Vô Hạn Tương Lai

Chương 34: Á thiên vị

/106


Sau khi kết thúc quá trình tranh đoạt mảnh Phong thần bảng thứ tư, thời gian đã qua được hai ngày hai đêm, mà Lăng Tân phảng phất giống như không có chuyện gì xảy ra. Ban ngày sử dụng nhân cách chủ, còn buổi tối thì đổi thành nhân cách phụ, suốt ngày chỉ ngồi lì trong biệt thự của Đạt Vân Hi, không biết đang làm những gì. So với Lăng Tân, phản ứng của Đạt Vân Hi có thể xem là bình thường, mỗi ngày nàng đều sưu tầm tin tức về tất cả các loại tình huống, một là về ảnh hưởng sau lần đại loạn tại Thượng Hải, hai là về bước cuối trong bố cục của Lăng Tân... Trương Hằng.

Bởi vì Lăng Tân sử dụng Phong thần bảng sắp đặt một số sự việc trên đường chạy trốn của Trương Hằng cùng nữ sát thủ khiến hai người rốt cuộc chạy đến trường đại học. Đó là một khu các trường đại học rộng lớn, sau khi hai người tiến vào trong đó, cảnh sát cũng không dám trắng trợn tiến hành lùng bắt lục soát, dù sao trong đại học có rất nhiều con cháu quan chức, đại gia, lỡ như xảy ra chuyện gì thì bọn họ khó mà gánh chịu được trách nhiệm. Nhưng mà những cố kỵ như thế này lại hoàn toàn không có ý nghĩa gì với Hà Thiên Đạo, hắn thậm chí không hề nghĩ ngợi, trực tiếp điều động cảnh sát vũ trang giới nghiêm toàn bộ khu vực. Dường như nhất định phải bắt được Trương Hằng cùng nữ sát thủ bằng mọi giá. Hành động như vậy lập tức lại gây chấn động tại Thượng Hải, lực ảnh hưởng không thua gì đại loạn lúc trước, vì vậy chấn động bắt đầu lan dần về phía trung ương chính phủ, mọi người lần này dường như có chút hả hê xem Hà Thiên Đạo bị xử lý khiển trách như thế nào...

Tuy vậy kết quả lại nằm ngoài dự đoán, trung ương ban bố mệnh lệnh là toàn bộ thành phố Thượng Hải phải tiến vào trạng thái giới nghiêm, mà Hà Thiên Đạo thì lập tức trở thành người phụ trách bắt kẻ chủ mưu cùng đối tượng tình nghi gây ra đại rối loạn, nói một cách khác, sau khi mệnh lệnh này vừa ban ra, Hà Thiên Đạo đã trở thành người đứng đầu lực lượng quân đội cảnh sát Thượng Hải. Vì thế lúc này càng không có bất kỳ thế lực nào có thể hạn chế hắn, lực lượng cảnh sát lập tức bắt đầu tiến hành chiến dịch lùng bắt trong phạm vi toàn bộ khu đại học, đây là tin tức Đạt Vân Hi tìm được một ngày trước.

- Sau đó thì sao? Lăng Tân, ngươi sẽ làm như thế nào?

Đêm khuya Đạt Vân Hi thử đi vào trong phòng Lăng Tân, có trời mới biết hắn đã hoán đổi thứ gì ra từ Phong Thần bảng, trong toàn bộ tầng hầm tất cả đều là vô số vật dụng máy móc dây điện… còn có một cỗ máy vi tính cực lớn chiếm hơn nửa căn phòng, mà Lăng Tân thì đang ngồi trước máy vi tính gõ phím không ngừng. Khi Lăng Tân nghe thấy tiếng mở cửa, hắn cũng không quay đầu, chỉ hỏi:

- Tinh hình khu vực đại học thế nào rồi? Hà Thiên Đạo đã bắt đầu tiến hành lùng bắt chưa?

Đạt Vân Hi gật gật đầu, vừa đi về phía hắn vừa nói:

- Ừm, Hà Thiên Đạo đã bắt đầu tiến hành truy lùng, chỉ là vẫn chưa phát hiện ra chỗ ẩn nấp của hai người Trương Hằng. Kế hoạch của ngươi bắt đầu tiến hành được chưa?

Lăng Tân vẫn vùi đầu tại chỗ nhấn nhấn không ngừng. Hắn vừa gõ bàn phím vừa nói với Đạt Vân Hi:

-... Không sao, ngày mai sẽ bắt đầu, kế hoạch này đã có thể tiến hành, nhưng trước đó còn có hai chuyện nhất định phải làm.

Đạt Vân Hi vốn đang có chút không đếm xỉa tới Lăng Tân, tuy vậy khi nàng thấy trên màn hình máy tính hiện lên mấy dòng chữ, lúc này liền không nhịn được mà hỏi:

-... Báo cáo mức độ khả thi Á Thiên Vị? Đây là cái gì a?

- Báo cáo mức độ khả thi Á Thiên Vị.

Lăng Tân mặt không biểu tình nhìn về phía nàng, sau đó đột ngột trở nên tràn đầy cuồng nhiệt nói:

- Đối với vấn đề ánh sáng tâm linh ngươi nhắc đến, ta xác thực đã hoán đổi ra đầy đủ tư liệu từ Phong Thần bảng, ánh sáng tâm linh là chỉ lực lượng cụ thể hóa ra từ linh hồn, cho nên ánh sáng tâm linh của mỗi người đều khác nhau. Mà cái gọi là tâm ma, thực tế là bản năng, tất cả tư tưởng dục vọng ước muốn vô thức được phóng đại đến cực độ, phóng đại vô hạn, bởi vì ánh sáng tâm linh là thể hiện của bản ngã, cho nên khi mất đi hạn chế của bản ngã, bản năng sẽ mở rộng không giới hạn, cho nên mới có tâm ma tồn tại.

Đạt Vân Hi cẩn thận suy nghĩ về ý tứ trong lời nói của Lăng Tân, cái gọi là bản năng (id), bản ngã (ego), siêu ngã (superego), là chỉ ba loại trạng thái tâm thức. Bản năng là chỉ dục vọng của bản thân, là phần nhân cách tối tăm nằm hoàn toàn dưới biển ý thức. Mà bản ngã thì là trạng thái suy nghĩ lý trí, có vai trò trung gian hòa giải giữa những ham muốn bản năng và những tiêu chuẩn nhân cách và xã hội. Về phần siêu ngã, có thể cho rằng là phần thiện lương nhất, đạo đức nhất, bộ phận thủ vững tín niệm cùng hi vọng, là sự thăng hoa vượt trội của bản ngã, hoạt động tinh thần của một người chính là chia làm ba bộ phận này: bản năng, bản ngã, siêu ngã.

Đạt Vân Hi suy nghĩ một lúc lâu, sau đó mới nói ra nghi hoặc trong nội tâm:

- Theo như ngươi nói, căn bản không cách nào trốn thoát khỏi bản năng, bởi vì bản ngã tạo thành ánh sáng tâm linh, bản năng tà ác từ đó sẽ tự nhiên mà xuất hiện, như vậy theo đạo lý mà nói hẳn là không ai có thể khai mở ánh sáng tâm linh nha? Vậy tại sao theo ta biết, vẫn có rất nhiều người thành công khai mở ánh sáng tâm linh? Thậm chí ngay cả người hoàn toàn nắm giữ ánh sáng tâm linh cũng có thể tồn tại.

