Vô Hạn Khủng Bố

Chương 13: Chia rẽ

/308


Mọi việc đúng như Sở Hiên dự tính, trên màn hình hiện ra hai con Alien lao nhanh về phía bọn họ, lát sau con Alien áp giải bốn người kia cũng xuất hiện. Tất cả mọi người đều nín thở nhìn vào màn hình, cả Trịnh Xá cũng không ngoại lệ. Tuy đã xác định sẽ tách rời nhóm Sở Hiên nhưng việc cách ly Alien liên quan đến sinh tử nên Trịnh Xá vẫn dính mắt vào màn hình.

- Còn một con cuối cùng..con cuối cùng đâu?

Sở Hiên lẩm bẩm tự nói, sắc mặt càng lúc càng tái mét, mồ hôi vã ra lấm tấm. Chiêm Lam bỗng ôm trán nói:

- Trong phim Alien 1 có 7 nhân vật trên tàu, một người máy, 6 con người, lúc nãy anh tính số lượng Alien đã tính cả nhân vật chính phải không? Đây mới là Alien I thôi đấy...

Sở Hiên như chợt tỉnh giấc, hai tay múa trên bàn điều khiển, trên màn hình hiện ra những tấm của cách ly từ từ hạ xuống, mấy con Alien không ngừng bị buộc phải thay đổi hướng di chuyển, cuối cùng bị nhốt vào một hành lang. Đường đến kho vũ khí đã thông, ít nhất là trên màn hình.Cả 6 người đều thở phào nhẹ nhõm, Trịnh Xá ngạc nhiên hỏi:

- Mấy người vừa nói cái gì vậy? Còn một con Alien nữa đâu? Sao vừa nói đây là Alien 1 là lập tức hạ cửa cách ly?

Chiêm Lam cười hì hì nói:

- Nhân vật chính mà, anh cứ nghĩ xem, Alien 1 không phải còn sống sót nhân vật chính sao? Nếu nhân vật chính cũng bị Alien giết thì lấy đâu ra phần 2,3,4? Vì thế chúng ta rất có khả năng chỉ phải đối mặt với 5 con Alien, anh đã giết 1 con, 1 con là Queen, còn lại 3 con đã bị cách ly, do đó không còn con nào nữa.

Trịnh Xá nghĩ một lúc nói:

- Chẳng may mỗi phần bộ phim nhân vật chính đều được tạo mới thì sao? Nếu thế không phải sau khu 15 vẫn còn 1 con Alien ư?

Tiếng của Sở Hiên bỗng vang lên chen vào:

- Đó là vấn đề tỉ lệ, trong bất kỳ vấn đề gì tôi cũng chọn phương án có tỉ lệ cao nhất, chỉ cần trên 50% khả năng là đáng để thử.

Trịnh Xá cười nhạt:

- Kể cả nguy hiểm đến tính mạng của anh, có nguy cơ bị con Alien còn lại tấn công cũng không sao phải không?

Sở Hiên lạnh lùng nói:

- Đúng, kể cả đắp cái mạng của tôi vào cũng chỉ có tỉ lệ cao là sống sót như thế thôi... cậu vừa nói đến mạng của tôi, chẳng lẽ cậu định tách ra hành động riêng?

Trịnh Xá gật mạnh đầu nói:

- Đúng vậy! Tôi không chịu nổi việc đi cùng mấy người, có khả năng một lúc nào đó tôi bị thương, bị mấy người bỏ lại, như thế thà tôi tự nắm lấy mệnh vận mà chiến đấu còn hơn. Như Bá Vương vừa nói, tôi không thể giao lưng của mình cho mấy người.

- Thế à? - Sở Hiên quay lưng đi, giọng vẫn đều đều vang lên - Thật đáng tiếc, tôi đã nói tôi chỉ vứt bỏ những kẻ vô dụng với đội ngũ, cũng như vấn đề tỉ lệ vậy, cậu ta là cá thể có tỉ lệ sinh tồn quá thấp,bài kiểm tra cũng không thông qua, với Lý Suất Tây, tôi đã tận tình tận nghĩa rồi, còn những ai tôi công nhận sẽ tận lực cứu viện, tận lực khiến đại đa số sống sót.

Trịnh Xá lẳng lặng nói:

- Nếu tôi rơi vào nguy hiểm, chỉ có một tỉ lệ rất nhỏ cơ hội cứu tôi thì anh có cứu không?

- Xem tình huống thế nào đã,nếu tính mạng của cậu quan hệ trọng đại, tôi sẽ không tiếc gì, nhưng nếu cứu cậu gây nguy hại đến toàn đội thì...Tôi sẽ bỏ rơi cậu.

Sở Hiên đều đều đáp.

- Thế à?

