Vô Thường

Chương 862: Hậu thủ của Chung gia. (Hạ)

/1679


- Không vấn đề gì
Đường Hổ cố nặn ra vẻ tươi cười
- Chỉ là chút nội thương thôi.
Nói gì thì nói hắn cũng là Thiên giai thượng phẩm. Dù mới tấn chức chưa được nửa năm, công lực cũng không tinh thuần nhưng cảnh giới đến mức độ này thì phản ứng với nguy hiểm cũng tương đối nhạy cảm. Ngay lúc bị Chung Bố Sở công kích hắn liền ngưng tụ ra hộ thể cương khí của mình, nếu không bị một Linh giai cao thủ đánh lén như thế thì hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ gì nữa.
Đường Phong cũng gấp rút đến bên người Đường Hổ, đặt hai ngón tay vào cổ tay hắn cẩn thận xem xét một phen. Trong những đệ tử của thế hệ trẻ Đường gia thì Đường Hổ để lại cho hắn ấn tượng cũng không tệ lắm, so với ca ca của hắn thì hiền lành hơn rất nhiều. Lúc này hắn bị thương Đương Phong thân là huynh đệ cũng nên quan tâm một chút mới phải đạo.
- Bất Tử Kim Đan đâu?
Đường Long vội vàng nhìn Đường Phong hô lên
- Nhanh, nhanh cho tiểu Hổ ăn vào.
Đường Phong không khỏi liếc mắt, Đường Hổ cũng nói:
- Đại ca, ta thực không có việc gì cả, chỉ cần điều dưỡng mấy tháng là được, việc gì phải lãng phí kim đan chứ?
- Nhị ca ngươi quan tâm quá nên loạn, đã nghĩ nhiều rồi...
Đường Phong nhàn nhạt nói, lập tức sờ tay vào ngực rút ra một lọ đan dược, nhét mấy hạt vào miệng Đường Hổ sau đó lại vận công giúp hắn hóa giải dược hiệu.
Chỉ cần những thuốc chữa thương thế này thì Đường Hộ đã không phải lo nữa rồi. Chẳng qua là kinh mạch và thân thể bị chút tổn thương thôi, không đến mức phải phục dụng Bất Tử Kim Đan.
Sau khi Đường Long nhìn Đường Phong nửa ngày lúc này mới dời mắt đi, tự mình kiểm tra thương thế của Đường Hổ một chút liền yên lòng.
Bất quá Đường Phong đoán sau khi trãi qua chuyện này thì nội tâm của vị Nhị ca này của mình nhất định sẽ có tâm kết. Không sao cả, hắn vốn cũng không chào đón mình, mình cũng chả cần nịnh nọt hắn làm gì.
Đường Tử Thư nói:
- Nhị ca, trước hết vẫn nên đưa Ngũ đệ về phòng để dưỡng thương đi.
- Thế nhưng ở đây. . .
Đường Long không khỏi có chút lo lắng.
- Nơi này đã có chúng ta, sau khi ngươi đưa Ngũ đệ về phòng lại quay lại cũng không muộn.
Sau khi Đường Long trầm tử cả nửa ngày, lúc này mới gật đầu nói:
- Tốt, đại ca vẫn một mực bế quan không ra, ở đây liền nhờ Tam đệ lưu ý nhiều hơn một chút, ta đi rồi sẽ quay lại ngay.
Nhìn chằm chằm vào thân ảnh rất nhanh đã đi xa của Đường Long đang ôm Đường Hổ, Đường Tử Thư khẽ cười một tiếng nói:
- Thập thất đệ, Nhị ca quan tâm huynh đệ của mình như vậy, ngươi hẳn cũng đã nhìn ra bản tính hắn thế nào rồi.
Đường Phong khẽ cười cười, không nói gì cả. Quả thật người có thể khẩn trương vì huynh đệ như vậy, nhất định không phải là người lãnh huyết rồi. Nhưng cũng phải xem đối tượng khiến hẳn khẩn trương là ai. Đường Hổ là thân đệ đệ của hắn, nếu đổi là người khác chỉ sợ sẽ không được như vậy. Có lý nào chỉ vì một chút nội thương mà bắt mình phải đưa ra Bất Tử Kim Đan chứ?
Đây chính là một cái mạng! Dùng đúng nơi có thể cứu được một mạng người đấy.
Ở một mảnh đất hoang cách Đường Gia Bảo ngoài nghìn dặm, chín vị Linh giai cao thủ phân thành hai phe đối lập nhau. Đường gia có bốn vị, Chung gia năm vị, ánh mắt cừu thị của hai bên chạm nhau trên không, tràng diện giương cung bạt kiếm.
- Không đúng! Không đúng!
Đường Duệ nhìn qua những người tới của Chung gia nội tâm thầm nói. Năm người này của Chung gia căn bản không có chút chiến ý nào cả, nói cách khác, bọn hắn không hề muốn chiến đấu. Vậy bọn hắn dẫn nhóm người mình đến đây chính là để chuẩn bị cho một nhóm nhân thủ khác của bọn hắn.
