Vô Thường

Chương 754: Tức khí thổ huyết! (Thượng)

/1679


Mà lần này, nơi phát ra tiếng răng rắc đó Hàn đại trưởng lão cũng phát hiện được.
Hàn đại trưởng lão mạnh mẽ quay người lại nhìn về phía bức tượn băng bị đông cứng của Đường Phong.
"Rắc rắc rắc ..."
Tiếng vang càng lúc càng lớn, trên pho tượng băng xuất hiện từng vết rạn như mạng nhện nhanh chóng lan ra bốn phía.
- Làm sao có thể?
Hàn đại trưởng lão nhìn muốn lòi hai tròng mắt ra ngoài, trong mắt đầy vẻ khó tin.
Dính một chiêu như vậy mà tiểu tử kia vẫn không chết? Không thể, hắn tuyệt đối đã chết, một chiêu kia đã vượt qua phạm trù Thiên giai, miễn cưỡng đạt tới võ học Linh giai rồi. Ngay cả chính bản thân mình bị chính diện đánh trúng cũng tuyệt đối không sống được. Mà tiểu tử kia mới có tu vi gì chứ? Chỉ mới là Thiên giai hạ phẩm mà thôi, so với bản thân mình còn chênh lệch tới hai phẩm.
Nhưng nếu hắn đã chết thì mấy tiếng vang này là như thế nào?
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi vài tức, vết rạn nứt đã phủ kín băng điêu trông giống như tấm gương bị rơi xuống đứt, chỉ cần tiện tay đụng một cái sẽ vỡ nát.
Hàn đại trưởng lão cảm thấy hoảng sợ đến cực điểm, hắn không dám do dự, mạnh mẽ phát lực dưới chân liều mạng một chút khí lực cuối cùng huy động trường kiếm vọt tới trước băng điêu chém xuống.
Cùng lúc đó, nương theo thanh âm rắc rắc băng điêu đột nhiên vỡ nát, vô số khối băng bắn ra ngoài, một thân ảnh cũng theo đó nhanh chóng thoát ra, chẳng những không né tránh mà ngược lại còn xông tới Hàn đại trưởng lão.
Hàn đại trưởng mơ hồ chứng kiến lưỡi kiếm của mình khi cắt qua, đạo nhân ảnh kia hơi hạ thấp người xuống tránh đi một kích này rồi trên ngực hấn bị một quyền hung hăng nện trúng.
Khí huyết sôi trào, Hàn đại trưởng lão cảm giác được rõ ràng vị trí chỗ ngực của mình vang lên vài tiếng xương gãy. Thân hình hắn lập tức bay lên cao, giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi thấm đỏ cả ngực áo.
Mặc dù như vậy nhưng Hàn đại trưởng lão ở trên không trung vẫn điều chỉnh được thân hình, đến lúc tiếp đất cũng không quá khó khăn. Chỉ có điều khoé môi hắn đầy máu trông có vẻ rất chật vật. Tay nắm trường kiếm không ngừng run rẩy.
- Hả?
Lần biến cố này khiến tất cả mọi người đều vô thức hô lên một tiếng, bọn họ cho tới lúc này mới nhìn thấy được nhân ảnh thoát ra từ trong băng điêu. Lúc này toàn thân Đường Phong đều bị che kín bởi băng tinh, quần áo đều bị đông cứng, làn da không chút huyết sắc, môi tím rịm, hai hàm răng liên tục lập cập. Hiển nhiên là hắn bị hàn khí xâm nhập không ít.
Tuy nhiên hắn vẫn chưa chết, hơn nữa vẫn còn sống tốt đứng ở chỗ này. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Sau khi Bạch Nguyệt Dung thấy được Đường Phong, tảng đá đè trong lòng nàng cũng được buông xuống.
"Quá tốt rồi, hắn không chết!" Bạch Nguyệt Dung cũng không biết vì sao nàng lại quan tâm Đường Phong như vậy, là vì muội muội của nàng hay là vì nam nhân kia?
Đường Phong dù sao cũng là hài tử của nam nhân kia. Nàng vẫn còn nhớ rõ mười mấy năm trước trong lúc tức giận đã ra tay với hắn, lúc đó hắn cũng chỉ lẳng lặng nhìn nàng mà không hề né tránh hay đánh trả. Mặc dù thân bị trọng thương nhưng hắn vẫn không ngừng xin lỗi, cuối cùng mới lê lết thân thể trọng thương rời đi. Những năm này, Bạch Nguyệt Dung hận hắn nhưng cũng tràn ngập áy náy. Cho tới hiện giờ hận đã ít mà áy náy ngày càng dày thêm. Sự tình năm đó quả thật là do chính nàng tự ý chủ trương mà ra.
