Vô Tự Thiên Thư

Chương 163: THIÊN NHẤT THẦN THÚ

/230


Truyền thuyết nhiều năm trước, có một vị thần tộc từng nghĩ tới muốn cứu Phượng Hoàng Thần, hắn phá vỡ cánh cửa cấm khu, cũng không sợ hãi Thuần Dương Thiên Hỏa, nhưng khi hắn đi đến mê cung, nhưng dù chết sống cũng không thể đi vào, sau khi nghiên cứu suốt một trăm năm, hắn đành ảo não tuyên bố: " Mê cung này, cũng không thuộc về thiên địa năm giới, nếu không ta tuyệt đối sẽ không biết. Hay a, trong vòng năm giới mà cũng có thứ ngay cả ta cũng không biết, điều này thật không còn thiên lý nữa! Nha đầu Cửu Thiên Huyền Nữ kia là từ đâu đến đây?"

Vị thần tộc này, chính là Trí Tuệ Thần mà Tiểu Khai từng gặp qua.

Trí Tuệ Thần là một người cố chấp, hắn cho rằng cởi chuông cần phải tìm người buộc chuông, hắn phá không xong, cũng chỉ có thể đi tìm Cửu Thiên Huyền Nữ, nhưng hắn tìm, mới hách nhiên phát hiện một vấn đề: Cửu Thiên Huyền Nữ đã biến mất.

Bầu trời thiên hạ, ba gian năm giới, Cửu Thiên Huyền Nữ cứ như vậy mà biến mất, vô luận thế nào cũng tìm không thấy.

Thẳng đến lúc này, cả chuyện xưa đã lặng yên lộ ra một ý vị âm mưu.

Cửu Thiên Huyền Nữ đến tột cùng là vì cái gì mà phong ấn Phượng Hoàng Thần? Cô ta đến tột cùng đã đi đâu? Này hết thảy không ai biết được.

Chuyện xưa kể đến đây, coi như là kết thúc, Tiểu Khai nghi vấn đầy bụng, nhưng tìm không ra đáp án, hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện: " Ân, theo cách nói của các ngươi, chẳng lẽ Phượng Hoàng Thần cũng bị vây ở chỗ này?"

Phượng hoàng mỹ nữ gật đầu nói: " Đúng vậy, tổ tiên của chúng ta bị vây ở chỗ này."

Tiểu Khai nói: " Có thể đưa chúng ta đi nhìn xem không?"

Phượng hoàng mỹ nữ thản nhiên cười nói: " Tại sao không thể?"

Địa phương Phượng Hoàng Thần bị phong ấn, không phải ở trên mặt đất, mà là ở trên trời. Bây giờ nói thế nào Tiểu Khai cũng ở cảnh giới nguyên lực xanh nước biển, có thể so sánh với cao đẳng ma tộc, đi theo đám phượng hoàng không ngừng bay cao, nhưng thật ra cũng không cố hết sức, Tiểu Trúc lại không được, phượng hoàng mỹ nữ hiện ra bổn tướng, ý bảo Tiểu Trúc ngồi lên trên, nâng nàng bay lên, túc túc bay chừng thời gian một chén trà, tốc độ đám phượng hoàng cực nhanh, Tiểu Khai tính toán ít nhất cũng đã cao mấy vạn thước, mới xa xa nhìn thấy ở địa phương lơ lửng đang phiêu phù một viên cầu đỏ bừng, hào quang nóng cháy chiếu xuống, sáng đến mức không thể mở mắt ra, phảng phất cả vòm trời bị hồng quang mãnh liệt chiếu thành biển lửa. Theo hào quang đại thịnh, sự nóng rực đến đau đớn hạ xuống, hoàn hảo hắn và Tiểu Trúc đều mang theo thần khí, nóng rực này chỉ chợt lóe, đã bị chắn bên ngoài cơ thể.

Tiểu Khai vội nhắm mắt lại, cả kinh hít một hơi, thấp giọng nói: " Sao giống như nhìn mặt trời vậy?"

