- Đến?
Nhiếp Vân sợ hết hồn.
Lúc trước tới Hỏa Thần Tông, Chí Hào tướng quân phi hành nửa ngày, bây giờ chừng mười tức liền tới, thiệt hay giả?
Kim Nguyên phường này, mặc dù hắn không biết vị trí cụ thể ở nơi nào, nhưng trước cũng nghe Bích Lạc tiên tử nói ở thành bắc! Địa phương xa như vậy, đi tới lại nhanh như thế, không hổ là thần binh Hoàng cảnh đỉnh phong, quả nhiên đáng sợ!
- Tiên tử, ta muốn cầu ngươi một chuyện...
Biết đã đến địa phương, Nhiếp Vân đứng dậy, ôm quyền nói.
- Cứ nói đừng ngại!
Bích Lạc tiên tử nhìn tới.
- Ta muốn tự mình đi nghĩ biện pháp giải quyết, nếu như chân thực không giải quyết được, lại làm phiền tiên tử xuất thủ! Mong có thể đáp ứng!
Nhiếp Vân do dự một chút nói.
Nghe nói như vậy, Bích Lạc tiên tử nhìn chằm chằm thiếu niên ở trước mắt, tựa hồ muốn nhìn xem hắn nghĩ cái gì, một lát sau mới thở dài một tiếng:
- Được!
- Đa tạ!
Nhiếp Vân từ Chức Nữ toa nhảy xuống, lắc lư mấy cái, biến mất ở trong đám người.
- Sư phụ, đội chấp pháp cường đại, hắn...
Bích Nhi tiểu thư lo lắng.
Mặc dù đối với thiếu niên này, trong lòng mang theo oán niệm rất lớn, nhưng thấy một mình hắn tiến vào hổ huyệt, nàng vẫn còn có chút sốt ruột.
- Yên tâm đi, thật muốn có chuyện, ta sẽ ra tay!
Nhìn ra lo lắng của nàng, Bích Lạc tiên tử nói.
Đệ tử sợ người trước mắt này xảy ra chuyện, nàng làm sao không sợ! Sở dĩ đáp ứng, là bởi vì đối phương kiên trì tự mình đi giải quyết, mà không yêu cầu nàng.
Nàng là người của Hỏa Thần tông, một khi động thủ, bị đội chấp pháp nắm được cán, đưa tới rất nhiều phiền toái, thiếu niên rõ ràng biết những thứ này, không muốn để cho nàng chọc vào nhiều như vậy.
- Coi như ta lại thiếu ngươi một nhân tình...
Thở dài một tiếng, ngón tay của Bích Lạc tiên tử vuốt mái tóc đen nhánh, an tĩnh đứng ở trong Chức Nữ toa, không biết nghĩ cái gì.
Thiếu niên này giải quyết Hỏa Độc trong cơ thể Bích Nhi, là một nhân tình, giúp nàng kéo dài tuổi thọ, là hai nhân tình, mình muốn báo đáp đối phương, đối phương vì nàng cân nhắc, cũng coi như nhân tình, nhiều nhân tình như vậy, thật không biết báo đáp như thế nào.
- Nhiếp Vân, ngươi không cần có chuyện...
Bích Nhi không có nghĩ nhiều như Bích Lạc tiên tử, cũng không biết ý nghĩa Nhiếp Vân một mình đối mặt, mặt đầy lo âu, xuyên thấu qua Chức Nữ toa nhìn Kim Nguyên phường, bất quá nhìn một hồi, không nhịn được lộ ra vẻ cổ quái.
- Người đâu? Sao không thấy?
Thiếu niên vừa mới đi xuống, ở trong đám người lắc lư mấy cái, lại từ tầm mắt của nàng biến mất, tìm không thấy được nữa.
- Phương pháp ngụy trang thật cao minh... Hắn ngụy trang...
Nghe được thanh âm kinh ngạc của đệ tử, lúc này Bích Lạc tiên tử mới phản ứng được. Tinh thần lực khổng lồ trong nháy mắt lan tràn toàn bộ Kim Nguyên phường, thậm chí dưới đất cũng nhìn một lần, kết quả... giống như Bích Nhi, cái gì cũng không tìm được.
- Cái này... Chuyện gì xảy ra?
Bích Lạc tiên tử nháy mắt, mắt đẹp trợn tròn, tất cả đều là không thể tin được.
Mới vừa rồi người thiếu niên kia, giống như từ nhân gian đột nhiên bốc hơi, thực lực của nàng như vậy cũng không phát hiện... Điều này sao có thể?
