Vô Cùng Sủng Vợ: Bà Xã Lính Đặc Chủng Của Tôi

Chương 10.1 Công việc, quản lý mạng

/1674


Chương 10.1 Công việc, quản lý mạng

Vào buổi trưa, Môc Sinh một lần nữa được thử nghiệm tay nghề xuất thần nhập hóa là như thế nào, chưa bao giờ Mộc Sinh cảm thấy ai đó nấu ăn ngon đến mức cô có thể nuốt luôn cả lưỡi.

Cô chủ động hỏi một chút, Mặc Dao nói với cô tổ tiên nhà họ Mặc đều là những đầu bếp nổi tiếng, có một đời đã từng là đầu bếp chính trong hoàng cung.

Ở thế hệ của Mặc Dao, cha cô ấy mới không thích nấu ăn, mà cô ấy đã học được tất cả các kỹ năng nấu nướng của ông nội, nhưng cô vẫn một lòng muốn bước vào làng giải trí.

Mộc Sinh nghe xong chỉ có thể thở dài, cô cảm thấy, với tài nấu nướng của Mặc Dao có thể làm đầu bếp nổi tiếng, tại sao lại nhất quyết muốn bước chân vào giới giải trí đen mù mịt đó.

Chỉ là ngay từ đầu cô vẫn luôn suy nghĩ, cô sẽ không xen vào chuyện của người khác, có thể giúp Mặc Dao, nhưng cô sẽ không ép Mặc Dao từ bỏ lý tưởng của mình.

Buổi chiều, sau khi ăn cơm xong, Mộc Sinh ra ngoài tìm việc, Mặc Dao sợ nóng nên không muốn ra ngoài, liền liên lạc với người của cục viễn thông, nhờ bọn họ kéo dây mạng đến nhà, lúc Mặc Dao tới đây còn mang theo một chiếc máy tính xách tay, chủ nhà có mạng, nhưng nhìn dáng vẻ kia, có lẽ không muốn cho kéo mạng chung, vả lại đường truyền rất kém, không bằng cô tự mình kéo mạng về.

Buổi chiều ở Kinh Đô rất sôi động, đây không phải là trung tâm của thành phố, tuy nhiên quận Hoa Dương cũng là một nơi rất nổi tiếng, sôi động và nhộn nhịp hơn Hoài Thành.

Mộc Sinh mặc một chiếc áo phông có chữ màu đỏ đơn giản, phối với quần đùi ngắn, để lộ đôi chân thon dài, cô đội chiếc mũ chống nắng màu cam Mặc Dao mua cho để che đi khuôn mặt, khiến cô nhìn không khác gì những cô gái trên phố.

Những con phố sầm uất với nhiều dãy cửa hàng khác nhau, có cái thì cao cấp nổi tiếng, có cái thì khéo léo tinh xảo, có cái thì chật hẹp bẩn thỉu, trình độ cao thấp không đồng đều.

Trước cửa một số cửa hàng có dán thông báo tuyển dụng, Mộc Sinh nhìn thoáng qua, đều là công việc không phù hợp với cô, dù sao thời gian vẫn còn nhiều, cô cũng không vội mà đi tìm những chỗ khác.

Vượt qua hết con đường này đến con đường khác, những con phố trở nên rộng hơn, dòng người cũng trở nên đông đúc hơn, trên trán Mộc Sinh toát ra một lớp mồ hôi mỏng, điều hòa của các cửa hàng trên đường thổi vào người cô lúc cô đi ngang qua, cảm giác nóng lạnh xen kẽ khiến Mộc Sinh có chút khó chịu, cô định tìm một quán nước nào đó ngồi xuống nghỉ ngơi một lát thì nhìn thấy thông báo tuyển dụng, hai mắt cô chợt sáng lên.

Thông báo tuyển dụng này được dán trước cửa một quán net, trên đó viết cần tuyển gấp hai nhân viên quản lý mạng, lương tháng ba ngàn rưỡi, không có ngày nghỉ, được bao ăn bao ở.

Điều kiện này coi như thuận lợi, tuy không có ngày nghỉ có chút khắc nghiệt, nhưng Mộc Sinh cũng không quan tâm, cô khá vừa ý công việc này.

Quán net này có tên là "Đế Phong", trang trí bên ngoài cũng không có gì quá ngạc nhiên, khi Mộc Sinh bước vào xem thử, những tấm rèm che và những bình phong ngăn cách những chiếc máy tính hiện đại, nó có một nét quyến rũ rất riêng, không gian đủ lớn để làm cho âm thanh lan tỏa, không quá ồn ào.

Trang trí khá sáng tạo, Mộc Sinh nhìn lướt qua, có ít nhất ba trăm máy vi tính ở tầng này, những chiếc bàn không phải là hàng bình thường, bàn phím tai nghe là loại phổ biến nhất cho dân chơi game, chủ quán net này đúng là chịu chơi.

Nhìn tình huống trong này cũng biết công việc làm ăn thuận lợi như thế nào, những số tiền đầu tư này rất nhanh có thể thu lại lợi nhuận.