Phượng hoàng mỹ nữ phát ra tiếng cười thanh thúy: " Đây là Thuần Dương kết giới chỗ của tổ tiên, nhìn qua giống như là mặt trời mà thôi."

Nàng hốt nhiên nhớ tới một chuyện, nói: " Ta lại quên, ở chỗ này các ngươi căn bản không thể mở mắt, nào, ta tặng ngươi một cây linh mao."

Nàng nói xong, quay đầu, dùng chiếc cánh dài bứt lấy hai cây linh mao, một cây cấp Tiểu Khai, một cây cây đưa Tiểu Trúc, nói: " Dán nó vào mi tâm là được."

Linh mao vào tay ấm áp và mềm mại, Tiểu Khai dán nó lên đỉnh đầu, linh mao phảng phất có chất dính dán chặt vào, nhất thời, trước mắt tối sầm lại, hào quang màu đỏ nhất thời biến mất, Tiểu Khai lại ngẩng đầu nhìn Thuần Dương kết giới vẫn còn đọng trên đỉnh đầu, mặc dù vẫn hồng rực như trước, nhưng cũng không cảm thấy chói mắt nữa.

Đảo mắt, mọi người đã bay tới phía dưới viên cầu, hai phượng hoàng bên cạnh giữ lấy cánh tay Tiểu Khai, không tránh không né, quay về viên cầu trực tiếp chàng tới. Bên tai " hô lạp lạp" một trận, viên cầu phảng phất như chất lỏng, bị mọi người phá tan thành một cái lỗ, mọi người thuận lợi trùng vào bên trong viên cầu, hạ xuống đất, chân dẫm lên trên viên cầu, lần này lại không còn giống chất lỏng, mà là giống mặt đất cứng thật sự. Tiểu Khai biết trong thiên địa ảo diệu vô cùng, cho nên cũng không quái lạ, chỉ là nhanh chóng xoay đầu tìm kiếm tung tích của Phượng Hoàng Thần.

" Ngươi xem, đó là tổ tiên." Phượng hoàng mỹ nữ hóa thành hình người, đưa tay phất một cái, hỏa quang trong viên cầu bị nàng ép trầm xuống, nhất thời hiện ra một pho tượng phía sau biển lửa.

" Oa!" Tiểu Khai và Tiểu Trúc nhất thời kêu to.

Pho tượng này đúng là hình dáng của một con phượng hoàng đang tung cánh muốn bay lên, cả thân thể dài chừng trăm thước, quán thông cả viên cầu, cánh phượng thất thải ban lan(bảy màu chiếu rọi), hỏa quang hùng hùng thăng đằng lên, mà con phượng hoàng đang ngang nhiên mà đứng, chiếc cổ thon dài tuyệt đẹp ưu nhã như thiên nga, sắc thái của lông vũ sau gáy càng huyến lệ đến khó thể diễn tả, hai ánh mắt lòe lòe sáng lên, phảng phất như đang giương mắt nhìn Tiểu Khai, mặc dù không phải loài người, nhưng ánh mắt kia lại tràn ngập sự kiệt ngao và cao ngạo khó nói nên lời.

Đây là một trong năm đại thần tộc, Phượng Hoàng Thần a...

Tiểu Khai nhịn không được nhớ lại tình hình lúc gặp Chư Cát Thần Hầu tại tu chân giới, hầu tử ngày đó uy phong thế nào, mà tạo hình của Phượng Hoàng Thần này cũng tuyệt không dưới hầu tử.

Phượng hoàng mỹ nữ nhìn thấy hai người có bộ dáng này, hiển nhiên thập phần vui vẻ, cười nói: " Tổ tiên được xưng là thần tộc xinh đẹp nhất trong năm giới, rất ít có người nhìn thấy lão nhân gia mà không tán thưởng, mặc dù bị Cửu Thiên Huyền Nữ phong ấn ở chỗ này, nhưng dung nhan khí độ của tổ tiên cũng không yếu bớt chút nào."

