- Trương Hằng, anh có một nhược điểm là hơi quá cẩn thận, giống như e ngại chuyện gì đó vậy, tuy rằng kỹ xảo chiến đấu đã hoàn toàn thuần thục, nhưng mà việc quá cẩn thận lại khiến cho anh không nắm bắt được cơ hội. Đôi khi mặc dù là biết là bẫy cũng nhất định phải nhảy vào, bởi vì dưới tình huống rơi vào bước đường cùng, chỉ có dũng cảm từ bỏ mới có thể chiến thắng.
Anna cười hì hì nói, đối diện với nàng, Trương Hằng đang hữu khí vô lực nằm vật trên mặt đất, toàn thân hắn đều là các vết thương nhỏ, phần lớn đều là vết cắt do bị đá nhọn hoặc là cành cây gây ra, hôm nay đã là ngày thực chiến thứ sáu của hai người, trong sáu ngày này, ngày nào huấn luyện cũng chấm dứt với thất bại thuộc về Trương Hằng, mấy lần trước là rơi vào bẫy của Anna hoặc là bị nàng mai phục, sau đó có mấy lần hắn phát hiện ra bẫy, thậm chí còn trước một bước tìm ra Anna, tuy vậy vẫn như cũ nhận lấy kết cục thất bại, không đơn thuần là do thực lực của Anna, vấn đề mấu chốt còn ở chỗ lực phản ứng, dù sao Anna cũng là người làm nghề sát thủ, còn Trương Hằng thì chỉ là một nam nhân thành phố bình thường mà thôi.
Trương Hằng nằm trên mặt đất nghe Anna đánh giá cùng phân tích điểm yếu của mình, những điều này vốn bản thân hắn cũng hết sức rõ ràng, mặc kệ như thế nào, ý thức của hắn cũng chỉ là của người bình thường, đến thế giới này chưa quá hai mươi ngày, sao có thể có được suy nghĩ cùng giác ngộ của cường giả đây? Lúc nào nên tấn công, khi nào nên tránh né, tất cả đều cần phải có kinh nghiệm tích lũy mới được, cho dù Trương Hằng đã mở cơ nhân tỏa, muốn thấu hiểu những kỹ xảo chiến đấu trong trí nhớ cũng vẫn cần phải trải qua nhiều lần chiến đấu mới có thể.
- Có điều anh cũng tiến bộ rất thần tốc, mới huấn luyện mấy ngày đã có thể đối kháng được với 90% uy lực của niệm động lực, đặc biệt là kỹ xảo bắn ra hai mũi tên va chạm vào nhau, uy lực so với đạn bắn còn lớn hơn, tốc độ cũng cực nhanh, đó là kỹ xảo gì vậy?
Sau khi nói xong Anna lại bỗng nhiên nở nụ cười, khen ngợi Trương Hằng một phen, tiếp đó mới hỏi, Trương Hằng lấy hết sức ngồi dậy, hắn cố gắng lên tiếng:
- Bạo liệt tiễn, điều khiển hai mũi tên va chạm vào nhau rồi phát nổ trên không trung, từ đó sinh ra sức mạnh cực lớn, là thần kỹ trong truyền thuyết, khi luyện đến cấp bậc cao nhất sẽ có thể bắn rơi cả Mặt trời, tiễn kỹ này được gọi là Cửu tiễn xạ nhật.
Anna nhẹ nhàng gật đầu, nàng nhìn về phía Trương Hằng rồi nói:
- Hôm nay tập luyện đến đây thôi, ngày mai em sẽ sử dụng toàn lực khi chiến đấu, lúc đó có thể sẽ không hạ thủ lưu tình nữa, do vậy nghỉ ngơi cho thật tốt đi. Cửu tiễn xạ nhật sao? Cái tên rất uy phong...
Anna thì thào một chút sau đó đi thẳng về hướng hai người cắm trại lúc trước, Trương hằng ở lại thu thập một số thứ lưu lại tại hiện trường chiến đấu, thanh trường cung bằng gỗ chắc chắn là không thể sử dụng được nữa, thanh trường cung này hẳn cũng không phải là vũ khí được tạo ra để chiến đấu, mà hẳn là dụng cụ được chế tạo để đi săn hoặc là rèn luyện khả năng bắn tên mà thôi, trải qua sáu ngày chiến đấu kịch liệt, dây cung đã bị hắn kéo đứt, phần thân làm bằng gỗ cũng hiện ra rất nhiều vết nứt, do vậy ngày mai hắn chỉ có thể sử dụng thanh trường cung bằng hợp kim, về phần những mũi tên thì đều được tạo thành từ thép tinh luyện, thu hồi về có thể tái sử dụng.
Làm xong tất cả mọi việc, Trương Hằng liền lê bước về phía dòng suối nhỏ, dùng nước rửa sạch bùn đất trên thân thể mặt mũi rồi mới trở lại vị trí dựng lều, mà Anna đã sớm bắt đầu nướng đồ ăn bên đống lửa, nhìn thấy hắn trở về, nàng tự nhiên cười nói mấy câu, sau đó liền cúi đầu tiếp tục chuẩn bị đồ ăn.
- Anna, nếu như em nguyện ý...
Trương hằng bỗng nhiên nói với vẻ chần chờ.
- Hả?
Anna kỳ quái ngẩng đầu lên, một loại trực giác khó hiểu của nữ nhân khiến cho tim nàng lập tức đập nhanh, khuôn mặt cũng đỏ lên. Mà Trương hằng cũng đang đỏ mặt, hắn cúi đầu hơn nửa ngày, sau đó mới mãnh liệt ngẩng đầu lên rồi cẩn thận nói từng chữ:
- Nếu như em nguyện ý… sau trận chiến đấu này, chúng ta sẽ cùng nhau tiến vào thế giới luân hồi, anh có biện pháp để cho chúng ta cùng trở thành thành viên tiểu đội luân hồi!
Anna sửng sốt một lúc lâu, tiếp đó mới hơi nở nụ cười, nàng nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó tiếp tục nướng đồ ăn, vừa nướng vừa nói:
- Ừm, sau khi trận chiến đấu này chấm dứt, chúng ta sẽ cùng tiến vào thế giới luân hồi... cùng chiến đấu, tương lai cũng có thể bên cạnh nhau...
- Bên cạnh nhau…
( Ngươi muốn yêu, giống như chưa từng bị tổn thương, vậy ngươi nhất định phải tin tưởng, tựa như chưa bao giờ bị phản bội. )
Ngày hôm sau, cũng là ngày huấn luyện cuối cùng, như thường lệ, Anna đã sớm tiến vào trong rừng, Trương Hằng cầm theo thanh trường cung bằng hợp kim, sau đó cũng bước vào phạm vi rừng rậm. Có điều không biết có phải do cảm giác của hắn hay không, sáng nay khi chuẩn bị bắt đầu đối chiến, trên người Anna lại toát ra một luồng sát ý, đó là sát ý chân chính, lạnh như băng. Trương Hằng suy nghĩ ngàn vạn nhưng vẫn không tìm ra giải thích hợp lý, chẳng lẽ Anna có sở thích đặc thù nào đó mà hắn không biết sao? Một khi đã yêu ai sẽ muốn giết chết đối phương? Nếu thật sự là như vậy... vậy quá mức hỏng bét.
