Vô Tự Thiên Thư

Chương 71: THIỆP HIỂM QUÁ QUAN

/230


Trữ Tình ánh mát sáng lên, nhìn tham ăn thú vừa lúc phân tách ra, cười nói : “ Tiểu Khai ca ca, ta cũng nghĩ vậy ”.

“ Ta biết ngươi muốn nói gì ” Trư Đầu Nhân, thờ ơ cười : “ Ngươi không phải muốn hỏi ta, trên thế giới này rốt cuộc là Tham Ăn Thụ có trước hay là Tham Ăn Thú có trước ”.

Tiểu Khai nụ cười trên mặt lập tức liền dừng lại.

Trứng có trước hay là gà có trước ?

Trên địa cầu, đó là một câu hỏi nổi tiếng, cũng là câu hỏi căn bản không có đáp án, mà trong thế giới của Trư Đầu Nhân, quan hệ sinh sản Tham Ăn Thú và Tham Ăn Thụ vừa lúc tương tự quan hệ trứng và gà, Tiểu Khai vốn nghĩ đến vấn đề này là đồng dạng câu đố thiên cổ, nhưng là nhìn biểu tình Trư Đầu Nhân, lại tựa hồ đã sớm biết đáp án.

Trư Đầu Nhân tiếp tục nói: “ Vấn đề này vốn là đáp không được, trên thế giới này bất luận kẻ nào cũng không thể trả lời câu hỏi này, bởi vì Tham Ăn Thú và Tham Ăn Thụ, vốn là xuất hiện sớm nhất trên thế giới này, lai lịch của bọn chúng căn bản không thể đoán được ”.

“ Na ngươi ...” Tiểu Khai trừng mắt , có điểm mê hồ.

Trư Đầu Nhân, cười : “ Ngươi nghĩ ra loại câu hỏi này thật sự rất khá, chỉ tiếc chúng ta là người của Ngã Nhĩ Mạc Lạp gia tộc, không cho phép không biết câu hỏi, cho nên, từ lúc Mạc Lạp gia tộc sinh ra, Sáng Thế Thần liền nói rõ cho chúng ta, Tham Ăn Thụ có trước, sau đó đến Tham Ăn Thú, đáp án này là đáp án của thần, tuyệt đối không nghi ngờ ”.

Tiểu Khai có chút trợn tròn mắt.

Trư Đầu Nhân thân mật sờ sờ lòng ngực tiểu Tham Ăn Thú : “ Các ngươi xem, Lưu Manh Thỏ đại nhân năng lượng thật sự lớn, căn bản không phải một con Tham Ăn Thú có khả năng gánh vác cho nên tiểu Hắc tách ra một khỏa Tham Ăn Thụ, nhưng là cây này đồng dạng không thể gánh vác lực lượng khổng lồ như vậy, cho nên lại phân tách ra một con tiểu Tham Ăn Thú, con tiểu Tham Ăn Thú này đã không phải chân chính là Tham Ăn Thú, nó toàn thân đều là tinh thuần nhất, nguyên thủy nhất, lực lượng tạo thành là cảnh giới cao nhất, nó cơ thể tuy nhỏ, nhưng bao hàm chín mươi phần trăm năng lượng của Lưu Manh Thỏ đại nhân”.

Phải biết rằng, Trư Đầu Nhân đã sớm nói qua, hắn thời điểm mạnh nhất cũng chỉ ngăn cản được bảy phần công lực của Lưu Manh Thỏ, mà con tiểu Tham Ăn Thú, này trong cơ thể có chín thành côn lực của Lưu Manh Thỏ, năng lượng nó bao hàm, thật sự là đủ để hủy thiên diệt địa, bọn người Tiểu Khai nhìn Trư Đầu Nhân sờ lòng ngực tiểu tử kia, trong lòng đều có chút khiếp sợ.

“ Tiếp tục hỏi đi ” Trư Đầu Nhân nói : “ Ta tuy có thời gian vô hạn, các ngươi thời gian lại có hạn ”.

Hắn nói không sai, vào lúc này, Tiểu Khai bắt đầu cảm thấy đã đói bụng, nói vậy liền ít nhất cũng đã qua hơn nửa ngày.

Thiên Yêu bỗng nhiên mỉm cười : “ Ta nghĩ, ta đã biết như thế nào chế trụ ngươi ”.