Tiểu Khai nhịn không được đi ra phía trước, tinh tế dò xét.

Phong ấn của Cửu Thiên Huyền Nữ phi thường kỳ lạ, cả thân hình Phượng Hoàng Thần phảng phất như bị biến thành pho tượng, thoạt nhìn không hề có cảm giác như là da thịt máu huyết, mà vị trí hai móng của hắn, thế nhưng còn điêu khắc hai chữ viết cực kỳ nhỏ, Tiểu Khai nghiêng gần xem, đó chính là chữ viết bóp méo cổ quái, không sai biệt gì với chữ trên Vô Tự Thiên Thư, cũng không khác mấy với chữ viết trong Phá Thư, hiển nhiên là văn tự của thần, chỉ tiếc Tiểu Khai không nhận ra.

Phượng hoàng mỹ nữ giải thích: " Đó là hình xăm khi tổ tiên đản sanh, chính là Sáng Thế Thần tuyên khắc bốn chữ " Thiên Nhất Thần Thú"."

Tiểu Khai chấn kinh rùng mình một cái, quay phắt đầu lại, thất thanh nói: " Cái gì, Thiên Nhất Thần Thú!"

Phượng hoàng mỹ nữ nháy mắt, kinh ngạc nói: " Đúng vậy a."

" Nhưng..." Nghi hoặc trong đầu Tiểu Khai càng ngày càng thịnh, đột nhiên nghĩ tới Tô Ái Địch, nói: " Các ngươi không phải là Phượng Hoàng bộ tộc hay sao, tại sao lại có quan hệ tới Thiên Nhất Thần Thú?"

" Nga, là ta sơ sẩy rồi." Phượng hoàng mỹ nữ giật mình cười nói: " Hai chữ phượng hoàng này, là do tam giới tôn xưng chúng ta, kỳ thật, Sáng Thế Thần tứ dư cho cái tên, đó là Thiên Nhất Thần Thú."

Tiểu Khai càng hồ đồ: " Vì sao?"

" Ngươi chưa từng nghe qua sao?" Phượng hoàng mỹ nữ cười nói: " Phượng hoàng chính là sinh vật thuần hỏa tính, đại biểu cho cảnh giới cao nhất của lửa trong năm giới, vốn Sáng Thế Thần sáng tạo vạn vật, kim mộc thủy hỏa thổ năm đại nguyên lực đều quy chúc, nhưng Thuần Dương Thiên Hỏa siêu việt Vô Căn Thiên Hỏa, đây là vi phản ý chí của Sáng Thế Thần, Sáng Thế Thần vốn muốn hủy diệt Phượng Hoàng bộ tộc, một lần nữa tạo vật, nhưng tổ tiên lại là sinh vật xinh đẹp nhất năm giới, là sáng tạo đắc ý nhất của Sáng Thế Thần, Sáng Thế Thần thật không nỡ hủy diệt. Hắn nghĩ tới nghĩ lui, đã Thuần Dương Thiên Hỏa vi phản Sáng Thế quy tắc, vậy thì dùng thủy áp chế, vì vậy, thủy có thể khắc hỏa, đã như vậy, thì ban cho tổ tiên một cái tên, tên là Thiên Nhất Thần Thú."

Trong đầu Tiểu Khai rối loạn, đột nhiên nghĩ ra một vấn đề: " Vậy Phượng Hoàng bộ tộc các ngươi, có cừu oán với rồng đen không?"

Phượng hoàng mỹ nữ nói: " Đương nhiên không có."

Tiểu Khai nghĩ nghĩ, nhíu mày nói: " Nhưng long phượng vẫn luôn tề danh, nói không chừng bọn họ có tranh đấu, hoặc là không phục nhau, từng đánh nhau?"

