Vô Lại Quần Phương Phổ 1

Chương 44: Công Chúa tương trợ

/194


" Tiểu Hoa Si, ngươi bước lên!" Thân hình Diệp Vô Ưu nhẹ nhàng lướt ngang, thoát khỏi một kiếm của Tạ Trường Phong, miệng lập tức gọi Lam Tiểu Phong.
Lam Tiểu Phong tuy có chút không tình nguyện, nhưng cũng tiến lên đứng trước Tạ Trường Phong.
" Thanh Vân kiếm?" Lam Tiểu Phong vừa xuất thủ, Tạ Trường Phong liền nhận ra thanh kiếm trong tay hắn, sắc mặt không khỏi biến đổi, thu hồi thế công, ổn định thân hình hét lên hỏi: "Lam Tiểu Phong, thanh Vân kiếm của ta sao lại ở nơi ngươi?"
" Kiếm này là Thanh Vân kiếm à?" Lam Tiểu Phong mặt mơ hồ nói:
" Ngươi có lầm không, kiếm này của ta không phải là Thanh Vân kiếm của ngươi, mà là Thanh Vân kiếm của ta."
"Đúng vậy nha, kiếm này rõ ràng là của Tiểu Hoa Si." Diệp Vô Ưu kế bên phụ họa.
" Diệp Vô Ưu, đúng là ngươi làm trò quỷ!" Tạ Trường Phong cay đắng nhìn Diệp Vô Ưu:
" Kiếm là do ngươi trộm!"
" Ta tối qua chính ở cùng cô cô ngươi, cũng là vị lão bà tương lai của ta đã hẹn hò, có thời gian đâu mà trộm kiếm của ngươi hả?"
Diệp Vô Ưu lại chậm rãi nói: " Ta nói thằng cháu láo lĩnh này, kiếm của ngươi không thấy, cũng không nên tuỳ tiện trách người khác, ngươi trước tiên nên nghĩ lại mình, đều nói thần binh tự tìm chủ nhân, khẳng định nó cảm giác ngươi không phải là một chủ nhân tốt, vì thế mới tìm đến chỗ Tiểu Hoa Si!"
" Diệp Vô Ưu, ngươi tìm tìm chết!" Trường kiếm của Tạ Trường Phong nâng lên, hướng tới Diệp Vô Ưu chém qua.
" Dừng tay!" Đột nhiên, một thanh âm nhỏ nhẹ lạnh lùng truyền tới tai, nghe đến thanh âm này, Tạ Trường Phong lập thu hồi thân hình, chuyển thân qua, đối diện với người mới đến.
" Công chúa điện hạ!" Chúng thị vệ nhất tề hành lẽ, người đến không không phải người lạ, chính là công chúa duy nhất của Bách Hoa Đế quốc, U Lan Tiên Tử Hoa Nguyệt Lan, nàng vừa mới xuất hiện, không khí chung quanh liền phảng phất hương vị hoa lan nhè nhẹ.
" Ti chức tham kiến công chúa điện hạ." Tạ Trường Phong cũng rất cung kính hướng tới Hoa Nguyệt Lan hành lễ.
Nhìn thấy Hoa Nguyệt Lan xuất hiện, Diệp Vô Ưu tức thì cao hứng lên, chính chuẩn bị nói, Hoa Nguyệt Lan lập tức trừng mắt nhìn hắn một cái, hắn vừa nhếch miệng thì bị công chúa lão bà trừng mắt liền lập tức thu hồi. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
" Tiểu vô lại, không được nói!" Cũng đồng thời, bên tai Diệp Vô Ưu truyền lại thanh âm nhẹ nhàng của Hoa Nguyệt Lan.
" Tạ thống lĩnh, ngươi mang người của ngươi đi đi, chuyện này để ta xử lý." Hoa Nguyệt Lan chậm rãi nói.
Tạ Trường Phong lóng ngóng, trực tiếp nói: " Công chúa điện hạ, ta là phụng mệnh lệnh của hoàng thượng đến đây tróc nã Diệp Vô Ưu."
" Ta biết, bất qua, phụ hoàng đã đồng ý giao chuyện này cho ta xử lý, ngươi trở về phục mệnh, phụ hoàng không trách tội ngươi đâu." Ngữ khí của Hoa Nguyệt Lan rất bình tĩnh, tựa hồ đối với nàng mà nói, chuyện này chỉ là một sự kiện nhỏ.
" Ti chức minh bạch." Trong lòng Tạ trường Phong tức giận dị thường, nhưng hắn cũng không biện pháp nào, Hoa Nguyệt Lan nhất định muốn can thiệp, hắn đành phải nể mặt nàng.
Tạ Trường Phong cay đắng nhìn Diệp Vô Ưu một cái, sau đó vẫy tay, mang bọn thủ hạ của hắn nhanh chóng bỏ đi.
" Công chúa lão…" Sắc thái khuôn mặt của Diệp Vô Ưu vui vẻ chạy đến bên cạnh Hoa Nguyệt Lan.
" Im miệng!" Hoa Nguyệt trừng mắt nhìn hắn một cái, Lập tức ngữ khí nhỏ nhẹ hoà hoãn lại một chút: " Không cần phải nói, đi theo ta!"
Trên đường, Diệp Vô Ưu vẫn cố giữ yên lặng, Hoa Nguyệt Lan mang hắn thẳng vào phia sau tẩm cung của nàng, hắn không nhẫn nhịn được nữa nói:
" Công chúa lão bà, thế nào có chuyện gì?" Diệp Vô Ưu đi đến bên cạnh Hoa Nguyệt Lan, đưa tay ra ôm nàng.
" Ai biểu ngươi đến trêu ghẹo Tạ Phính Đình?" Thân hình Hoa Nguyệt Lan lướt ngang thoát khỏi cái ôm của Diệp Vô Ưu, trừng mắt nhìn hắn, không khách khí hỏi.