Mọi người tràn ngập chờ mong nhìn lại, chợt nghe Thiên Yêu mang theo điểm thở dài : “ Làm chúng ta vắt óc suy nghĩ câu hỏi, lại không biết đạo làm người chính là vấn đề, hắn sớm nói cho chúng ta vô số lần a!”.

" Có ý tứ gì?"

“ Hắn muốn tìm được Quyển Trục, là vì tiến hóa, hắn muốn tiến hoá bởi vì hắn không đạt tới cảnh giới Lưu Manh Thỏ, hiện tại hắn nói hắn tiến hóa thất bại, Lưu Manh Thỏ rốt cuộc lại cái cảnh giới gì, hắn lại như thế nào có thể biết ?”

Thiên Yêu nói : “ Hắn được xưng là toàn trí toàn năng, các câu hỏi trên thế giới này đều có thể trả lời, nhưng là thời điềm tiểu Hắc phân tách, hắn lại giật mình giống chúng ta, hiển nhiên là nhìn không thấu huyền cơ bên trong, hắn nhìn không thấu huyền cơ bên trong tự nhiên là bởi vì tiểu Hắc phân tách, đã là cảnh giới siêu việt, mấy cái tình huống này, chẳng lẽ còn không đủ lấy để thuyết minh vấn đề sao chứ ?. ”

Mọi người nhất thời giật mình hiểu ra : “ Không sai, hắn duy nhất không biết đó là đạt tới cảnh giới của Lưu Manh Thỏ a ”.

Trư Đầu Nhân sắc mặt trầm tĩnh như nước, lại có thể mỉm cười một chút, mới nói : “ Xem ra thực sự thiên ý như thế, vấn đề này ở tồn tại lâu nay vô thủy vô chung trong cuộc sống Mạc Lạc gia tộc, cho tới bây giờ không ai nói qua, nên vấn đề này ta thực không trả lời được cho nên các ngươi thắng, Quyển Trục là của các ngươi .”

Lời này nói xong hắn liền nhắm mắt lại, nhẹ nhàng ngã xuống, toàn thân bốc hơi phảng phất trong phút chốc đã bị đại thủ vô hình triệt để tranh đoạt, thân thể hắn liền héo rút thành một khối da lợn, không tồn tại dấu hiệu sinh mệnh.

Hắn đã chết .

Ở thế trên thế giới, cảnh giới của Lưu Manh Thỏ gần Sáng Thế Thần, nhưng là sự tồn tại của Lưu Manh Thỏ lại siêu thoát đại đa số ý thức sinh mệnh trên thế giới, duy nhất biết hắn tồn tại cũng không không quá bốn năm chủng tộc mà thôi, bốn năm chủng tộc này mỗi một cảnh giới tuyệt đối ở dưới Mạc Lạp gia tộc, đương nhiên không có khả năng tìm đến vấn đề Mạc Lạp gia tộc, cứ như vậy các chủng tộc khinh thường vấn đề tồn tại của Lưu Manh Thỏ, không biết Lưu Manh Thỏ tồn tại, các chủng tộc nghĩ không được vấn đề, đạo trí lâu dài vô tận năm tháng trôi qua, lại thủy chung không ai đem vấn đề này nói ra.

Cảnh giới của bọn Tiểu Khai, còn thấp hơn Kỷ Lý Cô Lỗ Dương vạn lần, nhưng là bọn họ đã có cơ hội đem lực lượng ngàn vạn lần của Lưu Manh Thỏ đại nhân phong ấn, cho nên câu hỏi nhìn đơn giản này có lẽ là trên thế giới này tồn tại đến nay duy nhất một lần xuất hiện.

Cũng đúng là vấn đề hoàn toàn phá hủy Kỷ Lý Cô Lỗ Dương tiên sinh, huyết mạch cuối cùng của Mạc Lạp gia tộc trên thế giới này đoạn tuyệt.

" Ba đát", Quyển Trục rơi xuống trên mặt đất.

“ Ba tháp ” Một hạt châu trong miệng Kỷ Lý Cô Lỗ Dương rơi ra.