-... Bởi vì siêu ngã.

Lăng Tân nói với vẻ khẳng định:

- Bản ngã tạo thành ánh sáng tâm linh, bản năng tạo thành tâm ma, mà siêu ngã chính là lực lượng chính thức hạn chế tâm ma. Nhưng siêu ngã của một người vốn cũng không rõ ràng, cơ bản mà nói chính là nhỏ bé đến nỗi ngay cả bản thân cũng không cách nào phát hiện, như vậy sao có khả năng hạn chế được tâm ma? Chính vì vậy cho nên mới cần có rèn luyện đầy đủ cùng trải qua vô số kinh nghiệm, để cho siêu ngã từng bước một phát triển, vô luận là thực lực hay tinh thần, cho đến khi có thể hoàn toàn nắm giữ lực lượng khổng lồ trong linh hồn mới thôi, đây là con đường thực sự để vượt qua tâm ma từ đó hoàn toàn nắm giữ ánh sáng tâm linh.

Lăng Tân nói đến đây thì dừng lại một chút, sau đó hắn lại hưng phấn mà tiếp tục:

- Nhưng tinh thần ấn ký lại thay đổi con đường này, bày ra trước mắt một con đường khác... Đó chính là dùng Thiên tâm làm bản tâm, ý tứ đại khái là như vậy. Cũng tức là khi bản ngã của một người hoàn toàn hiện hóa thành ánh sáng tâm linh, bản năng bắt đầu khống chế thân thể cùng tư duy, nếu như người này còn chưa có được siêu ngã ở mức độ cường đại, rất có thể sẽ rơi vào trạng thái tâm ma. Nhưng nếu như lúc này có ý thức cường đại thay thế bản ngã đã hóa thành ánh sáng tâm linh mà nói... sẽ đủ để áp chế trạng thái tâm ma xuống. Ý thức này ta gọi là Thiên Tâm, cũng chính là tinh thần ấn ký. Lăng Tân vừa nói nói vừa không ngừng nhấn bàn phím, trên màn hình máy tính lập tức xuất hiện một loạt nội dung mới. Trong đó phân tích ra nguyên lý của tinh thần ấn ký.

- Khi ánh sáng tâm linh dung nhập vào trời đất, nhìn có vẻ như đã hoàn toàn mất đi ánh sáng tâm linh, nhưng thực tế là vừa được vừa mất, quy luật nhân quả, mất đi ánh sáng tâm linh, từ đó nhận được tinh thần ấn ký. Kỳ thực cái gọi là tinh thần ấn ký chính là phiên bản thu nhỏ của ý thức Gaia, mà phiên bản ý thức thu nhỏ như vậy cũng hoàn toàn đủ để ngăn chặn trạng thái tâm ma một cách đơn giản. Dục vọng bản năng của một cá nhân căn bản không thể so sánh với ý thức của trời đất. Mà ý thức này cũng có đại năng giống như ý thức Gaia, ví dụ như sử dụng lực lượng khổng lồ trong trời đất, giống như ý thức Gaia có thể dò xét tại chỗ rất xa, đây đều là công năng cùng lực lượng của tinh thần ấn ký. Sử dụng tinh thần ấn ký, tuy mất đi vô cùng vô tận hình thái bất đồng của ánh sáng tâm linh, nhưng lại nhận được lực lượng khổng lồ. Chỉ thuần túy so sánh dựa vào lực lượng lớn nhỏ, tinh thần ấn ký có thể đã vượt qua ánh sáng tâm linh.

Đến lúc này Lăng Tân mới nhìn thẳng vào Đạt Vân Hi mà nói:

- Nhưng mà bản thân ta không có dẫn xuất ra ánh sáng tâm linh, cũng không rõ làm như thế nào dùng Thiên tâm hỗ trợ ánh sáng tâm linh. Cho nên tuy đã minh bạch những lý luận tri thức này, nhưng bất kỳ điều kiện nào trong đó ta cũng không có, tình huống như vậy tự nhiên chỉ là nói suông, do đó cần phải có trợ giúp của ngươi rồi.

Đạt Vân Hi đối với mấy lý luận tri thức này rõ ràng chỉ có nghe mà không có hiểu. Cho nên khi Lăng Tân nói cần sự trợ giúp của nàng, nàng mới cảm thấy hiếu kỳ.

- Trợ giúp của ta? Ví dụ như cái gì?

Lăng Tân nhìn Đạt Vân Hi nói rất nghiêm túc:

- Tinh thần ấn ký... Ta cần tinh thần ấn ký. Cho dù chỉ có một tia tinh thần ấn ký rất nhỏ cũng được, ít nhất phải để cho ta biết rõ tinh thần ấn ký là như thế nào, tiếp đó ta sẽ dùng Phong thần bảng tạm thời chuyển hóa ánh sáng tâm linh của bản thân làm tinh thần ấn ký, dùng tinh thần ấn ký này sử dụng đại năng lực trong trời đất... Nhưng trong đó có hai vấn đề khó khăn không nhỏ, một là trước hết phải có được tinh thần ấn ký, cho dù chỉ có một tia cũng được, hai là gánh nặng của bản thân đối với tinh thần ấn ký, nếu như không thể chịu đựng được gánh nặng từ đại uy năng này, cơ thể ta sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.

Đạt Vân Hi thoạt nhìn vẫn y nguyên đang cảm thấy rất khó hiểu. Nàng lại tiếp tục hỏi:

- Vấn đề khó khăn thứ hai còn dễ nói, ngươi xác thực nếu có thể chịu đựng gánh nặng từ đại uy năng này mới có thể sử dụng nó. Nhưng vấn đề khó khăn thứ nhất thì thế nào? Ngươi có Phong Thần bảng, chẳng lẽ không thể tự sáng tạo ra tinh thần ấn ký? Đó là thứ vạn năng cơ mà.

Lăng Tân gật đầu với vẻ khẳng định:

- Đúng vậy, Phong thần bảng có thể xem là máy tính siêu cấp toàn tri toàn năng. Nhưng máy tính chung quy vẫn là máy tính, nó không có khả năng thay thế não người... Nếu như ta biết rõ tinh thần ấn ký là cái gì, hoặc là bản thân ta có được tinh thần ấn ký, như vậy tự nhiên có thể sử dụng Phong thần bảng đem ánh sáng tâm linh của ta tạm thời chuyển hóa thành tinh thần ấn ký. Nhưng mà bản thân ta cũng không biết tinh thần ấn ký đến tột cùng là cái gì, vậy ta cũng sẽ không cách nào dùng Phong thần bảng để sáng tạo ra. Cái này giống như là trong máy vi tính có vô cùng vô tận tài liệu, nhưng là lại để cho một người phải tự mò tìm trong kho dữ liệu vô cùng vô tận, tự nhiên là không thể nào tìm được đồ hắn muốn tìm. Do vậy chỉ có thể là ta trước tiên phải có một tia tinh thần ấn ký, sau đó lại để cho Phong thần bảng đem ánh sáng tâm linh tiến hành chuyển đổi dựa theo hình thức của tinh thần ấn ký.

