Ngày hôm đó nếu có người không biết đám cưới của Lam Y, chắc hẳn họ sẽ tưởng mình vào Võ Lâm ngay lúc xảy ra quốc chiến. Không cạnh tranh nhau bằng pháo hoa nữa, các tổ chức tập trung nhân lực, vật lực mài kiếm, lên đồ. Các chị em phe áo xanh hô rần khẩu hiệu: “Quyết cướp phu quân!”
Theo quy định của Võ Lâm, lễ thành hôn luôn bắt đầu bằng cách cùng đến am nguyệt lão xin xe duyên, rồi trở về thành đăng ký với quan hộ tịch. Quá trình này cũng được đánh đồng với nghi thức rước dâu, đi diễu hành cho mọi người chiêm ngưỡng. Tuy nhiên vẫn có một luật lệ khác là cướp hôn, cho phép bất kỳ thành viên nào cũng có thể phá hoại hôn lễ. Một trong hai người bị giết trong quá trình rước dâu, nghi thức bất thành.
Nếu người pk thành công là nữ sẽ cướp được phu quân, nếu kẻ đó là nam sẽ lấy được nương tử. Người bị cướp không được quyền phản đối, mà phải tôn trọng luật đã đề ra. Để không phải kết hôn với người mình không thích, chỉ còn cách nhờ người khác tiếp tục cướp nữa. Cướp qua cướp lại sẽ gây chiến tranh, mà hễ có đánh nhau là thành viên nào cũng thích. Võ Lâm là nơi tập hợp những kẻ “Chỉ mong thiên hạ không bình yên” mà.
Tỏ tình không thành công, cướp hôn là biện pháp hay nhất để lấy được ý trung nhân. Lam Y Công Tử quyết định lấy vợ đã chấm dứt màn tranh giành của các cô gái, nhưng lại mở ra cho họ một cơ hội khác. Nếu may mắn phá hoại được hôn lễ, thì ngay cả đại thần cũng phải khuất phục quy định “kẻ mạnh có quyền.”
Bắt đầu từ chiều thứ bảy, mọi người đã rần rần đăng nhập Võ Lâm. Hôn lễ sẽ bắt đầu vào lúc bảy giờ tối, nhưng ai nấy đều nôn nao không chờ đợi được. Phe phái nào cũng kéo người đến đầy đủ. Áo xanh kết hợp với áo tím tấn công, phe áo đỏ đành gánh trách nhiệm bảo vệ kiệu hoa. Mọi người đều đoán chắc không ai dám động đến vị tân lang Lam Y Công Tử. Mục tiêu dễ công kích nhất là Hồng Phấn Lý Chiêu Phu cấp 137, sức mạnh chỉ đạt tầm trung.
Steven trong lúc gấp gáp đã ấn định ngày thành thân của mình mà không hỏi qua ý kiến Ngọc Linh. Nào ngờ ngay tối thứ bảy là ca trực của nàng, nên Hồng Phấn không thể tham dự hôn lễ của chính mình được. Người thay thế bước lên kiệu hoa sẽ là ông mai Thiên Hùng. Hắn đã xúc tiến đám cưới, nên có trách nhiệm phải hoàn thành dùm đương sự.
Ngọc Linh cũng đồng ý giao acc cho bạn trai cũ. Để hắn thành hôn với phu quân mình cũng là một chuyện cười ra nước mắt.
- Chỉ bái đường dùm, không cho động phòng nha! - Cô vừa nói vừa cười đến gập cả người.
- Yên tâm đi muội muội, tỷ sẽ canh chừng, không cho bọn họ làm điều gì xằng bậy đâu. - Tịch Dạ cũng bụm miệng cười hinh hích.
- Nàng còn nói nữa, sao không thay ta lên kiệu hoa? - Thiên Hùng bễu môi phản kháng.
- Thiếp mạnh hơn chàng, đi hộ tống thì thích hợp hơn.Gia tộc Bách Thắng sẽ là thành phần nồng cốt trong nhóm bảo vệ hôn lễ. Nghĩa Tế bang hiện nay đã lui vào hậu trường nên chỉ còn Tứ Hải bang đồng ý chia sẻ trách nhiệm này. Steven dùng tư cách của Đệ Nhị Trường Kỳ hô hào anh em theo phe áo đỏ. Lực lượng của họ tuy hơi thiếu người nhưng chắc sẽ chống chọi nổi với sức mạnh quá đông và hung hãn của đối phương.
