Vù vù hô!
Ba người mới vừa tới, sau lưng liền có một trận tiếng gió vang lên, mấy bóng người xuất hiện ở bên cạnh.
Chính là Kim Phó Các chủ, Lưu Hạ trưởng lão cùng đệ tử quan hệ bất nhìn thấy ở Hối Binh Các.
- Chỗ này không tệ, sư phụ, xem ra người ta là cố ý ở chỗ này chờ chúng ta!
Thấy ba người trước mắt tựa hồ đã sớm biết bọn họ sẽ đuổi tới, nữ nhân xinh đẹp cười nói.
- Chờ ta? Hắc hắc, như vậy cũng tốt...
Ánh mắt Lưu Hạ trưởng lão lóe lên, nhìn về phía đám người Nhiếp Vân, giống như nhìn một miếng thịt béo.
Thấy ba người này bộ dáng ăn chắc nhóm người mình, Nhiếp Vân lắc đầu:
- Viên Cửu, Lưu Hạ trưởng lão giao cho ngươi, Nhiếp Đồng, nữ đệ tử kia ngươi đi đối phó!
Lưu Hạ trưởng lão nhìn một cái liền biết thực lực không đơn giản, hắn không phải là đối thủ, nên giao cho Viên Cửu đối phó.
Về phần Kim Phó Các chủ, mặc dù thực lực là Hoàng cảnh trung kỳ đỉnh phong, nhưng dưới tình huống gần người, mình cũng có thể đánh một trận.
- Ca ca cẩn thận!
Nhiếp Đồng biết an bài như vậy là tốt nhất, lúc này gật đầu, thân thể thoáng một cái, đi tới bên cạnh nữ nhân xinh đẹp:
- Đối thủ của ngươi là ta!
- Tiểu đệ đệ, đây chính là chính ngươi tìm chết...
Nữ nhân xinh đẹp duỗi người, eo tựa như không có xương, phối hợp bộ ngực đầy đặn cùng cái mông sau lưng, đối với người có loại mị hoặc dị thường.
Rào!
Đang tràn đầy mị lực, trong nháy mắt để cho người ta thất thần, nàng xuất thủ.
Năm ngón tay giống như móng nhọn của dã thú, mang hàn quang âm trầm, móng tay bén nhọn đột nhiên đâm về phía trước, giống như năm chuôi lợi kiếm, đâm thẳng lồng ngực của Nhiếp Đồng.
Động tác của nàng mau, hơn nữa tinh chuẩn, hoàn toàn là vận hành thẳng tắp, để cho người ta khó lòng phòng bị.
Không chỉ như vậy, vừa động thủ tu vi của nàng hoàn toàn triển lộ ra, lại là... Hoàng cảnh sơ kỳ!
Mặc dù Hoàng cảnh sơ kỳ của nàng là vừa mới đột phá, tựa hồ còn không quá vững chắc, nhưng thật là Hoàng cảnh, mang theo Hoàng cảnh giới vực không thể tranh cãi.
Bất quá, đừng nói đối phương là Hoàng cảnh sơ kỳ, cho dù Hoàng cảnh viên mãn, Nhiếp Đồng cũng sẽ không lùi bước, tựa hồ trong lòng của hắn căn bản cũng không có hai chữ lùi bước này.
Ánh mắt tĩnh táo như nước, không có bất cứ ba động gì, bước ra một bước, Tường Vi kiếm xuất hiện ở lòng bàn tay, thẳng tắp đâm về phía trước.
Kiếm pháp của hắn không có quá nhiều sắc thái hoa mỹ, cũng không có tia sáng chói mắt, đâm đến trước mặt đối phương, không có bất kỳ ngừng nghỉ, dù đối phương có vô số hư chiêu, cũng bất vi sở động, chỉ có một mục đích... giết chết địch nhân!
Rào!
Kiếm mang phá không đi tới bên cạnh nữ nhân xinh đẹp.
- Kiếm pháp của tiểu đệ đệ thật tốt. Bất quá... dùng chiêu này đi đối phó ta, còn thiếu chút hỏa hầu...
Cười lạnh một tiếng, eo của nữ nhân xinh đẹp chuyển một cái, năm ngón tay như móc câu bắt tới thân kiếm của Nhiếp Đồng.
Giới vực của Hoàng cảnh sơ kỳ lập tức bao phủ thân kiếm, tạo thành một bình phong che chở to lớn.
Tí tách tí tách!
Bị Hoàng cảnh giới vực ngăn trở, tốc độ đi tới của trường kiếm giảm chậm lại.
- Nằm xuống đi!