Trịnh Xá im lặng hồi lâu rồi lặng lẽ nói:

- Đúng thế, tôi hiểu làm như thế đối với anh là rất chính xác, nhưng cách xử lý vấn đề như vậy khiến tôi rùng mình, chúng ta không thể đi cùng nhau được nữa...còn nữa, mẹ nó, đừng dùng sự an nguy của bản thân trùm lên tập thể, nếu người phải hy sinh cho tập thể là anh thì sao? Tôi nghĩ là anh sẽ đổ cho người khác ngay, bố khỉ!

Sở Hiên cười trả lời:

- Nếu là cậu thì cậu sẽ làm sao?

Trịnh Xá vừa gom đống ghế trong phòng vừa trả lời, không thèm quay đầu:

-Tôi công nhận là anh nói đúng lúc ban đầu, mỗi thành viên trong đội phải thể hiện giá trị của mình, ví như bảo tôi bảo vệ ba thằng lưu manh thì chắc chắn tôi không làm được, không tự tay giết chúng nó là nhân từ lắm rồi, nhưng một khi được tôi thừa nhận là đông đội thì chắc chắn tôi không bao giờ bỏ rơi họ. Cái thái độ của anh là không chấp nhận được...coi người khác như một công cụ, dù có sống sót thì cuối cùng chỉ còn lại anh tuyệt đối an toàn đúng không? Do đó tôi tuyệt không thể đi cùng anh...

Hai bên đều không nói gì nữa, nửa tiếng sau, bọn Sở Hiên ba người cùng rời khỏi phòng điều khiển, Chiêm Lam và Trương Kiệt lặng nhìn Trịnh Xá điên cuồng đập phá những cái ghế trong phòng. Trương Kiệt vội vàng giữ Trịnh Xá lại nói:

- Cáu làm gì, loại người như thế không đáng đâu!

Trịnh Xá cười khổ nói:

- Tôi có cáu đâu, không đáng, tôi chỉ đang chuẩn bị vũ khí thôi!

Trương Kiệt và Chiêm Lam ngẩn ra nhìn nhau, chỉ thấy Trịnh Xá lấy những ống sắt chân ghế, cứ hai cái một vặn xoắn vào nhau thành hình quẩy, trông rất đáng sợ.

- Biết tại sao tôi lại tách rời họ ra không? - Trịnh Xá không dừng tay hỏi- Vì tôi có cảm giác có một con Alien đang rình chúng ta ở khu 15, nhưng tôi không muốn nói cho họ biết, tôi muốn họ dụ nó ra, đã tin vào sức mạnh, vậy thì là kẻ yếu, họ phải sẵn sằng bị bỏ rơi...Trước đây tôi là chủ quản công ty, tôi hiểu rất rõ tính quan trọng của sự đoàn kết tập thể, vì thế tôi muốn Lý Suất Tây hòa nhập vào đội ngũ, dù phải hy sinh cho tập thể cũng là cái tập thể mà cậu ấy châp nhận...

Dứt lời, Trịnh Xá phòng cay quẩy sắt trong tay ra, sau một tiếng rít, cây thép cắm ngập vào bức tường hợp kim, chỉ thòi ra một mẩu đuôi, uy lực khiến bọn Trương Kiệt chỉ có thể chép miệng khâm phục. Trịnh Xá bước tới, rút cây thép ra, tung tung trên tay, ước lượng độ nặng và nhẹ nhàng nói:

- Có thể anh ta nói đúng...nhưng họ có cách suy nghĩ của họ, tôi có cách chiến đấu của tôi, hãy cùng nhau đối mặt với sự khủng bố, dù thế nào chúng ta cũng phải sống sót...

Véo..o..o..! Lại một cây thép bị phóng ra, lưu lại trên tường một cái lỗ méo mó..

Trương Kiệt là lần đầu tiên chứng kiến Trịnh Xá phóng ra thanh thép, hắn sửng sốt hơn nửa ngày trời, tiếp đó mới vỗ mạnh vào vai Trịnh Xá, ha ha cười nói:

-"Tiểu tử được đấy, từ lúc nào ngươi có được loại lực lượng này? Trước kia giao đấu cùng ta chính là vẫn gạt ta phải không?"

Trịnh Xá cười khổ vuốt vuốt vai, hắn rút ra thanh thép xoắn nói:

- "Không, ta cũng mới phát hiện ra lực lượng này không bao lâu, hơn nữa duy trì cũng không được lâu, mỗi lần phóng ra như vậy đều phải tiêu hao một ít nội lực, dựa vào tốc độ khôi phục và tổng lượng nội lực của ta bây giờ, một lần cũng phóng được khoảng năm phát, sau đó phải nghỉ ngơi khoảng năm phút."

