Dương Thạc biết hiện tại bản thân chưa thể nào chống lại Hư Không Võ Thánh.
Nhưng chỗ dựa lớn nhất của Dương Thạc chính là Âm Dương Chân Thân dung hợp lại. Một khi dung hợp, thực lực bản thân hắn đạt đến cảnh giới gì còn chưa biết được…
- Từ từ sẽ được thôi!
Dương Thạc thở ra một hơi thật dài, thầm nghĩ.
Dung hợp Âm Dương Chân Thân không thể gấp gáp được. Dù sao Dương Thạc muốn ngưng tụ thành Hàn Băng Chân Thân, Cuồng Phong Chân Thân còn cần thời gian rất dài. Hơn nữa lĩnh ngộ bí pháp dung hợp cũng không phải chuyện một sớm một chiều.
Nhưng cho dù thế nào, hiện tại Dương Thạc cũng hơi gấp gáp.
Nguyên nhân cũng bởi vì Giao Long khổng lồ này.
Nhóm Giao Long có thể tìm tới Thiên Âm Môn thì khó bảo đảm đám cao thủ Thú tộc cường đại của nó sẽ không tìm đến đây.
Đám cao thủ mãnh thú cường đại này đều là sủng thú của Hư Không Võ Thánh năm đó.
Lần này chỉ là Võ Thánh lôi âm tầng năm đỉnh phong, tiếp theo có một người cấp độ Hư Không Võ Thánh đến, đừng nói là Dương Thạc không thể ngăn cản, chỉ sợ muốn trốn cũng khó có thể trốn!
Nguy cơ lúc nào cũng có thể xảy đến!
Cảm giác gấp gáp khiến Dương Thạc không dám buông lỏng chút nào.
Tuy trong lòng không thể quá sốt ruột nhưng nó cũng giống như cây cung nhất định phải kéo căng mọi lúc, không thể nới lỏng được!
- Hi vọng dị thú cường đại cấp độ Hư Không Võ Thánh sẽ không có quá nhiều!
- Nếu dị thú Võ Thánh lôi âm tầng năm đến trêu chọc chúng ta thì hãy chém giết sạch toàn bộ!
Trong mắt Dương Thạc lộ ra sát ý.
Hiện tại Tiểu Hỏa đã chết, sau này Dương Thạc tuyệt đối không cho phép chuyện tương tự xảy ra lần nữa.
- Chỉ tiếc rằng Tiểu Hỏa đã mất mạng, ngay cả xương cốt cũng không để lại…
Nghĩ đến Tiểu Hỏa, Dương Thạc lại thổn thức cảm thán.
Vù vù! Vù vù!
Đúng lúc Dương Thạc đang cảm thán thì đồng thời Dương Thạc mơ hồ cảm giác được ngọn lửa trắng dày đặc bên ngoài thân thể hắn mơ hồ hơi lập lóe. Một chút lực lượng hỏa diễm trong đó phát tán ra khỏi Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc, theo thời gian dần qua liền trôi đến khoảng không mà Tiểu Hỏa đã hoàn toàn bị đánh nổ lúc trước.
Trôi đến khoảng không này, ngọn lửa trắng dày đặc liền hơi dựng lên, thời gian dần qua hình thành một hư ảnh Cùng Kỳ tản ra hỏa diễm khổng lồ…
- Đây là ý niệm mà Tiểu Hỏa lưu lại?
Nhìn thấy cảnh tượng này, Dương Thạc không khỏi sững sờ.
- Không đúng, không phải ý niệm. Thần hồn ý niệm của Tiểu Hỏa đã sớm sụp đổ tan biến rồi. Phải nói đây là tàn hồn võ đạo mà Tiểu Hỏa để lại! Có lẽ trong đó có chứa một ít trí nhớ của Tiểu Hỏa…
Dương Thạc lắc lắc đầu, hít sâu một hơi, thì thào lẩm bẩm nói.
Tiểu Hỏa chính xác là đã hoàn toàn bị đánh tan.
Thần hồn tiêu tán.
Nhưng thần hồn tiêu tán không có nghĩa là ý chí võ đạo, trí nhớ cũng hoàn toàn tiêu tán hết.
