Vô Tận Thần Công

Chương 247: Liên tiếp đột phá, ngộ ra “Thần ưng bí quyết”.

/776


Thực lực cơ thể Dương Thạc, so với Cửu Dương Chân Thân cũng không sai biệt lắm.

Đơn giản, Cửu Dương Chân Thân là bất tử bất diệt, đánh tan thì cũng ngưng tụ lại được. Còn Dương Thạc thì lại không thể gây thương tổn cho A Mục Đạt Vượng, thì Cửu Dương Chân Thân cũng không thể đả thương được lão ta. Rõ ràng con bài chưa lật này cũng không thể hiển lộ ra ngoài.

- Xem ra, muốn chiến thắng A Mục Đạt Vượng, tất nhiên phải đạt được cảnh giới Đại tông sư, nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai thì mới có sức mà liều mạng. Đáng tiếc…Tu luyện Cửu Dương Huyền Công tầng thứ nhất, cùng với Cửu Dương Chân Thân, có vẻ cao nhất chỉ đạt được cảnh giới Võ Tôn, không đạt được cảnh giới Đại tông sư.

Dương Thạc trong lòng phát khổ.

Cửu Dương Huyền Công có vẻ rất xứng đôi với Hổ báo lôi âm.

Cửu Dương Chân Thân tầng thứ nhất, cảnh giới Võ Tôn cũng có thể nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ nhất.

Muốn đạt tới cảnh giới Đại tông sư, nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai, vậy thì phải là Cửu Dương Chân Thân tầng thứ hai. Đáng tiếc, Dương Thạc không có Cửu Dương Huyền Công tầng thứ hai, muốn đột phá, khó khăn thật lớn.

- Bí quyết Huyền Thủy Ngưng Thân dù gì cũng là công pháp tu luyện của Ẩn Giao Vương, xem như là bí điển thần công. Cao nhất có thể đạt đến cảnh giới Võ Thánh. Cùng lắm thì tiêu phí một ít thời gian tu luyện bộ công pháp kia, đột phá cảnh giới Tông Sư, tất nhiên là có thể nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai.

Dương Thạc suy nghĩ trong lòng.

Nhìn khuôn mặt kiên nghị của Dương Thạc, Dương Địch khẽ cắn môi.

- Thiếu gia, lão hòa thượng kia, huynh đừng lo lắng.

- Muội tu luyện “Thiên đạo thần âm công”, tốc độ cực nhanh. Tối đa hai năm là có thể đạt được cảnh giới Đại tông sư.

Dương Địch nói.

- Hai năm Đại tông sư, trước sau mất ba năm?

Dương Thạc nhìn Dương Địch, hít sâu một hơi.

Tốc độ khủng khiếp như vậy, cố nhiên chỉ có người tư thông trác tuyệt như Dương Địch mới làm được.

Nhưng, cũng có liên quan đến bộ công pháp Thiên Đạo Thần Âm Công.

Dù sao, đây cũng là một bộ “Cửu Dương Huyền Công”. “Cửu âm huyền công” là một bí điển huyền công tầng thứ nhất.

“Cửu dương huyền công” tu đến tầng cao nhất chính là thực lực Võ Thánh Lôi Âm tầng thứ chín. Cường hãn đến mức tận cùng. “Thiên đạo ngâm công” nếu không có gì đặc biệt thì rất không xứng với bốn chữ “huyền công bí điển” này rồi.

Hiện tại xem ra, “Thiên đạo thần âm công” đặc điểm mạnh nhất chính là tốc độ tu luyện cực nhanh.

- Tốt lắm, hai người chúng ta thử một lần. Xem ai là người đột phá đến cảnh giới Đại tông sư trước, nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai.

Dương Thạc mặt mỉm cười nói.

- Ừ!

Dương Địch nhanh chóng gật đầu.

Nhưng trong lòng Dương Địch, Dương Thạc có tu luyện mau đi chăng nữa thì cũng không mau bằng mình. Cho dù Dương Thạc có phát huy được thực lực cảnh giới Võ Tôn, nhưng muốn đạt được cảnh giới Đại Tông Sư là rất khó.

Dù sao, thiên phú Dương Thạc cũng có hạn. Hai năm qua, đột nhiên tăng mạnh chủ yếu là dựa vào kỳ ngộ. Hiện tại bị A Mục Đạt Vượng vây trong Thập phương ca sa, kỳ ngộ không có, muốn đột phá là rất khó khăn. Còn Dương Địch, nàng tu luyện là “Thiên đạo thần âm công”, gần như không cần kỳ ngộ cũng vẫn tu luyện được. Chỉ cần không ngừng giữa chừng là được.

Cùng lắm thì…

Chờ mình đột phá cảnh giới Đại tông sư trước, hảo hảo an ủi đại thiếu gia một chút, bảo huynh ấy không cần tự ti là được rồi.

Dương Địch giờ phút này trong lòng có chủ ý như vậy.

Dương Địch có chủ ý này thì Dương Thạc trong lòng cũng có tính toán của mình.

