Vô Thường

Chương 407: Giao dịch (hạ).

/1679


Mang chấp sự thản nhiên nói:
- Ta hoàn toàn có thể lừa đối ngươi nói ta có, thế nhưng con người của ta rất không thích gạt người, tuy rằng ta không có loại dược vật ngũ liễu căn này, thế nhưng ta có thể phát động toàn bộ ô long bảo đi tìm kiếm giúp ngươi, như vậy so với ngươi một mình một người tìm kiếm nhất định nhanh chóng hơn nhiều? Phương pháp cũng rộng mở một chút, thậm chí ngay cả bên phía Đại Tuyết Cung cũng có thể tìm xem.
Trong lòng Đường Phong khẽ động, tỉ mỉ cân nhắc lợi hại trong đó, nếu như thực sự có ngũ liễu căn mà nói, như vậy chính mình sẽ thu thập được toàn bộ tài liệu luyện chế linh lung biến cương đan rồi, cương tâm của chính mình có thể diễn biến tành một loại thuộc tính khác. Bút buôn bán này, có thể chấp nhận được!
Người của toàn bộ Ô Long Bảo giúp chính mình tìm kiếm, xác thực là phải nhanh hơn rất nhiều.
Thế nhưng nếu là tìm không được thì sao? Tìm không được tất cả đều là nói suông.
Thấy Đường Phong trầm tư, Mang chấp sự rèn sắt khi còn nóng nói:
- Đợt huấn luyện kế tiếp của Ô Long Bảo đều là thực chiến! Bởi vì không phải mỗi người đều có thể tới Băng Hỏa Đảo, cường độ kinh mạch và thân thể không đạt tới trình độ nhất định, tiến vào sẽ phải chết, hơn nữa tài nguyên có hạn, vì vậy nhất định phải có một bộ phận trong đó phải chết đi, cho dù bọn họ có thể đi vào, nhưng tâm tính và định lực thiếu cũng phải chết. Ngươi và Không Dư Hận có cừu oán, hiện tại ngươi đã biến mất, ngươi nghĩ Không Dư Hận này sẽ trút cừu hận lên đầu người nào?
Đường Phong cả kinh, trong đầu không tự chủ được hiện ta thân ảnh bốn người. Đúng vậy, loại tiểu nhân giống như Không Dư Hận, tại ngày đầu tiên giai đoạn huấn luyện thứ nhất bắt đầu đã từng ra tay đối với Cừu Thiên Biến. Nếu như chính mình không có mặt, hắn nhất định sẽ chuyển đầu mâu vào bốn người còn lại, ai bảo bọn họ tiếp xúc với chính mình tương đối nhiều?
- Cộng thêm điều kiện trước đó, ta còn có thể đáp ứng ngươi, tại lúc chưa tiến vào Băng Hỏa Đảo, bốn người bọn họ nhất định không chết!
Mang chấp sự ân cần dụ hoặc, ngôn từ chân thành nói:
- Ta chỉ có thể đảm bảo bọn họ không chết, bởi vì bọn họ cũng là đệ tử của Ô Long Bảo, muốn đặt chân vào Băng Hỏa Đảo cần phải có thực lực và tư cách tương ứng, trong chiến đấu mới là biện pháp tốt nhất để bọn họ trưởng thành, bảo hộ quá mức chu toàn ngược lại bất lợi đối với bọn họ.
- Chấp sự đã có thành ý như vậy, nếu Đường Phong tiếp tục cự tuyệt thì quá mức không dung tình rồi.
Đường Phong thở dài một tiếng:
- Thành giao rồi. Như lời ngươi nói, ta sẽ giúp ngươi tìm kiếm liệt diễm cô, thế nhưng thành hay không thành ta không thể đảm bảo.
- Làm hết sức là được!
Mang chấp sự gật đầu.
- Bất quá ngay cả súc sinh Tạ Tuyết Thần kia cũng có thể làm được, ngươi khẳng định có thể làm được.
- Thế nào? Tạ Tuyết Đình cũng đã từng lấy ra liệt diễm cô?
Đường Phong hỏi.
- Uhm, không chỉ là liệt diễm cô, hắn còn từng tiến vào sâu hơn, đạt được một thứ gì đó, là vật chí băng chí hàn.
Đây rốt cuộc là thứ gì vậy? Nhưng Đường Phong không mở miệng hỏi, bởi vì chỉ cần chính mình có thực lực, có thể tự mình đi nhìn.
Băng Hỏa Đảo sao? Trong lòng Đường Phong không khỏi mong đợi.
Mang chấp sự đột nhiên khẽ ho khan vài tiếng, sắc mặt càng thêm trắng bệnh, thậm chí ngay cả cương khí bao phủ xung quanh thuyền nhỏ cũng phập mồng bất định, tốc độ thuyền bỗng nhiên loạn nhịp.
Đường Phong nhanh chóng nói:
- Nếu Mang chấp sự thấy mệt mỏi, có thể nghỉ ngơi chốc lát.
