- Vậy thì đa tạ đại sư!
Nghe hắn đồng ý trị liệu, hai sư đồ thở ra một hơi.
- Khách khí!
Nhiếp Vân khoát khoát tay, nghiêm túc nói:
- Tuy độc Huyết Sát chưởng không khó giải nhưng tu vi tại hạ khiếm khuyết, rất cần tiền bối không hề nghi vấn nghe theo mệnh lệnh, nếu như làm không được điểm ấy chỉ sợ khó mà hoàn thành.
- Ta tin tưởng đại sư!
Nữ tử cung trang gật gật đầu.
Mạng nàng không lâu, đối phương không cần phải mạo hiểm hại nàng.
- Nếu như thế ta sẽ động thủ, kính xin tiền bối buông lỏng thân thể, không được chống cự lại chút nào.
Ngón tay của Nhiếp Vân vân vê, mấy cây châm xuất hiện trước mặt của hắn.
- Đã bắt đầu? Không cần chuẩn bị một chút?
Tất cả thầy thuốc trị liệu đầu tiên là bắt mạch chuẩn đoán, xác định mấu chốt và trình độ lợi hại, do dự hồi lâu mới có thể động thủ, trực tiếp trị liệu, có phải quá đường đột hay không?
- Không cần, nếu như muốn nói chuẩn bị thì kính xin tiên tử hỗ trợ diễn tấu nhạc khúc an thần tĩnh tâm.
Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía Diệu Âm tiên tử.
- Diễn tấu nhạc khúc? Tốt!
Diệu Âm tiên tử biết rõ thiếu niên này có thể chữa bệnh cho thân nhân cường giả Đế cấp, thủ đoạn rất mạnh, bảo nàng làm như thế, tuy không biết có ý gì nhưng cũng biết khẳng định không có chỗ hỏng.
Lúc này khoanh chân ngồi xuống, cổ tay chấn động, đàn cổ xuất hiện ngay trước mắt, ngón tay vẽ lên đàn một cái, lúc này âm thanh ưu mỹ xuất hiện.
Tuy đã hai lần nghe được Diệu Âm tiên tử diễn tấu, lại nghe lần nữa, Nhiếp Vân vẫn phải tán dương không thôi.
Không hổ là nhạc đạo đại sư làm vô số người si mê, loại năng lực này phối hợp chính mình chữa bệnh, có thể rất dễ dàng tiêu trừ bệnh khủng hoảng và áp lực của nhiều người, trị liệu càng thêm dễ dàng.
- Đi!
Nghe được âm nhạc vang lên, thân thể nữ tử cung trang cũng triệt để trầm tĩnh lại, Nhiếp Vân cau mày sau đó kim châm bắn ra.
Vèo!
Kim châm lăng không bắn tới.
- Lăng không nhận thức huyệt...
Nữ tử cung trang chỉ cảm thấy trên người tê rần, kim châm đâm vào huyệt đạo, tuy không biết tác dụng của những kim châm này nhưng nàng khiếp sợ không nhỏ, lúc này càng tin tưởng thiếu niên vài phần.
Châm cứu liệu pháp là thứ không ít y đạo đại sư thích dùng, nàng đã từng nhìn thấy một ít đại sư từng dùng biện pháp này chữa trị cho người bệnh, biết rõ lăng không nhận thức huyệt khó cỡ nào.
Bởi vì mặc quần áo, huyệt đạo không nhìn chuẩn xác, nếu như lại lăng không thì lực đạo có chút không đúng và khó chính xác, hơi không cẩn thận không thể trị bệnh, gây chuyện không tốt còn làm tăng thêm bệnh tình.
Chính bởi vì như thế người sử dụng lăng không nhận thức huyệt không ai không phải là y đạo đại sư thành danh nhiều năm.
Trước kia nàng cảm thấy thiếu niên có thể nhìn ra nàng trúng Huyết Sát chưởng nhưng dù sao còn quá trẻ, chỉ sợ y thuật còn có không ít thiếu hụt, hiện tại nhìn hắn tiện tay thi triển ra lăng không nhận thức huyệt, hơn nữa còn không có sai lệch chút nào, lập tức cảm thấy yên tâm không ít, càng tin tưởng hắn có thể chữa khỏi Huyết Sát chưởng của nàng hơn vài phần.
Vù vù vù hô!
Nữ tử cung trang nhìn chằm chằm, ngón tay Nhiếp Vân liên tục điểm nhẹ vào không khí, tầm mười giây kim châm bao phủ khắp toàn thân của nàng.
