Vô Tự Thiên Thư

Chương 35: THIÊN LÔI UY HIẾP

/230


Tiểu Khai khẩn trương hề hề nhìn địch nhân chung quanh, địch nhân chung quanh cũng khẩn trương hề hề nhìn hắn, cùng một thời gian đồng loạt dừng hết các động tác.

Trường hợp đang cực động đột nhiên biến thành cực tĩnh, những mỹ nữ không nháy mắt nhìn Tiểu Khai, mỗi người đều có vẻ như muốn lao tới, nhưng không có một ai dám đi tới đầu tiên.

Không phải vì cái gì khác, mà thật sự là vì Tiểu Khai vừa mới thể hiện ra thân pháp kinh người, đám hồ ly này, bởi vì công pháp đã bị thất truyền và thân là yêu quái tu luyện nên chứa nhiều hạn chế, thủy chung vẫn không thành tài, nhưng dù sao các nàng cũng đã sống được nhiều tuổi, tầm mắt vẫn có, với thân pháp vừa rồi của Tiểu Khai, loại tốc độ, loại này tung hoành giữa vạn quân, đã sớm làm cho đám hồ ly cảm thấy rét lạnh, nhất là những hồ ly lớn tuổi, trong lòng đã âm thầm có sự so sánh giữa Tiểu Khai và chưởng môn Nga Mi trong truyền thuyết.

Thật sự là không thể không biết, đã dọa họ nhảy dựng, vừa so sánh, các nàng đã cảm thấy vô hạn khủng bố khi phát hiện, vị đệ tử Nga Mi thần bí này, theo thân pháp vừa rồi bộc lộ, không hề kém hơn đương kim chưởng môn Nga Mi Tuyết Phong, càng đáng sợ chính là , hắn vừa rồi hoàn toàn không có xuất thủ qua, một mực bỏ chạy, nếu hắn chỉ xuất thủ một chút, phỏng chừng không có bất luận kẻ nào chống đỡ được một kích.

Trời ạ, vậy thế nào mà lại có một cao nhân thế này chạy đến?

“ Ngươi..các ngươi đừng tới đây, cẩn thận đừng chọc giận ta đó.” Tiểu Khai bắt đầu khoa trương hù dọa.

“ Ngươi..ngươi hãy bó tay chịu trói đi, chúng ta có hơn ba mươi người nga.” Trung niên mỹ phụ thanh âm đã nhỏ đi.

“ Ta..ta sẽ không nhận thua đâu, ta khuyên các ngươi hay là thả ta đi.” Con mắt của Tiểu Khai xoay chuyển, tìm tới tìm lui vẫn không thấy một lỗ hổng, bốn khối tảng đá lớn đã phong kín đại sảnh.

“ Ngươi không nhận thua cũng không được, đừng ép chúng ta sử dụng chí cao trận pháp trong truyền thuyết Hồ tộc Vạn Hồ Triêu Tông, đến lúc đó ngươi hồn phi phách tán, không phải là chúng ta nguyện ý nga.” Trung niên mỹ phụ nuốt ngụm nước bọt, nói: “ Chúng ta có hảo sinh chi đức, ngươi mau bó tay chịu trói, chúng ta cam đoan không giết ngươi, thế nào?”

“ Hắc hắc, ngươi cho ta là đứa ngốc hay sao?” Tiểu Khai đã xem qua không ít bộ phim trên tivi, loại âm mưu tam lưu này, hắn phá hẳn: “ Hãy bớt lời thừa đi, nếu không muốn diệt tộc, mau phóng ta ra ngoài, người tu chân có hảo sinh chi đức, ta cũng không muốn tạo sát nghiệt.”

Song phương nhìn nhau hồi lâu, xem ra không thể thỏa thuận, trung niên mỹ phụ khoát tay chậm rãi nói: “ Đã như vậy, Hồ tộc chúng ta phải phụng bồi thôi.”

Tiểu Khai không biết làm sao, cắn răng nói: “ Đến đây đi, đừng trách ta không thương hương tiếc ngọc.”

Hơn ba mươi mỹ nữ cùng nhau xông tới, Tiểu Khai từng bi ai nghĩ tới một chuyện thế này: “ Nếu đang ở trên giường thì tốt biết bao nhiêu.” Nghĩ hết vấn đề này thì hắn phải mượn ra tuyệt chiêu cuối cùng của mình: Trấn Nguyên Thiên Phù.

