Vô Tự Thiên Thư

Chương 63: CẤM ĐỊA THẦN THÚ

/230


Khinh Hồng lại nói: “ Tiểu Khai ca ca, bây giờ chúng ta đi về gặp sư phó?”

“ Đương nhiên không được.” Tiểu Khai nói: “ Chúng ta nên chờ thêm một chút hãy trở về, như vậy mới chứng tỏ chúng ta thật thành tâm, dùng hết khí lực để làm việc.” Hắn tìm một tảng đá lớn sạch sẽ đặt mông ngồi xuống: “ Nào, Khinh Hồng, chúng ta nghỉ ngơi trong chốc lát nói sau, thuận tiện nhìn xem, vạn nhất Thiên Yêu đi tới ngay nơi này vừa lúc chúng ta bắt gặp, chúng ta cũng thuận tiện cấp cho Côn Lôn phái một chút hỗ trợ.”

“ Vậy bây giờ làm cái gì đây?” Khinh Hồng lo nghĩ, bỗng nhiên cười nói: “ Tiểu Khai ca ca, đã nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, nếu không....chúng ta đi vào Diệt Thế Chi Môn nhìn xem đi.”

Đang nói đến đó, chợt nghe trên núi ẩn ẩn truyền đến “ bành” một tiếng trầm muộn, phảng phất như đã xảy ra va chạm thật lớn, ngay sau đó một trận ồn ào lung tung từ xa xa truyền đến, Khinh Hồng nhảy dựng lên, nói: “ Tiểu Khai ca ca, nhất định là Thiên Yêu đến đây, chúng ta mau trở lại!”

Tiểu Khai giữ chặt nàng: “ Đừng đi, người ta không vui cho chúng ta hỗ trợ đâu.”

Khinh Hồng vội la lên: “ Sao lại vậy, chúng ta không đi lên, bọn họ sẽ bị Thiên Yêu tiêu diệt đó.”

Tiểu Khai nói: “ Từ từ đi, nhìn tình huống rồi nói sau, nếu Thiên Yêu thật sự lợi hại, bọn họ ít nhất cũng sẽ chạy xuống núi thôi, chúng ta bây giờ mà đi, bọn họ sẽ nghĩ là chúng ta coi thường bọn họ đó.”

Khinh Hồng ngẫm nghĩ cũng đúng, lại nhẫn nại ngồi xuống.

Nhưng nói ra cũng kỳ quái, trên núi ồn ào không tới mười phút, rồi yên tĩnh trở lại, Tiểu Khai và Khinh Hồng nghiêng lỗ tai cẩn thận lắng nghe, thanh âm gì cũng không nghe được, một mảnh tĩnh mật, theo gió nhẹ thổi tới phương hướng chỉ có mùi cỏ xanh hỗn hợp hương hoa ung dung mà đến, không có chút mùi máu, sao mà giống như có trận đánh nhau gì chứ.

“ Có phải chúng ta đã lầm rồi không?”

“ Chẳng lẽ tự họ hống lên thôi?”

“ Nếu không chúng ta đi tới xem thử đi?” Khinh Hồng nói: “ Vạn nhất xảy ra chuyện gì...”

“ Vậy đi thôi.” Tiểu Khai đứng lên, vỗ vỗ tay: “ Đi tới nhìn xem.”

Lần này hai người cũng không dám bay, sợ lại kích thích lòng tự tôn yếu ớt của phái Côn Lôn, hai người đi khá lâu, cuối cùng đi trở về Mê Tung Lâm, chỉ thấy Ba Vân Tử vừa rồi canh giữ đang nhuyễn nhuyễn bên bìa rừng, hai người chạy nhanh qua, chỉ thấy miệng của Ba Vân Tử miệng ngậm một đống vải, cẩn thận nhìn lên, đúng là đạo bào trên người hắn, lại nhìn lên, gương mặt Ba Vân Tử bị vẽ một con rùa đen, cái đầu rùa thật dài nằm ngay trên trán Ba Vân Tử, thoạt nhìn giương nanh múa vuốt, nhưng thật ra có vài phần hội họa tài năng, Tiểu Khai và Khinh Hồng nhìn nhau, nhịn không được “ vèo” nở nụ cười.