Những kim châm này đâm vào thân thể sâu cạn giống nhau, không nhiều không ít, chỉ bằng vào điểm này có thể nhìn ra Nhiếp Vân khống chế lực đạo đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa.
- Tiền bối, thỉnh buông áp chế Huyết Sát chưởng!
Kim châm đã đâm vào mỗi khiếu huyệt trên người đối phương, trên đầu Nhiếp Vân đầy mồ hôi và hô lên.
- Tốt!
Nữ tử cung trang biết rõ hiện tại cần phải tin tưởng thiếu niên vô điều kiện, lúc này cũng không do dự, tinh thần khẽ động lập tức buông áp chế Huyết Sát chưởng ra.
Ầm ầm!
Sát khí đậm đặc bay thẳng lên trời, nó như gợn nước lan ra khắp nơi, hoa cỏ rậm rạp chung quanh lập tức héo rũ như trúng phải kịch độc xâm nhập.
- Sát khí thật lợi hại.
Nhiếp Vân cau mày, sắc mặt của hắn không chút biến hóa, cũng chỉ điểm một cái, một cây kim châm dài chín thốn xuất hiện trên đầu ngón tay của hắn.
Hô!
Lúc này nữ tử cung trang phun ra mọt ngụm máu tươi.
PHỐC!
Đi tới trước mặt nữ tử cung trang, kim châm đâm thẳng vào huyệt bách hội của nàng, đâm thẳng vào trong óc.
Huyết bách hội là tử huyệt của thân thể, mặc dù cường giả Hoàng cảnh viên mãn trong tình huống không phòng bị mà đâm vào cũng tử vong tại chỗ.
Diệu Âm tiên tử nhìn thấy cảnh tượng như vậy khẩn trương hai tay phát run, không tự chủ lo sợ nên có phần phân tâm.
- Tiếp tục khảy đàn, ngàn vạn không nên đàn sai...
Khác với nàng khẩn trương, Nhiếp Vân phân phó.
Đối phương đàn nhạc khúc trầm ổn tâm thần, hơn nữa có tác dụng rất lớn, một khi đàn sai cực dễ dàng quấy cảm xúc, làm ra hiệu quả trái ngược.
- Vâng!
Diệu Âm tiên tử cũng phát hiện mình thất thố, điều chỉnh tốt sau đó tiếp tục quan sát sư phụ.
Phát hiện nương theo kim châm đâm vào, sư phụ trừ hô hấp dồn dập không ít nhưng không có biến hóa gì khác cho nên thở ra một hơi.
- Hội tụ huyết sát, ngưng tụ ma đầu!
Biết nữ tử cung trang đã phóng xuất lực lượng của Huyết Sát chưởng, Nhiếp Vân hô một tiếng, ngón tay điểm mạnh, một cây kim châm lại đâm vào trong người của nàng.
Kim châm lần này đâm thẳng vào huyệt dũng tuyền của đối phương, huyệt này đối ứng huyệt bách hội, cả hai trước sau tương thông như một, khí tức sát khí càng ngày càng tràn đầy, lúc này ngưng tụ thành đầu lâu trong không khí.
Huyết Sát chưởng, dùng oan hồn tu luyện, trong đó có chứa oán khí của ma quỷ, đánh vào trong cơ thể con người sẽ bị oán khí quấn thân và khó thanh trừ.
Nhiếp Vân hiện tại suy nghĩ đơn giản, lúc này tập trung oán khí lại một chỗ, sau đó lại tiêu diệt ngay sau đó.
Đầu lâu ma quỷ vừa xuất hiện, lúc này Diệu Âm tiên tử chỉ liếc mắt nhìn, cảm thấy chóng mặt thiếu chút nữa đã bất tỉnh.
- Thật đáng sợ!
Chỉ liếc mắt nhìn suýt nữa bất tỉnh, đầu lâu này thật sự đáng sợ.
Nhưng mà...
Vội vàng nhìn sang thiếu niên, lúc này thiếu niên hai mắt như điện, thanh tịnh không có sóng, cũng không bị ma đầu kia ảnh hưởng.
- Kỳ quái...
Diệu Âm tiên tử không thể tin được.
Thực lực của nàng là Hoàng cảnh viên mãn, hơn nữa khoảng cách còn xa, đối phương là Vương cảnh viên mãn khoảng cách lại gần, mình còn không chịu nổi thì đối phương làm sao chịu nổi, không có cảm giác hay sao?
- Nhanh lên!
Lúc này Nhiếp Vân nhìn chằm chằm đầu quỷ, trong nội tâm không ngừng thúc giục.
Hắn tự nhiên không biết Diệu Âm tiên tử nghĩ cái gì, nếu quả thật biết rõ sẽ trực tiếp bật cười.
