Vô Thường

Chương 1093 : Bi Phong ngạo cốt (hạ)

/1679


Lời này mặc dù là nói với nữ tử, nhưng Huyết Sát căn bản không đè thấp âm lượng, Lâm Bi Phong đương nhiên cũng nghe thấy rõ ràng.
Chậm rãi ho một tiếng, trong miệng Lâm Bi Phong chảy ra dòng máu tươi đỏ thẫm, cúi đầu xuống, trầm giọng nói:
- Ngọc nhi, không phải sợ, phụ mẫu con đều ở dưới suối vàng chờ con, sau khi con chết sẽ không cô đơn, gia gia cũng sẽ tới rất nhanh.
Cơ bắp trên mặt Huyết Sát thoáng run rẩy, duỗi một tay còn lại, mạnh mẽ xé rách chiếc áo ngoài còn sót lại của Ngọc nhi, Ngọc nhi hốt hoảng kêu lên, hai tay che ngực, lộ ra yếm hồng bên trong.
Không đợi nàng ngã nhào xuống đất, Huyết Sát lại nhấc nàng lên, Ngọc nhi đau khổ cầu xin, nhưng Huyết Sát căn bản không lay động.
- Súc sinh!
Lâm Bi Phong hận không thể xông lên phía trước cắn chết Huyết Sát.
- Lão bất tử, nếu ngươi không nói thân phận của người bày trận cho ta biết, lão tử sẽ làm nhục cháu gái ngươi trước mặt ngươi, xem ngươi còn mặt mũi nào đi gặp phụ mẫu nàng!
Huyết Sát nghiến răng nghiến lợi đe dọa nói.
- Ngươi nhớ kỹ, lão tử không có nhiều thời gian, ngươi đã không để ta sống khá giả, ngươi cũng đừng mong sống khá giả.
Lý Thiên Cừu cho hắn thời gian mười ngày để tìm hiểu thân phận người bày trận, hiện tại đã hết bảy ngày rồi, tính cả lộ trình đi lại, nếu không tìm ra manh mối, bản thân Huyết Sát cũng không đảm đương nổi hậu quả.
Vì đạt được mục đích, áp dụng tất cả thủ đoạn, đây cũng là phong cách hành sự của Huyết Vụ Thành.
- Người tàn sát mấy trăm nhân mạng của Lâm gia ta, lão phu không đội trời chung với ngươi, cho dù ta chết, cũng phải hóa thân thành lệ quỷ, khiến cả đời ngươi không được bình an!
Lâm Bi Phong rất có cốt khí, cho dù đối mặt với cục diện hiện tại, cũng không hề cúi thấp đầu.
- Giỏi giỏi!
Huyết Sát cười u ám, lại duỗi tay ra xé, lần này hắn trực tiếp xé rách y phục của Ngọc nhi, một cặp đùi thon dài trắng nõn hiện ra trước mặt mọi người, may mắn chân váy màu đen vẫn che chắn được xuân quang của nàng. Nhưng Ngọc nhi gặp phải biến cố này, sớm đã sợ tới mức hoa dung thất sắc, cuộn tròn trên mặt đất khóc không thành tiếng la lên:
- Gia gia….
Lúc này, nàng chỉ có thể dồn tất cả hy vọng ký thác lên người Lâm Bi Phong.
Lâm Bi Phong lại nhổ ra một ngụm máu tươi, sắc mặt càng trở nên chán nản hơn rất nhiều.
- Lão gia hỏa, ngươi chỉ có mười hơi thở suy nghĩ, nếu còn dám ngoan cố chống lại, mười vị huynh đệ của ta cũng sẽ không khách khí với cháu gái của ngươi đâu!
Huyết Sát phát ra tối hậu thư, sắc mặt dữ tợn vô cùng.
- Ta nói!
Lâm Bi Phong dù có cốt khí, nhưng làm sao có thể trơ mắt nhìn cháu gái của mình bị một đám súc sinh giày vò? Bất đắc dĩ đành phải khuất phục.
- Rốt cuộc là ai!
Trên mặt Huyết Sát hiện lên vẻ mừng rỡ.
Lâm Bi Phong nhúc nhích miệng, chậm rãi nhổ ra mấy âm tiết.
- Ai?
Huyết Sát căn bản không có nghe rõ, không khỏi nghiêng lỗ tai hỏi lại một tiếng.
Huyết Sát đang chuyên tâm lắng nghe Lâm Bi Phong nói chuyện đột nhiên nhìn thấy đối phương há miệng phun ra một đạo máu tươi, thẳng vào mặt mình.
Chút tài mọn này làm sao có thể làm Huyết Sát bị thương? Hắn chỉ hơi nghiêng người đã tránh né được đòn công kích bất ngờ này.
Nhưng sau một khắc, sắc mặt Huyết Sát liền biến đổi, hắn phát hiện mặc dù Lâm Bi Phong không đánh trúng mình, nhưng trên mặt lại xuất hiện một nụ cười như trút bỏ được gánh nặng.