Phượng hoàng mỹ nữ lắc đầu nói: " Theo tổ tiên nói, Sáng Thế Thần lúc sáng tạo, vốn là muốn để cho long phượng hai tộc đều tự nắm giữ nước lửa nguyên lực, nhưng tổ tiên vừa xuất thế, Thuần Dương Thiên Hỏa lại trực tiếp siêu việt Vô Căn Thiên Hỏa, Sáng Thế Thần không muốn thiên vị, nên cũng không tứ dư Băng Phách Chi Tinh cho rồng đen, mà là trực tiếp cấp cho rồng đen Long Chi Không Gian, độc lập tiếp giáp cả tam giới, cứ như vậy, lực lượng cảnh giới của rồng đen mặc dù không bằng tổ tiên, nhưng cũng có lĩnh vực khổng lồ của chính mình, nói tóm lại, lực lượng vượt qua tổ tiên, Sáng Thế Thần cũng không muốn thiên vị, hắn nghĩ tới nghĩ lui, rốt cuộc nghĩ ra một chiêu, đó là làm cho rồng đen vĩnh viễn không có được hậu duệ, hơn nữa, chỉ có thể ở lại Long Chi Không Gian, cả đời không thể hoàn toàn rời khỏi Long Chi Không Gian, cứ như vậy, tổ tiên và rồng đen mặc dù không phục nhau, nhưng căn bản cả cơ hội tỷ thí cũng không có, ngươi nói, bọn họ làm sao có mâu thuẫn được chứ?"

Tiểu Khai ngập ngừng nói: " Vậy...Phách Hạ...Bí Hý..chẳng lẽ không phải là hậu duệ của rồng?"

Phượng hoàng mỹ nữ nhịn không được a a cười: " Long sinh chín đứa con bất đồng, đó là do hắn tùy tiện tìm sinh linh cấp thấp linh tinh rồi tứ dư huyết mạch dựng dục mà thành, lực lượng mỗi người yếu ớt vô cùng, mà năng lực sinh sản lại dị thường cường hãn, cũng giống như cỏ dại rẻ tiền, nên ngay bản thân Long Thần cũng không thừa nhận mấy đứa con này của hắn, làm sao có thể tính là hậu duệ thuần chủng chứ? Nói đến đây, trong năm giới chỉ có mỗi rồng đen này, hắn muốn tìm đồng loại để song tu cũng không có cơ hội, thì làm sao có thể sinh ra hậu duệ thuần chủng đây?"

Tiểu Khai hoàn toàn hồ đồ.

Cổ Thiên Y chính là Thiên Nhất Thần Thú, mà Tô Ái Địch cũng là Thiên Nhất Thần Thú, hai cha con này vốn là tử cừu của Bá Cách gia tộc, nhưng Cổ Thiên Y còn đầu phục Tê Bì Nhĩ Bá Cách, còn xem Tê Bì là tri kỷ, ngược lại lại cùng Vong Xuyên Quân rồng đen kết hạ thâm thù, thậm chí không tiếc lấy Tô Ái Địch làm ái thiếp của mình.

Chuyện này đến tột cùng là sao?

Tiểu Khai nghĩ tới nghĩ lui, chỉ cảm thấy đầu óc rối loạn, rốt cuộc nghĩ không ra, nhịn không được liên tục than thở, phượng hoàng mỹ nữ nhìn thấy, kinh ngạc nói: " Ngươi có nghi vấn gì, có thể hỏi ta."

Tiểu Khai nhịn không được lại hỏi: " Vậy trong ma giới, còn có Phượng Hoàng bộ tộc tồn tại không?"

Phượng hoàng mỹ nữ thở dài, lắc đầu, lại gật đầu, mang theo điểm không xác định nói: " Theo lý thuyết...Phượng Hoàng bộ tộc thuần túy không còn tồn tại, nhưng lúc ấy Cửu Thiên Huyền Nữ động thủ cũng có chút đột ngột, khó nói sẽ không có chút đồng loại có huyết mạch đạm bạc, sẽ bị xem nhẹ đi..." Nàng nhịn không được nhìn Tiểu Khai, hồ nghi nói: " Ngươi hỏi việc này làm gì?"

