Ba ngày sau, tại một căn phòng của khách sạn, Hương và Na đang chuẩn bị để dự buổi giao lưu mà khách sạn tổ chức. Hương đang loay hoay kiếm đồ để mặc thì bỗng nhiên nhìn thấy một gói đồ. Cô liền hỏi Na:
- Na ơi, gói đồ này của cậu à.
- Ừm! Mình biết thế nào bạn cũng tiếc tiền mà không chịu mua đồ, nên mua luôn hai bộ cho cả hai đó. Thế nào hả? Mình rất chu đáo phải không? Cậu có được một đứa bạn như mình, là phúc của cậu đó nha~ Mau mở ra xem có đẹp không, mình mà chọn thì khỏi chê.- Nó đắc ý nói.
- Hả? Mua hai bộ? Ở cái trung tâm lớn đó á! Cậu phí tiền quá, mua cho mình làm gì, mình cũng có tiền mà.- Cô nhăn mặt.
- Úi giời! Ai chả biết là bà có tiền. Chỉ có cái tội tiếc tiền, để cho bà tự mua thà tui mua còn hơn. Nói thật, bây giờ không có bộ đó, tui nghĩ bà cũng lấy bộ đầm cũ kia ra mặc , đúng không?
- Ừm…………..thì………..nó vẫn còn mặc được mà – Cô đỏ mặt, thẹn thùng nói.
- Thui! Ngại ngùng cái gì, đều là bạn bè cả. Mà bà yên tâm đi, số tui hên nên mua đồ đúng ngày cửa hàng người ta giảm giá 50% nên cũng không mất nhiều lắm.Thôi gần đến giờ rồi đó, còn phải trang điểm nữa, bà vào trong kia mặc thử đi, tui cũng phải thay đồ nữa.- Nó xua tay
- Ừm! Cám ơn nha! Để bữa sau tui đãi bà một bữa.- Cô nháy mắt với nó
- Ok! Cái gì chứ, ăn thì chị đây Ok liền! He he~
Nói xong hai đứa nó bắt đầu thay đồ. Thay đồ xong, Hương và nó trầm trồ khen ngợi hai bộ đồ này. Quả giống như nó nghĩ hai bộ đồ này rất hợp với hai đứa nó. Bộ của Hương là bộ đồ dạ hội màu đỏ, ngắn đến ngang đùi, để lộ đôi chân thon dài và trắng mịn của cô. Còn nó , bộ đồ màu đen ôm sát người , để lộ tấm lưng trần và đôi chân dài. Hai đứa nó bây giờ không khác gì những người trong giới quý tộc. Nó và cô, tối hôm nay thật quyến rũ. Nó nhìn về phía Hương. Cái đó…………………woaaaaaaaaa…………….
Phía trước……………bầu ngực của Hương a………., nó thở dài:
- Hương à! Ngực của bà thật to nha. Từ cấp 1, đã to lên rồi. he he, phen này trong buổi tiệc giao lưu , bà cũng nên kiếm một chàng đi là vừa.
- Xì! Bà vô duyên vừa vừa thôi. Tui biết bà ăn ngay nói thẳng , nhưng có cần thẳng thắn vậy không? Bó tay bà lun, bà cũng đâu có thua tuj đâu. Còn chuyện kiếm chàng nào đó thì bà kiếm đi, đừng quên tui không thích đàn ông ở đây đâu! – Cô phì cười
- Ừ nhỉ? Tui quên bà không thích đàn ông ở đây nhỉ? Mà bà làm gì ghét dữ vậy? Tui thấy bình thường mà- Nó gõ đầu mình một phát
- Hjhj~ Bí mật. Thui tui mình chuẩn bị xuống đại sảnh đi, đã đến giờ rồi. Có gì , tiện thể mình kiếm chút kinh nghiệm giao tiếp , sau này có gì đi không cần phải kiếm thông tin nữa, mệt thấy mồ. – Cô nói
- Ok! Cái đó thì đương nhiên. Bọn mình đến đây chủ yếu cũng vậy. Còn việc đi chơi , ba ngày chúng ta chơi nhiều qua rồi………….Hay là………….Bữa sau chơi tiếp đi- Nó nháy mắt với cô.
- Haiz, tui tưởng bà đòi về chứ.- Cô thở dài.
- Hử? Về sao được, tuy là chơi nhiều, nhưng vẫn còn nhiều chỗ chúng ta chưa đến làm sao mà về được. Đã đi là phải đi cho hết, ai biết được sau này có mấy lần được cơ hội như vậy, nếu có , chắc thời gian làm việc cũng chiếm mất thời gian đi chơi.
