Vô Thường

Chương 469: Ân oán giữa Phi Tiểu Nhã và Bạch Tiểu Lại (thượng).

/1679


Trước ăn mặc có chút không ra sau, nhưng tốt xấu còn có y phục che đậy thân thể, Phi Tiểu Nhã cũng có ý muốn câu dẫn đối phương trong lòng, dù sao đi nữa thì không phải là chưa từng nhìn thấy qua, bại lộ đôi đùi đẹp một chút thì cũng có cái gì phải lo lắng.
Thế nhưng lúc này khác nhau! Lúc này Phi Tiểu Nhã giống như con nhím đã bị nhổ hết lông, bị vây trong giai đoạn cực độ yếu đuối, một khi gặp phải chuyện tình gì đó ngoài dự liệu, phản kích tự nhiên là thuận lý thành chương.
Thời điểm Đường Phong ngã xuống, cuối cùng cũng ép buộc chính mình di chuyển ánh mắt đi, không chút nghĩ ngợi, nhanh chóng bỏ chạy với tốc độ chóng mặt.
Phía sau truyền tới tiếng hô thân thiết của Phi Tiểu Nhã:
- Ngươi… Ngươi không sao chứ?
Đường Phong không dám trả lời, chỉ liều mạng chạy trốn, trước mũi truyền tới cảm giác nóng hầm hập, đưa tay quẹt qua, cư nhiên đã chảy máu mũi. Lần này chơi lớn, Đường Phong rất không rõ, vì sao tại thời điểm ở cùng một chỗ với nữ nhân này, luôn luôn sẽ phát sinh một số chuyện tình không ai có thể dự liệu trước. Lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy, lần này còn ác hơn, mang tới trùng kích so với bất cứ lần nào trong quá khứ đều cường liệt hơn rất nhiều.
Một đường chạy tới cạnh biển, Đường Phong trực tiếp nhảy vào trong biển, qua một lúc lâu vẫn không thấy nhô đầu lên, chỉ thấy một chuỗi bong bóng khí không ngừng từ bên dưới đáy biển bốc lên.
- Phong ca ca…
Thanh âm ngọt ngào của bà quản gia Linh Khiếp Nhan truyền tới:
- Thích không?
Đường Phong chột dạ, không dám phản ứng nàng. Một khi nha đầu này bị kích thích, khẳng định lại muốn uy hiếp hắn.
- Xú nam nhân!
Linh Khiếp Nhan mắng một câu:
- Đừng cho ta tìm được cơ hội, tìm được cơ hội ta lập tức giết chết nữ nhân kia!
Khẩu khí của Linh Khiếp Nhan không phải quá cứng rắn, Phi Tiểu Nhã đã làm rất nhiều chuyện vì Đường Phong, có thể nói trên thế giới này không có bất cứ người nào so sánh được với nàng, nàng cũng không đành lòng tổn thương một nữ nhân như vậy, huống chi nàng hiện tại không có thực lực này.
Trảo qua một màn như vậy, vô luận là Đường Phong hay Phi Tiểu Nhã tại thời điểm đối mặt với đối phương đều có chút cảm giác không quá tự nhiên.
Đường Phong một mặt lắc lư bên ngoài suốt hai canh giờ, cuối cùng mới chậm rãi trở về sơn động, trong nháy mắt nhìn thấy đối phương, sắc mặt cả hai đều trở nên đỏ hồng, rất không tự chủ được di chuyển ánh mắt.
Trước cửa sơn động đang phơi quần áo Phi Tiểu Nhã đã giăt giũ qua, nàng hiện tại đang mặc bộ y phục rất rộng vốn thuộc về Đường Phong.
Trên trán Đường Phong có một ấn ký hồng hồng, thoạt nhìn vô cùng buồn cười.
Trọn vẹn cả ngày, không khí xấu hổ giữa hai người mới có chút thả lỏng. Đây là nguyên nhân hai người đều tận lực lảng tránh tất cả mọi chuyện không hay ho trước đây.
Buổi tối đả tọa khôi phục trong sơn động, vô luận là Phi Tiểu Nhã hay Đường Phong đều cần phải nhanh chóng khôi phục tới thời kỳ toàn thịnh. Đường Phong bởi vì hấp thu tuyết tủy và hỏa tinh, thân thể bản thân bị hai nguồn năng lượng vĩ đại khi phá hỏng không ít, làn da bên ngoài cơ thể càng có rất nhiều địa phương bị bóc mở, lộ ra thịt hồng bên trong, tuy đã có địa phương kéo da non, nhưng nhìn có vẻ vô cùng thê thảm, mà Phi Tiểu Nhã bởi vì băng hỏa lưỡng trọng kình, trong cơ thể cũng có nội thương không nhẹ.
Một đêm không nói chuyện, tới tận nửa đêm, hai người mới hơi chút nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ban đêm trên hòn đảo này, khí trời có chút lạnh lẽo, Đường Phong không cảm thấy gì, nhưng bảo chủ đại nhân thì rất không tự chủ được dần dần nhích lại gần Đường Phong.