Tiểu Khai nhìn mỹ nữ trước mắt, trong lòng cảm thấy tính tình của Phượng Hoàng bộ tộc thật ra rất tốt, theo thái độ vừa rồi đối với hai người mình, nhìn ra được, lúc mới đầu còn hoài nghi mình là người của Bá Cách gia tộc, mặc dù lời nói xung đột, nhưng cũng không động thủ. Đã như vậy, mình cũng không ngại nói thẳng!

Hắn cắn răng nói: " Thật không giấu giếm, ta từng bắt được một ma tộc, người đó xưng là Thiên Nhất Thần Thú, chẳng biết có phải là đồng loại của các ngươi không."

Phượng Hoàng mỹ nữ kinh hãi nói: " Ở nơi nào?"

Tiểu Khai trực tiếp lấy ra Vạn Uẩn Bình, đổ lên mặt đất, Cổ Thiên Y lăn đi ra, hai chân khoanh lại, ngồi trên mặt đất, đang yên lặng vận công, không ngờ được thả ra cũng không biết.

Những phượng hoàng đang vây xem có chừng hơn hai mươi người, đồng loạt hít sâu một hơi, hồi lâu một có một người mang theo thanh âm run rẩy nói: " Đúng vậy...hắn...hắn chính là đồng loại của chúng ta!"

Vừa dứt lời, phía sau có một phượng hoàng bước tới, đưa tay nhẹ nhàng vỗ lên đỉnh đầu Cổ Thiên Y, nhất thời một cỗ nhiệt lưu vô sắc từ trên đỉnh đầu Cổ Thiên Y truyền vào, Cổ Thiên Y toàn thân run lên, đột nhiên nhảy dựng, trợn mắt quát: " Là ai? Tại sao lại biết công pháp độc môn của ta..."

Lời nói tới đây thì dừng lại, Cổ Thiên Y trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy Phượng Hoàng tộc nhân đứng khắp bốn phương tám hướng, vẻ mặt ngay lập tức vạn biến, miệng há ra rồi hợp, hợp lại há ra, trong cổ họng " tạp tạp" vang lên, cũng rốt cuộc nói không ra một chữ.

Tiểu Khai cười hắc hắc, nhắc nhở nói: " Uy, sao không nói gì đi chứ?"

Cổ Thiên Y lúc này mới tỉnh táo lại, lui ra sau một bước, " sang" một tiếng, phi kiếm phóng lên cao, cả giận nói: " Rốt cuộc ngươi là người phương nào? Muốn làm gì với Bá Cách gia tộc ta?"

Tiểu Khai đau lòng chỉ thở dài, căn bản không thèm nhìn phi kiếm trên bầu trời, trực tiếp chỉ những phượng hoàng: " Ngươi hỏi bọn họ đi."

Phượng Hoàng mỹ nữ thản nhiên cười, vươn bàn tay xuất một chiêu lên không trung, phi kiếm của Cổ Thiên Y mềm nhũn hạ xuống, rơi xuống trong tay nàng, nàng cúi đầu nhìn xem phi kiếm, thở dài: " Không được, ngay cả cánh cửa của Thuần Dương Thiên Hỏa ngươi còn chưa tới a..."

Cổ Thiên Y hoàn toàn phát mộng, ha ha nói: " Thuần Dương Thiên Hỏa? Đó là vật gì vậy?"

Tiểu Khai quay đầu, cùng Tiểu Trúc nhìn nhau cười, hai người đi tới dưới chân Phượng Hoàng Thần ngồi xuống, lại nhìn xem xa xa đang diễn kịch tình " cốt nhục đoàn tụ".

Bên kia quả nhiên làm được thực vui vẻ, Cổ Thiên Y khi thì rống to, khi thì sợ hãi, trong lúc hỗn loạn nói chuyện với đám phượng hoàng, túc túc nửa giờ mới chậm rãi bình tĩnh trở lại, Tiểu Khai nhìn thấy Cổ Thiên Y ở xa xa ngoắc mình, lúc này mới chậm rãi kéo Tiểu Trúc tiêu sái đi qua.