- Vậy cũng tức là nói... Trước hết ngươi phải có được tinh thần ấn ký rồi?

Biểu tình của Đạt Vân Hi lúc này thoạt nhìn thật sự là có chút khó coi. Không biết vì cái gì, nàng giống như có chút ý muốn kháng cự với việc phân tách tinh thần ấn ký của mình, cho nên lúc hỏi trong mắt nàng còn mang theo một tia kỳ vọng cuối cùng, hi vọng Lăng Tân có thể tìm được biện pháp khác để giải quyết vấn đề. Tuy vậy sự thật thì thường tàn khốc, Lăng Tân trực tiếp khẳng định mà nói:

- Tất nhiên, nhất định phải có một tia tinh thần ấn ký, nếu không kế hoạch á Thiên Vị của ta sẽ không cách nào thành công.

Đẳng cấp Thiên Vị này chính là hệ thống đẳng cấp thực lực trong thế giới của cha Đạt Vân Hi, từ Á Thiên Vị rồi đến Tiểu Thiên vị, Đại Thiên Vị, Túc Thiên Vị, cuối cùng thì là đột phá Thiên Địa mà thành Thần Thiên Vị, mục đích thí nghiệm trước mắt của Lăng Tân thí nghiệm đúng là để cho thực lực của hắn đạt tới trình độ Á Thiên Vị. Nghe có vẻ như chỉ là đẳng cấp có thực lực nhỏ yếu nhất trong hệ thống Ma pháp thế kỷ, nhưng kỳ thực đẳng cấp này thực lực đã rất khó lường, giơ tay nhấc chân cũng đủ để phá hủy bất luận lực lượng quân cảnh nào, Á Thiên Vị dù sao cũng là lực lượng trong tiểu thuyết, một khi xuất hiện ở thế giới thực sự, thật đúng là mạnh mẽ ngất trời...

- Từ quá trình chiến đấu trong lần tranh đoạt Phong thần bảng này có thể thấy, trí cũng cần lực để thực hiện. Nếu như chỉ có trí, đối với những người cũng có được Phong thần bảng còn lại mà nói, chỉ là một loại chiến lược mang tính phương hướng, đối với phương diện chiến thuật, vẫn là cần dùng lực, nếu không có lực trí sẽ không thể có tác dụng gì đáng nói.

Những lời này của Lăng Tân khiến cho Đạt Vân Hi phải hạ quyết tâm, chỉ thấy nàng cắn cặp môi đỏ mọng đứng trước mặt Lăng Tân, cứ như vậy nhìn thật sâu vào Lăng Tân rất lâu. Mà Lăng Tân giờ phút này đang trong trạng thái nhân cách phụ không tình cảm không cảm giác không biểu lộ, hắn sao có thể nhìn ra được vẻ giãy dụa trong mắt Đạt Vân Hi, chỉ dùng vẻ mặt lạnh nhạt mà nhìn về phía Đạt Vân Hi. Hai người cứ như vậy nhìn nhau một lúc, sau đó Đạt Vân Hi mới thở dài, nhẹ lắc đầu, tiếp đó lấy một tay đặt trên trán Lăng Tân, ngay lập tức, khuôn mặt hồng hào xinh đẹp của Đạt Vân Hi trở nên tái nhợt, trắng giống như là tuyết, mà Lăng Tân đã tiếp nhận tinh thần ấn ký lại càng thảm hại hơn nhiều, hắn đã trực tiếp hôn mê. Đạt Vân Hi nhìn Lăng Tân nằm té trên mặt đất khẽ lắc đầu, nàng cũng mặc kệ hắn như thế nào, chỉ bước đi lên lầu, không biết vì sao, nước mắt từ khóe mắt nàng chậm rãi chảy xuống. Cho đến khi nước mắt hóa thành một giọt trên mặt đất, nàng đã đi khỏi tầng hầm ngầm...

- Cha, mẹ, dì...

Lăng Tân cảm thấy mình giống như đang ở trong mơ, rõ ràng có thể nhìn thấy rõ tất cả mọi thứ xung quanh, nhưng mà lại không thể nhìn thấy sự hiện hữu của mình. Hắn giống như chỉ là một đôi mắt cùng đôi tai, chỉ có thể nhìn và nghe, còn lại không cách nào đụng chạm thay đổi thứ gì trong thế giới này... Hẳn là đang nằm mơ? Lăng Tân cẩn thận suy nghĩ một chút tại sao mình lại đến đây, liền phát hiện bản thân đã khôi phục lại trạng thái nhân cách chủ, nhân cách phụ bởi vì nguyên nhân nào đó không rõ mà đã ngủ say, cho nên hắn chỉ nhớ là khi đó vừa tiếp nhận tinh thần ấn ký của Đạt Vân Hi, tiếp đó liền hôn mê, sau đó thì hắn xuất hiện ở nơi này, xem chừng là do tinh thần ấn ký mà ra.

Đây là một ngôi làng nhỏ đẹp như tranh vẽ, dáng vẻ cũng không phải là ở thời cổ đại, hẳn là một ngôi làng nhỏ của thế kỷ hai mươi trong những năm 60-70, cũng có điện, có nước máy, còn có TV trắng đen. Nhưng mà đây cũng không phải là nơi thu hút tầm mắt của Lăng Tân, trong ngôi làng nhỏ này có một toàn nhà cổ kính lớn nhất, tầm mắt của Lăng Tân chính là đang tập trung vào chỗ này. Bề ngoài tòa nhà này xác thực là mang màu sắc cổ xưa, rất có hương vị kiến trúc Trung quốc thời nhà Minh và nhà Thanh, nhưng khi vừa bước vào tòa nhà này lập tức sẽ khiến người khác phát giác có gì đó không đúng... Bởi vì toàn bộ sàn nhà được lát một lớp gạch men láng bóng, đây cũng chưa phải chuyện kỳ quái, tòa nhà này lại còn có tầng ngầm, một thang máy màu trắng bạc đưa người xuống mặt đất, phía dưới là một phòng thí nghiệm siêu hiện đại, trình độ khoa học kỹ thuật ở đây còn cao cấp hơn rất nhiều so với thế kỷ hai mươi mốt. Nhìn tới đây tầm mắt Lăng Tân lúc này lại tập trung vào một bé gái bảy tám tuổi đáng yêu, nhìn quá trình nàng từ hai ba tuổi lớn dần đến bảy tám tuổi, đợi đến khi hắn phục hồi lại tinh thần, tiểu cô nương này đã lớn tầm mười hai mười ba tuổi, trên khuôn mặt ngây thơ cũng dần xuất hiện vẻ xinh đẹp tao nhã.

- Cha... Các ngươi sẽ không bỏ ta lại một mình mà đi chứ?

Tiểu cô nương ôm một nam tử có khuôn mặt mơ hồ, sau lưng nam tử này còn có hai nữ tử cũng có vẻ mơ hồ. Hiện tại đúng là do tiểu cô nương đang dò hỏi nam tử này, hắn nở nụ cười sau đó vuốt vuốt tóc tiểu cô nương mà nói:

- Yên tâm đi, Vân Hi. Chúng ta tuyệt đối sẽ không rời đi bỏ ngươi ở lại một mình, nếu như phải đi, vậy nhất định là chúng ta cùng nhau mà đi...

