Bí pháp này là Dương Thạc thông qua cách Huyền Ưng bắt rắn dùng chấn động giảm bớt lực lượng. Huyền Ưng bắt lấy mãng xà, mãng xà không ngừng vùng vẫy, lực lượng cường đại, Huyền Ưng thông qua hai trảo chấn động làm tan sức lực, khiến mãng xà không thể tránh thoát khỏi tay nó.
Dương Thạc lợi dụng bí pháp này sáng tạo ra bí pháp 'Đạp Càn Khôn'.
Giờ phút này, Dương Thạc lại lợi dụng bí pháp chấn động đôi tay, chớp mắt đã thoát khỏi trảo của Dương Tử Hi.
Bí pháp chấn động của Huyền Ưng có thể chấn động bản thân, đánh tan lực lượng khiến kẻ địch không thể trốn thoát khỏi tay mình, cũng có thể làm ngược lại, khiến kẻ địch không bắt được mình.
Dương Thạc nhanh chóng tách ra hai, ba trượng, thở hồng hộc.
Chênh lệch hai cấp quả nhiên là khủng bố, ở trước mặt Dương Tử Hi thì Dương Thạc cảm giác vô cùng áp lực.
- A? Không bắt được?
- Còn muốn trốn sao? Hôm nay sẽ đánh gãy hai chân của ngươi, khiến ngươi bò lê ra khỏi Trấn Quốc Công phủ!
Dương Tử Hi vốn định làm như ba ngày trước Dương Thạc đã đè ép nô bộc của gã, một chiêu trấn á phắn. Nhưng không ngờ Dương Thạc có thể trốn thoát khỏi trảo của gã, khiến kế hoạch thất bại, Dương Tử Hi sắc mặt âm trầm. Dương Tử Hi nhấc chân chớp mắt đi tới trước mặt Dương Thạc, đánh ra một đấm.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một quyền đánh ra, giống như sóng to vỗ bờ phát ra tiếng nổ bùm bùm.
Vận chuyển chân khí vân hoang đạp lãng, cú đấm của Dương Tử Hi đã dùng hết sức.
Thật nhiều chân khí tuôn trào từ thân thể của Dương Tử Hi, chớp mắt tới trước mặt Dương Thạc. Cường giả luyện khí trung giai có tổng lượng chân khí gần như là gấp mười lần lượng chân khí của Dương Thạc. Rất rõ ràng, Dương Tử Hi muốn đánh ra một kích mạnh nhất, một chiêu giải quyết Dương Thạc.
- Muốn giải quyết ta trong một chiêu sao?
- Cũng tốt, ta đây cũng dùng một chiêu xử ngươi!
Đối mặt một đấm của Dương Tử Hi, chân khí vân hoang đạp lãng hùng dũng, Dương Thạc cảm giác như sắp nghẹt thở.
Dương Thạc hét to một tiếng:
- Toàn Ưng Tam Kích!
Lúc này Dương Thạc không thèm né tránh, cũng đánh ra một đấm đỡ cú đấm của Dương Tử Hi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Tiếng sấm sét thú rống vang lên.
Thứ nhất trọng hổ báo lôi âm bùng phát từ chân khí thứ nhất của Toàn Ưng Tam Kích của Dương Thạc.
Nhưng chân khí thứ nhất của Toàn Ưng Tam Kích của Dương Thạc quá yếu ớt, chỉ là ba phần lực lượng, mặc dù đánh ra hổ báo lôi âm, nhưng trước vân hoang đạp lãng quyết của Dương Tử Hi thì nhỏ đến bị bỏ qua. Ngay cả cường giả đại tông sư Cổ lão cách mười trượng cũng không chú ý tới hổ báo lôi âm này.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Chân khí thứ nhất của Toàn Ưng Tam Kích như dúm lửa chìm trong biển lớn, bị chân khí vân hoang đạp lãng quyết của Dương Tử Hi nhanh chóng triệt tiêu.
Cũng trong chớp mắt này, chân khí thứ hai Toàn Ưng Tam Kích đánh ra.
Và tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa, chưa tới gần nắm đấm của Dương Tử Hi đã bị đánh tan tác.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc nắm đấm của Dương Thạc và cú đấm của Dương Tử Hi va nhau.
Lực lượng cực kỳ hùng hồn ùa vào trong cánh tay của Dương Thạc, hắn cảm giác như đấm vào tảng đá cực kỳ cứng rắn. Cả cánh tay đau đớn kịch liệt, tiếng giòn vang răng rắc. Xương tay của Dương Thạc đã gãy từng khúc.
Ngay sau đó, lực lượng còn thừa từ cú đấm của Dương Tử Hi mạnh đập vào phần giữa bụng của Dương Thạc.