Ngăn trở trường kiếm, nữ nhân xinh đẹp nhẹ nhàng cười một tiếng, tay còn lại bắt tới trước ngực của Nhiếp Đồng.
Móng tay sắc bén, một khi bị đâm trúng, tất nhiên người bị thương nặng, bây giờ Nhiếp Đồng phải làm chỉ có một, đó chính là lui về phía sau né tránh!
Bất quá, hắn không có lựa chọn như vậy, mà bước lên một bước, kiếm trong tay như có sinh mạng, tiếp tục đâm về phía trước.
- Ngươi... Ngươi là tên điên!
Thấy đối phương căn bản không quan tâm mình bị thương hay không, một mực xông thẳng về phía trước, nữ nhân xinh đẹp sợ, hốt hoảng lóe lên trong mắt.
Nàng là đệ tử tông môn, kiều sinh quán dưỡng, loại chiến đấu sinh tử tương bác này, căn bản không có trải qua, dựa theo ý tưởng của nàng, thiếu niên trước mắt đối mặt móng vuốt của nàng, sẽ xoay người tránh lui, nếu không cũng sẽ đánh ra thủ đoạn phòng ngự, như vậy phía sau nàng còn có mấy chục loại chiêu số theo nhau mà đến.
Nhưng mà ngàn nghĩ vạn nghĩ, cũng không nghĩ tới đối phương căn bản không quản sinh tử, trực tiếp đi về phía trước.
Đây quả thực là không coi tánh mạng của mình ra gì.
Nhiếp Đồng cùng nữ nhân xinh đẹp chiến đấu như dầu sôi lửa bỏng, bốn người còn lại cũng triển khai chiến đấu, Lưu Hạ trưởng lão cùng Viên Cửu va chạm, vừa ra tay liền hiển lộ tài nghệ thật sự… Hoàng cảnh đỉnh phong!
Thực lực không kém Viên Cửu nhiều!
Chỉ bất quá hắn thân là trưởng lão tông môn, trên người có không ít bảo vật, sử dụng một cây quải trượng Thần binh Hoàng cảnh đỉnh phong, toàn bộ phế tích giống như bị lôi điện to lớn bao phủ, không gian cũng phát ra thanh âm tê liệt.
Lưu Hạ trưởng lão cường đại, Viên Cửu cũng không kém chút nào, thân pháp linh động hay thay đổi, mặc dù không có binh khí thích hợp, nhưng thân thể linh hoạt, chưởng lực tinh thuần, tuy Lưu Hạ trưởng lão mạnh, nhưng trong lúc nhất thời lại không thể làm gì.
Cục diện không giống song phương này chiến đấu, bên Nhiếp Vân lại lộ ra có chút ung dung.
Dưới tình huống gần người, mượn không gian chi lực của thế giới nạp vật, có thể tùy tiện mô phỏng ra giới vực, hai người giao thủ một cái, Kim Phó Các chủ biết người trước mắt này thực lực không kém hắn, trong lòng sinh ra khiếp ý.
Hắn chẳng qua là thương nhân, trước ở Hối Binh Các phách lối, bởi vì kia là địa bàn của hắn, hơn nữa quen vênh mặt hất hàm sai khiến, có người chống đối, tự nhiên cảm thấy muốn trả thù, bây giờ cảm thấy thực lực đối phương có thể ở trên hắn, Lưu Hạ trưởng lão cũng không chiếm được tiện nghi, lập tức sợ!
- Ha hả, bây giờ muốn lui đã chậm! Nếu muốn tới giết ta, thì phải có giác ngộ bị giết!
Mặc dù thối ý trong mắt hắn che giấu rất tốt, lại không lừa gạt được ánh mắt của Nhiếp Vân, nhẹ nhàng cười một tiếng, Tinh Thần kiếm xuất hiện, một kiếm vũ động, ánh sao đầy trời.
Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm thức thứ nhất, Phá Diệt Tinh Thần!
Đối phương là Hoàng cảnh trung kỳ đỉnh phong, sở dĩ sợ hãi mình, là bởi vì ngộ phán, một khi cho hắn phát hiện chỉ cần không cận thân, mình bất quá là Vương cảnh đỉnh phong, muốn giết hắn là không thể nào, vậy thì nguy rồi.
Cho nên chiến đấu phải tốc chiến tốc thắng, mau sớm chém giết!
Nếu không, phiền toái chính là hắn.
Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm là kiếm pháp vượt qua Thiên Đạo, một kiếm đâm ra, tinh thần đầy trời giống như bị một lực lượng đặc thù hội tụ, tạo thành một tinh cầu chói mắt đánh tới Kim Phó Các chủ.