Tiểu cô nương lúc này liền bắt đầu cười vui vẻ... nàng kéo cánh tay nam tử rồi nói:

- Chúng ta ngoắc tay thề, trong một trăm năm không cho phép đi khỏi đây.

- Được, ngoắc tay. Trong một trăm năm không cho phép đi, dùng tôn nghiêm nam nhân của Đạt Vân Dương ta mà thề, nếu như phải đi, nhất định sẽ mang theo Vân Hi đi cùng...

- Ừm! Cha là tuyệt vời nhất...

Lăng Tân yên lặng mở ra hai mắt, giấc mơ vừa rồi chỉ đến đó liền dừng lại. Tiếp đó cảnh vật liền quay lại với hiện thực, hắn y nguyên vẫn còn nằm ngã trên mặt đất. Mà Đạt Vân Hi sau khi truyền cho hắn một tia tinh thần ấn ký đã đi ra khỏi phòng không còn thấy tung tích.

-... Đó là trí nhớ của ngươi sao? Đạt Vân Hi... Tôn nghiêm...

Chuyện về tinh thần ấn ký hai người Lăng Tân và Đạt Vân Hi đều không nhắc tới thêm nữa, nhưng giữa hai người lại cảm giác thân mật hơn lúc trước một ít. Tuy chỉ là một loại cảm giác không rõ ràng, nhưng thật sự hai người đều cảm thấy vậy. Lăng Tân vừa ăn điểm tâm vừa hỏi Đạt Vân Hi:

- Đạt Vân Hi, tại sao phải trợ giúp ta? Trước kia cũng từng hỏi ngươi rồi, nhưng câu trả lời của ngươi là vì tịch mịch cùng nhàm chán. Hiện tại ta lại hỏi ngươi thêm một lần nữa, tại sao lại trợ giúp ta... Là vì muốn gặp lại cha mẹ sao?

Hôm nay đã là ngày thứ ba sau khi Hà Thiên Đạo bao vây phong tỏa khu đại học, cũng là thời điểm Lăng Tân quyết định triển khai kế hoạch, mà Lăng Tân cùng Đạt Vân Hi đều dậy sớm hơn thường lệ, vừa ăn điểm tâm vừa bàn luận về bước tiếp theo. Trong lúc đang bàn luận, Lăng Tân lại đột nhiên hỏi tới vấn đề như vậy, lập tức lại khiến cho vẻ mặt mỉm cười của Đạt Vân Hi trở nên trầm mặc.

-... Thay vì đợi bọn họ quay lại thế giới này tìm ta, hoàn thành lời hứa tôn nghiêm không biết đến khi nào mới có thể thực hiện, chẳng thà để ta tự tìm đến, mặt đối mặt hỏi bọn họ tại sao lại vứt bỏ ta...

Đạt Vân Hi quay mặt đi, nói với giọng rất khẽ.

- Đã minh bạch. Ta nhất định thực hiện nguyện vọng này cho ngươi, nếu như ta không chết...

Lăng Tân nuốt xong đồ ăn trong miệng, tiếp đó liền cười haha mà nói, sau đó hắn đi ra khỏi biệt thự, bước lên bãi cỏ bên ngoài, đứng yên lặng một mình ở đó. Đạt Vân Hi thấy vậy cũng đi theo hắn bước đến bãi cỏ, khuôn mặt nàng đã khôi phục lại biểu tình mỉm cười vui vẻ đáng yêu.

- Đúng rồi, còn chưa hỏi ngươi, thí nghiệm Á Thiên Vị thành công không? Ta nhớ ngươi đã nhận được rất nhiều điểm nhân quả? Lần này dẫn Trương Hằng đến khu vực đại học, phong tỏa toàn bộ khu vực, mặc dù không khiến ai chết, nhưng điểm nhân quả do cải biến tương lai đều thu về tay ngươi, chẳng lẽ còn không đủ cường hóa lực lượng Á Thiên Vị sao?

Lăng Tân yên lặng đứng trên bãi cỏ, hắn nhắm hờ hai mắt chậm rãi nói:

- Thí nghiệm đã thành công, nhưng thân thể ta không thể chịu đựng được gánh nặng từ đại uy năng này. Dựa trên số liệu Phong thần bảng lấy được cho thấy, tối đa sau bốn giây ta sẽ bị sức lực to lớn của trời đất xé thành mảnh nhỏ. Cho nên trước khi có thể sử dụng lực lượng mới lấy được, ta phải tăng cường sức chịu đựng của bản thân đến mức độ lớn nhất... Biện pháp tốt nhất hẳn là tu luyện Bát hoang lục hợp duy ngã độc tôn để tăng cường nội lực, nội lực có hiệu quả trực tiếp đối với việc đề cao tố chất thân thể. Chỉ cần nội lực trở nên cường đại, thời gian ta có thể chịu đựng được tinh thần ấn ký cũng sẽ tăng lên. Khi đó thậm chí có thể dựa vào Phong thần bảng gia tăng đẳng cấp của tinh thần ấn ký, đạt tới trình độ Tiểu Thiên Vị, Đại Thiên Vị…

- Hả? Nhưng làm thế nào có thể tăng cường nội lực trong thời gian rất ngắn đây?

Đạt Vân Hi vừa hỏi xong một câu lại bỗng nhiên cảm thấy toàn thân Lăng Tân đang không ngừng run rẩy với biên độ rất nhỏ. Tuy vậy tần số run rẩy lại cao đến mức khó có thể tưởng tượng. Trong mỗi giây ít nhất cũng phải run rẩy mấy chục lần, ngay cả toàn thân hắn cũng trở nên mơ hồ không rõ. Sau mấy chục giây, Lăng Tân bỗng nhiên toàn thân đầy mồ hôi ngã xuống trên mặt đất. Nhìn dáng vẻ của hắn giống như vừa trải qua chiến đấu kịch liệt hoặc là vận động không ngừng trong thời gian dài. Cả người giống như mới bị dội nước, thấm đẫm mồ hôi, nhưng sắc mặt lại hồng hào dị thường, tinh thần cũng có vẻ rất minh mẫn sảng khoái.

-... Tăng cường nội lực cần phải chậm rãi tích lũy từ từ theo thời gian. Tuy có thể dùng Phong thần bảng trong nháy mắt cho ta có nội lực gấp mấy lần. Nhưng kết quả sẽ chính là ta không thể khống chế lượng nội lực như vậy, bởi vì đó dù sao cũng không phải thứ do tự mình rèn luyện có được. Rất có thể ngược lại sẽ gây thương tổn cho bản thân, chỉ có thứ do chính mình rèn luyện đạt được mới là của mình... Như vậy không bằng thay đổi phương thức suy nghĩ, nếu như có đầy đủ thời gian, ta tự mình rèn luyện ra nội lực cường đại thì thế nào?