-"Năm phát sao?" - Trương Kiệt gãi gãi đầu nói: "Năm phát cũng được, ta cũng không tin vỏ của Ailen cứng hơn tấm thép này, đáng tiếc ngươi mới nhận biết được lực lượng này, cũng không có trải qua luyện tập, chưa có độ chuẩn, nếu không thì ngươi có thể cũng chẳng để Ailen vào mắt ý chứ!"

Trịnh Xá vừa cười khổ, mạnh như Ailen há lại đơn giản như lời Trương Kiệt? Ngoại trừ tốc độ quỷ dị cùng lực lượng cường đại, kì thật Ailen khiến người ta sợ hãi nhất chính là nó ẩn náu từ một nơi bí mật gần đó khi ra tay thì nhất kích tất sát.

Hắn trên phi thuyền vũ trụ đã hai lần tao ngộ với Ailen, mỗi lần đều là bị nó đánh lén mới giết chết người, mặc dù bọn chúng không đánh lén cũng có thể thừa sức giết người. Nhưng mà vô luận nói như thế nào, Ailen ẩn náu từ một nơi bí mật gần đó mới chính là sự tồn tại kinh khủng nhất.

-"Kì thật chỗ đáng sợ chân chính của Ailen là đánh lén, lần trước ta cùng Chiêm Lam..." - Trịnh Xá nói tới đây lại phát hiện Chiêm Lam đang ngây người ra, hắn vội tò mò hỏi:

-"Chiêm Lam, cô đang suy nghĩ chuyện gì vậy?"

Chiêm Lam buồn phiền nói:

-"Ta đang suy nghĩ Sở Hiên vì sao lại dẫn bọn họ rời đi, theo đạo lý mà nói, với trí tuệ của hắn khó có khả năng không đề phòng nguy hiểm phía sau phòng 15. Vì sao hắn lại cam tâm tình nguyện đi lĩnh cái nguy hiểm này? Chẳng lẽ nói rằng như chúng ta đợi ở chỗ này còn có nguy hiểm lớn hơn xuất hiện?"

Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn cơ hồ cùng Chiêm Lam đồng thời kêu lên:

-"Máu của Ailen!"

Trương Kiệt kì quái nhìn hai người hỏi:

-"Cái gì mà máu của Ailen? Ta chưa có nghe các ngươi nói về thứ đó."

Trịnh Xá cũng là vẻ mặt buồn phiền nói:

-"Ailen bắt đầu bị cách li, ta cũng xem qua phần 4 bộ phim kinh dị Ailen này, Ailen dưới sự cách li giám sát, chính là dựa vào tự làm thương thân thể mình, chảy ra huyết dịch có tính ăn mòn cực mạnh, sau đó mới có thể chạy thoát ra. Nếu như chúng ta chỉ cách li Ailen, chúng nó có lẽ cũng sẽ không tự tổn thương thân thể, nhưng nếu là chúng ta đi đến phòng 15, đám Ailen này vì bảo vệ sào huyệt, nói không chừng sẽ tự thương thân thể chạy thoát ra, khi đó đối mặt với ba con Ailen lại không phải là bọn Sở Hiên, mà chính là chúng ta! Thật là loại người tàn nhẫn, chẳng lẽ là từ lúc hắn tính toán chuyện Lý Suất Tây đã bắt đầu tính đến chúng ta rồi?"

Chiêm Lam lắc đầu nói:

-"Không ai lại có năng lực tính toàn cường đại như vậy, hắn lại cũng chưa quen thuộc tính cách của chúng ta, như thế nào có thể từ sớm như vậy mà đã tính kế đối phó chúng ta, phỏng chừng đây cũng chỉ là ý nghĩ trong lúc nhất thời của hắn. Thấy chúng ta đã quyết định tự chọn tổ đội, hắn cũng thuận thế an bài chúng ta trở thành vật cản giúp hắn."

Trịnh Xá tới giờ phút này lại thấy tỉnh táo, hắn bắt đầu tìm kiếm gì đó trên màn hình lớn, sau một lát, hắn rốt cuộc lạnh lùng nói:

-"Nếu hắn bất nhân, ta đây cũng bất nghĩa, nhất định phải cho hắn biết, chúng ta cũng không phải quân cờ trên tay hắn, há có thể để cho hắn nhào nặn? Để xem tới cùng là ai sẽ phải chết!"

Phòng 22, phòng tắm rửa.

Trịnh Xá cùng hai người còn lại bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới nơi này, hắn sau khi lôi hai người vào phòng, tiếp theo bảo Chiêm Lam khóa cửa phòng lại, sau đó chính hắn tìm một buồng tắm đơn rồi tiến vào, từ buồng tắm này hắn nói:

-"Các ngươi cũng nhanh lên rửa sạch mùi mồ hôi cùng các mùi vị khác trên người, sau đó đem đống đồ ăn mà ta đưa cho các người chà sát lên người đi, vô luận thế nào cũng phải bôi lên toàn thân, biết chưa?"

