Đây không phải là lần đầu tiên Huyền Ưng Huyết Phi vào trong hiệp cốc.
Rõ ràng là lần đầu tiên tới thì Huyền Ưng Huyết Phi tỉ mỉ tìm tòi xác hai mãnh thú ác điều, khi đó nó vốn không thấy nội đan của hai mãnh thú ác điều. Mới rồi Huyền Ưng Huyết Phi chui vào xác Huyền Ưng, xác hắc hùng lục tìm chỉ là làm bộ dáng trước mặt Dương Thạc.
Dương Thạc nhíu mày hỏi:
- Hai viên nội đan bị người lấy đi rồi?
Trong xác thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ hắc hùng quý giá nhất chính là nội đan.
Nội đan bị võ giả hoặc mãnh thú lấy đi, dưới loại tình huống này, cho dù Dương Thạc chiếm được thần binh lợi khí vuốt gãy thượng cổ Huyền Ưng nhưng chuyến đi vào trung tâm Yến sơn để lại tiếc nuôi.
Nhưng cũng hết cách.
Xác thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ hắc ở đây đã có lịch sử vạn năm.
Nếu gần đây có võ giả, mãnh thú phát hiện hai cái xác, lấy đi nội đan thì Dương Thạc còn có thể nghĩ cách giành lại hai viên nội đan. Nhưng lỡ như từ mấy ngàn năm trước có võ giả, mãnh thú phát hiện hai cái xác, lấy đi nội đan thì Dương Thạc không thể rạch phá hư không, trở lại mấy ngàn năm trước giành giật hai viên nội đan đi?
Huống chi nếu nội đan bị lấy đi trong thời gian gần đây thì sao?
Có thể vào trung tâm Yến sơn, hiệp cốc này, chịu đựng uy nhiếp từ hai mãnh thú ác điều thì ít nhất là võ giả, hoặc dị thú đẳng cấp Võ Thánh.
Cho dù thực lực của Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi tăng cường gấp trăm lần cũng không khả năng cướp đi hai viên nội đan từ tay cường giả Võ Thánh.
Đang khi Dương Thạc tiếc nuối thì Huyền Ưng Huyết Phi kêu lên:
- Gru! Gru! Gru!
Dương Thạc và Huyền Ưng Huyết Phi lòng có linh tê, lập tức hiểu ý nghãi trong tiếng kêu của nó:
- A? Ngươi nói là hai viên nội đan mới bị lấy đi, ngươi biết ai đã lấy?
Huyền Ưng Huyết Phi vội gật đầu, nói:
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi dùng mỏ nhọn chỉ vào sau lưng mình, ý bảo Dương Thạc đi lên, dường như muốn mang hắn đi tìm võ giả hay mãnh thú lấy hai viên nội đan. Huyền Ưng Huyết Phi có vẻ biết rõ hai viên nội đan đi đâu.
- Đi tìm hai viên nội đan?
Lòng Dương Thạc nghi hoặc, xem bộ dạng của Huyền Ưng Huyết Phi dường như muốn giành lại hai viên nội đan, nhưng bằng vào hai cường giả luyện khí như Dương Thạc và Huyền Ưng Huyết Phi có thể giành lại không?
Dù lòng nghi hoặc nhưng Dương Thạc vẫn leo lên lưng Huyền Ưng Huyết Phi.
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi kêu to phóng lên cao, bay nhanh hướng bắc.
Nhưng một lát sau, Huyền Ưng Huyết Phi mang theo Dương Thạc rời khỏi hiệp cốc, uy nhiếp trên người thượng cổ Huyền Ưng, hắc hùng đã hoàn toàn biến mất.
Dương Thạc mới rời khỏi hiệp cốc liền cảm giác bên dưới Yến sơn có khí thế hùng hồn bốc lên chân trời, hiển nhiên đây là mãnh thú cường đại có thực lực rất mạnh.
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Có lẽ vì cảm giác sự tồn tại của Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, từng tiếng rốngp hát ra từ khu đât trống.
Ngay sau đó, Dương Thạc thấy trong rừng Yến sơn có một mãnh hổ màu trắng vằn đen nhảy lên. Lưng bạch hổ có hai cánh thịt, cánh vỗ khiến mãnh hổ lướt trên cao bảy, tám trượng. Mãnh hổ thấy Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi trên cao ngàn trượng thì gầm rống liên hồi.