Ba người mới vừa tới, sau lưng liền có một trận tiếng gió vang lên, mấy bóng người xuất hiện ở bên cạnh.
Chính là Kim Phó Các chủ, Lưu Hạ trưởng lão cùng đệ tử quan hệ bất nhìn thấy ở Hối Binh Các.
- Chỗ này không tệ, sư phụ, xem ra người ta là cố ý ở chỗ này chờ chúng ta!
Thấy ba người trước mắt tựa hồ đã sớm biết bọn họ sẽ đuổi tới, nữ nhân xinh đẹp cười nói.
- Chờ ta? Hắc hắc, như vậy cũng tốt...
Ánh mắt Lưu Hạ trưởng lão lóe lên, nhìn về phía đám người Nhiếp Vân, giống như nhìn một miếng thịt béo.
Thấy ba người này bộ dáng ăn chắc nhóm người mình, Nhiếp Vân lắc đầu:
- Viên Cửu, Lưu Hạ trưởng lão giao cho ngươi, Nhiếp Đồng, nữ đệ tử kia ngươi đi đối phó!
Lưu Hạ trưởng lão nhìn một cái liền biết thực lực không đơn giản, hắn không phải là đối thủ, nên giao cho Viên Cửu đối phó.
Về phần Kim Phó Các chủ, mặc dù thực lực là Hoàng cảnh trung kỳ đỉnh phong, nhưng dưới tình huống gần người, mình cũng có thể đánh một trận.
- Ca ca cẩn thận!
Nhiếp Đồng biết an bài như vậy là tốt nhất, lúc này gật đầu, thân thể thoáng một cái, đi tới bên cạnh nữ nhân xinh đẹp:
- Đối thủ của ngươi là ta!
- Tiểu đệ đệ, đây chính là chính ngươi tìm chết...
Nữ nhân xinh đẹp duỗi người, eo tựa như không có xương, phối hợp bộ ngực đầy đặn cùng cái mông sau lưng, đối với người có loại mị hoặc dị thường.
Rào!
Đang tràn đầy mị lực, trong nháy mắt để cho người ta thất thần, nàng xuất thủ.
Năm ngón tay giống như móng nhọn của dã thú, mang hàn quang âm trầm, móng tay bén nhọn đột nhiên đâm về phía trước, giống như năm chuôi lợi kiếm, đâm thẳng lồng ngực của Nhiếp Đồng.
Động tác của nàng mau, hơn nữa tinh chuẩn, hoàn toàn là vận hành thẳng tắp, để cho người ta khó lòng phòng bị.
Không chỉ như vậy, vừa động thủ tu vi của nàng hoàn toàn triển lộ ra, lại là... Hoàng cảnh sơ kỳ!
Mặc dù Hoàng cảnh sơ kỳ của nàng là vừa mới đột phá, tựa hồ còn không quá vững chắc, nhưng thật là Hoàng cảnh, mang theo Hoàng cảnh giới vực không thể tranh cãi.
Bất quá, đừng nói đối phương là Hoàng cảnh sơ kỳ, cho dù Hoàng cảnh viên mãn, Nhiếp Đồng cũng sẽ không lùi bước, tựa hồ trong lòng của hắn căn bản cũng không có hai chữ lùi bước này.
Ánh mắt tĩnh táo như nước, không có bất cứ ba động gì, bước ra một bước, Tường Vi kiếm xuất hiện ở lòng bàn tay, thẳng tắp đâm về phía trước.
Kiếm pháp của hắn không có quá nhiều sắc thái hoa mỹ, cũng không có tia sáng chói mắt, đâm đến trước mặt đối phương, không có bất kỳ ngừng nghỉ, dù đối phương có vô số hư chiêu, cũng bất vi sở động, chỉ có một mục đích... giết chết địch nhân!
Rào!
Kiếm mang phá không đi tới bên cạnh nữ nhân xinh đẹp.
- Kiếm pháp của tiểu đệ đệ thật tốt. Bất quá... dùng chiêu này đi đối phó ta, còn thiếu chút hỏa hầu...
Cười lạnh một tiếng, eo của nữ nhân xinh đẹp chuyển một cái, năm ngón tay như móc câu bắt tới thân kiếm của Nhiếp Đồng.
Giới vực của Hoàng cảnh sơ kỳ lập tức bao phủ thân kiếm, tạo thành một bình phong che chở to lớn.
Tí tách tí tách!
Bị Hoàng cảnh giới vực ngăn trở, tốc độ đi tới của trường kiếm giảm chậm lại.
- Nằm xuống đi!