Trấn Nguyên Thiên Phù, được xưng có thể vây khốn Tuyết Phong, sau khi xuất ra uy lực vô cùng, mắt nhìn thấy sáu mươi mấy cánh tay và đùi muốn lao tới, bỗng nhiên trong lúc đó một cỗ lực lượng cường đại từ cơ thể Tiểu Khai bộc phát ra, nhất thời đem tất cả lực lượng công kích chấn bay trở về, ngay sau đó đám hồ ly này cũng không bay trở lại, bởi vì cỗ lực lượng này trong nháy mắt đã từ lực lượng bài xích biến thành lực lượng hấp dẫn toàn bộ lôi kéo các nàng trở lại, sau đó, Tiểu Khai thần kỳ chợt lóe, đã vọt đến bên ngoài trung tâm chiến đấu, mà tất cả đám hồ ly đều bị vây quanh bởi một vòng hào quang sáng chói.

Vòng hào quang này lóe ra bạch quang, vô số phù hào quái dị bên trên hào quang đang phiêu động, thoạt nhìn chỉ là một tầng vụ khí nhàn nhạt, nhưng trong vụ khí này vô luận chư vị hồ ly giãy dụa thế nào đều rung chuyển không được phân hào, làn da các nàng chỉ cần chạm vào quang giới, đã bị hung hăng bắn ngược trở về, dùng sức càng lớn thì bị bắn ngược càng lớn, trong tích tắc, Trấn Nguyên Thiên Phù hóa thành trận pháp, những âm thanh oanh yến vang lên lao tao thành một mảnh.

“ Hừ hừ, là do các ngươi bức ta thôi.” Tiểu Khai nhìn thấy Trấn Nguyên Thiên Phù nổi lên tác dụng, cuối cùng thở dài một hơi, vỗ vỗ tay, nói: “ Vốn ta còn muốn buông tha, nhưng các ngươi lại dám đối với ta như vậy, ta đây cũng không thèm khách khí nữa.”

“ Ngươi muốn thế nào?” Trung niên mỹ phụ lộ vẻ sầu thảm nói: “ Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đem Hồ tộc chúng ta đuổi tận giết tuyệt hay sao chứ? Bộ tộc của chúng ta vẫn dốc lòng tu luyện, cho tới bây giờ cũng không có ngộ thương nhân loại, thậm chí cũng chưa có đi qua trần thế, các ngươi là người tu chân làm vậy thì còn gì gọi là chính đạo?”

Tiểu Khai vừa mới trở về từ giây phút sống chết, muốn nói trong bụng không có tức giận thì là giả, mặc dù hắn cũng không muốn giết người, nhưng bây giờ ta cầm đao, ngươi là cá, đương nhiên phải cẩn thận đe dọa ngươi một phen, Tiểu Khai hắc hắc hắc cất lên một trận cười gian: “ Chính đạo? Chính đạo là cái gì? Ta nói cho các ngươi, ta không phải là kẻ tu chân chính đạo nga, ta bắt đám tiểu hồ ly các ngươi, chuẩn bị để luyện chế pháp bảo, vừa lúc pháp bảo của ta cần phải có bảy bảy bốn mươi chín hồn phách yêu quái, sau khi đem các ngươi luyện hóa, thì đã đủ rồi.”

Thần sắc của trung niên mỹ phụ càng trắng bệch như tờ giấy, ngữ khí mềm nhũn: “ Hồ tộc nhất mạch của chúng ta, đến đời này của chúng ta cũng đã vô cùng đơn bạc, xin thỉnh thượng tiên lưu lại cho chúng ta một chút huyết mạch, đại ân đại đức trên dưới Hồ tộc vĩnh viễn không quên.”

“ Lưu lại một chút huyết mạch?” Tiểu Khai hắc hắc cười, nhìn đám hồ ly từ trên xuống dưới: “ Có chỗ tốt gì không? Chuyện không có lợi, ta mặc kệ không cần.”

Trung niên mỹ phụ kinh ngạc chừng vài giây, mới bi phẫn cắn răng: “ Có, có lợi.”

“ Nga, ngươi nói xem.” Tiểu Khai hứng thú nói.

