Vợ đồng chí xấu xa - Mạn Nam

Chương 27: Món ngon của Huyết Nhan.

/132


Chương 27: Món ngon của Huyết Nhan.
Editor: Búnn.

"Tôi sao?" Tiêu Dật Phàm đang muốn cầm tay ông nội giống như thời điểm ông nội phát tác trong quá khứ, nhưng lại bị Trang Nhã Khinh cản lại.

"Đúng, chính là anh, ra ngoài." Không đợi Tiêu Dật Phàm kịp phản ứng, Trang Nhã Khinh đẩy anh ra khỏi phòng, hơn nữa còn khóa trái cửa lại.

Tiêu Dật Phàm ở ngoài cửa, nhìn cửa phòng đóng chặt, trong đầu vẫn còn mơ hồ. Hình như anh mới là chủ nhân chứ, tại sao lại bị khách đuổi ra ngoài như thế này?

"Cô bé, con thật sự có biện pháp cứu ta sao?" Tiêu Mục chịu đau, khó khăn hỏi. Thật ra ông cũng không còn ôm cái gọi là hy vọng nữa, đã khám nhiều bác sĩ như vậy mà không có hiệu quả. Cũng không biết cô gái nhỏ này sẽ có biện pháp gì để giúp mình. Có điều, cô bé là đồ đệ của Thanh Phong, hẳn là có biện pháp rồi. Tiêu Mục nghĩ đến chuyện này lại muốn cười, mình mới gặp Thanh Phong có một lần, lại tin tưởng ông ta như vậy, bao gồm cả đồ đệ của ông ta nữa.

"Có, nhưng ông nhất định phải đồng ý với con một chuyện."

"Con nói đi." Chỉ cần có thể cứu ông thì có cái gì không thể đồng ý đây?

"Không thể nói cho người khác phương pháp con cứu ông, cho dù là cháu nội ông cũng không được." Nếu không đồng ý, cô tuyệt đối sẽ không cứu, dù sao đây cũng là hiểu biết về cái siêu việt gì đó của loài người.

"Được."

"Quá trình rất đau đớn, ông có thể chịu đựng không?"

"Đương nhiên rồi." Biết bản thân có thể giải thoát rồi, cách nói chuyện của Tiêu Mục đã nhẹ nhàng hơn nhiều, mặc dù những đau đớn trên người càng thêm sâu hơn.

Trang Nhã Khinh bắt đầu để tay lên đầu, Huyết Nhan ngoan ngoãn bò lên tay Trang Nhã Khinh. Động tác của Huyết Nhan có phần nhanh hơn, dù sao có thức ăn ngon đang chờ nó, đương nhiên là phải vui vẻ rồi.

Quả nhiên, có thể thấy được nét kinh hoàng trong ánh mắt và vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi từ Tiêu Mục.

"Ngoan, thoải mái ăn đi, vừa rồi mấy tên quỷ nhỏ kia còn chưa lấp đầy bao tử của mày đúng không." Trang Nhã Khinh đến gần Tiêu Mục, ác quỷ trên người Tiêu Mục trên người Tiêu Mục càng thêm rối loạn.

Trong lúc Tiêu Mục đã không còn thần sắc nắm thật chặt cái chăn, răng cắn thật chặt, mồ hôi lạnh không ngừng toát ra. Trang Nhã Khinh rút một tấm vải ra, tùy tiện quấn quanh một chút sau đó lập tức nhét vào trong miệng Tiêu Mục. Cô không dám đảm bảo Tiêu Mục có thể chịu đựng được không, nhưng như vậy chính là biện pháp tốt nhất.

Tiêu Dật Phàm ở bên ngoài cũng đứng không nổi, vẫn đi qua đi lại, muốn bình tĩnh cũng không bình tĩnh được. Lý trí nói với anh ta là anh ta nên đi lấy chìa 


/132

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status