Trận chiến này đánh rất thống khoái, nếu những người ở đây là quần chúng thì chắc chắn không nhịn được lên tiếng hoan hô kịch kiệt. Nhưng tất cả bọn họ lại đều là người trong cuộc, trận chiến của Đường Phong và Hàn đại trưởng lão hoàn toàn có liên quan đến vận mệnh của bọn họ.
Đường Phong từ trong băng điêu thoát ra rồi dùng một quyền đem Hàn đại trưởng lão đánh bay ra ngoài khiến đám người Hàn gia không khỏi lo lắng. Trong lòng thầm cầu mong đại trưởng lão đừng có mệnh hệ gì, nếu không chỉ sợ toàn bộ bọn họ đều phải chết ở nơi này!
Lo lắng của đám Hàn gia cao thủ này rất nhanh trở thành hiện thực, bởi vì Hàn đại trưởng lão cố gắng chèo chống thân thể chỉ được ba tức thời gian liền nhịn không được phải khoanh chân ngồi xuống điều dưỡng thân thể.
Đại trưởng lão đã vô lực tái chiến? Một tia ý niệm này liền xuất hiện trong đầu bọn họ. Tình huống của Hàn đại trưởng lão hiện giờ rõ ràng là đã mất đi lực chiến đấu, cần phải nhanh chóng khôi phục lại thương thế, nếu không ở trên chiến trường này hắn làm sao có thể có hành động khinh suất như vậy?
Đám cao thủ Hàn gia chỉ cảm thấy hắc ám đang bao trùm lên đầu chúng, trong lòng ai cũng có cảm giác như tử vong đang cận kề, hiện tại ngay cả đại trưởng lão cũng không còn năng lực tham chiến, dùng biểu hiện của Đường Phong nãy giờ, hoàn toàn có thể thoải mái đem bọn chúng giết sạch.
Đám người Hàn gia hiện tại ở chỗ này người thì bị thương, người thì trúng độc, còn thừa mấy người hoàn hảo không tổn thương gì thì cũng phải đi kiềm chế Bạch Nguyệt Dung cho nên chỉ có thể tự bảo vệ tính mạng bọn hắn, không thể trông cậy vào mấy người này đi diệt trừ Đường Phong được.
Cũng may là đúng lúc này Hàn đại trưởng lão lại nói ra một câu khiến bọn chúng lại có chút hi vọng sống sót:
- Tiểu tử, mặc dù ngươi không chết nhưng cũng đã như dầu hết đèn tắt a?
Hàn đại trưởng lão không thể nào tin tưởng tên tiểu tử này sau khi dính một chiêu kia mà vẫn lông tóc không tổn hao gì, hắn không chết đã là phúc lớn mạng lớn lắm rồi, một quyền khiến mình trọng thương chỉ sợ chính là một kích toàn lực cuối cùng của hắn.
Nếu lúc này mà Đường Phong vẫn sinh long hoạt hổ, Hàn đại trưởng lão có lẽ sẽ tức đến muốn tự sát mất. Hắn bế quan mười năm đúc kết ra được một chiêu mạnh nhất, vậy mà ngay cả một tên tiểu tử Thiên giai hạ phẩm cũng không đánh bại được thì hắn còn sống làm gì nữa?
- Võ học ... Linh giai ... quả ... nhiên cường ... hãn!
Đường Phong vừa nói mà hai hàm răng không ngừng run lập cập. Hàn ý xâm nhập trong cơ thể hắn khiến hắn muốn cất bước đi cũng gian gian, toàn thân gần như không còn chút khí lực nào.
Nói xong một câu, Đường Phong liền ngồi bệt xuống đất, há miệng thở phì phò, hởi thở từ trong miệng của hắn phun ra toàn là sương trắng! Hắn miễn cưỡng duổi hai tay ra đem hai chân khoanh lại ngồi đối diện với Hàn đại trưởng lão tiếp tục giằng co nhau.
Băng long thăng thiên, chiêu thức vượt qua phạm trù võ học Thiên giai. Một kích này ẩn chứa hàn băng linh khí vô cùng khổng lồ cho nên mới có thể hình thành nên hình dáng con cự long có uy lực tuyệt luân như vậy.
Nếu không phải do Hàn đại trưởng lão thực lực không đủ, một chiêu đó xuất ra cũng không thể hiện ra toàn bộ uy lực, nếu không cho dù với thân thể cường hãn như hiện nay của Đường Phong và Bất Phôi Giáp ngăn cản một bộ phận hàn băng linh khí thì chắc chắn Đường Phong đã chết rồi.
Uy lực của võ học Linh giai cường đại như thế sao? Đường Phong không khỏi hồi tưởng lại lúc Âu Dương Vũ ra tay, khi đó chắc Âu Dương Vũ cũng không đem hết toàn lực bởi vì kiêng kị Đường Phong thi triển Băng hoả lưỡng trọng thiên nên mới phải rời đi.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status