Vô Hạn Khủng Bố

Chương 47: Phân chia chiến trường! Đánh đi, một quyền đó

/308


Trịnh Xá điên cuồng gào thét, mà hai người bên cạnh hắn cũng đồng dạng cảm thấy bi phẫn. Triệu Anh Không ở cùng Zero đã lâu, mặc dù hai người chưa từng nói qua mấy câu, nhưng là sát thủ và thích khách, hai người đều tôn trọng đối phương, đây cũng là cường giả thương cảm lẫn nhau, Zero chết, Triệu Anh Không cũng rất bi phẫn.

Người còn lại là Trương Hằng, mới từ thế giới hiện thực tới chốn luân hồi phim kinh dị này, không nghi ngờ gì hắn vẫn còn cảm giác ngây thơ từ hiện thực. Mặc dù hắn còn chưa được đám người Trịnh Xá thừa nhận là thành viên đoàn đội, nhưng thấy người cùng mình hăng hái chiến đấu chết trước mặt, nếu một ngày người chết là hắn... Hắn cũng không biết bản thân có thể thản nhiên được như vậy không.

Ba người không nói gì, nhìn thi thể Zero, đột nhiên từ lăng mộ truyền đến một trận kinh hô, ba người trong lòng cả kinh, Trịnh Xá và Triệu Anh Không đồng thanh:

- Imhotep!

Trước đó Imhotep tiến vào trong lăng mộ, cùng lúc ấy, Ấn Châu đội cũng xuống phi cơ chạy về phía Hamunaptra, cho nên khi tiếng súng của Zero vang lên, sự chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn về phía ấy, mà với Trịnh Xá và Triệu Anh Không mà nói, Imhotep còn chưa hồi phục hoàn toàn pháp lực không có nhiều uy hiếp, ít nhất, vũ khí của hai người trên thực tế đều khắc chế sự tồn tại của hắn.

Nhưng Zero xảy ra chuyện, đã hấp dẫn Trịnh Xá và Triệu Anh Không lại, nói cách khác, mọi người tại cửa lăng mộ lúc này không có thực lực chống đỡ Imhotep, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn kích sát từng người, từng người.

Nghĩ đến đó, Trịnh Xá và Triệu Anh Không đã lao về phía cửa lăng mộ, tốc độ của hai người không thể nói là không nhanh, nhưng khi họ chạy đến nơi thì phát hiện vẫn chậm một bước, dưới chân Imhotep có một cái xác khô, từ quân áo trang phục có thể thấy, người này này chính là gã người Mỹ duy nhất còn sống. Mà lúc này, Imhotep cả người bắt đầu không ngừng co rút, một vài bộ vị rữa nát trên người hắn bắt đầu hồi phục như cũ. Tối đa chỉ mấy giây sau, một tế tự đầu trọc hoàn chỉnh đã xuất hiện trước mặt mọi người.

Mọi người chú mục nhìn vào, Imhotpe không ngờ vẫn mỉm cười, nụ cười là tất cả kinh hoàng rợn tóc gáy, ngay trong sát na mọi người đang sững sờ, hắn lại vung tay lên.

Bên ngoài Hamunaptra lập tức cát vàng ngập trời, vô số cát vàng bị cuốn lên cao mấy chục mét, chúng rít gào lao về phía một nghìn kỵ binh đang truy đuổi Ấn Châu đội, khi kỵ binh cách Ấn Châu đội không đầy một nghìn mét cát bụi liền ập xuống. Kỵ binh nhất thời bị chôn vùi, cùng lúc đó, Ấn Châu đội càng liều mạng chạy tới Hamunaptra, một nghìn kỵ binh đủ để khiến họ đoàn diêt... sợ rằng đã không còn tác dụng nữa.

Trịnh Xá cùng Triệu Anh Không dồng thời xông tới chỗ Imhotep, một người vận nội lực vào quyền trái, một người rút Minh hỏa chi nha. Hai vũ khí này đủ để gây thương tổi tới Imhotep, nhưng rõ ràng là bất tử tế tự này đã thông minh ra, hắn hơi cuốn cát bụi lên, khi hai ngươi tiến đến gần, xoáy cát đã cuốn Evelyn và Chiêm Lam tới, hắn hét lớn, lao vào sâu trong lăng mộ.