Vốn quyền trục trong lòng ngực Trư Đầu Nhân tiểu Tham Ăn Thú nhất thời hai mặt tỏa sáng, phác qua một ngụm liền nuốt lấy hạt châu kia, động tác của nó nhanh như điện, lại kinh nghiêm phong phú, Thiên Yêu đều đến không kịp, nó đến nuốt hạt châu vào, giơ cổ lên “ meo meo ” hai tiếng, Tiểu Khai phản ứng đầu tiên đi tới, tiến lên liền đem quyển trục cướp lấy.

Trữ Tình chạy lại đưa tay ra muốn ôm tiểu Tham Ăn Thú, nhưng là tiểu Tham Ăn Thú quay mông, lại có thể lách mình tránh ra, sau đó hai chân đạp trên mặt đất, thân hình nhẹ nhàng lăng không bay lên, rơi vào lòng ngực Thiên Yêu lại không động đậy.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn, cảm tình này của con tiểu tử kia còn muốn chọn chủ nhân a.

Kỳ thật tiểu tử kia chọn chủ nhân, là có nguyên nhân. Dựa theo quy tắc, Trư Đầu Nhân lưu lại trong nội đan bao hàm lực lượng bản thân hắn, nên lực lượng này do Thiên Yêu kế thừa, nhưng là tiểu gia hỏa kia toàn thân đều tràn ngập cảnh giới cao lực lượng của Lưu Manh Thỏ đại nhân, vô luận là kiến thức hay là phản ứng đều là mạnh mẽ đem năng lượng Thiên Yêu đọat lấy, cứ như vậy đối với Thiên Yêu cũng không công bằng, cho nên thế giới quy tắc liền châm chước một chút : “ Được, ngươi một khi đã cướp đoạt năng lượng, ngươi liền nhận hắn làm chủ nhân, thuận tiện bảo hộ hắn.”

Thiên Yêu tuy kinh ngạc nhưng cũng không bài xích, ôm tiểu tham ăn thú nói : “ Được, một khi ngươi đã nguyện ý theo ta, ta đây cho ngươi cái tên, ngươi do năng lượng Lưu Manh Thỏ đại nhân phân tách ra, nên kêu ngươi là Lưu Manh Miêu đi ”.

“Meo meo !” Lưu Manh Miêu kêu hai tiếng. Vừa lòng nhắm mắt lại bắt đầu ngủ .

Vì thế mọi người đi lại “ Vô sở bất độ ” đi tới lối vào mê cung.

Đứng ở trong tiểu Lương Đình, Tiểu Khai đem quyển trục khai triển, Quyển Trục vô số điểm minh diệt bất định, thấy choáng đầu hoa mắt, Tiểu Khai xem nửa ngày không rõ, thuận tay đưa cho Khinh Hồng, Khinh Hồng xem lúc lâu, rốt cục cũng lắc đầu, hai người đưa mắt nhìn nhau nhất thời có chút khó xử.

Trữ Tình nói : “ Các ngươi vì cái gì không đem Quyển Trục cho sư phụ ta ?”.

Tiểu Khai và Khinh Hồng liếc nhau, trong lúc này nhất thời không thể trả lời.

Trữ Tình mở to mắt : “ Chẳng lẽ các ngươi không tin sư phụ của ta ?”.

Khinh Hồng nhịn không được liếc mắt nhìn Thiên Yêu nghĩ thầm rằng : “ Tin mới là lạ ” nhưng là nhìn mọi người đồng tâm hiệp lực, lời này chung quy nói không nên lời, ngược lại đưa quyển trục ra, nhìn Thiên Yêu nói : “ Chúng ta đem quyển trục cho ngươi, ngươi không cần cầu chúng ta ”

Thiên Yêu cũng không lĩnh tình, hai tay cũng không tiếp, cười lạnh nói : “ Ngươi không tin ta, còn đem quyển trục cho ta, nếu là không tin ta, ta tuyệt cũng không bắt buộc, như vậy ngươi không dứt khoát sợ đông sợ tây có ý nghĩa gì ?”.

Tiểu Khai trên mặt ửng đỏ, đem Quyển trục trong tay Khinh Hồng, trực tiếp nhét vào trong tay Thiên Yêu : “ Chúng ta đương nhiên tin ngươi ”.

Thiên Yêu liếc mắt nhìn Tiểu Khai thật lâu, lúc này mới cúi đầu tinh tế xem xét.