- Đáng tiếc, Huyết Tinh thạch nhũ cơ bản dùng đã hết rồi. Nếu không có thể giúp cho Tiểu Địch muội mau chóng đột phá.

Dương Thạc lúc trước có không ít Huyết tinh thạch nhũ.

Nhưng cho dù nhiều thì xài nhiều cũng hết.

Nhất là Huyết Phi. Nó và Hắc Hùng sau khi tiến vào cảnh giới Võ Sư, việc tiêu hao Huyết tinh thạch nhũ trở nên gấp mấy lần.

Huyết Tinh thạch nhũ này là dùng cho cường giả dưới cảnh giới Võ Sư sử dụng. Hiệu suất tu luyện gấp bội. Dương Thạc sau khi tiến vào cảnh giới Võ Sư, đối với thiên tài địa bảo này cũng không chú ý nữa, mặc cho Huyết Phi và Hắc Hùng quậy nát bét không còn một mảnh.

- Không có Huyết tinh thạch nhũ, thì kiếm cái gì bồi thường cho Tiểu Địch nhỉ?

- Trong sơn động của Ẩn Giao Vương có không ít bí bảo. Trước đây, Tiểu Địch vì đánh vỡ hư không, giúp ta trốn thoát mà bị gẫy một cái cổ tiêu. Trong sơn động cũng có không ít binh khí, không biết có nhạc khí hay không.

Dương Thạc biết, Dương Địch nếu ở lại Thiên Âm Môn, khẳng định là có vô số thiên tài địa bảo cung cấp cho nàng sử dụng.

Còn đi theo mình, điều kiện tất nhiên là kém một chút rồi.

Dương Địch đi theo mình, mặc dù là cam tâm tình nguyện, nhưng Dương Thạc cũng không muốn nàng bị ủy khuất. Tất nhiên là phải tìm mọi biện pháp để bù đắp cho nàng.

Mang nàng đến sơn động tìm bảo vật cũng là một biện pháp.

- Tiểu Địch, đi với huynh đến một chỗ.

Nghĩ tới người này, Dương Thạc giữ chặt bàn tay nhỏ bé của Dương Địch, mang theo nàng đến sơn động có giấu bí bảo của Ẩn Giao Vương.

Sau một lát, hai người đã đến trước một ngọn núi nhỏ.

- Ôm lấy huynh!

Giữ chặt Dương Địch, Dương Thạc sử dụng năng lực phi hành của Thập phương ca sa, trực tiếp mang theo Dương Địch bay vào sơn động trên lưng chừng núi.

Trong sơn động, áo giáp đủ màu, binh khí bày ra không ít.

Một số binh khí trong đó, chính là Thiên Cương Kiếm của Chân Vũ Môn. Luận nội tình, một số bí bảo của Ẩn Giao Vương có thể so với thánh địa võ đạo rồi.

Dù sao, Thập phương ca sa là bảo vật năm đó của Phương trượng Đại Lâm Tự, nên một số bí bảo của Nam Lâm Tự cũng ở bên trong.

Những áo giáp giành cho nữ cũng không thiếu.

Những chiếc áo giáp này, Dương Thạc phỏng chừng không phải là do Phương trượng Đại Lâm tự Hồng Chiếu đại sư lưu lại.

Không cần phải nói, những thứ này nhất định là do Ẩn Giao Vương lấy được. Dương Thạc nhớ rõ ràng, Ẩn Giao Vương năm đó chạy đến Ngọc Mạt Lâu ở kinh thành, nhìn lén Tiểu Nguyệt thủ dâm…Những việc cũ này, không biết Dương Địch có rõ hay không.

- Khụ, khụ. Những chiếc áo giáp này muội chọn một bộ nhé. Có một số là nội giáp, mặc bên trong quần áo, không ảnh hưởng mỹ quan.

Vội vàng lắc đầu, Dương Thạc đem ý nghĩa xấu xa trong đầu vứt bỏ đi, chỉ vào áo giáp, nói với Dương Địch.

- Vâng!

Dương Địch gật đầu, rồi lật tới lật lui bộ áo giáp này.

- Sao?

Cầm lấy một bộ khôi giáp, Dương Địch phát hiện ở phía dưới áo giáp có mấy cái hạt to bằng hạt long nhãn màu đen.

- Là hạt cây La hán?

- Còn nữa, hình như là hạt Phật thủ. Những thứ này đều là hạt giống linh dược quý hiếm. Như thế nào lại bị quăng ở chỗ này?

Lật tiếp mấy bộ khôi giáp, Dương Địch lại một lần nữa tìm được mấy hạt giống.

Cầm những hạt giống này, Dương Địch mang trên mặt vẻ kinh ngạc. Những hạt giống linh dược này lại bị vứt bỏ. Thật hết sức khó hiểu.

- Trong sơn động còn có hạt giống linh dược?

Nghe Dương Địch nói, Dương Thạc không khỏi kinh ngạc há miệng thật to.

/776

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status