Vô Thường

Chương 508: Trên Thiên giai (hạ).

/1679


- Nói như vậy, số lượng cao thủ Linh giai không phải là rất ít?
Đường Phong hỏi.
- Trên toàn bộ đại lục, số lượng cao thủ Linh giai hiện có không vượt qua một trăm người, trên cơ bản đều tụ tập tại hai thế lực đứng đầu. Ở nơi này bọn họ có thể trao đổi giao lưu tâm đắc tu luyện với nhau, thăm dò phương hướng con đường càng xa hơn phía trước!
Vẻ mặt lẫn tâm trí của Đường Phong hoàn toàn hướng về.
- Quả nhiên không thể nói với con những lời này…
Tuyết Nữ oán trách trừng mắt nhìn Đường Phong.
Đường Phong ngượng ngùng gãi đầu:
- Ta đảm bảo ngủ một giấc sẽ quên sạch sẽ những chuyện này!
Tin tức về cảnh giới càng cao hơn xác thực không thể thường xuyên suy nghĩ, suy nghĩ nhiều đối với tu luyện của chính mình có lực ảnh hưởng nhất định, bất quá Đường Phong tự nhận chính mình không phải là người nóng nảy, cho dù biết được những chuyện này cũng không có vấn đề gì lớn, nhiều lắm che giấu tận đáy lòng, trở thành một mộng tưởng xa xôi không thể chạm đến mà thôi.
Bất quá ngũ liễu căn cư nhiên ở một quốc gia khác, điều này có chút làm khó Đường Phong rồi. Muốn luyện chế linh lung biến cương đan nhất định phải có ngũ liễu căn, mà Đường Phong hiện tại chỉ còn khuyết thiếu một loại tài liệu duy nhất này mà thôi.
- Phong nhi, nếu thực sự cần, cô cô thay con đi một chuyến là được rồi!
Tuyết Nữ nhẹ giọng hỏi:
- Cũng không biết thứ đó vẫn còn hay không, dù sao đã hai ba năm trôi qua rồi!
Đường Phong nhanh chóng lắc đầu, hay nói giỡn, tuy rằng hắn xác thực muốn có được ngũ liễu căn, thế nhưng cũng không thể để Diệp cô cô đi làm ăn trộm. Trước đây nàng trộm linh đan diệu dược rốt cuộc để làm cái gì Đường Phong không biết rõ, bất quá lấy tính tình và tâm tính của Diệp cô cô, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, khẳng định không làm như vậy. Đường Phong làm sao có thể vì ham muốn cá nhân khiến người quan tâm chính mình đi làm chuyện này.
Huống chi, hắn hiện tại không phải cần ngũ liễu căn để cứu mệnh, chỉ là trong lòng có chút chờ mong đối với linh lung biến cương đan mà thôi.
- Không cần!
Đường Phong nhẹ nhàng cự tuyệt nói:
- Không phải là thứ gì đó quá mức quan trọng, cho dù không tìm được cũng không sao!
Tuy lời nói như vậy, nhưng trong lòng Đường Phong đã có dự định rõ ràng. Hiện tại không ai xác định được trong Lý Đường đế quốc sẽ không có vị dược liệu ngũ liễu căn, vô cùng có khả năng bị người khác cất giấu, có lẽ sinh tưởng tại địa phương không ai biết, không ai hỏi thăm.
Vì vậy Đường Phong cần phải sưu tầm tại Lý Đường đế quốc một phen trước, nếu như thực sự không tìm được, vậy phải tới Phiêu Linh Tông kia rồi.
- Các vị, xin thứ lỗi cho Mang mỗ thất lễ.
Lúc mọi người nói chuyện phiếm, Mang chấp sự vẫn ngây ngốc nhìn chằm chằm vào bốn cây liệt diễm cô trong tay không hề nhúc nhích, thẳng cho tới lúc này mới thả lỏng tinh thần, đứng dậy nói:
- Ta có chuyện quan trọng cần xử lý, xin cáo lui trước.
Dứt lời, không đợi mọi người có phản ứng gì, vội vã chạy ra bên ngoài.
Không ai hỏi hắn chuyện quan trọng rốt cuộc là gì, thế nhưng tất cả mọi người đều biết rõ, hắn nhất định muốn cầm liệt diễm cô đi luyện chế giải dược rồi.
Bản thân Mang chấp sự hẳn là không luyện chế thuốc, điểm này cho dù là Đường Phong cũng có thể suy đoán ra được, lấy tính cách và tính tình của hắn, làm sao có thể yên lòng làm loại chuyện này? Chỉ sợ sẽ khiến tất cả dược liệu bị lãng phí.
Như vậy chỉ có một khả năng, đó chính là muốn tìm Bàng Dược Vương, để hắn hỗ trợ luyện chế.