Trương Hằng còn chưa tìm ra đáp án, bỗng nhiên mũi hắn ngửi thấy mùi nước hoa hương cam của Anna, hắn còn tưởng là lại có bẫy phía trước, không ngờ vừa mới đưa mắt nhìn quanh một chút đã phát hiện ra Anna đang đứng trên ngọn một cây cổ thụ.
- Trương Hằng, nếu như đã quyết định sẽ giết người, vậy cũng phải chuẩn bị tâm lý bị giết, từng làm sát thủ nhiều năm, hẳn là anh cũng minh bạch đạo lý này...
Anna lạnh nhạt nói, khi nói đến đây nàng liền thở dài:
- Sáng sớm hôm nay em đã nhận được tin tức, đã tìm ra đối tượng cần ám sát, sau khi chúng ta trở về, trong tối đa năm ngày sẽ giao chiến với đối phương, nếu bọn họ thật sự là tiểu đội luân hồi, khi đó cả hai chúng ta đều sẽ là cửu tử nhất sinh, cho nên...
- Em sẽ dùng toàn lực chiến đấu, nếu như có bất trắc, chết dưới súng của em so ra vẫn tốt hơn là chết trong tay đối phương, yên tâm đi, sau khi anh chết em cũng sẽ tự sát. Thế giới này lạnh lẽo như vậy, không còn anh, thật sự không còn gì đáng để lưu luyến, cha mẹ em... bọn họ đều là người ích kỷ, vĩnh viễn chỉ biết đến bản thân, một người chỉ quan tâm đến nữ nhân cùng quyền thế, một người chỉ muốn hưởng thụ cùng tiền tài, em thật sự không muốn tiếp tục cô đơn nữa, cho nên...
Nói đến đây, khóe mắt Anna đã hiện lên mấy giọt nước mắt trong suốt như trân châu, nàng cũng không hề lau nước mắt, chỉ nhắm súng về phía Trương Hằng, trên nòng súng mơ hồ hiện lên từng đoàn niệm động lực, sát ý chân thật mãnh liệt truyền đến khiến Trương Hằng lập tức theo bản năng mở cơ nhân tỏa, một cảm giác vô cùng nguy hiểm tràn ngập trong ý thức, hắn cũng không dám ngẩng đầu lên, chỉ đạp mạnh dưới chân một phát rồi nhảy về phía trước, mà khi hắn mới nhảy ra ước chừng hơn hai mét, phía sau liền phát ra hai tiếng nổ vang dội, vô số đá vụn mang theo lực đạo cực lớn bắn vào sau lưng khiến cho hắn lập tức phun ra một ngụm máu lớn.
Tuy vậy giờ phút này Trương hằng hoàn toàn không dám dừng lại chút nào, hắn vội vàng chạy hết tốc lực về phía trước, trực tiếp vọt đến phía sau một gốc cây đại thụ đường kính mấy mét, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, từ khi Anna nổ súng đến lúc Trương Hằng chạy trốn, tất cả cũng chỉ kéo dài một hai giây mà thôi, mặt đất bị viên đạn mang theo niệm động lực bắn phá tạo ra một hố sâu tầm hai mét, tro bụi còn chưa kịp lắng xuống, Anna đã lại một lần nữa giơ súng lên nhắm về phía cây đại thụ Trương Hằng đang trốn, ầm~ một tiếng, cây đại thụ lập tức gãy thành hai đoạn, mà ở phía sau gốc cây rõ ràng cái gì cũng không có, Trương Hằng không biết đã lẻn đến nơi nào.
Ngay lúc Anna tập trung lực chú ý nhìn về phía bốn phía, bỗng nhiên một mũi tên đột ngột bay tới từ trong rừng rậm, vụt~ một tiếng trực tiếp cắt đứt ngọn cây nàng đang đứng, nhưng mà giờ phút này Anna cũng đã mở cơ nhân tỏa, một chút ngoài ý muốn căn bản không làm khó được nàng, chỉ thấy nàng đạp nhẹ dưới chân, mượn lực nhảy tới một ngọn cây khác cao hơn, sau đó giơ súng lên trực tiếp bắn về hướng mũi tên vừa phóng tới.
- Trương Hằng... nếu như anh đã muốn đối kháng với tiểu đội luân hồi, muốn làm nên chuyện đại sự, vậy sao có thể ngay cả ra tay với đối phương cũng không làm được? Chỉ cần có thể hạ quyết tâm, dùng thực lực của anh sẽ có thể đánh bại em, đừng làm em phải thất vọng.
Trong khi nói Anna lại bắn thêm vài phát, chấn động cùng nổ tung lập tức xuất hiện tại mấy vị trí liên tiếp, các gốc cây đại thụ lần lượt gãy đổ, mà Trương hằng cho dù thế nào cũng không so được với Trịnh Xá, ngay cả cát đá sinh ra từ siêu bão trên Sao Hỏa cũng có thể ngăn cản, dưới công kích liên tục của Anna, tuy rằng mỗi lần đều dựa vào trực giác tránh né, nhưng mà đá vụn vẫn như cũ khiến cho toàn thân hắn khắp nơi đều là vết thương, mặc dù còn chưa có vết thương nào quá lớn, nhưng chỉ cần tiếp tục chảy máu như vậy cũng đủ để giết chết hắn, do đó thời gian dần qua, tốc độ của Trương hằng cũng dần chậm lại.
Ầm~!
Anna lại bắn thêm một phát, cắt đứt ngang một cây đại thụ ở gần Trương Hằng, giờ phút này tốc độ tránh né của hắn đã chậm hơn lúc đầu rất nhiều, mới chạy được mấy bước, cây đại thụ kia đã đổ xuống chắn trước mặt, vừa quay đầu nhìn lại phía sau hắn đã thấy hai khẩu súng ngắn của Anna đang nhắm về phía mình.
-... Trương Hằng, nếu như anh đi rồi, em cũng sẽ đi theo.
Anna thở dài, đoàn niệm động lực vặn vẹo trên nòng súng càng lúc càng trở nên dày đặc, một phát này nếu như bắn ra, Trương Hằng khẳng định sẽ chết chắc.
Trương hằng cũng thấy đoàn niệm động lực đang càng lúc càng trở nên dày đặc, lần này thực sự là không thể tránh, hắn chỉ kịp nhìn về phía hai mắt Anna, ánh mắt nàng dường như chứa đựng rất nhiều tình cảm, có đau đớn, có kỳ vọng, còn có cả yêu thương, rất khó có thể hình dung, nhưng mà khi nhìn vào mắt Anna hắn thật sự cảm nhận được những tình cảm này.
Vô thức, phảng phất như tự nhiên, Trương Hằng nâng cung lên hướng về phía Anna, trên dây cung có ba mũi tên, cơ bắp trên cánh tay hắn cũng dần phồng lên...
(... Ta thật sự vẫn có thể yêu sao? Toàn tâm toàn ý yêu một người, ta còn có thể sao?)
