Vô Thường

Chương 539: Phượng hoàng rụng lông không bằng gà (thượng).

/1679


Thiết Đồ cười sang sảng nói:
- Không biết Thiên Giai thượng phẩm có thể phá được kim quang phòng ngự kiên cố của đại gia hay không. Vừa lúc có tên ngu ngốc tới thử tay.
Tuy hai người không nói rõ, nhưng ý tứ trong lời nói đã biểu đạt rất rõ ràng. Đường Phong đưa ánh mắt nhìn sang người trốn phía sau hắn – Thu Tuyệt Âm.
Nữ nhân này khiến người ta có cảm giác bình đạm, nho nhã, trước giờ không hề nói nhiều, chỉ lẳng lặng nghe người khác nói, chỉ tại thời điểm mấu chốt mới nói vài câu phát biểu suy nghĩ của mình. Đường Phong tiếp xúc với nàng không nhiều lắm, nhưng cũng biết nàng là nữ nhân có chủ kiến. Cảm giác được ánh mắt Đường Phong, Thu Tuyệt Âm nhẹ giọng nói:
- Bọn họ không đi, ta tất nhiên cũng sẽ không đi.
Đường Phong gật đầu nói:
- Cảm ơn mọi người. Như vậy mặc dù rất nguy hiểm, nhưng chúng ta cũng không phải không có sức liều mạng…
Thiết Đồ vừa chạy vừa nói:
- Nói như vậy là ngươi đã có kế hoạch?
Cho tới giờ hắn vẫn chưa từng bội phục qua người nào, chỉ duy nhất có Đường Phong là ngoại lệ. Thiết Đồ cũng biết rõ thực lực của Đường Phong cũng không chỉ đơn giản như biểu hiện bên ngoài, nhưng muốn lấy Địa Giai trung phẩm đấu với Thiên Giai thượng phẩm cũng không có nhiều hi vọng. Hiện tại nghe Đường Phong nói có lực liều mạng, tất nhiên là cảm thấy hiếu kỳ, muốn biết Đường Phong rốt cục là có thủ đoạn gì. Có lẽ hắn có đòn sát thủ có thể uy hiếp cao thủ Thiên Giai thượng phẩm.
- Không sai biệt lắm. Tuy nhiên, trước đó cần tìm một người ra tay giúp.
- Ai?
Cừu Thiên Biến hỏi.
- Một người chí ít có thể so chiêu một chút với cao thủ Thiên Giai thượng phẩm.
Đường Phong hướng ánh mắt ra cách đó không xa.
Người truy sát phía sau mình tuy là cao thủ Thiên Giai thượng phẩm, nhưng khả năng tìm được dấu vết của mình giữa đống hỗn loạn tại Ô Long Bảo ít nhất cũng phải mất một chút thời gian. Bởi vậy Đường Phong không lo lắng lắm bởi vì, chỉ cần chạy đến chỗ đó, thuyết phục người đó giúp mình chặn đường, Đường Phong có thể nắm chắc sẽ cầm chân được cao thủ Thiên Giai kia.
Dọc đường gặp rất nhiều trận chiến đấu, cơ hồ là cứ cách một đoạn lại gặp một đám người đang hỗn chiến. Hắc y nhân Ô Long Bảo hoàn toàn bị động. Bọn họ căn bản hoàn toàn không biết ai là địch nhân, ai là người nhà. Ngoại trừ một vài người quen biết nhau kết thành đội, còn lại hầu như đụng phải hắc y nhân khác, đều vô cùng cảnh giác.
Mặc dù hắc y nhân không phản bội chiếm tới bảy thành, cũng không có biện pháp hữu hiệu phân rõ địch ta, nhưng bọn họ cũng chỉ nắm chắc ba thành phản kích. Thật buồn bực vô cùng!
Những cuộc hỗn chiến tanh máu tràn ngập Ô Long Bảo. Có không ít hắc y nhân ngày thường có thù oán hoặc nói một câu không hợp liền vung tay tàn sát lẫn nhau.
Ngày hôm nay, toàn bộ Ô Long Bảo đều lâm vào mưa máu gió tanh, thỉnh thoảng lại có hắc y nhân bị địch nhân hoặc chính người bên mình chém ngã trên mặt đất, chết không nhắm mắt.
Thật ra Đường Phong cũng muốn giúp những hắc y nhân này một chút, nói cho họ biết làm cách nào phân biệt địch ta, nhưng lúc này phía sau hắn có truy binh, căn bản không có tâm tình hay thời gian đi quản chuyện người khác. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Gặp phải cuộc chiến đấu của người khác chỉ có thể dẫn theo bốn người Thiết Đồ vòng qua thật xa, không hề dừng lại, chạy về phía mục tiêu.
Hiện tại Ô Long Bảo hỗn loạn cũng là tạo cơ hội cho Đường Phong. Giữa đường, Đường Phong tìm được thi thể một hắc y nhân, lột y phục của hắn mặc trên người mình, yêu cầu tất cả mọi người rạch trên ngực áo mình một vết rách thật nhỏ.
