Vợ đồng chí xấu xa - Mạn Nam

Chương 93: Sức mạnh tự nhiên (tiếp theo)

/132


Chương 93: Sức mạnh tự nhiên (tiếp theo)

Tuy nói thời gian không nhiều lắm, nhưng dù sao cũng không ít, tất cả có hai mươi hai ngày, cho nên, đám người Thanh Phong cũng không đồng ý ở lại Yên Kinh, không trở về thành phố A. Dù sao hai nơi cũng không phải cách nhau rất xa, hơn hai giờ đường đi xe thì đã đến, cũng coi là thuận tiện.

Cho nên, mặc dù Cố Thần muốn mời bằng mọi cách, Thanh Phong vẫn quyết định trở về. "Nha đầu, chúng ta đi về thành phố A trước. Con ở bên này tốt nhé." Thanh Phong nói.

Lưu Vân cũng tới nắm tay Trang Nhã Khinh: "Đừng tin ông ấy, chắc chắn trở về sẽ đi chơi khắp nơi. Lúc chúng ta đi ra, ông ấy còn nói muốn đi rất nhiều nơi vui chơi ở trên đường đấy."

"Lão già có muốn đi thăm ông nội Tiêu hay không?"

"Ta đoán tối nay sẽ đi."

"Ha ha, cũng biết là như vậy. Đến lúc đó, ông nội Tiêu nhìn thấy lão già chắc chắn sẽ rất vui vẻ."

"Ừ, vậy chúng ta đi nha."

Sauk hi tạm biệt từng người, cuối cùng cũng đã đi.

"Các con cũng trở về đi thôi, chúng ta cũng đi về." Cố Tử Mặc lấy lại tinh thần nói với Cố Triệt cùng Trang Nhã Khinh.

"Ừ, trên đường chú ý an toàn."

"Ta cũng đi về."

"Dạ, ông nội, hẹn gặp lại." Bên này cũng đi, chỉ còn lại hai người Trang Nhã Khinh và Cố Triệt.

"Sao mọi người không ở cùng một chỗ?" Cố Thần ở một chỗ, Cố Tử Mặc cùng Chư Tiêm Nhiên ở một chỗ, Cố Triệt càng thêm xa hơn một chút, ở tại một nơi khác.

"Ông nội thích ở tại trong viện, ba mẹ phải có thế giới hai người, anh thỉnh thoảng ở bên ngoài, thỉnh thoảng trở về ở cùng ông nội." Chỉ là, sau này có Nhã Nhã, sợ rằng cơ hội trở về ở cạnh ông nội sẽ tương đối ít đi.

"À." Cũng đúng, tất cả mọi người có sự khác biệt. Nếu thỉnh thoảng chạm mặt thì tình cảm còn có thể khá hơn một chút, nếu cả ngày gặp mặt, giá trị quan cuộc sống cũng khác biệt, các sinh hoạt thói quen cũng không giống nhau, lâu dài xuống sẽ sinh ra hiềm khích, ngược lại không tốt.

"Chuyện gì?" Vừa mới lên xe, Cố Triệt liền nhận được điện thoại. Nghe hình như khá nghiêm túc, vấn đề có chút nghiêm trọng.

"Ừ, tôi biết rồi, lập tức tới ngay." Cố Triệt cúp điện thoại. Có vẻ áy náy nhìn Trang Nhã Khinh: "Nhã Nhã, em trở về trước đi, anh có chút chuyện, không thể đưa em về."

"Em cùng đi với anh, sẽ không làm phiền anh. Một người trở về cũng không biết làm gì." Trang Nhã Khinh nói. Đoán rằng Cố Triệt có công việc đột xuất. "Quân khu các anh không nói sẽ không cho phép phụ nữ mà phải không?" Dù sao ở cổ đại có quy định này.

Thật ra thì Trang Nhã Khinh vẫn không hiểu, tại sao nói quân doanh vùng trọng yếu nên phụ nữ không được đi vào, nhưng trong quân đội thường thường sẽ mang theo vài nữ quân nhân? Đây không phải là tự mâu thuẫn sao? Chẳng lẽ họ không phải phụ nữ sao?