Tiểu Khai kéo miếng vải rách trong miệng Ba Vân Tử ra, hỏi: “ Sao lại thế này? Có phải là Thiên Yêu đến đây?”

“ Không biết a.” Ba Vân Tử vẫn nằm trên mặt đất không nhúc nhích, chỉ có hai mắt và miệng là có thể động: “ Ta chỉ cảm thấy có một trận gió mát, sau đó...sau đó đã thành như vậy rồi.”

Khinh Hồng giương mắt nhìn kỹ Ba Vân Tử một trận, nói: “ Tiểu Khai ca ca, hắn giống như bị người ta giam cầm, loại thủ pháp này ta xem có điểm quen thuộc, như là của Thục Sơn Phái.”

“ Như thế nào lại ra thêm một Thục Sơn phái nữa? Rõ ràng là Thiên Yêu a.” Tiểu Khai cảm thấy buồn bực: “ Bất quá Thiên Yêu nếu đã đến Côn Lôn, thì phải giết người mới đúng, sao lại chỉ giam cầm hắn thôi.”

“ Ân, ta cũng không xác định.” Khinh Hồng nói: “ Ta cũng chỉ là trước kia cùng đi với sư phó có gặp qua thủ pháp cấm chế của Thục Sơn đệ tử, có thể chỉ là cùng loại mà thôi.”

“ Chúng ta đi nhanh một chút.” Tiểu Khai lấy tay cầm ra tú hoa châm, nắm trong tay: “ Trên đường cẩn thận một chút, có thể có nguy hiểm.”

Núi Côn Lôn coi như là thánh địa tu chân nổi danh, vừa rồi hai người đi đến Mê Tung Lâm thì đã bị cản trở xuống núi, không thể nhìn thấy được toàn cảnh, lần này lên núi đối với Tiểu Khai mà nói thì cũng là lần đầu tiên.

Bây giờ vốn là lúc mùa hè, nhưng càng lên cao càng cảm thấy mát lạnh, khí hậu trên núi cứ mười thước lại biến đổi, trăm thước thì càng thay đổi nhiều hơn. Đường nhỏ lên núi càng quẹo đông quẹo tây, núi cao đá loạn tầng xuất bất tận, lại đi thêm mười phút, lại không ngờ xuất hiện tuyết trắng, lại tiếp tục đi tới thì toàn bộ tuyết trắng đã bao trùm giải đất.

Hai người một đường đi tới, nhưng lại không gặp một người nào, vô luận như thế nào cũng rõ ràng cảm thấy không tầm thường rồi, Tiểu Khai đột nhiên dừng lại, nói: “ Khinh Hồng, chúng ta đừng đi nữa, miễn cho trúng mai phục, hay là bay lên đi đi.”

“ Cũng tốt.” Khinh Hồng gật gật đầu, muốn phao xuất Thất Bảo Kim Thuyền, lại nghe Tiểu Khai cười nói: “ Không cần phiền toái như vậy, dùng phi kiếm của ngươi là được.”

“ Nhưng...nhưng phi kiếm ta không thể đưa ngươi đi nga.” Khinh Hồng nhìn Tiểu Khai, hốt nhiên đỏ mặt cười: “ Tiểu Khai ca ca, nếu ngươi thật muốn ngồi phi kiếm của ta...ta sẽ thử xem, nhưng ngươi nên ôm chặt ta, miễn cho phải rơi xuống.”

“ Không cần, ta cũng có phi kiếm.” Tiểu Khai đắc ý cười, đem Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm xuất ra, phiêu phù trước mặt hắn, chậm rãi hóa thành một cây thước bổng dài hai thước, Tiểu Khai bước lên: “ Ngươi dẫn đường, chúng ta đi.”