- Không hay rồi!
Huyết Sát vội vàng phản ứng, mục tiêu ra tay của Lâm Bi Phong căn bản không phải là hắn, mà là Ngọc nhi phía sau hắn! Lão thất phu này vì không muốn cháu gái bị làm nhục, đã hạ quyết tâm tự tay tru sát!
Nhưng cho dù Huyết Sát nghĩ ra cũng đã muộn.
Cùng với tiếng kêu đau đớn, chỗ mi tâm Ngọc nhi bị ngụm máu tươi bắn trung, lập tức xuất hiện một lỗ máu, Ngọc nhi trước khi chết còn hoảng sợ mê man nhìn thế giới này.
Nước mắt Lâm Bi Phong tuôn đầy mặt, than thở khóc lóc:
- Ngọc nhi, tha thứ cho gia gia, người ta là thớt gỗ, ta là thịt cá, nếu con rơi vào tay bọn chúng, nhất định sống không bằng chết, chi bằng để gia gia tiễn con đi một đoạn đường!
- Lão thất phu!
Huyết Sát vô cùng giận dữ, tung một chưởng vào sau gáy Lâm Bi Phong, gia chủ Lâm gia bị mất mạng ngay tại chỗ.
Hắn vất vả như vậy, tốn công biết bao nhiêu, mặc dù giết được không ít người, nhưng lại không thể hoàn thành nhiệm vụ mà Đại trưởng lão bàn giao, trong lòng Huyết Sát phiền muộn vô cùng, lại nhìn Ngọc nhi xinh đẹp như hoa như nhọc nằm bất tỉnh trên mặt đất, lại càng cảm thấy buồn bực hơn rất nhiều.
- Đại nhân, nơi này còn có người sống.
Một cao thủ Huyết Vụ Thành mang tới một người trước mặt Huyết Sát.
Mặc dù người này cũng là đệ tử Lâm gia, nhưng căn bản không can trường bằng Lâm Bi Phong, sau khi bị bắt được vội vàng quỳ xuống đất cầu xin, dập đầu như bằm tỏi.
- Hắn là Địa giai, cầm tới làm gì? Giết.
Huyết Sát vung tay nói.
- Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng, ta biết rõ người người muốn tìm là ai.
Tên đệ tử Lâm gia này vội vàng mở miệng.
- Đợi đã.
Huyết Sát cau mày, ngồi xổm người xuống, vẻ mặt ôn hoà nhìn hắn, nheo mắt hỏi:
- Ngươi biết?
- Ta biết. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Tên đệ tử Lâm gia lau mồ hôi trên mặt, liên tục giải thích nói:
- Ta cũng là đệ tử dòng chính Lâm gia, chỉ là tư chất không tốt nên chỉ có cảnh giới Địa giai mà thôi. Hôm đó khi gia chủ và hai vị trưởng lão nói chuyện, ta cũng có có mặt.
Mặc dù Lâm Bi Phong không tham dự vào kế hoạch mai phục của Đường gia nhưng một vị Linh giai trưởng lão của Lâm gia lại tham dự. Sau khi trở lại Lâm gia, vị trưởng lão đã bẩm báo chuyện này cho Lâm Bi Phong, vừa vậy mới để tên đệ tử dòng chính này nghe thấy.
Huyết Sát hòa ái vỗ vỗ vai hắn:
- Nói cho ta biết rốt cuộc là ai, Huyết Vụ Thành tất có trọng thưởng!
- Cụ thể là ai ta cũng không biết rõ, chỉ biết là người của Đường Gia Bảo, có sáu tên hắc y nhân, là bọn hắn bố trí trận pháp.
Tên đệ tử Lâm gia vội vàng nói ra những gì mình biết.
Huyết Sát nhiều lần xác nhận, cảm giác đối phương không nói dối, lúc này mới thoả mãn gật gật đầu.
- Đại nhân... Ta có thể gia nhập Huyết Vụ Thành không?
Tên đệ tử Lâm gia lắp bắp hỏi thăm, tình hình hiện tại chỉ có gia nhập Huyết Vụ Thành, trở thành một phần tử của Huyết Vụ Thành mới có cơ hội sống sót.
Huyết Sát lạnh lùng nhìn hắn:
- Cốt khí của gia chủ các ngươi đã bị ngươi làm mất sạch rồi. Lão tử bình sinh ghét nhất loại người xu lợi phản bội, giết!
- Đại nhân... Ah!
Không thèm liếc nhìn tên đệ tử Lâm gia, Huyết Sát sờ cằm trầm ngâm nói:
- Không ngờ, mục tiêu lại là Đường Gia Bảo luôn bị chúng ta coi thường bỏ qua.
- Nhiệm vụ hoàn thành, các huynh đệ về trước thôi!

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status