Trịnh Xá sắc mặt xanh mét, hắn chộp lấy Carnahan nói:

- Vừa nãy khi rời đi hắn nói gì?

Carnahan còn chưa kịp đáp, gã áo đen râu ria bên cạnh đã nói:

- Hắn nói giao cuốn sách Anubis cho hắn nếu không hắn sẽ biến hai người kia thành xác ướp... Hắn cho chúng ta thời gian đảo đồng hồ cát hai lần, khoảng một giờ...

Trịnh Xá thở hồng hộc, vốn trong hoàn cảnh tốt đẹp, chỉ nháy mắt đã phảng phất biến thành hư ảo, Zero chết trận, Imhotep khôi phục pháp lực, Evelyn và Chiêm Lam bị bắt... Chẳng lẽ, đoàn đội bọn họ thật sự sẽ toàn diệt tại đây sao?

- O"Conneil! Carnahan! Hai người các ngươi mau đi tìm cuốn sách Amun-Ra!

Trịnh Xá có nên tuyệt vọng trong lòng, hắn quyết đoán nhìn hai người O"
Conneil nói, tiếp đó quay sang gã áo đen:

- Ngươi cũng đi cùng bọn họ đi, thuận tiện bảo vệ họ.

Viện trưởng viện bao tàng vội vàng nói:

- Ta cũng đi, ta đọc hiểu văn tự Ai Cập cổ!

Trịnh Xá nhớ lại mớ tri thức Ai Cập cổ nửa mùa của Carnahan, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, tiếp đó nói:

- Trương Kiệt, ngươi phụ trách, bảo vệ Trương Hằng và Tiêu Hoành Luật, Ấn Châu đội đang tới gần Hamunaptra, chỉ cần tiến vào lăng mộ sẽ không sợ viễn trình công kích của bọn họ... Chỉ là nữ nhân Ấn Độ chuyên khống chế tinh thần kia rất phiền toái, Trương Kiệt?

Trịnh Xá bấy giờ mới nhìn thấy rõ vẻ thống khổ của Trương Kiệt, nhưng làm hắn trong lòng phát lạnh chính là, trong mắt Trương Kiệt đột nhiên hiện lên một đạo thần quang kỳ lạ, đạo quang mang này chỉ lóe lên trong nháy mắt. Tiếp đó, Trương Kiệt liền lâm vào hôn mê, càng làm người ta kinh hãi là, cả người hắn da dẻ bắt đầu nứt ra, mạch máu huyết quản không ngờ tan vỡ, cả người phảng phất như biến thành máu.

Gần như đồng thời, ở chỗ Ấn Châu đội, tiểu hòa thượng và mấy người nữa trong lòng cuồng hỉ, khi cát bụi nổi lên, bọn họ biết rằng Imhotep đã khôi phục pháp lực, trận bão cát ấy đã cứu họ, nếu không một nghìn kỵ binh đầy đủ sung ống đủ để khiến họ đoàn diệt. Không chỉ như thế, họ còn giết chết được tên xạ thủ bắn tỉa kia, việc này có thể giúp bọn họ thoải mái nhất, ít nhất không phải lo lắng tùy lúc trở thành vong hồn dưới súng.

- Rama! Ngươi không sao chứ!

Tiểu hòa thượng cũng không quay đầu lại, lớn tiếng hỏi.

Giữa mấy người, tên thanh niên Ấn Độ anh tuấn kia tay trái cụt đến tận vai, hắn không ngừng ho ra máu, toàn phải dựa vào hai nữ tử hai bên dìu đỡ mới có thể tiếp tục bước đi, hắn hư ngược nói:

- Châm của ta đâm trúng hắn trước, nếu không tuyệt đối là một súng trúng tâm tạng… Uy lực thật đáng sợ, rõ ràng không bắn trúng ta, chỉ sượt qua bả vai đã đủ cắt đứt cánh tay…

Mỹ nữ nhắm mắt bên cạnh hắn thì thào nói:

- Không có gì kỳ quái, từ trong ký ức của hắn có thể biết, thanh súng ngắm Gauss này có thể một súng diệt một cỗ chiến xa, ngươi cũng không phải chiến… A!