Trung niên mỹ phụ kéo tiểu Hân bên người qua, sau đó lại kéo hai cô gái giữ cửa kia, nói: “ Thượng tiên mời xem, đây là ba nha đầu có căn cốt tốt nhất của Hồ tộc nhất mạch đời này, tiểu Hân có trăm năm đạo hạnh, mà Đằng Na Thuật danh liệt thứ hai trong Hồ tộc ta, bực thiên phú này cũng không hề có người thứ hai, mà Vô Song và Vô Đối hai nha đầu này, càng là trời sinh tâm ý tương thông, liên thủ sáng lập một bộ đồng thể song tu thuật, là bí thuật chưa từng có trước đó của Hồ tộc ta, ba nha đầu này chính thức đều có thân thể hồ mị, trời sinh mị cốt, đối với một người tu chân mà nói, nguyên âm nữ tử của các nàng đều là đại bổ vật khả ngộ mà không thể cầu a!”

Thần tình của tiểu Hân và Vô Song, Vô Đối ba nha đầu đều bi phẫn, khóc ròng nói: “ Tộc trưởng, chúng ta nguyện ý cùng Hồ tộc cùng sống cùng chết, cũng không nguyện ý bị người xấu này lăng nhục.”

Trung niên mỹ phụ thở dài một hơi, thanh âm bỗng nhiên nhu hòa, ép tới cực thấp: “ Bọn nha đầu, các ngươi phải nhớ kỹ, chỉ có còn sống mới có cơ hội báo thù, nhẫn nhục cầu sống không phải sỉ nhục, mà là quang vinh của Hồ tộc chúng ta.”

Ba tiểu nha đầu sửng sốt hồi lâu, rốt cuộc cùng gật đầu, thần sắc trên mặt đã nói lên sự quyết tuyệt không nên lời.

Tiểu Khai thật ra không đành lòng xem tiếp nữa, thở dài: “ Bỏ đi, bỏ đi, không chơi với các ngươi nữa, các ngươi xuất hiện đi.” Tay vung lên, Trấn Nguyên Thiên Phù đã tan thành mây khói, hơn ba mươi hồ ly tinh liền thoát khỏi trói buộc, rốt cuộc không thể đứng vững, liền cùng nhau ngã xuống.

“ Tiểu Khai đạo hữu, ngươi làm như vậy rất nguy hiểm đó.” Lão nhân vừa than thở kiệt hết nguyên khí lại xông ra: “ Bây giờ ngươi đúng là một con gà tay không yếu ớt, các nàng muốn giết ngươi, ngươi sẽ xong đời rồi.”

“ Không quan hệ.” Tiểu Khai không quan tâm lắc đầu: “ Ta xem mấy hồ ly này cũng thiện lương.”

Vừa mới dứt lời, chợt nghe một thanh âm rống giận: “ Ta liều mạng với ngươi!”

Tiểu Khai chợt quay đầu, liền nhìn thấy thân ảnh một nữ nhân dùng một loại tư thế chưa từng có từ trước tới nay đánh tới, mười ngón tay nhọn hoắc, móng tay dài thượt, đã quơ vào ngực hắn.

“ Dừng tay!” Phía sau vang lên những tiếng kêu sợ hãi của đám hồ ly tinh vừa được thả ra.

Trong phút chốc, Tiểu Khai bỗng nhiên hiểu được mình đã phạm vào sai lầm gì.

Vừa rồi đám hồ ly đến đuổi giết mình, cũng không phải toàn bộ hồ ly trong động, nơi phụ cận giường đá của lão bà bà kia, vẫn còn bốn hồ ly đang vây quanh, Trấn Nguyên Thiên Phù của mình mặc dù vây khốn đại đa số hồ ly, nhưng vẫn còn lọt lại bốn người này, mà một trong bốn hồ ly tinh này đang nhào tới quơ móng vuốt vào ngay ngực mình.

“ Ta kháo, bị chết rất là mệt a.” Đây là ý niệm duy nhất trong đầu khi Tiểu Khai tự cho là mình chết chắc.

Mười móng tay sắc bén, cứ như vậy xuyên qua áo ngoài của Tiểu Khai, đâm xuyên qua áo trong, sau đó đâm vào Vô Tự Thiên Thư trong lòng ngực.

“ Oanh long long!” Một tiếng sét đánh tinh không vô cùng cường đại!