" Lão phu trịnh trọng giải thích với ngươi." Cổ Thiên Y thật ra cũng là người tiêu sái: " Lão phu hồ đồ nửa cuộc đời, nhờ có ngươi đưa ta đến nơi đây, hôm nay mới hiểu được mọi chuyện, ai...." Hắn vô hạn cảm khái lắc đầu: " Lão tặc Tê Bì kia ngày đó nghĩa bạt vân thiên thu lưu ta, ta còn nghĩ hắn là nhân vật anh hùng chính thức, ai ngờ...ai ngờ hắn lại mang dụng tâm hiểm ác như thế!"

Dụng tâm của Tê Bì đích xác có điểm ác độc, dựa theo lời nói của Cổ Thiên Y, hắn muốn Cổ Thiên Y mang theo Bàn Cổ Phủ tiến vào cấm khu thu tập Phượng Hoàng Lệ, phải biết rằng trong cấm khu là Thuần Dương Thiên Hỏa, Tê Bì mặc dù trong tay có Bàn Cổ Phủ, nhưng vẫn sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu có Cổ Thiên Y thì khác, trên người Cổ Thiên Y có phượng hoàng huyết mạch, mặc dù yếu ớt, nhưng cũng miễn cưỡng xem như là Phượng Hoàng bộ tộc, Thuần Dương Thiên Hỏa sẽ không làm hắn tổn thương, nếu Cổ Thiên Y thực có thể làm tốt chuyện này, thì sau này việc thu tập Phượng Hoàng Lệ sẽ không làm cho Bá Cách gia tộc âu sầu nữa.

Ác tâm nhất chính là, để cho một người, là người của Phượng Hoàng tộc đi đến thu thập nước mắt của chính đồng loại mình, chuyện này quả thực có điểm ác độc đến quá đáng.

" Phượng Hoàng Lệ kia đến tột cùng là thứ gì vậy?" Tiểu Khai đã tò mò thật lâu, lần này Cổ Thiên Y nhắc tới, hắn rốt cuộc không nhịn được nữa: " Rốt cuộc làm sao lấy được?"

Phượng Hoàng mỹ nữ cười nói: " Phượng Hoàng bộ tộc chúng ta là sinh linh thuần hỏa tính, cả đời không thể gặp nước, nhưng mỗi một phượng hoàng trước khi chết có thể lưu lại ba giọt Phượng Hoàng Lệ, ba giọt lệ này tuy là chất lỏng, nhưng so với ngọn lửa mãnh liệt nhất trên đời còn phải mãnh liệt hơn nhiều lắm, chính là tinh túy của Thuần Dương Thiên Hỏa, nếu dùng để luyện khí, đó là tài liệu tối trân quý của thiên hạ, nếu dùng đối chiến, đó là lợi khí cứng rắn nhất, nếu có một giọt Phượng Hoàng Lệ trong người, tu luyện công pháp hỏa tính càng là tăng nhanh bội lần, huống chi Cửu Thiên Huyền Nữ Hài của Bá Cách gia tộc, phải nhờ vào Phượng Hoàng Lệ mở ra, cho nên, Phượng Hoàng Lệ là vật mà Bá Cách gia tộc cần phải có."

Tiểu Khai càng tò mò: " Vậy các ngươi vì sao phải đưa Phượng Hoàng Lệ cho Bá Cách gia tộc? Nếu không giao, bằng vào lực lượng của các ngươi, chẳng lẽ Bá Cách gia tộc có thể đoạt đi được hay sao?"

Phượng Hoàng mỹ nữ thở dài, vẻ mặt trầm trọng: " Phượng Hoàng Lệ là tinh hoa của tộc nhân, chúng ta tự nhiên không muốn chắp tay tặng người, nhưng kết giới đáng chết này...."

