành kiến của Triệu Oánh đối với cô, nhưng vì ông chủ đã giao công việc ban ngày cho cô nên Triệu Oánh phải làm ca tối.

Ca tối được trả nhiều hơn, lúc đầu Triệu Oánh sảng khoái, lúc này không chịu được liền quay sang trách móc cô.

Lúc này Mộc Sinh không còn ôn hòa như ở trong cửa hàng tiện lợi nữa, toàn thân toát ra sự lạnh lùng sắc bén, nếu xung quanh có người, cô có thể dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác.

Mộc Sinh kiểm tra thời gian trên điện thoại, bây giờ là tám giờ ba bảy phút, theo lịch trình ban đầu, đáng lẽ cô tan làm lúc 7 giờ, vậy mà hôm nay Triệu Oánh lại kéo dài một tiếng của cô.

Mộ Sinh nhíu mày, không biết có nên nhắc nhở Triệu Oánh hay nên quên đi, dù sao cô cũng không đi làm được mấy ngày, không nên tiêu tâm tốn sức cho một người không liên quan.

Bỗng Mộc Sinh nhớ tới trước kia, sau đó lại so sánh với hiện tại, cô không ngờ có ngày tính tình mình lại lạnh nhạt như vậy, chẳng lẽ người đã từng chết một lần nên xem nhẹ mọi thứ sao?

Mộc Sinh không phải là Mộc Sinh thật, cô đã trùng sinh, nói chính xác hơn, sau khi chết, cô chiếm cơ thể của người khác nên sống lại, mà cô gái tội nghiệp này bị chính gia đình mình chọc tức chết.

Nghĩ đến những chuyện không hay trong quá khứ, Mộ Sinh thở dài, mọi chuyện đã qua rồi, cô không muốn nghĩ đến nữa, chỉ là cô gái nguyên chủ đáng thương kia lại chết một cách vô ích!


/1674

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status