Vô Thường

Chương 453: Tá ma giết lừa (hạ).

/1679


Một nhóm đệ tử thu nạp vào trong Ô Long Bảo lần này rốt cuộc đã chết đi hơn hai trăm người, huấn luyện thời gian bốn tháng, thật vất cả mới có gần hai mươi người tiến vào trong Băng Hỏa Đảo tu luyện, thế nhưng tại thời khắc cuối cùng, trên cơ bản đều chết sạch trong tay Mang chấp sự và Sở Văn Hiên.
Hai người cũng là không có biện pháp, dù sao bọn họ không có khả năng dự đoán được chuyện tình tương lai phát triển như thế nào, loại sự tình Phi Tiểu Nhã đột nhiên bị chết bọn họ không có khả năng sớm biết.
Không trách được người khác, chỉ trách bọn họ biết được chân tướng sự thực. Không thể để Tạ Tuyết Thần có bất cứ cơ hội nào biết được chuyện này, vì vậy hai người đành phải quả đoán xuất thủ giết chết những đệ tử này.
Về phần bốn người Thiết Đồ, mí mắt Mang chấp sự nhếch lên, âm trầm liếc mắt nhìn, Sở Văn Hiên cũng lạnh lùng đứng một bên nhìn chằm chằm, sát khí trong mắt rất rõ ràng.
Thiết Đồ không kìm long được nuốt một ngụm nước bọt. Nếu là chỉ đối mặt với một mình một người Sở Văn Hiên, bốn người Thiết Đồ tự biết không thể thắng được hắn, thế nhưng bằng vào lực phòng ngự xuất sắc của bản thân, muốn giết chết chính mình không phải chuyện dễ dàng, thế nhưng đối phương còn có một cao thủ Thiên giai, như vậy không phải trình tự bốn người Thiết Đồ có thể đối phó.
Cừu Thiên Biến, Thu Tuyệt Âm, Hà Hương Hưng trong nháy mắt bày ra tư thái tranh đấu tới cùng.
Khóe miệng Sở Văn Hiên nhếch lên, cười khổ một tiếng, cương khí toàn thân bùng phát, đang muốn xuất thủ đối với với bốn người, nhưng lại bị Mang chấp sự đưa tay ngăn cản.
Thiết Đồ chỉ cảm thấy trái tim của chính mình nhảy lên kịch liệt, không chỉ là chính hắn, ba người bên cạnh cũng không như vậy, tâm tình mỗi người đều khẩn trương tới cực điểm, suy nghĩ trong lòng đều hiện rõ trên mắt, trên biển rộng mênh mông không bờ bến này, lại trên con thuyền nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, chỉ cần Mang chấp sự có tâm giết bọn họ, bọn họ căn bản không thể chống đối.
Thế nhưng hiện tại, thần sắc do dự trên mặt Mang chấp sự để bốn người Thiết Đồ thấy được hi vọng.
- Chấp sự!
Thiết Đồ đánh bạo mở miệng dò hỏi:
- Có lý do gì muốn chúng ta chết hay sao?
Cừu Thiên Biến có tin tức linh thông nhất, bình thường tiếp xúc với rất nhiều người, cái đầu cũng tương đối linh hoạt hơn một chút, đè nén khẩn trương trong lòng, cẩn thận đảo qua suy nghĩ trong lòng, cười khổ nói:
- Bảo chủ đã chết, chấp sự muốn phong tỏa tin tức, như vậy mới không bị người khác cố tình lợi dụng.
- Không sai!
Mang chấp sự gật đầu liếc mắt nhìn Cừu Thiên Biến:
- Ngươi nói rất đúng.
Sở Văn Hiên cười khổ nói:
- Các ngươi muốn tự động thủ hay muốn ta động thủ?
Bốn người nhất thời lạnh lẽo toàn thân, thế nhưng không đợi bọn họ mở miệng trả lời, Mang chấp sự một bên lại than nhẹ một tiếng nói:
- Không cần giết bọn hắn!
Sở Văn Hiên kinh ngạc liếc mắt nhìn Mang chấp sự, hoàn toàn không nghĩ tới hắn cư nhiên cố tình buông tha cho bốn người này một mạng.
Nghe câu này, bốn người không kìm lòng được thở ra một hơi thật dài, bất quá không nghĩ ra vì sao Mang chấp sự lại làm như vậy. Dù sao mọi người trên thuyền đều đã bị giết chết rồi, chỉ còn lại bốn người bọn họ mà thôi.
- Không cần nghi hoặc, coi như các ngươi đã kết giao một bằng hữu tốt, ta đã đáp ứng người kia, sẽ đảm bảo tính mạng cho bốn người các ngươi!