Một cường giả, cho dù đã chết nhưng vẫn có thể lưu lại một thứ gì đó trên thế gian. Nhất là cường giả Võ Thánh, lưu lại ý chí võ đạo, thậm chí là một ít trí nhớ cũng rất bình thường.
Lưu lại ý chí võ đạo và trí nhớ không có nghĩa là Tiểu Hỏa còn sống.
Giống như người bình thường vậy, trí nhớ của hắn ở trong đầu. Sau khi người này chết, lúc đầu óc hoàn toàn mất hết sinh cơ thì vẫn giữ được trí nhớ của hắn. Nhưng người này đã chết, thần hồn tiêu tán, lưu lại trí nhớ nhưng trí nhớ này không thể nào vận chuyển được…
- Có lưu lại ý chí võ đạo và trí nhớ, tóm lại không gì hơn rồi!
Dương Thạc hít sâu một hơi, trong mắt lộ ra vẻ kiên nghị.
Vút!
Một tay phất lên.
Mở không gian Thập Phương Ca Sa ra, hút ý chí võ đạo và trí nhớ của Tiểu Hỏa vào.
Tâm niệm Dương Thạc vừa động, ý chí võ đạo và trí nhớ của Tiểu Hỏa lưu lại đều được lưu giữa trong một góc vô cùng bí ẩn trong không gian Thập Phương Ca Sa, không bị bất cứ kẻ nào quấy rầy. Dương Thạc dùng lực lượng không gian tạm thời niêm phong để ý chí võ đạo và trí nhớ này không bị tiêu tán.
- Nói không chừng sẽ có cách có thể cứu sống Tiểu Hỏa…
Dương Thạc chợt nghĩ đến lúc trước Dương Thiên đã từng có ý đồ lôi Dương Tử Mặc đã chết từ quá khứ trở về…
- Nếu ta có thể gom góp đầy đủ Hư Không Thạch rồi tạo thành Thời Không Tinh, nói không chừng cũng có thể mang thần hồn của Tiểu Hỏa về từ trong quá khứ, khiến thần hồn của nó hoàn toàn ngưng tụ, để Tiểu Hỏa phục sinh!
Hiện tại trên tay Dương Thạc còn ba khối Hư Không Thạch, muốn ngưng tụ Thời Không Tinh dường như rất khó khăn. Đương nhiên Dương Thạc còn chưa nắm giữa phương pháp mang thần hồn cường giả đã chết từ thời không quá khứ trở về. Nhưng bất kể thế nào, nếu lúc trước Dương Thiên có cơ hội phục sinh Dương Tử Mặc thì tương lai Dương Thạc cũng có cơ hội lớn để phục sinh Tiểu Hỏa!
- Không nghĩ đến những thứ này vội… Không nói đến ta còn chưa gom đủ Hư Không Thạch, cho dù ta gom đủ thì với thực lực hiện tại, hình như ta vẫn không thể nào phục sinh cho Tiểu Hỏa. Không nghĩ nữa, trước tiên vào không gian Thập Phương Ca Sa xem xét thương thế của đám người Tiểu Địch đã…
Chính là lúc Dương Thạc tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa thì đồng thời, ai cũng không chú ý đến.
Khoảng không mà Giao Long khổng lồ kia mất mạng, trong lòng nước biển…
Nước biển chấn động kỳ lạ, từ đây nhanh chóng kéo dài hơn trăm trượng. Trong nước biển chấn động này dường như ẩn chứa một ý niệm kỳ dị….
Một đoàn cá con bơi qua gần dòng nước biển chấn động này…
Đột nhiên hơn mười con cá con trong đó giống như bị hút mất thần hồn, hai mắt trừng lớn, thân thể không thể nhúc nhích…
Nước biển chấn động kia càng mãnh liệt hơn một chút!
- Hấp thu thần hồn của đám cá con này, thần hồn của ta rốt cục khôi phục được một chút rồi!
Trong nước biển chấn động này mơ hồ truyền ra khí tức Giao Long khổng lồ bị Dương Thạc chém giết lúc trước.
- Thật sự cho rằng ta đã chết sao..
- Hừ, ngay cả Hỏa Cùng Kỳ sau khi chết thì vẫn có thể giữ được ý chí võ đạo. Tuy toàn bộ thân thể thần hồn của ta đã bị đánh diệt nhưng chỉ cần ý chí không tiêu tan, ta sẽ có cơ hội khôi phục, quật khởi lần nữa!