Nghe hắn đồng ý trị liệu, hai sư đồ thở ra một hơi.
- Khách khí!
Nhiếp Vân khoát khoát tay, nghiêm túc nói:
- Tuy độc Huyết Sát chưởng không khó giải nhưng tu vi tại hạ khiếm khuyết, rất cần tiền bối không hề nghi vấn nghe theo mệnh lệnh, nếu như làm không được điểm ấy chỉ sợ khó mà hoàn thành.
- Ta tin tưởng đại sư!
Nữ tử cung trang gật gật đầu.
Mạng nàng không lâu, đối phương không cần phải mạo hiểm hại nàng.
- Nếu như thế ta sẽ động thủ, kính xin tiền bối buông lỏng thân thể, không được chống cự lại chút nào.
Ngón tay của Nhiếp Vân vân vê, mấy cây châm xuất hiện trước mặt của hắn.
- Đã bắt đầu? Không cần chuẩn bị một chút?
Tất cả thầy thuốc trị liệu đầu tiên là bắt mạch chuẩn đoán, xác định mấu chốt và trình độ lợi hại, do dự hồi lâu mới có thể động thủ, trực tiếp trị liệu, có phải quá đường đột hay không?
- Không cần, nếu như muốn nói chuẩn bị thì kính xin tiên tử hỗ trợ diễn tấu nhạc khúc an thần tĩnh tâm.
Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía Diệu Âm tiên tử.
- Diễn tấu nhạc khúc? Tốt!
Diệu Âm tiên tử biết rõ thiếu niên này có thể chữa bệnh cho thân nhân cường giả Đế cấp, thủ đoạn rất mạnh, bảo nàng làm như thế, tuy không biết có ý gì nhưng cũng biết khẳng định không có chỗ hỏng.
Lúc này khoanh chân ngồi xuống, cổ tay chấn động, đàn cổ xuất hiện ngay trước mắt, ngón tay vẽ lên đàn một cái, lúc này âm thanh ưu mỹ xuất hiện.
Tuy đã hai lần nghe được Diệu Âm tiên tử diễn tấu, lại nghe lần nữa, Nhiếp Vân vẫn phải tán dương không thôi.
Không hổ là nhạc đạo đại sư làm vô số người si mê, loại năng lực này phối hợp chính mình chữa bệnh, có thể rất dễ dàng tiêu trừ bệnh khủng hoảng và áp lực của nhiều người, trị liệu càng thêm dễ dàng.
- Đi!
Nghe được âm nhạc vang lên, thân thể nữ tử cung trang cũng triệt để trầm tĩnh lại, Nhiếp Vân cau mày sau đó kim châm bắn ra.
Vèo!
Kim châm lăng không bắn tới.
- Lăng không nhận thức huyệt...
Nữ tử cung trang chỉ cảm thấy trên người tê rần, kim châm đâm vào huyệt đạo, tuy không biết tác dụng của những kim châm này nhưng nàng khiếp sợ không nhỏ, lúc này càng tin tưởng thiếu niên vài phần.
Châm cứu liệu pháp là thứ không ít y đạo đại sư thích dùng, nàng đã từng nhìn thấy một ít đại sư từng dùng biện pháp này chữa trị cho người bệnh, biết rõ lăng không nhận thức huyệt khó cỡ nào.
Bởi vì mặc quần áo, huyệt đạo không nhìn chuẩn xác, nếu như lại lăng không thì lực đạo có chút không đúng và khó chính xác, hơi không cẩn thận không thể trị bệnh, gây chuyện không tốt còn làm tăng thêm bệnh tình.
Chính bởi vì như thế người sử dụng lăng không nhận thức huyệt không ai không phải là y đạo đại sư thành danh nhiều năm.
Trước kia nàng cảm thấy thiếu niên có thể nhìn ra nàng trúng Huyết Sát chưởng nhưng dù sao còn quá trẻ, chỉ sợ y thuật còn có không ít thiếu hụt, hiện tại nhìn hắn tiện tay thi triển ra lăng không nhận thức huyệt, hơn nữa còn không có sai lệch chút nào, lập tức cảm thấy yên tâm không ít, càng tin tưởng hắn có thể chữa khỏi Huyết Sát chưởng của nàng hơn vài phần.
Vù vù vù hô!
Nữ tử cung trang nhìn chằm chằm, ngón tay Nhiếp Vân liên tục điểm nhẹ vào không khí, tầm mười giây kim châm bao phủ khắp toàn thân của nàng.
Những kim châm này đâm vào thân thể sâu cạn giống nhau, không nhiều không ít, chỉ bằng vào điểm này có thể nhìn ra Nhiếp Vân khống chế lực đạo đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa.