Mang chấp sự nhàn nhạt nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
- Là Đường Môn?
Thanh âm Hà Hương Ngưng run run hỏi.
Mang chấp sự nhìn nàng một cái, nhẹ nhàng gật đầu.
Hà Hương Ngưng đưa tay che kín miệng, nước mắt tràn mi rơi xuống, tính cả lần này, nàng đã được nam nhân kia cứu mạng hai lần rồi, thế nhưng hiện tại hắn đã mất đi, để lại chính mình muốn báo đáp cũng không biết báo đáp như thế nào. So sánh với tình cảnh hiện tại, nàng tình nguyện để chính mình bị biển rộng thôn phệ, hoặc có lẽ bị Mang chấp sự giết chết, nói như vậy chính mình có thể theo được bên hắn, không phải đau lòng như vậy.
- Các ngươi là bốn đệ tử còn sót lại trong đợt huấn luyện này!
Sở Văn Hiên nhìn bốn người, chậm rãi lắc đầu:
- Chuyện ngày hôm nay các ngươi phải thủ khẩu như bình, không được tiết lộ đối với bất cứ kẻ nào, bằng không… Ta tuyệt đối sẽ khiến các ngươi phải hối hận còn sống trên đời!
- Vâng!
Thiết Đồ gật đầu, tuy rằng vừa rồi xác thực Sở Văn Hiên đã động sát tâm, thế nhưng Thiết Đồ có thể nhìn ra được, vẻ mặt của hắn có điểm bất đắc dĩ, hắn không thực sự muốn giết chết mọi người.
Hơn hai trăm người chỉ còn lại bốn người, nếu như không phải là Đường Môn, bốn người này sớm định trước không thể thoát khỏi cái chết, bốn người Thiết Đồ nhịn không được có chút thổn thức không thôi, mang người thực sự tiện tới như vậy hay sao?
Có thể, chỉ tại địa phương Ô Long Bảo này, mạng người mới thực sự không đáng tiền.
Sở Văn Hiên lại bước tới cạnh thuyền, nhìn xuống bên dưới một chút, một lúc sau mới mở miệng hỏi:
- Tên tiểu tử kia làm sao bây giờ?
Trong nháy mắt khi hai người động sát tâm, Không Dư Hận lập tức quả đoán nhảy vào trong biển rộng, hoàn toàn không còn thấy hình bóng, ai cũng không biết hắn đã ẩn nấp tới địa phương nào, hai người Mang chấp sự và Sở Văn Hiên tự nhiên sẽ không nhảy vào biển rộng truy sát hắn, như vậy thực quá hạ thấp địa vị rồi.
Tuy rằng nói tại biển rộng này không có bờ bến, bằng vào thực lực của Không Dư Hận muốn sống sót trở về quả thực giống như lên trời, nhưng nếu bỏ đi mặc kệ mà nói, Sở Văn Hiên có điểm không quá yên tâm.
Kỳ thực không chỗ nào không có, vạn nhất Không Dư Hận thực sự có thể chạy thoát thành công thì sao đây?
- Không cần để ý tới hắn.
Mang chấp sự âm lãnh cười cười:
- Ta đã thả mấy người bạn tới chơi đùa với hắn rồi!
Sở Văn Hiên ngạc nhiên, hắn hoàn toàn không phát hiện ra Mang chấp sự động thủ lúc nào. Bất quá nếu như hắn đã nói như vậy, khẳng định đã làm rồi. Về phần rốt cuộc thả người bạn nào xuống dưới, đơn giản chính là độc xà mà thôi.
Mang chấp sự là cao thủ chơi rắn, trên người hắn luôn luôn cất giấu rất nhiều loại đọc xà vô cùng kỳ quái, rất nhiều loại độc xà ngay cả cao thủ Thiên giai cũng không thể chống đối được, huống chi chỉ là một mình một người Không Dư Hận.
Trong hoàn cảnh như vậy, lại có độc xà bám chân, Không Dư Hận đại khái không có khả năng sống sót.
- Hiện tại làm sao bây giờ?
Sở Văn Hiên cau mày hỏi, Phi Tiểu Nhã đã mất, hắn chỉ có thể coi Mang chấp sự như thiên lôi sai đâu đánh đó.
- Trở lại Ô Long Bảo, gọi Ô Long tam sứ xuất quan đi, cần phải chuẩn bị lần cuối cùng cho cuộc chiến với Tạ Tuyết Thần rồi!
Mang chấp sự ho nhẹ một tiếng, sắc mặt trở nên tái nhợt.
- Chỉ bằng đám người chúng ta?
Sở Văn Hiên ngạc nhiên:
- Ngài có phải là đã quên thế lực tam tông lưỡng lâu của Đại Tuyết Cung dưới quyền chưởng quản hiện tại của Tạ Tuyết Thần?

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status