Vô Thường

Chương 1230 : Nông phu và con rắn (hạ)

/1679


-- Ta sẽ giải thích với hắn.
Trong lòng Mạc Lưu Tô quyết tâm cảm tử, thò tay mở cửa phòng.
Đường Phong quay người, nhìn hai người từ trên xuống dưới, dù Lưu Tô sư tỷ hay Chu Tiểu Điệp, lúc này đều cúi đầu xuống giống hệt như hài tử làm sai chuyện, đứng ở này ý bảo mặc cho người xử lý.
Thấy các nàng biểu hiện như vậy, Đường Phong cũng mềm lòng, những lời lẽ chuẩn bị trước để giáo huấn cũng biến mất lên chín tầng mây.
Thăm dò tình huống bên trong, thân thể nằm trên giường kia lúc này đã được đắp lên một tấm chăn, dáng người uyển chuyển kia ẩn ẩn hiện ra.
- Nói đi.
Đường Phong thở dài đi vào, đứng bên cạnh nhìn xuống, Đường Phong phát hiện đúng như hắn phỏng đoán, nằm trên giường không phải ai khác, chính là Tô Luyến Thủy trúng một chiêu Vô Cấp Kinh Mang Kiếm của mình.
Không ngờ mạng nữ nhân này lớn như vậy, dùng thực lực Linh giai trung phẩm của mình xuất kiếm, lại không thể lấy tính mạng của nàng. Nàng hiện tại, mặt sắc vô cùng tái nhợt, hô hấp như có như không, tuy nàng lúc này vô cùng thê thảm, nhưng đã nhặt được một mạng, mà nguyên nhân trong đó, chính là nhờ Mạc Lưu Tô cứu chữa kịp thời.
Đến bên cạnh chiếc ghế ngồi xuống, Mạc Lưu Tô sợ hãi đứng trước mặt Đường Phong, hai cánh tay bất an quấn vào nhau, mím chặt môi, đầu không dám ngẩn lên.
Chu Tiểu Điệp vội vội vàng vàng đi ra bên ngoài, tranh thủ dâng một chén trà lên cho Đường Phong, nhu thuận vô cùng:
- Mời sư phó uống trà.
Đường Phong tiếp nhận chén trà, trừng mắt nhìn nàng, Chu Tiểu Điệp le lưỡi, vội vàng đứng bên cạnh Mạc Lưu Tô, dựng lỗ tai lên, chờ đợi con mưa giáo huấn.
- Nói xem chuyện gì đang xảy ra.
Đường Phong uống một ngụm trà, nhìn qua hai người hỏi.
- Ta...
- Ta... Nàng...
Mạc Lưu Tô gấp gáp, không cách nào nói đầy đủ một câu cho ra hồn, hai mắt ngập nước thiếu chút nữa nàng đã khóc.
- Ta nói.
Chu Tiểu Điệp dùng vẻ mặt thấy chết không sờn hiên ngang lẫm liệt, trả lời thay Mạc Lưu Tô.
- Ngươi nói đi.
Đường Phong bị nàng chọc cười.
- Không nói rõ nguyên do, ta sẽ đập nát bờ mông của ngươi!
Khóe miệng Chu Tiểu Điệp co quắp, một cổ tâm tình bất an từ trong lòng dâng lên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Chuyện này hắn không thể hiểu thấu, Chu Tiểu Điệp và Mạc Lưu Tô ẩn thân trên thuyền hoa, lúc đầu có một Linh giai cao thủ bị thương ngã xuống ở trước mặt các nàng, bị các nàng loạn đả một hồi, sau đó giết chết.
Sau đó Tô Luyến Thủy bị trúng một chiêu Vô Cấp Kinh Mang Kiếm, nhưng cũng không bị giết chết tại chỗ, mà trùng hợp, nàng cũng rơi xuống đúng vào chiếc thuyền hoa của nhị nữ.
Đều là nữ nhân, Mạc Lưu Tô và Chu Tiểu Điệp cũng không hạ độc thủ như tên đệ tử Thiên Thánh Cung hung ác lúc trước, thầm nghĩ mặc kệ không hỏi, để cho nàng ta tự sinh tự diệt.
Nhưng các nàng nhìn thấy càng ngày càng khó chịu, lúc này Mạc Lưu Tô động lòng trắc ẩn, trị liệu cho nàng một phen. Vì được cứu chứa kịp thời, mới giữ lại một hơi cho nàng.
Sau đó hai người không biết nên làm thế nào, đần độn, u mê mang Tô Luyến Thủy trở về Thiên Tú tông, sau đó là việc Đường Phong nhìn thấy.
- Đúng là lòng dạ đàn bà mà!
Sau khi nghe xong, Đường Phong đập bàn một cái, đúng là Tô Luyến Thủy là nữ nhân, nhưng nàng là Linh giai cao thủ a, hơn nữa còn là người của Thiên Thánh Cung, nàng vốn là người phải chết, nhưng lại bị nhị nữ kéo từ trong tay diêm vương trở về.