Hắn phải tập làm quen với nhân vật Hồng Phấn Lý Chiêu Phu. Chế tạo sư là một vai trò mới mẻ, Thiên Hùng chưa từng thử qua. Hồng Phấn có sức mạnh phòng thủ rất lớn nhưng bù lại tốc độ chậm chạp. Cô nương mảnh mai, xinh đẹp dường ấy, nhưng lại là một tanker có hạng trong đội hình. Giữ vai trò phòng thủ, thợ rèn luôn là nhân vật rất khó chơi.
Thiên Hùng thay Ngọc Linh mặc chiếc áo tân nương đỏ rực đầy hoa hoè. Sau đó hắn khoát lên người bộ chiến giáp mạnh nhất mà Hồng Phấn đang sở hữu. Ngay sau khi nghe tin Lam Y Công Tử đã chọn mình làm nương tử, nàng đã đoán được trước cục diện hiện tại. Hồng Phấn ngay lập tức dồn hết tài lực rèn giáp, với mục đích duy nhất là phải sống sót cho đến khi lễ thành.
^_^
Gần bảy giờ, y tá Lý Ngọc Linh bắt đầu vòng tuần tra trong đêm. Nàng ghé qua phòng của Dr. Wilson thăm nom trước. Y vẫn ngồi bên bàn làm việc tập trung chú ý vào màn hình trước mặt. Khu phòng bệnh đặc biệt này được thiết kế như một khách sạn với đầy đủ tiện nghi và các phòng chức năng cần thiết. Steven có thể sinh sống ở đây dài hạn như chính nhà riêng của mình.
Trong giờ làm việc có thể y là cấp trên của cô, nhưng mười sáu tiếng còn lại Steven là bệnh nhân do Ngọc Linh quản lý.
- Dr.Wilson, đã đến giờ nghỉ ngơi rồi. - Ngọc Linh nghiêm giọng nhắc nhở.
- Nhưng tôi còn có việc quan trọng phải làm. - Steven thầm nghĩ trong lòng, “Đó là bảo vệ hôn lễ của chúng ta!”
- Anh là bác sĩ, hiểu rõ việc của mình nhất. Anh muốn cơ thể không được phục hồi à?
- Được rồi, tôi sẽ đi nghỉ.Ngọc Linh mỉm cười đi đến sau lưng y mở khoá xe lăn ra. Steven gập màn hình máy tính lại, ôm luôn lap top theo người. Cô đẩy y ra khỏi khu văn phòng, sau đó giúp y lên giường. Từ thắt lưng trở xuống hoàn toàn bị liệt, mọi hoạt động của Steven đều phải có hộ lý giúp đỡ. Ngọc Linh đã quen thuộc chăm sóc bệnh nhân của khoa ngoại thần kinh nên những công tác này cô làm rất chuyên nghiệp. Ngọc Linh giúp y mở áo vest cố định cột sống ra, sau đó đỡ y nằm xuống giường.
- Tôi vẫn chưa ngủ sớm đâu. - Steven nói.Nàng mỉm cười, điều chỉnh phần đầu giường nâng lên, giúp y có tư thế nửa nằm nửa ngồi thoải mái. Ngọc Linh lấy máy tính đặt lên kệ chuyên dụng, sau đó đưa đến gần tầm tay của Steven.
- Mọi thứ ổn cả chứ? - Nàng quan tâm hỏi.
- Được rồi, cảm ơn cô. - Steven hài lòng gật đầu.^_^
Ngọc Linh vừa ra khỏi phòng, Steven đã mau chóng trở lại Võ Lâm. Thiên hạ bắt đầu xôn xao khi bảy giờ mười vẫn chưa thấy tân lang đâu. Một tiếng kêu vang vọng bầu trời khi Đại Điêu xuất hiện. Lam Y Công Tử đứng trên lưng sủng vật, toàn thân toả hào quang, khí thế thần thánh của bậc cao thủ hoàn toàn hiện lộ.
Cấp độ càng cao, tương đương thời gian bỏ ra cày game càng lâu. Chính vì thế hầu bao của Lam Y cũng dồi dào do nhiều lần hoàn thành nhiệm vụ. Lần này y đã mua hẳn bộ Long Phụng Trình Tường quý giá cho mình và Hồng Phấn. Bên ngoài giá y đỏ thắm là bộ giáp thần khí hoàng kim cấp 90 ít ai sánh bằng. Lam Y công tử chưa bao giờ tự phụ khoe khang, nhưng trong những thời điểm quan trọng, không thể không giương oai diễu võ. Thành hôn là sự kiện lớn, đỉnh cấp đại thần thành hôn thì càng không thể qua loa.