Mỹ nữ nhắm mắt đột nhiên hét lên chói tai, nàng ôm đầu, không ngừng quay cuồng trên đất, tất cả mọi người đều cả kinh. Tiểu hòa thượng và gã thầy thuốc tóc vàng biến thành người sói đều chấn kinh, đồng thời lao về phía nàng, bởi vì họ biết rằng, về chiến đấu lực mà nói mỹ nữ nhắm mắt này không phải cực mạnh, nhưng nàng là nhân vật trung tâm tối trọng yếu của cả đoàn đội, thậm chí có thể nói, nàng là đội trưởng không có quyền lực của đội trưởng.

Mỹ nữ nhắm mắt gào thét chói tai, thanh âm của nàng trong vài giây chợt trở nên khàn đặc, nàng không ngừng kêu:

- Đội trưởng... Dẫn đạo giả công kích ta, hắn không thể công kích ta a, ta vừa rồi chỉ vừa dò xét bọn họ, đột nhiên hắn xâm nhập vào tình thần ta... Phản phệ, tinh thần phản phệ...

Thanh âm của mỹ nữ nhắm mắt càng lúc càng nhỏ, khi nói mấy tiếng cuối cùng ngũ quan đã không ngừng chảy máu, cả người nhìn rất đáng sợ, mà kể cả như vậy thân thể vẫn co rút không ngừng.

Người sói cao lớn chạy đến chỗ mỹ nữ nhắm mắt liền biến lại thành thầy thuốc tóc vàng. Hắn nâng đầu nàng lên, tiếp đó sờ ngực trái, rồi chán nản lỏng tay nói:

- Tim vẫn đập nhưng sóng não lại cực kỳ dị thường... Ý thức của nàng bị cường hành xóa bỏ, nếu như không có gì bất ngờ, thân thể sẽ tử vong sau vài phút, tựa hồ cả bản năng thân thể cũng bị xóa, hô hấp và nhịp tim sẽ dần dần ngừng lại.

Tiểu hòa thượng hít một hơi thật sâu, hắn thì thào nói:

- Không có biện pháp cứu chữa sao? Cho dù lấy sinh mệnh lực cấp cho nàng?

Gã thầy thuốc tóc vàng lắc đầu, hắn cười khổ nói:

- Không có biện pháp, lĩnh vực tinh thần là khu vực bất khả tư nghị, phương diện này ta thật sự không quen, sinh mệnh lực của nàng vô cùng sung túc, đối phương là cao thủ lĩnh vực tinh thần, thừa dịp lúc nàng dò xét, xâm nhập vào hệ thống tinh thần của nàng, sáo đó cường hành xóa hết tất cả, sinh mệnh lực cũng vô pháp vãn hồi tinh thần cho nàng...

Vẻ mặt tiểu hòa thượng chợt trở nên hung tợn, hắn nhấc tay lên, một đầu rắn khổng lồ xuất hiện trên đầu hắn, tiếp theo, đầu rắn lăng không cắn về phía mỹ nữ nhắm mắt, trước mắt mọi người, đầu rắn cắn nát nữ nhân đó thành mảnh nhỏ, tiểu hòa thượng sắc mặt tàn nhẫn nói:

- Nếu chết thì cũn phải chết trong tay người phe ta! Tuyệt đối không cho Trung Châu đội một cơ hội nào! Bọn chúng hiện tại hẳn là đang âm điểm?Tuyệt đối không thể để bọn chúng được chút điểm nào... Trung châu đội, ta muốn các ngươi toàn bộ phải bồi táng!

Trong lúc tiểu hòa thượng đang hung hăng nói thì nữ tử mực trang phục Ấn Độ kia đột nhiên hét lên, nàng mờ mịt nhìn mấy người tiểu hòa thượng xung quanh. Người này đúng là Tần Chuế Ngọc vẫn bị khống chế tinh thần, khi mỹ nữ nhắm mắt Shinai kia chết, nàng cũng thoát khỏi khống chế tỉnh lại, bấy quá, nàng tỉnh lại chỉ có thể nói là bất hạnh, bởi vì bên cạnh đều là ánh nhìn hung ác của Ấn Châu đội, nếu phải so sánh, có thể như Cao Hồng Lượng bất tri bất giác chết đi, không nghi ngờ gì chính là may mắn hơn nàng rất nhiều. Nguồn truyện:

/308

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status