Vô Thường

Chương 511: Đoản kiếm màu đen (hạ).

/1679


Mỗi một thế lực hay tông môn các loại đều có địa phương dự trữ phân loại vật tư, tài nguyên, ví dụ như phòng dược, phòng vũ khí. Vật tư tài nguyên dự trữ tại các địa phương này nhất định phải đảm bảo cung ứng đầy đủ cho nhu cầu của các đệ tử mới được, nếu như không có những vật tư tài nguyên này mà nói, một thế lực hay tông môn nhất định không thể duy trì được lâu dài.
Ô Long Bảo cũng không ngoại lệ, tự nhiên có phòng vũ khí của riêng mình.
Địa phương Phi Tiểu Nhã muốn dẫn Đường Phong tới chính là phòng vũ khí của Ô Long Bảo, đó là một gian phòng kiểu lầu các, trên dưới ba tầng, diện tích mặt đất không nhỏ.
Ngoài cửa có mấy hắc y nhân đứng gác, Phi Tiểu Nhã và Đường Phong lúc này đã thay đổi dung mạo, tuy rằng không thể lấy thân phận của chính mình hành động, nhưng tự nhiên không thể làm khó được Phi Tiểu Nhã.
Dưới ánh mắt nghi hoặc của mấy hắc y nhân, Phi Tiểu Nhã dẫn theo Đường Phong tiến tới, xòe tay để lộ một khối lệnh bài, mở miệng nói:
- Ta là thị nữ của bảo chủ đại nhân, phụng lệnh chấp sự tới đây làm việc.
Tuy rằng trong lòng mấy hắc y nhân rất nghi hoặc, bởi vì bọn họ cho tới bây giờ vẫn chưa từng nhìn thấy mặt hai người này, thế nhưng lệnh bài không phải là giả, càng là lệnh bài của bảo chủ đại nhân, tự nhiên không dám cản đường, chỉ nghiệm chứng sáng tỏ lệnh bài một chút rồi cho đi.
Đẩy cửa lớn ra, hai người tiến vào, trước mặt liền ập tới một cỗ vị đạo gang thép.
Đường Phong quay đầu nhìn xung quanh, chỉ thấy trong phòng có mấy cái giá thật lớn, mỗi một giá đều xếp đủ loại vũ khí, đao thương côn kiếm cái gì cần đều có. Đường Phong tiện tay cầm một thanh kiếm, vận chuyển cương khí quán nhập vào trong thân kiếm kiểm tra tính chất vũ khí, tính chất thanh kiếm này không được tốt lắm.
- Đi theo ta, ở đây chỉ là một ít mặt hàng rất bình thường!
Phi Tiểu Nhã bắt chuyện một tiếng, dẫn theo Đường Phong đi về phía lầu hai.
Đường Phong gật đầu, đưa tay thả lại thanh vũ khí xuống giá.
Đi lên lầu hai, Đường Phong phát hiện số lượng vũ khí xếp nơi này rõ ràng giảm đi rất nhiều, hơn nữa vô luận là độ sáng màu sắc hay tính chất đều tốt hơn rất nhiều so với lầu một.
- Đệ tử Ô Long Bảo bình thường rất ít khi tới nơi này, nơi này hình như đã thật lâu không có người tới rồi, cũng không biết mấy thanh cương binh kia có còn hay không!
Phi Tiểu Nhã không dừng lại lầu hai, trực tiếp tiến lên lầu ba.
Lầu ba đã là kiến trúc đỉnh tầng của nơi này rồi, Đường Phong phóng mắt nhìn, số lượng vũ khí đặt trên giá lầu ba vô cùng ít ỏi, đại khái chỉ có hơn mười thanh, đại bộ phận đều là hình thức trường kiếm, thứ nhì là chủy thủ và khảm đao, những hình thức vũ khí khác chỉ có lẻ loi tán loạn hai ba kiện.
Đường Phong tiện tay cầm lấy một thanh kiếm kiểm tra một chút, vũ khí tại nơi này không cần bàn cãi tốt hơn rất nhiều so với vũ khí xếp tại lầu một và lầu hai, tuy rằng còn chưa đạt tới cấp bậc cương binh, thế nhưng cách cương binh không còn xa nữa rồi, cũng giống như những ám khí trong không gian mị ảnh của bản thân, không phải vấn đề ở thủ pháp rèn luyện, mà là vấn đề tài liệu không tốt.
Tài liệu không tốt, vô luận có rèn luyện tinh mỹ như thế nào, vô luận có thiên chuy bách luyện bao nhiêu lần cũng không thể đạt tới trình độ rất cao.
- Vẫn còn đây, Đường Phong ngươi đến thử xem!
Phi Tiểu Nhã bước tới một góc nhỏ, có chút mừng rỡ hô lên.
Đường Phong buông thanh vũ khí trong tay, đi tới cạnh Phi Tiểu Nhã nhìn một chút, trước mặt nàng có một giá gỗ, trên giá chỉ có bốn thanh vũ khí, một là đại chùy, một là thanh đại khảm đao, một thanh trường thương, còn có một thanh đoản kiếm.