Hai người tiến vào am nguyệt lão cùng trao nhau đôi nhẫn Nhất Tuyến Khiên, đây là nghi thức bắt đầu cho hành trình rước dâu đầy trắc trở.
[Nhóm] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Đệ chưa từng tham dự vào vụ vận tiêu nào nguy hiểm như thế này.”
[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Phu nhân cứ yên tâm làm hàng hoá đi, mọi việc bên ngoài để ta lo.”
[Nhóm] Tịch Dạ: “Mọi người đã nhớ hết sơ đồ bố trí chưa?”
[Nhóm] Thuỷ Mạc: “Đúng là đại tỷ, chuyên đi cướp tiêu nên biết hết những vị trí sơn tặc thường ẩn náu.”
[Nhóm] Coffe Đại Sư: “Đại ca cứ yên tâm, đệ sẽ đưa huynh về nhà chồng.”
[Nhóm] Chân Phương Công Tử: “Không ngờ có ngay được tham gia chuyện vui thế này.”
[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Huynh không chịu nghe lời ở nhà nghỉ ngơi sao? >.<”
[Nhóm] Chân Phương Công Tử: “Hô hô ... Ngày thành thân của đệ ta không thể không đến chung vui.”
Để bảo toàn sinh mạng của nương tử mới cưới, Lam Y chi sộp để thuê Phụng Liễn rước dâu. Đây là loại kiệu được kéo bởi phượng hoàng, có chỉ số phòng thủ cao nhất và tốc độ di chuyển nhanh nhất. Cuộc thành hôn bão táp này phải kết thúc thúc cho mau, để tránh đêm dài lắm mộng. Ra khỏi am nguyệt lão là hết phạm vi bảo hộ nhân vật, tốp đầu tiên của đội cướp hôn ngay lập tức tấn công vào đoàn rước dâu.
Thành viên của gia tộc Bách Thắng đã lên vật cưỡi, sắp xếp đội hình theo kiểu vận tiêu thuần tuý. Lam Y Công tử cưỡi Đại Điêu dẫn đầu, tiếp theo đó là chiếc kiệu đỏ được kéo bởi phượng hoàng. Xung quanh họ nào rồng nào báo áp sát bảo vệ và hàng hà sa số kẻ địch bao vây. Trước hết họ dùng tốc độ để bức khỏi trận chiến đầu tiên với những đối thủ cấp quá thấp. Đường còn dài nên không thể phí sức giao chiến với tất cả mọi người.
Võ Lâm được cái hay là làm việc gì cũng thích đưa ra thử thách. Cưới vợ cũng không thể cưới suông mà phải tạo thành sự kiện cho mọi người tham gia vui chơi. Nếu là một đám cưới bình thường chắc hẳn không gây ồn ào đến vậy. Nhưng đây là đoàn rước dâu của nhà đại thần nên rần rần rộ rộ hơn nhiều.
Lấy tốc độ của Phụng Liễn, nếu chỉ là sủng vật đơn cấp thì khó mà đuổi kịp. Chỉ cần vài thành viên ở lại đoạn hậu, Lam Y đã có thể bức phá ra khỏi chặng đầu tiên. Thế nhưng đến vị trí tập kích thứ hai mà Tịch Dạ đã dự đoán thì không được suôn sẽ như vậy. Mọi người đều buộc phải ra tay khi đám đông hung hãn bao vây.
Cùng lúc đó có một nhóm người phe áo đỏ đến tiếp ứng tạm thời. Họ chặng đội cướp hôn lại, mở đường cho Lam Y công tử tiến lên.
[Nhóm] Coffe Đại Sư: “Còn đến năm chặng như thế này nữa ư? Đám cưới này thật hãi hùng quá mức.”
[Nhóm] Thuỷ Mạc: “May mà hôn lễ của chúng ta không bị ai phản đối ha phu quân.”
[Nhóm] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Mọi người đã biết số đào hoa khổ đến mức nào rồi đấy.”
[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Còn nói nữa ta vứt đệ xuống giữa đường.”
[Nhóm] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Bây giờ ta là tân nương nha. Nếu Hồng Phấn bị vứt giữa đường, Ngọc Linh sẽ liều mạng với huynh.”