- Đây là bí pháp của Giao Long ta, chỉ cần ý chí võ đạo trốn vào trong nước thì sẽ có cơ hội quật khởi lần nữa!
Đám thần niệm của Giao Long khổng lồ nhanh chóng xoay tròn.
Về cơ bản, Giao Long chính là dị thú thuộc tínhThủy !
Sinh mệnh lực của thuộc tính Thủy rất mạnh, Giao Long khổng lồ này không thể nào không nắm giữa một số bí pháp thuộc tínhThủy .
Nó có thể chết rồi mà phục sinh cũng bởi vì bí pháp thuộc tínhThủy !
- Không được… hiện tại thần hồn của ta quá yếu… vẫn không thể suy nghĩ quá nhiều…
- Không suy nghĩ nhiều nữa, trước hết cố gắng thôn phệ thần hồn, làm bản thân lớn mạnh…
Thần niệm của Giao Long khổng lồ này không vận chuyển nữa.
Vút vút vút!
Vút vút vút!
Trong chớp mắt lại có một bầy cá con bơi đến.
Mỗi một lần đều có không ít thần hồn của đám cá con bị Giao Long này cắn nuốt sạch sẽ.
- Thần hồn càng ngày càng lớn mạnh!
Thôn phệ hấp thu lượng lớn thần hồn, giờ phút này, thần hồn của Giao Long đã có thể so với một người bình thường rồi.
Vù!
Thần hồn nhoáng lên, trực tiếp nhảy vào một con cá khổng lồ, đoạt xá trùng sinh!
Huyết nhục nhúc nhích một hồi, con cá khổng lồ này liền diễn hóa thành một con Giao Long vô cùng bé nhỏ.
- Tuy thân thể này đã diễn hóa thành Giao Long nhưng độ phù hợp với ta quá thấp. Dùng thân hình này, cả đời này ta khó có khả năng tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh! Không thể nào tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh, vậy thì không thể nào báo thù rửa hận!
Trong mắt Giao Long này lộ ra vẻ cừu hận…
Nhưng chỗ dựa lớn nhất của Dương Thạc chính là Âm Dương Chân Thân dung hợp lại. Một khi dung hợp, thực lực bản thân hắn đạt đến cảnh giới gì còn chưa biết được…
- Từ từ sẽ được thôi!
Dương Thạc thở ra một hơi thật dài, thầm nghĩ.
Dung hợp Âm Dương Chân Thân không thể gấp gáp được. Dù sao Dương Thạc muốn ngưng tụ thành Hàn Băng Chân Thân, Cuồng Phong Chân Thân còn cần thời gian rất dài. Hơn nữa lĩnh ngộ bí pháp dung hợp cũng không phải chuyện một sớm một chiều.
Nhưng cho dù thế nào, hiện tại Dương Thạc cũng hơi gấp gáp.
Nguyên nhân cũng bởi vì Giao Long khổng lồ này.
Nhóm Giao Long có thể tìm tới Thiên Âm Môn thì khó bảo đảm đám cao thủ Thú tộc cường đại của nó sẽ không tìm đến đây.
Đám cao thủ mãnh thú cường đại này đều là sủng thú của Hư Không Võ Thánh năm đó.
Lần này chỉ là Võ Thánh lôi âm tầng năm đỉnh phong, tiếp theo có một người cấp độ Hư Không Võ Thánh đến, đừng nói là Dương Thạc không thể ngăn cản, chỉ sợ muốn trốn cũng khó có thể trốn!
Nguy cơ lúc nào cũng có thể xảy đến!
Cảm giác gấp gáp khiến Dương Thạc không dám buông lỏng chút nào.
Tuy trong lòng không thể quá sốt ruột nhưng nó cũng giống như cây cung nhất định phải kéo căng mọi lúc, không thể nới lỏng được!
- Hi vọng dị thú cường đại cấp độ Hư Không Võ Thánh sẽ không có quá nhiều!
- Nếu dị thú Võ Thánh lôi âm tầng năm đến trêu chọc chúng ta thì hãy chém giết sạch toàn bộ!