Ổ hồ ly này nằm dưới mười thước đất tại bãi tha ma, theo lý thuyết mà nói thì sét đánh dù sao cũng không thể đánh tới, nhưng Vô Tự Thiên Thư quả thật là vật nghịch thiên, móng vuốt hồ ly vừa chạm vào Vô Tự Thiên Thư, thì có một đạo tinh không sét đánh xoát xoát đánh xuống tới, đạo sét đánh này không phải từ trên bầu trời đánh xuống, mà là trực tiếp theo nóc động chung nhũ thạch ngưng tụ đi ra, có lẽ trên thế giới này không ai hiểu được nguyên lý sét đánh có thể ngưng tụ vào chung nhũ thạch, nhưng không hề nghi vấn, thiên lôi này, chính là chém vị cao thủ hộ pháp Hồ tộc tên Hồ Nhất này thành một con nhím.

Một đạo sét đánh này bổ xuống đúng là kinh thiên động địa, Hồ Nhất hiện nguyên hình ngay hiện trường, hóa thành một con hồ ly màu đỏ lửa nằm hôn mê trên mặt đất, lông mao toàn thân dựng đứng, hàm răng nhọn đang há ra, chảy ra chất lỏng màu trắng.

Tất cả những người chứng kiến ở hiện trường đều cảm thấy một trận rét lạnh, đồng loạt rùng mình.

Hết thảy yêu quái tu luyện thành hình người bởi vì bản năng trời sinh, đối với lôi điện phi thường sợ hãi. Mà sau khi bọn họ có ý thức, bọn họ càng biết, thiên kiếp đáng sợ là vì mượn hình thức của lôi điện hàng lâm, mà yêu quái phải thừa nhận thiên kiếp, còn hơn loài người thập bội, cho nên Tiểu Khai lộng xuất ra một tinh không sét đánh, dừng ở trong mắt bọn họ, cơ hồ là khủng bố tận cùng.

Người nắm giữ lôi điện, ở trong mắt yêu quái, thì phải là thần.

Ngũ Lôi Thiên Tâm kiếm trận của phái Nga Mi sở dĩ có thể chấn nhiếp thiên hạ yêu ma, đúng là vì có thể bằng vào pháp lực trận pháp mà giáng xuống lôi điện, mà người tuổi trẻ thần bí này hắn không có làm gì, không niệm chú, chỉ vừa động một chút, lại có thể trống rỗng sinh ra lôi điện, nhưng rõ ràng lôi điện vạn vạn không có khả năng đả kích được xuống dưới mặt đất mười thước, đây lại là loại thần thông thế nào?

Cho nên lúc tộc trưởng Hồ tộc trung niên mỹ phụ nhìn Tiểu Khai, không phải là sợ hãi, mà là tuyệt đối sợ hãi: Thượng...thượng...thượng tiên...chuyện này...tuyệt đối là hiểu lầm. Nàng run lên, cố gắng hít thở, bộ ngực đầy đặn từ trên mặt đất chật vật đứng lên.

Hồ Nhất đáng thương còn đang nằm hôn mê trên mặt đất, nhưng không có sự cho phép của Tiểu Khai, đương nhiên không có một hồ ly nào dám đi tới thử xem nàng ta còn sống hay không.

Hiểu lầm cái gì? Tiểu Khai cũng có chút nổi giận, lúc nãy thiếu chút nữa là xong đời, nếu không phải có Vô Tự Thiên Thư nằm trong ngực, phỏng chừng mình đã trở thành một cỗ thi thể.

Là như thế này. Trung niên mỹ phụ gian nan nuốt ngụm nước bọt, cố nén sự sợ hãi trong lòng nói: Vừa rồi khi thượng tiên giải trừ giam cầm của chúng ta thì lại nói là không theo chúng ta chơi nữa, Hồ Nhất vừa nghe được thượng tiên nói những lời này, nghĩ là thượng tiên muốn xuất sát thủ, hắn cũng vì có lòng hộ tộc, đã bất chấp mọi thứ, không để ý mà xông lên. Trung niên mỹ phụ lặng lẽ nhìn thần sắc của Tiểu Khai, lại cẩn thận nói: Đương nhiên rồi, với đạo hạnh của nàng ta, muốn làm tổn thương ngài, khẳng định chỉ là trứng chọi đá, thượng tiên chỉ là tiện tay, liền..cấp...cấp..cấp cho một sự trừng phạt.