Có ngụy trang này, đám hắc y nhân phản bội tất sẽ không tìm đến họ gây phiền phức, đối xử với họ như đồng bọn. Mà những hắc y nhân không làm phản kia không biết nguồn cơn, chỉ cần bọn họ không trêu chọc người khác, người khác tự nhiên cũng sẽ không ngăn trở hành động của bọn họ.
Chỉ trong chốc lát, nhóm người Đường Phong đi tới nơi đã định. Bốn người Thiết Đồ ngẩng đầu nhìn, phát hiện đây là dược phòng ở Ô Long Bảo.
- Ngươi muốn tìm Bàng Dược Vương?
Thiết Đồ lên tiếng hỏi. Tuy tính tình người này thẳng thắn hào sảng, nhưng đầu óc cũng không đần. Tuy hắn không biết Bàng Dược Vương có thực lực thế nào, cũng có thể tới dược phòng, bị Bàng Dược Vương hung hăng giáo huấn, mua một ít kim sang dược trị thương cũng không tệ.
- Đúng!
Đường Phong gật đầu. Thực lực của Bàng Dược Vương là Thiên Giai trung phẩm, mặc dù so ra kém tên sát thủ sau lưng kia, nhưng quá chiêu một lúc thì không thành vấn đề. Hơn nữa thêm mình và bốn người Thiết Đồ, phỏng chừng tên cao thủ Thiên Giai thượng phẩm kia cũng không chiếm được ưu thế.
Thế nhưng Bàng Dược Vương này lại có điểm rất phiền phức, tính tình quái dị. Đường Phong cũng không nắm chắc có thể thuyết phục được hắn ta giúp đỡ. Huống chi trước đây từ khi lão trông coi tiệm thuốc, Đường Phong vẫn lén vào trong trộm đồ. Hôm nay Ô Long Bảo loạn trong giặc ngoài, nguy tại sớm tối, Bàng Dược Vương có thể không khoanh tay ngồi nhì. Đường Phong cũng chỉ có thể cầu nguyện như vậy.
- Người này yêu tiền như mạng, nếu như chúng ta muốn lão ra tay, phỏng chừng phải trả một cái giá không nhỏ.
Cừu Thiên Biến đối với Bàng Dược Vương xem ra cũng không có ấn tượng gì hay ho.
- Xem ra chúng ta tới đúng lúc a!
Đường Phong cau mày đi tới cửa dược phòng, vừa lúc thấy bên trong xuất hiện thân ảnh một hắc y nhân. Trước ngực hắc y nhân này máu nhuộm một mảng lớn, hẳn là vừa trúng một chưởng.
Hơn nữa lúc này bên trong truyền đến tiếng giao đấu kịch liệt. Binh khí va chạm nhau lách cách, vô số cương khí bắn ra, còn có không ít tiếng người la hét…
Phỏng chừng Bàng Dược Vương bị người vây công. Nếu lúc này giải vây cho lão, đợi lát nữa yêu cầu lão hỗ trợ, lão hẳn là sẽ không chối từ.
Nghĩ tới đây, Đường Phong phất tay nói:
- Lên! Cứu lão gia hỏa kia trước đã.
Mặc kệ lão gia hỏa kia đang chiếm thượng phong hay hạ phong, mình giúp lão chặn địch nhân cũng là không bao giờ sai.
Mấy người nhìn nhau, tất nhiên biết lúc này nên làm như thế nào. Thiết Đồ và Cừu Thiên Biến cười hắc hắc một tiếng, thản nhiên trực tiếp xong vào.
Phòng trong chính là dược phòng Ô Long Bảo. Tủ thuốc giờ phút này ngã trái đổ phải, vô số dược liệu tràn ra đầy đất, không ít tủ thuốc bị chia năm xẻ bảy. Trong phòng tràn ngập mùi hương dược liệu nồng nặc.
Khi thân ảnh lực lưỡng của Thiết Đồ tiến vào trong dược phòng, ánh sáng trong phòng bị chắn, cả phòng tối sầm lại. Ngay sau đó, những người khác cũng nối đuôi nhau tiến vào.
Ngay khi tình huống trong dược phòng đập vào mắt Đường Phong, hắn nhịn không được ngẩn ngơ.
Vốn hắn cho rằng Bàng Dược Vương lấy thực lực Thiên Giai trung phẩm ứng phó một đám hắc y nhân chỉ có cảnh giới Địa Giai cho dù có chút cố sức hẳn cũng sẽ không quá chật vật, nhưng thực tế lúc này Bàng Dược Vương lại đang bị dồn ép đến quẫn bách.
Chiến đấu kịch liệt trong dược phòng đại khái chỉ diễn ra trong phương viên ba trượng. Bàng Dược Vương đứng ở chính giữa, mà trên người lão lại có không ít xích sắt. Đầu xích sắt bị đám hắc y nhân nắm chặt trong tay, hung hăng dùng sức kéo trái giật phải.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status