Phải biết rằng Quyển Trục này ghi lại chính là toàn bộ tinh thần thiên tượng biến hóa, kì thật trình độ phức tạp làm người ta trợn mắt cứng lưỡi, tuy Khinh Hồng coi như là đệ tử kiệt xuất trong đương kim sáu đại phái, nhưng là nghiên cứu loại này, rốt cuộc công lực còn nông cạn rất nhiều.

Thiên Yêu cầm quyển trục xem hồi lâu, rốt cục khẽ gật đầu, đưa tay không cầm quyền trục giữ chặt một tay Trữ Tình trầm giọng nói : “ Các ngươi đi theo ta, từng bước đi, ngàn vạn lần không đuợc lạc ”.

Mọi người khẽ gật đầu, lập tức Trữ Tình giữ chặt Tiểu Khai, Tiểu Khai giữ chặt Khinh Hồng, cuối cùng tiến vào mê cung.

“ Các ngươi nhất định phải nhớ kỹ, mê cung này sẽ có ngàn vạn huyễn tượng, đến lúc đó nhất định phải đi theo ta, vô luận gặp cảnh tượng hung hiểm gì, cũng vạn vạn không thể dao động ” Thiên Yêu dặn dò nói : “ Nếu có người mất đi phương vị, vậy thật sự là vĩnh viễn cũng đừng mong chạy thoát ”.

Những lời này đều nghiêm trọng, mọi người cùng nhau khẽ gật đầu, đều suy nghĩ : “ Chính là trời sụp đất nứt, ta cũng tuyệt không buông tay ”.

Hai Tham Ăn Thú ghé vào vai Thiên Yêu và Trữ Tình xem ra cũng biết tình thế hung hiểm ngoan ngoãn, không nhúc nhích, móng vuốt gắt gao cầm lấy cổ áo, trừng hai mắt đen lóng lánh, nhìn loạn khắp nơi.

Mê cung này chẳng những kết cấu phức tạp, mọi người dự kiến diện tích rất lớn, mọi người đi cực nhanh theo Thiên Yêu , thẳng đường cũng không biết đi qua mấy trăm cái Lương Đình, phía trước mờ mịt một thai lâu các lớn, phảng phất giống như vô thủy vô chung đi rồi đại khái hơn mười phút bỗng nhiên trước mắt cảnh sắc biến đổi, trong mê cung kết cấu nhất thời thay đổi, Thiên Yêu lập tức cước bộ dừng lại, ánh mắt gắt gao nhìn quyển trục, bắt đầu cố gắng tính toán.

Thiên Yêu tính khoảng năm sáu phút, lúc này bắt đầu bước đi, lại dọc theo một con đường ngoằn nghèo đi tới, trung gian cũng uốn khúc quanh co, khi thì đi về trước khi thì đi về sau, đợi cho thời điểm mê cung lại biến hóa, mọi người chân chính đi qua khoảng cách dài, lại có thể không đến năm trăm thước.

Thiên Yêu ánh mắt căn bản không nhìn đường, từ đầu tới đuôi đều nhìn quyển trục, nhìn thấy ánh sáng không ngừng lóe ra, dưới chân cũng không theo biến hóa của mê cung mà thay đổi, bình tâm mà nói, quá trình này khó khăn rất lớn, cơ hồ đã là khả năng suy nghĩ cực hạn của nhân loại, cái gọi là một bước sai một bước sai, rứt dây động rừng, mọi người chân bắt đầu bước trên hành trình, cả thiên tượng đều không ngừng vận chuyển theo, Thiên Yêu lối suy nghĩ liền theo sự vận chuyển không ngừng của thiên tượng đi tiếp, mỗi thiên thể thay đổi, hắn phải tuân theo quy tắc tính toán định vị lại chính mình, cùng với con đường phía trước này suy nghĩ quá trình trung gian không cho phép gián đoạn, mà cường độ suy tại mỗi thời khắc đều có mấy ngàn mấy vạn loại có thể biến hóa xuất hiện.

Chỉ sợ chính là dùng tất cả máy tính tinh vi trên thế giới, cũng không có khả năng tính rõ ràng nhiều biến số khó có thể nói nên lời như vậy.

Mọi người tự nhiên nghĩ thông đạo lý này, trừ đi theo ra ngoài, cũng không dám hít thở mạnh, sợ ảnh hưởng Thiên Yêu tính toán, sẽ bị khốn vĩnh viễn trong thiên tượng biến hóa vô số năm tháng.