Trong mắt Dương Thạc lộ ra sát ý.
Hiện tại Tiểu Hỏa đã chết, sau này Dương Thạc tuyệt đối không cho phép chuyện tương tự xảy ra lần nữa.
- Chỉ tiếc rằng Tiểu Hỏa đã mất mạng, ngay cả xương cốt cũng không để lại…
Nghĩ đến Tiểu Hỏa, Dương Thạc lại thổn thức cảm thán.
Vù vù! Vù vù!
Đúng lúc Dương Thạc đang cảm thán thì đồng thời Dương Thạc mơ hồ cảm giác được ngọn lửa trắng dày đặc bên ngoài thân thể hắn mơ hồ hơi lập lóe. Một chút lực lượng hỏa diễm trong đó phát tán ra khỏi Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc, theo thời gian dần qua liền trôi đến khoảng không mà Tiểu Hỏa đã hoàn toàn bị đánh nổ lúc trước.
Trôi đến khoảng không này, ngọn lửa trắng dày đặc liền hơi dựng lên, thời gian dần qua hình thành một hư ảnh Cùng Kỳ tản ra hỏa diễm khổng lồ…
- Đây là ý niệm mà Tiểu Hỏa lưu lại?
Nhìn thấy cảnh tượng này, Dương Thạc không khỏi sững sờ.
- Không đúng, không phải ý niệm. Thần hồn ý niệm của Tiểu Hỏa đã sớm sụp đổ tan biến rồi. Phải nói đây là tàn hồn võ đạo mà Tiểu Hỏa để lại! Có lẽ trong đó có chứa một ít trí nhớ của Tiểu Hỏa…
Dương Thạc lắc lắc đầu, hít sâu một hơi, thì thào lẩm bẩm nói.
Tiểu Hỏa chính xác là đã hoàn toàn bị đánh tan.
Thần hồn tiêu tán.
Nhưng thần hồn tiêu tán không có nghĩa là ý chí võ đạo, trí nhớ cũng hoàn toàn tiêu tán hết.
Một cường giả, cho dù đã chết nhưng vẫn có thể lưu lại một thứ gì đó trên thế gian. Nhất là cường giả Võ Thánh, lưu lại ý chí võ đạo, thậm chí là một ít trí nhớ cũng rất bình thường.
Lưu lại ý chí võ đạo và trí nhớ không có nghĩa là Tiểu Hỏa còn sống.
Giống như người bình thường vậy, trí nhớ của hắn ở trong đầu. Sau khi người này chết, lúc đầu óc hoàn toàn mất hết sinh cơ thì vẫn giữ được trí nhớ của hắn. Nhưng người này đã chết, thần hồn tiêu tán, lưu lại trí nhớ nhưng trí nhớ này không thể nào vận chuyển được…
- Có lưu lại ý chí võ đạo và trí nhớ, tóm lại không gì hơn rồi!
Dương Thạc hít sâu một hơi, trong mắt lộ ra vẻ kiên nghị.
Vút!
Một tay phất lên.
Mở không gian Thập Phương Ca Sa ra, hút ý chí võ đạo và trí nhớ của Tiểu Hỏa vào.
Tâm niệm Dương Thạc vừa động, ý chí võ đạo và trí nhớ của Tiểu Hỏa lưu lại đều được lưu giữa trong một góc vô cùng bí ẩn trong không gian Thập Phương Ca Sa, không bị bất cứ kẻ nào quấy rầy. Dương Thạc dùng lực lượng không gian tạm thời niêm phong để ý chí võ đạo và trí nhớ này không bị tiêu tán.
- Nói không chừng sẽ có cách có thể cứu sống Tiểu Hỏa…
Dương Thạc chợt nghĩ đến lúc trước Dương Thiên đã từng có ý đồ lôi Dương Tử Mặc đã chết từ quá khứ trở về…
- Nếu ta có thể gom góp đầy đủ Hư Không Thạch rồi tạo thành Thời Không Tinh, nói không chừng cũng có thể mang thần hồn của Tiểu Hỏa về từ trong quá khứ, khiến thần hồn của nó hoàn toàn ngưng tụ, để Tiểu Hỏa phục sinh!