Dương Thạc trông thấy mãnh hổ liền nhận ra ngay:
- Sau lưng có cánh thịt? Đây là Bạch Văn Cùng Kỳ. Là vương giả tuyệt đối trong Yến sơn, dị thú đẳng cấp đại tông sư cao giai.
- Tiếc rằng Bạch Văn Cùng Kỳ tuy là Cùng Kỳ nhưng có thực lực kém nhất trong số Cùng Kỳ. Truyền thuyết Cùng Kỳ là thần thú, Cùng Kỳ trưởng thành có hoa văn đen là đẳng cấp Võ Thánh. Cùng Kỳ hoa văn tím thì thực lực càng mạnh. Còn Bạch Văn Cùng Kỳ chỉ là tạp giao giữa Cùng Kỳ với và bạch hổ, thực lực kém rất xa.
Dương Thạc liếc Bạch Văn Cùng Kỳ bên dưới, không để nó vào mắt.
Nếu là Cùng Kỳ hoa văn đen, tím thì vỗ cánh một cái liền vọt lên cao, có thể dễ dàng diệt sát Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi. Bạch Văn Cùng Kỳ cùng lắm là lướt đi trên không trung vài chục trượng, không thể uy hiếp Dương Thạc.
Huyền Ưng Huyết Phi không để ý tới Bạch Văn Cùng Kỳ, mặc nó gầm rống, Huyền Ưng Huyết Phi tiếp tục bay đi.
Bạch Văn Cùng Kỳ không thể công kích Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi bay trên trời, liên tục gầm gừ, không chịu buông tha, vỗ cánh thịt lướt dưới đất truy kích.
Lại bay một lát, trước mặt có một ngọn đồi.
Bạch Văn Cùng Kỳ chạy tới gần ngọn đồi thì chợt ngừng lại, hơi sợ hãi liếc ngọn đồi, không dám đến gần hơn.
- Bạch Văn Cùng Kỳ là vương giả trong 4y, toàn bộ Yến sơn có nơi nào nó không dám đi?
Dương Thạc dời ánh mắt về phái ngọn đồi.
Huyền Ưng Huyết Phi bay vào phạm vi ngọn đồi, lúc này Dương Thạc cảm giác có hai uy nhiếp cường đại, hùng hồn đến cực hạn bao phủ chính mình. Trong đó một khí thế hình như là hơi thở Huyền Ưng, khí thế khác cùng loại với uy nhiếp thượng cổ hắc hùng mà Dương Thạc từng cảm nhận trong hiệp cốc.
- Khí thế thật cường, đại không lẽ là mãnh thú ác điều từ đẳng cấp Võ Thánh trở lên sao?
Trong đầu Dương Thạc nhanh chóng hiện lên các suy nghĩ:
- Ủa? Không đúng, trong hai khí thế uy nhiếp không ẩn chứa lực lượng khí huyết cường đại, kém hơn xác thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ hắc hùng rất nhiều. Chắc không phải là mãnh thú cường đại, hai uy nhiếp này rất có thể phát ra từ nội đan thượng cổ Huyền Ưng, hắc hùng, cùng lắm là hù dọa người.
Dương Thạc không ngốc, lúc trước ban đầu bị khí huyết từ xác thượng cổ Huyền Ưng hù sợ, bây giờ chỉ có uy nhiếp khí thế, không có lực lượng khí huyết, căn bản không thể hù Dương Thạc.
- Gru! Gru! Gru!
Dương Thạc kêu to, đáp xuống mặt đất. Chân núi ngọn đồi phía trước có một cái hang núi cao một trượng, hai uy nhiếp hùng hồn kia phát ra từ hang núi.
Mắt Dương Thạc sáng ngời nhìn chằm chằm cái hang hơi tối này:
- Nội đan của thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ hắc hùng chắc chắn nằm trong hang.
Chỉ là khí thế uy áp, lại không có lực lượng khí huyết đã khiến Bạch Văn Cùng Kỳ đại tông sư cao giai, vua trong Yến sơn sợ đến không dám tới gần, rõ ràng hai uy nhiếp này phát ra từ nội đan của thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ hắc hùng.
Huyền Ưng Huyết Phi kêu lên:
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi lập tức chui vào hang.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Không biết trong hang núi này tồn tại mãnh thú gì, Chỉ cần không phải mãnh thú võ sư đẳng cấp trở lên thì ta và Huyết Phi có sức đấu.
Dương Thạc lấy ra vuốt gãy Huyền Ưng đeo trên lưng, tròng vào tay phải, đi theo Huyền Ưng Huyết Phi chui vào hang.
