Vô Tận Thần Công

Chương 204: Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!

/776


Tương tự, hoàn cảnh vị trí mục tiêu nếu rất phức tạp thì khó tập trung. Dương Thạc không biết lúc trước A Mục Đạt Vượng đại sư của Ni La quốc dùng "Đại thiên thị địa thính thuật" tỏa định, kết quả bởi vì hắn ở chính giữa lôi bạo nên gã không thể tỏa định được.

Mặc dù không phải ở trong lôi bạo nhưng chỉ cần Dương Thạc còn trong Thập phương cà sa thì A Mục Đạt Vượng đại sư vẫn không thể tập trung hắn.

Bởi vì cái gọi là "Đại thiên thị địa thính thuật" xem như là bí pháp tập trung cấp thấp. Kém xa Thiên Nhãn Thông của Lôi Điêu Vương, càng không phải là đối thủ của Thập phương cà sa.

Nếu bí pháp này thật sự cường đại thì cao thủ Kim Phật Tự sớm tỏa định Ẩn Giao Vương, vây giết gã rồi.

- Không tập trung được ví trí của đám Huyết Phi, ừm, vậy thì rước tiên tập trung vị trí của Hồng Phi, Lục Thúy, đợi tới nơi rồi bay vào trung tâm Yến sơn.

Không thể tỏa định trung tâm Yến sơn, Dương Thạc đành lùi một bước.

Tập trung vị trí của Hồng Phi, Lục Thúy.

- Thập phương ca sa, tỏa định!

Ý niệm động, Thập phương cà sa bắt đầu tập trung vị trí của Hồng Phi, Lục Thúy.

Một hình ảnh nhanh chóng hiện ra trong đầu Dương Thạc.

Dưới ngọn đồi, trong sơn động, hai bãi máu nhìn thấy ghê người, yêu diễm như hỏa. Dương Thạc mơ hồ cảm giác trong sơn động lan tỏa mùi khí huyết của Hồng Phi, Lục Thúy, những khí huyết xói mòn từ thân thể hai nàng.

Người Dương Thạc run lên, chợt mở mắt ra:

- Hồng Phi, Lục Thúy gặp nguy hiểm cực lớn?

Dù bây giờ Dương Thạc không thể khống chế sinh môn, tử vị của Thập phương cà sa nhưng hắn cảm ứng nguy hiểm vượt xa người bình thường. Nhìn thấy cảnh tượng trong sơn động, lòng Dương Thạc tràn ngập cảm giác nguy hiểm, roàng Hồng Phi, Lục Thúy đã gặp đại nạn sinh tử.

- Trở về!

Dương Thạc lập tức duỗi hai tay ra, rạch hư không.

Ngay sau đó, Dương Thạc xuất hiện ở dưới đồi nhỏ, trong sơn động nằm sâu trong Yến sơn hai trăm dặm.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một đoàn khí huyết cường đại cực nóng mạnh mẽ chui vào trong sơn động, đụng vào Dương Thạc bềnh bồng giữa không trung. Là một con mãnh thú thân hình cực to lớn, hình dạng như ngựa, có bốn móng, người có vằn bạch hổ.

Hỏa la phiên sơn thú!

Thấy là hỏa la sơn phiên thú, Dương Thạc duỗi tay túm đầu nó, nhấn mạnh, ghì hỏa la sơn phiên thú sát xuống đất.

Giọng Dương Thạc trầm thấp vang bên tai hỏa la sơn phiên thú:

- Là ta!

Nghe giọng của Dương Thạc, người hỏa la sơn phiên thú run lên, ngẩng đầu liếc hắn, trong đoi mắt to lóe chút tia sáng. Nhưng ngay sau đó mắt hỏa la sơn phiên thú đỏ rực tràn đầy cừu hận, miệng rít gào.

Mặc dù tính tình hỏa la sơn phiên thú dữ dằn, nhưng một khi thu phục thì rất trung thành.

Hiển nhiên hỏa la sơn phiên thú đang kể cái chết của Hồng Phi, Lục Thúy cho Dương Thạc nghe, muốn hắn báo thù.

- Hồng Phi, Lục Thúy bị người hại chết?

Dù không nghe hiểu ngôn ngữ của hỏa la sơn phiên thú nhưng Dương Thạc hiểu được ý của nó.

Trong phút chốc mắt Dương Thạc toát ra ngọn lửa.

Hồng Phi, Lục Thúy là thị nữ của Dương Thạc.

Hai nha đầu này vốn là Trình phu nhân đưa cho Dương Thạc để giám thị hắn, nhưng hắn nhanh chóng thu phục hai nàng, trở thành người một nhà.

Tư chất của Hồng Phi, Lục Thúy rất khá, đệ tử vương công quý tộc bình thường còn bằng hai nàng. Dương Thạc vốn muốn bồi dưỡng Hồng Phi, Lục Thúy thành đắc lực cho mình, nhưng hắn liên tục gặp kỳ ngộ, liên tiếp nhân họa đắc phúc, thực lực tăng lên quá nhanh, Dương Thạc gần như quên Hồng Phi, Lục Thúy, thành người có cũng được mà không có cũng không sao. Ít nhất Hồng Phi, Lục Thúy từng hầu hạ Dương Thạc.