"Không có quy định này, bên trong còn có nữ quân nhân. Mặc dù không nhiều." Có thể đi vào quân khu bậc nhất, họ đều là quân nhân cao cấp  , trải qua huấn luyện vô cùng nghiêm khắc nặng nề, cho nên phụ nữ thông qua huấn luyện rất ít. Không hề giống quân đội bình thường, số lượng nữ quân nhân vẫn hơi nhiều, ở này không phải.

"Những nữ quân nhân kia là loại hình gì?"

Trên xe, Trang Nhã Khinh nhiều hứng thú hỏi. Sao cô cảm thấy hứng thú với thứ quân nhân? Có thể do được hoan nghênh ở trong quân khu đặc biệt hay không? Dù sao, nhiều đàn ông như vậy, chỉ mới có một vài người phụ nữ như vậy, tỷ lệ chênh lệch nghiêm trọng, nên những nữ quân nhân kia rất đắt giá.

"Cái gì là loại hình gì?"

"Diêm dúa lẳng lơ hay là thanh thuần hay là cả người đều là bắp thịt?"

Khóe miệng Cố Triệt không khỏi co giật hai cái, đây chính là loại hình của nữ quân nhân sao? Vốn đang cho răng cô hỏi là cấp bậc gì, làm gì? Suy nghĩ của Nhã Nhã, quả nhiên không thể dùng suy nghĩ của người thường để nghĩ. "Đến lúc đó em đi xem một chút sẽ biết."

"Bọn họ là nữ đặc công sao?" Rất nhiều khu bộ đội đặc chủng có nữ bên trong, phải có phụ nữ. Không nên coi thường phụ nữ, có lúc phụ nữ có thể làm được nhiều hơn cả đàn ông. Những người cổ đại quá ngốc nghếch.

"Không phải, bộ đội đặc chủng không ở đây, ở một nơi huấn luyện bí mật khác." Cố Triệt cũng nói khá nhiều với Trang Nhã Khinh, chỉ cần cô hỏi, trên căn bản Cố Triệt cũng sẽ không giấu dếm.

"À. Có phải huấn luyện là giống người nguyên thủy trong rừng rậm, kỹ năng sống còn, năng lực chiến đấu... hay không?"
"Cũng giống giống vậy."

"Ha ha, em muốn đi thử." Trang Nhã Khinh rục rịch ngóc đầu dậy. Không biết mức độ lính đặc chủng  huấn luyện khó khăn là cao bao nhiêu?

"Đây là huấn luyện, không phải chơi." Huống chi, cũng không có nhiều thời gian như vậy.

"Em biết rõ, em cũng không phải là không thể qua." Trang Nhã Khinh rất có lòng tin với bản lĩnh của mình.

"Có thể qua cũng không được. Nguy hiểm bên trong đều không biết được." Trước đây lúc anh đi vào lần đầu tiên liền đụng phải nguy hiểm trước nay chưa có.

Lúc trước cũng không biết ai chọn địa điểm, đụng phải đồ vật này, cuối cùng còn sống cũng chỉ hơn mười người mà thôi. Lúc ấy đau lòng quá, sau khi trở về liền hung hăng trừng phạt người chọn địa điểm huấn luyện, mặc dù biết tất cả không phải đều là lỗi của anh ta. Nhưng thật sự không biết làm sao phát tiết. Mấy trăm tinh anh, toàn bộ cứ như vậy mà chết đi. Huấn luyện nhiều tinh anh như vậy, mất bao nhiêu thời gian cùng tinh lực?

Nếu như nói là ở trên chiến trường, hoặc nói là bởi vì chuyện trọng yếu mà hy sinh vĩ đại, như vậy còn được, trong lòng hoàn hảo có thể chịu được một chút, nhưng toàn bộ bọn họ đều chết ở trong tay của tự nhiên, trong tay của giới tự nhiên kỳ lạ. Lúc ấy chính anh cũng không biết mình làm sao để tránh thoát chặn đường đó , hôm nay nhớ lại thấy nguy hiểm như vậy. Tự nhiên vĩnh viễn đều như vậy, thần bí khó lường, không cách nào chống cự.


/132

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status