Khinh Hồng nhạy cảm chú ý, cây bổng bảo bối này hiện ra ẩn ẩn một tầng hào quang màu lam nhạt, mà ở nửa ngày trước vào thời điểm đối phó Thiên Yêu, cây bổng này là màu đen thuần túy, thực hiển nhiên, thông qua việc vừa rồi hấp thu Huyền Thiết Kim Cương giới của phái Côn Lôn, cây bổng này đã tiến hóa.

Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm vốn không thể phi hành, trải qua âm dương giao thái cải tạo, hôm nay đã chính thức có thể lên trời xuống đất.

Tiểu Khai là lần đầu tiên phi hành, mới phát hiện kiện bảo bối này thật sự là bay lên rất nhanh, mới mở ra đã cảm thấy trước mắt tiếng gió hô hô, “ sưu” một tiếng đã thoát xa hơn mười thước, quay đầu vừa thấy, Khinh Hồng chưa đi được một phần ba, trong lòng hắn vui mừng, nhịn không được bật cười ha ha, một đường bay thẳng lên cao.

Núi Côn Lôn vốn cực cao, nhưng Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm thật sự quá nhanh, phảng phất mới vừa đảo mắt, trước mắt đã xuất hiện một cái hồ lớn, Tiểu Khai hạ cây bổng xuống, ở giữa không trung lại có một đạo cấm chế, xem ra là vì phòng bị có người ngoài tiến vào núi Côn Lôn, nhưng cấm chế này trước mặt Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm thật sự là rất yếu ớt, Tiểu Khai còn chưa kịp hạ mệnh lệnh, chợt nghe được “ Phác” một tiếng vang nhỏ, vầng bình chướng bạc bạc mỏng manh kia đã bị Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm trực tiếp phá thành một cái đại động, không chút nào dừng lại rồi mới hạ xuống.

Vừa xâm nhập vào trong vòng cấm chế ở giữa không trung trời băng núi tuyết, nhất thời toàn thân ấm áp, gió nhẹ thổi qua, nơi này lại là một địa phương đẹp như tiên cảnh.

Từ nơi này nhìn xem, hồ nước trơn nhẵn như gương, nước gợn lăn tăn, trong hồ nước toát ra đằng đằng hơi nóng, trên bầu trời mặt hồ thoạt nhìn mông mông lung lung, càng tăng thêm vẻ thần bí. Ở trên mặt hồ, nơi nơi nở rộ hoa sen và thụy liên, những đóa hoa sen và thụy liên này so với những gì Tiểu Khai thường thấy thì lớn hơn thập bội, cứ nằm trên mặt nước như vậy, thoạt nhìn phảng phất như dao trì tiên cảnh.

“ Tiểu Khai ca ca, đây là Dao Trì trong truyền thuyết.” Khinh Hồng cuối cùng cũng chạy tới: “ Cũng là nơi phát nguyên linh khí của núi Côn Lôn.”

Tiểu Khai gật gật đầu: “ Xem ra nơi này là một hồ nước nóng ma, khi đến nơi phải tắm một cái cho thực thoải mái a.”

“ Hì hì, nơi này không được tắm đâu.” Khinh Hồng cười nói: “ Nơi này là nơi địa phương thần thánh nhất của núi Côn Lôn, cũng là nơi tu luyện thường ngày của tất cả đệ tử Côn Lôn, không cho bất cứ kẻ nào ô nhục cả, ngay cả Côn Lôn chưởng môn cũng không có tư cách sử dụng hồ nước này, chỉ có mỗi một đời chưởng môn của phái Côn Lôn vào thời điểm nhận chức mới có thể dùng nước trong hồ tắm rửa, từ đó về sau sẽ tiếp nhận chức vị chưởng môn Côn Lôn.”

Nàng nói đến đây, hốt nhiên “ Di” một tiếng: “ Có điểm không đúng nga, nơi này bình thường đều là do nhị đại đệ tử của phái Côn Lôn thủ hộ ngày đêm, người ngoài không được đến gần, nếu muốn liếc mắt nhìn thôi cũng đã vô cùng khó khăn, sao hôm nay lại cho chúng ta thoải mái đi vào được?”