" Ai biểu Tạ Trường Phong tiểu bạch diện này trêu chọc ta trước!" Diệp Vô Ưu phẫn nộ nói:
" Ta xít chút nữa bị tiểu bạch diện này giết, may mắn là ta chạy nhanh!"
" Tạ Trường Phong muốn giết ngươi? Sự tình sau đó thế nào?" Chân mày của Hoa Nguyệt Lan nhíu nhẹ, có không hiểu hỏi.
" Thì là buổi chiều lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, tiểu bạch diện này biết được chuyện của chúng ta, liền đi theo chúng ta, nàng vừa bỏ đi, hắn liền động thủ." Diệp Vô Ưu theo sự thật mà nói.
" Ngươi nói, hắn biết chiều hôm đó ngươi tìm đến chỗ ta à?" Sắc mặt của Hoa Nguyệt Lan có chút biến đổi, Diệp Vô Ưu nói ra tin tức này, quả thực làm nàng có chút ngoài ý, bởi vì, nàng không có nhìn thấy có chút không đúng từ Tạ Truờng Phong ở đó.
" Thật mà, sở dĩ hắn muốn giết ta!" Diệp Vô Ưu hừ một tiếng
" Hắn muốn doạ ta, ta tự nhiên không bỏ qua cho hắn, sở dĩ tối qua ta đi đến nhà hắn, sau đó đụng chạm đến Tạ Phính Đình."
" Tối qua Tướng Quân phủ bị người đột nhiên phóng hoả, là do ngươi làm?" Chân mày của Hoa Nguyệt Lan không khỏi cau lại, không nhẫn nhịn hỏi.
" Phóng hoả đó, không là chuyện gì lớn." Diệp Vô Ưu không ngại nói thẳng ra, liền thừa nhận chuyện này.
" Ngươi thật sự làm náo loạn mà!" Hoa Nguyệt Lan thanh âm yêu kiều trách nói: "Đến Tướng Quân phù cũng dám đốt, ngươi thật sự gan lớn lớn hơn trời!"
"Đừng nói là Tướng Quân phủ, đến hoàng cung ta cũng dám đốt đó!" Diệp Vô Ưu cong miệng, hiển nhiên đối với chuỵên này cũng không thèm để ý.
" Tính ra, chuyện này không giống như ngươi nói chuyện, ta hỏi ngươi, tối qua giữa ngươi và Tạ Phính Đình phát sinh chuyện gì?" Hoa Nguyệt Lan có một loại cảm giác đau đầu, nàng cuối cùng cũng biết, vì sao Yến Băng Cơ yêu cầu duy nhất là nàng chiếu cố Diệp Vô Ưu, có lẽ Yến Băng cơ sớm đã biết Diệp Vô Ưu vốn là một hoạ tinh.
" Cũng không có chuyện gì." Diệp Vô Ưu ngẫm nghĩ một hồi, có chút hàm hồ nói.
" Không có gì? Không có gì sao hắn nói ngươi tối qua đến Tướng Quân phủ vũ nhục nàng ta?" Hoa Nguyệt Lan không khách khí nói.
" Công chúa lão bà, chuyện này Phinh Đình tỷ tỷ tự mình nói à?" Diệp Vô Ưu không nhẫn nhịn nổi hỏi.
" Chuyện này là đo Tạ Trường Phong báo cáo cho phụ hoàng, nói ngươi tối qua tiềm nhập tướng quân phủ, vũ nhục Tạ Phính Đình. Ta cho ngươi biết, Tạ Phính Đình rất nhanh chóng nhập cung trở thành phi tử của phụ hoàng, chuyện này mọi người đều biết, ngươi tự nhiện muốn vũ nhục vị hoàng phi tương lai, đó là tử tội, biết hay không biết hả?"
Hoa Nguyệt Lan yêu kiều hừ một tiếng: " Ngươi tốt nhất hãy nói thật cho ta biết, tối qua phát sinh chuyện gì? Nếu đúng như là Tạ Trường Phong lấy công báo tư thù, ta có thể đến trước phụ hoàng giải thích."
" Không nên đến giải thích, nếu phụ hoàng lão đầu của nàng biết được tối qua phát sinh chuyện gì, chỉ sợ ngay lập tức phái người giết ta."
Diệp Vô Ưu lại chậm rãi nói: " Ta xem ta hiện nay nên chạy trốn để thoát thân."
Diệp Vô Ưu nói lời này, thật sự ý nghĩ muốn chạy cũng không có, không có điểm gì là người sợ hãi.
" Cái gì? Tiểu vô lại, chẳng lẽ tối qua ngươi thật sự huỷ trinh khiết của Tạ Phính Đình sao?"
Hoa Nguyệt Lan quá kinh ngạc, nàng thế nào cũng không tưởng Diệp Vô Ưu tự nhiên lớn gan như thế, bất quá, sau khi suy nghĩ một chút, sau khi Diệp Vô Ưu lần đầu tiên thấy nàng, cũng chiếm hết tiện nghi của nàng, chỉ chút nữa là muốn tấm thân của nàng, chuyện này nghĩ lại, hắn tối qua hoàn toàn thật sự có khả năng lấy đi xử nữ chi thân của Tạ Phính Đình.
" Không có, bất quá cũng gần như vậy, nếu phụ hoàng nàng biết tình huống thật sự, khẳng định cũng không bỏ qua cho ta." Diệp Vô Ưu lắc đầu nói: " Vì vậy, công chúa lão bà, nàng phải giúp ta nghĩ ra đối sách nha!"

/194

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status