Rõ ràng là lần đầu tiên tới thì Huyền Ưng Huyết Phi tỉ mỉ tìm tòi xác hai mãnh thú ác điều, khi đó nó vốn không thấy nội đan của hai mãnh thú ác điều. Mới rồi Huyền Ưng Huyết Phi chui vào xác Huyền Ưng, xác hắc hùng lục tìm chỉ là làm bộ dáng trước mặt Dương Thạc.
Dương Thạc nhíu mày hỏi:
- Hai viên nội đan bị người lấy đi rồi?
Trong xác thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ hắc hùng quý giá nhất chính là nội đan.
Nội đan bị võ giả hoặc mãnh thú lấy đi, dưới loại tình huống này, cho dù Dương Thạc chiếm được thần binh lợi khí vuốt gãy thượng cổ Huyền Ưng nhưng chuyến đi vào trung tâm Yến sơn để lại tiếc nuôi.
Nhưng cũng hết cách.
Xác thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ hắc ở đây đã có lịch sử vạn năm.
Nếu gần đây có võ giả, mãnh thú phát hiện hai cái xác, lấy đi nội đan thì Dương Thạc còn có thể nghĩ cách giành lại hai viên nội đan. Nhưng lỡ như từ mấy ngàn năm trước có võ giả, mãnh thú phát hiện hai cái xác, lấy đi nội đan thì Dương Thạc không thể rạch phá hư không, trở lại mấy ngàn năm trước giành giật hai viên nội đan đi?
Huống chi nếu nội đan bị lấy đi trong thời gian gần đây thì sao?
Có thể vào trung tâm Yến sơn, hiệp cốc này, chịu đựng uy nhiếp từ hai mãnh thú ác điều thì ít nhất là võ giả, hoặc dị thú đẳng cấp Võ Thánh.
Cho dù thực lực của Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi tăng cường gấp trăm lần cũng không khả năng cướp đi hai viên nội đan từ tay cường giả Võ Thánh.
Đang khi Dương Thạc tiếc nuối thì Huyền Ưng Huyết Phi kêu lên:
- Gru! Gru! Gru!
Dương Thạc và Huyền Ưng Huyết Phi lòng có linh tê, lập tức hiểu ý nghãi trong tiếng kêu của nó:
- A? Ngươi nói là hai viên nội đan mới bị lấy đi, ngươi biết ai đã lấy?
Huyền Ưng Huyết Phi vội gật đầu, nói:
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi dùng mỏ nhọn chỉ vào sau lưng mình, ý bảo Dương Thạc đi lên, dường như muốn mang hắn đi tìm võ giả hay mãnh thú lấy hai viên nội đan. Huyền Ưng Huyết Phi có vẻ biết rõ hai viên nội đan đi đâu.
- Đi tìm hai viên nội đan?
Lòng Dương Thạc nghi hoặc, xem bộ dạng của Huyền Ưng Huyết Phi dường như muốn giành lại hai viên nội đan, nhưng bằng vào hai cường giả luyện khí như Dương Thạc và Huyền Ưng Huyết Phi có thể giành lại không?
Dù lòng nghi hoặc nhưng Dương Thạc vẫn leo lên lưng Huyền Ưng Huyết Phi.
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi kêu to phóng lên cao, bay nhanh hướng bắc.
Nhưng một lát sau, Huyền Ưng Huyết Phi mang theo Dương Thạc rời khỏi hiệp cốc, uy nhiếp trên người thượng cổ Huyền Ưng, hắc hùng đã hoàn toàn biến mất.
Dương Thạc mới rời khỏi hiệp cốc liền cảm giác bên dưới Yến sơn có khí thế hùng hồn bốc lên chân trời, hiển nhiên đây là mãnh thú cường đại có thực lực rất mạnh.
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Có lẽ vì cảm giác sự tồn tại của Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, từng tiếng rốngp hát ra từ khu đât trống.
Ngay sau đó, Dương Thạc thấy trong rừng Yến sơn có một mãnh hổ màu trắng vằn đen nhảy lên. Lưng bạch hổ có hai cánh thịt, cánh vỗ khiến mãnh hổ lướt trên cao bảy, tám trượng. Mãnh hổ thấy Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi trên cao ngàn trượng thì gầm rống liên hồi.
Dương Thạc trông thấy mãnh hổ liền nhận ra ngay:
- Sau lưng có cánh thịt? Đây là Bạch Văn Cùng Kỳ. Là vương giả tuyệt đối trong Yến sơn, dị thú đẳng cấp đại tông sư cao giai.