Mặc dù thực lực của nàng không dám nói đứng ở đỉnh phong của Hoàn Vũ Thần giới, nhưng cũng không thấp, trong Hoàng cảnh ít có địch thủ, mặc dù không dùng toàn bộ thủ đoạn, nhưng thực lực như thế nhìn không thấu một tiểu tử Vương cảnh trung kỳ ngụy trang, vẫn để cho nàng khó có thể tin.
- Có khi tiểu tử này... thật có thể làm ra cử chỉ kinh người gì!
Khẽ mỉm cười, giống như trăm hoa đua nở, trong lòng Bích Lạc tiên tử nhiều hơn mấy phần mong đợi................
- Đây chính là Kim Nguyên phường? Đội chấp pháp ở dưới đất tầng ba?
Từ trong đám người đi ra, Nhiếp Vân nhìn bảng hiệu trước mắt.
Mới vừa rồi chui vào đám người, trong chớp mắt liền đổi một thân trang phục cùng dung mạo, lúc này hắn hoàn toàn không hợp tuổi tác, là trung niên có ba chòm râu, dáng vẻ trang nghiêm.
Từ đội chấp pháp cướp người, một khi bị nhận ra, hậu hoạn vô cùng, hắn mới tới Hoàn Vũ Thần giới, còn không muốn kết quá nhiều thù oán, ngụy trang một chút, có thể tránh khỏi không ít phiền toái.
Biết rõ đệ đệ có thể bị nhốt dưới đất, chịu đựng hành hạ, Nhiếp Vân cũng không lỗ mãng, theo sau lưng đám người chậm rãi đi tới, không nhìn ra chút hốt hoảng nào.
Lúc này chính là thời điểm phường thị náo nhiệt nhất, lượng trao đổi lớn, người nhiều lại tạp. Trang phục của Nhiếp Vân không có gì kỳ quái, lẫn vào đám người, bất kỳ ai cũng không nhìn ra dị thường, tựa như một người làm ăn bình thường.
- Loại cơ cấu bí mật như đội chấp pháp, nếu như không phải trước thời hạn biết, nằm mộng cũng không nghĩ tới sẽ giấu ở trong phố xá sầm uất này...
Vừa đi Nhiếp Vân vừa sinh lòng cảm khái.
Mặc dù Đội chấp pháp là bát đại tông môn liên hiệp hình thành, trên thực tế lại giống như Cẩm Y vệ của một ít hoàng triều ậy, thuộc về cơ cấu đặc vụ.
Loại cơ cấu này, là không thấy được ánh sáng!
Dựa theo ý tưởng của tất cả mọi người, nếu không thấy được ánh sáng, nên núp ở chỗ u ám, rất khó tìm được, ai có thể nghĩ tới sẽ ở phường thị sầm uất chứ?
- Vị tiên sinh này, tới nhìn một chút a, Kim Thân thảo này của ta là dược liệu quý giá, luyện thể bảo vật vô thượng, một cây chỉ cần ba nghìn Hỏa Thần Tệ... Ai, chớ đi a, thật muốn mua mà nói, thương nghị một chút cũng được... Hai nghìn Hỏa Thần Tệ không thể ít hơn nữa… Một nghìn cũng được...
- Ta là Vô Biên Vệ lục tinh lưu lại bảo bối, mặc dù không thể dùng để chiến đấu, lại có giá trị kỷ niệm, năm nghìn Hỏa Thần Tệ, ngươi không thua thiệt cũng không mắc lừa... Cái gì? Ba Hỏa Thần Tệ cũng không trị giá? Chẳng qua là cái bô bình thường? Nói hưu nói vượn, cái bô mà Vô Biên Vệ lục tinh sử dụng qua, là cái bô bình thường sao...
- Cao dán Vương thú chính tông, xức ở trên vết thương, trong nháy mắt trì máu hóa ứ, tiêu sưng ngừng đau! Vật phẩm Võ giả cần thiết, bây giờ bán tiện nghi, năm mươi Hỏa Thần Tệ một hộp...
- Một quặng kim loại đặc thù, không biết tài liệu gì, nhưng khẳng định vô cùng thưa thớt, có tiền có thể mua về nghiên cứu một chút, một vạn Hỏa Thần Tệ...
Khắp nơi đều là tiếng rao hàng, đi ở trong đám người, làm không tốt liền bị thương gia nào đó kéo qua.
Nghe được bọn họ thét, nhìn về phía khắp nơi trưng bày đủ loại vật phẩm, Nhiếp Vân không nhịn được lắc đầu.
Mặc dù hắn mới tới thế giới này, không nhiều bảo vật của Hoàn Vũ Thần giới, nhưng ánh mắt vẫn có một ít, những người này nói thiên hoa loạn trụy, trên thực tế bán ra mười cái thì có chín cái là giả.