Tim gan rung động mạnh, Dương Thạc hộc ra ngụm máu:
- Phụt.
Một đấm của Dương Tử Hi ném văng Dương Thạc ra ngoài, té ra xa bảy, tám trượng.
- Tiểu tử, dám đối đầu với ta ...
Mặt Dương Tử Hi lộ nụ cười.
Không chờ Dương Tử Hi nói câu gì chợt biến sắc mặt nói:
- Ủa, còn có một chân khí!
Dương Tử Hi rõ ràng cảm giác được gã đánh gãy cánh tay của Dương Thạc, đánh bay hắn đi, trong cú đấm của hắn còn một luồng chân khí Toàn Ưng Tam Kích cuối cùng cũng đánh ra.
Luồng chân khí này lặng lẽ quấn quanh cánh tay phải của Dương Tử Hi.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Ngay sau đó, chân khí thứ ba của Toàn Ưng Tam Kích xoay tít, tiếng xèo xèo vang lên, ống tay áo phải của Dương Tử Hi bị xé vụn. Khí kình xoắn ốc muốn chui vào kinh mạch cánh tay phải của Dương Tử Hi, nghiền nát nó ra.
Dương Tử Hi nhíu mày nói:
- Súc sinh thật âm hiểm!
Dương Tử Hi bản năng thúc giục chân khí của vân hoang đạp lãng quyết, chuẩn bị bảo hộ kinh mạch cánh tay phải.
Vù vù vù vù!
Trong phút chốc hơi thở cực nóng cháy từ chân khí thứ ba của Toàn Ưng Tam Kích ùa vào, chân khí vân hoang đạp lãng quyết vây quanh cánh tay phải của Dương Tử Hi mới tiếp xúc chân khí đốt cháy thì giống như mùi rượu lập tức bị đốt cháy. Nguyên cánh tay phải của Dương Tử Hi bị ngọn lửa nóng cháy bao trùm.
- Nguy rồi!
Dương Tử Hi hoàn toàn biến sắc mặt, gã cảm giác rõ ràng chân khí vân hoang đạp lãng quyết bị đốt cháy không chịu theo gã khống chế.
Chẳng những không theo Dương Tử Hi khống chế, chân khí vân hoang đạp lãng quyết còn bị chân khí đốt cháy thứ ba của Dương Thạc dẫn động, xoay tít. Trong tiếng xèo xèo, chân khí đốt cháy điên cuồng chui vào tay phải của Dương Tử Hi, chớp mắt nghiền nát kinh mạch cánh tay phải, đốt cháy hết kinh mạch.
Chân khí đốt cháy xoay tròn dọc theo nắm đấm của Dương Tử Hi tiến tới trước, chớp mắt đã đến phần khuỷu tay.
Chân khí đốt cháy đi tới đâu là nắm tay, cổ tay, cánh tay của Dương Tử Hi khét đen, đốt tới cẳng tay của gã, chân khí đốt cháy vẫn tiếp tục tiến tới, muốn đốt trọi nguyên cánh tay.
- A!
Dương Tử Hi hét thảm thiết, đau nhức vì cánh tay bị đốt cháy, gã không chịu đựng nổi ngã lăn ra đất.
- Đốt cháy tất cả? Chân khí thật bá đạo.
Trong khoảnh khắc, Cổ lão đứng cách xa mười trượng biến sắc mặt, lắc người. Cổ lão tới trước mặt Dương Tử Hi, tay trái thành chưởng nhanh chóng rạch cánh tay phải của gã, cắt đứt nguyên cánh tay từ bả vai trở xuống. Xèo một tiếng, cánh tay phải bị cắt rời của Dương Tử Hi bị chân khí đốt cháy đốt cháy thành tro tàn.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Cổ lão mau chóng đóng lại huyệt khiếu vai phải của Dương Tử Hi, cầm máu cho gã.
Giờ phút này, Dương Tử Hi đã bị đau đớn đến ngất xỉu.
Thấy tình cảnh này, mọi người đứng xem đều há hốc mồm, trợn to mắt, không thể tưởng tuượng điều mình trông thấy. Dương Tử Hi vốn một đấm đánh bay Dương Thạc thế nhưng chớp mắt vứt bỏ nguyên cánh tay phải. Nếu không phải Cổ lão kịp lúc ra tay thì e rằng Dương Tử Hi đã mất mạng rồi.
Lúc này, cách mấy chục trượng, Dương Thạc bị Dương Tử Hi đánh bay đi khẽ rên:
- A ...
Cánh tay phải bị gãy, nội tang chấn động, Dương Thạc mới nhúc nhích thì miệng lại trào máu, nhưng dù là vậy thì hắn vẫn dùng tay trái chống mặt đất, chậm rãi đứng lên.
