Vợ Yêu Hào Môn Bị Ruồng Bỏ

Chương 10: 10: 1 Kiếp Nạn Bắt Đầu

/157




Tiêu Lâm Na thấy vậy vội vàng giữ chặt lấy tay cha mình: “Cha, đừng đánh nữa mà.

Cha làm cho mọi chuyện ồn ào như thế này, hàng xóm láng giềng biết sẽ càng gièm pha chê cười nhà chúng ta thêm thôi."Nghe con gái nói vậy, cha Tiêu mới thu tay lại, ông giận dữ gầm nhẹ lên: “Khả Nghiên, đứa bé này là của ai.

Là của tên nhóc Lý Thần kia hay sao?”Nghe cha hỏi, cô bỗng trở nên căng thẳng.

Tiêu Lâm Na vội vàng nhìn về phía Khả Nghiên, con ngươi không ngừng dịch chuyển, đi lên đỡ lấy tấm thân đang rũ rượi của em gái mình: “Đúng vậy, em à, em mau nói cho cha nghe, đứa bé em đang mang có phải là con của Lý Thần hay không đi? Dù sao em cũng đã đủ tuổi lấy chồng, nếu không được thì chỉ có cách lấy anh ấy, không phải thế là kết quả ổn rồi hay sao?”“Em…” - Cô chỉ cảm thấy bàn tay của chị gái đang bám chặt vào tay mình có chút đau, nhưng mà lời chị gái nói quả thật không sai, cô cũng biết nên nói cái gì và không nên nói cái gì, cuối cùng chỉ đành nói: “Đứa bé này không phải là của Lý Thần.


Chúng con đã vừa mới chia tay.”Mặc kệ thế nào, lúc này cô cũng không muốn dính dáng đến Lý Thần nữa, cô nói tiếp: “Con cũng không biết đứa bé này là con của ai.”“Cái gì.” - Khả Nghiên vừa nói xong, Tiêu Lâm Na mới thở nhẹ được một hơi, nhưng cha Tiêu thì ngược lại, ông giống như đã bị cô chọc cho phát điên lên lần nữa: “Khả Nghiên.

Khả Nghiên.

Cha thật không ngờ con lại là loại con gái này, tuy rằng cha còn chưa từng gặp mặt qua Lý Thần, nhưng cũng đã nghe qua về nó, nó là đứa ôn hòa, bản tính tốt, là một người đàn ông đáng để con phó thác cả đời.

Nhưng không ngờ bây giờ con lại có thể làm ra chuyện có lỗi với nó như thế này, thật là đứa con gái bại hoại gia phong, cha…” - Giơ tay, cha Tiêu lại muốn đánh, nhưng sắc mặt ông bỗng chuyển trắng nhợt.“Ôi…” - Sau đó ông đau đớn ngã xuống sô pha.“Cha.”“Cha.”Cả hai cô con gái thấy ông như vậy đều biến sắc.


Tiêu Khả Nghiên ngay lập tức khóc òa lên rồi nói: “Cha? Cha? Cha có sao không? Có sao không ạ?” - Cô vừa nói vừa đưa tay không ngừng vuốt ngực cho cha mình: “Con xin lỗi, con sai rồi, cha, xin cha, cầu xin cha đừng nóng giận, đừng nóng giận, cha muốn đánh con, mắng con đều được.

Con thật sự biết sai rồi, cha, xin cha, xin cha đừng giận con nữa...”“Khả… Nghiên…” - Cha Tiêu cố gắng vươn bàn tay nhăn nheo của mình gắt gao nắm chặt lấy tay của con gái: “Cha biết, con là một đứa con ngoan, một con người hiểu chuyện.

Bao năm qua, cha không phải một người mù, nhưng lần này con thật sự đã khiến cho cha quá thất vọng rồi.”“Con biết.

Con đã khiến cha đau lòng.

Cha tha thứ cho con, con cầu xin cha, bây giờ xin cha hãy tha thứ cho con.”“Khả Nghiên… Đừng khóc…” - Thấy con gái khóc đến đau lòng, cha Tiêu cũng đau đớn không thôi, ông cố gắng giơ tay nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên má con gái..



/157

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status