“ Điều này còn không đơn giản.” Miệng của Tiểu Khai bĩu bĩu ra: “ Nhạ, ngươi xem bên kia, ba người kia có lẽ phụ trách thủ vệ Dao Trì a.”

Chính xác là như vậy, tại cách đó không xa, có ba đệ tử Côn Lôn mặc đạo bào, cũng giống như Ba Vân Tử dưới sườn núi đạo bào bị nhét trong miệng, trên mặt cũng bị vẽ con rùa lớn, giờ phút này đang dùng sáu con mắt nhìn Tiểu Khai và Khinh Hồng.

Khinh Hồng “ nha” một tiếng, vội vàng chạy qua, gỡ xuống miếng vải trong miệng họ, nói: “ Ba vị đạo hữu, sao lại thế này? Di, sao lại là ngươi?”

Người nằm ở giữa chính là Hành Vân Tử?

Nét mặt già nua của Hành Vân Tử ửng đỏ, nói: “ Khái...người xâm phạm là một người không nam không nữ và một tiểu cô nương mười bảy mười tám tuổi, có phải là Thiên Yêu mà các ngươi nói hay không?”

“ Tiểu cô nương?” Tiểu Khai sửng sốt một chút: “ Thiên Yêu rõ ràng chỉ có một người a.”

Khinh Hồng hỏi: “ Bọn họ chạy đi đâu rồi?”

Người nằm bên trái nói: “ Bọn họ đi đến nghị sự sảnh nằm ở hướng tây, sư phó và chưởng môn sư bá đều ở bên đó.”

Tiểu Khai “ nga” một tiếng: “ Chúng ta đi nhanh đi.”

“ Hai vị từ từ.” Hành Vân Tử nói: “ Trước tiên có thể giúp chúng ta giải trừ cấm chế, chúng ta cũng có thể đi theo hỗ trợ.”

“ Bỏ đi, ba ngươi không sợ chết hay sao?” Tiểu Khai liếc mắt nhìn hắn: “ Trước tiên không nói đến chuyện ta sẽ không giải cấm chế này cho ngươi, chỉ nói với thực lực này của ngươi, có năng lực đi giúp ai cái gì? An tâm mà chờ đi.”

Gương mặt Hành Vân Tử đỏ bừng, há mồm nhưng rốt cuộc nói không ra lời.

Tiểu Khai đi đến phía tây một đoạn, liền thấy được một tòa đại sảnh, cùng nghị sự sảnh của phái Hoàng Sơn không khác lắm, cũng là nguy nga tráng quan, phú lệ đường hoàng, mấy danh môn đại phái này tạo lập công trình kiến trúc thật ra xem cũng được, bây giờ là thời kỳ phi thường, đã không còn công phu thưởng thức kiến trúc nữa, Tiểu Khai đi vào nhanh, mắt vừa nhìn tới đã nhất thời quát to một tiếng: “ Oa!”

Phi Hạc thượng nhân đoan đoan chánh chánh nằm trên mặt đất trong đại sảnh, hai tay hai chân dạng ra, toàn thân hiện ra một chữ “ Đại” to lớn, trong miệng cũng bị nhét vải, đang ở trên mặt đất cố gắng giãy dụa, chỉ tiếc hắn cũng bị người giam cầm, mặc dù toàn thân cố dùng sức, nhưng chữ Đại kia vẫn như cũ mà duy trì vô cùng hoàn chỉnh.

Trên mặt hắn cũng bị vẽ hình con rùa lớn, nhưng con rùa này so với đồ tử đồ tôn của hắn lại có chút ít bất đồng, vẽ thật là tỉ mỉ, cả hoa văn trên mai rùa cũng được vẽ ra luôn, Tiểu Khai nhìn thấy liên tục gật đầu, thật sự là không thể không thừa nhận, Thiên Yêu này rất có thiên phú hội họa.