Cuộc chiến này Dương Tử Hi, Dương Thạc, một người ngã xuống đất hôn mê, một người vẫn đứng thẳng trong sân.
Dương Thạc lợi dụng bí pháp này sáng tạo ra bí pháp 'Đạp Càn Khôn'.
Giờ phút này, Dương Thạc lại lợi dụng bí pháp chấn động đôi tay, chớp mắt đã thoát khỏi trảo của Dương Tử Hi.
Bí pháp chấn động của Huyền Ưng có thể chấn động bản thân, đánh tan lực lượng khiến kẻ địch không thể trốn thoát khỏi tay mình, cũng có thể làm ngược lại, khiến kẻ địch không bắt được mình.
Dương Thạc nhanh chóng tách ra hai, ba trượng, thở hồng hộc.
Chênh lệch hai cấp quả nhiên là khủng bố, ở trước mặt Dương Tử Hi thì Dương Thạc cảm giác vô cùng áp lực.
- A? Không bắt được?
- Còn muốn trốn sao? Hôm nay sẽ đánh gãy hai chân của ngươi, khiến ngươi bò lê ra khỏi Trấn Quốc Công phủ!
Dương Tử Hi vốn định làm như ba ngày trước Dương Thạc đã đè ép nô bộc của gã, một chiêu trấn á phắn. Nhưng không ngờ Dương Thạc có thể trốn thoát khỏi trảo của gã, khiến kế hoạch thất bại, Dương Tử Hi sắc mặt âm trầm. Dương Tử Hi nhấc chân chớp mắt đi tới trước mặt Dương Thạc, đánh ra một đấm.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một quyền đánh ra, giống như sóng to vỗ bờ phát ra tiếng nổ bùm bùm.
Vận chuyển chân khí vân hoang đạp lãng, cú đấm của Dương Tử Hi đã dùng hết sức.
Thật nhiều chân khí tuôn trào từ thân thể của Dương Tử Hi, chớp mắt tới trước mặt Dương Thạc. Cường giả luyện khí trung giai có tổng lượng chân khí gần như là gấp mười lần lượng chân khí của Dương Thạc. Rất rõ ràng, Dương Tử Hi muốn đánh ra một kích mạnh nhất, một chiêu giải quyết Dương Thạc.
- Muốn giải quyết ta trong một chiêu sao?
- Cũng tốt, ta đây cũng dùng một chiêu xử ngươi!
Đối mặt một đấm của Dương Tử Hi, chân khí vân hoang đạp lãng hùng dũng, Dương Thạc cảm giác như sắp nghẹt thở.
Dương Thạc hét to một tiếng:
- Toàn Ưng Tam Kích!
Lúc này Dương Thạc không thèm né tránh, cũng đánh ra một đấm đỡ cú đấm của Dương Tử Hi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Tiếng sấm sét thú rống vang lên.
Thứ nhất trọng hổ báo lôi âm bùng phát từ chân khí thứ nhất của Toàn Ưng Tam Kích của Dương Thạc.
Nhưng chân khí thứ nhất của Toàn Ưng Tam Kích của Dương Thạc quá yếu ớt, chỉ là ba phần lực lượng, mặc dù đánh ra hổ báo lôi âm, nhưng trước vân hoang đạp lãng quyết của Dương Tử Hi thì nhỏ đến bị bỏ qua. Ngay cả cường giả đại tông sư Cổ lão cách mười trượng cũng không chú ý tới hổ báo lôi âm này.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Chân khí thứ nhất của Toàn Ưng Tam Kích như dúm lửa chìm trong biển lớn, bị chân khí vân hoang đạp lãng quyết của Dương Tử Hi nhanh chóng triệt tiêu.
Cũng trong chớp mắt này, chân khí thứ hai Toàn Ưng Tam Kích đánh ra.
Và tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa, chưa tới gần nắm đấm của Dương Tử Hi đã bị đánh tan tác.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc nắm đấm của Dương Thạc và cú đấm của Dương Tử Hi va nhau.
Lực lượng cực kỳ hùng hồn ùa vào trong cánh tay của Dương Thạc, hắn cảm giác như đấm vào tảng đá cực kỳ cứng rắn. Cả cánh tay đau đớn kịch liệt, tiếng giòn vang răng rắc. Xương tay của Dương Thạc đã gãy từng khúc.
Ngay sau đó, lực lượng còn thừa từ cú đấm của Dương Tử Hi mạnh đập vào phần giữa bụng của Dương Thạc.
Tim gan rung động mạnh, Dương Thạc hộc ra ngụm máu:
- Phụt.
Một đấm của Dương Tử Hi ném văng Dương Thạc ra ngoài, té ra xa bảy, tám trượng.
