Trên bàn chỉ có Triệu Nam Thiên không thích xã giao, chẳng qua là ba người đều âm thầm xem anh làm trung tâm, một bữa cơm ăn cũng rất náo nhiệt.
Từ khai tiệc đến kết thúc, hai giờ trôi qua rất nhanh.
Sau bữa ăn Triệu Nam Thiên thanh toán hết, hết thảy hơn một triệu hai, không có vượt chỉ tiêu.
Còn chưa kịp đợi anh tạm biệt, Vương Như Nguyệt liền kéo cánh tay anh không buông: “Không cho phép đi, bữa cơm hôm nay tôi nhường cậu, nhưng mà đi uống rượu thì cậu cũng đừng mong tranh với tôi!”
“Còn đi uống rượu? Hay là thôi đi?” Triệu Nam Thiên nhìn đồng hồ, đã gần tám giờ rồi.
Nếu như là ba người đàn ông còn được, nếu như có thêm một bảo bối như Vương Như Nguyệt ở bên cạnh, trong lòng anh cũng bắt đầu có chút dao động.
Danh nghĩa chị nuôi không có chút cản trở nào, chỉ là một sợi dây chắn ngang trong lòng mà thôi, lỡ như sau khi say rượu lại vượt qua ranh giới, về sau làm sao có thể đối mặt với Vương Như Nguyệt, làm sao đối mặt Tô Mục Tuyết?
Triệu Nam Thiên từ chối nói: “Này này, hai người các cậu cùng chị Như Nguyệt đi uống đi, tôi thì không đi được.
Vương Như Nguyệt không buông tha: “Ngươi dám đi? Tôi nói cho cậu biết, tôi có một tin tức tốt phải nói cho cậu, nếu như cậu không đến, cũng đừng hối hận!”
“Vậy ngày mai chị hãy nói cho tôi cũng được.”
“Cậu nghĩ hay lắm, ngày mai tôi sẽ không nói, đây chính là chuyện tốt không cần làm mà cũng kiếm được tiền!”
Triệu Nam Thiên ngay tại vì tiền sầu muộn, nghe thấy lời này thì con mắt đều sáng lên: “Chị nói thật sao?”
Vương Như Nguyệt ăn chắc Triệu Nam Thiên, ngoắc ngón tay nói: “Lề mề chậm chạp, đến cùng có đi hay không?”
Triệu Nam Thiên do dự một chút rồi quay người đi theo.
Nơi uống rượu cũng không xa, Vương Như Nguyệt cũng không có dự định lái xe, dẫn bốn người trực tiếp rời đi.
Khi ở trên đường đi, chị chủ động kéo tay Triệu Nam Thiên, không coi ai ra gì đi ở phía trước.
Vương Như Nguyệt vốn là dáng người cao gầy, lại thêm cách ăn mặc, quần áo rất có phẩm vị, đứng ở bên cạnh Triệu Nam Thiên căn bản nhìn không ra tuổi thật, từng chút từng chút mùi nước hoa không ngừng phiêu đãng trong không khí, dẫn đến rất nhiều ánh mắt của người qua đường.
Từ Minh cùng tiểu Ngũ trông mong theo ở phía sau, chỉ là có vài phần ghen tị.
Triệu Nam Thiên không cảm thấy có cái gì đáng ghen tị, Vương Như Nguyệt cơ hồ đem cả người sức nặng trên người đều treo ở trên người anh, nặng cũng không nặng, chẳng qua là đi lại ở giữa khó tránh khỏi có chút lơ đãng ma sát cùng va chạm.
Anh chính là đang ở độ tuổi huyết khí phương cương, lại thêm đã uống một chút rượu, khỏi phải nói phải nhịn đến đau khổ cỡ nào.
Triệu Nam Thiên theo bản năng muốn né tránh chị ấy, kết quả Vương Như Nguyệt tựa như là kẹo da trâu, làm sao đều không vung được.
Vương Như Nguyệt phát giác được động tác của Triệu Nam Thiên, nhíu mày hỏi: “Cậu làm gì vậy? Chán ghét tôi à?
Triệu Nam Thiên ho nhẹ một tiếng, nhắm mắt nói: “Không phải… Này này, chị Như Nguyệt, có như thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng đã là người đã có gia đình, chị cũng phải suy tính cho cảm thụ của tôi một chút đi chứ!”
Vương Như Nguyệt lơ đễnh: “Thế nào, không phải là chị chỉ ôm cánh tay của cậu thôi à? Lại không có làm gì cậu! Nhìn không ra mà, chậc chậc chậc… Đàn ông lớn xác như vậy, lại bị vợ quản nghiêm đến như vậy sao?”