- Tiếc rằng Bạch Văn Cùng Kỳ tuy là Cùng Kỳ nhưng có thực lực kém nhất trong số Cùng Kỳ. Truyền thuyết Cùng Kỳ là thần thú, Cùng Kỳ trưởng thành có hoa văn đen là đẳng cấp Võ Thánh. Cùng Kỳ hoa văn tím thì thực lực càng mạnh. Còn Bạch Văn Cùng Kỳ chỉ là tạp giao giữa Cùng Kỳ với và bạch hổ, thực lực kém rất xa.
Dương Thạc liếc Bạch Văn Cùng Kỳ bên dưới, không để nó vào mắt.
Nếu là Cùng Kỳ hoa văn đen, tím thì vỗ cánh một cái liền vọt lên cao, có thể dễ dàng diệt sát Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi. Bạch Văn Cùng Kỳ cùng lắm là lướt đi trên không trung vài chục trượng, không thể uy hiếp Dương Thạc.
Huyền Ưng Huyết Phi không để ý tới Bạch Văn Cùng Kỳ, mặc nó gầm rống, Huyền Ưng Huyết Phi tiếp tục bay đi.
Bạch Văn Cùng Kỳ không thể công kích Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi bay trên trời, liên tục gầm gừ, không chịu buông tha, vỗ cánh thịt lướt dưới đất truy kích.
Lại bay một lát, trước mặt có một ngọn đồi.
Bạch Văn Cùng Kỳ chạy tới gần ngọn đồi thì chợt ngừng lại, hơi sợ hãi liếc ngọn đồi, không dám đến gần hơn.
- Bạch Văn Cùng Kỳ là vương giả trong 4y, toàn bộ Yến sơn có nơi nào nó không dám đi?
Dương Thạc dời ánh mắt về phái ngọn đồi.
Huyền Ưng Huyết Phi bay vào phạm vi ngọn đồi, lúc này Dương Thạc cảm giác có hai uy nhiếp cường đại, hùng hồn đến cực hạn bao phủ chính mình. Trong đó một khí thế hình như là hơi thở Huyền Ưng, khí thế khác cùng loại với uy nhiếp thượng cổ hắc hùng mà Dương Thạc từng cảm nhận trong hiệp cốc.
- Khí thế thật cường, đại không lẽ là mãnh thú ác điều từ đẳng cấp Võ Thánh trở lên sao?
Trong đầu Dương Thạc nhanh chóng hiện lên các suy nghĩ:
- Ủa? Không đúng, trong hai khí thế uy nhiếp không ẩn chứa lực lượng khí huyết cường đại, kém hơn xác thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ hắc hùng rất nhiều. Chắc không phải là mãnh thú cường đại, hai uy nhiếp này rất có thể phát ra từ nội đan thượng cổ Huyền Ưng, hắc hùng, cùng lắm là hù dọa người.
Dương Thạc không ngốc, lúc trước ban đầu bị khí huyết từ xác thượng cổ Huyền Ưng hù sợ, bây giờ chỉ có uy nhiếp khí thế, không có lực lượng khí huyết, căn bản không thể hù Dương Thạc.
- Gru! Gru! Gru!
Dương Thạc kêu to, đáp xuống mặt đất. Chân núi ngọn đồi phía trước có một cái hang núi cao một trượng, hai uy nhiếp hùng hồn kia phát ra từ hang núi.
Mắt Dương Thạc sáng ngời nhìn chằm chằm cái hang hơi tối này:
- Nội đan của thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ hắc hùng chắc chắn nằm trong hang.
Chỉ là khí thế uy áp, lại không có lực lượng khí huyết đã khiến Bạch Văn Cùng Kỳ đại tông sư cao giai, vua trong Yến sơn sợ đến không dám tới gần, rõ ràng hai uy nhiếp này phát ra từ nội đan của thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ hắc hùng.
Huyền Ưng Huyết Phi kêu lên:
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi lập tức chui vào hang.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Không biết trong hang núi này tồn tại mãnh thú gì, Chỉ cần không phải mãnh thú võ sư đẳng cấp trở lên thì ta và Huyết Phi có sức đấu.
Dương Thạc lấy ra vuốt gãy Huyền Ưng đeo trên lưng, tròng vào tay phải, đi theo Huyền Ưng Huyết Phi chui vào hang.
/776
|