Chiêm Lam không nói hai lời liền cũng tìm một buồng tắm đi vào, chỉ có Trương Kiệt đang cầm bao phomat đứng đó không biết làm sao, nhưng hắn vẫn làm theo lời Trịnh Xá bắt đầu tắm rửa thân thể. Được một lát, đột nhiên nghe Chiêm Lam lớn tiếng gọi:

-"Trịnh... Trịnh Xá, tay của ta không tiện hoạt động, rửa không sạch mùi máu trên mặt, ngươi...lại đây giúp ta."

Trương Kiệt nhất thời dừng động tác, hắn dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi đem cái lỗ tai áp lên vách tường, sau đó lộ ra bộ dạng sắc lang cẩn thận lắng nghe. Bất quá Trịnh Xá cùng Chiêm Lam cũng không truyền đến động tĩnh gì, lại nghe thấy từ ngoài cửa hành lang truyền đến một trận âm thanh ma sát kim loại, thanh âm kia chói ta đến cực điểm, nghe như là có người đang dùng cái bàn chải sắt cọ sát trên mặt đất.

Động tác cùng thanh âm của ba người trong nháy mắt dừng lại, mỗi người đều cứng ngắc không dám nhúc nhích, thậm chí ngay cả Trịnh Xá vừa mới đi vào buồng tắm của Chiêm Lam, hắn cũng chỉ có thể xấu hổ nhìn thẳng vào nửa thân trên lõa lồ của Chiêm Lam, mà quần áo trên dưới của hắn lại là cởi hết ra rồi.

Thanh âm kia đi tới cửa phòng tắm gội, đột nhiên lại dừng lại, ba người nhất thời cảm giác được trái tim phảng phất như đình chỉ nhịp đập, trong phòng chỉ truyền lại tiếng nước chảy róc rách,ngoài ra ba người căn bản là ngay cả hô hấp một chút cũng không dám, toàn bộ đều nín thở đứng im cứng ngắc.

Cỗ áp lực vô hình ngoài cửa cũng không biết đứng đó bao lâu, phảng phất là hơn mười giây, lại như là vài phút, tóm lại khi tiếng ma sát kia từ từ rời xa, ba người tới tình trạng hít thở không thông, bọn họ vừa trầm tịnh lại điên cuồng hít thở không ngừng, tựa hồ cả đời này chưa bao giờ hít thở thoải mái đến vậy.

Tiếp theo ba người vẫn không nói gì, Trương Kiệt cũng không đi nghe lén hai người kia nữa cầm lấy phomat không ngừng chà sát lên người, mặt khác hai người kia cũng không ngừng tẩy rửa thân thể, tiếp theo lại tự bôi lên người một chút thực phẩm dạng lỏng. Đoạn thời gian này tổng cộng không tới một phút, có thể thấy được tiềm lực của con người là vô cùng vô tận.

Ngay tại lúc này, từ từ cửa phòng tắm lại một lần nữa truyền tới tiếng ma sát kim loại chói tai. Tất cả mọi người đều vểnh tai ngừng thở, sau khi có kinh nghiệm lần đầu tiên, lần này mọi người đã không còn khẩn trương như lần đầu nữa, quả nhiên cũng như lần đầu tiên, thanh âm này đến cửa phòng tắm thì ngừng lại, nhưng mà lúc này quá trình lại quá ngắn, thanh âm kia rất nhanh rời khỏi phòng tắm tiến vào một lối hành lang khác chạy đi.

Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn đột nhiên chạy ra khỏi buồng tắm, chỉ thấy hắn từ trên mặt đất cầm lên vài cây thép xoắn, Trương Kiệt cùng Chiêm Lam đều từ trong buồng tắm vươn đầu ra ngó hắn, hai người đều có vẻ mặt khó hiểu không giải thích được.

-"Hai lần Ailen đều là phản ứng giống nhau, hy vọng lần này cũng giống thế … "-Trịnh Xá hạ giọng nói nhanh với hai người một câu.

Tiếp theo tiếng cọ sát rất nhỏ từ một hành lang khác hướng phía này đi đến, tiếng hít thở ba người dần dần lộ ra khẩn trương, đặc biệt Trương Kiệt cùng Chiêm Lam cũng không biết Trịnh Xá chuẩn bị làm gì, có thể chỉ có Chiêm Lam thoáng đoạn được gì đó. Chính là vì không biết trước, cho nên mới làm hai người càng thêm sợ hãi khẩn trương.

/308

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status