Sở hạnh của Thiên Yêu dù sao cũng là Thiên Yêu, có được hai vạn năm công lực, cuối cùng toi công , tuy trên trán mồ hôi tầm tã mà rơi, ánh mắt mỏi mệt thay đổi, nhưng dù sao hắn thủy chung không có buông tha, một đường đi đến, tuy không giống hai cửa trước trải qua khúc quanh, nhưng thể lực tiêu hao rất lớn, lại có thể nói cửa thứ ba dọc theo đường đi này cũng không biết kết cấu đạo mê cung biến đổi vài lần, chỉ cảm thấy mắt loạn, trừ lương đình là lương đình, trừ hành lang là hành lang, phía sau Khinh Hồng hoàn hảo, Tiểu Khai chân đều muốn run lên, còn Trữ Tình nước mắt sớm chảy xuống, căn bản là Thiên Yêu phía trước kéo hắn nhưng là hắn cắn răng lại một câu cũng chưa nói.

Huyễn tượng mê cung này quả nhiên biến áo khó lường, Trữ Tình mới đi không đến nửa giờ liền cảm thấy trước mắt cảnh sắc bắt đầu nhanh chóng thay đổi, khi thì sóng to gió lớn, khi thì long trời lở đất, khi thì mãnh thú đánh tới, khi thì ánh đao lòe lòe, trong lòng nàng sư phụ hết sức tín nhiệm, lại cảm thấy chịu không được vất vả, mặc cho sư phụ lôi kéo tay mình vọt tới trước, cũng không có chút sợ hãi, chỉ cảm thấy bàn tay sư phụ một mảnh lạnh lẽo, trong lòng nhịn không được suy nghĩ : “ Sư phụ tính quật cường, không chịu kêu khổ, nhưng là theo biến hóa của bàn tay này, sư phụ hao tổn thật sự không nhỏ. ”

Khinh Hồng so với Trữ Tình muốn hơn rất nhiều, nhưng là đi mãi, cũng bắt đầu cảm thấy đầu hoa mắt, hắn tu luyện từ nhỏ, ý chí thập phần kiên định, khôn cùng huyễn tượng kia thật ra dọa không nổi nàng, nhưng là bỗng nhiên trong lúc đó, trong đầu óc nàng choáng váng, ánh mắt vừa chuyển lại gặp Tiểu Khai đang đứng cách mình hơn mười thước, đối với mình cười hít mắt đang vẫy tay, hiển nhiên là muốn nàng đi lại.

Khinh Hồng hoảng sợ vội vàng quay đầu nhìn là ai đang kéo tay mình, xuất hiện trước mắt lại là Trư Đầu Nhân đã chết kia, Trư Đầu Nhân đối với Khinh Hồng lại cười : “ Trọng khai thiên địa là chuyện lừa bịp, tiểu mỹ nhân ngươi hay là theo ta đi thôi ”.

Khinh Hồng trong lòng xuất hiện một tia nghi hoặc, mặt khác liền gặp một thân ảnh bỗng nhiên nhảy lại nàng tập trung nhìn, đó là Thiên Yêu, Thiên Yêu trong tay cầm quyển trục chính là cùng với Tiểu Khai đứng một chỗ, Tiểu Khai đối với Khinh Hông kêu lên: “ Còn không mau đến giúp ta đối phó hắn, đồ xấu xa này muốn mặc kệ chúng ta, chính mình cầm Quyền Trục chạy trốn a! .”

Thiên Yêu vừa quay đầu, lại quay lại Nguyệt Bạch Cấm địa kia, bộ dáng đáng sợ, lộ ra răng nanh sâm sâm, rít gào nói : “ Các ngươi ai cũng đừng mong đi ra ngoài, từ nay về sau Diệt thế chi môn là thiên hạ của ta !”. Nói xong lời này hắn dùng lực một chút đã đem Quyển Trục từ trong tay Tiểu Khai đoạt lại.

“ Còn không mau đi tới hỗ trợ !” Tiểu Khai giận dữ, quay đầu lại mắng Khinh Hồng : “ chẳng lẽ nhất định muốn để súc sinh đoạt đi quyển trục ngươi mới đi tới ?”.