Không biết tại sao, trong thời khắc sinh tử, trong đầu Trương Hằng chợt sinh ra một ý nghĩ như vậy, nhưng mà hắn lại không hề tìm kiếm đáp án, hoặc là có thể nói, đáp án vốn đã ở trong lòng hắn...
Viên đạn mang theo tầng niệm động lực mắt thường có thể thấy được bắn ra, cùng lúc đó, ba mũi tên cũng đồng thời bắn ra, mũi tên sau cùng bắn trúng đuôi mũi phía trước rồi nổ tung, mũi tên thứ hai bắn trúng đuôi mũi tên đầu tiên rồi cũng phát nổ, mũi tên đầu tiên lập tức đạt tới tốc độ không thể tưởng tượng được, mang theo lực đạo vô cùng lớn bắn thẳng về phía viên đạn, trong nháy mắt này, cả viên đạn cùng mũi tên dường như đều dừng lại trong hư không, chỉ trong chốc lát mà cũng giống như vĩnh hằng, sau đó mũi tên cắt vào tầng niệm động lực, trực tiếp phá nát viên đạn, vụt sát qua mặt Anna rồi bay thẳng về phía chân trời...
Trương hằng chỉ cảm thấy sức lực toàn thân đều biến mất không còn lại gì, thân thể hắn mềm nhũn ngã xuống, thống khổ cực hạn như khi mở cơ nhân tỏa lần đầu lập tức xuất hiện, bất quá cũng giống như lần đầu, chưa kịp cảm nhận rõ sự thống khổ, hai mắt hắn đã chợt tối đen, tiếp đó hoàn toàn rơi vào hôn mê.
Giờ phút này Anna đã nhảy xuống từ trên ngọn cây, nước mắt trong mắt nàng chớp động liên tục, sau khi đánh ngất Trương Hằng, nàng mới ôm hắn vào lòng nhẹ nhàng nói:
- Đồ ngốc, đến giây phút cuối cùng rõ ràng vẫn không nhắm vào em, anh thật là đồ ngốc mà... cùng khiêu chiến với tiểu đội luân hồi, sau đó em sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh anh, Trương Hằng... người em yêu.Tìm đường sống trong cõi chết (tam)
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Sau đó, Trương Hằng cùng Anna ăn mặc như một cặp tình nhân, cứ như vậy canh giữ trên đoạn đường dẫn đến hải cảng, giữa trưa ngày thứ hai, rốt cuộc chiếc xe buýt của tiểu đội chăn nuôi cũng chậm rãi chạy đến, mà Trương Hằng cùng Anna cũng dựa kế hoạch đã định trước ra vẻ tranh cãi với tài xế xe tải.
( Chỉ có một cơ hội, vài giây ngắn ngủi sẽ quyết định vận mệnh của ta và cả Anna, nếu như thật sự có vận mệnh trong cõi tối tăm, xin hãy nghe cầu xin của ta, để cho ta thành công a, để cho ta có cơ hội lại một lần nữa mở rộng cửa lòng... )
Trương Hằng lặng lẽ cầu xin trong nội tâm, khi đối phương càng lúc càng tiếp cận hắn mới bình tĩnh đi tới phía sau chiếc xe thể thao lấy ra một thanh trường cung bằng hợp kim, đồng thời giương cung nhắm vào người tài xế lái xe tải nói:
- Ngươi có tin ta giết ngươi không? Dù sao hiện thế giới này cũng đã hỗn loạn rồi, ta giết ngươi tại đây sẽ không ai biết, nói cho ngươi một khoản tiền coi như xong, ngươi lại hết lần này tới lần khác dây dưa không chịu...
Người lái xe tải rõ ràng sửng sốt một chút, hắn chỉ là nhận nhiệm vụ làm bộ tranh cãi với Trương Hằng cùng Anna mà thôi, ai biết hiện tại lại bị người khác dùng cung uy hiếp, nhìn dây cung căng cứng cộng với quang mang chớp động trên đầu mũi tên hắn cũng thật sự sợ đến mức muốn ngất xỉu, do đó liền vội vàng giơ hai tay lên, không dám nói thêm lời nào.
Bộp~ Bộp~!
Otto Rix bỗng nhiên vỗ tay, hắn cười ha ha nói:
- Tiểu tử này rất hợp khẩu vị của ta, nhiều lời làm gì, nam nhân đáng chết liền giết, nên thoải mái thì thoải mái, tiểu tử, chỉ cần ngươi giết chết hắn, ta sẽ chỉ mang bạn gái của ngươi đi, đối với ngươi, ta sẽ mở lòng từ bi.
Trương Hằng ra vẻ mờ mịt xoay đầu lại, hắn kỳ quái nhìn ba người đang bước đến rồi nói:
- Có ý gì? Mang bạn gái của ta đi là ý gì?
Ngay lúc hắn vừa xoay đầu lại, viên tài xế xe tải bỗng nhiên hét lên một tiếng rồi chạy về phía sau, nhưng mà hắn còn chưa chạy được mười bước, bỗng nhiên một thân ảnh đã thoáng hiện lên bên cạnh, nhẹ nhàng đánh tới một quyền, lồng ngực viên tài xế lái xe tải liền trực tiếp bị phá nát, máu tươi cùng nội tạng rơi vãi đầy đất, người vừa đánh ra một quyền chính là Otto Rix.
- Thật sự là đáng tiếc.
Otto Rix phủi phủi máu thịt vương vãi trên tay, hắn cười lạnh nói:
- Vốn muốn tha cho ngươi một mạng, nhưng mà tiếc là xem ra ngươi cũng không thể được coi là nam nhân thực sự, cho nên giết ngươi luôn vậy...
Lúc hắn chuẩn bị ra tay, bỗng nhiên Paul Weier gọi lớn:
- Đội trưởng, dứt khoát cho ta hai người bọn họ đi, giết chết thì uổng lắm, tuy ta từng chơi đùa với nhiều người nhưng mà với một cặp tình nhân thì rất ít, hơn nữa nữ nhân này rất xinh đẹp, nam cũng anh tuấn, tổ hợp như vậy thật sự quá hấp dẫn...
Giờ phút này Otto Rix đã đến gần bên người Trương Hằng, chuẩn bị tấn công, nghe vậy hắn lập tức ngừng lại suy nghĩ một chút rồi nhíu mày nói:
- Cho ngươi cũng được, có điều nữ nhân kia thuộc về ta, chờ khi nào ta chán sẽ cho ngươi, mẹ nó, ngươi rõ ràng nam nữ gì cũng thích, thật là… mà thôi cho ngươi cả hai luôn cho xong.
Nói xong, hắn liền quay người liền đi về hướng xe buýt, khi Otto Rix định vung quyền, Trương Hằng xém chút nữa đã tự động mở cơ nhân tỏa, loại áp lực sinh tử này thật sự khó có thể hình dung, từ đó cũng có thể thấy được cách biệt thực lực giữa hắn vàOtto Rix.
Bất quá cũng may, lúc trước hắn thiết kế Paul Weier đã cố ý thêm vào yếu tố song tính, giờ phút này quả nhiên là cứu được hắn một mạng, hiện tại chỉ còn Paul vừa cười vừa bước về hướng hắn và Anna, Otto Rix cùng người da đen Berry đều đã quay người đi về hướng xe buýt, Trương Hằng biết, cơ hội duy nhất đã đến!