- Ừm! thui đi đi, ai ra sau đóng cửa.- nói xong, cô xoay người chạy ra ngoài.
- Á! Con kia, chơi ăn gian………………….- Nó hét lên
- Ha ha ! Ai kêu lắm chuyện, mau đi thôi.- Cô từ ngoài cửa nói vọng vào.
Nghe thấy vậy, nó lấy chìa khóa rồi chạy ra . Hai đứa nó vào thang máy xuống đại sảnh. Tối nay, khách sạn thật náo nhiệt và rực rỡ. Khắp nơi toàn là những nhà doanh nhân thành đạt ở nhiều nơi tụ về. Nhìn thấy hai cô bước vào, ánh mắt của họ đều đồng thời tập trung về hai đứa nó. Thấy vậy, Hương liền kéo Na đến bên quầy rượu, đứng khuất vào trong bóng tối.
Đến bên quầy rượu, cô hơi buồn bực khi nhìn thấy nhiều người nhìn như vậy. Na lên tiếng:
- ÚI giời! làm gì bực giữ vậy! Chắc thấy tụi mình đẹp nên nhìn thôi, phải khoe chứ! Nhỉ? Hehe- Nó nói đùa
- Nếu thật như lời bà nói thì đàn ông ở đây quả thật là đáng ghét. Cứ thấy đẹp là nhìn chằm chằm như mấy chả , quả đúng là đàn ông Trung mà….- Cô lên tiếng.
- Thui , kệ họ đi mắt của họ chứ đâu phải của tụi mình, sao mà cản được.
- Ừm ~
- Thui , tụi mình ăn cái gì trước đi, không hùi nữa đói bụng đó – Na thèm thuồng nhìn những món ăn trong bữa tiệc.
- Ặc ! Na ơi, tui biết bà trưa đến giờ chưa ăn gì, rất đói, tui cũng vậy. Nhưng mà bà có thể giữ hình tượng của mình một chút được không, hình tượng của bà bây giờ thật là…………so với bộ váy của bà………….haiz – Hương thở dài
- Hả? Oh? Hj hj, xí quên nhỉ. Thui tụi mình đi ăn.- Na đỏ mặt, cười gượng nói, sau đó liền kéo cô về phía quầy ăn.
Hai đứa nó vẫn tản nhiên mà không biết rằng có hai cặp mắt đang nhìn chằm chằm về phía họ
- Na ơi, gói đồ này của cậu à.
- Ừm! Mình biết thế nào bạn cũng tiếc tiền mà không chịu mua đồ, nên mua luôn hai bộ cho cả hai đó. Thế nào hả? Mình rất chu đáo phải không? Cậu có được một đứa bạn như mình, là phúc của cậu đó nha~ Mau mở ra xem có đẹp không, mình mà chọn thì khỏi chê.- Nó đắc ý nói.
- Hả? Mua hai bộ? Ở cái trung tâm lớn đó á! Cậu phí tiền quá, mua cho mình làm gì, mình cũng có tiền mà.- Cô nhăn mặt.
- Úi giời! Ai chả biết là bà có tiền. Chỉ có cái tội tiếc tiền, để cho bà tự mua thà tui mua còn hơn. Nói thật, bây giờ không có bộ đó, tui nghĩ bà cũng lấy bộ đầm cũ kia ra mặc , đúng không?
- Ừm…………..thì………..nó vẫn còn mặc được mà – Cô đỏ mặt, thẹn thùng nói.
- Thui! Ngại ngùng cái gì, đều là bạn bè cả. Mà bà yên tâm đi, số tui hên nên mua đồ đúng ngày cửa hàng người ta giảm giá 50% nên cũng không mất nhiều lắm.Thôi gần đến giờ rồi đó, còn phải trang điểm nữa, bà vào trong kia mặc thử đi, tui cũng phải thay đồ nữa.- Nó xua tay
- Ừm! Cám ơn nha! Để bữa sau tui đãi bà một bữa.- Cô nháy mắt với nó
- Ok! Cái gì chứ, ăn thì chị đây Ok liền! He he~
Nói xong hai đứa nó bắt đầu thay đồ. Thay đồ xong, Hương và nó trầm trồ khen ngợi hai bộ đồ này. Quả giống như nó nghĩ hai bộ đồ này rất hợp với hai đứa nó. Bộ của Hương là bộ đồ dạ hội màu đỏ, ngắn đến ngang đùi, để lộ đôi chân thon dài và trắng mịn của cô. Còn nó , bộ đồ màu đen ôm sát người , để lộ tấm lưng trần và đôi chân dài. Hai đứa nó bây giờ không khác gì những người trong giới quý tộc. Nó và cô, tối hôm nay thật quyến rũ. Nó nhìn về phía Hương. Cái đó…………………woaaaaaaaaa…………….