Nhiếp Vân sợ hết hồn.
Lúc trước tới Hỏa Thần Tông, Chí Hào tướng quân phi hành nửa ngày, bây giờ chừng mười tức liền tới, thiệt hay giả?
Kim Nguyên phường này, mặc dù hắn không biết vị trí cụ thể ở nơi nào, nhưng trước cũng nghe Bích Lạc tiên tử nói ở thành bắc! Địa phương xa như vậy, đi tới lại nhanh như thế, không hổ là thần binh Hoàng cảnh đỉnh phong, quả nhiên đáng sợ!
- Tiên tử, ta muốn cầu ngươi một chuyện...
Biết đã đến địa phương, Nhiếp Vân đứng dậy, ôm quyền nói.
- Cứ nói đừng ngại!
Bích Lạc tiên tử nhìn tới.
- Ta muốn tự mình đi nghĩ biện pháp giải quyết, nếu như chân thực không giải quyết được, lại làm phiền tiên tử xuất thủ! Mong có thể đáp ứng!
Nhiếp Vân do dự một chút nói.
Nghe nói như vậy, Bích Lạc tiên tử nhìn chằm chằm thiếu niên ở trước mắt, tựa hồ muốn nhìn xem hắn nghĩ cái gì, một lát sau mới thở dài một tiếng:
- Được!
- Đa tạ!
Nhiếp Vân từ Chức Nữ toa nhảy xuống, lắc lư mấy cái, biến mất ở trong đám người.
- Sư phụ, đội chấp pháp cường đại, hắn...
Bích Nhi tiểu thư lo lắng.
Mặc dù đối với thiếu niên này, trong lòng mang theo oán niệm rất lớn, nhưng thấy một mình hắn tiến vào hổ huyệt, nàng vẫn còn có chút sốt ruột.
- Yên tâm đi, thật muốn có chuyện, ta sẽ ra tay!
Nhìn ra lo lắng của nàng, Bích Lạc tiên tử nói.
Đệ tử sợ người trước mắt này xảy ra chuyện, nàng làm sao không sợ! Sở dĩ đáp ứng, là bởi vì đối phương kiên trì tự mình đi giải quyết, mà không yêu cầu nàng.
Nàng là người của Hỏa Thần tông, một khi động thủ, bị đội chấp pháp nắm được cán, đưa tới rất nhiều phiền toái, thiếu niên rõ ràng biết những thứ này, không muốn để cho nàng chọc vào nhiều như vậy.
- Coi như ta lại thiếu ngươi một nhân tình...
Thở dài một tiếng, ngón tay của Bích Lạc tiên tử vuốt mái tóc đen nhánh, an tĩnh đứng ở trong Chức Nữ toa, không biết nghĩ cái gì.
Thiếu niên này giải quyết Hỏa Độc trong cơ thể Bích Nhi, là một nhân tình, giúp nàng kéo dài tuổi thọ, là hai nhân tình, mình muốn báo đáp đối phương, đối phương vì nàng cân nhắc, cũng coi như nhân tình, nhiều nhân tình như vậy, thật không biết báo đáp như thế nào.
- Nhiếp Vân, ngươi không cần có chuyện...
Bích Nhi không có nghĩ nhiều như Bích Lạc tiên tử, cũng không biết ý nghĩa Nhiếp Vân một mình đối mặt, mặt đầy lo âu, xuyên thấu qua Chức Nữ toa nhìn Kim Nguyên phường, bất quá nhìn một hồi, không nhịn được lộ ra vẻ cổ quái.
- Người đâu? Sao không thấy?
Thiếu niên vừa mới đi xuống, ở trong đám người lắc lư mấy cái, lại từ tầm mắt của nàng biến mất, tìm không thấy được nữa.
- Phương pháp ngụy trang thật cao minh... Hắn ngụy trang...
Nghe được thanh âm kinh ngạc của đệ tử, lúc này Bích Lạc tiên tử mới phản ứng được. Tinh thần lực khổng lồ trong nháy mắt lan tràn toàn bộ Kim Nguyên phường, thậm chí dưới đất cũng nhìn một lần, kết quả... giống như Bích Nhi, cái gì cũng không tìm được.
- Cái này... Chuyện gì xảy ra?
Bích Lạc tiên tử nháy mắt, mắt đẹp trợn tròn, tất cả đều là không thể tin được.
Mới vừa rồi người thiếu niên kia, giống như từ nhân gian đột nhiên bốc hơi, thực lực của nàng như vậy cũng không phát hiện... Điều này sao có thể?