Lăng Tân thở ra một hơi, hưng phấn mà nói:

- Đây là lần đầu ta thí nghiệm, dùng Phong thần bảng đem tốc độ trao đổi chất cùng tốc độ vận hành nội lực đề cao gấp trăm lần. Tuy chỉ một hai phút, cũng đã tương đương với ta rèn luyện nội lực trong một hai giờ rồi, chỉ là loại rèn luyện như thế này cũng không thể làm liên tục quá nhiều, dù sao sức chịu đựng của thân thể có hạn. Cứ tiếp tục như vậy, tối đa trong nửa tháng, nội lực của ta có thể đạt tới trình độ người bình thường rèn luyện vài chục năm mới có. Khi đó, sử dụng nội lực cường hóa bản thân, đủ để ta chịu được tinh thần ấn ký trong thời gian dài. Đó mới là thời điểm ta tiến hành bước tiếp theo của thí nghiệm...

Đạt Vân Hi hơi có chút thất vọng nói:

- Hả? Nửa tháng? Vậy bố cục kế tiếp của ngươi thì làm thế nào? Không phải muốn tra ra người đứng sau mọi chuyện này là ai sao?

- Ừm đúng vậy, dĩ nhiên là muốn tra ra người đứng sau mọi chuyện là ai…

Lăng Tân gật đầu khẳng định mà nói:

- Nửa tháng này vẫn có đầy đủ thời gian, người đứng sau cho chúng ta kỳ hạn là một tháng. Lần tranh đoạt một phần tám Phong thần bảng vừa rồi, hắn cũng không có chút dấu hiệu ra tay nào, cho nên có thể thấy rõ một điểm, hắn tuyệt đối sẽ chờ sau khi thời gian một tháng trôi qua mới ra tay với chúng ta. Mà khoảng thời gian này đã đủ cho chúng ta bày bố thế cục cùng với trở nên mạnh mẽ rồi, cho nên điểm ấy không cần lo lắng, chỉ cần trước khi kết thúc thời hạn một tháng tìm ra hắn là ai là được.

Đạt Vân Hi lập tức hơi nở nụ cười nói:

- Thật sự là không thể tưởng tượng được, ngươi lại có thể nghĩ ra phương pháp như vậy để trở nên mạnh mẽ, thật sự là nằm ngoài dự đoán của ta... Kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Lăng Tân suy nghĩ một chút liền nói:

- Lực lượng mạnh hay yếu, là căn cứ vào phương thức sử dụng cùng với người sử dụng khác nhau mà có vô số biến hóa, cho dù là Phong Thần bảng, cũng sẽ căn cứ vào tùy người mà có được vô số phương pháp sử dụng... Bước tiếp theo của chúng ta, đi đến khu phế tích của cô nhi viện!

Từ sau khi Lăng Tân có được Phong Thần bảng, từng việc từng việc cứ không ngừng mà đến, khiến cho hắn căn bản không có thời gian yên tĩnh suy nghĩ cẩn thận một chuyện, ví dụ như phương pháp sử dụng Phong Thần bảng, ví dụ như lai lịch Phong Thần bảng, ví dụ như người đứng sau mọi chuyện rốt cuộc là ai? Đủ loại nghi hoặc, những điều này đều là vấn đề ngay cả Phong thần bảng cũng không thể giải đáp, bởi vì đều quan hệ đến bản thân Phong Thần bảng. Giống như là không cách nào dự đoán được người cũng có Phong Thần bảng, những vấn đề này không thể có đáp án, nhưng mà trong vô số vấn đề còn chưa sáng tỏ, Lăng Tân thực sự rất muốn biết được một vấn đề... Đó chính là vấn đề về lai lịch của ba người: hắn, Trần Hạo Thao, Vĩ Thi Thi.

Vì sao các mảnh của Phong thần bảng đều do ba người bọn họ lấy được? Tỷ lệ như vậy thật sự là quá nhỏ quá nhỏ. Nếu như chỉ một hoặc hai trong số ba người có được, như vậy còn có thể nói là do cơ duyên, nhưng mà cả ba người bọn họ mỗi người đều có một phần của Phong Thần bảng, hơn nữa cũng đều là người xuất thân từ trong cô nhi viện kia mà ra... Nếu như đào sâu vấn đề hơn nữa, ba người bọn họ đều là người vốn có trí thông minh tuyệt đỉnh, một số thói quen của bản thân cũng giống nhau, ví dụ như phong thái quân nhân… Ba người sống sót trong cô nhi viện, tất cả đều có được Phong Thần bảng. Bất kể suy nghĩ thế nào, cô nhi viện đều hẳn phải có chôn dấu bí mật thật lớn...

-... Thừa dịp trước mắt còn ở trong thời gian một tháng an toàn, đến điều tra rõ ràng về tình huống của cô nhi viện. Hơn nữa ta hoài nghi về thân thế của ba người chúng ta, bí mật về cô nhi viện, còn có người đứng sau… nhất định có gì đó liên quan với nhau mà ta không biết, có lẽ đây chính là con đường duy nhất để tìm ra thân phận người đứng sau sắp đặt tất cả mọi chuyện này.

Lăng Tân ngồi ở vị trí kế bên chỗ ngồi của tài xế, hắn giải thích với Đạt Vân Hi, mà trong khi đang nói chuyện, hắn giống như đột nhiên nhớ tới điều gì đó liền hỏi:

- Đúng rồi, những ngày này ngươi một mực theo ta đi khắp nơi, công ty của ngươi thì làm thế nào? Chủ tịch của một tập đoàn lớn không phải cần giải quyết rất nhiều việc quan trọng sao.

- Không vấn đề gì cả.

Đạt Vân Hi vừa cười vừa nói:

- Dù sao tập đoàn này từ khi vừa mới bắt đầu thành lập đã là vì có ý đồ... Lúc ấy cha mẹ để ta lại Hàn Quốc, phó thác ta cho một đôi vợ chồng già, tâm địa họ vốn rất nhân từ, nuôi ta từ nhỏ đến lớn, nhưng sau vài năm, con gái của họ biết có một số tiền rất lớn được cha ta để lại để nuôi dạy ta, vì vậy tìm cơ hội hại chết hai vợ chồng già này, sau đó lại âm mưu mưu hại ta. Sau đó khiến cho ta phải đem bọn họ giết chết toàn bộ, nhưng việc này lại làm cho chính quyền Hàn Quốc tuyên bố tài sản của hai vợ chồng đã nuôi dưỡng ta phải thuộc về chính phủ, thực tế là do những quan viên tại địa phương đều muốn chiếm đoạt số tiền này, kỳ thực quan viên tại các quốc gia trên thế giới cũng đều là như vậy.

Lăng Tân nhìn về phía nàng nói với vẻ ngạc nhiên:

- Vậy vì sao ngươi còn muốn lấy tên là cái gì mà Phác Mỹ Chân (Park Sung Hyo)? Hơn nữa còn thành lập một tập đoàn lớn như vậy ở Hàn Quốc chứ?