Tới bình mình ngày hôm sau, Đường Phong đột nhiên bị thanh âm như sấm rền đánh thức, giật mình bật dậy, chạy ra bên ngoài nhìn một chút, không khỏi nhíu mày.
Bầu trời u ám không thấy tia sáng, trong không khí tràn đầy vị đạo ẩm thấp, bầu trời thường xuyên hiện lên một hai đạo thiểm điện, lập tức tiếng sấm rền cuồn cuộn ập tới, đinh tai nhức óc.
- Làm sao vậy?
Phi Tiểu Nhã cũng bật dậy, nắm thật chặt y phục mỏng trên người, xoa xoa đôi con mắt nhập nhèm buồn ngủ, có chút không tỉnh táo hỏi thăm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Trời sắp mưa rồi!
Đường Phong quay đầu lại nhìn nàng một cái, mở miệng nói:
- Nàng bị thương, hãy nghỉ ngơi nhiều một chút, ta ra ngoài tìm ít củi lửa và thực vật dữ trữ.
- Ta với ngươi cùng đi!
Phi Tiểu Nhã vội vã đứng dậy.
- Không, ta một mình là được!
Đường Phong nhanh chóng cự tuyệt.
- Vậy… Được rồi!
Phi Tiểu Nhã không tiếp tục kiên tì, ngược lại ngọt ngào đáp lại, nam nhân ra ngoài tìm củi săn thú, nữ nhân ở nhà chờ, đây không phải là sinh hoạt ngọt ngào của vợ chồng son trong truyền thuyết hay sao?
Nhớ tới điều này, Phi Tiểu Nhã lập tức kích động, quay đầu nhìn bốn phía, suy nghĩ có phải nên dọn dẹp sơn động một lần, tốt xấu nơi này coi như "nhà" tạm thời của hai người, cho dù là thời gian ở lại định trước sẽ không quá dài.
Nguyên nhân Đường Phong không dẫn theo Phi Tiểu Nhã cùng đi rất đơn giản, hắn có không gian mị ảnh, vô luận bao nhiêu củi lửa đều có thể cho vào. Tuy rằng lần đầu tiên tới hòn đảo này, cũng là lần đầu tiên gặp phải trời mưa, thế nhưng Đường Phong không biết rõ trận mưa này sẽ kéo dài bao lâu, tự nhiên cần phải lo lắng trước.
Đường Phong vừa rời khỏi, dã thú trên đảo nhỏ này lập tức gặp tai ương rồi, bị hắn truy đuổi tới gà bay chó sủa. Thậm chí Đường Phong không cần vận dụng ám khí của chính mình, trực tiếp nhặt vài hòn đá nhỏ tùy ý nhìn thấy trên đảo nhỏ, đây chính là ám thú tốt nhất để lấy đi tính mệnh dã thú, có ám khí thuận tay tại thời điểm săn thú coi như làm ít công nhiều, trước đây Đường Phong quả thực không phát hiện ra điểm này.
Đường Phong cũng không chủ động đi tìm dã thú quá lớn, trên đảo cũng có vài loại dã thú tương đối to lớn như lợn rừng, mục tiêu hắn tập trung vào hầu như đều là chim trĩ, thỏ, cáo các loại, cũng thuận tiện mổ thịt và nấu nướng.
Củi khô ráo trên đảo không hề ít, chỉ chốc lát đã kiếm đủ chất vào trong gian mị ảnh.
Đương nhiên, công tác mặt ngoài cần phải làm tốt, thời điểm trở về phía sau Đường Phong đã có một bó củi rất lớn, trên tay còn cầm theo vài con mồi.
Mưa to nói đến là đến, Đường Phong vừa mới trở về sơn động không lâu, vô số hạt mưa nặng hạt lập tức rơi xuống.
Lúc vào sơn động, Đường Phong hầu như không thể tin được đây là địa phương cư thú trước đó.
Trong sơn động nơi nơi đều là những viên cầu kết tinh màu hồng, xinh đẹp dị thường, tỏa quang mang chói mắt, hoặc là khảm trên nóc sơn động, hoặc là khảm xung quanh vách, bên trong sơn động cũng được quét tước sạch sẽ không một hạt bụi, tại một góc của sơn động còn bị Phi Tiểu Nhã dùng cương khí chế tạo một chiếc giường kết tinh màu hồng dài chừng một trượng, rộng bốn thước, trên giường xếp đầy y phục của Đường Phong.
Sơn động này chỉ trong thời gian một canh giờ ngắn ngủi, dĩ nhiên trở nên có một chút cảm giác "nhà".
Trong lúc nhất thời Đường Phong nhìn có chút ngây ngẩn cả người.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status