Kết giới đáng chết này, là do chính Cửu Thiên Huyền Nữ thiết trí, có một quy tắc ác độc, phàm những sinh linh sống ở đây, tuổi thọ không vượt quá ba ngàn năm, mà trước khi chết tinh hoa tẫn tang, ngưng kết thành Phượng Hoàng Lệ, nơi này thuộc không gian độc lập, cũng không nằm trong vòng quy tắc của năm giới, không có luân hồi, không có chuyển thế, điểm chết người chính là, nơi này không cho phép tồn tại bất cứ chất lỏng nào, nếu không sẽ dẫn phát sự nổ mạnh kịch liệt.

Cho nên Phượng Hoàng Lệ giá trị liên thành, đối với những phượng hoàng bị nhốt trong kết giới, chẳng những không phải bảo bối, ngược lại còn là tạc đạn tùy lúc dẫn phát nổ mạnh, bọn họ phải tìm một con đường bỏ đi mấy giọt lệ này, miễn cho dẫn phát tai nạn.

Đến lúc này, sẽ đến phiên Bá Cách gia tộc xuất đầu.

Trong kết giới có một thông đạo kỳ diệu, nó có thể đem Phượng Hoàng Lệ thông qua không gian cổ quái đi tới bên ngoài mê cung, sua đó do người của Bá Cách gia lấy đi. Trong quá trình này, cũng không lo lắng tiết lộ con đường ra mê cung, cũng không lo lắng người của Phượng Hoàng tộc bất lợi với truyền nhân của Bá Cách gia tộc, hết thảy đều do quy tắc của kết giới vận tác, một đời một đời, một năm một năm, đảo mắt đã không biết trải qua bao nhiêu thời đại. Đương nhiên, bản thân Phượng Hoàng Thần không bị quy tắc này ước thúc, thần tộc trời sinh sẽ cùng thiên địa đồng thọ.

" Năm nay, ta vừa lúc hai ngàn chín trăm chín mươi chín tuổi, qua thêm một năm, ta sẽ phải chết, nước mắt của ta, cũng sẽ bị Bá Cách gia tộc lấy đi." Phượng Hoàng mỹ nữ lộ ra một nụ cười khổ sáp: " Ta nghe các tiền bối nói, Thiên Nhất Thần Thú chúng ta vốn phải được cùng thiên địa đồng thọ."

Tiểu Khai và Tiểu Trúc không nói gì, trong lòng cũng có chút thê lương, Phượng Hoàng bộ tộc vốn là ân sủng của Sáng Thế Thần, nhưng bây giờ, lại giống như là loài động vật trâu bò được người dưỡng nuôi, nghe thật có chút thê thảm.

Tiểu Khai đột nhiên nhớ ra một chuyện, nói: " Mê cung bên ngoài ta biết cách đi, nếu các ngươi muốn đi ra, ta có thể mang các ngươi đi."

Phượng Hoàng mỹ nữ kinh ngạc nhìn hắn, nói: " Ngươi biết cách đi ra mê cung?"

Tiểu Khai cười nói: " Bằng không chúng ta làm sao tiến đến?"

Phượng Hoàng mỹ nữ ngạc nhiên nói: " Nhưng tòa mê cung, ngay cả Trí Tuệ Thần còn không vào được, ngươi làm sao biết?"

Tiểu Khai nói: " Không phải Trí Tuệ Thần có nói qua sao, mê cung này không thuộc năm giới, sự thật, nó vôn thuộc một thế giới khác, đó chính là thiên tượng quỹ tích của thế giới đó, thế giới kia, tên là Diệt Thế Chi Môn."

Phượng Hoàng mỹ nữ càng khiếp sợ, trong miệng thì thào niệm: " Diệt Thế Chi Môn." vài lần, mới nói: " Ngươi có đi qua một thế giới khác hay sao?"

Tiểu Khai a a cười nói: " Đích xác may mắn đi qua vài lần."

Tiểu Trúc ở một bên lặng lẽ nhìn hắn, nghĩ thầm: " Ngươi đang trêu chọc họ thì có, cái gì mà may mắn đi qua vài lần, rõ ràng là tùy thời mà đi, đó không phải giống như là hậu hoa viên nhà ngươi đó sao?"