Trung niên mỹ phụ rõ ràng là đang khổ sở, Hồ Nhất thì cũng bị đánh chết rồi, nhưng nàng nghĩ tới nghĩ lui, nếu không muốn đắc tội vị tiên gia trước mắt này, cũng chỉ có thể dùng từ trừng phạt mà nói cho qua.

Tiếng Trung bát đại tinh thâm, thông qua ngôn ngữ nghệ thuật của một yêu tinh, đã nói ra vô cùng nhuần nhuyễn.

Tiểu Khai gật gật đầu, nhìn Hồ Nhất trên mặt đất: Các ngươi đi xem cô ta đi, ta khống chế không được khí lực, không biết cô ta có chết hay không.

Nghe câu đó, Hồ Nhị và Hồ Tam, Hồ Tứ vội vàng chạy tới ngồi xổm xuống bắt đầu xem xét.

Cũng may, còn một hơi thở. Hồ Tam ngẩng đầu nói với trung niên mỹ phụ: Cần phải lập tức trị liệu.

Trung niên mỹ phụ lại cẩn thận nhìn Tiểu Khai: Xin hỏi thượng tiên, chúng ta có thể đem cô ta xuống trị liệu được không?

Ách...đương nhiên có thể. Tiểu Khai kỳ lạ sờ sờ đầu: Nhanh đi xuống đi, nếu không không cứu sống được.

Trung niên mỹ phụ cảm kích nhìn hắn, lúc này mới phất tay bảo ba hồ ly đem Hồ Nhất đi xuống.

Đây là tác dụng của lực lượng tuyệt đối, năm phút trước, tất cả hồ ly còn đối với Tiểu Khai hô đánh hô giết, nhưng năm phút sau, Tiểu Khai đánh cho một hồ ly chết khiếp, sau đó lại cho phép người khác cứu giúp, vậy mà đám hồ ly còn cảm kích đến sát đất, nghĩ vị thượng tiên này mặc dù thực lực mạnh mẽ cũng không ỷ thế khinh người, thật sự là một người rất tốt.

Trường hợp kế tiếp thì có chút kỳ quái, không có một hồ ly nào dám tùy tiện nói chuyện, muốn cho Tiểu Khai tìm một cơ hội để nói lý do mình tìm đến cũng không có, những con hồ ly chỉ trơ mắt nhìn Tiểu Khai, đều cảm thấy một vị cao nhân như vậy không có lý do minh bạch thì sẽ không tìm tới, mà nghĩ cao nhân làm việc thì thường có thâm ý, khi cao nhân không chủ động biểu lộ ý tứ, thì làm kẻ yếu không có tư cách nói chuyện, cho nên các nàng mặc dù cảm thấy khó chịu, cũng không dám tỏ vẻ gì, chỉ chờ đợi cao nhân chỉ điểm, các nàng cũng không thể làm được gì. Nếu cao nhân muốn trầm mặc đến khi trời hoang đất già, thì lựa chọn duy nhất của các nàng chính là cùng cao nhân trầm mặc đến biển cạn đá vỡ.

Không khí âm lãnh chừng năm phút, Tiểu Khai rốt cuộc nhịn không được quay về trung niên mỹ phụ đặt câu hỏi: Xin hỏi...ngươi tên là gì?

Tiểu nhân tên là Hồ Vân Vũ. Trung niên mỹ phụ trăm phần trăm cho rằng Tiểu Khai ít nhất cũng có cấp bậc Tán tiên, phỏng chừng ít nhất cũng phải hơn một ngàn tuổi, cho nên lời nói khách khí vô cùng: Thượng tiên nếu không chê, có thể gọi tiểu nhân là Vũ nhi.

Toàn thân Tiểu Khai nổi da gà, nhìn thế nào cũng xem vị trung niên mỹ phụ này cỡ tuổi a di của mình, câu gọi Vũ nhi thật sự là đánh chết hắn cũng không nói ra lời, vì vậy lại hỏi: Cái...kia..hôm nay các ngươi muốn lấy Tạo Hóa Đan rốt cuộc là...