( Sáu mét, năm mét, bốn mét... )
- Động thủ!
Trương Hằng quát một tiếng, cặp mắt lập tức trở nên mờ mịt, cùng lúc đó, cơ bắp trên hai tay của hắn cũng phồng lớn lên, dây cung được kéo tròn căng như trăng rằm, chỉ trong nháy mắt mà thôi, hai mũi tên đã vụt bắn ra, mục tiêu là... Otto Rix!
Trong ba người này, cận chiến mạnh nhất, đáng lo nhất chính là Otto Rix, tốc độ, lực lượng đều đã vượt qua mức độ hắn và Anna có thể đối địch, cho nên nhất định phải chế trụ Otto Rix trước khi Anna lấy được hộp ngọc, nếu không cho dù hắn một mũi tên bắn chết Paul Weier, không đợi hai người bọn họ lấy được hộp ngọc đoán chừng Otto Rix đã giết chết cả hai.
Gần như ngay lúc Trương Hằng quát một tiếng, hai mắt Anna cũng liền trở thành một mảng mờ mịt, nàng dùng sức đạp mạnh dưới chân một cái, toàn thân mãnh liệt lao về hướng Paul Weier, đồng thời lấy ra hai khẩu súng giấu sẵn trong tất chân, hai tiếng súng đùng~ đùng~ vang lên, trên chân Paul Weier lập tức xuất hiện hai lỗ máu, có điều lần tấn công này quả thực vô cùng gấp gáp nên Anna cũng chưa kịp quán chú niệm động lực lên viên đạn, do vậy hai phát súng của nàng chỉ có thể khiến đối phương bị thương nhẹ.
Khi Trương Hằng cùng Anna phát động công kích, Otto Rix là người phản ứng nhanh nhất, không hề chậm trễ một tích tắc nào,hắn đạp mạnh dưới chân sau đó né qua một bên, mới vừa né qua một chút, sau lưng hắn đã truyền đến tiếng xé gió bay đến của bạo liệt tiễn, mũi tên này trực tiếp xuyên qua bả vai hắn, có điều dù sao tốc độ phản ứng của Otto Rix vẫn rất nhanh cho nên mũi tên này chỉ bắn thủng một phần da thịt của hắn, thậm chí ngay cả xương tay cũng không sao,cho nên vết thương này của hắn kỳ thực rất nhỏ.
Sau khi mũi tên này vụt qua, người da đen Berry cũng nhanh chóng có phản ứng, hắn mạnh mẽ quay đầu lại, ngay lúc Trương Hằng lại một lần nữa kéo cung chuẩn bị xạ kích, từ hai mắt Berry bỗng nhiên bắn ra một luồng lôi điện, ầm~ một tiếng đánh vào trên người Trương Hằng, tốc độ của luồng lôi điện cực nhanh, so với một chớp mắt còn nhanh hơn rất nhiều, may mà trong tình huống khẩn cấp, đối phương không có thời gian tích trữ lôi điện, cho nên đòn tấn công này chỉ khiến Trương Hằng ngã xuống, không biến hắn thành than.
( Nguy rồi! Khi ta xếp đặt căn bản không có chiêu này! Hắn rõ ràng bắn ra lôi điện từ trong mắt, đây là chiêu thức hắn tự sáng tạo sao? Cử động a! Thân thể của ta! )
Trương Hằng kịch liệt run rẩy trên mặt đất, uy lực của luồng lôi điện vừa rồi cũng không lớn, nhưng chí ít vẫn đạt tới mười nghìn vôn, mặc cho tố chất thân thể của hắn tốt đến mức nào, chỉ cần không phải là siêu nhân đều sẽ bị tê liệt từ vài giây cho đến mấy chục giây, khi hắn đang liều mạng muốn đứng lên, bỗng nhiên có một bàn chân xuất hiện bên cạnh, tiếp đó Trương hằng liền bị đá bay ra xa bảy tám mét, mãnh liệt đâm vào chiếc xe thể thao, hắn lập tức oa một tiếng, hộc ra mấy ngụm máu lớn, mơ hồ trong đó còn mang theo cả những mảnh vỡ của nội tạng.
Otto Rix đang đứng tại vị trí hắn ngã xuống vừa nãy, mặt mũi tràn đầy vặn vẹo dữ tợn cùng phẫn nộ giống như đã phát điên không còn chút lý trí, hắn giận dữ hét lớn:
- Dám đánh lén ta? Loại cặn bã như ngươi cũng dám đánh lén ta? Mẹ nó, lão tử không lột da ngươi không xong, ta sẽ cho ngươi ngay cả muốn chết cũng không thể!
Đúng lúc này, một tiếng súng vang lên, cách đó không xa, Anna đang khống chế Paul Weier, một tay nàng cầm hộp ngọc, tay kia cầm súng nhắm vào đầu hắn.
- Không nên lộn xộn, nếu không ta sẽ không đảm bảo tính mạng đồng bọn của ngươi.
Anna nói với Otto Rix, đồng thời mắt nàng vội vã nhìn về phía Trương Hằng, khi nàng đang định từng bước một đi vềphía chiếc xe thể thao, bỗng nhiên Trương Hằng vừa thổ huyết vừa lớn tiếng hét lên.
- Cẩn thận! Bọn hắn không có nhân tính, sẽ không cố kỵ đến tính mạng đồng bọn của mình!
Lời còn chưa dứt, Otto Rix đã xuất hiện sau lưng Anna, mãnh liệt đánh tới một quyền, xỏ xuyên qua cả Anna và Paul Weier cùng một lúc, máu thịt cùng nội tạng lập tức tuôn ra, cả hai người đều đã không thể sống sót.
- Aaaa!
Trương Hằng điên cuồng hét lớn, hai mắt chỉ còn lại một màu đỏ như máu, tất cả mọi thứ xung quanh hắn đều đã hoàn toàn biến mất, thứ duy nhất còn lại chỉ là khuôn mặt của Anna...
Anna nhìn thoáng qua lồng ngực của mình, khóe miệng nàng bắt đầu không ngừng chảy ra máu tươi, giây lát sau nàng lại nhìn về phía Trương Hằng rồi yên nhiên nở nụ cười, hoàn toàn không có bất kỳ ưu sầu, hoàn toàn không có bất kỳ gánh nặng, chỉ có nụ cười thuần khiết cùng dòng máu đỏ tươi bên khóe miệng, thoạt nhìn duy mỹ tuyệt sắc, đồng thời cũng khiến cho người ta phải ưu thương khổ sở...
- Sống sót, sống luôn cả phần của em nhé, người em yêu…
Anna mãnh liệt ném hộp ngọc về phía Trương Hằng, đồng thời khẩu súng trong tay nàng cũng khai hỏa, đùng~ một tiếng, hộp ngọc bị phá nát, sương mù trong hộp lập tức mãnh liệt trào ra, bao phủ cả chiếc xe thể thao cùng Trương Hằng bên trong...
- Đừng rời xa anh lần nữa, xin em, đừng rời xa anh!
Chưa bao giờ có một khắc ta kỳ vọng có được lực lượng như vậy...