Đạt Vân Hi vừa cười hìhì vừa nói:

- Đó đương nhiên là vì để trả thù rồi, hừ, tuy đã giết chết những người cần giết, nhưng chính phủ thì lại không thể trả thù công khai. Thành lập một tập đoàn lớn như vậy, đương nhiên là để trở thành tập đoàn quy mô lớn nhất Hàn Quốc, nắm giữ vai trò thật lớn trong nền kinh tế xã hội, sau đó sẽ Oanh một tiếng khiến cho toàn bộ tập đoàn sụp đổ, làm cho kinh tế quốc gia phải thụt lùi mười năm… Dù sao ta muốn bao nhiêu tiền cũng có thể có một cách đơn giản, một tập đoàn như vậy đối với ta mà nói chỉ là trò chơi mà thôi.

Lăng Tân bỗng nhiên cảm thấy toàn thân rùng mình một cái. Hắn lại càng thêm minh bạch hơn về tính tình Đạt Vân Hi rồi. Ghi thù, nhớ oán, thích bày trò đùa dai, lại cũng lương thiện từ đáy lòng, nữ nhân tính tình hỗn hợp như vậy, thật đúng là một yêu tinh khiến cho người khác phải đau đầu. Trong khi hai người nói chuyện, xe đã ra khỏi phạm vi nội thành của Thượng Hải, hướng về vùng ngoại ô. Con đường này Lăng Tân cũng đã nhiều năm không đặt chân đến, từ sau trận đại hỏa hoạn tại cô nhi viện năm đó, ba người sống sót đã được chính phủ chuyển vào sống trong nội thành Thượng Hải. Tuy sau đó một hai năm Lăng Tân cũng cùng hai người Trần Hạo Thao và Vĩ Thi Thi ngẫu nhiên quay trở lại vài lần, nhưng mỗi lần như vậy khi chứng kiến khu phế tích đều khiến cho mọi người nhớ tới lúc trước, cho nên dần dần cũng không quay trở lại thêm nữa, tránh việc tức cảnh sinh tình.

Sau khi xe chạy được hơn một giờ, đã từ đường cao tốc chạy đến một con đường nông thôn, con đường này cũng rất gọn gàng sạch sẽ, không khác gì so với đường phố trong nội thành Thượng Hải, hai bên đường là những căn nhà lầu được xây dựng chỉnh tề, còn có rất nhiều biệt thự loại nhỏ ở phía xa, nhìn từ trên xe, tại đây thực sự rất giống như một khu biệt thự nghỉ dưỡng.

- Mấy năm trước nơi này đã bị chính phủ cải tạo lại thành khu biệt thự, tiếp tục đi tới còn có vài trung tâm an dưỡng, chỉ không biết vì sao, khu phế tích cô nhi viện vẫn một mực giữ lại, theo đạo lý mà nói lẽ ra nên sớm san bằng để xây dựng kiến trúc mới. Nhưng đã nhiều năm như vậy rồi, khu phế tích vẫn còn y nguyên không nhúc nhích, trước kia còn không biết là có gì bất thường, nhưng bây giờ nghĩ đến lại thấy rõ ràng rất kỳ quái, cô nhi viện này nhất định phải có gì gì đó bất thường mới đúng.

Lăng Tân vừa nhìn khu biệt thự xung quanh vừa nói với Đạt Vân Hi đang lái xe. Cứ như vậy, chiếc xe tiếp tục chạy nhanh về phía trước. Chỉ sau hơn mười phút đồng hồ, rốt cục đã tới khu phế tích của cô nhi viện trước kia, khu phế tích này cũng nằm ven đường, bốn phía đều là biệt thự hoặc khu nghỉ dưỡng được xây dựng mới rất đẹp, chỉ có một chỗ này là phế tích có dấu vết do đại hỏa hoạn gây ra, hoàn toàn không phù hợp với cảnh vật bốn phía.

- Nghe ngươi nói như vậy, mới phát hiện chỗ này xác thực là rất kỳ quái.

Đạt Vân Hi bước xuống xe, nàng cũng nhìn qua cô nhi viện đã bị thiêu đốt thành một mảng phế tích mà nói. Tuy vậy Lăng Tân lại không hề trả lời, sau khi hắn xuống xe liền yên lặng đi về hướng phế tích, sau đó nhắm mắt đứng yên trên khu đất trống của phế tích, yên lặng nhớ lại từng chuyện đã xảy ra lúc xưa tại cô nhi viện, bạn bè lúc nhỏ, cùng nhau bày trò chơi đùa vui vẻ, có khi lại gây xích mích rồi khóc lóc thút thít, còn có rất nhiều rất nhiều ký ức lúc nhỏ ùa về...

- Rốt cuộc đã không thể trở về lại thời điểm lúc đó…

Lăng Tân cảm thán một câu, sau đó quay đầu về hướng Đạt Vân Hi mà nói:

- Ta có tra xét một sô tư liệu tại tòa thị chính Thượng Hải, cô nhi viện này là do chính phủ thành lập, quyền sở hữu đất đai đều thuộc về chính phủ. Năm ta được mười tuổi, cũng tức là tám năm về trước, tại cô nhi viện đã xảy ra đại hỏa hoạn, tổng cộng chết 67 cô nhi, ba người duy nhất may mắn còn sống sót phân biệt là ta, Trần Hạo Thao, Vĩ Thi Thi. Sau này chính phủ đã nhiều lần lập kế hoạch muốn trùng kiến cô nhi viện, hoặc là xây dựng kiến trúc khác, nhưng sau khi đề ra kế hoạch mấy ngày đều tự động hủy bỏ, thậm chí ngay cả bản kế hoạch cũng đều biến mất. Rõ ràng cho thấy có người bên trong gây ra, mà cách thức sử dụng cũng cho thấy đó là người giữ Phong Thần bảng.

Lăng Tân không đợi Đạt Vân Hi đưa ra nghi vấn, hắn lại nói tiếp:

- Ta đã sử dụng Phong thần bảng trực tiếp tra ra đoạn tin tức này, nhưng khi muốn điều tra người đã hủy bỏ những kế hoạch này lại không thu về được bất kỳ thông tin nào, cho nên người đó khẳng định cũng có Phong Thần bảng. Mà dựa theo trình tự thời gian đến suy luận, người đó tuyệt đối không thể nào là La Phú Nhân, bởi vì hắn mấy năm trước còn chưa đặt chân đến Thượng Hải, cho nên, người này chỉ có thể là người đứng phía sau đang giở trò quỷ, theo manh mối này tiếp tục tiến hành suy luận mà nói... đại hỏa hoạn tại cô nhi viện, thậm chí sự thành lập của cô nhi viện cũng có thể đều liên quan đến hắn. Như vậy vấn đề thứ nhất xuất hiện... bản thân cô nhi viện cùng những cô nhi trong đó, đến cùng có tác dụng gì đối với người đứng phía sau? Tại sao hắn lại phải lập ra cô nhi viện?

Đạt Vân Hi ở bên cạnh bỗng nhiên nói:

- Có khi nào là vì bồi dưỡng thân tín cùng thủ hạ? Giống như là ngươi lựa chọn Trương Hằng vậy. Là vì chọn lựa ra người thích hợp sử dụng Phong Thần bảng?

