Vô Thường

Chương 614: Tổng tiến công. (Thượng)

/1679


Đường Phong trước kia tuy rằng có thể học được kiếm chiêu của người khác, những cũng chỉ là vẽ bậy lên hồ lô, tuy bắt chước rất giống, ở trước mặt đám đệ tử Huyền giai Hoàng giai làm ra một trận danh tiếng, nhưng nói cho cùng, nếu không có nguyên bộ tâm pháp để phối hợp, Đường Phong nhiều nhất chỉ đánh ra được bảy tám phần uy lực của Bình Hồ kiếm pháp thôi.
Thấy Đường Phong có hứng thú, La Vũ Thiên hỏi:
- Huynh đệ định thế nào?
La Vũ Thiên cảm giác như bị coi thường, hai phu thê mình khuyên can mãi, còn phải cầu người khác học bộ tâm pháp này, hơn nữa vẻ mặt của người đó còn không được vui vẻ nữa chứ.
Đường Phong cũng không từ chối nữa, tranh thủ nói:
- Thỉnh La huynh chỉ giáo.
La Vũ Thiên mỉm cười, biết rõ Đường Phong đã động tâm, cũng lập tức nghiêm túc, mở miệng nói:
- Đây là một bộ chỉ pháp, Tịch Diệt chỉ, không đả thương da thịt, chỉ chuyên đánh vào kinh mạch cùng cương khí trong cơ thể người khác, tu luyện tới cực hạn, có thể bỏ qua cả hộ thân cương khí, một chỉ điểm đi, cho dù hộ thân cương khí có hùng hồn đến mức nào, cũng chỉ có thể trực tiếp bị phá tan
Ngắn ngủn mấy câu, lại khiến cho lòng Đường Phong cảm thấy rất là khiếp sợ, thầm mắng mình không có việc gì lại đi giả làm người thanh cao làm gì không biết, sớm biết bộ võ điển tâm pháp này sắc bén như vậy, tri ân cầu báo một lần thì đã sao?
Thế nhân làm việc thường đều vì lợi. Đường Phong cũng không phải là cao nhân gì cả, đương nhiên không tránh khỏi việc đó.
Vốn cho đó chỉ là một bộ tâm pháp tu luyện, Đường Phong mới không cảm thấy hứng thú, không nghĩ đến lại là một bộ võ điển công pháp, hơn nữa lại quỉ dị sắc bén đến vậy.
Tịch Diệt Chỉ, nếu thật như lời La Vũ Thiên nói, vậy uy lực không phải chỉ dùng một từ nghịch thiên đã có thể hình dung được. Không đả thương da thịt, chỉ chuyên đánh vào kinh mạch cùng cương khí người khác, loại công kích này Đường Phong chưa bao giờ được thấy qua, cũng chưa từng nghe đến.
Bình thường, chiêu thức cùng công phu cũng chỉ có thể đả thương được đối phương sau khi đã bài trừ hộ thân cương khí, khi đó mới gây ra thương tổn thực chất được. Nếu vận khí không tốt gây ra tổn thương không đủ, vẫn không thể nào lấy mạng được, nhiều lắm chỉ mang đến một chút thương tổn ngoài da thôi.
Nhưng môn Tịch Diệt Chỉ này lại đủ âm hiểm, một chỉ điểm qua, địch nhân tự cho là không bị thương tích gì, kì thật kinh mạch trong thể nội sớm đã bị đánh trúng. Nếu điểm thêm vài cái nữa, cương khí trong cơ thể địch nhân sẽ vận chuyển trì trệ, chỉ nghĩ cũng biết được uy lực lớn bao nhiêu.
Đương nhiên, cho dù chiêu thức lợi hại đến đâu cũng phải căn cứ vào thực lực của người sử dụng. Nếu thực lực người sử dụng không đủ, cho dù chiêu thức có nghịch thiên hơn đi nữa thì cũng không làm nên chuyện gì. Nếu không La Vũ Thiên cùng Sở Yên Hà cũng không bị Tạ Tuyết Thần nhốt ở chỗ này.
Qua cả nửa đêm, Đường Phong vẫn một mực học tập Chỉ pháp cùng tâm pháp Tịch Diệt Chỉ của La Vũ Thiên. Thời gian gấp rút, La Vũ Thiên cũng không thể nói kĩ được, chỉ máy móc đem mấy thứ mình biết quán thâu cho Đường Phong. Cũng may năng lực lĩnh ngộ của Đường Phong cũng không tệ, tuy rằng chỉ nghe qua một lần, nhưng cũng đã nhớ kĩ được đại bộ phận của Chỉ pháp cùng tâm pháp, khi nào có chỗ không hiểu, mới mở miệng hỏi thăm một lần, La Vũ Thiên cũng giảng giải lại rất kĩ lưỡng.
Học tập một đêm, Đường Phong cũng không thể thí nghiệm xem uy lực của Tịch Diệt Chỉ này thế nào. Nhưng bộ Chỉ pháp này xác thực dùng quỷ dị âm hiểm để nổi danh, lộ tuyến vận công cũng rất khác lạ so với những võ điển khác. Khiến Đường Phong nghi hoặc chính là La Vũ Thiên cũng không hiểu rõ vấn đề này lắm.