Thời gian duy trì dùng cương khí khu động thuyền nhỏ đi tới, cho dù Mang chấp sự có cường thịnh hơn nữa thì cũng có chút không chịu đựng nổi.
- Không được!
Mang chấp sự lắc đầu:
- Nếu như chúng ta không nhanh chóng một chút sẽ bị nha đầu kia vượt qua, hiện tại hẳn là Sở Văn Hiên đã tỉnh lại rồi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
- Nha đầu kia?
Đường Phong nhíu mày:
- Bảo chủ đại nhân sao?
- Uhm!
Mang chấp sự gật đầu.
Cư nhiên xưng hô bảo chủ là nha đầu kia… Bối phận của Mang chấp sự này đúng là đủ cao nha.
- Bảo chủ đại nhân coi trọng ta như vậy?
Đường Phong kinh ngạc, vì một đệ tử Huyền giai, Mang chấp sự đánh hôn mê Sở Văn Hiên, miễn cho hắn mật báo bảo chủ, hơn nữa hiện tại như nhiên người ta gặp nau tự đuổi theo ra khỏi Ô Long Bảo?
- Đâu chỉ là coi trọng, quả thực chính là coi ngươi như mệnh căn rồi!
Mang chấp sự rất bỡn cợt cười cười.
Đường Phong gãi gãi đầu nói:
- Thế nhưng ngay cả mặt mũi của bảo chủ đại nhân ta còn chưa nhìn thấy qua.
Lẽ nào bởi vì chính mình tương đối xuất sắc, bảo chủ nhân nhân ái tài như mạng, cho nên mới coi trọng chính mình như vậy? Uh, nhất định là như vậy.
Mang chấp sự quay đầu liếc mắt nhìn Đường Phong, nghĩ tầm ngươi đương nhiên gặp qua! Không chỉ gặp qua, hai người các ngươi còn xảy ra rất nhiều chuyện tình, hiện tại nha đầu kia cả ngày cả đêm đều nghĩ tới ngươi rồi! Bất quá lời này chính mình không thể nói ra được, nha đầu kia phải tiếp thu một chút đau khổ mới thành, nếu không sau này Đại Tuyết Cung như rắn mất đầu, cũng thẹn với lão cung chủ trên trời có linh thiêng!
Đường Phong a Đường Phong, ngươi tạm thời chịu khổ một chút, trở thành trướng ngại vật cho nha đầu kia tôi luyện tâm tính.
Trong Ô Long Bảo, khi Mang chấp sự đi được nửa canh giờ, quái nhân độc nhãn mới giật mình ớn lạnh một cái, từ trong hôn mê tỉnh táo lại.
Phắt một cái từ dưới đất nhảy lên, nét mặt Sở Văn Hiên giống như đưa đám, ngoài miệng nói:
- Lần này chết chắc rồi, tuyệt đối là chết chắc rồi, tên chó chết Mang chấp sự ngươi làm chuyện thật tốt a!
Một mặt mắng chửi, một mặt phóng nhanh về nơi ở của bảo chủ đại nhân.
Ngay cả một hắc ý nhân trong Ô Long Bảo cũng không nhìn thấy, hắn là vừa mới bị Mang chấp sự đuổi đi, nếu như không phải chính mình sẽ không mê man tới bây giờ mới tỉnh táo lại. Đây chính là kế hoạch đã trù định từ lâu, Sở Văn Hiên dám khẳng định, Mang chấp sự chính là sợ sau khi đánh chính mình hôn mệ bị hắc y nhân phát hiện, lúc này mới phân tán tất cả mọi người.
Một đường cấp bách vọt tới nơi ở của Phi Tiểu Nhã, vừa mới chạy ào vào trong tiểu viện, Sở Văn Hiên lại vội vàng lui ra ngoài, đứng bên ngoài hô lớn nói:
- Thuộc hạ Sở Văn Hiên có việc gấp cầu kiến bảo chủ.
Sau khi người trong phòng nghe được thanh âm, một lát sau có một thị nữ bước tới, nói với Sở Văn Hiên:
- Bảo chủ cho ngươi đi vào.
- Dạ!
Sở Văn Hiên lên tiếng, hấp tấp chạy nhanh.
Bảo chủ đại nhân Phi Tiểu Nhã mỹ lệ lúc này đang ngồi bên cạnh bàn, hai tròng mắt ẩn chứa mùa xuân, lúc thì buồn lúc thì vui, trên mặt lan tràn tình cảm thiếu nữ hoài tình.
Nàng đã bị ma nhập thật thật sâu rồi, từ lần trước bị tên tiểu tặc kia phát hiện ra, chính mình dùng loại ngữ khí lạnh như băng nói với hắn rất nhiều, điều này khiến Phi Tiểu Nhã cảm thấy rất bất an. Cố tình muốn thay đổi thái độ và ngữ khí của chính mình đối với hắn một chút, thế nhưng lại không biết phải thay đổi từ chỗ nào cho phải.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status