Lăng Tân gật gật rồi lại lắc đầu nói:

- Theo tình huống hiện tại xác thực là có khả năng này, bởi vì ba người chúng ta đều đã nhận được Phong Thần bảng, hơn nữa người đứng phía sau lại cho chúng ta thời gian một tháng để trở nên mạnh mẽ. Cho nên thật sự giống như là đang thí nghiệm thực lực cùng trí lực của chúng ta, nhưng mà khả năng này cũng không lớn, bởi vì hắn biết rõ tình cảm của chúng ta đối với cô nhi viện, trận hỏa hoạn tám năm trước, đã giết chết toàn bộ thân nhân lúc nhỏ của chúng ta. Chuyện như vậy... căn bản không thể nào tha thứ, nếu quả thật là do hắn mà ra, chúng ta chỉ có thể là không chết không ngừng, tuyệt đối không có khả năng trở thành đồng bọn cùng thuộc hạ của hắn.

Đạt Vân Hi suy nghĩ một lúc lâu cũng không ra đáp án, lúc này mới hỏi:

- Vậy chứ là vì nguyên nhân gì?

-... Ta không biết.

Lăng Tân lại nói rất thẳng thắn:

- Ta không biết là do nguyên nhân gì, những việc còn lại phải nhờ vào nhân cách phụ suy luận rồi. Ta và hắn đã phân chia lĩnh vực chuyên biệt của mỗi người, ta là chiến đấu cùng với sinh hoạt, lĩnh vực của hắn là bố cục cùng nghiên cứu. Không ai can thiệp ai, đây là phân định hợp lý nhất khi hai nhân cách cùng tồn tại.

Nói xong, Lăng Tân yên lặng nhắm hai mắt lại, sau một lát lại lần nữa mở ra. Biểu tình trên mặt hắn lúc này đã trở nên hoàn toàn lạnh nhạt.

-... Là một loại thí nghiệm sao?

Nhân cách phụ của Lăng Tân yên lặng đứng nguyên tại chỗ một lúc lâu, sau đó mới thì thào nói ra một câu như vậy. Sau đó hắn lại nhìn về phía Đạt Vân Hi hỏi:

- Ngươi đã từng đối chiến cùng với Trần Hạo Thao, đối với người này, ngươi có cảm giác như thế nào?

Đạt Vân Hi hơi sửng sốt một chút, nàng vừa nghĩ vừa nói:

- Đây là một người rất nghiêm túc, cho người khác cảm giác giống như là một quân nhân vậy, tuy thế lại không có vẻ thiết huyết, mà lại có một loại cảm giác phẫn Thanh, ách, đó chính là cảm giác hắn gây ra trong lòng người khác a.

- Đúng vậy, thói quen quân nhân... Cái này tựa hồ là đặc tính chung của tất cả mọi người trong cô nhi viện.

Lăng Tân gật đầu nói:

- Như vậy tổng kết lại có thể kết luận một điểm, thói quen đặc thù. Mọi người đều cùng sở hữu một thói quen đặc thù, đây là thứ nhất. Thứ hai... hiện tại ta, tức là nhân cách phụ, cũng có một số thói quen đặc thù, ví dụ như trong khi suy nghĩ vấn đề, ta đều muốn giơ tay lên giống như để đẩy gọng kính mắt, đây là một loại thói quen hẳn phải trải qua thời gian rất lâu mới có thể tạo thành, nhưng ta lại chưa bao giờ đeo kính, mặc dù chỉ là một chi tiết nhỏ, nhưng tổng kết lại cùng thói quen quân nhân kia, có thể kết luận một điểm... chúng ta đều có những thói quen chính mình cũng không biết.

Đạt Vân Hi nghe mà không hiểu gì cả. Nàng lại hỏi:

- Nếu vậy thì thế nào? Những đặc tính này... đại biểu cho cái gì?

- Đại biểu chúng ta rất có thể bị áp đặt cái gì đó... là trí nhớ sao? Hoặc là thân thể, thậm chí càng có thể là... gien?

Nhân cách phụ của Lăng Tân nhìn hướng về khu phế tích rồi nói:

- Dựa theo tình huống trước mắt, chúng ta có thể tổng kết ra mấy điểm sau, thứ nhất, cô nhi viện này là do chính phủ thành lập, trên thực tế khi chúng ta còn bé tuyệt đối chưa từng trải qua bất luận ngược đãi gì, điều này và thực tế trong xã hội hiện tại hoàn toàn không phù hợp, càng là cô nhi viện do chính phủ thành lập, khả năng cô nhi trong đó bị ngược đãi lại càng lớn. Thứ hai là tất cả cô nhi trong cô nhi viện đều không có bất kỳ người nào tàn tật, dị dạng, nhược trí… Trái lại, trí lực của tất cả chúng ta đều vượt qua người bình thường. Thứ ba, trận đại hỏa hoạn tới thật có chút trùng hợp, hơn nữa toàn bộ cô nhi đều chết chỉ còn lại có ba người chúng ta. Từ ba điểm này có thể quy kết lại làm một khả năng... Chúng ta là những thí nghiệm thể. Cô nhi viện này thật ra là vì nguyên nhân nào đó mà thành lập.

- Thí nghiệm? Thí nghiệm con người? Bắt những hài tử các ngươi làm thí nghiệm?

Đạt Vân Hi kinh ngạc nói ra. Lăng Tân gật đầu nói:

- Khả năng đã trên bảy mươi phần trăm, nếu như dùng khả năng này đến giả thiết, như vậy tất cả điểm đáng ngờ đều có thể giải thích rõ ràng, vì cái gì chúng ta đều có thói quen quân nhân, vì cái gì chúng ta đều có một số đặc tính vốn không thuộc về bản thân, còn có vì cái gì mà tất cả cô nhi đều rất thông minh, tại sao phải phát sinh trận đại hỏa hoạn tám năm trước, những điều này đều có thể giải thích. Hình dung một giả thiết như thế này, chính phủ hoặc là một tổ chức nào đó phát hiện ra phương pháp có thể khiến cho hài nhi trở nên rất thông minh, có thể là trực tiếp thay đổi cấu tạo gien, như vậy khi đó chính phủ hoặc là tổ chức sẽ tiến hành thí nghiệm trên quy mô lớn, mà loại thí nghiệm này cần phải giấu diếm xã hội, biện pháp tốt nhất là tiến hành trong căn cứ quân sự nào đó. Nhưng nếu như số lượng thí nghiệm thể quá lớn thì thế nào? Biện pháp tốt nhất chính là đem những thí nghiệm thể này đặt vào trong một cô nhi viện, khiến cho đại lượng hài tử có thể tập trung cùng một chỗ, lại khiến cho bọn hắn cơ bản bị ngăn cách với xã hội, biện pháp như vậy thật sự là rất tốt.

- Tiếp đó lý do trận đại hỏa hoạn phát sinh cũng có thể giải thích, đó chính là do thí nghiệm thất bại, hoặc là thí nghiệm này bị chính phủ phản kháng, hoặc là cơ cấu quyền lực trong tổ chức kia thay đổi, khiến cho thí nghiệm triệt để phá sản. Như vậy để che đậy sự tồn tại của thí nghiệm, thủ đoạn tốt nhất là giết chết tất cả thí nghiệm thể. Như vậy đại hỏa hoạn tại cô nhi viện cũng có thể giải thích rõ ràng, chỉ là trong giả thiết này có một điểm mù duy nhất: vị trí của người đứng phía sau là gì? Rốt cuộc hắn có vai trò gì trong những sự kiện này?

