Vô Thường

Chương 815: Cô nương, ngươi muốn làm gì? (Thượng)

/1679


Lời này của Phi Tiểu Nhã ủy khuất đến cực điểm, chua xót một hồi, suýt nữa rơi nước mắt.
- Chuyện tới nước này, chỉ có thể dùng chiêu kia.
Thang Phi Tiếu cười âm trầm, giơ tay chém xuống.
- Trực tiếp buộc chặt Phong thiếu lại, khi đó, địa vị trong nội tâm của Phong thiếu không ai có thể vượt qua.
- Thành công hay không đây?
Phi Tiểu Nhã cũng có chút sợ.
Tiếu thúc cười rất đê tiện, nói:
- Hắc hắc, theo ta được biết, Phong thiếu hôm nay hay vẫn là thân đồng tử! Đối với nam nhân mà nói, chính mình đệ nhất nữ nhân tôn có một ít đặc biệt ý nghĩa, cung chủ ngươi nghe ta đi mà, chỉ cần qua tối nay, Phong thiếu tất nhiên sẽ đem ngươi trở thành bảo bối trong lòng hắn.
- Lão sắc lang!
Phi Tiểu Nhã thấp giọng mắng một câu, do dự nửa ngày, lúc này mới yếu ớt mở miệng hỏi:
- Mấy ngày trước nói ngươi nói phải đi chuẩn bị, hiện giờ đã chuẩn bị xong chưa?
- Sớm đã chuẩn bị tốt. Nguồn: http://truyenyy.com
Thang Phi Tiếu vội vàng đem hai bao nhỏ dâng lên.
- Thứ này do ta nhờ trưởng lão Thiên Tú Thiết Lạc Hồng luyện chế ra. Cách điều chế do lão Thang ta cung cấp, ngay cả nàng cũng không biết thứ mình luyện chế là gì, vô sắc vô vị, đảm bảo Phong thiếu cũng không thể nhìn ra, dược hiệu mạnh mẽ, chỉ cần một chút bột phấn cở móng tay, có thể làm cho một tráng hán thần hồn điên đảo, tinh tẫn thân vong. Bất quá để đạt được mục đích, thời điểm cung chủ cho Phong thiếu ăn vào phải phân tán sự chú ý của hắn, Phong thiếu giảo hoạt hơn cả hồ ly, thể chất đặc thù, không thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ a.
- Tại sao lại có hai bao?
Phi Tiểu Nhã nghi hoặc hỏi thăm.
- Một bao là Hóa Công Tán, lại cho người ăn vào không thể sử dụng cương khí trong một gian ngắn, hiện giờ thực lực Phong thiếu không thấp, nếu không mất đi cương khí, vạn nhất hắn phát giác chạy mất thì sao?
- Có nguy hại tới hắn hay không?
Phi Tiểu Nhã vẫn cảm thấy chưa yên tâm.
- Lão Thang làm việc thì ngài cứ yên tâm.
Thang Phi Tiếu vỗ vỗ bộ ngực của mình.
- Chỉ cần Phong thiếu ăn xong hai bao này, ta đảm bảo tay chân hắn nhũn ra, thân thể hưng phấn, đến lúc đó hắn nằm ở trên giường, chẳng phải mặc cho cung chủ chà đạp thế nào thì chà đạp thế ấy sao? hắc hắc….
Trong bóng tối, hai gò má Phi Tiểu Nhã ửng hồng, nghe được như thế, trầm tư nhìn Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích một cái rồi ra một đạo mệnh lệnh.
Tiếu thúc sau khi nghe xong liền khen:
- Cao minh, thật sự là cao minh!
Thời gian một chén trà sau, khi Bạch Tiểu Lại đang ngồi nghỉ ngơi trong phòng của mình, đột nhiên nghe ngoài cửa truyền tới một tiếng vang nhỏ.
- Ai!
Lại tỷ khẽ quát một tiếng, thò tay kẹp lấy một thanh phi đao từ bên ngoài bắn vào, bên ngoài có một đạo thân ảnh cấp tốc bay qua.
Bạch Tiểu Lại cau mày, không truy đuổi, mà cởi bỏ một phong thư tín trên thanh phi đao, đưa đến gần đèn dầu, lúc này mới lắc đầu cười một tiếng:
- Vẫn chưa từ bỏ ý đồ a.
Trong phong thư có ghi Phi Tiểu Nhã mời nàng đến Tĩnh An thành đối chiến. Lần trước hai người đánh nhau bị Đường Phong xen vào, không thể phân ra thắng bại, Bạch Tiểu Lại cẩn thận suy nghĩ, nếu lần này mình không đi, Phi Tiểu Nhã chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, cũng thế, thừa dịp đêm tối vắng người dạy dỗ nàng một phen cũng tốt, dù sao nơi đó A Phong không thể phát hiện ra.
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Lại thổi tắt đèn dầu trong phòng, nhẹ chân nhẹ tay mở cửa phòng, triển khai thân pháp bay ra ngoài.