Mặc dù thực lực của nàng không dám nói đứng ở đỉnh phong của Hoàn Vũ Thần giới, nhưng cũng không thấp, trong Hoàng cảnh ít có địch thủ, mặc dù không dùng toàn bộ thủ đoạn, nhưng thực lực như thế nhìn không thấu một tiểu tử Vương cảnh trung kỳ ngụy trang, vẫn để cho nàng khó có thể tin.
- Có khi tiểu tử này... thật có thể làm ra cử chỉ kinh người gì!
Khẽ mỉm cười, giống như trăm hoa đua nở, trong lòng Bích Lạc tiên tử nhiều hơn mấy phần mong đợi................
- Đây chính là Kim Nguyên phường? Đội chấp pháp ở dưới đất tầng ba?
Từ trong đám người đi ra, Nhiếp Vân nhìn bảng hiệu trước mắt.
Mới vừa rồi chui vào đám người, trong chớp mắt liền đổi một thân trang phục cùng dung mạo, lúc này hắn hoàn toàn không hợp tuổi tác, là trung niên có ba chòm râu, dáng vẻ trang nghiêm.
Từ đội chấp pháp cướp người, một khi bị nhận ra, hậu hoạn vô cùng, hắn mới tới Hoàn Vũ Thần giới, còn không muốn kết quá nhiều thù oán, ngụy trang một chút, có thể tránh khỏi không ít phiền toái.
Biết rõ đệ đệ có thể bị nhốt dưới đất, chịu đựng hành hạ, Nhiếp Vân cũng không lỗ mãng, theo sau lưng đám người chậm rãi đi tới, không nhìn ra chút hốt hoảng nào.
Lúc này chính là thời điểm phường thị náo nhiệt nhất, lượng trao đổi lớn, người nhiều lại tạp. Trang phục của Nhiếp Vân không có gì kỳ quái, lẫn vào đám người, bất kỳ ai cũng không nhìn ra dị thường, tựa như một người làm ăn bình thường.
- Loại cơ cấu bí mật như đội chấp pháp, nếu như không phải trước thời hạn biết, nằm mộng cũng không nghĩ tới sẽ giấu ở trong phố xá sầm uất này...
Vừa đi Nhiếp Vân vừa sinh lòng cảm khái.
Mặc dù Đội chấp pháp là bát đại tông môn liên hiệp hình thành, trên thực tế lại giống như Cẩm Y vệ của một ít hoàng triều ậy, thuộc về cơ cấu đặc vụ.
Loại cơ cấu này, là không thấy được ánh sáng!
Dựa theo ý tưởng của tất cả mọi người, nếu không thấy được ánh sáng, nên núp ở chỗ u ám, rất khó tìm được, ai có thể nghĩ tới sẽ ở phường thị sầm uất chứ?
- Vị tiên sinh này, tới nhìn một chút a, Kim Thân thảo này của ta là dược liệu quý giá, luyện thể bảo vật vô thượng, một cây chỉ cần ba nghìn Hỏa Thần Tệ... Ai, chớ đi a, thật muốn mua mà nói, thương nghị một chút cũng được... Hai nghìn Hỏa Thần Tệ không thể ít hơn nữa… Một nghìn cũng được...
- Ta là Vô Biên Vệ lục tinh lưu lại bảo bối, mặc dù không thể dùng để chiến đấu, lại có giá trị kỷ niệm, năm nghìn Hỏa Thần Tệ, ngươi không thua thiệt cũng không mắc lừa... Cái gì? Ba Hỏa Thần Tệ cũng không trị giá? Chẳng qua là cái bô bình thường? Nói hưu nói vượn, cái bô mà Vô Biên Vệ lục tinh sử dụng qua, là cái bô bình thường sao...
- Cao dán Vương thú chính tông, xức ở trên vết thương, trong nháy mắt trì máu hóa ứ, tiêu sưng ngừng đau! Vật phẩm Võ giả cần thiết, bây giờ bán tiện nghi, năm mươi Hỏa Thần Tệ một hộp...
- Một quặng kim loại đặc thù, không biết tài liệu gì, nhưng khẳng định vô cùng thưa thớt, có tiền có thể mua về nghiên cứu một chút, một vạn Hỏa Thần Tệ...
Khắp nơi đều là tiếng rao hàng, đi ở trong đám người, làm không tốt liền bị thương gia nào đó kéo qua.
Nghe được bọn họ thét, nhìn về phía khắp nơi trưng bày đủ loại vật phẩm, Nhiếp Vân không nhịn được lắc đầu.
Mặc dù hắn mới tới thế giới này, không nhiều bảo vật của Hoàn Vũ Thần giới, nhưng ánh mắt vẫn có một ít, những người này nói thiên hoa loạn trụy, trên thực tế bán ra mười cái thì có chín cái là giả.
/3634
|