Lăng Tân nói đến đây thì ngừng lại, hắn lấy ra một quả táo từ trong lồng ngực, đứng đó vừa ăn táo vừa suy nghĩ. Mà Đạt Vân Hi thì có chút im lặng nhìn xem bộ dáng hắn ăn táo... Nàng căn bản không phát hiện hắn móc quả táo ra từ chỗ nào, túi áo trong trang phục hắn có thể chứa một quả táo lớn như vậy sao? Một lát sau Đạt Vân Hi mới bỗng nhiên mở miệng hỏi:

- Có khi nào là do suy luận của ngươi sai lầm thì sao? Từ khi mới bắt đầu đã sai lầm, không có thí nghiệm gì, cũng không có ai là thí nghiệm thể, mà người đứng phía sau cũng không hề quan hệ gì với những chuyện này?

Lăng Tân lắc lắc đầu nói:

- Trên cơ bản không tồn tại khả năng như vậy... Bởi vì ngươi nên biết, trên thế giới này bất cứ chuyện gì Phong thần bảng cũng có thể tra duyệt ra. Thậm chí ngay cả lai lịch thân thế của ngươi cũng vậy, sự tình ly kỳ như vậy cũng có thể biết. Nhưng khi ta muốn tra duyệt kỹ càng về kế hoạch thí nghiệm tại cô nhi viện, Phong thần bảng lại không thể hiện lên được thông tin nào, cho nên chỉ có thể có hai khả năng: một là suy đoán của ta đã sai, căn bản không có thí nghiệm cô nhi viện, hai là người đứng phía sau đã che đậy tất cả mọi chuyện liên quan, chỉ có Phong thần bảng mới có thể hạn chế Phong Thần bảng…

- Cho nên ta lại dùng phương thức khác hỏi Phong thần bảng một lần nữa... Mục đích cô nhi viện này thành lập là vì cái gì? Nếu như suy đoán của ta sai lầm, như vậy mục đích thành lập của cô nhi viện chỉ có thể là vì nuôi dưỡng những trẻ em mồ côi, một đáp án rất đơn giản, Phong thần bảng tuyệt đối có thể hiện ra một đáp án đơn giản như vậy. Nhưng nếu như suy luận của ta là đúng, mục đích cô nhi viện thành lập thật ra là vì thí nghiệm, như vậy thí nghiệm bị che đậy sẽ khiến trên Phong thần bảng không hiện ra tin tức gì cả... Kết quả là suy luận của ta quả thật đã đúng, trên Phong thần bảng không hề hiện ra tin tức nào, mục đích chúng ta tồn tại quả nhiên là vì một thí nghiệm nào đó. Mà tất cả chuyện này đều có liên quan đến người đứng phía sau, thí nghiệm này rốt cuộc là cái gì? Vì sao người đứng phía sau lại có liên quan đến chính phủ? Tại sao phải phát sinh trận đại hỏa hoạn tám năm trước? Vì cái gì ba người còn sống chúng ta đều có được mảnh Phong Thần bảng?

Khi Lăng Tân nói đến đây thì dừng lại một chút, hắn lại vô ý thức đưa tay lên sống mũi của mình, nhưng mà ở đó cũng không hề có cặp kính mắt nào tồn tại, hắn lại hơi sửng sốt một chút rồi mới tiếp tục nói:

- Tình huống cơ bản chính là như vậy. Bỏ qua tất cả khả năng không thể, đáp án còn lại cho dù không thể tưởng tượng đến mức nào, đó cũng chính là đáp án chính xác duy nhất... Mà ta từ trong một loạt vấn đề này lấy được một đáp án duy nhất là: người đứng phía sau là người tạo ra thí nghiệm, còn ba người chúng ta rất có thể là người được chủ định đánh bại hắn.

- Đợi… đợi một chút a.

Đạt Vân Hi càng nghe càng thấy khó hiểu, nàng nhịn không được mà hỏi:

- Ngươi nói rõ hơn một chút được không? Làm thế nào đột nhiên từ trong mấy vấn đề này liền suy ra được đáp án? Phương hướng suy luận của ngươi là như thế nào? Ta nghe mà hoàn toàn chẳng hiểu gì cả.

Lăng Tân liếc mắt nhìn nàng một cái rồi nói:

- Trí tuệ của người bình thường... Đây là nhờ may mắn mà do ngươi từng nói cho ta biết: đó chính là về ý thức Gaia, nếu như trái đất có ý thức tập thể của chính mình, nói một cách khác, ý thức này nhất định có thể minh bạch Phong thần bảng có uy lực lớn đến mức nào. Đó là một thứ vũ khí đủ để phá hủy trái đất một cách đơn giản, chỉ cần đủ điểm nhân quả, trái đất cũng chỉ không hơn một khối thiên thạch là bao, mà khi đối mặt với uy hiếp như vậy, ý thức Gaia tuyệt đối không có khả năng bó tay chịu trói, phản ứng có khả năng lớn nhất của nó là gạt bỏ người gây ra uy hiếp... Nhưng mà người đó có Phong thần bảng trong tay, ý thức Gaia không thể làm cách nào để gạt bỏ được, trong tình huống như vậy, khi người phía sau mất đi một bộ phận Phong Thần bảng, như vậy nó cũng sẽ không tìm cách hủy diệt một bộ phận Phong thần bảng này, mà sẽ đem giao cho một hoặc nhiều người có khả năng uy hiếp được người đứng phía sau, nhờ vào lực lượng của họ đến đối kháng với người đứng sau. Đó là cố gắng lớn nhất mà ý thức Gaia có thể làm để tiêu diệt người giữ Phong thần bảng, mà ba người chúng ta có lẽ là nhân tuyển do Gaia lựa chọn: ta, Trần Hạo Thao, Vĩ Thi Thi.

- Về phần người đứng phía sau, chỉ có thể là do thí nghiệm này có quan hệ với hắn, do đó mới bị che đậy, điều này đã được Phong thần bảng chứng thực, không thể nghi ngờ, cho nên trước mắt đạt được hai kết luận: một là thí nghiệm tại cô nhi viện có quan hệ với người phía sau, hai là ba người chúng ta đều sẽ đối kháng với hắn...

Khi nói đến đây, Lăng Tân hơi dừng lại suy nghĩ một chút rồi mới tiếp tục:

- Chỉ còn lại có một vấn đề duy nhất, mục đích của thí nghiệm tại cô nhi viện đến tột cùng là gì?... Lý do chúng ta tới khu phế tích cô nhi viện này là để dùng Phong thần bảng tiến hành hồi tưởng, xem lại những việc đã từng phát sinh tại đây mười mấy năm trước, hoặc là có những ai từng ra vào cô nhi viện, sau đó thông qua quá trình điều tra cẩn thận về những người này để phân tích từng bước ra thân phận người đứng sau. Chỉ cần xác nhận hắn có quan hệ nào đó với thí nghiệm tại cô nhi viện, như vậy đã bắt đầu có manh mối dẫn dến thân phận của hắn, điều tra phân tích từng bước từng bước... Hắn sẽ trốn không thoát!


/106

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status