Thiên Hùng đang nắm đằng cán nên Steven không thể phản bác lại. Y thở dài, cố đánh, hy vọng sau đêm hôm nay sẽ lại có cuộc sống bình yên.
Theo quy định của Võ Lâm, lễ thành hôn luôn bắt đầu bằng cách cùng đến am nguyệt lão xin xe duyên, rồi trở về thành đăng ký với quan hộ tịch. Quá trình này cũng được đánh đồng với nghi thức rước dâu, đi diễu hành cho mọi người chiêm ngưỡng. Tuy nhiên vẫn có một luật lệ khác là cướp hôn, cho phép bất kỳ thành viên nào cũng có thể phá hoại hôn lễ. Một trong hai người bị giết trong quá trình rước dâu, nghi thức bất thành.
Nếu người pk thành công là nữ sẽ cướp được phu quân, nếu kẻ đó là nam sẽ lấy được nương tử. Người bị cướp không được quyền phản đối, mà phải tôn trọng luật đã đề ra. Để không phải kết hôn với người mình không thích, chỉ còn cách nhờ người khác tiếp tục cướp nữa. Cướp qua cướp lại sẽ gây chiến tranh, mà hễ có đánh nhau là thành viên nào cũng thích. Võ Lâm là nơi tập hợp những kẻ “Chỉ mong thiên hạ không bình yên” mà.
Tỏ tình không thành công, cướp hôn là biện pháp hay nhất để lấy được ý trung nhân. Lam Y Công Tử quyết định lấy vợ đã chấm dứt màn tranh giành của các cô gái, nhưng lại mở ra cho họ một cơ hội khác. Nếu may mắn phá hoại được hôn lễ, thì ngay cả đại thần cũng phải khuất phục quy định “kẻ mạnh có quyền.”
Bắt đầu từ chiều thứ bảy, mọi người đã rần rần đăng nhập Võ Lâm. Hôn lễ sẽ bắt đầu vào lúc bảy giờ tối, nhưng ai nấy đều nôn nao không chờ đợi được. Phe phái nào cũng kéo người đến đầy đủ. Áo xanh kết hợp với áo tím tấn công, phe áo đỏ đành gánh trách nhiệm bảo vệ kiệu hoa. Mọi người đều đoán chắc không ai dám động đến vị tân lang Lam Y Công Tử. Mục tiêu dễ công kích nhất là Hồng Phấn Lý Chiêu Phu cấp 137, sức mạnh chỉ đạt tầm trung.
Steven trong lúc gấp gáp đã ấn định ngày thành thân của mình mà không hỏi qua ý kiến Ngọc Linh. Nào ngờ ngay tối thứ bảy là ca trực của nàng, nên Hồng Phấn không thể tham dự hôn lễ của chính mình được. Người thay thế bước lên kiệu hoa sẽ là ông mai Thiên Hùng. Hắn đã xúc tiến đám cưới, nên có trách nhiệm phải hoàn thành dùm đương sự.
Ngọc Linh cũng đồng ý giao acc cho bạn trai cũ. Để hắn thành hôn với phu quân mình cũng là một chuyện cười ra nước mắt.
- Chỉ bái đường dùm, không cho động phòng nha! - Cô vừa nói vừa cười đến gập cả người.
- Yên tâm đi muội muội, tỷ sẽ canh chừng, không cho bọn họ làm điều gì xằng bậy đâu. - Tịch Dạ cũng bụm miệng cười hinh hích.
- Nàng còn nói nữa, sao không thay ta lên kiệu hoa? - Thiên Hùng bễu môi phản kháng.
- Thiếp mạnh hơn chàng, đi hộ tống thì thích hợp hơn.Gia tộc Bách Thắng sẽ là thành phần nồng cốt trong nhóm bảo vệ hôn lễ. Nghĩa Tế bang hiện nay đã lui vào hậu trường nên chỉ còn Tứ Hải bang đồng ý chia sẻ trách nhiệm này. Steven dùng tư cách của Đệ Nhị Trường Kỳ hô hào anh em theo phe áo đỏ. Lực lượng của họ tuy hơi thiếu người nhưng chắc sẽ chống chọi nổi với sức mạnh quá đông và hung hãn của đối phương.