Quần áo trên người Phi Hạc thượng nhân bị lột ra sạch sẽ, chỉ còn mặc khố trong, lộ ra da thịt toàn thân, Tiểu Khai cẩn thận nhìn một cái nhịn không được gật gật đầu, trong lòng thầm nói: “ Đúng là da thịt tròn trịa, trắng trắng trẻo trẻo, ***, lão gia hơn trăm tuổi này không ngờ so với ta còn bảo dưỡng cực tốt như vậy. Chậc chậc, còn mông mẩy như vậy, cái khố trong không ngờ lại là màu hồng cơ chứ.”

Phi Hạc thượng nhân cả đời coi trọng mặt mũi như mạng, làm sao lại gặp qua trường hợp này, vừa nhìn thấy Tiểu Khai và Khinh Hồng trở lại đứng trước mặt, nhất thời gương mặt đỏ bừng, cơ hồ tu phẫn đến muốn chết. Lập tức nhắm mắt lại ngạnh khí, bắt đầu giả chết.

Tiểu Khai gỡ miếng vải trong miệng hắn xuống, nói: “ Phi Hạc thượng nhân, rốt cuộc sao lại thế này?”

Phi Hạc thượng nhân hai mắt nhắm chặt, không nói chỉ bất động, không có ý gì muốn mở miệng, Khinh Hồng ở một bên bỗng nhiên nói: “ Tiểu Khai ca ca, xem bên này.”

Khinh Hồng cầm lấy một miếng vải treo cao trên đại sảnh, ở phía mặt sau không ngờ lại còn có treo thêm năm sáu người, những người này mỗi người bị treo chồng lên một người, chất theo thành tường, làm cho người bên dưới bị ép tới hai mắt trắng dã, Tiểu Khai nhìn kỹ thì bật cười, người này không ngờ là một người quen, chính là người chủ trì Dao Trì Huyễn Cảnh muốn giáo huấn mình, Phi Vân Tử.

Ở mặt sau tấm bố lớn chính là những bức tượng của các đời chưởng môn của Côn Lôn phái, liếc mắt nhìn thì còn đầy đủ, nhưng ở vị trí trung gian ngay giữa có một pho tượng, gương mặt bị phá hư hoàn toàn, chẳng những gương mặt bị hủy thành cái lỗ cái hố, ngay cả những bộ vị trọng yếu trên thân tượng cũng bị người móc đi, nếu đây là một người sống, vậy hắn nhất định sẽ bị thương nặng, đã không khác gì bị lăng trì rồi.

Cũng không biết là ai nhàm chán như vậy, cư nhiên lại lấy một pho tượng trút giận, Tiểu Khai nói thầm một câu, đã bỏ qua chuyện này.

Tiểu Khai và Khinh Hồng bận rộn tay chân giúp mấy người này xuống, nhất nhất gỡ đi quần áo bị nhét trong miệng họ, cũng là Phi Vân Tử hiểu biết nhất, là người đầu tiên mở miệng nói: “ Đa tạ hai vị cứu giúp.”

“ Rốt cuộc là ai làm?” Tiểu Khai nói: “ Có phải là Thiên Yêu?”

“ Ta cũng không rõ.” Phi Vân Tử hung hăng hít thở vài hơi, nói: “ Là một lão nhân không nam không nữ, còn có một cô gái xinh đẹp như búp bê, cũng không biết là dùng pháp thuật gì, tu vi thật sự là thâm hậu không thể tư nghị, Côn Lôn phái chúng ta bối phận chữ Phi có tám đại cao thủ, cư nhiên liên thủ cũng đỡ không được họ một kích, nói ra thật sự là dọa người.”

Tiểu Khai và Khinh Hồng liếc nhau, hai người âm thầm nói thầm, vô luận như thế nào cũng không hiểu tại sao lại như thế này nữa.

Người tới nếu là Thiên Yêu, vì sao lại không giết chết hết bọn họ, mà chỉ là ô nhục bọn họ một phen thế này?