Lực lượng để quán triệt con đường của bản thân, lực lượng để bảo hộ chính mình, lực lượng để bảo hộ chúng ta...
Chưa bao giờ có một khắc ta cần lực lượng như vậy!...
Bên trong màn sương tràn ngập, một thân ảnh cao gần ba mét dần hiện ra...
Anna cười hì hì nói, đối diện với nàng, Trương Hằng đang hữu khí vô lực nằm vật trên mặt đất, toàn thân hắn đều là các vết thương nhỏ, phần lớn đều là vết cắt do bị đá nhọn hoặc là cành cây gây ra, hôm nay đã là ngày thực chiến thứ sáu của hai người, trong sáu ngày này, ngày nào huấn luyện cũng chấm dứt với thất bại thuộc về Trương Hằng, mấy lần trước là rơi vào bẫy của Anna hoặc là bị nàng mai phục, sau đó có mấy lần hắn phát hiện ra bẫy, thậm chí còn trước một bước tìm ra Anna, tuy vậy vẫn như cũ nhận lấy kết cục thất bại, không đơn thuần là do thực lực của Anna, vấn đề mấu chốt còn ở chỗ lực phản ứng, dù sao Anna cũng là người làm nghề sát thủ, còn Trương Hằng thì chỉ là một nam nhân thành phố bình thường mà thôi.
Trương Hằng nằm trên mặt đất nghe Anna đánh giá cùng phân tích điểm yếu của mình, những điều này vốn bản thân hắn cũng hết sức rõ ràng, mặc kệ như thế nào, ý thức của hắn cũng chỉ là của người bình thường, đến thế giới này chưa quá hai mươi ngày, sao có thể có được suy nghĩ cùng giác ngộ của cường giả đây? Lúc nào nên tấn công, khi nào nên tránh né, tất cả đều cần phải có kinh nghiệm tích lũy mới được, cho dù Trương Hằng đã mở cơ nhân tỏa, muốn thấu hiểu những kỹ xảo chiến đấu trong trí nhớ cũng vẫn cần phải trải qua nhiều lần chiến đấu mới có thể.
- Có điều anh cũng tiến bộ rất thần tốc, mới huấn luyện mấy ngày đã có thể đối kháng được với 90% uy lực của niệm động lực, đặc biệt là kỹ xảo bắn ra hai mũi tên va chạm vào nhau, uy lực so với đạn bắn còn lớn hơn, tốc độ cũng cực nhanh, đó là kỹ xảo gì vậy?
Sau khi nói xong Anna lại bỗng nhiên nở nụ cười, khen ngợi Trương Hằng một phen, tiếp đó mới hỏi, Trương Hằng lấy hết sức ngồi dậy, hắn cố gắng lên tiếng:
- Bạo liệt tiễn, điều khiển hai mũi tên va chạm vào nhau rồi phát nổ trên không trung, từ đó sinh ra sức mạnh cực lớn, là thần kỹ trong truyền thuyết, khi luyện đến cấp bậc cao nhất sẽ có thể bắn rơi cả Mặt trời, tiễn kỹ này được gọi là Cửu tiễn xạ nhật.
Anna nhẹ nhàng gật đầu, nàng nhìn về phía Trương Hằng rồi nói:
- Hôm nay tập luyện đến đây thôi, ngày mai em sẽ sử dụng toàn lực khi chiến đấu, lúc đó có thể sẽ không hạ thủ lưu tình nữa, do vậy nghỉ ngơi cho thật tốt đi. Cửu tiễn xạ nhật sao? Cái tên rất uy phong...
Anna thì thào một chút sau đó đi thẳng về hướng hai người cắm trại lúc trước, Trương hằng ở lại thu thập một số thứ lưu lại tại hiện trường chiến đấu, thanh trường cung bằng gỗ chắc chắn là không thể sử dụng được nữa, thanh trường cung này hẳn cũng không phải là vũ khí được tạo ra để chiến đấu, mà hẳn là dụng cụ được chế tạo để đi săn hoặc là rèn luyện khả năng bắn tên mà thôi, trải qua sáu ngày chiến đấu kịch liệt, dây cung đã bị hắn kéo đứt, phần thân làm bằng gỗ cũng hiện ra rất nhiều vết nứt, do vậy ngày mai hắn chỉ có thể sử dụng thanh trường cung bằng hợp kim, về phần những mũi tên thì đều được tạo thành từ thép tinh luyện, thu hồi về có thể tái sử dụng.
Làm xong tất cả mọi việc, Trương Hằng liền lê bước về phía dòng suối nhỏ, dùng nước rửa sạch bùn đất trên thân thể mặt mũi rồi mới trở lại vị trí dựng lều, mà Anna đã sớm bắt đầu nướng đồ ăn bên đống lửa, nhìn thấy hắn trở về, nàng tự nhiên cười nói mấy câu, sau đó liền cúi đầu tiếp tục chuẩn bị đồ ăn.
- Anna, nếu như em nguyện ý...
Trương hằng bỗng nhiên nói với vẻ chần chờ.
- Hả?
Anna kỳ quái ngẩng đầu lên, một loại trực giác khó hiểu của nữ nhân khiến cho tim nàng lập tức đập nhanh, khuôn mặt cũng đỏ lên. Mà Trương hằng cũng đang đỏ mặt, hắn cúi đầu hơn nửa ngày, sau đó mới mãnh liệt ngẩng đầu lên rồi cẩn thận nói từng chữ:
- Nếu như em nguyện ý… sau trận chiến đấu này, chúng ta sẽ cùng nhau tiến vào thế giới luân hồi, anh có biện pháp để cho chúng ta cùng trở thành thành viên tiểu đội luân hồi!
Anna sửng sốt một lúc lâu, tiếp đó mới hơi nở nụ cười, nàng nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó tiếp tục nướng đồ ăn, vừa nướng vừa nói:
- Ừm, sau khi trận chiến đấu này chấm dứt, chúng ta sẽ cùng tiến vào thế giới luân hồi... cùng chiến đấu, tương lai cũng có thể bên cạnh nhau...
- Bên cạnh nhau…
( Ngươi muốn yêu, giống như chưa từng bị tổn thương, vậy ngươi nhất định phải tin tưởng, tựa như chưa bao giờ bị phản bội. )
Ngày hôm sau, cũng là ngày huấn luyện cuối cùng, như thường lệ, Anna đã sớm tiến vào trong rừng, Trương Hằng cầm theo thanh trường cung bằng hợp kim, sau đó cũng bước vào phạm vi rừng rậm. Có điều không biết có phải do cảm giác của hắn hay không, sáng nay khi chuẩn bị bắt đầu đối chiến, trên người Anna lại toát ra một luồng sát ý, đó là sát ý chân chính, lạnh như băng. Trương Hằng suy nghĩ ngàn vạn nhưng vẫn không tìm ra giải thích hợp lý, chẳng lẽ Anna có sở thích đặc thù nào đó mà hắn không biết sao? Một khi đã yêu ai sẽ muốn giết chết đối phương? Nếu thật sự là như vậy... vậy quá mức hỏng bét.