Vấn đề này vừa hỏi ra, các vị mỹ nữ cuối cùng cũng nhớ tới chính sự hôm nay, nhất thời đều lộ ra thần thái bi phẫn.

Hồ Vân Vũ há mồm, thở dài thật sâu, thấp giọng nói: Nguyên nhân có chút phức tạp, nếu thượng tiên có lời hỏi, Vũ nhi nguyện kể hết cho thượng tiên nghe.

Ân, nói đi. Tiểu Khai cuối cùng cũng tìm được chủ đề để nói, đặt mông ngồi lên ghế, nói: Ngồi xuống nói, ngồi xuống nói, không cần khách khí như vậy, bây giờ chúng ta đã là bằng hữu rồi, còn khách khí như vậy làm gì.

Bằng hữu? Ánh mắt Hồ Vân Vũ bỗng nhiên chợt sáng: Thượng tiên nguyện ý làm bằng hữu của chúng ta?

Đúng vậy, có vấn đề gì không? Tiểu Khai nói to: Ta cho tới bây giờ cũng không cho rằng yêu quái có gì xấu, ta xem các ngươi cũng thiện lương, làm bằng hữu thì có gì đâu.

Hồ Vân Vũ có chút không thể tin, cẩn thận hỏi: Chẳng lẽ thượng tiên không sợ những đồng đạo khác chê cười hay sao?

Hứ, có gì phải sợ chứ. Tiểu Khai giơ ngón tay giữa lên: Dù sao bọn họ cũng đã xem thường Thiên Tuyển Môn chúng ta.

Thiên Tuyển Môn? Người là người của Thiên Tuyển Môn? Cả động hồ ly bỗng nhiên sôi trào lên: Trời ạ ngài đúng là Thiên Tuyển Môn, chẳng lẽ...chẳng lẽ lão tổ tông lưu lại lời tiên đoán là thật hay sao?

Tiểu Khai kỳ lạ nhìn, liền phát hiện đám hồ ly này nhìn mình đã thay đổi, nếu nói vừa rồi là sợ hãi mang theo ánh mắt chờ đợi, bây giờ là thuần túy mang theo nhiệt tình sùng bái và tín ngưỡng.

Các ngươi không có việc gì chứ? Tiểu Khai nhịn không được lấy tay sờ vào trán Hồ Vân Vũ, nghiêng đầu nói: Không phát sốt a.

Hắn chỉ tùy tiện sờ sờ, không có ý tứ gì muốn chiếm tiện nghi, Hồ Vân Vũ mặc dù nhìn ra rất phong vận, bất quá có trời đất chứng giám, Tiểu Khai đối với nàng không có tà niệm gì cả, bất quá kỳ quái chính là, một lần sờ này của hắn làm cho gương mặt của Hồ Vân Vũ chợt hồng lên như lửa thiêu, ngượng ngùng như một cô gái đang cúi đầu, luôn miệng kêu lên: Trong lời tiên đoán có nói, cứu tinh của chúng ta có nhu cầu trên giường phi thường mãnh liệt, thượng tiên..thượng tiên nếu có yêu cầu gì với Vũ nhi..vô luận cỡ nào..hoang đàng..Vũ nhi đều có thể đáp ứng hết.

Nếu nói trên thế giới này có tộc quần nào am hiểu thuật câu dẫn nam nhân nhất, không hề nghi vấn đúng là hồ ly tinh, Hồ Vân Vũ vốn tuổi không còn nhỏ, nhưng một lần biểu hiện này lại có thể câu được trong lòng Tiểu Khai nhảy phanh lên một chút, hoàn hảo trong lòng Tiểu Khai chỉ có Tiểu Trúc, lập tức đè xuống tà niệm, liên tục lắc đầu: Đừng nói bậy, chúng ta nói chính sự.

Lời mặc dù nói như vậy, nhưng Tiểu Khai cũng bất đắc dĩ phát hiện, tất cả hồ ly tinh trong động, vô luận là lớn hay nhỏ, tựa hồ như bắt đầu phát ra phong vận, cả đám đều dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn mình, ngay cả ba cô tiểu hồ ly vừa rồi không nguyện ý đi theo mình như tiểu Hân và Vô Song Vô Đối tỷ muội, lúc này như đã phát hoa si, cái loại ánh mắt cô gái hoài xuân này, khiến cho Tiểu Khai vô luận thế nào cũng không sao tiếp tục bình tĩnh.