Nhưng nếu không phải Thiên Yêu, lại còn có ai có thực lực cường đại như vậy, cư nhiên Côn Lôn tám đại cao thủ cũng đỡ không được một kích của người ta?

Phi Vân Tử lại nói: “ Hai vị đã có cảnh báo, Côn Lôn phái chúng ta cảm kích vô cùng, nhưng chúng ta lại cự tuyệt hai vị tương trợ, đã thuần túy do ích kỷ, hôm nay gặp phải nhục nhã này, là chúng ta kỹ không bằng người, trách không được người khác, còn thỉnh hai vị giúp chúng ta cởi cấm chế, đại ân đại đức, từ nay về sau tái báo.”

Tiểu Khai nói: “ Thật ngại quá, ta còn thật không biết làm sao cởi cấm chế.”

Phi Vân Tử nói: “ Đây là thủ pháp của Thục Sơn phái, mặc dù người biết không rõ lắm, nhưng mới vừa rồi ta cũng biết một ít, ngươi chỉ cần dựa theo phương pháp ta nói là có thể cởi được.”

Tiểu Khai nhịn không được nhìn Khinh Hồng, kinh ngạc nói: “ Không ngờ thật sự là thủ pháp của Thục Sơn phái.”

“ Đúng nga, thật là kỳ quái.” Khinh Hồng nói: “ Chẳng lẽ Thiên Yêu và Thục Sơn phái có quan hệ gì đó?”

Tiểu Khai bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nói: “ Ngươi có nhớ rõ không, Thiên Yêu có nói qua, trước tiên đến Côn Lôn, rồi Thục Sơn, chẳng lẽ hắn và Côn Lôn phái cùng Thục Sơn phái có túc oan gì không trọn?”

Khinh Hồng nhất thời bối rối: “ Tiểu Khai ca ca, việc này không nên chậm trễ, nhanh đem chuyện nơi này giải quyết rồi chúng ta đến Thục Sơn đi!”

Lập tức Phi Vân Tử truyền thụ cách giải cấm, do Khinh Hồng ra tay, cuối cùng cởi được cấm chế của Phi Vân Tử, Phi Vân Tử liền giải cứu cho sư huynh sư đệ của mình, Phi Hạc thượng nhân hôm nay thật sự là dọa người khác, ánh mắt lóe ra nhìn Tiểu Khai và Khinh Hồng hai người, muốn nói gì đó, nhưng còn không nói ra miệng, Tiểu Khai đã thấy được cái khó của hắn, lôi kéo Khinh Hồng cùng mọi người cáo từ, nhanh chóng xuống núi.

Trên đường đi qua Dao Trì, Tiểu Khai bỗng nhiên tâm huyết rất nhiều, nói: “ Chúng ta đi lấy một bình nước Dao Trì thế nào?”

Khinh Hồng nói: “ Vậy sao được, đừng xem chúng ta vừa mới cứu bọn họ, nhưng làm cho nguyên khí họ đại thương cũng là chúng ta, Phi Hạc thượng nhân với tính tình hắn, luôn ghi sâu ân oán vào lòng, nếu ngươi dám đụng đến Dao Trì, hắn nhất định sẽ trả thù đó.”

“ Này ngươi đã nghĩ sai rồi.” Tiểu Khai lắc đầu nói: “ Ngươi nghĩ từ nay về sau chúng ta còn có cơ hội tới Côn Lôn hay sao? Nhất là cấm địa như Dao Trì này.”

Khinh Hồng lắc đầu: “ Khẳng định là không có.”

“ Vậy thì được rồi.” Tiểu Khai vỗ tay nói: “ Đã như vậy, hôm nay là cơ hội duy nhất chúng ta lấy được nước Dao Trì a.”

“ Nhưng nước Dao Trì cũng vô dụng a.” Khinh Hồng nói: “ Thời điểm các vị chưởng môn Côn Lôn kế vị lấy nước Dao Trì, cũng chỉ là một hình thức mà thôi.”