“ Nhưng là ta.... ta ....” Trong đầu óc Khinh Hồng long trời lỡ đất, muốn đi lại nhưng là bàn tay kia dị thường dùng sức giữ chặt mình, nàng vô luận thế nào cũng không thoát được.

“ Còn không mau dùng Trầm Hương Bảo Châu !” Tiểu Khai ở xa nhắc nhở.

Khinh Hồng trong lòng vừa động, đang muốn ra tay, bỗng nhiên trong đầu hỗn độn hiện lên một tia trí nhớ, nhớ tới Thiên Yêu vừa rồi dặn dò qua : “ Ngươi không tin ta, còn đem quyền trục cho ta, nếu không tin được ta, ta cũng tuyệt đối không bắt buộc ”.

“ Không sai, ta không tin hắn, toàn tâm toàn ý, hôm nay nhập mê cung, tại sao lại chần chừ ? ” Khinh Hồng nghĩ vậy, nhất thời hạ quyết tâm, mặc cho Tiểu Khai ở bên kia rống to, kêu to, rốt cuộc không để ý, dứt khoát nhắm mắt lại, mặc cho phía trước kéo mình vọt tới, như vậy một đường đi hơn mười phút, tiếng quát to phía sau một quả nhiên dừng lại.

Tiểu Khai cơ thể bị kéo theo, nhưng thật ra không bị huyễn tượng mê hoặc, nhìn thấy tiểu mỹ nữ trước mặt mình đều nhắm mắt lại, trong lòng có chút kỳ quái, nhưng lại không dám hỏi nhiều, chỉ im lặng đi theo, cũng không biết qua mấy giờ, bụng Tiểu Khai đã đói hơn một phần ba thời gian, bỗng nhiên nghe Khinh Hồng thất thố kêu một tiếng : “ Oa, đến nơi rồi ”.

Mọi người liền nghĩ thấy mặt đất tối sầm lại, khôn cùng bát ngát mặt nước cùng đình các đều bị bỏ lại phía sau, bọn họ cuối cùng đi ra mê cung !.

Thiên Yêu một câu cũng không nói, vừa đi ra khỏi lương đình, lập tức đem quyển trục ném vào lòng ngực của Trữ Tình ở phía sau, sau đó khoanh chân ngồi xuống “ phốc ” phun ra một ngụm máu.

Tiểu Khai hoảng sợ, chỉ thấy khuôn mặt Thiên Yêu đã tái nhợt, trên trán, trên cổ, cánh tay, nơi nơi mồ hôi đổ đầm đìa, giống như mới tắm, thần sắc cực kì uể oải, xem ra vừa rồi phá trận này thật sự là tiêu hao nguyên khí thật lớn.

Khinh Hồng lấy ra trong lòng ngực một vật đưa lại nói : “ Đây là Thiên Hương Phấn của Lưu Vân Thủy Tạ, đối với trị thương cùng điều tức đều rất tốt, ngươi thử xem sao ”.

Thiên Yêu khẽ gật đầu, cũng không nói chuyện, dùng ánh mắt ý bảo Trữ Tình đem bột phấn đưa lại miệng mình, lại bắt đầu điều tức.

“ Hoàn hảo, Hoàn hảo ...” Nhìn lại thảm tượng của Thiên Yêu, Tiểu Khai nhịn không được sợ một trận : “ Hoàn hảo, lần này có hắn, nếu không đệ tam quan như thế nào cũng không phá được, có Quyển Trục đều là uổng phí ”

Nhưng là thốt ta lời này xong, chợt nghe địa phương cách đó không xa có người tiếp lời : “A, a, ai nói đệ tam quan phá rồi ?”.

Mọi người lúc này mới chú ý tới, nguyên lai phía trước chẳng biết khi nào xuất hiện một con .... hầu tử ?.

Tiểu Khai hớn hở xem thường, thật sự không nói gì, trên thế giới này sinh vật bậc cao như thế nào đều là động vật, trước tiên là con thỏ, sau là lợn, hiện tại lại đi ra một con khỉ, không biết con khỉ này lại là thần thánh phương nào.

