Thế nhưng là trải qua lần lần tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi, chị ta phát hiện Triệu Nam Thiên không phải một người yếu duốid dễ có thể dễ dàng bị khống chế, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.
Về phần em họ có thể giải quyết Triệu Nam Thiên trong vòng ba tháng hay không, trong lòng chị ta cũng không chắc lắm.
Bởi vì Triệu Nam Thiên mang đến cho chị ta một cảm giác, cùng những bảo vệ không giống nhau.
Trong văn phòng Trưởng phòng Uông, Khổng Như Nguyệt là người đầu tiên mở miệng: “Anh Thiên, sao lại đi lâu như vậy, có phải là chị ta gây khó khăn cho anh hay không?”
Trưởng phòng Uông ho nhẹ một tiếng, Nguyệt: “Đây là công ty, cô cần phải chú ý dùng từ! Cũng là vì công việc, cái gì gọi là làm khó hay không làm khó?”
Khổng Như Nguyệt thè lưỡi, cô chính là không thích trưởng phòng Khương, lấy việc công trả thù riêng, kéo bè kết phái, có cái gì không thể nói?
Chẳng qua là đã Trưởng phòng Uông lên tiếng, cô cũng sẽ không cãi lại.
Triệu Nam Thiên giải thích nói: ”Không có gì, chính là nói một chút công việc với trưởng phòng Khương.”
Nói xong, Triệu Nam Thiên đưa hồ sơ đang cầm trên tay tới.
Trưởng phòng Uông nhăn mày, mặc dù đã được thăng lên phó đội trưởng, nhưng phía sau lại nhiều hơn hai chữ tạm thời, hơn nữa còn nhiều ra ba tháng thử việc?
Dựa theo những gì mà chị ấy đã đã thương lượng cùng trưởng phòng Khương trước đó, hẳn là sẽ không phát sinh ra loại kết quả này, xem ra vừa rồi hẳn là đã đã xảy ra chuyện gì đó mà chị không biết.
Không đợi Trưởng phòng Uông mở miệng lần nữa, Khổng Như Nguyệt bên kia đã thở phì phò nhảy dựng lên: “Ai da cái cô trưởng phòng Khương này thật sự là quá ghê tởm, một đội phó mà thôi, lại còn muốn thêm chức vụ tạm thời, thật sự là quá ghê tởm!”
Trưởng phòng Uông không làm gì được, dứt khoát hỏi Triệu Nam Thiên: “Mới vừa rồi có phải là đã xảy ra chuyện hiểu lầm gì không?”
Triệu Nam Thiên cũng không có giấu diếm, đem hai người đối thoại một năm một mười nói ra.
Khổng Như Nguyệt kinh ngạc che miệng lại, không nghĩ tới lại là trưởng phòng Khương chủ động vươn cành ô liu, mà lại bị Triệu Nam Thiên ở trước mặt uyển chuyển cự tuyệt.
Vậy thì không trách được rồi, trưởng phòng Khương bị mất mặt, khẳng định sẽ gây khó khó dễ cho Triệu Nam Thiên.
Trưởng phòng Uông chần chờ một lát, sau đó mới giống như cười mà không phải cười hỏi: “Cô ta mở ra điều kiện hậu đãi cho cho cậu như thế, sao cậu lại không đáp ứng? Kỳ thật tôi cũng rất thưởng thức cô ta, nếu như cậu đồng ý đi theo cô ta, việc phát triển sau này khẳng định là không thể thể thiếu.”
Triệu Nam Thiên có gì nói nói đó nói: “Vì sao tôi phải đồng ý với chị ta? Chị mới là chị của tôi, chẳng lẽ tôi còn phân biệt không được ai xa ai gần?”
Trưởng phòng Uông không biết nên khóc hay cười: “Tốt tên tiểu tử thối nhà cậu, lúc nào thì tôi thành chị của cậu?”
Triệu Nam Thiên nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói: “Chị nhìn tôi này, tôi là anh trai nuôi của Khổng Như Nguyệt, Khổng Như Nguyệt gọi chị là chị, vậy tôi có phải là cũng nên gọi theo như vậy không?”
Trưởng phòng Uông lắc đầu, dường như ngầm thừa nhận: “Hai người các người đó, thật sự là một đôi cổ linh tinh quái, tuyệt phối!”
Nói xong, chị ấy lại nhắc nhở: ”Triệu Nam Thiên, không dối gạt gì cậu, nếu như cậu muốn làm gì đó thì nhất định phải mau chóng! Tôi sẽ lấy lý do thân thể khó chịu, làm cho lệnh điều động của cấp trên trên chậm lại một chút, cho nên tình cảnh của chúng ta xem như là là cùng cảnh ngộ, hơn nữa thời gian mà cấp trên cho cho tôi, chỉ sợ cũng không được ba tháng!”