- Tiểu tử, dám đối đầu với ta ...
Mặt Dương Tử Hi lộ nụ cười.
Không chờ Dương Tử Hi nói câu gì chợt biến sắc mặt nói:
- Ủa, còn có một chân khí!
Dương Tử Hi rõ ràng cảm giác được gã đánh gãy cánh tay của Dương Thạc, đánh bay hắn đi, trong cú đấm của hắn còn một luồng chân khí Toàn Ưng Tam Kích cuối cùng cũng đánh ra.
Luồng chân khí này lặng lẽ quấn quanh cánh tay phải của Dương Tử Hi.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Ngay sau đó, chân khí thứ ba của Toàn Ưng Tam Kích xoay tít, tiếng xèo xèo vang lên, ống tay áo phải của Dương Tử Hi bị xé vụn. Khí kình xoắn ốc muốn chui vào kinh mạch cánh tay phải của Dương Tử Hi, nghiền nát nó ra.
Dương Tử Hi nhíu mày nói:
- Súc sinh thật âm hiểm!
Dương Tử Hi bản năng thúc giục chân khí của vân hoang đạp lãng quyết, chuẩn bị bảo hộ kinh mạch cánh tay phải.
Vù vù vù vù!
Trong phút chốc hơi thở cực nóng cháy từ chân khí thứ ba của Toàn Ưng Tam Kích ùa vào, chân khí vân hoang đạp lãng quyết vây quanh cánh tay phải của Dương Tử Hi mới tiếp xúc chân khí đốt cháy thì giống như mùi rượu lập tức bị đốt cháy. Nguyên cánh tay phải của Dương Tử Hi bị ngọn lửa nóng cháy bao trùm.
- Nguy rồi!
Dương Tử Hi hoàn toàn biến sắc mặt, gã cảm giác rõ ràng chân khí vân hoang đạp lãng quyết bị đốt cháy không chịu theo gã khống chế.
Chẳng những không theo Dương Tử Hi khống chế, chân khí vân hoang đạp lãng quyết còn bị chân khí đốt cháy thứ ba của Dương Thạc dẫn động, xoay tít. Trong tiếng xèo xèo, chân khí đốt cháy điên cuồng chui vào tay phải của Dương Tử Hi, chớp mắt nghiền nát kinh mạch cánh tay phải, đốt cháy hết kinh mạch.
Chân khí đốt cháy xoay tròn dọc theo nắm đấm của Dương Tử Hi tiến tới trước, chớp mắt đã đến phần khuỷu tay.
Chân khí đốt cháy đi tới đâu là nắm tay, cổ tay, cánh tay của Dương Tử Hi khét đen, đốt tới cẳng tay của gã, chân khí đốt cháy vẫn tiếp tục tiến tới, muốn đốt trọi nguyên cánh tay.
- A!
Dương Tử Hi hét thảm thiết, đau nhức vì cánh tay bị đốt cháy, gã không chịu đựng nổi ngã lăn ra đất.
- Đốt cháy tất cả? Chân khí thật bá đạo.
Trong khoảnh khắc, Cổ lão đứng cách xa mười trượng biến sắc mặt, lắc người. Cổ lão tới trước mặt Dương Tử Hi, tay trái thành chưởng nhanh chóng rạch cánh tay phải của gã, cắt đứt nguyên cánh tay từ bả vai trở xuống. Xèo một tiếng, cánh tay phải bị cắt rời của Dương Tử Hi bị chân khí đốt cháy đốt cháy thành tro tàn.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Cổ lão mau chóng đóng lại huyệt khiếu vai phải của Dương Tử Hi, cầm máu cho gã.
Giờ phút này, Dương Tử Hi đã bị đau đớn đến ngất xỉu.
Thấy tình cảnh này, mọi người đứng xem đều há hốc mồm, trợn to mắt, không thể tưởng tuượng điều mình trông thấy. Dương Tử Hi vốn một đấm đánh bay Dương Thạc thế nhưng chớp mắt vứt bỏ nguyên cánh tay phải. Nếu không phải Cổ lão kịp lúc ra tay thì e rằng Dương Tử Hi đã mất mạng rồi.
Lúc này, cách mấy chục trượng, Dương Thạc bị Dương Tử Hi đánh bay đi khẽ rên:
- A ...
Cánh tay phải bị gãy, nội tang chấn động, Dương Thạc mới nhúc nhích thì miệng lại trào máu, nhưng dù là vậy thì hắn vẫn dùng tay trái chống mặt đất, chậm rãi đứng lên.
Cuộc chiến này Dương Tử Hi, Dương Thạc, một người ngã xuống đất hôn mê, một người vẫn đứng thẳng trong sân.
/776
|