“ Sai, đã sai càng sai!” Tiểu Khai nói: “ Nếu vô dụng, vì cái gì Dao Trì lại trở thành Côn Lôn cấm địa? Nếu vô dụng, vì cái gì các đời chưởng môn muốn lấy một bình nước Dao Trì? Ngươi xem đi, hoa sen và thụy liên ở nơi đây thấy chưa? Trưởng thành lớn đến như vậy, khẳng định trong nước nhất định có vật gì rất tốt.”

Khinh Hồng nghĩ nghĩ: “ Hình như là vậy.”

“ Đương nhiên là vậy.” Tiểu Khai nói: “ Ngươi ngẫm lại, các người Nguyệt Bạch cấm địa của Lưu Vân Thủy Tạ ở nơi đó, ngay cả Thiên Yêu khủng bố như vậy mà cũng có, sáu đại môn phái có môn phái nào mà không có kéo dài suốt mấy vạn năm, người ta lẽ nào sẽ không có điểm bí mật?”

Khinh Hồng gật gật đầu: “ Ngươi nói như vậy, ta nghĩ tới, sư phó từng nói qua, Dao Trì Huyễn Cảnh của Côn Lôn phái, kỳ thật lợi dụng lực lượng trận pháp tạo thành lực lượng cho đệ tử, còn có tự thân lực lượng của Dao Trì, xem ra nước Dao Trì thật sự là có điểm tốt, còn có truyền thuyết Côn Lôn phái là có trấn sơn thần thú, nhưng cho tới bây giờ không ai nhìn thấy qua, chẳng lẽ thần thú kia...ở trong nước hồ?”

Tiểu Khai vỗ tay mạnh một cái: “ Đúng, đúng là như thế!”

Lúc này mấy cao thủ hàng chữ Phi trong nghị sự sảnh còn đang cảm khái chuyện vừa xảy ra, thì bên này Hành Vân Tử ba người còn đang nằm trên mặt đất trừng mắt nhìn, Tiểu Khai hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, theo từ phía sau đi đến chỗ ba người Hành Vân Tử, cầm lấy một khúc cây, quay về phía đầu ba người “ bang, bang, bang” gõ ba cái, đáng thương cho ba vị danh túc tu chân, giờ phút này chân nguyên bị giam cầm, thực lực thấp kém, cư nhiên bị một gậy làm ngất đi. Khinh Hồng mở to miệng, nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm, hôm nay mới biết được Tiểu Khai ca ca nguyên lai cũng là một người có lòng dạ tuyệt độc hạ thủ không chút lưu tình.

“ Ta đây là tránh cho việc xảy ra ngoài ý muốn.” Tiểu Khai giải thích: “ Vạn nhất bọn họ nói bậy với lão Phi Hạc kia, thì không phải sẽ kết thù hay sao? Chúng ta bây giờ đi trộm một ít nước, rồi lại bỏ đi, sự tình gì cũng đều không có.”

Tiểu Khai xuất ra Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm, biến ảo thành một cái bình nước, cũng không tự mình động thủ, trực tiếp ném Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm ra ngoài, bình nước tự động bay đến trên bầu trời Dao Trì “ phác thông” một tiếng, liền mạnh mẽ rơi xuống, chợt nghe được “ cô đông cô đông” thanh âm vang lên bên tai không dứt, nước Dao Trì cũng chậm chậm tràn vào trong bình, đợi cho đựng đầy một bình, Tiểu Khai lại ra một chiêu chụp lấy, bình nước tự động xuất hiện một cái nắp đóng lại, rồi lại nhẹ nhàng bay lên, sau đó bắt đầu phóng đi, thần tình của Khinh Hồng hâm mộ nhìn hết thảy những việc này, đối với bảo bối này của Tiểu Khai, nàng thật sự là hâm mộ không còn lời nào có thể hình dung.

Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên xảy ra việc ngoài ý muốn!

“ Hống!” Một tiếng hống này thật sự là kinh thiên động địa, cả Dao Trì đều mãnh liệt sôi trào lên!