Từ khai tiệc đến kết thúc, hai giờ trôi qua rất nhanh.
Sau bữa ăn Triệu Nam Thiên thanh toán hết, hết thảy hơn một triệu hai, không có vượt chỉ tiêu.
Còn chưa kịp đợi anh tạm biệt, Vương Như Nguyệt liền kéo cánh tay anh không buông: “Không cho phép đi, bữa cơm hôm nay tôi nhường cậu, nhưng mà đi uống rượu thì cậu cũng đừng mong tranh với tôi!”
“Còn đi uống rượu? Hay là thôi đi?” Triệu Nam Thiên nhìn đồng hồ, đã gần tám giờ rồi.
Nếu như là ba người đàn ông còn được, nếu như có thêm một bảo bối như Vương Như Nguyệt ở bên cạnh, trong lòng anh cũng bắt đầu có chút dao động.
Danh nghĩa chị nuôi không có chút cản trở nào, chỉ là một sợi dây chắn ngang trong lòng mà thôi, lỡ như sau khi say rượu lại vượt qua ranh giới, về sau làm sao có thể đối mặt với Vương Như Nguyệt, làm sao đối mặt Tô Mục Tuyết?
Triệu Nam Thiên từ chối nói: “Này này, hai người các cậu cùng chị Như Nguyệt đi uống đi, tôi thì không đi được.
Vương Như Nguyệt không buông tha: “Ngươi dám đi? Tôi nói cho cậu biết, tôi có một tin tức tốt phải nói cho cậu, nếu như cậu không đến, cũng đừng hối hận!”
“Vậy ngày mai chị hãy nói cho tôi cũng được.”
“Cậu nghĩ hay lắm, ngày mai tôi sẽ không nói, đây chính là chuyện tốt không cần làm mà cũng kiếm được tiền!”
Triệu Nam Thiên ngay tại vì tiền sầu muộn, nghe thấy lời này thì con mắt đều sáng lên: “Chị nói thật sao?”
Vương Như Nguyệt ăn chắc Triệu Nam Thiên, ngoắc ngón tay nói: “Lề mề chậm chạp, đến cùng có đi hay không?”
Triệu Nam Thiên do dự một chút rồi quay người đi theo.
Nơi uống rượu cũng không xa, Vương Như Nguyệt cũng không có dự định lái xe, dẫn bốn người trực tiếp rời đi.
Khi ở trên đường đi, chị chủ động kéo tay Triệu Nam Thiên, không coi ai ra gì đi ở phía trước.
Vương Như Nguyệt vốn là dáng người cao gầy, lại thêm cách ăn mặc, quần áo rất có phẩm vị, đứng ở bên cạnh Triệu Nam Thiên căn bản nhìn không ra tuổi thật, từng chút từng chút mùi nước hoa không ngừng phiêu đãng trong không khí, dẫn đến rất nhiều ánh mắt của người qua đường.
Từ Minh cùng tiểu Ngũ trông mong theo ở phía sau, chỉ là có vài phần ghen tị.
Triệu Nam Thiên không cảm thấy có cái gì đáng ghen tị, Vương Như Nguyệt cơ hồ đem cả người sức nặng trên người đều treo ở trên người anh, nặng cũng không nặng, chẳng qua là đi lại ở giữa khó tránh khỏi có chút lơ đãng ma sát cùng va chạm.
Anh chính là đang ở độ tuổi huyết khí phương cương, lại thêm đã uống một chút rượu, khỏi phải nói phải nhịn đến đau khổ cỡ nào.
Triệu Nam Thiên theo bản năng muốn né tránh chị ấy, kết quả Vương Như Nguyệt tựa như là kẹo da trâu, làm sao đều không vung được.
Vương Như Nguyệt phát giác được động tác của Triệu Nam Thiên, nhíu mày hỏi: “Cậu làm gì vậy? Chán ghét tôi à?
Triệu Nam Thiên ho nhẹ một tiếng, nhắm mắt nói: “Không phải… Này này, chị Như Nguyệt, có như thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng đã là người đã có gia đình, chị cũng phải suy tính cho cảm thụ của tôi một chút đi chứ!”
Vương Như Nguyệt lơ đễnh: “Thế nào, không phải là chị chỉ ôm cánh tay của cậu thôi à? Lại không có làm gì cậu! Nhìn không ra mà, chậc chậc chậc… Đàn ông lớn xác như vậy, lại bị vợ quản nghiêm đến như vậy sao?”
/800
|