Hiện tại trên tay Dương Thạc còn ba khối Hư Không Thạch, muốn ngưng tụ Thời Không Tinh dường như rất khó khăn. Đương nhiên Dương Thạc còn chưa nắm giữa phương pháp mang thần hồn cường giả đã chết từ thời không quá khứ trở về. Nhưng bất kể thế nào, nếu lúc trước Dương Thiên có cơ hội phục sinh Dương Tử Mặc thì tương lai Dương Thạc cũng có cơ hội lớn để phục sinh Tiểu Hỏa!
- Không nghĩ đến những thứ này vội… Không nói đến ta còn chưa gom đủ Hư Không Thạch, cho dù ta gom đủ thì với thực lực hiện tại, hình như ta vẫn không thể nào phục sinh cho Tiểu Hỏa. Không nghĩ nữa, trước tiên vào không gian Thập Phương Ca Sa xem xét thương thế của đám người Tiểu Địch đã…
Chính là lúc Dương Thạc tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa thì đồng thời, ai cũng không chú ý đến.
Khoảng không mà Giao Long khổng lồ kia mất mạng, trong lòng nước biển…
Nước biển chấn động kỳ lạ, từ đây nhanh chóng kéo dài hơn trăm trượng. Trong nước biển chấn động này dường như ẩn chứa một ý niệm kỳ dị….
Một đoàn cá con bơi qua gần dòng nước biển chấn động này…
Đột nhiên hơn mười con cá con trong đó giống như bị hút mất thần hồn, hai mắt trừng lớn, thân thể không thể nhúc nhích…
Nước biển chấn động kia càng mãnh liệt hơn một chút!
- Hấp thu thần hồn của đám cá con này, thần hồn của ta rốt cục khôi phục được một chút rồi!
Trong nước biển chấn động này mơ hồ truyền ra khí tức Giao Long khổng lồ bị Dương Thạc chém giết lúc trước.
- Thật sự cho rằng ta đã chết sao..
- Hừ, ngay cả Hỏa Cùng Kỳ sau khi chết thì vẫn có thể giữ được ý chí võ đạo. Tuy toàn bộ thân thể thần hồn của ta đã bị đánh diệt nhưng chỉ cần ý chí không tiêu tan, ta sẽ có cơ hội khôi phục, quật khởi lần nữa!
- Đây là bí pháp của Giao Long ta, chỉ cần ý chí võ đạo trốn vào trong nước thì sẽ có cơ hội quật khởi lần nữa!
Đám thần niệm của Giao Long khổng lồ nhanh chóng xoay tròn.
Về cơ bản, Giao Long chính là dị thú thuộc tínhThủy !
Sinh mệnh lực của thuộc tính Thủy rất mạnh, Giao Long khổng lồ này không thể nào không nắm giữa một số bí pháp thuộc tínhThủy .
Nó có thể chết rồi mà phục sinh cũng bởi vì bí pháp thuộc tínhThủy !
- Không được… hiện tại thần hồn của ta quá yếu… vẫn không thể suy nghĩ quá nhiều…
- Không suy nghĩ nhiều nữa, trước hết cố gắng thôn phệ thần hồn, làm bản thân lớn mạnh…
Thần niệm của Giao Long khổng lồ này không vận chuyển nữa.
Vút vút vút!
Vút vút vút!
Trong chớp mắt lại có một bầy cá con bơi đến.
Mỗi một lần đều có không ít thần hồn của đám cá con bị Giao Long này cắn nuốt sạch sẽ.
- Thần hồn càng ngày càng lớn mạnh!
Thôn phệ hấp thu lượng lớn thần hồn, giờ phút này, thần hồn của Giao Long đã có thể so với một người bình thường rồi.
Vù!
Thần hồn nhoáng lên, trực tiếp nhảy vào một con cá khổng lồ, đoạt xá trùng sinh!
Huyết nhục nhúc nhích một hồi, con cá khổng lồ này liền diễn hóa thành một con Giao Long vô cùng bé nhỏ.
- Tuy thân thể này đã diễn hóa thành Giao Long nhưng độ phù hợp với ta quá thấp. Dùng thân hình này, cả đời này ta khó có khả năng tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh! Không thể nào tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh, vậy thì không thể nào báo thù rửa hận!
Trong mắt Giao Long này lộ ra vẻ cừu hận…
/776
|