Theo tiếng hô này, một cái đầu quái thú lớn vô cùng liền đi theo bay lên cái bình nước đang bay lên không, đầu lâu che kín một khối lân phiến phát ra ánh sáng, con mắt lớn như chuông đồng, lóe lên hung quang làm cho người ta sợ hãi, đang hung hăng chiếu xạ lên người Tiểu Khai!

Theo bình nước bay lên, quái thú đã đuổi dần tới, cả thân hình bại lộ trước mặt hai người, lại có điểm giống con rùa, một cái mai rùa thật lớn, trên mai rùa có hoa văn vô cùng rõ ràng, thoạt nhìn phảng phất như là một cái trận đồ bát quái siêu cự hình, theo nó bay lên cao, nước dao trì hoa lạp lạp chảy xuống từ trên người nó, trước tiên mặt hồ phảng phất như có một trận mưa, thanh thế to lớn, thật sự làm cho người ta sợ hãi.

Quái thú mở ra cái miệng to như chậu máu, hung hăng táp một cái vào bình nước, xem ra nước Dao Trì này là tài sản của nó, đối với vật dám tiến đến lấy nước, nó nhất định muốn phá hủy.

“ Dát ba!” Tiểu Khai hít một hơi, răng nanh của quái vật kia cùng Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm va chạm vào nhau, chẳng khác gì hỏa tinh đụng địa cầu, cư nhiên phát ra tiếng ma sát làm cho người ta tê răng, nghe lọt vào lỗ tai, chỉ cảm thấy buồn bực muốn hộc máu.

Điểm chết người chính là quái thú còn không buông miệng, vẫn cắn chặt Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm biến ảo thành bình nước, nó không ngừng nhai nhai cắn cắn, nhai đến nỗi răng của Tiểu Khai và Khinh Hồng cũng tê rớt, dùng câu hiện đại quân sự hay dùng, địch nhân thi triển chính là điển hình vũ khí công kích âm thanh.

Tiểu Khai mệnh lệnh cho bảo bối của mình: “ Trở về, mau trở về!”

Nhưng khí lực của quái thú cũng ghê gớm, cả Thiên Yêu mà Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm bám chặt không thoát, nhưng một thú một vật trong không trung bắt đầu so khí lực, Tiểu Khai và Khinh Hồng mở to hai mắt ngẩng đầu lên, nhìn thấy quái thú giữa không trung chừng mười thước đang há to miệng mà cắn, không ngừng lắc đầu liều mạng giữ chặt, chỉ cảm thấy hoa mắt thần mê.

Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm lần này cũng do bị hạn chế, trong cơ thể đang đựng đầy nước, toàn bộ khí lực cũng không phát huy ra được một nửa, mặc dù tự thân chính là kim khí cực hạn của thiên địa, cũng không lo lắng bị phá hư, nhưng muốn giãy dụa đi ra cũng muôn vàn khó khăn, trừ phi bỏ nước chảy ra ngoài.

Nhưng Tiểu Khai cũng là tên cứng đầu cứng cổ, muốn hắn buông tha cho bình nước này, càng không thể nào.

Khinh Hồng khẽ cắn môi, nghĩ thầm: “ Dù sao hôm nay đã gây họa rồi, mặc kệ nhiều như vậy nữa.” Vung tay lên, cuối cùng đem Trầm Hương bảo châu tế đi ra.

Trầm Hương bảo châu vừa ra, tình huống nhất thời lại khác hẳn, phải biết rằng khỏa bảo châu này cũng là bảo bối ngàn năm trước đỉnh đỉnh đại danh, nếu cùng thần thú ngạnh đấu thì còn kém một chút, nhưng bây giờ thần thú đã cùng Huyền Thiết Chi Tinh ngàn năm đấu thành ngang tay, làm sao còn chống đỡ được cú đánh này, bị Trầm Hương bảo châu đánh mạnh vào đầu một cái, nhất thời “ ngao ô” một tiếng, miệng chợt buông lỏng ra..


/230

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status