Vô Hạn Khủng Bố

Chương 227: Anh Không ngã xuống

/308


Hôm đó Trịnh Xá lên tầng hai biệt thự đi ngủ, hơn nữa ngủ rất thoải mái. Để bù lại cho bao ngày thức đêm mệt mỏi và khổ sở trước đó, hắn dứt khoát tìm một căn phòng xa hoa ngủ một mạch thẳng đến hừng đông, tới khi Lưu Úc tới gõ cửa phòng, Trịnh Xá mới tinh thần sảng khoái bước ra ngoài.

Lưu Úc cẩn thận hỏi:

- Trịnh Xá đại ca, đêm qua anh ngủ có ngon không? Ở trên này...

Trịnh Xá cười đáp:

- À, rất thoải mái, ta ngủ trên này rất tốt... gọi ta xuống ăn cơm hả?

Lưu Úc gật đầu, gã thiếu niên này nhìn ngó quanh quất một lát rồi rụt rụt rè rè nói:

- Trịnh Xá đại ca, đêm qua... Đêm qua anh nhìn thấy ma quỷ phải không? Em nghe Trình Khiếu đại ca nói, ma quỷ kỳ thực không có hình dạng, sở dĩ sinh ra các loại quỷ quái, tất cả đều bởi vì tâm trí con người có dao động, những loại ma quỷ đó hoặc là đáng sợ, hoặc là quỷ dị, hoặc là mỹ lệ... Đều là do dục vọng bản thân mà thành, anh ấy nói...

Trịnh Xá lập tức nổi cáu nói:

- Có phải hắn nói ta sở dĩ muốn lên đây ngủ là vì hơn mười ngày gần đây ta một mực cấm dục, sớm đã không nhịn nổi, vì thế mới một mình chạy lên tầng, muốn mượn nữ quỷ xinh đẹp do dục vọng sinh ra để tự an ủi?

Lưu Úc vội càng gật đầu đáp:

- Đúng thế, hơn nữa lúc đó anh ấy còn không ngừng dùng tay làm điệu bộ... Anh thật sự gặp quỷ sao?

Trịnh Xá vỗ vỗ đầu thằng bé, nói:

- Đừng nghe tên dê già đó nói hươu nói vượn, mặc dù ma quỷ đều do dục vọng của cậu mà tới nhưng đều là dục vọng tà ác hung bạo trong đáy lòng, hơn nữa cũng là những suy nghĩ mà cậu sợ hãi, sao có thể sinh ra quỷ hồn mỹ nữ trong tâm nguyện được? Nếu thật sự như vậy, sợ rằng thứ được hoan nghênh nhất trên đời này sẽ chính là quỷ hồn, còn ai sợ hãi chúng nữa? Những gì tên dê già đó nói cậu cứ coi như chưa từng nghe qua là được, hơn nữa... Hắn nói như vậy, đại khái là chính bản thân hắn rất muốn trải qua một lần...

Không cần biết thế nào, trước khi cậu thiếu niên này sa ngã, Trịnh Xá vẫn muốn kéo hắn ra khỏi nanh vuốt "giáo dục" của tên dê xồm kia. Vừa cùng Lưu Úc đi xuống tầng một, hắn vừa dặn dò:

- Lưu Úc này, cận ngàn vạn lần phải cẩn thận cái sinh vật tên là Trình Khiếu đó... Cố gắng tránh xa hắn một chút, nếu như thật sự không thế tránh khỏi hắn thì cậu phải kiên định bản tâm của mình... Nếu không ta thật sự lo rằng cậu sẽ bị hắn vấy bẩn (rape:dead:)...

- Vấy, vấy bẩn?

Lưu Úc lập tức xanh cả mặt, vô thức sờ sờ mông, sau đó bật cười xấu hổ.

Sau khi Trịnh Xá truyền đạt một số ý thức đề phòng Trình Khiếu cho Lưu Úc, hai người đã xuống tới tầng một. Trịnh Xá thoáng liếc nhìn mọi người, trong đại sảnh có năm người, cộng thêm hắn và Lưu Úc tổng cộng có bảy người, xem ra đên qua dù mọi người chia ra nhưng cũng không có ai biến mất, ván cược này... Hắn đã thắng một nửa!

Trịnh Xá thầm thở phào, tiếp đó ngồi xuống cạnh bàn ăn. Những ngày này, mọi người đều ăn đồ ăn đơn giản mua từ siêu thị, ví dụ như đồ hộp. Nói thật, liên tục ăn thức ăn đóng gói hơn mười ngày như vậy, bất kỳ ai nhìn thấy đồ hộp cũng muốn phát ói, nhưng thứ nhất là hoàn cảnh như thế, họ cũng không có cách nào thay đổi, thứ hai là tâm lý vẫn lo lắng làm thế nào rời khỏi thế giới trong mơ, cho nên đối với chuyện ăn uống cũng không để ý lắm.

Sau khi mọi người ăn xong, Trịnh Xá tiếp theo lại bình thản ngồi trên salon vận khí, tựa hồ không còn quan tâm gì tới các thành viên khác trong đội nữa. Những thành viên còn lại cũng tự làm việc của mình, ví dụ như Sở Hiên vẫn ngồi chỗ cũ đọc sách, bốn người Bá Vương, Tề Đằng Nhất, Trình Khiếu, Lưu Úc thì ngồi nói chuyện trên trời dưới đất, Triệu Anh Không thì ngồi trên một ghế salon khác nhắm mắt dưỡng thần. Thời gian cứ chầm chậm trôi qua, đến khi Bá Vương rời khỏi nhóm tán chuyện thì đã là hơn ba giờ chiều.

- Ta đi vệ sinh một lát... Bạn đang đọc truyện tại

/308

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status