Ngăn trở trường kiếm, nữ nhân xinh đẹp nhẹ nhàng cười một tiếng, tay còn lại bắt tới trước ngực của Nhiếp Đồng.
Móng tay sắc bén, một khi bị đâm trúng, tất nhiên người bị thương nặng, bây giờ Nhiếp Đồng phải làm chỉ có một, đó chính là lui về phía sau né tránh!
Bất quá, hắn không có lựa chọn như vậy, mà bước lên một bước, kiếm trong tay như có sinh mạng, tiếp tục đâm về phía trước.
- Ngươi... Ngươi là tên điên!
Thấy đối phương căn bản không quan tâm mình bị thương hay không, một mực xông thẳng về phía trước, nữ nhân xinh đẹp sợ, hốt hoảng lóe lên trong mắt.
Nàng là đệ tử tông môn, kiều sinh quán dưỡng, loại chiến đấu sinh tử tương bác này, căn bản không có trải qua, dựa theo ý tưởng của nàng, thiếu niên trước mắt đối mặt móng vuốt của nàng, sẽ xoay người tránh lui, nếu không cũng sẽ đánh ra thủ đoạn phòng ngự, như vậy phía sau nàng còn có mấy chục loại chiêu số theo nhau mà đến.
Nhưng mà ngàn nghĩ vạn nghĩ, cũng không nghĩ tới đối phương căn bản không quản sinh tử, trực tiếp đi về phía trước.
Đây quả thực là không coi tánh mạng của mình ra gì.
Nhiếp Đồng cùng nữ nhân xinh đẹp chiến đấu như dầu sôi lửa bỏng, bốn người còn lại cũng triển khai chiến đấu, Lưu Hạ trưởng lão cùng Viên Cửu va chạm, vừa ra tay liền hiển lộ tài nghệ thật sự… Hoàng cảnh đỉnh phong!
Thực lực không kém Viên Cửu nhiều!
Chỉ bất quá hắn thân là trưởng lão tông môn, trên người có không ít bảo vật, sử dụng một cây quải trượng Thần binh Hoàng cảnh đỉnh phong, toàn bộ phế tích giống như bị lôi điện to lớn bao phủ, không gian cũng phát ra thanh âm tê liệt.
Lưu Hạ trưởng lão cường đại, Viên Cửu cũng không kém chút nào, thân pháp linh động hay thay đổi, mặc dù không có binh khí thích hợp, nhưng thân thể linh hoạt, chưởng lực tinh thuần, tuy Lưu Hạ trưởng lão mạnh, nhưng trong lúc nhất thời lại không thể làm gì.
Cục diện không giống song phương này chiến đấu, bên Nhiếp Vân lại lộ ra có chút ung dung.
Dưới tình huống gần người, mượn không gian chi lực của thế giới nạp vật, có thể tùy tiện mô phỏng ra giới vực, hai người giao thủ một cái, Kim Phó Các chủ biết người trước mắt này thực lực không kém hắn, trong lòng sinh ra khiếp ý.
Hắn chẳng qua là thương nhân, trước ở Hối Binh Các phách lối, bởi vì kia là địa bàn của hắn, hơn nữa quen vênh mặt hất hàm sai khiến, có người chống đối, tự nhiên cảm thấy muốn trả thù, bây giờ cảm thấy thực lực đối phương có thể ở trên hắn, Lưu Hạ trưởng lão cũng không chiếm được tiện nghi, lập tức sợ!
- Ha hả, bây giờ muốn lui đã chậm! Nếu muốn tới giết ta, thì phải có giác ngộ bị giết!
Mặc dù thối ý trong mắt hắn che giấu rất tốt, lại không lừa gạt được ánh mắt của Nhiếp Vân, nhẹ nhàng cười một tiếng, Tinh Thần kiếm xuất hiện, một kiếm vũ động, ánh sao đầy trời.
Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm thức thứ nhất, Phá Diệt Tinh Thần!
Đối phương là Hoàng cảnh trung kỳ đỉnh phong, sở dĩ sợ hãi mình, là bởi vì ngộ phán, một khi cho hắn phát hiện chỉ cần không cận thân, mình bất quá là Vương cảnh đỉnh phong, muốn giết hắn là không thể nào, vậy thì nguy rồi.
Cho nên chiến đấu phải tốc chiến tốc thắng, mau sớm chém giết!
Nếu không, phiền toái chính là hắn.
Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm là kiếm pháp vượt qua Thiên Đạo, một kiếm đâm ra, tinh thần đầy trời giống như bị một lực lượng đặc thù hội tụ, tạo thành một tinh cầu chói mắt đánh tới Kim Phó Các chủ.
/3634
|