Trong phòng, Đường Phong đang ngồi trong phòng cảm thấy có chút bất an, bởi vì, Lưu Tô sư tỷ đang ở trong phòng.
Mỗi một thiếu nữ, trên người đều có một cổ hương thơm cơ thể thuộc về mình, khác nhau chỉ là mùi thơm đậm hay nhạt, ngửi thấy hay không mà thôi. Giống như Lại tỷ cùng Phi Tiểu Nhã, đều có mùi thơm thuộc về mình, mùi thơm của Lại tỷ làm cho người ngửi thấy khoan khoái dễ chịu, mùi thơm của cung chủ đại nhân nồng đậm một chút, ngửi vào giống như có một bàn tay mềm mại đang xoa bóp trên người, rất thoải mái.
Mà Lưu Tô sư tỷ lại bất đồng, mùi thơm của nàng rất tự nhiên, làm cho người ta ngửi thấy giống như gió xuân, mang lại cảm giác điềm tĩnh tự nhiên.
Sau khi sư tỷ tắm rửa xong, mái tóc ước sũng rối tung đi vào phòng, trong phòng tràn ngập hương khí nhàn nhạt, điều này làm cho Đường Phong có ảo giác như hắn đang đứng trên Khúc Đỉnh Sơn, cảm giác như đamg ở núi cao yên tĩnh, nhưng Đường Phong không cách nào trấn tĩnh lại.
Dùng định lực cùng tâm tính của Đường Phong, chớ nói đêm hôm khuya khoắt trong phòng có mỹ nữ phụng bồi, dù nàng có đem quần áo cởi sạch, cũng không cách nào quấy nhiễu đến hắn. Nhưng Lưu Tô sư tỷ bất đồng, Đường Phong có cảm tình đặc biệt với Mạc Lưu Tô, vị sư tỷ này cho hắn cảm giác như một đại tỷ tỷ, nhưng bây giờ biến hóa nhanh chóng, biến thành tỳ nữ, làm cho hắn rất khó tiếp nhận.
Nhất là hiện tại, Lưu Tô sư tỷ yên lặng ngồi trên chiếc giường nhỏ, ngồi bất động ở đó, giống như một pho tượng, chỉ khi nào Đường Phong có động tác, nàng sẽ lập tức đứng dậy, hỏi thăm Đường Phong có cần phục thị gì không.
Cái biểu hiện này, giống như một thiếp thân nha hoàn, không phải giống như, mà chính là như thế!
Kể từ đó, Đường Phong làm sao mà dám động đậy? Sợ một khi mình có động tác cũng sẽ làm cho nàng đứng lên. Mà ngồi yên tu luyện cũng không được yên lòng.
Bảo nàng ngủ đi, nàng không chịu, nói thiếu gia không ngủ, nàng cũng không ngủ.
Thời điểm đang xấu hổ, ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân, lập tức có tiếng của Phi Tiểu Nhã từ bên ngoài vang lên:
- Đường Phong mở cửa ra.
Đến thời điểm này! Đường Phong vội vàng đứng dậy, tranh mở cửa phòng với Mạc Lưu Tô, thấy cung chủ đại nhân đang bưng một chén chè hạt sen nóng hổi, hai ngón tay trắng nõn niết lên góc chén làm bẻ thành mảnh vụn, vội vàng đặt chén trên mặt bàn, hai tay nắm lấy vành tai:
- Thật nóng thật nóng!
Đường Phong trợn trắng mắt, nghĩ thầm cung chủ ngươi dầu gì cũng là cao thủ Thiên giai thượng phẩm, chút nhiệt độ này có là gì? Đừng nói cái chén nóng hơn nữa, cho dù đem chén chè hạt sen giội vào mặt nàng cũng không có việc gì. Bất quá hắn biết Phi Tiểu Nhã đang biểu hiện như một tiểu nữ hài trước mặt mình nên không vạch trần, cầm lấy tay cung chủ đại nhân thổi nhẹ mấy cái, hoi:
- Còn nóng không?
Phi Tiểu Nhã hạnh phúc như chim sẻ, lắc đầu nói:
- Không nóng.
- Đây là ngươi tự làm?
Đường Phong nhìn chén chè hạt sen hỏi, xác thực còn có chút bộ dáng, nhưng không biết mùi vị thế nào.
- Là Tứ Nương làm.
Phi Tiểu Nhã ăn ngay nói thật, nàng cũng biết năng lực của mình, nàng không thể một mình làm ra đồ ăn như thế này, cũng chỉ có Tứ Nương, quanh năm bôn ba bên ngoài nên phải tự làm đồ ăn cho mình, luyện được một thân trù nghệ. Phần bản lĩnh này, ngay cả Bạch Tiểu Lại cũng không có.
Lại tỷ thân là thiếu thành chủ Bạch Đế thành, ngày bình thường chỉ lo tu luyện, có khi nào tự mình động thủ nấu cơm sao?
- Bất quá chỉ một lần này, lần sau ta sẽ tự mình làm cho ngươi ăn.
Phi Tiểu Nhã mạnh miệng nói.
- Ta sẽ chờ.
Đường Phong không đả kích tinh thần tích cực của nàng.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status