- La huynh, bộ Chỉ pháp này không được hoàn chỉnh sao?
Đường Phong mở miệng hỏi.
La Vũ Thiên cười xấu hổ cười:
- Tuệ nhãn của ân nhân thật bất phàm, Chỉ pháp xác thực không hoàn chỉnh, đây là do phu thê chúng ta đạt được trong lúc tình cờ, chỉ có hai quyển Thượng, về phần quyển Hạ thì không biết ở nơi nào. May mắn là tâm pháp vẫn nguyên vẹn, nếu không thì không phát huy được chút uy lực nào cả.
Bất quá dù Chỉ pháp chỉ có hai quyển Thượng, nhưng cũng đã đủ rồi. Không có quyển Hạ, tuy rằng không thể tu luyện đến tận cùng, không thể bỏ qua hộ thân cương khí của người khác được. Những chỉ cần bị Tịch Diệt Chỉ điểm trúng, kinh mạch của đối phương tất nhiên phải bị hao tổn. Nguồn: http://truyenyy.com
Việc học tập môn này cũng không phải là do Đường phong tâm huyết dâng trào. Thói quen của hắn là sử dụng ám khí, nhưng lang bạt trên giang hồ, luôn phải đối mặt so chiêu với địch nhân. Lúc trước hắn luôn dùng một ít kiếm chiêu để chuyển nguy thành an, nhưng theo thực lực bản thân tăng trưởng, hơn nữa cũng không có vũ khí thích hợp với kiếm pháp, những kiếm chiêu trước kia đã có chút dùng không được nữa.
Hôm nay lại học tập được một môn Chỉ pháp cao thâm âm hiểm như vậy, ngày sau nếu lại cùng địch nhân cận thân chiến đấu, nhất định có thể hung hăng chơi đối phương một quả. Bất quá điều kiện tiên quyết là Đường Phong phải tu luyện Tịch Diệt Chỉ thành thạo mới được, việc này cần thời gian lâu dài, không phải một sớm một chiều là có thể làm được.
Học xong Tịch Diệt Chỉ, sắc trời cũng sắp sáng. Đường Phong từ biệt hai người quay lại lối vào thủy lao đánh thức Hình Bất Danh dậy.
Mấy ngày tiếp theo, Đường Phong vẫn ở lì trong phòng của Mã Trường Sinh tìm hiểu sự huyền diệu của Tịch Diệt Chỉ. Càng tu luyện càng cảm giác được bộ Chỉ pháp này không đơn giản. Hai tay của Đường Phong là dùng để phóng ám khí, linh hoạt dị thường, tương đối thích hợp tu luyện bộ Chỉ pháp âm hiểm này.
Bất quá lại nói tiếp, lúc Chỉ pháp này được thi triển ra thì có chút âm nhu. Đường Phong chỉ học được hai mươi bốn Chỉ pháp của hai quyển Thượng, mỗi một chỉ điểm ra, lộ tuyến vận chuyển cương khí đều bất đồng. Đây là tâm pháp phụ trợ của Tịch Diệt Chỉ, chỉ khi có tâm pháp phụ trợ, Tịch Diệt Chỉ mới có thể đạt được trình độ sát thương cao nhất.
Thứ đồ chơi này có vẻ thích hợp cho nữ nhân tu luyện hơn, dù sao nữ nhân trời sinh đã khéo tay, bất quá Đường Phong cũng mặc kệ nó là mèo đen hay mèo trắng, chỉ cần có thể bắt được chuột chính là mèo tốt.
Việc tu luyện bộ Chỉ pháp này chính là một việc tương đối tiêu hao cương khí cùng thể lực. Hơn nữa Đường Phong thỉnh thoảng lại phải duy trì dung mạo của Mã Trường Sinh, cương khí trong cơ thể tiêu hao cực lớn. Trung bình mỗi ngày đều khô kiệt một lần. Bât quá việc này cũng khiến hắn nhân họa đắc phúc. Sau khi đan điền trở nên khô kiệt việc tu luyện Vô Thường Quyết lại trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, độ tụ tập thiên địa linh khí cũng nhanh hơn. Mới chỉ qua mười ngày, cương khí trong cơ thể đã được cô đọng không ít.
Đường Phong đang nghĩ xem mình có nên đem võ điển trong trí nhớ của những âm hồn trong Cương Tâm Tiểu Khô đều ghi chép lại không. Tâm pháp tu luyện của những người kia nắm giữ tuy mình không có gì dùng, nhưng để mở rộng tích trữ của môn phái cũng không tệ. Hơn nữa trong những người này cũng có không ít cao thủ, những võ điển họ nắm giữ không chừng đối với mình sẽ hữu ích.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status