Hắn phải tập làm quen với nhân vật Hồng Phấn Lý Chiêu Phu. Chế tạo sư là một vai trò mới mẻ, Thiên Hùng chưa từng thử qua. Hồng Phấn có sức mạnh phòng thủ rất lớn nhưng bù lại tốc độ chậm chạp. Cô nương mảnh mai, xinh đẹp dường ấy, nhưng lại là một tanker có hạng trong đội hình. Giữ vai trò phòng thủ, thợ rèn luôn là nhân vật rất khó chơi.
Thiên Hùng thay Ngọc Linh mặc chiếc áo tân nương đỏ rực đầy hoa hoè. Sau đó hắn khoát lên người bộ chiến giáp mạnh nhất mà Hồng Phấn đang sở hữu. Ngay sau khi nghe tin Lam Y Công Tử đã chọn mình làm nương tử, nàng đã đoán được trước cục diện hiện tại. Hồng Phấn ngay lập tức dồn hết tài lực rèn giáp, với mục đích duy nhất là phải sống sót cho đến khi lễ thành.
^_^
Gần bảy giờ, y tá Lý Ngọc Linh bắt đầu vòng tuần tra trong đêm. Nàng ghé qua phòng của Dr. Wilson thăm nom trước. Y vẫn ngồi bên bàn làm việc tập trung chú ý vào màn hình trước mặt. Khu phòng bệnh đặc biệt này được thiết kế như một khách sạn với đầy đủ tiện nghi và các phòng chức năng cần thiết. Steven có thể sinh sống ở đây dài hạn như chính nhà riêng của mình.
Trong giờ làm việc có thể y là cấp trên của cô, nhưng mười sáu tiếng còn lại Steven là bệnh nhân do Ngọc Linh quản lý.
- Dr.Wilson, đã đến giờ nghỉ ngơi rồi. - Ngọc Linh nghiêm giọng nhắc nhở.
- Nhưng tôi còn có việc quan trọng phải làm. - Steven thầm nghĩ trong lòng, “Đó là bảo vệ hôn lễ của chúng ta!”
- Anh là bác sĩ, hiểu rõ việc của mình nhất. Anh muốn cơ thể không được phục hồi à?
- Được rồi, tôi sẽ đi nghỉ.Ngọc Linh mỉm cười đi đến sau lưng y mở khoá xe lăn ra. Steven gập màn hình máy tính lại, ôm luôn lap top theo người. Cô đẩy y ra khỏi khu văn phòng, sau đó giúp y lên giường. Từ thắt lưng trở xuống hoàn toàn bị liệt, mọi hoạt động của Steven đều phải có hộ lý giúp đỡ. Ngọc Linh đã quen thuộc chăm sóc bệnh nhân của khoa ngoại thần kinh nên những công tác này cô làm rất chuyên nghiệp. Ngọc Linh giúp y mở áo vest cố định cột sống ra, sau đó đỡ y nằm xuống giường.
- Tôi vẫn chưa ngủ sớm đâu. - Steven nói.Nàng mỉm cười, điều chỉnh phần đầu giường nâng lên, giúp y có tư thế nửa nằm nửa ngồi thoải mái. Ngọc Linh lấy máy tính đặt lên kệ chuyên dụng, sau đó đưa đến gần tầm tay của Steven.
- Mọi thứ ổn cả chứ? - Nàng quan tâm hỏi.
- Được rồi, cảm ơn cô. - Steven hài lòng gật đầu.^_^
Ngọc Linh vừa ra khỏi phòng, Steven đã mau chóng trở lại Võ Lâm. Thiên hạ bắt đầu xôn xao khi bảy giờ mười vẫn chưa thấy tân lang đâu. Một tiếng kêu vang vọng bầu trời khi Đại Điêu xuất hiện. Lam Y Công Tử đứng trên lưng sủng vật, toàn thân toả hào quang, khí thế thần thánh của bậc cao thủ hoàn toàn hiện lộ.
Cấp độ càng cao, tương đương thời gian bỏ ra cày game càng lâu. Chính vì thế hầu bao của Lam Y cũng dồi dào do nhiều lần hoàn thành nhiệm vụ. Lần này y đã mua hẳn bộ Long Phụng Trình Tường quý giá cho mình và Hồng Phấn. Bên ngoài giá y đỏ thắm là bộ giáp thần khí hoàng kim cấp 90 ít ai sánh bằng. Lam Y công tử chưa bao giờ tự phụ khoe khang, nhưng trong những thời điểm quan trọng, không thể không giương oai diễu võ. Thành hôn là sự kiện lớn, đỉnh cấp đại thần thành hôn thì càng không thể qua loa.