Phía trước……………bầu ngực của Hương a………., nó thở dài:
- Hương à! Ngực của bà thật to nha. Từ cấp 1, đã to lên rồi. he he, phen này trong buổi tiệc giao lưu , bà cũng nên kiếm một chàng đi là vừa.
- Xì! Bà vô duyên vừa vừa thôi. Tui biết bà ăn ngay nói thẳng , nhưng có cần thẳng thắn vậy không? Bó tay bà lun, bà cũng đâu có thua tuj đâu. Còn chuyện kiếm chàng nào đó thì bà kiếm đi, đừng quên tui không thích đàn ông ở đây đâu! – Cô phì cười
- Ừ nhỉ? Tui quên bà không thích đàn ông ở đây nhỉ? Mà bà làm gì ghét dữ vậy? Tui thấy bình thường mà- Nó gõ đầu mình một phát
- Hjhj~ Bí mật. Thui tui mình chuẩn bị xuống đại sảnh đi, đã đến giờ rồi. Có gì , tiện thể mình kiếm chút kinh nghiệm giao tiếp , sau này có gì đi không cần phải kiếm thông tin nữa, mệt thấy mồ. – Cô nói
- Ok! Cái đó thì đương nhiên. Bọn mình đến đây chủ yếu cũng vậy. Còn việc đi chơi , ba ngày chúng ta chơi nhiều qua rồi………….Hay là………….Bữa sau chơi tiếp đi- Nó nháy mắt với cô.
- Haiz, tui tưởng bà đòi về chứ.- Cô thở dài.
- Hử? Về sao được, tuy là chơi nhiều, nhưng vẫn còn nhiều chỗ chúng ta chưa đến làm sao mà về được. Đã đi là phải đi cho hết, ai biết được sau này có mấy lần được cơ hội như vậy, nếu có , chắc thời gian làm việc cũng chiếm mất thời gian đi chơi.
- Ừm! thui đi đi, ai ra sau đóng cửa.- nói xong, cô xoay người chạy ra ngoài.
- Á! Con kia, chơi ăn gian………………….- Nó hét lên
- Ha ha ! Ai kêu lắm chuyện, mau đi thôi.- Cô từ ngoài cửa nói vọng vào.
Nghe thấy vậy, nó lấy chìa khóa rồi chạy ra . Hai đứa nó vào thang máy xuống đại sảnh. Tối nay, khách sạn thật náo nhiệt và rực rỡ. Khắp nơi toàn là những nhà doanh nhân thành đạt ở nhiều nơi tụ về. Nhìn thấy hai cô bước vào, ánh mắt của họ đều đồng thời tập trung về hai đứa nó. Thấy vậy, Hương liền kéo Na đến bên quầy rượu, đứng khuất vào trong bóng tối.
Đến bên quầy rượu, cô hơi buồn bực khi nhìn thấy nhiều người nhìn như vậy. Na lên tiếng:
- ÚI giời! làm gì bực giữ vậy! Chắc thấy tụi mình đẹp nên nhìn thôi, phải khoe chứ! Nhỉ? Hehe- Nó nói đùa
- Nếu thật như lời bà nói thì đàn ông ở đây quả thật là đáng ghét. Cứ thấy đẹp là nhìn chằm chằm như mấy chả , quả đúng là đàn ông Trung mà….- Cô lên tiếng.
- Thui , kệ họ đi mắt của họ chứ đâu phải của tụi mình, sao mà cản được.
- Ừm ~
- Thui , tụi mình ăn cái gì trước đi, không hùi nữa đói bụng đó – Na thèm thuồng nhìn những món ăn trong bữa tiệc.
- Ặc ! Na ơi, tui biết bà trưa đến giờ chưa ăn gì, rất đói, tui cũng vậy. Nhưng mà bà có thể giữ hình tượng của mình một chút được không, hình tượng của bà bây giờ thật là…………so với bộ váy của bà………….haiz – Hương thở dài
- Hả? Oh? Hj hj, xí quên nhỉ. Thui tụi mình đi ăn.- Na đỏ mặt, cười gượng nói, sau đó liền kéo cô về phía quầy ăn.
Hai đứa nó vẫn tản nhiên mà không biết rằng có hai cặp mắt đang nhìn chằm chằm về phía họ
/11
|