Trong thời gian Dương Thạc tiềm tu ở Yến sơn là Hồng Phi, Lục Thúy chăm sóc sinh hoạt hàng ngày, săn bắt thú rừng cho hắn ăn.

Khi ấy thực lực của Dương Thạc còn chưa đủ cao.

Không lẽ bây giờ thực lực của Dương Thạc đã cao rồi, có thể xóa sạch những gì Hồng Phi, Lục Thúy từng trả giá cho hắn sao?

Két két két két két!

Trong đầu Dương Thạc nhớ lại Hồng Phi, Lục Thúy, mắt nhìn hai bãi máu trong sơn động, hắn siết chặt nắm đấm kêu răng rắc.

Giọng Dương Thạc lạnh băng:

- Hồng Phi, Lục Thúy, Dương Thạc ta thề sẽ báo thù rửa hận cho các ngươi!

hỏa la sơn phiên thú gầm rống với Dương Thạc, nằm sấp xuống, trong đôi mắt to ngấn lệ. Mấy tháng qua Hồng Phi, Lục Thúy bắt mồi đút cho hỏa la sơn phiên thú ăn, nó rất thương hai người kia.

- Gri gri gri gri gri!

- Gri gri gri gri gri!

Hỏa la sơn phiên thú ngậm góc áo Dương Thạc, đầu chỉ hướng kinh thành Đại Chu triều.

- Người giết Hồng Phi, Lục Thúy ở kinh thành Đại Chu triều?

- Là Dương Tử Mặc hay Trình phu nhân?

Trong khoảnh khắc Dương Thạc liên tưởng đến Dương Tử Mặc, Trình phu nhân. Người muốn giết Dương Thạc nhất chỉ có vài người này.

- Gri gri gri gri gri!

hỏa la sơn phiên thú gầm rống nhưng không nói ra được.

- Không biết ai giết Hồng Phi, Lục Thúy? Cũng được, hôm nay ta miễn cưỡng thi triển Thập phương cà sa tìm ra những người đó, tập trung phương vị bọn họ!

Dương Thạc cắn răng, quyết định.

- Bắt giữ khí cơ của bọn họ!

Lòng máy động, Dương Thạc khống chế Thập phương cà sa bắt giữ khí cơ của người giết Hồng Phi, Lục Thúy.

Những kẻ giết Hồng Phi, Lục Thúy có thể lại chút khí cơ, Thập phương cà sa thậm chí tập trung quá khứ, tương lai được. Cho dù qua tám năm, mười năm, khí cơ của họ đã tan biến vẫn có thể xuyên thấu thời không tập trung bọn họ, Thập phương cà sa ở trạng thái mạnh nhất có thể tỏa định tương lai.

Thực lực hiện tại của Dương Thạc không thể tập trung quá khứ, tương lai, xích định sinh môn, tử vị đã rất khó khăn.

May là khí cơ của kẻ giết Hồng Phi, Lục Thúy còn sót lại chỗ này.

Dương Thạc thông qua khí cơ của họ miễn cưỡng tập trung tử vị. Cái chết của Hồng Phi, Lục Thúy liên quan đến những người đó, Dương Thạc muốn thông qua một tia liên hệ tìm ra họ.

- Tìm được rồi!

Một lát sau trong đầu Dương Thạc liên tục hiện ra hình ảnh.

Kinh sư Đại Chu triều, ở nơi phong nhã nào đó, hơn mười cường giả võ giả Ni La quốc đen gầy đang ăn uống linh đình chè chén.

- Là bọn họ!

- Phụt!

Dương Thạc há mồm hộc máu.

Đây là kết quả miễn cưỡng vận chuyển Thập phương cà sa bị phản phệ.

- Không ngờ là võ giả Ni La quốc, xem ra là cường giả Kim Phật Tự phái ra báo thù cho Già La Minh.

Dương Thạc quẹt khóe môi, lau đi tơ máu.

- Tốt, tốt, tốt!

- Nửa năm trước ở võ cử Đại Chu triều ta có thể giết Già La Minh!

- Bây giờ chẳng lẽ không giết được đám cường giả đẳng cấp võ sư Ni La quốc các ngươi sao?

- Không chỉ các ngươi nên chôn cùng Hồng Phi, Lục Thúy, toàn bộ Kim Phật Tự mật tông Ni La quốc các ngươi phải chôn cùng Hồng Phi, Lục Thúy! Ngày xưa tại Ngọc Mạt Lâu, Hương Tuệ sỉ nhục Tiểu Địch, ta đã giết ả, hủy Ngọc Mạt Lâu. Ta từng nói rồi, sẽ đối xử với Hồng Phi, Lục Thúy giống như Tiểu Địch, không nặng bên này nhẹ bên kia ... Bây giờ các nàng chết, mai này ta phải hủy mạch Kim Phật Tự mật tông!

Giờ phút này, Dương Thạc như điên cuồng.

Tính cách của Dương Thạc là trừng mắt tất báo.

Tiểu Địch bị sỉ nhục thì Dương Thạc tiêu diệt sạch Ngọc Mạt Lâu.


/776

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status