- Tiền bối, thỉnh buông áp chế Huyết Sát chưởng!
Kim châm đã đâm vào mỗi khiếu huyệt trên người đối phương, trên đầu Nhiếp Vân đầy mồ hôi và hô lên.
- Tốt!
Nữ tử cung trang biết rõ hiện tại cần phải tin tưởng thiếu niên vô điều kiện, lúc này cũng không do dự, tinh thần khẽ động lập tức buông áp chế Huyết Sát chưởng ra.
Ầm ầm!
Sát khí đậm đặc bay thẳng lên trời, nó như gợn nước lan ra khắp nơi, hoa cỏ rậm rạp chung quanh lập tức héo rũ như trúng phải kịch độc xâm nhập.
- Sát khí thật lợi hại.
Nhiếp Vân cau mày, sắc mặt của hắn không chút biến hóa, cũng chỉ điểm một cái, một cây kim châm dài chín thốn xuất hiện trên đầu ngón tay của hắn.
Hô!
Lúc này nữ tử cung trang phun ra mọt ngụm máu tươi.
PHỐC!
Đi tới trước mặt nữ tử cung trang, kim châm đâm thẳng vào huyệt bách hội của nàng, đâm thẳng vào trong óc.
Huyết bách hội là tử huyệt của thân thể, mặc dù cường giả Hoàng cảnh viên mãn trong tình huống không phòng bị mà đâm vào cũng tử vong tại chỗ.
Diệu Âm tiên tử nhìn thấy cảnh tượng như vậy khẩn trương hai tay phát run, không tự chủ lo sợ nên có phần phân tâm.
- Tiếp tục khảy đàn, ngàn vạn không nên đàn sai...
Khác với nàng khẩn trương, Nhiếp Vân phân phó.
Đối phương đàn nhạc khúc trầm ổn tâm thần, hơn nữa có tác dụng rất lớn, một khi đàn sai cực dễ dàng quấy cảm xúc, làm ra hiệu quả trái ngược.
- Vâng!
Diệu Âm tiên tử cũng phát hiện mình thất thố, điều chỉnh tốt sau đó tiếp tục quan sát sư phụ.
Phát hiện nương theo kim châm đâm vào, sư phụ trừ hô hấp dồn dập không ít nhưng không có biến hóa gì khác cho nên thở ra một hơi.
- Hội tụ huyết sát, ngưng tụ ma đầu!
Biết nữ tử cung trang đã phóng xuất lực lượng của Huyết Sát chưởng, Nhiếp Vân hô một tiếng, ngón tay điểm mạnh, một cây kim châm lại đâm vào trong người của nàng.
Kim châm lần này đâm thẳng vào huyệt dũng tuyền của đối phương, huyệt này đối ứng huyệt bách hội, cả hai trước sau tương thông như một, khí tức sát khí càng ngày càng tràn đầy, lúc này ngưng tụ thành đầu lâu trong không khí.
Huyết Sát chưởng, dùng oan hồn tu luyện, trong đó có chứa oán khí của ma quỷ, đánh vào trong cơ thể con người sẽ bị oán khí quấn thân và khó thanh trừ.
Nhiếp Vân hiện tại suy nghĩ đơn giản, lúc này tập trung oán khí lại một chỗ, sau đó lại tiêu diệt ngay sau đó.
Đầu lâu ma quỷ vừa xuất hiện, lúc này Diệu Âm tiên tử chỉ liếc mắt nhìn, cảm thấy chóng mặt thiếu chút nữa đã bất tỉnh.
- Thật đáng sợ!
Chỉ liếc mắt nhìn suýt nữa bất tỉnh, đầu lâu này thật sự đáng sợ.
Nhưng mà...
Vội vàng nhìn sang thiếu niên, lúc này thiếu niên hai mắt như điện, thanh tịnh không có sóng, cũng không bị ma đầu kia ảnh hưởng.
- Kỳ quái...
Diệu Âm tiên tử không thể tin được.
Thực lực của nàng là Hoàng cảnh viên mãn, hơn nữa khoảng cách còn xa, đối phương là Vương cảnh viên mãn khoảng cách lại gần, mình còn không chịu nổi thì đối phương làm sao chịu nổi, không có cảm giác hay sao?
- Nhanh lên!
Lúc này Nhiếp Vân nhìn chằm chằm đầu quỷ, trong nội tâm không ngừng thúc giục.
Hắn tự nhiên không biết Diệu Âm tiên tử nghĩ cái gì, nếu quả thật biết rõ sẽ trực tiếp bật cười.
/3634
|