Chủy thủ chính mình chờ mong cư nhiên không có, điều này không khỏi khiến Đường Phong có chút thất lạc.
Một tấc ngắn một tấc hiểm, Đường Phong tương đối yêu thích chủy thủ, tuy nói tại thời điểm sử dụng kiếm chiêu cần phải ngưng tụ cương khí, coi chủy thủ giống như kiếm, chỉ khi tiếp cận đối phương đánh cận thân, chủy thủ với tính chất quỷ dị khó lường mới có thể khiến đối phương khó lòng phòng bị, điều này có hiệu quả tương tự với ám khí và độc dược.
Thay lời nói khác, chủy thủ trên tay Đường Phong có thể coi như kiếm, thế nhưng kiếm trong tay đường Phong lại không thể dùng giống như chủy thủ.
- Thanh vũ khí này…
Phi Tiểu Nhã cau mày, đưa tay cầm lấy đoản kiếm.
Thanh đoản kiếm này đại khái chỉ dài hai thước (~66cm), giống như một thanh chủy thủ tương đối dài, hai bên sườn đoản kiếm có chữ "Công", tạo hình rất đặc biệt, cũng có chút khoa trương, Phi Tiểu Nhã cầm chuôi đoản kiếm, thậm chí có chút cảm giác không thể cầm được. Màu sắc của đoản kiếm là màu đen tuyền, so với Toái Tinh khác nhau, Toái Tinh là màu đen thỉnh thoảng lưu động màu tím nhàn nhạt, mà thanh đoản kiếm này hoàn toàn màu đen, đen không chút tạp chất.
- Làm sao vậy?
Đường Phong thấy sắc mặt Phi Tiểu Nhã có chút không thích hợp, mở miệng hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Thanh vũ khí này là từ đâu tới?
Phi Tiểu Nhã vô cùng nghi hoặc:
- Ta nhỡ ký ở đây chỉ có hai ba thanh cương binh mà thôi.
Thanh đoản kiếm màu đen này là cương binh không cần bàn cãi, bằng không cũng sẽ không để ở chỗ này, hơn nữa về mặt tính chất cũng có chút tương tự so với cương binh, Phi Tiểu Nhã vừa cầm vào tay đã có thể cảm giác được.
- Chẳng lẽ là chấp sự để ở nơi này?
Phi Tiểu Nhã lẩm bẩm.
Người có tiến vào phòng vũ khí, địa vị trong Ô Long Bảo tự nhiên không thể quá thấp, nói như vậy, tiến vào trong phòng vũ khí tự nhiên là muốn tìm vũ khí, cũng chỉ lấy vũ khí bên trong, sẽ không để vũ khí lại mới đúng.
Hiện tại nhiều hơn một thanh vũ khí, hơn nữa còn là cương binh, nói cách khác nguyên chủ nhân của thanh đoản kiếm này chướng mắt đối với nó, cho nên mới để ở nơi này, mà người có tư cách này, trong toàn bộ Ô Long Bảo có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đệ tử bình thường nếu như có được một thanh cương binh, sao có thể đơn giản vứt bỏ lại nơi này?
Vừa nghĩ tới đây, vô cùng có khả năng chính là Mang chấp sự để lại. Đường Phong chưa bao giờ nhìn thấy qua hắn sử dụng bất cứ loại vũ khí nào, hơn nữa thực lực của hắn cao thâm như vậy, tự nhiên không cần thiết phải có cương binh để phụ trợ.
- Đại khái chính là chấp sự để ở nơi này rồi, cũng chỉ có hắn mới có thể quanh năm suốt tháng chạy loạn bên ngoài, mới có cơ hội thu được cương binh!
Phi Tiểu Nhã phán đoán nói, bình thường người của Ô Long Bảo sẽ không ra ngoài, ví dụ như Sở Văn Hiên, suốt vài chục năm qua đều một mực ở tại địa phương này, đâu có thể thu được chiến lợi phẩm gì đó.
Bốn thanh vũ khí, một đại chùy, một đại khảm đao, một trường thương tự nhiên không thích hợp đối với Đường Phong, Phi Tiểu Nhã cầm thanh đoản kiếm màu đen đưa tới:
- Ngươi xem có thích hợp với mình hay không!
Đường Phong tiếp nhận, quán nhập cương khí vào thân kiếm, thân trường kiếm dài hai thước trong nháy mắt ong ong rung động, trên mũi kiếm bắn ra một ít quang mang, tiện tay đâm vài mũi, Đường Phong không khỏi sáng rỡ sắc mặt:
- Không tồi không tồi!

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status