Hai người tiến vào am nguyệt lão cùng trao nhau đôi nhẫn Nhất Tuyến Khiên, đây là nghi thức bắt đầu cho hành trình rước dâu đầy trắc trở.
[Nhóm] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Đệ chưa từng tham dự vào vụ vận tiêu nào nguy hiểm như thế này.”
[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Phu nhân cứ yên tâm làm hàng hoá đi, mọi việc bên ngoài để ta lo.”
[Nhóm] Tịch Dạ: “Mọi người đã nhớ hết sơ đồ bố trí chưa?”
[Nhóm] Thuỷ Mạc: “Đúng là đại tỷ, chuyên đi cướp tiêu nên biết hết những vị trí sơn tặc thường ẩn náu.”
[Nhóm] Coffe Đại Sư: “Đại ca cứ yên tâm, đệ sẽ đưa huynh về nhà chồng.”
[Nhóm] Chân Phương Công Tử: “Không ngờ có ngay được tham gia chuyện vui thế này.”
[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Huynh không chịu nghe lời ở nhà nghỉ ngơi sao? >.<”
[Nhóm] Chân Phương Công Tử: “Hô hô ... Ngày thành thân của đệ ta không thể không đến chung vui.”
Để bảo toàn sinh mạng của nương tử mới cưới, Lam Y chi sộp để thuê Phụng Liễn rước dâu. Đây là loại kiệu được kéo bởi phượng hoàng, có chỉ số phòng thủ cao nhất và tốc độ di chuyển nhanh nhất. Cuộc thành hôn bão táp này phải kết thúc thúc cho mau, để tránh đêm dài lắm mộng. Ra khỏi am nguyệt lão là hết phạm vi bảo hộ nhân vật, tốp đầu tiên của đội cướp hôn ngay lập tức tấn công vào đoàn rước dâu.
Thành viên của gia tộc Bách Thắng đã lên vật cưỡi, sắp xếp đội hình theo kiểu vận tiêu thuần tuý. Lam Y Công tử cưỡi Đại Điêu dẫn đầu, tiếp theo đó là chiếc kiệu đỏ được kéo bởi phượng hoàng. Xung quanh họ nào rồng nào báo áp sát bảo vệ và hàng hà sa số kẻ địch bao vây. Trước hết họ dùng tốc độ để bức khỏi trận chiến đầu tiên với những đối thủ cấp quá thấp. Đường còn dài nên không thể phí sức giao chiến với tất cả mọi người.
Võ Lâm được cái hay là làm việc gì cũng thích đưa ra thử thách. Cưới vợ cũng không thể cưới suông mà phải tạo thành sự kiện cho mọi người tham gia vui chơi. Nếu là một đám cưới bình thường chắc hẳn không gây ồn ào đến vậy. Nhưng đây là đoàn rước dâu của nhà đại thần nên rần rần rộ rộ hơn nhiều.
Lấy tốc độ của Phụng Liễn, nếu chỉ là sủng vật đơn cấp thì khó mà đuổi kịp. Chỉ cần vài thành viên ở lại đoạn hậu, Lam Y đã có thể bức phá ra khỏi chặng đầu tiên. Thế nhưng đến vị trí tập kích thứ hai mà Tịch Dạ đã dự đoán thì không được suôn sẽ như vậy. Mọi người đều buộc phải ra tay khi đám đông hung hãn bao vây.
Cùng lúc đó có một nhóm người phe áo đỏ đến tiếp ứng tạm thời. Họ chặng đội cướp hôn lại, mở đường cho Lam Y công tử tiến lên.
[Nhóm] Coffe Đại Sư: “Còn đến năm chặng như thế này nữa ư? Đám cưới này thật hãi hùng quá mức.”
[Nhóm] Thuỷ Mạc: “May mà hôn lễ của chúng ta không bị ai phản đối ha phu quân.”
[Nhóm] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Mọi người đã biết số đào hoa khổ đến mức nào rồi đấy.”
[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Còn nói nữa ta vứt đệ xuống giữa đường.”
[Nhóm] Hồng Phấn Lý Chiêu Phu: “Bây giờ ta là tân nương nha. Nếu Hồng Phấn bị vứt giữa đường, Ngọc Linh sẽ liều mạng với huynh.”
Thiên Hùng đang nắm đằng cán nên Steven không thể phản bác lại. Y thở dài, cố đánh, hy vọng sau đêm hôm nay sẽ lại có cuộc sống bình yên.
/97
|