Về phần em họ có thể giải quyết Triệu Nam Thiên trong vòng ba tháng hay không, trong lòng chị ta cũng không chắc lắm.
Bởi vì Triệu Nam Thiên mang đến cho chị ta một cảm giác, cùng những bảo vệ không giống nhau.
Trong văn phòng Trưởng phòng Uông, Khổng Như Nguyệt là người đầu tiên mở miệng: “Anh Thiên, sao lại đi lâu như vậy, có phải là chị ta gây khó khăn cho anh hay không?”
Trưởng phòng Uông ho nhẹ một tiếng, Nguyệt: “Đây là công ty, cô cần phải chú ý dùng từ! Cũng là vì công việc, cái gì gọi là làm khó hay không làm khó?”
Khổng Như Nguyệt thè lưỡi, cô chính là không thích trưởng phòng Khương, lấy việc công trả thù riêng, kéo bè kết phái, có cái gì không thể nói?
Chẳng qua là đã Trưởng phòng Uông lên tiếng, cô cũng sẽ không cãi lại.
Triệu Nam Thiên giải thích nói: ”Không có gì, chính là nói một chút công việc với trưởng phòng Khương.”
Nói xong, Triệu Nam Thiên đưa hồ sơ đang cầm trên tay tới.
Trưởng phòng Uông nhăn mày, mặc dù đã được thăng lên phó đội trưởng, nhưng phía sau lại nhiều hơn hai chữ tạm thời, hơn nữa còn nhiều ra ba tháng thử việc?
Dựa theo những gì mà chị ấy đã đã thương lượng cùng trưởng phòng Khương trước đó, hẳn là sẽ không phát sinh ra loại kết quả này, xem ra vừa rồi hẳn là đã đã xảy ra chuyện gì đó mà chị không biết.
Không đợi Trưởng phòng Uông mở miệng lần nữa, Khổng Như Nguyệt bên kia đã thở phì phò nhảy dựng lên: “Ai da cái cô trưởng phòng Khương này thật sự là quá ghê tởm, một đội phó mà thôi, lại còn muốn thêm chức vụ tạm thời, thật sự là quá ghê tởm!”
Trưởng phòng Uông không làm gì được, dứt khoát hỏi Triệu Nam Thiên: “Mới vừa rồi có phải là đã xảy ra chuyện hiểu lầm gì không?”
Triệu Nam Thiên cũng không có giấu diếm, đem hai người đối thoại một năm một mười nói ra.
Khổng Như Nguyệt kinh ngạc che miệng lại, không nghĩ tới lại là trưởng phòng Khương chủ động vươn cành ô liu, mà lại bị Triệu Nam Thiên ở trước mặt uyển chuyển cự tuyệt.
Vậy thì không trách được rồi, trưởng phòng Khương bị mất mặt, khẳng định sẽ gây khó khó dễ cho Triệu Nam Thiên.
Trưởng phòng Uông chần chờ một lát, sau đó mới giống như cười mà không phải cười hỏi: “Cô ta mở ra điều kiện hậu đãi cho cho cậu như thế, sao cậu lại không đáp ứng? Kỳ thật tôi cũng rất thưởng thức cô ta, nếu như cậu đồng ý đi theo cô ta, việc phát triển sau này khẳng định là không thể thể thiếu.”
Triệu Nam Thiên có gì nói nói đó nói: “Vì sao tôi phải đồng ý với chị ta? Chị mới là chị của tôi, chẳng lẽ tôi còn phân biệt không được ai xa ai gần?”
Trưởng phòng Uông không biết nên khóc hay cười: “Tốt tên tiểu tử thối nhà cậu, lúc nào thì tôi thành chị của cậu?”
Triệu Nam Thiên nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói: “Chị nhìn tôi này, tôi là anh trai nuôi của Khổng Như Nguyệt, Khổng Như Nguyệt gọi chị là chị, vậy tôi có phải là cũng nên gọi theo như vậy không?”
Trưởng phòng Uông lắc đầu, dường như ngầm thừa nhận: “Hai người các người đó, thật sự là một đôi cổ linh tinh quái, tuyệt phối!”
Nói xong, chị ấy lại nhắc nhở: ”Triệu Nam Thiên, không dối gạt gì cậu, nếu như cậu muốn làm gì đó thì nhất định phải mau chóng! Tôi sẽ lấy lý do thân thể khó chịu, làm cho lệnh điều động của cấp trên trên chậm lại một chút, cho nên tình cảnh của chúng ta xem như là là cùng cảnh ngộ, hơn nữa thời gian mà cấp trên cho cho tôi, chỉ sợ cũng không được ba tháng!”
/800
|