Tốt xấu gì Đường Phong cũng đã từng tiếp xúc qua vài lần đối với Bàng Dược Vương, mặc dù vị luyện dược sư tự xưng là dược vương này có chút bộp chộp, có chút tham tài, thế nhưng hắn xác thực có bản lĩnh thực, dù sao thực lực của hắn không tệ chút nào.
Nhìn chằm chằm vào bóng lưng Mang chấp sự rời xa, hai người Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng thở dài một hơi.
Mang chấp sự này khiến bọn họ khó chịu cả đời, đây là do tính cách của hắn gây ra, không ai thích được Mang chấp sự. Thế nhưng tới hiện tại, hai đại sát thần đều không nhịn được có chút kính phục hắn, vừa nghĩ tới tao ngộ của người này trong quá khứ lẫn tương lai, hai đại sát thần đều cảm thấy đồng tình.
Bất quá đi tới một bước này, hoàn toàn là lựa chọn của chính bản thân bọn họ, có thể trách được ai? Muốn trách cũng chỉ có thể trách đầu sỏ tội ác Tạ Tuyết Thần.
- Thang sư thúc, Đoạn sư thúc, hai vị làm sao vậy?
Phi Tiểu Nhã quan sát rất tinh tế, mở miệng hỏi.
- Không có gì!
Vẻ mặt Thang Phi Tiếu ngưng trọng lắc đầu, trách ánh mắt nhìn của Phi Tiểu Nhã, Đường Phong ở một bên nhíu mày, trên mặt hiện rõ biểu tình có chút suy tư.
Cũng giống như suy đoán của Đường Phong, Mang chấp sự xác thực là chạy tới phòng dược, tìm Bàng Dược Vương chế thuốc.
Nhiệt lượng của liệt diễm cô phát ra cực kỳ khổng lồ, Mang chấp sự cầm một lượt bốn cây trong tay, cho dù hắn có là cao thủ Thiên giai thượng phẩm cũng phải vận toàn lực chống đỡ lại nhiệt lượng bức người kia, dọc theo đường đi tới nơi này, cho dù là hắc ý nhân cách đó thật xa cũng có thể cảm nhận được một cỗ nhiệt lượng đập thẳng vào mặt, dưới sự tác dụng của nhiệt độ cao, không khí bên cạnh Mang chấp sự và hình dáng bản thân hắn đều có chút vặn vẹo.
Mang chấp sự vốn là loại người không khiến người khác yêu thích, tuy rằng hắc y nhân trong Ô Long Bảo nghi hoặc vì sao hắn lại vội vội vàng vàng như vậy, nhưng cũng không dám tới chọc vào ổ phiền phức, đều tự giác tránh thật xa.
Phòng dược của Ô Long Bảo, Bàng Dược Vương đang nhàn rỗi ngủ gật trên bàn, vẫn là bộ dáng trước kia Đường Phong thường tới phòng dược này.
Toàn bộ Ô Long Bảo hầu như không có bao nhiêu người tới phòng dược, thứ nhất người luyện dược vốn đã thiếu lại càng thiếu, thứ hai dưới sự chưởng quản của Bàng Dược Vương, giá cả các loại thuốc trong phòng dược cao tới biến thái, cơ bản không có ai coi tiền như rác, Bàng Dược Vương càng thêm mừng rỡ thanh nhàn, dù sao đi nữa hắn chỉ cần từng tháng luyện chế một ít thuốc chữa thương các loại cung ứng cho nhu cầu của Ô Long Bảo là xong việc rồi, thời gian còn lại không phải đờ ra thì là ngủ gật.
Có thể nói toàn bộ Ô Long Bảo chỉ có duy nhất một mình Phi Tiểu Nhã hiệu lệnh được hắn.
Đang ngủ mơ mơ màng màng, bỗng nhiên Bàng Dược Vương ngẩng đầu lên, cau mày, ánh mắt ngưng trọng nhìn ra ngoài cửa, đưa tay lau nước bọt chảy ra khỏi khóe miệng, toàn thân giống như bị sét đánh, vẫn không nhúc nhích, chỉ có tròng mắt đang kịch liệt run run. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Không bao lâu sau, trong phạm vi tầm nhìn của Bàng Dược vương, thân ảnh biến hóa không ngừng của Mang chấp sự xuất hiện rồi, tủy ằng cách xa hơn mười trượng, thế nhưng trong nháy mắt Mang chấp sự đã đi tới trước mặt Bàng Dược Vương.
Mang chấp sự lãnh tĩnh như băng lúc này vươn hai bàn tay run rẩy của chính mình, trong hai bàn tay chính là bốn cây nấm tỏa nhiệt lượng cực kỳ bá đạo mãnh mẽ, dừng lại trước mắt Bàng Dược Vương.
- Tìm được rồi!
Mang chấp sự thẳng tắp nhìn chằm chằm Bàng Dược Vương, tiếng nói run run.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status