- Là lỗi của ta, sư đệ muốn trách thì trách ta đi.
Khóe mắt Mạc Lưu Tô lưu động, nàng chưa bao giờ bị Đường Phong quát nạt bao giờ, cho nên trong lòng chua xót cực.
- Sư phó, nếu không thì bây giờ một kiếm giết nàng đi, dù sao bây giờ nàng cũng không thể phản kháng!
Chu Tiểu Điệp đưa ra đề nghị, nói rất yếu ớt.
Thiếu chút nữa Đường Phong bị nàng làm nghẹn chết! Giết Tô Luyến Thủy không phải việc khó, vừa rồi trên chiến trường mình đã giết nàng một lần rồi, nhưng trong tình trạng này, Đường Phong không thể nào ra tay được.
- Ý của ta không phải là không cho các ngươi cứu người, nhưng cũng phải xem người mà mình cứu là ai.
Đường Phong tận tình khuyên bảo.
- Hiện tại nữ nhân này vẫn còn sống, đợi nàng khôi phục thực lực sẽ có hậu quả gì các ngươi biết không?
Nhị nữ đồng thời lắc đầu.
- Ta kể cho các ngươi câu chuyện Nông phu và con rắn.
Ngữ khí Đường Phong chậm rãi, đem câu chuyện nói ra.
Lưu Tô sư tỷ và Chu Tiểu Điệp nghe xong liền hoảng sợ, nếu một Linh giai trung phẩm cao thủ muốn gây bất lợi cho các nàng quá dễ dàng, chuyện các nàng làm chẳng khác gì cứu một con rắn, chuyện bị rắn ngược là chuyện ngày nào cũng phát sinh trên giang hồ.
Đường Phong kể toàn bộ câu chuyện xong, liếc nhìn Tô Luyến Thủy trên giường, thấy nàng vẫn không nhúc nhích, trong lòng liền cười lạnh.
- Các ngươi cẩn thận suy ngẫm, ta đi ra ngoài một chút.
Đường Phong vừa nói, vừa quay người đi ra ngoài, ngay vào lúc Đường Phong quay người, Tô Luyến Thủy vốn đang nằm không nhúc nhích trên giường giống như tia chớp, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai vọt tới sau lưng Mạc Lưu Tô, chế trụ cổ nàng.
Biến cố này làm Chu Tiểu Điệp chấn động, cổ tay khẽ đảo, trong tay cầm mấy chuôi phi tiêu, hung ác nhìn qua Tô Luyến Thủy.
Đường Phong cười lạnh liên tục, ánh mắt như chim ưng nhìn về phía sau lưng Mạc Lưu Tô, nhìn thẳng vào con mắt Tô Luyến Thủy.
Vừa rồi kể cho nàng câu chuyện Nông phu và con rắn, không ngờ lại lập tức phát sinh.
Chu Tiểu Điệp tức giận nổi trận lôi đình:
- Khó trách lại nói răng trong miệng độc xà, kim dưới đuôi ong vàng, cả hai chúng nó đều không độc, độc nhất là lòng dạ đàn bà! Ta và sư mẫu có hảo ý cứu ngươi một mạng, ngươi lại lấy oán trả ơn!
Xem ra Chu Tiểu Điệp rất nổi giận, ngay cả bản thân mình cũng mắng.
- Tô cô nương, ngươi cảm thấy mình có mấy thành phần thắng.
Biểu lộ của Đường Phong không kinh ngạc chút nào, chỉ lạnh lùng cười nói.
- Ngươi sớm đã biết ta tỉnh lại?
Lông mày Tô Luyến Thủy cau lại, Đường Phong trấn định vượt qua dự kiến của nàng.
- Thời điểm tỉnh dậy và thời điểm bất tỉnh khí tức hoàn toàn bất đồng nhau.
Đường Phong lắc đầu, từ trên ghế đứng lên, thời điểm Chu Tiểu Điệp nói muốn giết nữ nhân này, cũng là lúc nữ nhân này tỉnh lại, động tác nàng bắt cóc Mạc Lưu Tô không nhanh, nếu Đường Phong muốn ngăn cản cũng không khó. Nhưng hắn lại không làm thế, sau này Lưu Tô sư tỷ gặp địch nhân nào bị thương, chỉ sợ khi đó lại động lòng trắc ẩn.
Hơn nữa, đây cũng lý do mà mình có thể ra tay giết nàng! Đối với địch nhân không có lực uy hiếp, Đường Phong sẽ không có hứng thú động thủ, nhưng hiện tại lại bất đồng, nàng bắt cóc nữ nhân của mình, đây chẳng nào là tự chui đầu vào rọ!

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status