“ Trước tiên ta giới thiệu một chút ” Hầu tử còn khách khí : “ Lưu Manh Thỏ đại nhân và ta cùng ở Mạc Lạp gia tộc. Ta cũng thuộc chủng tộc cao cấp trên thế giới này, chẳng qua sinh mệnh chủng tộc chúng ta đều không có tên, còn sau khi trưởng thành được một cái xước hào, dựa theo thế giới các ngươi, văn tự phiên dịch xước hào của ta gọi là Công tử đa tình”.

“ Công tử đa tình ...” Mọi người nhìn thần tình hắn, đều không biết nói cái gì cho phải, Khinh Hồng là người đầu tiên phá vỡ trầm mặc : “ Ngươi vừa rồi nói ... đệ tam quan chưa phá ?”.

“ Đúng vậy, đệ tam quan phá xong một nửa, ” Hầu tử nghiêm trang khẽ gật đầu : “ Các ngươi phải thông qua khảo nghiệm của ta mới xem như chính thức qua cửa ”.

“ Nếu vậy .. . khảo nghiệm của ngươi là gì ?” Tiểu Khai khẽ sờ bụng, buồn bực nói : “ Nếu còn muốn đánh nhau, ta thật không còn khí lực ”.

Hầu tử cười : “ Thiên địa trọng khai thí luyện chi lữ, là thế giới thí luyện trọng yếu nhất, khảo nghiệm của chúng ta cũng là toàn diện nhất, cửa thứ nhất các ngươi biểu hiện vũ lực, cửa thứ hai các ngươi biểu hiện trí lực, như vậy cửa thứ ba các ngươi cần biểu hiện chính là tinh thần ”.

“ Đúng, tinh thần ” Hầu tử nói : “ Sấm qua mê cung, các ngươi thể hiện sự tín nhiệm, dũng khí cứng cõi, nhưng là còn thiếu, các ngươi đều là thiên địa trọng khai chứng kiến giả, mà giữa các ngươi còn có một người trở thành người sáng lập tân thế giới, các ngươi lưng đeo trách nhiệm quá trọng đại, cho nên các ngươi phải có vũ lực cường đại, trí tuệ vô cùng, dũng khí vô tận, bề ngoài cứng cỏi siêu cường, còn cần có tình cảm phong phú. Chỉ có tình cảm phong phú, mới có khả năng trọng khai trao cho thiên địa các loại sắc thái, làm nó sinh cơ tràn đầy ”.

“ Tình cảm phong phú ... ách ... cái này như thế nào khảo sát ?” Tất cả mọi người trợn tròn mắt.

Hầu tử thong dong ngồi xuống thuận tay mò mẩm không biết từ nơi nào lấy ra một một chén trà hình thù cổ quái, lại ung dung uống nước nói : “ Rất đơn giản các ngươi kể một chuyện xưa, nếu có thể cảm động ta, sẽ cho các ngươi qua cửa ”.

Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, một khoảnh khắc đều ngây dại.

Mỗi một người đều trải qua thời thơ ấu, mỗi một người đều từng năm ở trong lòng mẹ, nghe chuyện xưa, mỗi một tâm hồn đều ngây thơ, có thể trong cuộc sống các loại tình cảm mà bi thương mà thoải mái, nhưng là theo tuổi càng lớn, phong sương càng nhiều, áp lực sinh tồn thật sự nghiêm khắc làm cho mỗi một tâm hồn ngây thơ đều lặng lẽ bị bao bọc bởi một cái kén trở nên lạnh lùng mà cứng rắn.

Cho nên gặp tên ăn mày, chúng ta không hề bố thí, mà lắc đầu nói một tiếng “ kẻ lừa đảo ” cho nên gặp tai nạn xe cộ chúng ta đều không hề hỗ trợ mà là khoanh tay nói một tiếng : “ ít quản nhàn sự” cho nên gặp lại chuyện xưa yêu hận tình cừu cảm động trời đất, chúng ta không hề rơi lệ, mà cười lạnh một nói một tiếng “ ngây thơ ”.

Tiểu Khai tuổi không lớn, Trữ Tình và Khinh Hồng càng ít tuổi, nhưng là ba người nhìn nhau bỗng nhiên cảm thấy trên mặt có chút hổ thẹn.

Cảm động ? Là thứ tựa hồ đã thực xa xôi rồi.

Tiếp theo ba người bỗng nhiên ý thức được, lần này thực sự gặp được phải thách thức.


/230

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status