Trương Hằng còn chưa tìm ra đáp án, bỗng nhiên mũi hắn ngửi thấy mùi nước hoa hương cam của Anna, hắn còn tưởng là lại có bẫy phía trước, không ngờ vừa mới đưa mắt nhìn quanh một chút đã phát hiện ra Anna đang đứng trên ngọn một cây cổ thụ.
- Trương Hằng, nếu như đã quyết định sẽ giết người, vậy cũng phải chuẩn bị tâm lý bị giết, từng làm sát thủ nhiều năm, hẳn là anh cũng minh bạch đạo lý này...
Anna lạnh nhạt nói, khi nói đến đây nàng liền thở dài:
- Sáng sớm hôm nay em đã nhận được tin tức, đã tìm ra đối tượng cần ám sát, sau khi chúng ta trở về, trong tối đa năm ngày sẽ giao chiến với đối phương, nếu bọn họ thật sự là tiểu đội luân hồi, khi đó cả hai chúng ta đều sẽ là cửu tử nhất sinh, cho nên...
- Em sẽ dùng toàn lực chiến đấu, nếu như có bất trắc, chết dưới súng của em so ra vẫn tốt hơn là chết trong tay đối phương, yên tâm đi, sau khi anh chết em cũng sẽ tự sát. Thế giới này lạnh lẽo như vậy, không còn anh, thật sự không còn gì đáng để lưu luyến, cha mẹ em... bọn họ đều là người ích kỷ, vĩnh viễn chỉ biết đến bản thân, một người chỉ quan tâm đến nữ nhân cùng quyền thế, một người chỉ muốn hưởng thụ cùng tiền tài, em thật sự không muốn tiếp tục cô đơn nữa, cho nên...
Nói đến đây, khóe mắt Anna đã hiện lên mấy giọt nước mắt trong suốt như trân châu, nàng cũng không hề lau nước mắt, chỉ nhắm súng về phía Trương Hằng, trên nòng súng mơ hồ hiện lên từng đoàn niệm động lực, sát ý chân thật mãnh liệt truyền đến khiến Trương Hằng lập tức theo bản năng mở cơ nhân tỏa, một cảm giác vô cùng nguy hiểm tràn ngập trong ý thức, hắn cũng không dám ngẩng đầu lên, chỉ đạp mạnh dưới chân một phát rồi nhảy về phía trước, mà khi hắn mới nhảy ra ước chừng hơn hai mét, phía sau liền phát ra hai tiếng nổ vang dội, vô số đá vụn mang theo lực đạo cực lớn bắn vào sau lưng khiến cho hắn lập tức phun ra một ngụm máu lớn.
Tuy vậy giờ phút này Trương hằng hoàn toàn không dám dừng lại chút nào, hắn vội vàng chạy hết tốc lực về phía trước, trực tiếp vọt đến phía sau một gốc cây đại thụ đường kính mấy mét, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, từ khi Anna nổ súng đến lúc Trương Hằng chạy trốn, tất cả cũng chỉ kéo dài một hai giây mà thôi, mặt đất bị viên đạn mang theo niệm động lực bắn phá tạo ra một hố sâu tầm hai mét, tro bụi còn chưa kịp lắng xuống, Anna đã lại một lần nữa giơ súng lên nhắm về phía cây đại thụ Trương Hằng đang trốn, ầm~ một tiếng, cây đại thụ lập tức gãy thành hai đoạn, mà ở phía sau gốc cây rõ ràng cái gì cũng không có, Trương Hằng không biết đã lẻn đến nơi nào.
Ngay lúc Anna tập trung lực chú ý nhìn về phía bốn phía, bỗng nhiên một mũi tên đột ngột bay tới từ trong rừng rậm, vụt~ một tiếng trực tiếp cắt đứt ngọn cây nàng đang đứng, nhưng mà giờ phút này Anna cũng đã mở cơ nhân tỏa, một chút ngoài ý muốn căn bản không làm khó được nàng, chỉ thấy nàng đạp nhẹ dưới chân, mượn lực nhảy tới một ngọn cây khác cao hơn, sau đó giơ súng lên trực tiếp bắn về hướng mũi tên vừa phóng tới.
- Trương Hằng... nếu như anh đã muốn đối kháng với tiểu đội luân hồi, muốn làm nên chuyện đại sự, vậy sao có thể ngay cả ra tay với đối phương cũng không làm được? Chỉ cần có thể hạ quyết tâm, dùng thực lực của anh sẽ có thể đánh bại em, đừng làm em phải thất vọng.
Trong khi nói Anna lại bắn thêm vài phát, chấn động cùng nổ tung lập tức xuất hiện tại mấy vị trí liên tiếp, các gốc cây đại thụ lần lượt gãy đổ, mà Trương hằng cho dù thế nào cũng không so được với Trịnh Xá, ngay cả cát đá sinh ra từ siêu bão trên Sao Hỏa cũng có thể ngăn cản, dưới công kích liên tục của Anna, tuy rằng mỗi lần đều dựa vào trực giác tránh né, nhưng mà đá vụn vẫn như cũ khiến cho toàn thân hắn khắp nơi đều là vết thương, mặc dù còn chưa có vết thương nào quá lớn, nhưng chỉ cần tiếp tục chảy máu như vậy cũng đủ để giết chết hắn, do đó thời gian dần qua, tốc độ của Trương hằng cũng dần chậm lại.
Ầm~!
Anna lại bắn thêm một phát, cắt đứt ngang một cây đại thụ ở gần Trương Hằng, giờ phút này tốc độ tránh né của hắn đã chậm hơn lúc đầu rất nhiều, mới chạy được mấy bước, cây đại thụ kia đã đổ xuống chắn trước mặt, vừa quay đầu nhìn lại phía sau hắn đã thấy hai khẩu súng ngắn của Anna đang nhắm về phía mình.
-... Trương Hằng, nếu như anh đi rồi, em cũng sẽ đi theo.
Anna thở dài, đoàn niệm động lực vặn vẹo trên nòng súng càng lúc càng trở nên dày đặc, một phát này nếu như bắn ra, Trương Hằng khẳng định sẽ chết chắc.
Trương hằng cũng thấy đoàn niệm động lực đang càng lúc càng trở nên dày đặc, lần này thực sự là không thể tránh, hắn chỉ kịp nhìn về phía hai mắt Anna, ánh mắt nàng dường như chứa đựng rất nhiều tình cảm, có đau đớn, có kỳ vọng, còn có cả yêu thương, rất khó có thể hình dung, nhưng mà khi nhìn vào mắt Anna hắn thật sự cảm nhận được những tình cảm này.
Vô thức, phảng phất như tự nhiên, Trương Hằng nâng cung lên hướng về phía Anna, trên dây cung có ba mũi tên, cơ bắp trên cánh tay hắn cũng dần phồng lên...
(... Ta thật sự vẫn có thể yêu sao? Toàn tâm toàn ý yêu một người, ta còn có thể sao?)
Không biết tại sao, trong thời khắc sinh tử, trong đầu Trương Hằng chợt sinh ra một ý nghĩ như vậy, nhưng mà hắn lại không hề tìm kiếm đáp án, hoặc là có thể nói, đáp án vốn đã ở trong lòng hắn...