Phượng Hoàng mỹ nữ kinh ngạc nhìn pho tượng Phượng Hoàng Thần ngây người, mới thấp giọng nói: " Xem ra ngươi đúng là một người được thần lựa chọn."

Tiểu Khai cười nói: " Cái gì là người được thần lựa chọn?"

Phượng Hoàng mỹ nữ nói: " Trước khi Sáng Thế Thần ngủ say, trong năm giới lưu lại vô số phục bút, chỉ cần mở ra một cái trong đó, sẽ một đường gặp kỳ ngộ không ngừng, cơ duyên không dứt, cuối cùng tới chí cao chi cảnh, hoàn thành sứ mạng do Sáng Thế Thần di lưu lại, ngươi thân là nhân loại, lực lượng thấp kém, thực lực yếu ớt, nhưng lại hết lần này tới lần khác có lui tới với rồng đen, Chư Cát Thần Hầu, này hiển nhiên không chỉ là nhờ vào vận khí mà thôi, ngươi tất nhiên là người được thần lựa chọn trong thiên mệnh."

Lời nói này của nàng thật ra mới mẻ, Tiểu Khai nhớ tới ngày đó tình cảnh gặp mặt Chư Cát Thần Hầu, hầu tử đã nói qua, Tiểu Khai tất nhiên sẽ tiến vào đệ ngũ giới, trở thành tồn tại cao nhất sánh vai với hắn, nói như thế, vận mệnh của mình trong u minh đã có tuyển định? Tiểu Khai nghĩ tới đây, trong lòng rất là tò mò, nhịn không được lại nói: " Vậy ngươi có biết sứ mạng của ta rốt cuộc là gì không?"

" Ta đương nhiên không biết." Phượng Hoàng mỹ nữ lắc đầu nói: " Tâm tư của thần chúng ta làm sao đoán được, ngươi thân là người được thần lựa chọn, những bước đi luôn phải hoàn thành sứ mạng, bây giờ ngươi không biết, chỉ là bởi vì còn chưa tới lúc, việc này trong u minh đã sớm có định sổ, ngươi cần gì phải gấp?"

Nàng xem vẻ mờ mịt trên mặt Tiểu Khai, bỗng nhiên cười: " Trên người được thần lựa chọn luôn có kỳ tích phát sinh, nhưng ngươi thật ra không cần lo lắng bị nhốt chết ở chỗ này."

Tiểu Khai du nhiên nói: " Được rồi, ta mang bọn ngươi đi ra ngoài thôi."

Phượng Hoàng mỹ nữ thở dài nói: " Kết giới này, mặc dù ngươi biết làm sao đi ra, nhưng chúng ta thì không thể đi."

Nàng chỉ vào pho tượng Phượng Hoàng Thần đang tung cánh muốn bay lên: " Chỉ cần tổ tiên còn bị phong ấn ở chỗ này, chúng ta trọn đời không thể rời đi, đây là Thần Chi Nguyền Rủa của Cửu Thiên Huyền Nữ."

Tiểu Khai nháy mắt: " Ngươi muốn ta phá phong ấn cho Phượng Hoàng Thần?"

Phượng Hoàng mỹ nữ buồn bã cười: " Cơ duyên của ngươi chỉ thuộc về ngươi, không thể mang theo Phượng Hoàng bộ tộc chúng ta, bây giờ ngươi mang theo đồng bạn của ngươi đi ra mê cung, là có thể đi ra kết giới, còn chúng ta, có lẽ phải vĩnh cửu bị vây khốn ở đây rồi."

Nàng nhìn Cổ Thiên Y, lại nói: " Mời ngươi mang hắn đi ra ngoài đi, Phượng Hoàng huyết mạch trên người hắn cũng yếu ớt, xem ra Thần Chi Nguyền Rủa không có tác dụng đối với hắn."

Lời này vừa nói xong, trong Thuần Dương Kết Giới đột nhiên xuất hiện động tĩnh cực đại!

Thân thể cao lớn của Phượng Hoàng Thần đột nhiên vừa động.


/230

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status