Hồ Vân Vũ mang theo điểm mất mác, lại mang theo chút u oán liếc mắt nhìn Tiểu Khai, thần thái trở nên đoan chính nói: Kỳ thật, chúng ta cần Tạo Hóa Đan, cũng không phải vì chính mình muốn dùng, mà là để hiến cho Thiên Vương thôi.

Thiên Vương, lại là một cái tên mới.

Tên này vừa nói ra, phần đông đám mỹ nữ đều lộ ra thần sắc bi phẫn bất đắc dĩ, Tiểu Khai âm thầm kinh ngạc, nghĩ người này thật uy phong, nhịn không được nói: Thiên Vương là ai?

Hồ Vân Vũ nói: Thượng tiên, nguyên do thập phần phức tạp, vừa lúc quan hệ đến thiên đại nguy cơ của Hồ tộc chúng ta lần này, nếu ngài có thời gian, Vũ nhi có thể giải thích lại cho ngài.

Ngươi nói đi. Tiểu Khai nói: Ta nghe đây.

Đám hồ ly nhìn nhau, trong lòng tràn đầy vui mừng, vị cao nhân đã nói ra lời này, hiển nhiên là định quan tâm nhàn sự rồi, mà một vị cao nhân cấp bậc Tán tiên thế này một khi nhúng tay, đại nguy cơ của Hồ tộc bên trong cũng tan thành mây khói.

Yêu tộc chúng ta từ xưa tới nay luôn bị chính đạo các phái nghiêm khốc đả kích, mắt thấy đã ngày càng suy yếu, rất nhiều tộc nhỏ đã bị diệt tuyệt, mà tộc quần chúng ta sở dĩ còn hậu nhân là bởi vì chúng ta không phải chỉ có một mạch Hồ tộc, mà là cùng mười bảy tộc quần hợp thành một liên minh rất lớn, tên của liên minh chính là Thập Bát Động. Thập Bát Động yêu tộc luôn cùng lui cùng tiến, cộng đồng phát triển, cùng nhau sinh sống, chống cự ngoại lực, lúc này mới sinh tồn cho tới bây giờ.

Hồ Vân Vũ dừng một chút, lại nói: Thập Bát Động chúng ta vốn mục đích rất hòa hợp, nhưng theo thời đại thay đổi, thực lực các tộc quần trở nên chênh lệch càng lúc càng lớn, vì vậy dần dần phân ra thành trận doanh mạnh yếu, Hổ tộc, Lang tộc thân thể cường hãn hợp thành một trận doanh, bắt đầu áp bách những tộc quần khác.

Thần thái của nàng bất đắc dĩ, lại có chút tức giận: Hồ tộc chúng ta mặc dù trời sinh thông minh, trí tuệ siêu nhân, nhưng đối với tu luyện giả chúng ta mà nói, càng thông minh, lại ngược lại càng dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, tâm ma luôn thừa dịp xâm nhập, rất khó tu luyện thành công, cho nên Hồ tộc luôn là kẻ yếu trong Thập Bát Động, hơn nữa nữ tử Hồ tộc chúng ta mỗi người đều mỹ mạo như hoa, càng làm cho những tộc quần khác khinh dễ, tỷ như Hổ tộc đã nhiều lần yêu cầu chúng ta tiến cống Hồ tộc xử nữ...những năm gần đây, Hồ tộc chúng ta gặp sự áp bách thật là...thật là khổ không chịu nổi, nhưng vì sự sinh tồn của tộc quần, chúng ta vẫn luôn nhẫn nhịn, thẳng đến hôm nay...

Ánh mắt nàng trộm nhìn Tiểu Khai, Tiểu Khai truy hỏi: Lần này làm sao?

Hồ Vân Vũ thở dài: Lúc này đây, một mạch của chúng ta rốt cuộc đã đi đến bước đường cùng rồi, bởi vì Hàn Ngọc Sàng(giường hàn ngọc) chúng ta luôn dùng để tu luyện đã bị hủy.

Tiểu Khai nghe được nhức đầu không thôi, chuyện này xem ra có điểm phức tạp: Hàn Ngọc Sàng là vật gì vậy? Vì sao Hàn Ngọc Sàng bị hủy thì các ngươi gặp bước đường cùng?


/230

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status