Vô Thường

Chương 759: Toàn thắng. (hạ)

/1679


Lúc đó hắn, Hạ Vũ và Thu Dịch Tuý vừa mới bị Đường Phong ném vào trong Bạch Đế Cảnh, còn chưa kịp hoàn hồn thì uy áp khủng bố của Lôi Tẩu đã ập xuống. Hạ Vũ và Thu Dịch Tuý đang muốn liều chết phản kháng thì hắn đột nhiên nhớ ra, hô tên Đường Phong lên.
Sau đó mấy người nói ngắn gọn vài câu, Lôi Tẩu mới biết được ba người bọn hắn là bằng hữu của Đường Phong.
Cũng vừa lúc đó thì đám người Hàn gia theo vào.
Đúng như Đường Phong lường trước, Lôi Tẩu vung Thiên Lôi Thần Mộc kiếm lên một cái đã trực tiếp đánh chết mấy tên Hàn gia cao thủ còn đang ù ù cạc cạc. Năng lượng lôi hệ cuồng bạo đem mấy tên kia đốt thành than, Thiên Lôi Thần Mộc kiếm còn đánh chúng thành thịt nát.
Đáng thương cho đám Hàn gia cao thủ còn lại, khi thấy Lôi Tẩu hung ác như vậy đã bị doạ mất mật nhưng vẫn không hiểu tại sao đám người Dương Xuân lại không bị Lôi Tẩu tấn công?
Nhưng cũng không có thời gian cho bọn chúng suy ngẫm, bởi vì chúng phải nhanh chóng kiếm đường chạy trốn. Cửa vào của Bạch Đế Cảnh ở ngay sau lưng nên tất nhiên là bọn chúng muốn lui lại trở về Bạch Đế Thành, nhưng Lôi Tẩu làm sao cho chúng được toại nguyện? Thân hình hắn loé lên đã chặn trước cửa vào, vung tay lên tiếp tục đánh chết ba người khiến cho đám còn lại chạy tứ tán.
Cũng chính vì muốn truy sát mấy tên này nên Lôi Tẩu mới mất thời gian như vậy.
Dương Xuân khi nói những lời này, trong lòng vẫn không khỏi cảm thấy sợ hãi. Thiên giai đã là cao thủ mà thế nhân kính ngưỡng, nhưng ở trước mặt Linh giai cường giả cũng chẳng khác nào một con kiến hôi, không chịu nổi một kích!
Nhìn đám thi thể của Hàn gia, mấy người Dương Xuân không khỏi thổn thức, bọn họ không phải đồng tình với đám người này mà bởi vì đám người này dù sao trước đây cũng là người của Bạch Đế Thành!
Sau khi nghe được tin tức đám người Hàn gia đuổi theo vào Bạch Đế Cảnh toàn bộ đã chết hết, Bạch Nguyệt Dung không khỏi thở phào một hơi. Bạch Đế Thành hiện tại đã bị Hàn gia náo loạn thành thế này, nếu buông tha cho bất kỳ một tên Thiên giai nào của chúng cũng sẽ hậu hoạn khôn lường, cho nên chỉ có diệt cỏ tận gốc là tốt nhất!
Lúc mấy người đang nói chuyện thì từ bên ngoài truyền tới tiếng y phục xé gió, ngay sau đó rất nhiều người từ khắp nơi chạy tới đây. Nhìn thảm trạng ở cấm địa lúc này, những người vừa tới không khỏi phát ngốc.
Một tên cao thủ Thiên giai trong đó, bước lên, trầm giọng nói:
- Thành chủ, Hàn gia không biết âm mưu chuyện gì mà lại hạ độc trong đồ ăn và thức uống của chúng ta. Không ít nhân thủ của Bạch gia cùng Dương Hạ Thu tam đại gia tộc đều bị bắt giam, mấy người chúng ta ở đây may mắn tránh được nên vừa nghe động tĩnh bên này liền chạy tới xem.
- Ta biết rồi!
Bạch Nguyệt Dung nhẹ gật đầu nói.
Tuy Hàn gia trù tính kế hoạch lần này đã không ít thời gian nhưng dù sao Bạch Đế Thành cũng rất nhiều người, bọn hắn không thể nào đầu độc được tất cả mọi người trong Bạch Đế Thành. Những người vừa chạy đến này đúng là những người may mắn không bị trúng độc.
Nhưng mà loại tình huống này, đám người Hàn gia chắc chắn cũng đã tính tới. Nếu trận chiến vừa rồi, Đường Phong bại vong thì lúc này đứng ở chỗ này hoàn toàn đều là cao thủ của Hàn gia, những người này chạy đến đây cũng chỉ là tự tìm chết mà thôi. Đáng tiếc, Đường Phong lại bất ngờ phá võ kế hoạch của của Hàn gia. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Sự do dự và đau xót trong mắt Bạch Nguyệt Dung liền thu liễm lại, trở nên rất kinh định, trầm giọng nói:
- Các vị nội thành chủ nghe lệnh, mỗi người tự dẫn theo người của mình trở về nội thành của mình, triệu tập đệ tử của gia tộc các ngươi trấn áp lần phản loạn này, nếu có người dám phản kháng cứ việc giết không cần hỏi!
Mấy người Dương Xuân vội vàng lĩnh mệnh.
Tuy họn họ lúc này vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng thân là nội thành thành chủ và cũng là nhất tộc chi chủ, mấy người bọn họ nhất định phải có mặt trên chiến trường làm gia tăng lòng tin cho đệ tử của mình. Càng huống chi hầu hết cao thủ của Hàn gia đã bị giết hết, đám còn lại cũng chỉ Địa giai, với thực lực của đám tàn dư này làm sao có thể gây tổn thương được cho mấy người Dương Xuân?
- Về phần Hàn gia, ta sẽ tự mình đi!
Trong mắt Bạch Nguyệt Dung xẹt qua một tia hàn quang.
Trước khi trận chiến vừa rồi bắt đầu, Hàn Đông bởi vì cương khí bị tiêu hao quá nhiều nên đã rời khỏi trước, cũng nhờ đó hắn mới thoát được một kiếp. Bất quá hắn hiện tại cũng chỉ có thể chạy về Hàn gia, Bạch Nguyệt Dung tự nhiên là có thể thoái mái tới đó bắt hắn.
- Đường Phong, ngươi cùng vị tiền bối này cứ tự tiện.
Bạch Nguyệt Dung trước khi đi vẫn không quên dặn dò Đường Phong một tiếng, rồi quay đầu nói với Lôi Tẩu:
- Bạch Đế Thành hiện tại không được yên ổn, Nguyệt Dung tiếp đãi không được chu toàn, kính xin vị tiền bối này đừng trách!
- Không sao, thành chủ cứ làm việc của mình đi.
Đường Phong gật đầu nói với Bạch Nguyệt Dung.
Lôi Tẩu thì căn bản không hề để tâm, hắn vốn là một đầu linh thú thì cần gì quan tâm người khác có tiếp đãi hắn chu toàn hay không?
Lúc này hai mắt hắn đang láo liên nhìn xung quanh trông bộ dáng rất thích thú.
Đoán chừng cũng do ở đây có rất nhiều người khác nên mới khiến hắn thích thú như vậy.
Nhưng đám người của Bạch Đế Thành bị hắn nhìn thì toàn thân đều nổi da gà, trong nội tâm không khỏi hoảng hốt chỉ mong sớm được rời khỏi chỗ này.
Đợi đến lúc tất cả mọi người đã rời đi, Lôi Tẩu mới nhếch miệng nói:
- Phong lão đệ, tiểu bì nương vừa rồi gọi ta một tiếng tiền bối, cảm giác cũng rất không tệ a!
Đường đường là Bạch Đế Thành thành chủ lại bị hắn gọi thành một tiểu bì nương, Đường Phong không khỏi cười khổ một tiếng. May mắn là lúc nói câu này, Lôi Tẩu đã hạ thấp thanh ấm, nếu không để cho Bạch Nguyệt Dung nghe được thì rất khó xử.
- Ngưu huynh là Linh giai cao thủ, với lại bản thân huynh là linh thú sống đã không ít năm, nàng ấy gọi huynh một tiếng tiền bối cũng là bình thường.
Đường Phong kiên nhẫn giải thích cho Lôi Tẩu đã tránh sau này hắn tiếp tục làm mất mặt thân phận Linh giai cao thủ của hắn.
- Ừ, ở chỗ này quả thật rất náo nhiệt a!
Lôi Tẩu dựng thẳng lỗ tai lên lắng nghe những động tĩnh huyên náo xung quanh, bộ dáng rất là thoả mãn.
Đường Phong quay đầu nhìn cửa vào Bạch Đế Cảnh vẫn còn mở ra, tâm niệm nhất động, khống chế Bạch Đế Ấn đem cái cửa vào này phong bế lại. Từ nay về sau, phiến tiểu thiên địa này ngoài trừ được Đường Phong cho phép ra thì không một ai có thể tiến vào được nữa.
Ở đây đã không còn chuyện của mình, tàn dư của Hàn gia thì để đám người Bạch Đế Thành tự giải quyết, cho nên cũng không cần mình nhúng tay vào. Đường Phong lúc này chỉ cảm thấy chuyến đi vào Bạch Đế Cảnh lần này rất mệt mỏi, nhưng thu hoạch cũng rất phong phú, đặc biệt là Xích Tâm linh quả đang ở trong Mị Ảnh không gian, có thứ này thực lực của Lại tỷ sẽ có thể khôi phục lại. Sau đó Đường Phong sẽ nói với Bạch Nguyệt Dung một tiếng rồi trở lại Thiên Tú Tông.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status