Chung gia đến cùng còn che dấu lực lượng gì mới có thể cướp được Tinh Thần Thiên Nguyên Quả dưới sự phòng thủ của mấy chục Thiên giai ?
Chẳng lẽ là vị Linh giai cao thủ cuối cùng Chung Sơn của Chung gia? Không có khả năng. Dựa theo tin tức Đường Đính Thiên mang về, Chung Sơn lần trước bị thương rất nặng, không điều dưỡng mấy tháng thì không thể nào chiến đấu được, mà giờ mới qua được bao lâu chứ?
Vậy sẽ là ai? Sức chiến đấu của Chung gia đã xuất động không sai biệt lắm, theo đạo lý thì ngươi Chung gia hẳn phải không còn dư lực để đi đoạt Tinh Thần Thiên Nguyên Quả mới đúng chứ. . .
- Không tốt!
Đường Duệ đột nhiên nghĩ thông suốt, ngoài miệng hét lớn một tiếng.
- Sao thế?
Đường Ngạo quay đầu hỏi.
Đường Duệ oán hận nhìn chằm chằm vào Chung Bố Sở, nói ra từng chữ:
- Đường gia. . . Có nội gian!
- Cái gì?
Đường Ngạo cũng không khỏi động dung.
- Ha ha ha ha!
Chung Bố Sở điên cuồng cười một tiếng:
- Trí tuệ của Đường Duệ quả nhiên danh bất hư truyền, bất quá lão thất phu, ngươi đã biết quá muộn rồi!
Khóe miệng Đường Duệ tràn đầy đắng chát, cười khổ một tiếng:
- Chung Bố Sở, thủ đoạn của ngươi thật là cường đại, vậy mà lại có thể thuyết phục cao tầng của Đường gia ta làm phản gia tộc, ngươi rất giỏi!
Có thể khiến năm vị Linh giai của Chung gia biết chính xác những an bài của bốn vị Linh giai Đường gia thì địa vị của tên nội gián này cũng không thấp, nếu không thì không thể cam đoan xác suất thành công của kế hoạch này được. Loại người này chỉ có thể là cao tầng của Đường gia, không phải trưởng lão thì cũng là chấp sự, chỉ có những nhân tài của thế hệ trước mới khiến người khác không nghi ngờ thôi.
Chung Bố Sở cười nói:
- Đường Duệ, chẳng ai hoàn mỹ cả, mỗi người đều có nhược điểm. Ngươi cho rằng mỗi người của Đường gia đều trung thành và tận tâm với gia tộc sao? Chỉ cần đưa ra đủ lợi ích thì hắn cũng sẽ phản bội gia tộc thôi. Huống chi Đường Duệ ngươi lần này lại sai rồi, không phải lão phu thuyết phục hắn làm phản mà là hắn tự tìm đến cửa muốn hợp tác với lão phu đấy.
- Hắn là ai?
Đường Duệ trầm giọng hỏi.
- Nói cho ngươi biết có ý nghĩa gì sao?
Chung Bố Sở khẽ lắc đầu
- Đường Duệ, giờ Đường gia đã thua rồi. Bất quá yên tâm, ta sẽ thay Đường gia ngươi thanh lý môn hộ. Đến lúc đó cả sáu miếng Tinh Thần Thiên Nguyên Quả đều sẽ rơi vào tay ta, ha ha ha ha!
Đường Duệ cười lạnh một tiếng nói:
- Chung Bố Sở ngươi tính toán thật tốt! Phản đồ của Đường gia thì Đường gia sẽ tự mình thanh lý, không cần ngươi tới khoa tay múa chân đâu! Muốn cầm Tinh Thần Thiên Nguyên Quả, phải xem hôm nay ngươi còn mạng mang về không rồi hẳn nói!
Lời vừa rơi xuống, một cái Băng Phượng và một đầu Giao Long huyết hồng đột nhiên thành hình mang theo khí thế không gì địch nổi dũng mãnh nhào đến năm vị Linh giai cao thủ của Chung gia. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Chung Bố Sở thu lại khuôn mặt tươi cười, trầm giọng nói:
- Tản ra, không cần phải chính diện giao phong với nó. Thần binh chi uy, Linh giai không thể nào cản được!
Băng Phượng nhẹ thanh minh một tiếng, vang tận mây xanh. Nhiệt độ trong phương viên hơn trăm dăm đột nhiên hạ thấp xuống, mặt đất liền hình thành một mảng băng sương trăng noãn nhanh chóng lan tràn ra bốn phía, băng phong vạn lý.
Trên bầu trời. . . Tuyết rơi.
Từng bông tuyết chừng móng tay chậm rãi rơi xuống, đầu tóc bạc của Diệp Dĩ Khô khẽ tung bay trong gió tuyết, tà váy trắng tinh lay động trong cơn liệt phong. Nàng nhắm mắt lại, khẽ mở cặp môi đỏ mọng, thanh âm nỉ non tựa mộng ảo truyền đến tai của mỗi người:
- Thiên kiếm!

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status