Viên đạn mang theo tầng niệm động lực mắt thường có thể thấy được bắn ra, cùng lúc đó, ba mũi tên cũng đồng thời bắn ra, mũi tên sau cùng bắn trúng đuôi mũi phía trước rồi nổ tung, mũi tên thứ hai bắn trúng đuôi mũi tên đầu tiên rồi cũng phát nổ, mũi tên đầu tiên lập tức đạt tới tốc độ không thể tưởng tượng được, mang theo lực đạo vô cùng lớn bắn thẳng về phía viên đạn, trong nháy mắt này, cả viên đạn cùng mũi tên dường như đều dừng lại trong hư không, chỉ trong chốc lát mà cũng giống như vĩnh hằng, sau đó mũi tên cắt vào tầng niệm động lực, trực tiếp phá nát viên đạn, vụt sát qua mặt Anna rồi bay thẳng về phía chân trời...
Trương hằng chỉ cảm thấy sức lực toàn thân đều biến mất không còn lại gì, thân thể hắn mềm nhũn ngã xuống, thống khổ cực hạn như khi mở cơ nhân tỏa lần đầu lập tức xuất hiện, bất quá cũng giống như lần đầu, chưa kịp cảm nhận rõ sự thống khổ, hai mắt hắn đã chợt tối đen, tiếp đó hoàn toàn rơi vào hôn mê.
Giờ phút này Anna đã nhảy xuống từ trên ngọn cây, nước mắt trong mắt nàng chớp động liên tục, sau khi đánh ngất Trương Hằng, nàng mới ôm hắn vào lòng nhẹ nhàng nói:
- Đồ ngốc, đến giây phút cuối cùng rõ ràng vẫn không nhắm vào em, anh thật là đồ ngốc mà... cùng khiêu chiến với tiểu đội luân hồi, sau đó em sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh anh, Trương Hằng... người em yêu.Tìm đường sống trong cõi chết (tam)
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Sau đó, Trương Hằng cùng Anna ăn mặc như một cặp tình nhân, cứ như vậy canh giữ trên đoạn đường dẫn đến hải cảng, giữa trưa ngày thứ hai, rốt cuộc chiếc xe buýt của tiểu đội chăn nuôi cũng chậm rãi chạy đến, mà Trương Hằng cùng Anna cũng dựa kế hoạch đã định trước ra vẻ tranh cãi với tài xế xe tải.
( Chỉ có một cơ hội, vài giây ngắn ngủi sẽ quyết định vận mệnh của ta và cả Anna, nếu như thật sự có vận mệnh trong cõi tối tăm, xin hãy nghe cầu xin của ta, để cho ta thành công a, để cho ta có cơ hội lại một lần nữa mở rộng cửa lòng... )
Trương Hằng lặng lẽ cầu xin trong nội tâm, khi đối phương càng lúc càng tiếp cận hắn mới bình tĩnh đi tới phía sau chiếc xe thể thao lấy ra một thanh trường cung bằng hợp kim, đồng thời giương cung nhắm vào người tài xế lái xe tải nói:
- Ngươi có tin ta giết ngươi không? Dù sao hiện thế giới này cũng đã hỗn loạn rồi, ta giết ngươi tại đây sẽ không ai biết, nói cho ngươi một khoản tiền coi như xong, ngươi lại hết lần này tới lần khác dây dưa không chịu...
Người lái xe tải rõ ràng sửng sốt một chút, hắn chỉ là nhận nhiệm vụ làm bộ tranh cãi với Trương Hằng cùng Anna mà thôi, ai biết hiện tại lại bị người khác dùng cung uy hiếp, nhìn dây cung căng cứng cộng với quang mang chớp động trên đầu mũi tên hắn cũng thật sự sợ đến mức muốn ngất xỉu, do đó liền vội vàng giơ hai tay lên, không dám nói thêm lời nào.
Bộp~ Bộp~!
Otto Rix bỗng nhiên vỗ tay, hắn cười ha ha nói:
- Tiểu tử này rất hợp khẩu vị của ta, nhiều lời làm gì, nam nhân đáng chết liền giết, nên thoải mái thì thoải mái, tiểu tử, chỉ cần ngươi giết chết hắn, ta sẽ chỉ mang bạn gái của ngươi đi, đối với ngươi, ta sẽ mở lòng từ bi.
Trương Hằng ra vẻ mờ mịt xoay đầu lại, hắn kỳ quái nhìn ba người đang bước đến rồi nói:
- Có ý gì? Mang bạn gái của ta đi là ý gì?
Ngay lúc hắn vừa xoay đầu lại, viên tài xế xe tải bỗng nhiên hét lên một tiếng rồi chạy về phía sau, nhưng mà hắn còn chưa chạy được mười bước, bỗng nhiên một thân ảnh đã thoáng hiện lên bên cạnh, nhẹ nhàng đánh tới một quyền, lồng ngực viên tài xế lái xe tải liền trực tiếp bị phá nát, máu tươi cùng nội tạng rơi vãi đầy đất, người vừa đánh ra một quyền chính là Otto Rix.
- Thật sự là đáng tiếc.
Otto Rix phủi phủi máu thịt vương vãi trên tay, hắn cười lạnh nói:
- Vốn muốn tha cho ngươi một mạng, nhưng mà tiếc là xem ra ngươi cũng không thể được coi là nam nhân thực sự, cho nên giết ngươi luôn vậy...
Lúc hắn chuẩn bị ra tay, bỗng nhiên Paul Weier gọi lớn:
- Đội trưởng, dứt khoát cho ta hai người bọn họ đi, giết chết thì uổng lắm, tuy ta từng chơi đùa với nhiều người nhưng mà với một cặp tình nhân thì rất ít, hơn nữa nữ nhân này rất xinh đẹp, nam cũng anh tuấn, tổ hợp như vậy thật sự quá hấp dẫn...
Giờ phút này Otto Rix đã đến gần bên người Trương Hằng, chuẩn bị tấn công, nghe vậy hắn lập tức ngừng lại suy nghĩ một chút rồi nhíu mày nói:
- Cho ngươi cũng được, có điều nữ nhân kia thuộc về ta, chờ khi nào ta chán sẽ cho ngươi, mẹ nó, ngươi rõ ràng nam nữ gì cũng thích, thật là… mà thôi cho ngươi cả hai luôn cho xong.
Nói xong, hắn liền quay người liền đi về hướng xe buýt, khi Otto Rix định vung quyền, Trương Hằng xém chút nữa đã tự động mở cơ nhân tỏa, loại áp lực sinh tử này thật sự khó có thể hình dung, từ đó cũng có thể thấy được cách biệt thực lực giữa hắn vàOtto Rix.
Bất quá cũng may, lúc trước hắn thiết kế Paul Weier đã cố ý thêm vào yếu tố song tính, giờ phút này quả nhiên là cứu được hắn một mạng, hiện tại chỉ còn Paul vừa cười vừa bước về hướng hắn và Anna, Otto Rix cùng người da đen Berry đều đã quay người đi về hướng xe buýt, Trương Hằng biết, cơ hội duy nhất đã đến!
( Sáu mét, năm mét, bốn mét... )
- Động thủ!