Chỗ thanh toán nằm bên phải cửa ra vào, bên trên một lát đá cẩm thạch men sứ, có phần giống quầy bar.

Phía sau quầy bar, hai người đang vùi đầu nghịch máy tính, một nam một nữ, phía sau là hai tủ đựng đồ uống lạnh, bên phải có một cái kệ lớn bày đầy những món ăn vặt thông thường trên thị trường, có một ngăn dùng để đựng thuốc lá.

Khi Mộc Sinh đi qua, cô gái ở đó ngẩng đầu lên: "Chứng minh thư."

Giọng cô gái rất thấp, có chút khàn khàn theo thói quen, Mộc Sinh lắc đầu: "Tôi không lên mạng, tôi muốn đến xin việc.’

Cô gái hơi ngạc nhiên, cậu con trai bên cạnh cũng ngẩng đầu lên, vẻ mặt có phần ngang ngược: “Muốn xin làm quản lý mạng?"

Mộc Sinh gật đầu, cậu ta khó tin nhìn Mộc Sinh, sau đó bấm lấy điện thoại cố định ở trước mặt gọi một cuộc điện thoại: "Alô, anh Ba? Có người muốn ứng tuyển quản lý mạng, đúng, đúng, đúng, đang ở bên dưới, vâng, được.”

Cúp điện thoại, cậu ta liếc nhìn Mộc Sinh: "Chờ một chút, anh ba của tôi sẽ xuống ngay."

Mộc Sinh gật đầu đáp lại, lúc này, cô gái nhìn cô chằm chằm kia lại lên tiếng: "Thành niên chưa?"

"Rồi, tôi có mang theo chứng minh thư."

Mộc Sinh đáp, cô gái lẩm bẩm: "Này, cô phải làm quản lý mạng tầng hai chứ không phải tầng một, cô nghĩ kỹ đi, những người trên lầu hai...” Còn chưa nói xong, chàng trai bên cạnh chọc vào cánh tay cô, rồi trừng mắt nhìn cô, cô gái kia thấy vậy thì rụt cổ, không nói gì nữa.

Mộc Sinh nheo mắt lại, tầng hai có vấn đề gì sao?

Nhưng cô cũng không hỏi, không lâu sau, có một người con trai từ đâu bước xuống, vẻ ngoài của anh ta khá đẹp trai, nhưng trên khuôn mặt có chút hung ác, khi nhìn thấy Mộc Sinh, một lúc sau anh ta mới nói: “Cô là người muốn ứng tuyển sao?”

Mộc Sinh lại gật đầu, thiếu niên vội xoay người, có chút không kiên nhẫn nói: "Vậy thì lên với tôi."

Mộc Sinh đi theo anh ta, phát hiện quán net này có tầng hai, có vẻ như nó là một quán net lớn.

Môi trường ở tầng hai tốt hơn tầng một, rộng rãi hơn rất nhiều, chí ít Mộc Sinh liếc mắt nhìn cũng không thấy đầu bên kia, máy tính lớn hơn lầu một, có lẽ số lượng máy tính cũng nhiều hơn.

Nhưng sự khác biệt rõ ràng nhất giữa tầng hai và tầng một là, hầu hết những người lên mạng đều là những người trẻ tuổi mặc vest đen hoặc trắng, tóc nhuộm nhiều màu, ở đây Mộc Sinh nhìn thấy rất nhiều màu tóc giống người mẫu cô xem trên tạp chí, hơn nữa kiểu tóc của họ rất cá tính, Mộc Sinh cảm thấy mấy người đầu trọc trong đó nhìn thuận mắt hơn một chút...

Bầu không khí kỳ lạ ở tầng hai này chính là vấn đề mà cô gái vừa nãy nhắc tới.

Triệu Tuấn Kiệt quay đầu lại, thấy Mộc Sinh đánh giá tình hình trên tầng hai, nhưng vẻ mặt hết sức bình tĩnh, trong lòng anh ta cảm thấy có chút kỳ quái, thấy cô không phải gái hư, anh ta hiếm hứng thú nói: “Cô thật sự muốn làm quản lý mạng sao?”

Anh ta còn tưởng cô sẽ chạy trối chết khi lên đây.

Mộc Sinh quay đầu nhìn anh ta, có chút khó hiểu nói: "Nếu không tôi vào đây làm gì?"

Sắc mặt Triệu Tuấn Kiệt cứng lại, anh ta hừ lạnh một tiếng: "Nếu cô không thấy có vấn đề gì, để tôi nói cho cô biết rõ tình hình, tầng hai và tầng một ở đây riêng biệt, cô cần chịu trách nhiệm ở tầng hai, tầng một không cần cô lo...”Anh ta còn chưa nói xong, quầy bar ở tầng hai có tiếng huýt sáo: “Ơ ơ ơ, Tuấn Kiệt, cậu lại dụ dỗ em gái nào đến đây vậy? Tướng mạo cũng khá xinh đẹp đó chứ!”


/1674

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status