Trương Hằng quát một tiếng, cặp mắt lập tức trở nên mờ mịt, cùng lúc đó, cơ bắp trên hai tay của hắn cũng phồng lớn lên, dây cung được kéo tròn căng như trăng rằm, chỉ trong nháy mắt mà thôi, hai mũi tên đã vụt bắn ra, mục tiêu là... Otto Rix!
Trong ba người này, cận chiến mạnh nhất, đáng lo nhất chính là Otto Rix, tốc độ, lực lượng đều đã vượt qua mức độ hắn và Anna có thể đối địch, cho nên nhất định phải chế trụ Otto Rix trước khi Anna lấy được hộp ngọc, nếu không cho dù hắn một mũi tên bắn chết Paul Weier, không đợi hai người bọn họ lấy được hộp ngọc đoán chừng Otto Rix đã giết chết cả hai.
Gần như ngay lúc Trương Hằng quát một tiếng, hai mắt Anna cũng liền trở thành một mảng mờ mịt, nàng dùng sức đạp mạnh dưới chân một cái, toàn thân mãnh liệt lao về hướng Paul Weier, đồng thời lấy ra hai khẩu súng giấu sẵn trong tất chân, hai tiếng súng đùng~ đùng~ vang lên, trên chân Paul Weier lập tức xuất hiện hai lỗ máu, có điều lần tấn công này quả thực vô cùng gấp gáp nên Anna cũng chưa kịp quán chú niệm động lực lên viên đạn, do vậy hai phát súng của nàng chỉ có thể khiến đối phương bị thương nhẹ.
Khi Trương Hằng cùng Anna phát động công kích, Otto Rix là người phản ứng nhanh nhất, không hề chậm trễ một tích tắc nào,hắn đạp mạnh dưới chân sau đó né qua một bên, mới vừa né qua một chút, sau lưng hắn đã truyền đến tiếng xé gió bay đến của bạo liệt tiễn, mũi tên này trực tiếp xuyên qua bả vai hắn, có điều dù sao tốc độ phản ứng của Otto Rix vẫn rất nhanh cho nên mũi tên này chỉ bắn thủng một phần da thịt của hắn, thậm chí ngay cả xương tay cũng không sao,cho nên vết thương này của hắn kỳ thực rất nhỏ.
Sau khi mũi tên này vụt qua, người da đen Berry cũng nhanh chóng có phản ứng, hắn mạnh mẽ quay đầu lại, ngay lúc Trương Hằng lại một lần nữa kéo cung chuẩn bị xạ kích, từ hai mắt Berry bỗng nhiên bắn ra một luồng lôi điện, ầm~ một tiếng đánh vào trên người Trương Hằng, tốc độ của luồng lôi điện cực nhanh, so với một chớp mắt còn nhanh hơn rất nhiều, may mà trong tình huống khẩn cấp, đối phương không có thời gian tích trữ lôi điện, cho nên đòn tấn công này chỉ khiến Trương Hằng ngã xuống, không biến hắn thành than.
( Nguy rồi! Khi ta xếp đặt căn bản không có chiêu này! Hắn rõ ràng bắn ra lôi điện từ trong mắt, đây là chiêu thức hắn tự sáng tạo sao? Cử động a! Thân thể của ta! )
Trương Hằng kịch liệt run rẩy trên mặt đất, uy lực của luồng lôi điện vừa rồi cũng không lớn, nhưng chí ít vẫn đạt tới mười nghìn vôn, mặc cho tố chất thân thể của hắn tốt đến mức nào, chỉ cần không phải là siêu nhân đều sẽ bị tê liệt từ vài giây cho đến mấy chục giây, khi hắn đang liều mạng muốn đứng lên, bỗng nhiên có một bàn chân xuất hiện bên cạnh, tiếp đó Trương hằng liền bị đá bay ra xa bảy tám mét, mãnh liệt đâm vào chiếc xe thể thao, hắn lập tức oa một tiếng, hộc ra mấy ngụm máu lớn, mơ hồ trong đó còn mang theo cả những mảnh vỡ của nội tạng.
Otto Rix đang đứng tại vị trí hắn ngã xuống vừa nãy, mặt mũi tràn đầy vặn vẹo dữ tợn cùng phẫn nộ giống như đã phát điên không còn chút lý trí, hắn giận dữ hét lớn:
- Dám đánh lén ta? Loại cặn bã như ngươi cũng dám đánh lén ta? Mẹ nó, lão tử không lột da ngươi không xong, ta sẽ cho ngươi ngay cả muốn chết cũng không thể!
Đúng lúc này, một tiếng súng vang lên, cách đó không xa, Anna đang khống chế Paul Weier, một tay nàng cầm hộp ngọc, tay kia cầm súng nhắm vào đầu hắn.
- Không nên lộn xộn, nếu không ta sẽ không đảm bảo tính mạng đồng bọn của ngươi.
Anna nói với Otto Rix, đồng thời mắt nàng vội vã nhìn về phía Trương Hằng, khi nàng đang định từng bước một đi vềphía chiếc xe thể thao, bỗng nhiên Trương Hằng vừa thổ huyết vừa lớn tiếng hét lên.
- Cẩn thận! Bọn hắn không có nhân tính, sẽ không cố kỵ đến tính mạng đồng bọn của mình!
Lời còn chưa dứt, Otto Rix đã xuất hiện sau lưng Anna, mãnh liệt đánh tới một quyền, xỏ xuyên qua cả Anna và Paul Weier cùng một lúc, máu thịt cùng nội tạng lập tức tuôn ra, cả hai người đều đã không thể sống sót.
- Aaaa!
Trương Hằng điên cuồng hét lớn, hai mắt chỉ còn lại một màu đỏ như máu, tất cả mọi thứ xung quanh hắn đều đã hoàn toàn biến mất, thứ duy nhất còn lại chỉ là khuôn mặt của Anna...
Anna nhìn thoáng qua lồng ngực của mình, khóe miệng nàng bắt đầu không ngừng chảy ra máu tươi, giây lát sau nàng lại nhìn về phía Trương Hằng rồi yên nhiên nở nụ cười, hoàn toàn không có bất kỳ ưu sầu, hoàn toàn không có bất kỳ gánh nặng, chỉ có nụ cười thuần khiết cùng dòng máu đỏ tươi bên khóe miệng, thoạt nhìn duy mỹ tuyệt sắc, đồng thời cũng khiến cho người ta phải ưu thương khổ sở...
- Sống sót, sống luôn cả phần của em nhé, người em yêu…
Anna mãnh liệt ném hộp ngọc về phía Trương Hằng, đồng thời khẩu súng trong tay nàng cũng khai hỏa, đùng~ một tiếng, hộp ngọc bị phá nát, sương mù trong hộp lập tức mãnh liệt trào ra, bao phủ cả chiếc xe thể thao cùng Trương Hằng bên trong...
- Đừng rời xa anh lần nữa, xin em, đừng rời xa anh!
Chưa bao giờ có một khắc ta kỳ vọng có được lực lượng như vậy...
Lực lượng để quán triệt con đường của bản thân, lực lượng để bảo hộ chính mình, lực lượng để bảo hộ chúng ta...
Chưa bao giờ có một khắc ta cần lực lượng như vậy!...
Bên trong màn sương tràn ngập, một thân ảnh cao gần ba mét dần hiện ra...
/106
|